• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

New Uy lực chiến thần - Lâm Hữu Triết (1 Viewer)

  • Chương 337 “Thú vị đấy!”

Rầm!





Trịnh trưởng lão bị đập lên sàn nhà khiến nền gạch cẩm thạch nứt ra thành những đường ngoằn ngoèo.





Toàn bộ khách trong phòng đều ngơ ngác.






Bọn họ còn đang hóng hớt, ai cũng cho rằng Lâm Hữu Triết chết chắc rồi.





Không ngờ rằng kết quả lại đảo ngược hoàn toàn, Trịnh trưởng lão bị tên nhóc này đánh bại chỉ bằng một chiêu!





“Cậu, cậu là võ giả ngoại kình viên mãn sao?”





Trên mặt Trịnh trưởng lão ngập tràn vẻ sợ hãi, đôi mắt nhìn chằm chằm vào Lâm Hữu Triết.





“Ông không xứng để biết”.







Lâm Hữu Triết lạnh lùng đáp trả.





Sau đó dẫn mấy người Sở Hạ Vũ và Dao Dao rời khỏi nhà hàng.





“Ăn no chưa?”





Lâm Hữu Triết cười hỏi.





“Dù chưa no thì cũng bị sợ no rồi”.





Sở Hạ Vũ bối rối cười nói: “May mà anh đi lính nhiều năm, võ thuật cao siêu, bằng không lần này bọn em lành ít dữ nhiều rồi”.





“Nhưng xã hội này không phải chỉ dùng nắm đấm là giải quyết được”.





Sở Hạ Vũ nhíu mày, lo lắng nói: “Nhà họ Lê ở tỉnh làm kinh doanh đã lâu, thế lực nhất định rất lớn mạnh, nếu bọn họ nghiêm túc báo thù thì chúng chắc chắn không phải đối thủ của họ”.





“Hữu Triết, chúng ta mau chóng quay về Giang Thành đi, bên Giang Thành còn có Long Diệu có thể giúp anh, thế lực của nhà họ Lê chắc cũng không nhiều đến thế”.





“Không cần đâu”.





Lâm Hữu Triết khẽ mỉm cười: “Bọn họ dám đến, anh sẽ khiến bọn họ có đi mà không có về”.





“Haiz, nơi này cũng đâu có người ngoài, anh không giả bộ thì sẽ chết à?”





Sở Hạ Vũ nhéo Lâm Hữu Triết một cái, rồi nói với Dao Dao và cô gái khác: “Dao Dao, Du Du, mình với Hữu Triết về trước, các cậu về cẩn thận nhé!”





“Nhưng mình nghĩ nhà họ Lê lớn mạnh như thế, chắc sẽ không so đo với hai cô gái như hai cậu đâu”.





“Yên tâm đi, chúng mình sẽ chú ý”.





Dao Dao và cô gái tên Du Du gật đầu lia lịa.





Họ vẫy một chiếc taxi rồi rời đi.





“Hữu Triết, chúng ta đi thôi”.





Sở Hạ Vũ kéo Lâm Hữu Triết lên một chiếc taxi ven đường, chạy về phía ga tàu cao tốc.





Thậm chí vì lo lắng nhà họ Lê trả thù, mà ngay cả hành lý cô cũng không cần, cứ thế quăng ở khách sạn.





Lâm Hữu Triết vô cùng bất đắc dĩ, anh đang muốn đi tìm nhà họ Lê và nhà họ Nhạc để tính sổ.





Cứ thế mà đi thì có khác gì bỏ qua cho bọn họ đâu?





Anh đang nghĩ phải làm thế nào thì Sở Hạ Vũ mới chịu ở lại, bỗng nhiên ngửi thấy một mùi hương lạ.





“Thú vị đấy!”



Khóe miệng Lâm Hữu Triết nhếch lên, không nói nữa.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom