-
Chương 36-40
Chương 36 Bộ phận an toàn
Trong lòng Lý Vân Uyển vẫn còn nghi vấn muốn hỏi Tề Đẳng Nhàn cho rõ ràng nhưng hình như Tề Đẳng Nhàn không muốn cho cô ta cơ hội này.
Trực tiếp lái xe chở Lý Vân Uyển rời khỏi rồi ném cô ta xuống đường cái trong nội thành, sau đó nghênh ngang rời đi.
“Quá không có phong độ thân sĩ, chỉ dựa vào bộ dáng này của anh mà có thể khiến Kiều Thu Mộng coi trọng anh đúng thật là nằm mơ!” Lý Vân Uyển hung hăng cắn răng nói.
Tề Đẳng Nhàn trực tiếp tới tập đoàn Hướng thị giải quyết các vấn đề nhậm chức.
Hướng Đông Tinh không tiếp đãi hắn mà để trợ lý nhỏ xinh đẹp dẫn hắn tới bộ phận an toàn báo danh.
Trưởng phòng bộ phận an toàn là một người đàn ông hơn ba mươi tuổi mặc một thân tây trang được là thẳng thướm, đầu để tóc ngắn, toàn thân trên dưới đều toát ra khí chất cường tráng.
“Trưởng phòng Thương, vị này chính là phó trưởng phòng Tề Đẳng Nhàn mới tới bộ phận an toàn , anh dẫn hắn đi làm quen một chút công việc của bộ phận đi.” Trợ lý nhỏ khách sáo nói.
Thương Quân ở trong tập đoàn Hướng thị có địa vị không thấp, rất được Hướng Đông Tinh coi trọng, nhiệm vụ của các bảo an trong tập đoàn đều do anh ta đảm nhiệm, thậm chí khi Hướng Đông Tinh ra ngoài anh ta cũng sẽ thường xuyên đi theo làm cận vệ.
Thương Quân thấy Tề Đẳng Nhàn trẻ tuổi như vậy thì trong mắt hiện lên một mạt khinh miệt, nói “Phó trưởng phòng Tề tới làm quen một số đồng nghiệp với tôi đi!”
Mọi người đến xem phó trưởng phòng mới cũng đều miễn cưỡng cho chút mặt mũi, thưa thớt đứng dậy vỗ tay tỏ vẻ hoan nghênh.
Thương Quân quát “Còn chưa ăn cơm đúng không, vỗ tay yếu xìu như vậy hả?”
Một tiếng rống này của anh ta khiến nhóm nhân viên lập tức lớn tiếng hoan hô, tiếng vỗ tay cũng càng thêm nhiệt liệt.
Làm xong này đó, Thương Quân đắc ý quay đầu liếc mắt nhìn Tề Đẳng Nhàn một cái, thông qua chi tiết nhỏ này anh ta tin rằng Tề Đẳng Nhàn cũng đã biết rằng ở bộ phận an toàn này anh ta có quyền uy quan trọng như thế nào!
Tề Đẳng Nhàn lại chẳng để vào bụng, hắn chỉ là tới chỗ này để ứng phó với Kiều gia thôi, có cái chức vụ để treo là được rồi.
“Tôi không cần biết phó trưởng phòng Tề anh thông qua quan hệ thân thích hay bạn bè nào mà vào đây, hơn nữa còn vừa vào đã bắt được chức vị cao như phó trưởng phòng này!” Sau khi Thương Quân dẫn theo Tề Đẳng Nhàn dạo qua một vòng rồi trở lại văn phòng thì nhàn nhạt nói.
“Bộ phận chúng ta có thể có người vô tích sự nhưng không thể có người vừa vô tích sự vừa không nghe lời!”
“Nếu anh đã vào bộ phận của tôi vậy thì hãy thành thành thật thật nghe tôi nói, tôi để cậu làm việc gì thì cậu phải dùng toàn bộ 100% sức lực hoàn thành xong!”
Thương Quân chỉ cho rằng Tề Đẳng Nhàn là người trẻ tuổi bình thường nên nói chuyện không thèm khách sáo, đồng thời anh ta cũng cảm thấy bản thân không cần thiết phải quanh co lòng vòng với Tề Đẳng Nhàn.
Tề Đẳng Nhàn lại quét mắt nhìn Thương Quân một cái, bình tĩnh nói “Trưởng phòng Thương là người có bản lĩnh lớn, tôi chỉ tới đây cọ ké chút cơm mà thôi, không cần thiết phải nhắm vào tôi.”
“Trên người cậu có chỗ nào đáng giá hay sao mà nghĩ rằng bản thân có tư cách đặc biệt để tôi nhắm vào cậu?” Thương Quân cười nhạo khinh thường một tiếng.
“Ngày thường tôi ghét nhất là loại người không học vấn không nghề nghiệp chuyên ăn chơi trác táng, bản lĩnh chó má gì cũng không có nhưng cố tình muốn chiếm nhà vệ sinh lại còn không thèm đi!”
“Ngược lại là những người có năng lực đều yêu cầu bước từng bước một từ tầng dưới chót đi lên.”
Tề Đẳng Nhàn nghe xong thì cười cười khinh thường.
Sắc mặt Thương Quân tối sầm lại, cảm thấy có chút khó chịu, nhưng mà dù sao đây cũng là người do Hướng Đông Tinh sắp xếp vào, mới ngày đầu tiên mình đã dạy dỗ hắn cũng quá không nể mặt mũi Hướng Đông Tinh rồi!
“Tương lai vẫn còn dài.” Trong lòng Thương Quân kêu lên một tiếng.
Tề Đẳng Nhàn cũng mặc kệ xem sắc mặt Thương Quân có đẹp hay không, cười ha ha một tiếng rồi ra khỏi cửa hoàn thành nốt thủ tục nhậm chức.
Hướng Đông Tinh an bài người chú ý mọi chuyện, sau khi nghe lại tự thuật thì hơi nhíu mày.
“Nghe qua không giống như người đặc biệt có bản lĩnh….” Trong lòng Hướng Đông Tinh thầm nghĩ, rất nhanh đã vứt việc này ra sau đầu, bắt đầu vấn đề công tác bận rộn.
Không bao lâu sau toàn bộ trên dưới bộ phận an toàn đều biết một chuyện – – phó trưởng phòng tề đánh rắm cũng không vang!*
(đánh rắm không vang: ý chỉ không có uy quyền trong công việc, chức vụ chỉ là hư danh)
Không ai để chuyện phó trưởng phòng Tề trẻ tuổi mới tới ở trong lòng cả, Thương Quân mới là lão đại của bộ phận an toàn. mọi người chỉ cần nghe lệnh của Thương Quân là được.
Tề Đẳng Nhàn hồn nhiên không coi chuyện đó có gì to tát hay không, sau khi hoàn tất thủ tục nhậm chức xong thì nhàn rỗi không có việc gì đi tranh quyền đoạt lợi với Thương Quân chắc? Ngồi ngốc ở trong văn phòng chơi máy tính không thích hơn sao?
“Buổi tối cậu đi theo tôi một chuyến, tôi cũng sẽ dẫn theo vài người đi sau Hướng tổng tới tập đoàn Hổ Môn bàn chuyện làm ăn!” Thương Quân đi vào văn phòng của Tề Đẳng Nhàn ra lệnh một câu.
“À…” Tề Đẳng Nhàn nhàn nhạt lên tiếng, tay lại không rời khỏi con chuột nửa bước.
Thương Quân thấy hắn đang chơi đấu địa chủ thì nhíu mày lại, bang một cái ấn nguồn điện khiến máy tính trực tiếp tắt ngúm.
Thương Quân đen mặt nói “Cậu phải nhớ cho kỹ, mặc dù cậu chỉ đến đây nhậm chức du thủ du thực nhưng cũng phải làm cho ra hình ra dáng! Lần sau lại để tôi bắt được cậu lười biếng thì đừng trách tôi không nhắc trước!”
Tề Đẳng Nhàn nhún vai không để bụng, một lần nữa bật máy tính lên.
Nếu không phải vừa rồi bài quá xấu, không có cơ hội thắng thì Thương Quân đừng hòng ra khỏi văn phòng dễ dàng như vậy.
Tuyệt đường tài lộc của người khác như giết cha giết mẹ người ta.
Đậu vui vẻ* không cần dùng tiền để mua sao?
(đậu vui vẻ: happy beans)
“Nếu trong tay lão tử có vương hạc mà anh dám tắt máy tính xem, tôi chặt đầu chó của anh xuống làm bóng đá!” Tề Đẳng Nhàn lẩm bẩm một lần nữa mở đấu địa chủ ra chơi.
Thương Quân đứng ở bên ngoài văn phòng liếc mắt nhìn Tề Đẳng Nhàn một cái, nhịn không được chậm rãi lắc đầu “Thật không hiểu nổi sao Hướng tổng có thể cho loại người này đảm nhiệm chức vụ phó trưởng phòng không biết, hơn nữa còn chỉ đích danh muốn để cho hắn tham gia vào nhiệm vụ tối nay!”
Thời gian tan tầm vừa tới, mấy người cũng tụ họp dưới gara ngầm.
Trợ lý nhỏ của Hướng Đông Tinh lộ diên đầu tiên, sau khi thấy Tề Đẳng Nhàn thì lập tức nói “Tối hôm nay Hướng tổng muốn gặp mặt thiếu gia Vương Hổ của tập đoàn Hổ Môn!”
“Vương Hổ và Hướng tổng có ân oán gì thì các vị hẳn đã biết rõ rồi, lần này Vương Hổ tới là vì miếng đất tân thế kỷ kia.”
“Hướng tổng đoán rằng nhất định Vương Hổ sẽ sử dụng một số thủ đoạn ngầm nên hi vọng trưởng phòng Thương cảnh giác, chuẩn bị tốt tuỳ thời ra tay.”
Thương Quân đạm nhiên cười “Xin Hướng tổng cứ việc yên tâm, nơi này có tôi ở đây, lại có phụ tá đắc lực là Tiểu Lôi ở cạnh, nhất định sẽ không xảy ra vấn đề gì!”
Anh ta trực tiếp xem nhẹ Tề Đẳng Nhàn, duỗi tay chỉ chỉ một người thuộc hạ của mình.
Đây là một thanh niên hơn hai mươi tuổi, so với Tề Đẳng Nhàn thì lớn tuổi hơn một chút, thoạt nhìn rất có tinh thần, vẻ ngoài mạnh mẽ khiến người ta có ấn tượng rất sâu.
“Luyện thái quyền sao.” Tề Đẳng Nhàn xem xét liếc mắt một cái đã nhìn ra một ít lai lịch của Tiểu Lôi này.
Tiểu Lôi chú ý tới ánh mắt của Tề Đẳng Nhàn, cũng chỉ khinh thường quét mắt liếc hắn một cái, phó trưởng phòng này mới đến bộ phận an toàn một ngày cũng không có uy tín gì đáng nói.
Một người đến đánh rắm cũng không vang như vậy đáng giá để mình tôn trọng sao?
Một lát sau Hướng Đông Tinh xuất hiện, không nói lời nào trực tiếp lên xe thương vụ của mình chạy đi.
Đoàn người đứng chờ cũng lần lượt lên xe, sau đó hướng một nhà hàng xa hoa đi tới.
“Ha ha ha, Đông Tinh, tôi biết cô nhất định sẽ không đến trễ mà!” Thiếu gia Vương Hổ của tập đoàn Hổ Môn nhìn thấy Hướng Đông Tinh xuống xe, lập tức cười đi lên đón.
“Vương tổng.” Sắc mặt Hướng Đông Tinh lạnh nhạt gật đầu.
Một người trẻ tuổi ở bên cạnh Vương Hổ sau khi thấy Tề Đẳng Nhàn thì sắc mặt nháy mắt đen sì lại, cười dữ tợn nói “Rùa đen nhỏ, không nghĩ tới mày lại xen lẫn ở trong tập đoàn Hướng thị a, khó trách lại bừa bãi như vậy!”
Chương 37 Không lựa lời
Lời này của Vương Báo vừa ra, ánh mắt của mọi người lập tức tập trung lại trên người Tề Đẳng Nhàn.
Vương Hổ cũng nhíu mày, nói “Vương Báo, không được vô lễ như vậy ở trước mặt Hướng tổng!”
Vương Báo cười lạnh hai tiếng, lạnh lùng nhìn chằm chằm Tề Đẳng Nhàn ở một phía, hận không thể chặt đầu hắn xuống mang đi nấu canh.
Vương Hổ cười cười “Đông Tinh, mời!”
Nói xong lời này anh ta đi trước một bước dẫn đường.
Hướng Đông Tinh nhịn không được liếc mắt nhìn Tề Đẳng Nhàn một cái, hỏi “Anh có ân oán gì với Vương Báo? Anh ta là em họ của Vương Hổ, không phải là người dễ trêu vào.”
“Không có ân oán gì đâu, chỉ là thời điểm hôm qua ở quán bar có ấn đầu anh ta vào nước tiểu soi một chút!” Tề Đẳng Nhàn nghĩ nghĩ, vẻ mặt thành thật nói đúng sự thật.
Trợ lý nhỏ ở một bên nghe được thiếu chút nữa phốc một tiếng phun ra, cũng đều ấn đầu người ta vào nước tiểu để soi rồi còn nói không có ân oán gì?
Sắc mặt Thương Quân có chút khó coi, trầm giọng nói “Tập đoàn Hổ Môn vốn dĩ đã có ân oán với chúng ta rồi, phó trưởng phòng Tề lại chọc phải Vương Báo, chỉ sợ sẽ cho bọn họ cơ hội làm khó dễ!”
Tiểu Lôi lạnh nhạt nói “Phó trưởng phòng Tề không nên tới, không thể giúp được gì không nói mà còn tăng thêm ác cảm của tập đoàn Hổ Môn với chúng ta.”
Hướng Đông Tinh cũng nhẹ nhàng nhăn mày đẹp lại, vốn dĩ quan hệ với tập đoàn Hổ Môn cũng không phải là tốt, chẳng qua chỉ tạm thời đạt thành hiệp nghị ngừng chiến mà thôi.
Tề Đẳng Nhàn hiện giờ đã là phó trưởng phòng của tập đoàn Hướng thị rồi, hắn đắc tội với Vương Báo, Vương Hổ hơn phân nửa sẽ mượn cơ hội này để làm khó dễ.
Vương Hổ và Vương Báo đi ở phía trước cũng không nhịn được tò mò hỏi.
“Là tên nhãi nhép hôm qua ở quán bar của chị Tĩnh đánh em một trận, còn nhấn đầu em vào nước tiểu soi!” Vương Báo bực bội nói.
“Ồ? Ở quán bar của chị Tĩnh đánh mày mà còn có thể toàn thân thoát lui?” Vương Hổ hiếu kỳ nói.
