Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 28 "Nhưng đây là mẹ cô! Cô không biết xấu hổ à!"
"Chửi tiếp đi, xem miệng của anh nhanh hay là tay tôi nhanh."
Mặt Khương Mạn cười nhẹ, vặn vẹo cổ tay.
Hai mắt Tề Lỗi lộ ra vẻ hoảng sợ, anh ta biết năng lực của Khương Mạn:
"Cô... Cô dám uy hiếp tôi..."
"Ừ, tôi không chỉ uy hiếp anh, mà còn có thể khiến anh tàn phế, cứ thử xem?"
Cảm giác được lực dẫm lên lồng ngực mình không ngừng tăng lên, Tề Lỗi nhanh chóng lắc đầu, nghẹt thở và không ngừng lắc đầu, hét lớn lên:
"Khương Mạn, nếu cô không muốn mất cả chì lần chài thì mau chóng dừng lại!"
"Cô đã xem bức ảnh đó chưa! Đó là mẹ cô! Nếu cô không muốn toàn bộ cư dân mạng biết mình có một bà mẹ khốn nạn như vậy thì hãy mau chóng dừng lại!"
"Phải không?"
Khương Mạn lấy điện thoại ra với tốc độ không nhanh không chậm, phóng to bức ảnh lên, so sánh khuôn mặt của người đàn ông bị làm mờ trong ảnh với khuôn mặt của Tề Lỗi.
Nói với cảm xúc từ tận đáy lòng: “ Anh làm mờ như vậy thà rằng đừng làm.”
Tề Lỗi hoảng sợ: "Nói lung tung! Trong ảnh không phải là tôi!"
"Không phải sao? Anh quên xoá nốt ruồi trên cổ rồi."
"Làm sao có thể, rõ ràng là tôi đã kiểm tra rất kỹ càng!"
m thanh của Tề Lỗi cao như gà trống gáy, Khương Mạn nhìn anh ta, trong lòng đột nhiên như chết lặng. Một giây sau đó, cô ngẩng đầu lên cười lớn, gật đầu biểu thị:
"Ồ, quả thực là photoshop rồi, còn không có một sợi lông nào bị lộ ra."
“Cô lừa tôi!!” Tề Lỗi tức giận đến mức phổi như sắp nổ tung.
Khương Mạn lại giơ tay trái lên và tát vào mặt anh ta: "Tôi cho anh nói chưa?"
Tề Lỗi run rẩy che miệng lại, nhìn cô như một ác ma.
"Anh có quan hệ gì với Lý Vân, tôi không hề quan tâm, những bức ảnh này anh tuỳ ý dùng."
"Nhưng nếu anh muốn dùng những bức ảnh này để kiếm tiền, tiêu chuẩn vẫn còn hơi thấp, chưa đủ mạnh cho lắm."
Khương Mạn lắc đầu:
"Có ai hợp tác marketing không? Nếu không có thì để tôi giới thiệu cho anh một vài người, giá cả rất hợp lý. Sau khi tiết lộ chuyện đó thì chúng ta sẽ chia 50 50?"
Mặt Khương Mạn cười nhẹ, vặn vẹo cổ tay.
Hai mắt Tề Lỗi lộ ra vẻ hoảng sợ, anh ta biết năng lực của Khương Mạn:
"Cô... Cô dám uy hiếp tôi..."
"Ừ, tôi không chỉ uy hiếp anh, mà còn có thể khiến anh tàn phế, cứ thử xem?"
Cảm giác được lực dẫm lên lồng ngực mình không ngừng tăng lên, Tề Lỗi nhanh chóng lắc đầu, nghẹt thở và không ngừng lắc đầu, hét lớn lên:
"Khương Mạn, nếu cô không muốn mất cả chì lần chài thì mau chóng dừng lại!"
"Cô đã xem bức ảnh đó chưa! Đó là mẹ cô! Nếu cô không muốn toàn bộ cư dân mạng biết mình có một bà mẹ khốn nạn như vậy thì hãy mau chóng dừng lại!"
"Phải không?"
Khương Mạn lấy điện thoại ra với tốc độ không nhanh không chậm, phóng to bức ảnh lên, so sánh khuôn mặt của người đàn ông bị làm mờ trong ảnh với khuôn mặt của Tề Lỗi.
Nói với cảm xúc từ tận đáy lòng: “ Anh làm mờ như vậy thà rằng đừng làm.”
Tề Lỗi hoảng sợ: "Nói lung tung! Trong ảnh không phải là tôi!"
"Không phải sao? Anh quên xoá nốt ruồi trên cổ rồi."
"Làm sao có thể, rõ ràng là tôi đã kiểm tra rất kỹ càng!"
m thanh của Tề Lỗi cao như gà trống gáy, Khương Mạn nhìn anh ta, trong lòng đột nhiên như chết lặng. Một giây sau đó, cô ngẩng đầu lên cười lớn, gật đầu biểu thị:
"Ồ, quả thực là photoshop rồi, còn không có một sợi lông nào bị lộ ra."
“Cô lừa tôi!!” Tề Lỗi tức giận đến mức phổi như sắp nổ tung.
Khương Mạn lại giơ tay trái lên và tát vào mặt anh ta: "Tôi cho anh nói chưa?"
Tề Lỗi run rẩy che miệng lại, nhìn cô như một ác ma.
"Anh có quan hệ gì với Lý Vân, tôi không hề quan tâm, những bức ảnh này anh tuỳ ý dùng."
"Nhưng nếu anh muốn dùng những bức ảnh này để kiếm tiền, tiêu chuẩn vẫn còn hơi thấp, chưa đủ mạnh cho lắm."
Khương Mạn lắc đầu:
"Có ai hợp tác marketing không? Nếu không có thì để tôi giới thiệu cho anh một vài người, giá cả rất hợp lý. Sau khi tiết lộ chuyện đó thì chúng ta sẽ chia 50 50?"
Bình luận facebook