Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 461-465
Chương 461: Quay MV
Ngày hôm sau đoàn đội của Dương Tiểu Tuyết sẽ đến thành phố Lancelot. Khương Tử Mặc sẽ là người đi đón họ.
Elijah nghe nói rằng là bạn của Khương Mạn và Khương Tử Mặc, lại còn đến để cùng nhau tham gia sản xuất bài hát nên muốn phái người đi đón.
Nhưng ba anh em, vì nghĩ đến phong cách 'lãng mạn' của chú mình nên đã nghiêm túc từ chối sự nhiệt tình đó!
Sau này bọn họ còn trở về Đế Quốc nên vẫn cần giữ chút thể diện!
Elijah tỏ ra rất tổn thương, vài chiếc khăn tay đã ướt đẫm vì nước mắt.
“Cục cưng, nghe nói cháu trở về có rất nhiều người xếp hàng để được nhìn thấy cháu.” Elijah vẫn quấn lấy Khương Mạn và nói: “Trong đó có rất nhiều anh chàng đẹp trai, trẻ trung, cháu hãy tin tưởng vào mắt nhìn người của chú. "
Bạc Hạc Hiên đang uống trà chiều, nghe xong liền tỏ vẻ không quan tâm.
Khương Vân Sênh đang cắm hoa, thấy vậy thì mỉm cười, cũng không nói gì.
Khương Mạn ăn xong một đĩa dâu tây, đang định giải cái bánh egg tart nhỏ, nghe vậy nói: "Bọn họ có thể chịu đòn không?"
“Đương nhiên… Ơ??” Elijah chợt thắc mắc.
Chịu đòn?
Chắc chắn rằng ông ta không nghe nhầm đâu.
“À, ý của cháu là có lẽ bọn họ đều có sức khỏe tốt, đúng không?” Khương Mạn thay đổi cách nói.
Ngôn ngữ Đế Quốc của Elijah cũng khá tốt, nhưng rõ ràng một người nước ngoài không thể hiểu hết được sự thâm sâu và uyên bác của ngôn ngữ này.
“Theo ta biết thì bọn họ đều không có bệnh tật gì.” Elijah hiển nhiên đã hiểu lầm. “Bọn họ cũng rất chú ý đến việc tập thể dục.”
"Là đối tác làm ăn của chú sao?"
“Một số thôi, còn một số là con của các đối tác kinh doanh.” Elijah có chút tự hào: “Chính trị gia, luật sư, bác sĩ, những tài năng hàng đầu trong các ngành khác nhau, muốn gì có nấy”.
Khương Mạn cắn một miếng bánh egg tart, nói nhỏ: "Vậy thì không dễ đánh chết rồi."
"Hả, cục cưng, cháu nói gì vậy?"
"Ồ, cháu nói cũng khá tốt."
"Nhưng vừa rồi chú đã nghe thấy từ chết?"
"Chắc là chú nghe nhầm rồi."
Elijah cứ cảm thấy có điều gì đó sai sai, anh ta nhìn Bạc Hạc Hiên.
Co phải thằng nhóc này quá bình tĩnh rồi không? Không hề có chút cảm giác gấp rút nào sao?
Trước sự dò xét của Elijah, Bạc ảnh đế ngước mắt lên và mỉm cười lịch sự đáp lại.
Elijah càng cảm thấy nghi ngờ hơn.
Có gì đó sai sai...
Ông ta lại gần Khương Vân Sênh hỏi: " Vân Sênh, có phải chú đã nói sai điều gì không?"
Khương Vân Sênh giả vờ không hiểu gì: "Không có, Bạc Hiên trông có vẻ rất căng thẳng."
"Cậu ấy căng thẳng?"
"Vâng, lo lắng quá nên không dám nói gì rồi."
Elijah: "(・ ᷄ὢ ・ ᷅)"
Thật vậy sao? Tại sao lại khác hoàn toàn với những gì mình tưởng tượng nhỉ?
Khương Vân Sênh liếc Bạc Hạc Hiên một cái.
Trong lòng Bạc Hạc Hiên thở dài một hơi, đặt chén trà xuống, cau mày lộ ra vẻ u sầu: "Cháu rất sợ hãi."
Khương Mạn không thể chịu được nữa.
Trình độ diễn xuất của người đàn ông này tụt dốc không phanh!