Vương Báo lắc lắc đầu “Tên nhãi này ngông lắm, vốn dĩ chị Tĩnh định thu thập hắn rồi nhưng không biết nghe điện thoại của ai xong lại bắt em phải một điều nhịn chín điều lành!”
“Chị Tĩnh mở miệng thì không thể không cho chút mặt mũi được, vì thế em chỉ có thể chạy lấy người….”
“Không nghĩ tới hôm nay lại có thể gặp được hắn!”
“Đại ca, anh cũng không thể ngăn cản em báo thù được, thế nào đi nữa em cũng phải tìm một cơ hội phế hắn mới được!”
Vương Hổ như suy tư gì đó gật gật đầu, có thể khiến chị Tĩnh mở miệng cũng không dễ dàng, nhưng cái giá phải trả của người này chắc chắn cũng không nhỏ.
Ngay cả anh ta khi thấy chị Tĩnh cũng phải tôn tôn kính kính, dù sao thì sau lưng chị Tĩnh chính là Diệp Phong - khách mời đặc biệt của chi nhánh Long Môn!
“Thật ra chị Tĩnh cũng rất khó chịu với hắn, nhưng hôm qua hẳn là ngại với bạn bè nào đó mở miệng cầu tình, nếu chúng ta thu thập tên vương bát đản này thì chị Tĩnh cảm tạ nhóm chúng ta cũng không kịp đâu!” Vương Báo thấp giọng nói.
Vương Hổ cười gật gật đầu, việc nhỏ này anh ta cũng không thèm để ở trong lòng.
Hơn nữa, nếu Tề Đẳng Nhàn là người của tập đoàn Hướng thị, vậy thì nương cơ hội này phế bỏ hắn luôn!
Đoàn người tiến vào nhà hàng rồi đi vào một phòng bao trang hoàng cực kỳ xa hoa, Vương Hổ phất tay một cái, lập tức có người phục vụ bưng rượu vang đỏ và nước trà lên đãi khách.
“Đông Tinh, lần này mục đích đàm phán cô cũng đã biết rõ rồi đi, chính là vì miếng đất tân thế kỷ kia.” Ngữ khí của Vương Hổ đạm nhiên nói.
Hướng Đông Tinh không nói gì, ngón tay đặt trên chung trà diện vô biểu tình nhìn Vương Hổ.
Vương Hổ cười nói “Đất đã thuộc về cô rồi, chỉ là tôi nghe nói bên tân thế kỷ kia có chút loạn đấy! Cô có được đất nhưng lại không có cách nào giải quyết để mà khai phá thì đối với tập đoàn của cô mà nói chính là tổn thất to lớn, chẳng bằng cô cứ thoải mái hào phóng mà nhường cho tôi.”
“Vương tổng cứ đùa, sao anh biết được rằng chúng tôi không có năng lực tiến hành khai phá?” Hướng Đông Tinh lạnh nhạt nói.
“Tôi mới nghe nói là cô suýt chút nữa bị lão tổng công ty Điện tử Tinh Tinh mang theo thuốc nổ tới văn phòng đồng quy vô tận, có thể thấy rằng phộ phận an toàn của công ty các người làm ăn lỏng lẻo! Miếng đất tân thế kỷ bên kia lại có không ít thế lực ác chiếm cứ, chỉ dựa vào bộ phận an toàn của các cô chỉ sợ không có biện pháp trấn áp được bọn họ đâu.” Vương Hổ nói.
Lời này của Vương Hổ khiến sắc mặt Thương Quân cứng đờ lại, nháo ra sự tình ác liệt như vậy là trách nhiệm của hắn, hiện tại Vương Hổ nói thẳng trước mặt hắn như vậy thật không biết xấu hổ.
Thương Quân lạnh mặt nói “Vương tổng, chúng tôi vẫn chưa tiến hành khai phá đất đâu, sao anh có thể khẳng định rằng chúng tôi không được?”
Vương Hổ đường hoàng nói “Như vậy thì tốt, là bạn bè với tập đoàn Hướng thị nên tôi cố ý mời một vị cao thủ ở chi nhánh Long Môn tới, vừa lúc có thể khảo nghiệm trình độ của bộ phận an toàn các người.”
“Nếu trình độ của bộ phận an toàn đạt tiêu chuẩn, vậy chứng minh các người xác thật có đủ năng lực để bảo hộ miếng đất này, tôi cũng sẽ không nhắc lại.”
“Nhưng nếu mà không đủ, vậy chúng ta còn phải tiếp tục nghiêm túc thương lượng….Cô không muốn nhường cũng được, vậy chúng ta hợp tác khai phá!”
Tề Đẳng Nhàn nghe đến đó, không khỏi bĩu môi nói “Còn không phải là đánh nhau phô trương thực lực sao, còn nói đến mức đường hoàng như vậy, trực tiếp bày ra cái lôi đài không phải là được rồi sao?”
Lời này vừa ra khiến sắc mặt người của hai bên đều có chút khó coi.
Có một số việc không thể nói thẳng ra ở trên bàn cơm, hai bên biết rõ là được.
“Ồ? Nghe khẩu khí của phó trưởng phòng tề như vậy giống như cực kỳ tin tưởng năng lực của tập đoàn Hướng thị vậy?” Vương Hổ thong thả ung dung hỏi.
“Ha, tên nhãi nhép, mày cho rằng hôm qua chị Tĩnh thả cho mày một con ngựa thì hôm nay mày có thể đến trước mặt tập đoàn Hổ Môn chúng ta nhảy nhót lung tung?” Vương Báo cười lạnh.
Tề Đẳng Nhàn duỗi tay chỉ chỉ Vương Báo, nói “Nếu quý công ty đều là loại người có trình độ này, như vậy tôi có thể một chấp mười người!”
Vương Báo sửng sốt, sau đó tức khắc nổi trận lôi đình!
Ánh mắt của Vương Hổ cũng có chút lạnh lùng, người này, nói chuyện quá không nể mặt người.
Trên thực tế, Tề Đẳng Nhàn cũng không quan tâm mấy chuyện thế này, thậm chí hắn có thể tiến vào tập đoàn Hướng thị nhanh như vậy chỉ vì hung hăng tát một cái lên mặt Ngọc Tiểu Long kiêu ngạo kia mà thôi.
Hướng Đông Tinh cũng có chút bực bội liếc mắt nhìn Tề Đẳng Nhàn một cái, bởi vì những lời này của Tề Đẳng Nhàn khiến cho tập đoàn Hướng thị nhất định phải đánh một trận chưa có sự chuẩn bị gì này!
Thương Quân cũng đầy mặt sương lạnh, chính mình là trưởng phòng với lão tổng còn chưa kịp mở miệng, ngược lại cái tên vừa mới nhậm chức ở công ty đã giành trước, có hiểu lễ phép hay không?
“Thật không hổ từ địa phương nhỏ tới, một chút lễ phép cũng không hiểu, cũng không biết dựa vào quan hệ của ai để Hướng tổng an bài tiến vào!” Trong lòng Thương Quân cười lạnh.
Tiểu Lôi ở một bên ôm hai tay khinh thường đầy mặt, hiển nhiên là cảm thấy nói chuyện với loại người như Tề Đẳng Nhàn chính là hạ thấp nhân phẩm của anh ta xuống, mặc dù hắn là người của công ty bên mình.
Vương Hổ nói “Nếu phó trưởng phòng Tề cũng đã nói như vậy rồi thì ra tay xem thực lực, Đông Tinh, cô thấy sao?”
Hướng Đông Tinh lạnh lùng quét mắt liếc Tề Đẳng Nhàn một cái, nói “Được!”
Tề Đẳng Nhàn cười cười “Loại chuyện đánh nhau này tôi rất thích đấy!”
“Hôm qua cái người tên Vương Báo kia lúc đánh nhau quá nóng nảy khiến tôi có chút nhàm chán, hy vọng người hôm nay các người tìm tới có thể để tôi chơi chơi thật tốt.”
Hướng Đông Tinh rốt cuộc không nhịn được, trầm giọng nói “Câm miệng!”
Vương Báo cũng nhe răng trợn mắt cười dữ tợn, nói “Rùa đen nhỏ, mày cứ khua môi múa mép cho đã trước đi, lát nữa sẽ có lúc mày phải khóc thôi!”
Trợ lý nhỏ xoa xoa thái dương của mình, cũng lo lắng đề phòng cho Tề Đẳng Nhàn, đồng thời cũng vì tình cảnh sau lưng công ty mà lo nghĩ….
Chương 38 Khiên sắt cao hơn đầu gối
Bị Hướng Đông Tinh bực bội rống cho một câu, Tề Đẳng Nhàn không sao cả nhún nhún vai không nói tiếp nữa.
Thương Quân cũng lạnh lùng quét mắt nhìn hắn một cái, tên này ngại áp lực mà tập đoàn Hổ Môn gây ra cho tập đoàn Hướng thị chưa đủ sao? Còn ở đây hồ ngôn loạn ngữ.
“Đi mời Trần tiên sinh tới đây!” Vương Hổ nhàn nhạt nói.
Không bao lâu sau, một người đàn ông tầm ba mươi tuổi, thân cao một mét tám, thái dương hơi nhô lên đi ra. Anh ta có đôi mắt sắc như ưng, đôi tay thô tráng hữu lực, nắm đấm có vết chai sần.
Người như vậy vừa thấy đã biết là cao thủ!
Vương Báo cười với Tề Đẳng Nhàn “Họ Tề kia, đây là đệ tử của khách mời đặc biệt của Long Môn chúng ta, Trần Vĩnh Niên tiên sinh, mày có gan thì cứ lên thử xem!”
Sau khi Hướng Đông Tinh nhìn thấy Trần Vĩnh Niên thì hơi kinh nhạc một chút, người đàn ông này mang tới cho người ta một cảm giác áp bách vô cùng!
Tiểu Lôi thả tay vẫn luôn ôm xuống, sức mặt trở lên ngưng trọng.
Thương Quân cũng ngưng thần, hiển nhiên Trần Vĩnh Niên xuất hiện mang tới áp lực không nhỏ cho anh ta!
Thương Quân là chiến sĩ đã xuất ngũ từ quân đội hắc long, ở trong bộ đội đặc chủng cũng thuộc về dạng có sức chiến đấu tương đối nổi bật, bản lĩnh không yếu mới có thể đảm nhận chức trưởng phòng bộ phận an ninh của tập đoàn Hướng thị.
Anh ta có khứu giác nhạy bén đối với nguy hiểm, khi Trần Vĩnh Niên xuất hiện anh ta có một chút cảm giác được hơi thở nguy hiểm kia.
Tề Đẳng Nhàn nhìn nhìn, sau đó không có chút hứng thú chán nản.
“Còn tưởng rằng là cao thủ ở đâu, hoá ra chỉ có như này?” Hắn hơi bĩu nhẹ môi, thấp giọng nói.
Ở nhà tù U Đô là ông già bắt những tên đại ác quốc tế tới so chiêu với hắn, một thân bản lĩnh đã sớm luyện đến mức lô hoả thuần thanh.
Mọi người chú ý tới biểu tình của Tề Đẳng Nhàn thì đều khinh thường cười.
“Hẳn là sợ rồi, khí thế của Trần Vĩnh Niên quá kinh người khiến hắn cũng không mở miệng nói lời ngông cuồng được nữa.” Hướng Đông Tinh quan sát nhạy bén thấy vậy thì hơi thở dài trong lòng.
“Trần Vĩnh Niên này, Tiểu Lôi hơn phân nửa không phải đối thủ của hắn….Họ Tề phế vật kia càng không phải nói, sợ rằng không chịu nổi một chiêu.” Trong lòng Thương Quân nghĩ.
Vương Báo càng là nhếch miệng cười lạnh “Ngông đi, mày ngông tiếp đi tao xem, sao Trần tiên sinh vừa tới mà ngay cả rắm cũng không dám thả rồi?”
Vương Hổ cười cười “Đông Tinh, xem ra nhân viên của tập đoàn Hướng thị các cô đều là mấy tên nổ pháo rất lợi hại, nhưng vừa đến lúc mấu chốt là lập tức biến thành tôm chân mềm rồi.”
Trần Vĩnh Niên vừa lên sân khấu cũng liếc mắt nhìn Tề Đẳng Nhàn một cái, sau đó cười cười với Vương Hổ “Vương tổng cũng đừng nói như vậy.”
“Dù sao thì tôi cũng là đệ tử chân truyền do sư phụ tự mình tỉ mỉ bồi dưỡng nên, một thân công phu này không phải người bình thường có thể so sánh được.”
“Hắn ta bị khí thế của tôi làm cho kinh sợ cũng là điều bình thường, anh đừng nói thẳng toẹt ra như vậy.”
Vương Hổ ha ha cười “Trần tiên sinh quả nhiên rất có phong phạm cao nhân!”
Tề Đẳng Nhàn cười nhạo một tiếng, lắc lắc đầu “Tôi cho rằng các người có thể tìm được tên cao thủ như nào tới để tôi chơi vui vui vẻ vẻ, kết quả chỉ có trình độ này cũng quá khiến người thất vọng rồi.”
Lời này của hắn vừa ra khiến hiện trường an tĩnh một chút, sau đó người của tập đoàn Hổ Môn lập tức bật cười ha hả.
“Đúng là vịt chết không sợ nước sôi đại khái chính là như này đi!” Vương Báo cười ngặt nghẽo “Hướng Đông Tinh không biết bị chập dây thần kinh nào mà lại đi mời mày tới làm việc cơ chứ!”
“Tao thấy tập đoàn Hướng thị vẫn là nhanh chân nhường miếng đất đó lại đi, có nhân viên như vậy đừng nói khai phá kiếm tiền, có thể bảo vệ tiền sinh ý không bị thâm hụt đều đã là phật tổ phù hộ rồi!”
Sắc mặt Hướng Đông Tinh trầm xuống, lạnh lùng nói “Tề Đẳng Nhàn, nếu anh còn dám nói lung tung nữa thì cút ra khỏi công ty tôi đi!”
Tề Đẳng Nhàn nhún vai, không tiếp tục nói thêm nữa.
“Cái tên phế vật này ngay cả sếp của mình cũng không nhịn nổi!”
“Nói thật cho mày biết, hôm nay tập đoàn Hướng thị thắng còn tốt, nếu không thắng được thì mày đừng hòng rời khỏi đây.”
“Không đập nát cái miệng của mày khiến mày không thể ăn cơm được thì không thôi!”
Thái độ của Vương Báo cực kiêu ngạo, đặc biệt là sau khi Trần Vĩnh Niên xuất hiện thì càng có một bộ biểu tình ăn chắc Tề Đẳng Nhàn.
Vương Hổ hơi duỗi tay với Hướng Đông Tinh “Đông Tinh, mời cô, để bộ phận an toàn của quý công ty tới so chiêu với Trần tiên sinh!”
