Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 117 Đây là tới phá game thì có!!”
(Không phải! Sự chú ý của mọi người làm sao vậy? Bạc thần nói họ là vợ chồng đấy!)
(Lầu trên không xem kĩ quy tắc trò chơi sao? Cặp đôi Bạc Khương là tình bạn cách mạng đó, đừng có đem tư tình con người dung tục tới vấy bẩn nó, ok!)
(+1! Bạc thần và võ thần Khương như này là cúi đầu trước cuộc sống đó! Vì giải thưởng mà không cần mặt mũi rồi!)
Hiện trường, MC cũng nói nhảm xong rồi.
Khương Mạn và Bạc Hạc Hiên tiến vào đường đua.
Cả đường đua có bốn trạm, trạm đầu là kiến trúc hình tam giác ở hai bên trái phải, đường đua dài ba mét, bên dưới có hồ nước.
Người chơi cần chạy thật nhanh qua từ bên trên, đồng thời chống lại lực hút của trái đất, duy trì thăng bằng, khiến bản thân không rơi xuống nước.
Đường đua thứ hai là hai hàng cọc gỗ trên nước, sau khi chạy qua cọc gỗ, phải đi qua một chiếc cầu gỗ lắc lư dữ dội.
Qua cây cầu chính là đường đua thứ ba, chiếc vòng trên không trung, yêu cầu vô cùng cao đối với sức mạnh của chi trên.
Trạm thứ tư càng biến thái hơn, là một chòi cao thẳng đứng, ở bên trên thả xuống hai cọng dây thừng.
Từ trạm thứ ba xuống có một cái sàn dài chừng một mét.
Người chơi nhất định phải đứng từ trên sàn dài một mét này nhảy qua, nắm lấy cọng dây thừng trèo lên chòi cao, sau đó ấn nút qua trạm mới được tính là qua ải thành công!
Khương Mạn và Bạc Hạc Hiên một trái một phải đứng vững, hai người nhìn nhau một cái.
“Mọi người vào vị trí! Chuẩn bị!”
Tiếng MC hô vang lên: “Bắt đầu!”
Camera hiện trường và camera livestream đều nhắm thẳng về phía hai người, một giây sau—
Mọi người chỉ thấy bóng của Khương Mạn xoẹt một cái, biến mất ngay trước mắt, cái gì gọi là lướt như cơn gió, cái gì gọi là con ngựa dẫn đầu!
Cái gì gọi là tốc độ như bay!
Cả hiện trường đều náo động, tất cả mọi người đều không dám chớp mắt, nín thở.
Những đợt huýt sáo vang lên!
“Ôi vãi!!”
(Lầu trên không xem kĩ quy tắc trò chơi sao? Cặp đôi Bạc Khương là tình bạn cách mạng đó, đừng có đem tư tình con người dung tục tới vấy bẩn nó, ok!)
(+1! Bạc thần và võ thần Khương như này là cúi đầu trước cuộc sống đó! Vì giải thưởng mà không cần mặt mũi rồi!)
Hiện trường, MC cũng nói nhảm xong rồi.
Khương Mạn và Bạc Hạc Hiên tiến vào đường đua.
Cả đường đua có bốn trạm, trạm đầu là kiến trúc hình tam giác ở hai bên trái phải, đường đua dài ba mét, bên dưới có hồ nước.
Người chơi cần chạy thật nhanh qua từ bên trên, đồng thời chống lại lực hút của trái đất, duy trì thăng bằng, khiến bản thân không rơi xuống nước.
Đường đua thứ hai là hai hàng cọc gỗ trên nước, sau khi chạy qua cọc gỗ, phải đi qua một chiếc cầu gỗ lắc lư dữ dội.
Qua cây cầu chính là đường đua thứ ba, chiếc vòng trên không trung, yêu cầu vô cùng cao đối với sức mạnh của chi trên.
Trạm thứ tư càng biến thái hơn, là một chòi cao thẳng đứng, ở bên trên thả xuống hai cọng dây thừng.
Từ trạm thứ ba xuống có một cái sàn dài chừng một mét.
Người chơi nhất định phải đứng từ trên sàn dài một mét này nhảy qua, nắm lấy cọng dây thừng trèo lên chòi cao, sau đó ấn nút qua trạm mới được tính là qua ải thành công!
Khương Mạn và Bạc Hạc Hiên một trái một phải đứng vững, hai người nhìn nhau một cái.
“Mọi người vào vị trí! Chuẩn bị!”
Tiếng MC hô vang lên: “Bắt đầu!”
Camera hiện trường và camera livestream đều nhắm thẳng về phía hai người, một giây sau—
Mọi người chỉ thấy bóng của Khương Mạn xoẹt một cái, biến mất ngay trước mắt, cái gì gọi là lướt như cơn gió, cái gì gọi là con ngựa dẫn đầu!
Cái gì gọi là tốc độ như bay!
Cả hiện trường đều náo động, tất cả mọi người đều không dám chớp mắt, nín thở.
Những đợt huýt sáo vang lên!
“Ôi vãi!!”
Bình luận facebook