Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 120 Cầm tiền trong tay trước rồi nói chuyện!
Còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra, liền cảm thấy những cặp mắt nóng rực đang nhìn về phía mình.
Trong nháy mắt, cô giống như con thỏ trắng, rơi vào hang sói hang hổ hiểm ác.
Khương Vân Sênh và Tang Điềm ở bên cạnh còn chưa kịp cười, đã nghe thấy tiếng của một cô gái vang lên xung quanh:
“AAA!Bên cạnh là Tang Điềm và đạo diễn Khương Vân Sênh đó sao? Ôi trời ơi! Không ngờ đời này tôi lại được nghe tiếng thở của bọn họ!!”
Tôn Hiểu Hiểu: “……”
Tang Điềm: “……”
Khương Vân Sênh: “……”
Măng!!
Măng của thôn Hổ Khẩu đều bị Khương Mạn cô nhổ trụi rồi!!
Cô đây là thà để bạn chết chứ không để bản thân chịu thiệt, hi sinh bạn tốt để tạo phúc cho hai người sao!!
Ba người nhất thời bị quần chúng vây quanh, trên sân khấu, làm gì còn bóng dáng của Khương Mạn và Bạc Hạc Hiên.
Hai người dùng tốc độ nhanh nhất, xông về phía tòa nhà đổi tiền thưởng đằng sau.
Cầm tiền trong tay trước rồi nói chuyện!
Mười phút sau, trật tự của hiện trường cũng ổn định lại rồi.
Đài truyền hình tới đây làm chương trình, vốn dĩ có sắp xếp bảo vệ, thêm nữa, quần chúng tuy là kích động nhưng cũng không đập phá một cách mù quáng gì.
Các PD nhìn thấy đoàn mình bị bại lộ (bị bán đứng), cũng dứt khoát không trốn nữa, thương lượng với đạo diễn của đài truyền hình bên này, các khách mời đều lên sân khấu chào hỏi quần chúng khán giả ở đây.
Tôn Hiểu Hiểu, Tang Điềm, Khương Vân Sênh đứng trên sân khấu, vô cớ nảy sinh ra cảm giác xấu hổ như bị quần chúng quất xác.
Đặc biệt là sau khi nhóm hai người xả nghĩa cứu thân rồi bỏ trốn kia bị mời quay về sân khấu một lần nữa, ba người đoàn kết chưa từng thấy, cùng gửi gắm ánh mắt khiển trách tới Khương Mạn và Bạc Hạc Hiên!
Khương Mạn vừa mới đứng qua, ba người lấy Tôn Hiểu Hiểu làm chuẩn, đồng loạt dịch sang bên cạnh ba bước dài, giữ khoảng cách với cô.
Khương Mạn: “???”
“Ha ha ha ha!!!”
Trong nháy mắt, cô giống như con thỏ trắng, rơi vào hang sói hang hổ hiểm ác.
Khương Vân Sênh và Tang Điềm ở bên cạnh còn chưa kịp cười, đã nghe thấy tiếng của một cô gái vang lên xung quanh:
“AAA!Bên cạnh là Tang Điềm và đạo diễn Khương Vân Sênh đó sao? Ôi trời ơi! Không ngờ đời này tôi lại được nghe tiếng thở của bọn họ!!”
Tôn Hiểu Hiểu: “……”
Tang Điềm: “……”
Khương Vân Sênh: “……”
Măng!!
Măng của thôn Hổ Khẩu đều bị Khương Mạn cô nhổ trụi rồi!!
Cô đây là thà để bạn chết chứ không để bản thân chịu thiệt, hi sinh bạn tốt để tạo phúc cho hai người sao!!
Ba người nhất thời bị quần chúng vây quanh, trên sân khấu, làm gì còn bóng dáng của Khương Mạn và Bạc Hạc Hiên.
Hai người dùng tốc độ nhanh nhất, xông về phía tòa nhà đổi tiền thưởng đằng sau.
Cầm tiền trong tay trước rồi nói chuyện!
Mười phút sau, trật tự của hiện trường cũng ổn định lại rồi.
Đài truyền hình tới đây làm chương trình, vốn dĩ có sắp xếp bảo vệ, thêm nữa, quần chúng tuy là kích động nhưng cũng không đập phá một cách mù quáng gì.
Các PD nhìn thấy đoàn mình bị bại lộ (bị bán đứng), cũng dứt khoát không trốn nữa, thương lượng với đạo diễn của đài truyền hình bên này, các khách mời đều lên sân khấu chào hỏi quần chúng khán giả ở đây.
Tôn Hiểu Hiểu, Tang Điềm, Khương Vân Sênh đứng trên sân khấu, vô cớ nảy sinh ra cảm giác xấu hổ như bị quần chúng quất xác.
Đặc biệt là sau khi nhóm hai người xả nghĩa cứu thân rồi bỏ trốn kia bị mời quay về sân khấu một lần nữa, ba người đoàn kết chưa từng thấy, cùng gửi gắm ánh mắt khiển trách tới Khương Mạn và Bạc Hạc Hiên!
Khương Mạn vừa mới đứng qua, ba người lấy Tôn Hiểu Hiểu làm chuẩn, đồng loạt dịch sang bên cạnh ba bước dài, giữ khoảng cách với cô.
Khương Mạn: “???”
“Ha ha ha ha!!!”
Bình luận facebook