Vương Báo nói “Họ Tề kia, không phải vừa rồi mày rất mạnh miệng sao? Tới đi, lên thử xem!”
Tề Đẳng Nhàn cười nhạo một tiếng, thấy ánh mắt của Hướng Đông Tinh không tốt thì cũng lười mở miệng nói chuyện.
Thương Quân thấp giọng nói “Tiểu Lôi, cậu đi lên thử một chút công phu của Trần Vĩnh Niên đi!”
Tiểu Lôi gật gật đầu, trực tiếp đi tới trước mặt Trần Vĩnh Niên, ôm quyền nói “Trần tiên sinh xin chỉ giáo! Tôi….”
“Tôi không muốn đánh với một tên thủ hạ bại tướng, dừng lại đi!” Trần Vĩnh Niên không chờ Tiểu Lôi kịp báo gia môn đã trực tiếp ngạo mạn đánh gãy lời anh ta.
“Anh – –” Tiểu Lôi nghe thấy lời này, tức giận không thôi.
Anh ta ở trong tập đoàn Hướng thị cũng được coi là cao thủ, nhưng hiện giờ lại bị Trần Vĩnh Niên làm xấu mặt ngay trước mặt sếp, lập tức nổi trận lôi đình.
Chỉ thấy Tiểu Lôi cũng không nhiều lời thêm nữa mà vọt một bước đi lên, ra chiêu chính là chiêu nổi tiếng nhất trong thái quyền “Khiên sắt cao hơn đầu gối”!
Thái quyền chủ yếu là sử dụng các khớp để chiến đấu, hai tay Tiểu Lôi nâng lên như khiên chắn che chở thân trên, đầu gối phía dưới nhấc lên nhanh như xe lửa đâm về ngực Trần Vĩnh Niên.
“Công phu vốn dĩ đã không bằng người ta, còn bị người ta nói một câu khiến tâm trí nhiễu loạn, không nên đánh!” Tề Đẳng Nhàn xem cũng lười xem nói ra một câu như vậy.
Lông mày của Thương Quân hung hăng nhíu lại, cả giận “Cậu có thể câm miệng được hay không?”
Hướng Đông Tinh cũng trầm giọng nói “Phó trưởng phòng Tề quản cho tốt cái miệng của anh lại! Hiện giờ tôi nghi ngờ anh chính là gián điệp mà tập đoàn Hổ Môn gài vào tập đoàn Hướng thị chúng tôi!”
Trợ lý nhỏ cũng nói “Phó trưởng phòng Tề anh an tĩnh chút đi, Tiểu Lôi rất lợi hại, ở trong công ty chúng ta có thể gọi là cao thủ trong cao thủ.”
Chỉ thấy hai chân Trần Vĩnh Niên lúc này hơi bẻ ra, ngay lúc đầu gối của Tiểu Lôi gần chạm tới người trong nháy mắt thì chân trái nhẹ nhàng đá một cái.
“Bá!”
Trần Vĩnh Niên như con quay xoay một cái di chuyển về bên phải Tiểu Lôi.
Tiểu Lôi vội vàng dùng một tay đâm thẳng, hung hăng định đánh lên huyệt thái dương của Trần Vĩnh Niên.
Bước chân của Trần Vĩnh Niên lại ở ngay lúc này chững lại đứng yên một chỗ, ngồi xổm xuống tránh thoát tay của Tiểu Lôi, năm ngón tay khép lại như đao hung hăng chọc một cái ở xương sườn của Tiểu Lôi!
“Răng rắc!”
Một tiếng giòn tan vang lên, Tiểu Lôi hét thảm một tiếng, thân thể nghiêng ngả ngã trên mặt đất, trong miệng phun ra một búng máu.
“Đẹp!”
Đoàn người của tập đoàn Hổ Môn nhiệt liệt vỗ tay, một đám cao giọng hoan hô.
Trần Vĩnh Niên nhàn nhạt vẫy tay, nói “Phòng thủ quá lỏng lẻo!”
Mí mắt của Thương Quân nhảy lên liên tục, Trần Vĩnh Niên này chính là cao thủ nội công quyền anh, tinh thông bát quái chưởng, đặc biệt là bát quái bước kia càng là lô hoả thuần thanh, nhẹ nhàng tránh khỏi công kích của Tiểu Lôi rồi nháy mắt đánh trúng nơi phòng thủ yếu kém nhất!
Công phu như vậy anh ta cũng không có nắm chắc tất thắng, lòng bàn tay tức khắc đổ mồ hôi lạnh.
“Đây chính là kết cục của không giữ lại sức lực.” Tề Đẳng Nhàn thấy ở trong mắt, khẽ lắc đầu.
Tiểu Lôi bị một câu nói của Trần Vĩnh Niên chọc giận, ra tay bất kể hậu quả, đầu óc đã bị phẫn nộ làm loạn dẫn tới một kích vừa rồi dùng sức quá mạnh nên mới bị Trần Vĩnh Niên bắt được sơ hở.
Cao thủ khi so chiêu đều phải thử lẫn nhau, trừ khi thực lực cách xa nhau quá lớn, nếu không nào có ai vừa lên đã dùng toàn lực cho một kích?
Sắc mặt của Hướng Đông Tinh trầm xuống, nhìn về phía Thương Quân hỏi “Trưởng phòng Thương có nắm chắc không?”
“Tôi có thể thử xem!” Thương Quân gật gật đầu, lúc này rồi đương nhiên là không có khả năng lùi bước.
Tề Đẳng Nhàn lại lắc đầu nói “Trưởng phòng Thương không phải đối thủ của anh ta đâu, Hướng tổng tốt nhất nên đổi người khác đi.”
Chương 39 Cho mặt mũi
Thương Quân còn chưa kịp xuất diện chiến đấu đã bị Tề Đẳng Nhàn bên mình tự diệt uy phong, chọc đến mức Hướng Đông Tinh xúc động tức giận muốn tát cho hắn hai cái.
Ngay cả trợ lý nhỏ ở một bên cũng bất mãn mà trừng mắt nhìn Tề Đẳng Nhàn.
“Tuy rằng mày không có bản lĩnh nhưng cũng có đôi mắt tinh tường đấy! Ha hả….” Vương Báo khinh miệt nói với Tề Đẳng Nhàn.
“Hiện tại mày quỳ xuống thành thành thật thật dập đầu nhận sai với tao, sau đó chui qua đũng quần tao một cái.”
“Sự việc ngày hôm qua tao sẽ xoá bỏ toàn bộ cho mày.”
Trên mặt Vương Hổ mang theo tươi cười liếc mắt nhìn Hướng Đông Tinh một cái, loại như Tề Đẳng Nhàn này? Cái loại phế vật miệng chó không mọc được ngà voi này không đáng để anh ta phải chú ý tới.
“Ý của phó trưởng phòng Tề là tự mình lên tiếp chiêu sao?”
“Cậu nói tiếp chiêu, vì sao lúc Trần Vĩnh Niên vừa xuất hiện thì cậu lại lui xuống?”
“Cậu tiếp, cậu đi lên thử đi!”
Thương Quân giận tím mặt quát lớn với Tề Đẳng Nhàn.
Tề Đẳng Nhàn cười cười “Anh không tin thì thôi, dù sao người chịu thiệt cũng không phải tôi!”
Vương Báo nhàn nhạt nói “Trưởng phòng Thương, cái loại rác rưởi này cũng chỉ biết nổ ngoài miệng mà thôi, anh vẫn là nhanh chóng lên đi, nói cách khác là để miếng đất tân thế kỷ kia có thể về tay chúng tôi sớm hơn chút!”
Tề Đẳng Nhàn có chút tính xấu nhỏ, nếu ngay từ đầu Hướng Đông Tinh và Thương Quân nói lời hay với hắn, mời hắn ra tay thì hơn phân nửa hắn sẽ suy xét.
Nhưng hắn mới nói mấy câu, người bên tập đoàn Hổ Môn không tin còn chưa tính, ngay cả người một nhà cũng châm chọc mỉa mai thì tính cái gì?
“Chờ việc này kết thúc, đến lúc quay về công ty tôi tính sổ với cậu sau!” Ánh mắt của Thương Quân âm lãnh, cởi áo khoác trực tiếp hướng Trần Vĩnh Niên đi qua.
Trần Vĩnh Niên thấy Thương Quân lên sân, biết người là là trưởng phòng bộ phận an ninh của tập đoàn Hướng thị, càng là cao thủ hàng đầu trong tập đoàn Hướng thị thì nghiêm túc hẳn lên, không có thái độ tuỳ ý giống như lúc đối phó với Tiểu Lôi.
Hai chân anh ta bước ra, một trước một sau, thân thể hơi khuỵu xuống, đứng thành hình giá bát quái chưởng, nói “Trưởng phòng Thương, mời!”
Thương Quân hít vào một hơi thật sâu, triển khai khí chất thân thể quân quyền, trầm giọng nói “Trần tiên sinh, mời!”
“Trưởng phòng Thương cố lên nha!” Trợ lý nhỏ nhẹ nhàng cổ vũ một tiếng.
Hướng Đông Tinh vẫn mặt liệt cũng lộ ra biểu tình ngưng trọng, hiển nhiên là hy vọng Thương Quân có thể đánh bại đối phương.
Trần Vĩnh Niên dẫn đầu tiến công trước, chân dẫm theo hình vòng cung để đi, bước đầu tiên không có gì khác biệt, nhưng ở những bước sau bắt đầu lộ ra tám điểm thay đổi.
Đây là nơi khó đối phó của bát quái chưởng!
Bước chân thiên biến vạn hoá quỷ dị, ra chiêu như đao chuyên công kích nơi yếu hại của người, cực kỳ ngoan độc xảo quyệt.
Bản lĩnh cút Thương Quân cũng coi như chắc chắn, mấy hiệp đầu còn có thể đánh tới đánh lui với Trần Vĩnh Niên mấy chiêu.
“Căng nhất là chịu thêm ba chiêu nữa. mặc dù quân quyền của Thương Quân luyện không tệ. nhưng loại công phu này của Trần Vĩnh Niên không phải là cái mà anh ta có thể so sánh được.” Tề Đẳng Nhàn lắc đầu nói.
Hướng Đông Tinh nghe thấy lời này thì sắc mặt trầm xuống.
Trợ lý nhỏ càng là bất mãn nói “Phó trưởng phòng Tề, tôi thấy anh quá đáng quá mức rồi! Tuy rằng hôm nay trưởng phòng Thương có nhằm vào anh chút xíu nhưng anh cũng không thể nói như vậy được?”
Vừa dứt lời đã thấy Thương Quân bị Trần Vĩnh Niên một quyền đánh ra, tiếp đó thân thể của Trần Vĩnh Niên vừa chuyển đã tới ngay bên trai của Thương Quân.
Thương Quân vội vàng lui về sau, nhưng trong nháy mắt này bước chân của Trần Vĩnh Niên lại vừa động, bá một tiếng vòng tới phía trước Thương Quân.
“Cút đi!” Thương Quân cực kỳ đau đầu với việc Trần Vĩnh Niên cứ dây dưa đấu pháp, gầm lên giận dữ, nắm tay vung ra ngoài.
Trần Vĩnh Niên lại nhếch miệng cười, tay trái chặn nắm đấm, tay phải hoá chưởng nhắm về yết hầu của Thương Quân, đồng thời chân phải nhấc lên, giống như máy chém đá vào đầu gối của Thương Quân!
Một chiêu này nằm ngoài dự kiến của Thương Quân, chưởng của đối phương là hư chiêu, sát chiêu chân chính lại giấu ở cú đá chân bên dưới.
Thương Quân vừa định ngăn chặn, đối phương lại hạ chân, cẳng chân giống như lò xò bang một tiếng dừng ở trên bụng dưới của Thương Quân.
Cả người Thương Quân tựa như vừa bị lựu đạn oanh tạc vậy, thân thể bay lên không, sau đó phịch một tiếng bị quăng ngã ở trên mặt đất….
“Cô – –”
Trong cổ họng Thương Quân bật ra tiếng rên rỉ, máu tươi theo đó tràn ra ngoài.
Trợ lý nhỏ trực tiếp há hốc mồm ngay tại chỗ, không nghĩ tới vậy mà bị Tề Đẳng Nhàn nói trúng thật, Thương Quân cũng bại nhanh như vậy….
Vương Hổ trực tiếp đứng dậy vỗ tay cười to “Trần tiên sinh quả nhiên lợi hại! Tốt, tôi thấy bộ phận an ninh của tập đoàn Hướng thị thật đúng là không chịu nổi một kích, miếng đất tân thế kỷ này thật đúng là không thích hợp để cho các ngừi tới khai phá mà.”
Sắc mặt của Hướng Đông Tinh xanh mét, ngón tay nắm chặt lại, huyết sắc trên môi nhạt đi một chút.
Trần Vĩnh Niên lại chỉ cười nhạt, tựa như tất cả những việc này đều là việc chẳng có gì lạ cả.
“Chuyện mảnh đất tôi sẽ tự xử lý, chúng ta đi!” Hướng Đông Tinh đứng dậy, lạnh mặt nói.
“Đông Tinh, thật ra cô cũng có thể suy xét một chút, nếu tập đoàn Hổ Môn và tập đoàn Hướng thị bắt tay nhau hợp tác thì đó chính là một việc vui to lớn….” Vương Hổ cười cười.
Hướng Đông Tinh không đáp lại, chuẩn bị chạy lấy người.
Tề Đẳng Nhàn nhún vai, cũng chuẩn bị chạy lấy người.
Nhưng đúng lúc này, Vương Báo lại ngăn cản đường đi của hắn, cười lạnh nói “Tên tạp chủng, mày quên mất lời vừa này tao nói với mày rồi? Hôm nay mày muốn đi ra ngoài thì nhất định phải quỳ xuống dập đầu, sau đó chui qua đũng quần tao mà đi!”
Tề Đẳng Nhàn quay đầu nhìn thoáng qua Hướng Đông Tinh, chỉ thấy vị tổng tài máu lạnh hờ hững vốn không quan tâm tới ân oán của cá nhân hắn.
“Đừng nhìn Hướng tổng, cô ta máu lạnh đến mức tro cốt của cha mẹ còn không thèm xử lý đã tới tranh giành quyền kiểm soát công ty, mày nghĩ cô ta sẽ để ý sống chết của loại phế vật như mày?” Vương Báo trào phúng nói.
“Hiện giờ biết sợ rồi? Lúc trước không phải càn rỡ ngông cuồng lắm sao, nói chuyện không nể nang ai sao?”
“Tao nói cho mày biết, ngay cả hôm nay dù Hướng Đông Tinh có mở miệng vàng lời ngọc cũng không thể cứu được mày.”
Mọi người cười cợt nhìn Tề Đẳng Nhàn trầm mặc.