Anh đang lừa ai chứ? Chú em có thể tin sao?
“Có vẻ như cậu ấy thực sự sợ hãi.” Elijah thở phào nhẹ nhõm.
Khương Mạn: "..."
Bạc Hạc Hiên nhướng mày nhìn cô, bắt chéo chân, cầm chén trà lên và tiếp tục uống.
Quả nhiên có một bức tường ngăn cách sự giao tiếp giữa người phương Đông và phương Tây.
Sự sắc bén, vòng vo, ẩn ý thâm sâu, những lời châm biếm mỉa mai trong cách nói của phương Đông... Thật sự có chút làm khó chú Elijah rồi.
Về cách nói mỉa mai, người nước ngoài biết rõ cách nói này nhất chính là Quỷ Hồ! Còn chú Elijah thì vẫn bị lừa...
……Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
Lần này Dương Tiểu Tuyết chỉ mang theo giám đốc âm nhạc và hai trợ lý của mình tới, người quản lý có tính hay cằn nhằn, cô ấy thấy phiền phức nên đã bỏ lại đối phương ở nhà.
Khi thấy đích thân Khương Tử Mặc đến sân bay đón, phản ứng của cô ấy rất bình tĩnh. Trên đường, hai người làm âm nhạc không ngừng nói về việc sản xuất ca khúc mới.
Chẳng bao lâu sau, bọn họ đã đến lâu đài.
Sau khi xuống xe, Dương Tiểu Tuyết sững sờ ba giây, sau đó mới bình tĩnh lại nhưng giám đốc âm nhạc và hai trợ lý thì như hóa đá.
Những người giúp việc đến giúp bọn họ xách hành lý.
Trợ lý không nhịn được liền hỏi: "Chúng ta ... sau này không phải chúng ta sẽ sống ở đây đó chứ? Đây, không phải là điểm tham quan của khách du lịch mà là nơi ở sao?"
Giám đốc âm nhạc cũng vô cùng ngạc nhiên, nhìn trái nhìn phải và liên tục lắc đầu:
"Tôi nghĩ tôi đã biết hào môn hạng nhất thực sự là như thế nào rồi..."
Lâu đài chính là nhà. Quá đỉnh!
"Tôi chỉ muốn biết tòa lâu đài cổ này trị giá bằng bao nhiêu tứ hợp viện?"
Không dám nghĩ, thực sự không dám nghĩ!
Sau khi biết Dương Tiểu Tuyết đến, Khương Mạn cũng qua chào hỏi.
Elijah là bậc cha chú trong nhà nên cũng đi cùng qua đó.
"Hoan nghênh cô gái xinh đẹp."
Sau khi chào hỏi vài câu, Dương Tiểu Tuyết và Khương Tử Mặc đã đến phòng làm nhạc của anh ta. Về mặt nghề nghiệp, chị Dương cũng là một người rất tâm huyết.
Khương Vân Sênh cũng đi làm việc của mình rồi. Phía Andosburg cần phải bố trí lại giống cảnh tượng trong quá khứ nên anh ta phải đích thân tới đó.
Elijah cũng qua đó giúp đỡ, so với Khương Vân Sênh thì ông ta có trí nhớ sâu sắc hơn, dù sao lúc đó anh ta mới chỉ là một đứa trẻ.
Mọi người đều bận rộn với công việc của riêng mình.
Cuối cùng đã đến ngày quay.
Andosburg đã đóng cửa từ lâu nay được mở ra, tất cả mọi thứ đều được trang trí y như bữa tiệc tối 20 năm trước.
Khi Khương Mạn mặc lễ phục cùng Bạc Hạc Hiên bước ra.
Elijah như đóng băng tại chỗ.
Khương Mạn không giống mẹ mình - Melansha, nhưng vào lúc này, lông mày và đôi mắt của cô trông rất giống.
Elijah như nhìn thấy một cô gái đang đưa tay về phía mình trong con hẻm lúc trời mưa năm đó.
"Sasha..."
Hiện trường có một sự nghiêm trọng đến nghẹt thở.
Khương Mạn hít sâu một hơi, Bạc Hạc Hiên nắm chặt tay cô, anh có thể cảm giác được tay cô đang run rẩy, cô lắc đầu nói: "Em không sao."
Khương Vân Sênh đột nhiên rời khỏi sảnh bữa tiệc: "Thực xin lỗi, anh phải ra ngoài hít thở một chút."