“Tên nhãi này không biết sống chết, vậy mà hôm qua dám đánh Báo ca? Thật sự cho rằng dựa vào tập đoàn Hướng thị là có thể muốn làm gì thì làm sao?”
“Hôm qua Báo ca cho chị Tĩnh mặt mũi bỏ qua cho hắn mà thôi, hôm nay hắn còn dám càn rỡ trực tiếp tới trước mặt Báo ca. chết không đáng tiếc.”
“Nếu không phải tên phế vật này miệng chó không mọc được ngà voi thì chỉ sợ Báo ca cũng lười để ý đến nhân vật nhỏ như hắn.”
Trợ lý nhỏ thấy tập đoàn Hổ Môn bên này khí thế kiêu ngạo thì trốn tới phía sau Hướng Đông Tinh, đồng thời bi ai ba giây thay Tề Đẳng Nhàn.
Vương Báo ngạo mạn nhìn Tề Đẳng Nhàn, nói “Không phải mày ngông cuồng, rất biết ăn nói sao? Không phải cảm thấy bản thân rất trâu bò, thật sự có thể đánh sao?”
“Tới, hiện tại mày đánh tao một cái thử xem, để tao nhìn xem mày còn có thể trâu tới mức nào!”
“Sao nào? Không dám sao? Muốn tao cho mày chút dũng khí không?”
Trần Vĩnh Niên đứng ở một bên nhìn, trên mặt mang theo cười mỉm nhưng mang lại cho người khác cảm giác áp bách cường liệt.
Hiển nhiên là Tề Đẳng Nhàn sợ không dám nói loạn cái gì với Vương Báo.
“Phế vật, mau quỳ xuống cho lão tử!” Vương Báo quát lớn một tiếng, đá gối một cái với Tề Đẳng Nhàn.
Hướng Đông Tinh thất vọng đầy mặt, hoá ra người này chỉ có cái miệng lợi hại mà thôi, hiện tại bị Trần Vĩnh Niên làm cho kinh sợ, Vương Báo nghĩ muốn làm gì hắn thì làm!
Ngay lúc chân Vương Báo sắp đá tới đầu gối của Tề Đẳng Nhàn thì Tề Đẳng Nhàn cuối cùng cũng có phản ứng.
“Tôi chỉ cảm thấy rất nhàm chán lười dong dài với các người mà thôi, thật đúng là cho các người mặt mũi rồi!” Tề Đẳng Nhàn tựa tiếu phi tiếu, đồng thời tránh đi một chân này của Vương Báo.
Bàn tay to của hắn đè lại gáy của Vương Báo cùng toàn bộ thân thể của anh ta, thẳng tắp đạp ở trên mặt đất!
Chương 40 Cao thủ
Mọi người đều cho rằng Tề Đẳng Nhàn đã bị doạ rồi nên không ai nghĩ tới Tề Đẳng Nhàn lại ngay lúc này động thủ với Vương Báo!
Ngay cả Vương Báo cũng không kịp phòng thủ, trên thực tế dù hắn có làm bất luận cái gì cũng không có tác dụng.
Cả khuôn mặt của Vương Báo đều bị Tề Đẳng Nhàn ấn chặt trên mặt đất, phịch một tiếng đâm cho huyết nhục mơ hồ, xương sống mũi cũng trực tiếp bị gãy.
Hướng Đông Tinh thấy một màn như vậy thì dừng bước chân lại.
Hai người Thương Quân và Tiểu Lôi cũng trợn mắt há hốc mồm ngạc nhiên và khiếp sợ không kém.
Trần Vĩnh Niên cường đại như nào bọn họ đã được trải nghiệm qua, hiện tại Tề Đẳng Nhàn dám trực tiếp ra tay với Vương Báo như vậy không sợ chốc lát sẽ bị Trần Vĩnh Niên đánh chết sao?
Trợ lý nhỏ cũng khiếp sợ vạn phần, cảm thấy Tề Đẳng Nhàn lúc này hơn phân nửa chính là chạy trời không khỏi nắng muốn chết ở chỗ này!
“Cậu thật to gan!” Trần Vĩnh Niên tức giận quát lớn.
Tề Đẳng Nhàn động thủ với Vương Báo ở ngay trước mặt anh ta như vậy chính là không cho anh ta mặt mũi, đánh thẳng vào mặt của anh ta, loại chuyện này thì chịu đựng thế nào cho được?
Vương Hổ cũng hơi đứng dậy, lạng giọng nói “Phó trưởng phòng Tề đúng là ăn gan hùm mật gấu rồi, dám đụng đến em họ của tôi như vậy! Hôm nay cậu đừng hòng bước ra khỏi đây!”
Tề Đẳng Nhàn lại một bộ biểu tình chẳng sao cả, một chân đá văng Vương Báo đã chết ngất qua một bên, lười nhác nói “Tề lão tử tôi vốn dĩ thấy bản lĩnh của Trần Vĩnh Niên này cũng chẳng ra sao cả nên lười không muốn động vào tranh cãi giữa tập đoàn Hổ Môn và tập đoàn Hướng thị các người.”
“Nhưng tên em họ này của anh thật sự rất ngu xuẩn, năm lần bảy lượt đi khiêu khích lão tử.”
“Tôi thấy miếng đất này vẫn nên để tập đoàn Hướng thị tới khai thác thì hơn!”
Trần Vĩnh Niên nghe vậy cười to nói “Ha ha, ha ha ha! Được được được, thật là phách lối mà. cũng không biết Hướng tổng tìm được ở đâu ra một người trẻ tuổi bừa bãi như vậy, không để đệ tử của vị khách mời đặc biệt của Long Môn ta vào mắt.”
“Khách mời đặc biệt của Long Môn là cái thứ gì? Bảo sư phụ anh tới đây, khi nào đến thì cũng phải thành thành thật thật quỳ xuống để cho tôi vả miệng.” Tề Đẳng Nhàn khinh thường.
Hôm qua chính khách mời đặc biệt Diệp Phong của Long Môn vì chị Tĩnh đắc tội với Tề Đẳng Nhàn mà phải chủ động quỳ xuống xin lỗi hắn, bởi vì anh ta biết rõ khi Nhị đương gia tức giận sẽ có hậu quả đáng sợ như nào.
Hướng Đông Tinh nghe thấy câu nói vậy thì trầm giọng quát “Phó trưởng phòng Tề, đây là ân oán giữa tập đoàn Hổ Môn và tập đoàn Hướng thị, không cần liên luỵ tới người của Long Môn!”
Hiện tại ân oán của tập đoàn Hổ Môn và tập đoàn Hướng thị còn chưa trồi lên mặt nước, đặc biệt là tập đoàn Hướng thị một phương tận lực tránh khỏi tập đoàn Hổ Môn có được bối cảnh Long Môn duy trì này.
Hiện tại Tề Đẳng Nhàn làm trò ở trước mặt nhiều người như vậy lôi nó ra, còn nói cho dù khách mời đặc biệt của Long Môn tới thì cũng phải quỳ xuống cho hắn, cái này khiến cô ta lập tức đứng ngồi không yên.
Phương diện tư bản đấu tranh thì Hướng Đông Tinh tất nhiên không hề sợ hãi, tới một cái thì đánh một cái. Nhưng nếu liên luỵ tới Long Môn thì sẽ không còn đơn giản như vậy nữa!
Thương Quân trầm giọng nói “Hướng tổng, Tề Đẳng Nhàn này quá không biết lựa lời, khai trừ sớm một chút sẽ tốt hơn. Nếu cứ để hắn tiếp tục tuỳ ý như vậy, tập đoàn Hướng thị chúng ta sớm muộn gì cũng sẽ bị hắn gây hoạ!”
Tiểu Lôi ở một bên cũng một bộ biểu tình đồng ý, người này bản lĩnh thì không có nhưng khẩu khí thật sự không nhỏ, một bộ dáng trời là số một ta là số hai.
Ngay cả trợ lý nhỏ khéo hiểu lòng người lúc này cũng cảm thấy Tề Đẳng Nhàn nói chuyện quá phách lối, quả thực là nói năng không từ thủ đoạn bất kể hậu quả!
“Làm càn!”
Trần Vĩnh Niên nghe thấy Tề Đẳng Nhàn nói chuyện quá không tôn trọng người khác, tức khắc nổi giận gầm lên một tiếng tới mức sắc mặt cũng đỏ lên.
Vương Hổ lạnh lùng nói “Hướng tổng, trận luận bàn này chúng ta chỉ là suy đoán tập đoàn Hướng thị có năng lực khai phá miếng đất tân thế kỷ kia hay không thôi.”
“Nhưng cô quản giáo không nghiêm, trong công ty lại có một tên bại hoại không biết lựa lời như vậy, còn có can đảm vũ nhục khách mời đặc biệt của Long Môn.”
“Nếu lát nữa Trần tiên sinh vô ý thất thủ đánh hắn chết, cũng mời quý công ty tự mình gánh vác trách nhiệm này.”
“Muốn trách cũng chỉ trách miệng hắn quá thối, làm người quá kiêu ngạo!”
Tề Đẳng Nhàn đã xắn tay áo đi lên trước hai bước, tới đại sảnh rộng lớn nói “Tới tới tới, đừng để gia một mình ở đây nổ pháo, mau chóng động thủ.”
Thấy Tề Đẳng Nhàn thật sự muốn đi lên động thut với Trần Vĩnh Niên, mấy người của tập đoàn Hướng thị lập tức thay đổi sắc mặt.
“Phó trưởng phòng Tề muốn tự tìm đường chết, vậy chúng ta cũng không cần phải ngăn cản hắn!” Thương Quân trầm giọng nói.
Hướng Đông Tinh cũng có chút thất vọng lắc lắc đầu đối với Tề Đẳng Nhàn “Phó trưởng phòng Tề, nói được thì làm được, nếu anh đứng ra, vậy tự mình gánh vác trách nhiệm này đi.”
Tề Đẳng Nhàn quay đầu cười, nói “Nếu tôi giữ được miếng đất này cho tập đoàn Hướng thị thì thời điểm khai phá có thể nghe một chút ý kiến của tôi hay không?”
Hướng Đông Tinh sửng sốt, sau đó cau mày gật gật đầu, nhưng cô ta cảm thấy cái này gần như không có hy vọng gì.
Trần Vĩnh Niên quá cường đại, Tiểu Lôi ở trước mặt anh ta một chiêu cũng không chịu nổi, Thương Quân đanh đá chua ngoa ở trước mặt anh ta cũng bại trận sau mười mấy chiêu bị hạ gục.
Tề Đẳng Nhàn trẻ tuổi như vậy, hơn nữa chẳng qua chỉ là một cảnh ngục nhỏ, có năng lực gì có thể đánh bại được Thương Quân?
“Mày dám đánh tao, mày thật sự dám đánh tao….Mày dám làm càn ở trước mặt tập đoàn Hổ Môn đánh vào mặt tao!” Lúc này, Vương Báo nửa chết nửa sống hồi lại được tý hồn nỉ non mở miệng.
Tề Đẳng Nhàn liếc xéo anh ta một cái, lạnh nhạt nói “Nếu anh còn tiếp tục ở trước mặt lão tử ngông thì tôi chơi chết anh.”
Hôm nay lệ khí đọng lại đã lâu của hắn ẩn ẩn có dấu hiệu bộc phát ra ngoài, nói chuyện cũng không còn khách khí như trước.
Từ khi nhìn thấy ngọc tiểu long ở nhà tù U Đô thì trong lòng hắn đã nghẹn một đoàn khí; sau đó tới trung hải thì bị đám người Kiều Thu Mộng không tin tưởng lại thêm một đoàn khí nữa; lại tới thêm một Trương Thiệu Kiệt nói gì thì người Kiều gia nghe cái đó lại khiến hắn nghẹn thêm một đoàn khí….
“Tới, lão tử dạy anh cách đánh lại bát quái chưởng như thế nào!” Tề Đẳng Nhàn vẫy vẫy tay với Trần Vĩnh Niên.
“Này con mẹ nó khẩu khí lớn thật, sư phụ của Trần Vĩnh Niên chính là khách mời đặc biệt của Long Môn, một thân công phu một người địch mười người, còn dạy anh ta cách đánh bát quái chưởng?”
“Sư phụ của Trần tiên sinh họ Diệp, chính là đại tông sư nổi danh của Long Môn, do môn chủ tự mình tới cửa ba lần mới mời được, một đôi bàn tay thiết đó có thể gọi là cử thế vô song.”
“Người như vậy dạy ra đồ đệ khẳng định cũng là cao thủ dùng bát quái chưởng, vậy mà hắn còn định dạy người ta đánh bát quái chưởng? Thật là khôi hài, hay là hắn cho rằng chính mình có thể so được với Diệp sư phó?”
Trần Vĩnh Niên nghe thấy lời này cũng giận tới mức bật cười, dữ tợn nói “Được được được, khẩu khí thật là lớn!”
“Tôi luyện bát quái chưởng đã được mười tám năm, tinh thông tám tám sáu mươi tư loại biến hoá, các loại chưởng pháp càng là nhuần nhuyễn, bất luận dùng bất kỳ binh khí nào trong bát quái môn cũng đều hạ bút thành văn.”
“Ngoại trừ sư phụ tôi ra thì đúng là lần đầu tiên dám có người kiêu ngạo nói như vậy ở trước mặt tôi!”
Vương Báo cắn răng nói “Trần tiên sinh, nhất định phải đánh chết hắn!”
Vương Hổ cũng trầm giọng nói “Trần tiên sinh, cái tên miệng chó không mọc được ngà voi này vũ nhục khách mời của Long Môn, tội ác tày trời, tuyệt không thể lưu lại đường sống cho hắn. một chốc nữa trực tiếp hạ tử tủ đi!”
“Được!”
Trần Vĩnh Niên lưu loát đồng ý, hai bước đi vào chính giữa đại sảnh đối lập với Tề Đẳng Nhàn.
“Hy vọng cậu có thể chịu đựng lâu một chút, đừng khiến trận trò chơi này kết thúc quá nhanh, bởi vì tôi muốn chậm rãi tra tấn chết cậu!” Trần Vĩnh Niên lạnh lùng nói.
Tề Đẳng Nhàn lại một bộ dáng thiếu niên hứng thú nâng nâng tay, ý tứ chính là Trần Vĩnh Niên mau mau ra tay.
“Tên nhãi này đối mặt với cao thủ như Trần Vĩnh Niên mà vẫn một bộ dáng khinh thường như vậy, tự tìm đường chết!” Thương Quân hừ lạnh một tiếng nói với Hướng Đông Tinh.
Tiểu Lôi ở một bên gật gật đầu, cứ đứng tuỳ ý như vậy, cả người đều là sơ hở, Trần Vĩnh Niên chính là cao thủ dùng bát quái chưởng, thân pháp nhất lưu, một bước bát quái gần người trong nháy mắt có thể khiến Tề Đẳng Nhàn trả giá cực lớn.
Trong lòng Lý Vân Uyển vẫn còn nghi vấn muốn hỏi Tề Đẳng Nhàn cho rõ ràng nhưng hình như Tề Đẳng Nhàn không muốn cho cô ta cơ hội này.
Trực tiếp lái xe chở Lý Vân Uyển rời khỏi rồi ném cô ta xuống đường cái trong nội thành, sau đó nghênh ngang rời đi.
“Quá không có phong độ thân sĩ, chỉ dựa vào bộ dáng này của anh mà có thể khiến Kiều Thu Mộng coi trọng anh đúng thật là nằm mơ!” Lý Vân Uyển hung hăng cắn răng nói.
Tề Đẳng Nhàn trực tiếp tới tập đoàn Hướng thị giải quyết các vấn đề nhậm chức.
Hướng Đông Tinh không tiếp đãi hắn mà để trợ lý nhỏ xinh đẹp dẫn hắn tới bộ phận an toàn báo danh.
Trưởng phòng bộ phận an toàn là một người đàn ông hơn ba mươi tuổi mặc một thân tây trang được là thẳng thướm, đầu để tóc ngắn, toàn thân trên dưới đều toát ra khí chất cường tráng.
“Trưởng phòng Thương, vị này chính là phó trưởng phòng Tề Đẳng Nhàn mới tới bộ phận an toàn , anh dẫn hắn đi làm quen một chút công việc của bộ phận đi.” Trợ lý nhỏ khách sáo nói.
Thương Quân ở trong tập đoàn Hướng thị có địa vị không thấp, rất được Hướng Đông Tinh coi trọng, nhiệm vụ của các bảo an trong tập đoàn đều do anh ta đảm nhiệm, thậm chí khi Hướng Đông Tinh ra ngoài anh ta cũng sẽ thường xuyên đi theo làm cận vệ.
Thương Quân thấy Tề Đẳng Nhàn trẻ tuổi như vậy thì trong mắt hiện lên một mạt khinh miệt, nói “Phó trưởng phòng Tề tới làm quen một số đồng nghiệp với tôi đi!”
Mọi người đến xem phó trưởng phòng mới cũng đều miễn cưỡng cho chút mặt mũi, thưa thớt đứng dậy vỗ tay tỏ vẻ hoan nghênh.
Thương Quân quát “Còn chưa ăn cơm đúng không, vỗ tay yếu xìu như vậy hả?”
Một tiếng rống này của anh ta khiến nhóm nhân viên lập tức lớn tiếng hoan hô, tiếng vỗ tay cũng càng thêm nhiệt liệt.
Làm xong này đó, Thương Quân đắc ý quay đầu liếc mắt nhìn Tề Đẳng Nhàn một cái, thông qua chi tiết nhỏ này anh ta tin rằng Tề Đẳng Nhàn cũng đã biết rằng ở bộ phận an toàn này anh ta có quyền uy quan trọng như thế nào!
Tề Đẳng Nhàn lại chẳng để vào bụng, hắn chỉ là tới chỗ này để ứng phó với Kiều gia thôi, có cái chức vụ để treo là được rồi.
“Tôi không cần biết phó trưởng phòng Tề anh thông qua quan hệ thân thích hay bạn bè nào mà vào đây, hơn nữa còn vừa vào đã bắt được chức vị cao như phó trưởng phòng này!” Sau khi Thương Quân dẫn theo Tề Đẳng Nhàn dạo qua một vòng rồi trở lại văn phòng thì nhàn nhạt nói.
“Bộ phận chúng ta có thể có người vô tích sự nhưng không thể có người vừa vô tích sự vừa không nghe lời!”
“Nếu anh đã vào bộ phận của tôi vậy thì hãy thành thành thật thật nghe tôi nói, tôi để cậu làm việc gì thì cậu phải dùng toàn bộ 100% sức lực hoàn thành xong!”
Thương Quân chỉ cho rằng Tề Đẳng Nhàn là người trẻ tuổi bình thường nên nói chuyện không thèm khách sáo, đồng thời anh ta cũng cảm thấy bản thân không cần thiết phải quanh co lòng vòng với Tề Đẳng Nhàn.
Tề Đẳng Nhàn lại quét mắt nhìn Thương Quân một cái, bình tĩnh nói “Trưởng phòng Thương là người có bản lĩnh lớn, tôi chỉ tới đây cọ ké chút cơm mà thôi, không cần thiết phải nhắm vào tôi.”
“Trên người cậu có chỗ nào đáng giá hay sao mà nghĩ rằng bản thân có tư cách đặc biệt để tôi nhắm vào cậu?” Thương Quân cười nhạo khinh thường một tiếng.
“Ngày thường tôi ghét nhất là loại người không học vấn không nghề nghiệp chuyên ăn chơi trác táng, bản lĩnh chó má gì cũng không có nhưng cố tình muốn chiếm nhà vệ sinh lại còn không thèm đi!”
“Ngược lại là những người có năng lực đều yêu cầu bước từng bước một từ tầng dưới chót đi lên.”
Tề Đẳng Nhàn nghe xong thì cười cười khinh thường.
Sắc mặt Thương Quân tối sầm lại, cảm thấy có chút khó chịu, nhưng mà dù sao đây cũng là người do Hướng Đông Tinh sắp xếp vào, mới ngày đầu tiên mình đã dạy dỗ hắn cũng quá không nể mặt mũi Hướng Đông Tinh rồi!
“Tương lai vẫn còn dài.” Trong lòng Thương Quân kêu lên một tiếng.
Tề Đẳng Nhàn cũng mặc kệ xem sắc mặt Thương Quân có đẹp hay không, cười ha ha một tiếng rồi ra khỏi cửa hoàn thành nốt thủ tục nhậm chức.
Hướng Đông Tinh an bài người chú ý mọi chuyện, sau khi nghe lại tự thuật thì hơi nhíu mày.
“Nghe qua không giống như người đặc biệt có bản lĩnh….” Trong lòng Hướng Đông Tinh thầm nghĩ, rất nhanh đã vứt việc này ra sau đầu, bắt đầu vấn đề công tác bận rộn.
Không bao lâu sau toàn bộ trên dưới bộ phận an toàn đều biết một chuyện – – phó trưởng phòng tề đánh rắm cũng không vang!*
(đánh rắm không vang: ý chỉ không có uy quyền trong công việc, chức vụ chỉ là hư danh)
Không ai để chuyện phó trưởng phòng Tề trẻ tuổi mới tới ở trong lòng cả, Thương Quân mới là lão đại của bộ phận an toàn. mọi người chỉ cần nghe lệnh của Thương Quân là được.
Tề Đẳng Nhàn hồn nhiên không coi chuyện đó có gì to tát hay không, sau khi hoàn tất thủ tục nhậm chức xong thì nhàn rỗi không có việc gì đi tranh quyền đoạt lợi với Thương Quân chắc? Ngồi ngốc ở trong văn phòng chơi máy tính không thích hơn sao?
“Buổi tối cậu đi theo tôi một chuyến, tôi cũng sẽ dẫn theo vài người đi sau Hướng tổng tới tập đoàn Hổ Môn bàn chuyện làm ăn!” Thương Quân đi vào văn phòng của Tề Đẳng Nhàn ra lệnh một câu.
“À…” Tề Đẳng Nhàn nhàn nhạt lên tiếng, tay lại không rời khỏi con chuột nửa bước.
Thương Quân thấy hắn đang chơi đấu địa chủ thì nhíu mày lại, bang một cái ấn nguồn điện khiến máy tính trực tiếp tắt ngúm.
Thương Quân đen mặt nói “Cậu phải nhớ cho kỹ, mặc dù cậu chỉ đến đây nhậm chức du thủ du thực nhưng cũng phải làm cho ra hình ra dáng! Lần sau lại để tôi bắt được cậu lười biếng thì đừng trách tôi không nhắc trước!”
Tề Đẳng Nhàn nhún vai không để bụng, một lần nữa bật máy tính lên.
Nếu không phải vừa rồi bài quá xấu, không có cơ hội thắng thì Thương Quân đừng hòng ra khỏi văn phòng dễ dàng như vậy.
Tuyệt đường tài lộc của người khác như giết cha giết mẹ người ta.
Đậu vui vẻ* không cần dùng tiền để mua sao?
(đậu vui vẻ: happy beans)
“Nếu trong tay lão tử có vương hạc mà anh dám tắt máy tính xem, tôi chặt đầu chó của anh xuống làm bóng đá!” Tề Đẳng Nhàn lẩm bẩm một lần nữa mở đấu địa chủ ra chơi.
Thương Quân đứng ở bên ngoài văn phòng liếc mắt nhìn Tề Đẳng Nhàn một cái, nhịn không được chậm rãi lắc đầu “Thật không hiểu nổi sao Hướng tổng có thể cho loại người này đảm nhiệm chức vụ phó trưởng phòng không biết, hơn nữa còn chỉ đích danh muốn để cho hắn tham gia vào nhiệm vụ tối nay!”
Thời gian tan tầm vừa tới, mấy người cũng tụ họp dưới gara ngầm.
Trợ lý nhỏ của Hướng Đông Tinh lộ diên đầu tiên, sau khi thấy Tề Đẳng Nhàn thì lập tức nói “Tối hôm nay Hướng tổng muốn gặp mặt thiếu gia Vương Hổ của tập đoàn Hổ Môn!”
“Vương Hổ và Hướng tổng có ân oán gì thì các vị hẳn đã biết rõ rồi, lần này Vương Hổ tới là vì miếng đất tân thế kỷ kia.”
“Hướng tổng đoán rằng nhất định Vương Hổ sẽ sử dụng một số thủ đoạn ngầm nên hi vọng trưởng phòng Thương cảnh giác, chuẩn bị tốt tuỳ thời ra tay.”
Thương Quân đạm nhiên cười “Xin Hướng tổng cứ việc yên tâm, nơi này có tôi ở đây, lại có phụ tá đắc lực là Tiểu Lôi ở cạnh, nhất định sẽ không xảy ra vấn đề gì!”
Anh ta trực tiếp xem nhẹ Tề Đẳng Nhàn, duỗi tay chỉ chỉ một người thuộc hạ của mình.
Đây là một thanh niên hơn hai mươi tuổi, so với Tề Đẳng Nhàn thì lớn tuổi hơn một chút, thoạt nhìn rất có tinh thần, vẻ ngoài mạnh mẽ khiến người ta có ấn tượng rất sâu.
“Luyện thái quyền sao.” Tề Đẳng Nhàn xem xét liếc mắt một cái đã nhìn ra một ít lai lịch của Tiểu Lôi này.
Tiểu Lôi chú ý tới ánh mắt của Tề Đẳng Nhàn, cũng chỉ khinh thường quét mắt liếc hắn một cái, phó trưởng phòng này mới đến bộ phận an toàn một ngày cũng không có uy tín gì đáng nói.
Một người đến đánh rắm cũng không vang như vậy đáng giá để mình tôn trọng sao?
Một lát sau Hướng Đông Tinh xuất hiện, không nói lời nào trực tiếp lên xe thương vụ của mình chạy đi.
Đoàn người đứng chờ cũng lần lượt lên xe, sau đó hướng một nhà hàng xa hoa đi tới.
“Ha ha ha, Đông Tinh, tôi biết cô nhất định sẽ không đến trễ mà!” Thiếu gia Vương Hổ của tập đoàn Hổ Môn nhìn thấy Hướng Đông Tinh xuống xe, lập tức cười đi lên đón.
“Vương tổng.” Sắc mặt Hướng Đông Tinh lạnh nhạt gật đầu.
Một người trẻ tuổi ở bên cạnh Vương Hổ sau khi thấy Tề Đẳng Nhàn thì sắc mặt nháy mắt đen sì lại, cười dữ tợn nói “Rùa đen nhỏ, không nghĩ tới mày lại xen lẫn ở trong tập đoàn Hướng thị a, khó trách lại bừa bãi như vậy!”
Chương 37 Không lựa lời
Lời này của Vương Báo vừa ra, ánh mắt của mọi người lập tức tập trung lại trên người Tề Đẳng Nhàn.
Vương Hổ cũng nhíu mày, nói “Vương Báo, không được vô lễ như vậy ở trước mặt Hướng tổng!”
Vương Báo cười lạnh hai tiếng, lạnh lùng nhìn chằm chằm Tề Đẳng Nhàn ở một phía, hận không thể chặt đầu hắn xuống mang đi nấu canh.
Vương Hổ cười cười “Đông Tinh, mời!”
Nói xong lời này anh ta đi trước một bước dẫn đường.
Hướng Đông Tinh nhịn không được liếc mắt nhìn Tề Đẳng Nhàn một cái, hỏi “Anh có ân oán gì với Vương Báo? Anh ta là em họ của Vương Hổ, không phải là người dễ trêu vào.”
“Không có ân oán gì đâu, chỉ là thời điểm hôm qua ở quán bar có ấn đầu anh ta vào nước tiểu soi một chút!” Tề Đẳng Nhàn nghĩ nghĩ, vẻ mặt thành thật nói đúng sự thật.
Trợ lý nhỏ ở một bên nghe được thiếu chút nữa phốc một tiếng phun ra, cũng đều ấn đầu người ta vào nước tiểu để soi rồi còn nói không có ân oán gì?
Sắc mặt Thương Quân có chút khó coi, trầm giọng nói “Tập đoàn Hổ Môn vốn dĩ đã có ân oán với chúng ta rồi, phó trưởng phòng Tề lại chọc phải Vương Báo, chỉ sợ sẽ cho bọn họ cơ hội làm khó dễ!”
Tiểu Lôi lạnh nhạt nói “Phó trưởng phòng Tề không nên tới, không thể giúp được gì không nói mà còn tăng thêm ác cảm của tập đoàn Hổ Môn với chúng ta.”
Hướng Đông Tinh cũng nhẹ nhàng nhăn mày đẹp lại, vốn dĩ quan hệ với tập đoàn Hổ Môn cũng không phải là tốt, chẳng qua chỉ tạm thời đạt thành hiệp nghị ngừng chiến mà thôi.
Tề Đẳng Nhàn hiện giờ đã là phó trưởng phòng của tập đoàn Hướng thị rồi, hắn đắc tội với Vương Báo, Vương Hổ hơn phân nửa sẽ mượn cơ hội này để làm khó dễ.
Vương Hổ và Vương Báo đi ở phía trước cũng không nhịn được tò mò hỏi.
“Là tên nhãi nhép hôm qua ở quán bar của chị Tĩnh đánh em một trận, còn nhấn đầu em vào nước tiểu soi!” Vương Báo bực bội nói.
“Ồ? Ở quán bar của chị Tĩnh đánh mày mà còn có thể toàn thân thoát lui?” Vương Hổ hiếu kỳ nói.