Khương Tử Mặc đứng trong góc, đeo tai nghe, cách ly mình trong thế giới âm nhạc, mím môi, sắc mặt tái nhợt.
Nhóm diễn xung quanh có một chút bối rối, nhưng may mắn thay người trong đoàn đội của Khương Vân Sênh đã duy trì trật tự hiện trường.
Dương Tiểu Tuyết đã xem qua lời bài hát "Bữa tối cuối cùng". Bài hát này giống như kể về một câu chuyện đã từng thực sự xảy ra. Từng câu từng chữ đều vô cùng đẫm máu.
Đó là lời tố cáo! Đó là vừa khóc vừa kể! !
Sau khi nhìn thấy phản ứng bất thường của anh em nhà họ Khương, vẻ mặt của Dương Tiểu Tuyết cũng có chút thay đổi.
Cô ấy cảm thấy rằng mọi thứ trong bài hát mà Khương Tử Mặc viết đã thực sự từng xảy...
Trợ lý thì thầm: "Chị Dương, mấy ngày nay em nghe người giúp việc trong lâu đài nói rằng có vẻ như cha mẹ của bọn họ đã bị bắn chết."
"Nơi mà chúng ta quay hôm nay chính là hiện trường vụ tai nạn năm đó."
"Nơi này còn được người dân địa phương gọi là lâu đài âm hồn... Em cảm thấy nơi này, chị nghĩ liệu nó sẽ..."
“Câm miệng.” Dương Tiểu Tuyết lạnh lùng nhìn người đang nói: “Anh về đi, về công ty nhận ba tháng tiền lương rồi tìm việc khác đi.”
Sắc mặt trợ lý thay đổi, không biết mình đã nói sai điều gì.
Rõ ràng đây là sự thật mà..
Khí thế của Dương Tiểu Tuyết quá mạnh mẽ, người trợ lý đó không dám nói lời nào, chỉ có thể hậm hực bỏ đi.
Trợ lý còn lại tên là Đoá Đoá, nhưng cô ấy đã ở bên cạnh Dương Tiểu Tuyết mấy năm nay rồi, thấy vậy liền xin lỗi: "Chị, thật xin lỗi, em đã không quản lý tốt cậu ta."
"Vấn đề của cậu ta thì có liên quan gì đến em. Người trưởng thành rồi mà không quản lý tốt cái miệng của mình."
Vẻ mặt Dương Tiểu Tuyết chán ghét, liếc nhìn ba anh em Khương Mạn, trong lòng cảm thấy có chút khó chịu, mím môi nói với Đoá Đoá và giám đốc âm nhạc của mình:
"Bất kể thế giới bên ngoài hỏi điều gì, các người cũng không được phép nói một điều gì về bài hát này!"
Dương Tiểu Tuyết cực kỳ nghiêm túc, hít sâu một hơi rồi nói: "Tôi hy vọng các người sẽ có sự tôn trọng cơ bản nhất đối với nơi này."
"Trên thế giới này không có ma quỷ, ngay cả có đi chăng nữa, đó cũng chỉ là sự tồn tại mà người sống nhớ nhung mà thôi."
"Họ không có gì đáng sợ."
Chương 462: Tại sao chú lại khóc nhè nữa rồi, Elijah
Buổi quay MV diễn ra tốt hơn mong đợi.
Sự thất thường của ba anh em cũng không kéo dài được bao lâu, sau khi điều chỉnh lại cảm xúc, bọn họ nhanh chóng bước vào trạng thái làm việc.
Ở hiện trường luôn bật beat của "Bữa tối cuối cùng", mặc dù chỉ có giai điệu, không có giọng hát, nhưng nó vẫn làm cho mọi người xúc động.
MV do chính Khương Vân Sênh quay, camera quay từ khu rừng sồi trắng bên ngoài Andosburg, sau đó quay đến vào lối vào của lâu đài.
Các diễn viên lần lượt bước vào, khách mời mặc vest và váy lễ phục bước vào. Bữa tiệc linh đình, ánh đèn nhấp nháy, mọi người đều đang rất tận hưởng niềm vui.
Elijah đứng bên ngoài máy quay, nhìn Khương Mạn tay trong tay với Bạc Hạc Hiên bước xuống cầu thang.
Nhìn hai người bọn họ nhảy trên sàn nhảy.