Vương Báo lắc lắc đầu “Tên nhãi này ngông lắm, vốn dĩ chị Tĩnh định thu thập hắn rồi nhưng không biết nghe điện thoại của ai xong lại bắt em phải một điều nhịn chín điều lành!”
“Chị Tĩnh mở miệng thì không thể không cho chút mặt mũi được, vì thế em chỉ có thể chạy lấy người….”
“Không nghĩ tới hôm nay lại có thể gặp được hắn!”
“Đại ca, anh cũng không thể ngăn cản em báo thù được, thế nào đi nữa em cũng phải tìm một cơ hội phế hắn mới được!”
Vương Hổ như suy tư gì đó gật gật đầu, có thể khiến chị Tĩnh mở miệng cũng không dễ dàng, nhưng cái giá phải trả của người này chắc chắn cũng không nhỏ.
Ngay cả anh ta khi thấy chị Tĩnh cũng phải tôn tôn kính kính, dù sao thì sau lưng chị Tĩnh chính là Diệp Phong - khách mời đặc biệt của chi nhánh Long Môn!
“Thật ra chị Tĩnh cũng rất khó chịu với hắn, nhưng hôm qua hẳn là ngại với bạn bè nào đó mở miệng cầu tình, nếu chúng ta thu thập tên vương bát đản này thì chị Tĩnh cảm tạ nhóm chúng ta cũng không kịp đâu!” Vương Báo thấp giọng nói.
Vương Hổ cười gật gật đầu, việc nhỏ này anh ta cũng không thèm để ở trong lòng.
Hơn nữa, nếu Tề Đẳng Nhàn là người của tập đoàn Hướng thị, vậy thì nương cơ hội này phế bỏ hắn luôn!
Đoàn người tiến vào nhà hàng rồi đi vào một phòng bao trang hoàng cực kỳ xa hoa, Vương Hổ phất tay một cái, lập tức có người phục vụ bưng rượu vang đỏ và nước trà lên đãi khách.
“Đông Tinh, lần này mục đích đàm phán cô cũng đã biết rõ rồi đi, chính là vì miếng đất tân thế kỷ kia.” Ngữ khí của Vương Hổ đạm nhiên nói.
Hướng Đông Tinh không nói gì, ngón tay đặt trên chung trà diện vô biểu tình nhìn Vương Hổ.
Vương Hổ cười nói “Đất đã thuộc về cô rồi, chỉ là tôi nghe nói bên tân thế kỷ kia có chút loạn đấy! Cô có được đất nhưng lại không có cách nào giải quyết để mà khai phá thì đối với tập đoàn của cô mà nói chính là tổn thất to lớn, chẳng bằng cô cứ thoải mái hào phóng mà nhường cho tôi.”
“Vương tổng cứ đùa, sao anh biết được rằng chúng tôi không có năng lực tiến hành khai phá?” Hướng Đông Tinh lạnh nhạt nói.
“Tôi mới nghe nói là cô suýt chút nữa bị lão tổng công ty Điện tử Tinh Tinh mang theo thuốc nổ tới văn phòng đồng quy vô tận, có thể thấy rằng phộ phận an toàn của công ty các người làm ăn lỏng lẻo! Miếng đất tân thế kỷ bên kia lại có không ít thế lực ác chiếm cứ, chỉ dựa vào bộ phận an toàn của các cô chỉ sợ không có biện pháp trấn áp được bọn họ đâu.” Vương Hổ nói.
Lời này của Vương Hổ khiến sắc mặt Thương Quân cứng đờ lại, nháo ra sự tình ác liệt như vậy là trách nhiệm của hắn, hiện tại Vương Hổ nói thẳng trước mặt hắn như vậy thật không biết xấu hổ.
Thương Quân lạnh mặt nói “Vương tổng, chúng tôi vẫn chưa tiến hành khai phá đất đâu, sao anh có thể khẳng định rằng chúng tôi không được?”
Vương Hổ đường hoàng nói “Như vậy thì tốt, là bạn bè với tập đoàn Hướng thị nên tôi cố ý mời một vị cao thủ ở chi nhánh Long Môn tới, vừa lúc có thể khảo nghiệm trình độ của bộ phận an toàn các người.”
“Nếu trình độ của bộ phận an toàn đạt tiêu chuẩn, vậy chứng minh các người xác thật có đủ năng lực để bảo hộ miếng đất này, tôi cũng sẽ không nhắc lại.”
“Nhưng nếu mà không đủ, vậy chúng ta còn phải tiếp tục nghiêm túc thương lượng….Cô không muốn nhường cũng được, vậy chúng ta hợp tác khai phá!”
Tề Đẳng Nhàn nghe đến đó, không khỏi bĩu môi nói “Còn không phải là đánh nhau phô trương thực lực sao, còn nói đến mức đường hoàng như vậy, trực tiếp bày ra cái lôi đài không phải là được rồi sao?”
Lời này vừa ra khiến sắc mặt người của hai bên đều có chút khó coi.
Có một số việc không thể nói thẳng ra ở trên bàn cơm, hai bên biết rõ là được.
“Ồ? Nghe khẩu khí của phó trưởng phòng tề như vậy giống như cực kỳ tin tưởng năng lực của tập đoàn Hướng thị vậy?” Vương Hổ thong thả ung dung hỏi.
“Ha, tên nhãi nhép, mày cho rằng hôm qua chị Tĩnh thả cho mày một con ngựa thì hôm nay mày có thể đến trước mặt tập đoàn Hổ Môn chúng ta nhảy nhót lung tung?” Vương Báo cười lạnh.
Tề Đẳng Nhàn duỗi tay chỉ chỉ Vương Báo, nói “Nếu quý công ty đều là loại người có trình độ này, như vậy tôi có thể một chấp mười người!”
Vương Báo sửng sốt, sau đó tức khắc nổi trận lôi đình!
Ánh mắt của Vương Hổ cũng có chút lạnh lùng, người này, nói chuyện quá không nể mặt người.
Trên thực tế, Tề Đẳng Nhàn cũng không quan tâm mấy chuyện thế này, thậm chí hắn có thể tiến vào tập đoàn Hướng thị nhanh như vậy chỉ vì hung hăng tát một cái lên mặt Ngọc Tiểu Long kiêu ngạo kia mà thôi.
Hướng Đông Tinh cũng có chút bực bội liếc mắt nhìn Tề Đẳng Nhàn một cái, bởi vì những lời này của Tề Đẳng Nhàn khiến cho tập đoàn Hướng thị nhất định phải đánh một trận chưa có sự chuẩn bị gì này!
Thương Quân cũng đầy mặt sương lạnh, chính mình là trưởng phòng với lão tổng còn chưa kịp mở miệng, ngược lại cái tên vừa mới nhậm chức ở công ty đã giành trước, có hiểu lễ phép hay không?
“Thật không hổ từ địa phương nhỏ tới, một chút lễ phép cũng không hiểu, cũng không biết dựa vào quan hệ của ai để Hướng tổng an bài tiến vào!” Trong lòng Thương Quân cười lạnh.
Tiểu Lôi ở một bên ôm hai tay khinh thường đầy mặt, hiển nhiên là cảm thấy nói chuyện với loại người như Tề Đẳng Nhàn chính là hạ thấp nhân phẩm của anh ta xuống, mặc dù hắn là người của công ty bên mình.
Vương Hổ nói “Nếu phó trưởng phòng Tề cũng đã nói như vậy rồi thì ra tay xem thực lực, Đông Tinh, cô thấy sao?”
Hướng Đông Tinh lạnh lùng quét mắt liếc Tề Đẳng Nhàn một cái, nói “Được!”
Tề Đẳng Nhàn cười cười “Loại chuyện đánh nhau này tôi rất thích đấy!”
“Hôm qua cái người tên Vương Báo kia lúc đánh nhau quá nóng nảy khiến tôi có chút nhàm chán, hy vọng người hôm nay các người tìm tới có thể để tôi chơi chơi thật tốt.”
Hướng Đông Tinh rốt cuộc không nhịn được, trầm giọng nói “Câm miệng!”
Vương Báo cũng nhe răng trợn mắt cười dữ tợn, nói “Rùa đen nhỏ, mày cứ khua môi múa mép cho đã trước đi, lát nữa sẽ có lúc mày phải khóc thôi!”
Trợ lý nhỏ xoa xoa thái dương của mình, cũng lo lắng đề phòng cho Tề Đẳng Nhàn, đồng thời cũng vì tình cảnh sau lưng công ty mà lo nghĩ….
Chương 38 Khiên sắt cao hơn đầu gối
Bị Hướng Đông Tinh bực bội rống cho một câu, Tề Đẳng Nhàn không sao cả nhún nhún vai không nói tiếp nữa.
Thương Quân cũng lạnh lùng quét mắt nhìn hắn một cái, tên này ngại áp lực mà tập đoàn Hổ Môn gây ra cho tập đoàn Hướng thị chưa đủ sao? Còn ở đây hồ ngôn loạn ngữ.
“Đi mời Trần tiên sinh tới đây!” Vương Hổ nhàn nhạt nói.
Không bao lâu sau, một người đàn ông tầm ba mươi tuổi, thân cao một mét tám, thái dương hơi nhô lên đi ra. Anh ta có đôi mắt sắc như ưng, đôi tay thô tráng hữu lực, nắm đấm có vết chai sần.
Người như vậy vừa thấy đã biết là cao thủ!
Vương Báo cười với Tề Đẳng Nhàn “Họ Tề kia, đây là đệ tử của khách mời đặc biệt của Long Môn chúng ta, Trần Vĩnh Niên tiên sinh, mày có gan thì cứ lên thử xem!”
Sau khi Hướng Đông Tinh nhìn thấy Trần Vĩnh Niên thì hơi kinh nhạc một chút, người đàn ông này mang tới cho người ta một cảm giác áp bách vô cùng!
Tiểu Lôi thả tay vẫn luôn ôm xuống, sức mặt trở lên ngưng trọng.
Thương Quân cũng ngưng thần, hiển nhiên Trần Vĩnh Niên xuất hiện mang tới áp lực không nhỏ cho anh ta!
Thương Quân là chiến sĩ đã xuất ngũ từ quân đội hắc long, ở trong bộ đội đặc chủng cũng thuộc về dạng có sức chiến đấu tương đối nổi bật, bản lĩnh không yếu mới có thể đảm nhận chức trưởng phòng bộ phận an ninh của tập đoàn Hướng thị.
Anh ta có khứu giác nhạy bén đối với nguy hiểm, khi Trần Vĩnh Niên xuất hiện anh ta có một chút cảm giác được hơi thở nguy hiểm kia.
Tề Đẳng Nhàn nhìn nhìn, sau đó không có chút hứng thú chán nản.
“Còn tưởng rằng là cao thủ ở đâu, hoá ra chỉ có như này?” Hắn hơi bĩu nhẹ môi, thấp giọng nói.
Ở nhà tù U Đô là ông già bắt những tên đại ác quốc tế tới so chiêu với hắn, một thân bản lĩnh đã sớm luyện đến mức lô hoả thuần thanh.
Mọi người chú ý tới biểu tình của Tề Đẳng Nhàn thì đều khinh thường cười.
“Hẳn là sợ rồi, khí thế của Trần Vĩnh Niên quá kinh người khiến hắn cũng không mở miệng nói lời ngông cuồng được nữa.” Hướng Đông Tinh quan sát nhạy bén thấy vậy thì hơi thở dài trong lòng.
“Trần Vĩnh Niên này, Tiểu Lôi hơn phân nửa không phải đối thủ của hắn….Họ Tề phế vật kia càng không phải nói, sợ rằng không chịu nổi một chiêu.” Trong lòng Thương Quân nghĩ.
Vương Báo càng là nhếch miệng cười lạnh “Ngông đi, mày ngông tiếp đi tao xem, sao Trần tiên sinh vừa tới mà ngay cả rắm cũng không dám thả rồi?”
Vương Hổ cười cười “Đông Tinh, xem ra nhân viên của tập đoàn Hướng thị các cô đều là mấy tên nổ pháo rất lợi hại, nhưng vừa đến lúc mấu chốt là lập tức biến thành tôm chân mềm rồi.”
Trần Vĩnh Niên vừa lên sân khấu cũng liếc mắt nhìn Tề Đẳng Nhàn một cái, sau đó cười cười với Vương Hổ “Vương tổng cũng đừng nói như vậy.”
“Dù sao thì tôi cũng là đệ tử chân truyền do sư phụ tự mình tỉ mỉ bồi dưỡng nên, một thân công phu này không phải người bình thường có thể so sánh được.”
“Hắn ta bị khí thế của tôi làm cho kinh sợ cũng là điều bình thường, anh đừng nói thẳng toẹt ra như vậy.”
Vương Hổ ha ha cười “Trần tiên sinh quả nhiên rất có phong phạm cao nhân!”
Tề Đẳng Nhàn cười nhạo một tiếng, lắc lắc đầu “Tôi cho rằng các người có thể tìm được tên cao thủ như nào tới để tôi chơi vui vui vẻ vẻ, kết quả chỉ có trình độ này cũng quá khiến người thất vọng rồi.”
Lời này của hắn vừa ra khiến hiện trường an tĩnh một chút, sau đó người của tập đoàn Hổ Môn lập tức bật cười ha hả.
“Đúng là vịt chết không sợ nước sôi đại khái chính là như này đi!” Vương Báo cười ngặt nghẽo “Hướng Đông Tinh không biết bị chập dây thần kinh nào mà lại đi mời mày tới làm việc cơ chứ!”
“Tao thấy tập đoàn Hướng thị vẫn là nhanh chân nhường miếng đất đó lại đi, có nhân viên như vậy đừng nói khai phá kiếm tiền, có thể bảo vệ tiền sinh ý không bị thâm hụt đều đã là phật tổ phù hộ rồi!”
Sắc mặt Hướng Đông Tinh trầm xuống, lạnh lùng nói “Tề Đẳng Nhàn, nếu anh còn dám nói lung tung nữa thì cút ra khỏi công ty tôi đi!”
Tề Đẳng Nhàn nhún vai, không tiếp tục nói thêm nữa.
“Cái tên phế vật này ngay cả sếp của mình cũng không nhịn nổi!”
“Nói thật cho mày biết, hôm nay tập đoàn Hướng thị thắng còn tốt, nếu không thắng được thì mày đừng hòng rời khỏi đây.”
“Không đập nát cái miệng của mày khiến mày không thể ăn cơm được thì không thôi!”
Thái độ của Vương Báo cực kiêu ngạo, đặc biệt là sau khi Trần Vĩnh Niên xuất hiện thì càng có một bộ biểu tình ăn chắc Tề Đẳng Nhàn.
Vương Hổ hơi duỗi tay với Hướng Đông Tinh “Đông Tinh, mời cô, để bộ phận an toàn của quý công ty tới so chiêu với Trần tiên sinh!”
Vương Báo nói “Họ Tề kia, không phải vừa rồi mày rất mạnh miệng sao? Tới đi, lên thử xem!”
Tề Đẳng Nhàn cười nhạo một tiếng, thấy ánh mắt của Hướng Đông Tinh không tốt thì cũng lười mở miệng nói chuyện.
Thương Quân thấp giọng nói “Tiểu Lôi, cậu đi lên thử một chút công phu của Trần Vĩnh Niên đi!”
Tiểu Lôi gật gật đầu, trực tiếp đi tới trước mặt Trần Vĩnh Niên, ôm quyền nói “Trần tiên sinh xin chỉ giáo! Tôi….”
“Tôi không muốn đánh với một tên thủ hạ bại tướng, dừng lại đi!” Trần Vĩnh Niên không chờ Tiểu Lôi kịp báo gia môn đã trực tiếp ngạo mạn đánh gãy lời anh ta.
“Anh – –” Tiểu Lôi nghe thấy lời này, tức giận không thôi.
Anh ta ở trong tập đoàn Hướng thị cũng được coi là cao thủ, nhưng hiện giờ lại bị Trần Vĩnh Niên làm xấu mặt ngay trước mặt sếp, lập tức nổi trận lôi đình.
Chỉ thấy Tiểu Lôi cũng không nhiều lời thêm nữa mà vọt một bước đi lên, ra chiêu chính là chiêu nổi tiếng nhất trong thái quyền “Khiên sắt cao hơn đầu gối”!
Thái quyền chủ yếu là sử dụng các khớp để chiến đấu, hai tay Tiểu Lôi nâng lên như khiên chắn che chở thân trên, đầu gối phía dưới nhấc lên nhanh như xe lửa đâm về ngực Trần Vĩnh Niên.
“Công phu vốn dĩ đã không bằng người ta, còn bị người ta nói một câu khiến tâm trí nhiễu loạn, không nên đánh!” Tề Đẳng Nhàn xem cũng lười xem nói ra một câu như vậy.
Lông mày của Thương Quân hung hăng nhíu lại, cả giận “Cậu có thể câm miệng được hay không?”
Hướng Đông Tinh cũng trầm giọng nói “Phó trưởng phòng Tề quản cho tốt cái miệng của anh lại! Hiện giờ tôi nghi ngờ anh chính là gián điệp mà tập đoàn Hổ Môn gài vào tập đoàn Hướng thị chúng tôi!”
Trợ lý nhỏ cũng nói “Phó trưởng phòng Tề anh an tĩnh chút đi, Tiểu Lôi rất lợi hại, ở trong công ty chúng ta có thể gọi là cao thủ trong cao thủ.”
Chỉ thấy hai chân Trần Vĩnh Niên lúc này hơi bẻ ra, ngay lúc đầu gối của Tiểu Lôi gần chạm tới người trong nháy mắt thì chân trái nhẹ nhàng đá một cái.
“Bá!”
Trần Vĩnh Niên như con quay xoay một cái di chuyển về bên phải Tiểu Lôi.
Tiểu Lôi vội vàng dùng một tay đâm thẳng, hung hăng định đánh lên huyệt thái dương của Trần Vĩnh Niên.
Bước chân của Trần Vĩnh Niên lại ở ngay lúc này chững lại đứng yên một chỗ, ngồi xổm xuống tránh thoát tay của Tiểu Lôi, năm ngón tay khép lại như đao hung hăng chọc một cái ở xương sườn của Tiểu Lôi!
“Răng rắc!”
Một tiếng giòn tan vang lên, Tiểu Lôi hét thảm một tiếng, thân thể nghiêng ngả ngã trên mặt đất, trong miệng phun ra một búng máu.
“Đẹp!”
Đoàn người của tập đoàn Hổ Môn nhiệt liệt vỗ tay, một đám cao giọng hoan hô.
Trần Vĩnh Niên nhàn nhạt vẫy tay, nói “Phòng thủ quá lỏng lẻo!”
Mí mắt của Thương Quân nhảy lên liên tục, Trần Vĩnh Niên này chính là cao thủ nội công quyền anh, tinh thông bát quái chưởng, đặc biệt là bát quái bước kia càng là lô hoả thuần thanh, nhẹ nhàng tránh khỏi công kích của Tiểu Lôi rồi nháy mắt đánh trúng nơi phòng thủ yếu kém nhất!
Công phu như vậy anh ta cũng không có nắm chắc tất thắng, lòng bàn tay tức khắc đổ mồ hôi lạnh.
“Đây chính là kết cục của không giữ lại sức lực.” Tề Đẳng Nhàn thấy ở trong mắt, khẽ lắc đầu.
Tiểu Lôi bị một câu nói của Trần Vĩnh Niên chọc giận, ra tay bất kể hậu quả, đầu óc đã bị phẫn nộ làm loạn dẫn tới một kích vừa rồi dùng sức quá mạnh nên mới bị Trần Vĩnh Niên bắt được sơ hở.
Cao thủ khi so chiêu đều phải thử lẫn nhau, trừ khi thực lực cách xa nhau quá lớn, nếu không nào có ai vừa lên đã dùng toàn lực cho một kích?
Sắc mặt của Hướng Đông Tinh trầm xuống, nhìn về phía Thương Quân hỏi “Trưởng phòng Thương có nắm chắc không?”
“Tôi có thể thử xem!” Thương Quân gật gật đầu, lúc này rồi đương nhiên là không có khả năng lùi bước.
Tề Đẳng Nhàn lại lắc đầu nói “Trưởng phòng Thương không phải đối thủ của anh ta đâu, Hướng tổng tốt nhất nên đổi người khác đi.”
Chương 39 Cho mặt mũi
Thương Quân còn chưa kịp xuất diện chiến đấu đã bị Tề Đẳng Nhàn bên mình tự diệt uy phong, chọc đến mức Hướng Đông Tinh xúc động tức giận muốn tát cho hắn hai cái.
Ngay cả trợ lý nhỏ ở một bên cũng bất mãn mà trừng mắt nhìn Tề Đẳng Nhàn.
“Tuy rằng mày không có bản lĩnh nhưng cũng có đôi mắt tinh tường đấy! Ha hả….” Vương Báo khinh miệt nói với Tề Đẳng Nhàn.
“Hiện tại mày quỳ xuống thành thành thật thật dập đầu nhận sai với tao, sau đó chui qua đũng quần tao một cái.”
“Sự việc ngày hôm qua tao sẽ xoá bỏ toàn bộ cho mày.”
Trên mặt Vương Hổ mang theo tươi cười liếc mắt nhìn Hướng Đông Tinh một cái, loại như Tề Đẳng Nhàn này? Cái loại phế vật miệng chó không mọc được ngà voi này không đáng để anh ta phải chú ý tới.
“Ý của phó trưởng phòng Tề là tự mình lên tiếp chiêu sao?”
“Cậu nói tiếp chiêu, vì sao lúc Trần Vĩnh Niên vừa xuất hiện thì cậu lại lui xuống?”
“Cậu tiếp, cậu đi lên thử đi!”
Thương Quân giận tím mặt quát lớn với Tề Đẳng Nhàn.
Tề Đẳng Nhàn cười cười “Anh không tin thì thôi, dù sao người chịu thiệt cũng không phải tôi!”
Vương Báo nhàn nhạt nói “Trưởng phòng Thương, cái loại rác rưởi này cũng chỉ biết nổ ngoài miệng mà thôi, anh vẫn là nhanh chóng lên đi, nói cách khác là để miếng đất tân thế kỷ kia có thể về tay chúng tôi sớm hơn chút!”
Tề Đẳng Nhàn có chút tính xấu nhỏ, nếu ngay từ đầu Hướng Đông Tinh và Thương Quân nói lời hay với hắn, mời hắn ra tay thì hơn phân nửa hắn sẽ suy xét.
Nhưng hắn mới nói mấy câu, người bên tập đoàn Hổ Môn không tin còn chưa tính, ngay cả người một nhà cũng châm chọc mỉa mai thì tính cái gì?
“Chờ việc này kết thúc, đến lúc quay về công ty tôi tính sổ với cậu sau!” Ánh mắt của Thương Quân âm lãnh, cởi áo khoác trực tiếp hướng Trần Vĩnh Niên đi qua.
Trần Vĩnh Niên thấy Thương Quân lên sân, biết người là là trưởng phòng bộ phận an ninh của tập đoàn Hướng thị, càng là cao thủ hàng đầu trong tập đoàn Hướng thị thì nghiêm túc hẳn lên, không có thái độ tuỳ ý giống như lúc đối phó với Tiểu Lôi.
Hai chân anh ta bước ra, một trước một sau, thân thể hơi khuỵu xuống, đứng thành hình giá bát quái chưởng, nói “Trưởng phòng Thương, mời!”
Thương Quân hít vào một hơi thật sâu, triển khai khí chất thân thể quân quyền, trầm giọng nói “Trần tiên sinh, mời!”
“Trưởng phòng Thương cố lên nha!” Trợ lý nhỏ nhẹ nhàng cổ vũ một tiếng.
Hướng Đông Tinh vẫn mặt liệt cũng lộ ra biểu tình ngưng trọng, hiển nhiên là hy vọng Thương Quân có thể đánh bại đối phương.
Trần Vĩnh Niên dẫn đầu tiến công trước, chân dẫm theo hình vòng cung để đi, bước đầu tiên không có gì khác biệt, nhưng ở những bước sau bắt đầu lộ ra tám điểm thay đổi.
Đây là nơi khó đối phó của bát quái chưởng!
Bước chân thiên biến vạn hoá quỷ dị, ra chiêu như đao chuyên công kích nơi yếu hại của người, cực kỳ ngoan độc xảo quyệt.
Bản lĩnh cút Thương Quân cũng coi như chắc chắn, mấy hiệp đầu còn có thể đánh tới đánh lui với Trần Vĩnh Niên mấy chiêu.
“Căng nhất là chịu thêm ba chiêu nữa. mặc dù quân quyền của Thương Quân luyện không tệ. nhưng loại công phu này của Trần Vĩnh Niên không phải là cái mà anh ta có thể so sánh được.” Tề Đẳng Nhàn lắc đầu nói.
Hướng Đông Tinh nghe thấy lời này thì sắc mặt trầm xuống.
Trợ lý nhỏ càng là bất mãn nói “Phó trưởng phòng Tề, tôi thấy anh quá đáng quá mức rồi! Tuy rằng hôm nay trưởng phòng Thương có nhằm vào anh chút xíu nhưng anh cũng không thể nói như vậy được?”
Vừa dứt lời đã thấy Thương Quân bị Trần Vĩnh Niên một quyền đánh ra, tiếp đó thân thể của Trần Vĩnh Niên vừa chuyển đã tới ngay bên trai của Thương Quân.
Thương Quân vội vàng lui về sau, nhưng trong nháy mắt này bước chân của Trần Vĩnh Niên lại vừa động, bá một tiếng vòng tới phía trước Thương Quân.
“Cút đi!” Thương Quân cực kỳ đau đầu với việc Trần Vĩnh Niên cứ dây dưa đấu pháp, gầm lên giận dữ, nắm tay vung ra ngoài.
Trần Vĩnh Niên lại nhếch miệng cười, tay trái chặn nắm đấm, tay phải hoá chưởng nhắm về yết hầu của Thương Quân, đồng thời chân phải nhấc lên, giống như máy chém đá vào đầu gối của Thương Quân!
Một chiêu này nằm ngoài dự kiến của Thương Quân, chưởng của đối phương là hư chiêu, sát chiêu chân chính lại giấu ở cú đá chân bên dưới.
Thương Quân vừa định ngăn chặn, đối phương lại hạ chân, cẳng chân giống như lò xò bang một tiếng dừng ở trên bụng dưới của Thương Quân.
Cả người Thương Quân tựa như vừa bị lựu đạn oanh tạc vậy, thân thể bay lên không, sau đó phịch một tiếng bị quăng ngã ở trên mặt đất….
“Cô – –”
Trong cổ họng Thương Quân bật ra tiếng rên rỉ, máu tươi theo đó tràn ra ngoài.
Trợ lý nhỏ trực tiếp há hốc mồm ngay tại chỗ, không nghĩ tới vậy mà bị Tề Đẳng Nhàn nói trúng thật, Thương Quân cũng bại nhanh như vậy….
Vương Hổ trực tiếp đứng dậy vỗ tay cười to “Trần tiên sinh quả nhiên lợi hại! Tốt, tôi thấy bộ phận an ninh của tập đoàn Hướng thị thật đúng là không chịu nổi một kích, miếng đất tân thế kỷ này thật đúng là không thích hợp để cho các ngừi tới khai phá mà.”
Sắc mặt của Hướng Đông Tinh xanh mét, ngón tay nắm chặt lại, huyết sắc trên môi nhạt đi một chút.
Trần Vĩnh Niên lại chỉ cười nhạt, tựa như tất cả những việc này đều là việc chẳng có gì lạ cả.
“Chuyện mảnh đất tôi sẽ tự xử lý, chúng ta đi!” Hướng Đông Tinh đứng dậy, lạnh mặt nói.
“Đông Tinh, thật ra cô cũng có thể suy xét một chút, nếu tập đoàn Hổ Môn và tập đoàn Hướng thị bắt tay nhau hợp tác thì đó chính là một việc vui to lớn….” Vương Hổ cười cười.
Hướng Đông Tinh không đáp lại, chuẩn bị chạy lấy người.
Tề Đẳng Nhàn nhún vai, cũng chuẩn bị chạy lấy người.
Nhưng đúng lúc này, Vương Báo lại ngăn cản đường đi của hắn, cười lạnh nói “Tên tạp chủng, mày quên mất lời vừa này tao nói với mày rồi? Hôm nay mày muốn đi ra ngoài thì nhất định phải quỳ xuống dập đầu, sau đó chui qua đũng quần tao mà đi!”
Tề Đẳng Nhàn quay đầu nhìn thoáng qua Hướng Đông Tinh, chỉ thấy vị tổng tài máu lạnh hờ hững vốn không quan tâm tới ân oán của cá nhân hắn.
“Đừng nhìn Hướng tổng, cô ta máu lạnh đến mức tro cốt của cha mẹ còn không thèm xử lý đã tới tranh giành quyền kiểm soát công ty, mày nghĩ cô ta sẽ để ý sống chết của loại phế vật như mày?” Vương Báo trào phúng nói.
“Hiện giờ biết sợ rồi? Lúc trước không phải càn rỡ ngông cuồng lắm sao, nói chuyện không nể nang ai sao?”
“Tao nói cho mày biết, ngay cả hôm nay dù Hướng Đông Tinh có mở miệng vàng lời ngọc cũng không thể cứu được mày.”
Mọi người cười cợt nhìn Tề Đẳng Nhàn trầm mặc.
“Tên nhãi này không biết sống chết, vậy mà hôm qua dám đánh Báo ca? Thật sự cho rằng dựa vào tập đoàn Hướng thị là có thể muốn làm gì thì làm sao?”
“Hôm qua Báo ca cho chị Tĩnh mặt mũi bỏ qua cho hắn mà thôi, hôm nay hắn còn dám càn rỡ trực tiếp tới trước mặt Báo ca. chết không đáng tiếc.”
“Nếu không phải tên phế vật này miệng chó không mọc được ngà voi thì chỉ sợ Báo ca cũng lười để ý đến nhân vật nhỏ như hắn.”
Trợ lý nhỏ thấy tập đoàn Hổ Môn bên này khí thế kiêu ngạo thì trốn tới phía sau Hướng Đông Tinh, đồng thời bi ai ba giây thay Tề Đẳng Nhàn.
Vương Báo ngạo mạn nhìn Tề Đẳng Nhàn, nói “Không phải mày ngông cuồng, rất biết ăn nói sao? Không phải cảm thấy bản thân rất trâu bò, thật sự có thể đánh sao?”
“Tới, hiện tại mày đánh tao một cái thử xem, để tao nhìn xem mày còn có thể trâu tới mức nào!”
“Sao nào? Không dám sao? Muốn tao cho mày chút dũng khí không?”
Trần Vĩnh Niên đứng ở một bên nhìn, trên mặt mang theo cười mỉm nhưng mang lại cho người khác cảm giác áp bách cường liệt.
Hiển nhiên là Tề Đẳng Nhàn sợ không dám nói loạn cái gì với Vương Báo.
“Phế vật, mau quỳ xuống cho lão tử!” Vương Báo quát lớn một tiếng, đá gối một cái với Tề Đẳng Nhàn.
Hướng Đông Tinh thất vọng đầy mặt, hoá ra người này chỉ có cái miệng lợi hại mà thôi, hiện tại bị Trần Vĩnh Niên làm cho kinh sợ, Vương Báo nghĩ muốn làm gì hắn thì làm!
Ngay lúc chân Vương Báo sắp đá tới đầu gối của Tề Đẳng Nhàn thì Tề Đẳng Nhàn cuối cùng cũng có phản ứng.
“Tôi chỉ cảm thấy rất nhàm chán lười dong dài với các người mà thôi, thật đúng là cho các người mặt mũi rồi!” Tề Đẳng Nhàn tựa tiếu phi tiếu, đồng thời tránh đi một chân này của Vương Báo.
Bàn tay to của hắn đè lại gáy của Vương Báo cùng toàn bộ thân thể của anh ta, thẳng tắp đạp ở trên mặt đất!
Chương 40 Cao thủ
Mọi người đều cho rằng Tề Đẳng Nhàn đã bị doạ rồi nên không ai nghĩ tới Tề Đẳng Nhàn lại ngay lúc này động thủ với Vương Báo!
Ngay cả Vương Báo cũng không kịp phòng thủ, trên thực tế dù hắn có làm bất luận cái gì cũng không có tác dụng.
Cả khuôn mặt của Vương Báo đều bị Tề Đẳng Nhàn ấn chặt trên mặt đất, phịch một tiếng đâm cho huyết nhục mơ hồ, xương sống mũi cũng trực tiếp bị gãy.
Hướng Đông Tinh thấy một màn như vậy thì dừng bước chân lại.
Hai người Thương Quân và Tiểu Lôi cũng trợn mắt há hốc mồm ngạc nhiên và khiếp sợ không kém.
Trần Vĩnh Niên cường đại như nào bọn họ đã được trải nghiệm qua, hiện tại Tề Đẳng Nhàn dám trực tiếp ra tay với Vương Báo như vậy không sợ chốc lát sẽ bị Trần Vĩnh Niên đánh chết sao?
Trợ lý nhỏ cũng khiếp sợ vạn phần, cảm thấy Tề Đẳng Nhàn lúc này hơn phân nửa chính là chạy trời không khỏi nắng muốn chết ở chỗ này!
“Cậu thật to gan!” Trần Vĩnh Niên tức giận quát lớn.
Tề Đẳng Nhàn động thủ với Vương Báo ở ngay trước mặt anh ta như vậy chính là không cho anh ta mặt mũi, đánh thẳng vào mặt của anh ta, loại chuyện này thì chịu đựng thế nào cho được?
Vương Hổ cũng hơi đứng dậy, lạng giọng nói “Phó trưởng phòng Tề đúng là ăn gan hùm mật gấu rồi, dám đụng đến em họ của tôi như vậy! Hôm nay cậu đừng hòng bước ra khỏi đây!”
Tề Đẳng Nhàn lại một bộ biểu tình chẳng sao cả, một chân đá văng Vương Báo đã chết ngất qua một bên, lười nhác nói “Tề lão tử tôi vốn dĩ thấy bản lĩnh của Trần Vĩnh Niên này cũng chẳng ra sao cả nên lười không muốn động vào tranh cãi giữa tập đoàn Hổ Môn và tập đoàn Hướng thị các người.”
“Nhưng tên em họ này của anh thật sự rất ngu xuẩn, năm lần bảy lượt đi khiêu khích lão tử.”
“Tôi thấy miếng đất này vẫn nên để tập đoàn Hướng thị tới khai thác thì hơn!”
Trần Vĩnh Niên nghe vậy cười to nói “Ha ha, ha ha ha! Được được được, thật là phách lối mà. cũng không biết Hướng tổng tìm được ở đâu ra một người trẻ tuổi bừa bãi như vậy, không để đệ tử của vị khách mời đặc biệt của Long Môn ta vào mắt.”
“Khách mời đặc biệt của Long Môn là cái thứ gì? Bảo sư phụ anh tới đây, khi nào đến thì cũng phải thành thành thật thật quỳ xuống để cho tôi vả miệng.” Tề Đẳng Nhàn khinh thường.
Hôm qua chính khách mời đặc biệt Diệp Phong của Long Môn vì chị Tĩnh đắc tội với Tề Đẳng Nhàn mà phải chủ động quỳ xuống xin lỗi hắn, bởi vì anh ta biết rõ khi Nhị đương gia tức giận sẽ có hậu quả đáng sợ như nào.
Hướng Đông Tinh nghe thấy câu nói vậy thì trầm giọng quát “Phó trưởng phòng Tề, đây là ân oán giữa tập đoàn Hổ Môn và tập đoàn Hướng thị, không cần liên luỵ tới người của Long Môn!”
Hiện tại ân oán của tập đoàn Hổ Môn và tập đoàn Hướng thị còn chưa trồi lên mặt nước, đặc biệt là tập đoàn Hướng thị một phương tận lực tránh khỏi tập đoàn Hổ Môn có được bối cảnh Long Môn duy trì này.
Hiện tại Tề Đẳng Nhàn làm trò ở trước mặt nhiều người như vậy lôi nó ra, còn nói cho dù khách mời đặc biệt của Long Môn tới thì cũng phải quỳ xuống cho hắn, cái này khiến cô ta lập tức đứng ngồi không yên.
Phương diện tư bản đấu tranh thì Hướng Đông Tinh tất nhiên không hề sợ hãi, tới một cái thì đánh một cái. Nhưng nếu liên luỵ tới Long Môn thì sẽ không còn đơn giản như vậy nữa!
Thương Quân trầm giọng nói “Hướng tổng, Tề Đẳng Nhàn này quá không biết lựa lời, khai trừ sớm một chút sẽ tốt hơn. Nếu cứ để hắn tiếp tục tuỳ ý như vậy, tập đoàn Hướng thị chúng ta sớm muộn gì cũng sẽ bị hắn gây hoạ!”
Tiểu Lôi ở một bên cũng một bộ biểu tình đồng ý, người này bản lĩnh thì không có nhưng khẩu khí thật sự không nhỏ, một bộ dáng trời là số một ta là số hai.
Ngay cả trợ lý nhỏ khéo hiểu lòng người lúc này cũng cảm thấy Tề Đẳng Nhàn nói chuyện quá phách lối, quả thực là nói năng không từ thủ đoạn bất kể hậu quả!
“Làm càn!”
Trần Vĩnh Niên nghe thấy Tề Đẳng Nhàn nói chuyện quá không tôn trọng người khác, tức khắc nổi giận gầm lên một tiếng tới mức sắc mặt cũng đỏ lên.
Vương Hổ lạnh lùng nói “Hướng tổng, trận luận bàn này chúng ta chỉ là suy đoán tập đoàn Hướng thị có năng lực khai phá miếng đất tân thế kỷ kia hay không thôi.”
“Nhưng cô quản giáo không nghiêm, trong công ty lại có một tên bại hoại không biết lựa lời như vậy, còn có can đảm vũ nhục khách mời đặc biệt của Long Môn.”
“Nếu lát nữa Trần tiên sinh vô ý thất thủ đánh hắn chết, cũng mời quý công ty tự mình gánh vác trách nhiệm này.”
“Muốn trách cũng chỉ trách miệng hắn quá thối, làm người quá kiêu ngạo!”
Tề Đẳng Nhàn đã xắn tay áo đi lên trước hai bước, tới đại sảnh rộng lớn nói “Tới tới tới, đừng để gia một mình ở đây nổ pháo, mau chóng động thủ.”
Thấy Tề Đẳng Nhàn thật sự muốn đi lên động thut với Trần Vĩnh Niên, mấy người của tập đoàn Hướng thị lập tức thay đổi sắc mặt.
“Phó trưởng phòng Tề muốn tự tìm đường chết, vậy chúng ta cũng không cần phải ngăn cản hắn!” Thương Quân trầm giọng nói.
Hướng Đông Tinh cũng có chút thất vọng lắc lắc đầu đối với Tề Đẳng Nhàn “Phó trưởng phòng Tề, nói được thì làm được, nếu anh đứng ra, vậy tự mình gánh vác trách nhiệm này đi.”
Tề Đẳng Nhàn quay đầu cười, nói “Nếu tôi giữ được miếng đất này cho tập đoàn Hướng thị thì thời điểm khai phá có thể nghe một chút ý kiến của tôi hay không?”
Hướng Đông Tinh sửng sốt, sau đó cau mày gật gật đầu, nhưng cô ta cảm thấy cái này gần như không có hy vọng gì.
Trần Vĩnh Niên quá cường đại, Tiểu Lôi ở trước mặt anh ta một chiêu cũng không chịu nổi, Thương Quân đanh đá chua ngoa ở trước mặt anh ta cũng bại trận sau mười mấy chiêu bị hạ gục.
Tề Đẳng Nhàn trẻ tuổi như vậy, hơn nữa chẳng qua chỉ là một cảnh ngục nhỏ, có năng lực gì có thể đánh bại được Thương Quân?
“Mày dám đánh tao, mày thật sự dám đánh tao….Mày dám làm càn ở trước mặt tập đoàn Hổ Môn đánh vào mặt tao!” Lúc này, Vương Báo nửa chết nửa sống hồi lại được tý hồn nỉ non mở miệng.
Tề Đẳng Nhàn liếc xéo anh ta một cái, lạnh nhạt nói “Nếu anh còn tiếp tục ở trước mặt lão tử ngông thì tôi chơi chết anh.”
Hôm nay lệ khí đọng lại đã lâu của hắn ẩn ẩn có dấu hiệu bộc phát ra ngoài, nói chuyện cũng không còn khách khí như trước.
Từ khi nhìn thấy ngọc tiểu long ở nhà tù U Đô thì trong lòng hắn đã nghẹn một đoàn khí; sau đó tới trung hải thì bị đám người Kiều Thu Mộng không tin tưởng lại thêm một đoàn khí nữa; lại tới thêm một Trương Thiệu Kiệt nói gì thì người Kiều gia nghe cái đó lại khiến hắn nghẹn thêm một đoàn khí….
“Tới, lão tử dạy anh cách đánh lại bát quái chưởng như thế nào!” Tề Đẳng Nhàn vẫy vẫy tay với Trần Vĩnh Niên.
“Này con mẹ nó khẩu khí lớn thật, sư phụ của Trần Vĩnh Niên chính là khách mời đặc biệt của Long Môn, một thân công phu một người địch mười người, còn dạy anh ta cách đánh bát quái chưởng?”
“Sư phụ của Trần tiên sinh họ Diệp, chính là đại tông sư nổi danh của Long Môn, do môn chủ tự mình tới cửa ba lần mới mời được, một đôi bàn tay thiết đó có thể gọi là cử thế vô song.”
“Người như vậy dạy ra đồ đệ khẳng định cũng là cao thủ dùng bát quái chưởng, vậy mà hắn còn định dạy người ta đánh bát quái chưởng? Thật là khôi hài, hay là hắn cho rằng chính mình có thể so được với Diệp sư phó?”
Trần Vĩnh Niên nghe thấy lời này cũng giận tới mức bật cười, dữ tợn nói “Được được được, khẩu khí thật là lớn!”
“Tôi luyện bát quái chưởng đã được mười tám năm, tinh thông tám tám sáu mươi tư loại biến hoá, các loại chưởng pháp càng là nhuần nhuyễn, bất luận dùng bất kỳ binh khí nào trong bát quái môn cũng đều hạ bút thành văn.”
“Ngoại trừ sư phụ tôi ra thì đúng là lần đầu tiên dám có người kiêu ngạo nói như vậy ở trước mặt tôi!”
Vương Báo cắn răng nói “Trần tiên sinh, nhất định phải đánh chết hắn!”
Vương Hổ cũng trầm giọng nói “Trần tiên sinh, cái tên miệng chó không mọc được ngà voi này vũ nhục khách mời của Long Môn, tội ác tày trời, tuyệt không thể lưu lại đường sống cho hắn. một chốc nữa trực tiếp hạ tử tủ đi!”
“Được!”
Trần Vĩnh Niên lưu loát đồng ý, hai bước đi vào chính giữa đại sảnh đối lập với Tề Đẳng Nhàn.
“Hy vọng cậu có thể chịu đựng lâu một chút, đừng khiến trận trò chơi này kết thúc quá nhanh, bởi vì tôi muốn chậm rãi tra tấn chết cậu!” Trần Vĩnh Niên lạnh lùng nói.
Tề Đẳng Nhàn lại một bộ dáng thiếu niên hứng thú nâng nâng tay, ý tứ chính là Trần Vĩnh Niên mau mau ra tay.
“Tên nhãi này đối mặt với cao thủ như Trần Vĩnh Niên mà vẫn một bộ dáng khinh thường như vậy, tự tìm đường chết!” Thương Quân hừ lạnh một tiếng nói với Hướng Đông Tinh.
Tiểu Lôi ở một bên gật gật đầu, cứ đứng tuỳ ý như vậy, cả người đều là sơ hở, Trần Vĩnh Niên chính là cao thủ dùng bát quái chưởng, thân pháp nhất lưu, một bước bát quái gần người trong nháy mắt có thể khiến Tề Đẳng Nhàn trả giá cực lớn.
Bình luận facebook