Nhìn vào camera, 'người đàn ông' đóng vai Khương Nghiệp Thành bước vào.
Đột nhiên, tiếng súng vang lên! Tiếng la hét vang lên khắp nơi.
Elijah sững sờ như thể bản thân bị kéo trở lại đêm ác mộng của 20 năm trước, linh hồn bị lôi kéo điên cuồng giữa thực tại và ký ức.
Chợt có ai đó vỗ vào ông ta từ phía sau.
Elijah định thần lại, vừa quay đầu lại liền nhìn thấy Khương Tử Mặc, cố gượng cười: "Baby Nine, sao vậy?"
Khương Tử Mặc đưa điện thoại quá: "Anh cả gọi điện thoại, anh ấy tìm chú."
Elijah chớp chớp mắt, cầm lấy điện thoại, trước khi đi ra ngoài, nhìn thấy Khương Mạn ngã xuống 'vũng máu' trong camera, hô hấp của ông ta có chút hỗn loạn.
Khi ra đến bên ngoài, ông ta đứng dưới gốc sồi trắng, khuôn mặt chìm trong bóng đen, trông vô cùng ảm đạm, ông ta nghiêng đầu, kẹp điện thoại vào giữa tai và vai.
Ông ta có chút nóng nảy rút điếu xì gà từ trong túi ra, cắt một đầu và châm lửa.
Đầu dây bên kia không có chút âm thanh nào.
Đợi khi Elijah châm xì gà và thở ra một hơi khói, Khương Lệ Sính ở đầu dây bên kia mới nói: "Tại sao lại theo qua đó,chú bị sao vậy?"
Elijah nhếch mép cười, trên khuôn mặt điển trai, đôi mắt xanh nheo lại: "Ody, sau khi trưởng thành càng ngày cháu càng không đáng yêu nữa rồi."
Ở Hoa Quốc.
Khương Lệ Sính vừa trở về biệt thự, Khương Nhuệ Trạch mặc một chiếc áo ba lỗ, đeo tạp dề, đầu quấn khăn đang cầm thìa đứng bên cạnh bếp.
Khương Lệ Sính liếc nhìn chất lỏng đang đen sủi bọt ùng ục trong chảo, mũi như muốn nổ tung, không ngửi ra đây cụ thể là mùi gì.
Ở đầu dây bên kia, Elijah vẫn không ngừng thao thao bất tuyệt.
Khương Lệ Sính kéo cà vạt, lấy từ trong tủ rượu lấy ra một chai rượu rồi tự rót cho mình một ly.
Anh ta đợi cho đến khi đầu dây bên kia lầm bẩm được một rồi, anh ta mới nói: "Elijah."
"Phải gọi là chú !! Thằng quỷ này không đáng yêu chút nào!"
Khương Lệ Sính lắc lắc ly rượu, đôi mắt màu hổ phách gần giống màu rượu, anh ta trầm giọng nói: "Năm đó không phải do lỗi của chú, chú đừng tự hành hạ bản thân nữa, chú Elijah."
Elijah cầm điện thoại, chết lặng tại chỗ.
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
Giọng của Khương Lệ Sính chậm rãi truyền đến: "Nếu không có chú, bốn anh em chúng cháu đã chết từ lâu rồi."
"Nhà cháy, người chết, nhưng tình yêu thực sự thì mãi mãi tồn tại."
"Mẹ, mẹ cháu chưa từng rời khỏi thế giới này, đúng không?"
Elijah bật cười thành tiếng, sau đó là gào khóc. Một người đàn ông cao 1,9 mét khóc lóc như một đứa trẻ.
Ở đầu dây bên kia, Khương Lệ Sính thở dài: "Tại sao lại khóc nhè nữa vậy, Elijah..."
"Phải gọi ta là chú! Hu hu, thằng nhóc đáng ghét!"
"Vâng, ông chú khóc nhè."
Khương Nhuệ Trạch từ phòng bếp đi tới, cau mày: "Elijah lại bắt đầu khóc rồi à? Tại sao ngày nào chú ấy cũng khóc vậy, không có chút bản lĩnh đàn ông nào."
Trên điện thoại vang lên tiếng mắng mỏ bằng tiếng phương Tây xen lẫn tiếng Đế Quốc: "Khương Nhuệ Trạch! Nicklaus! Thằng nhóc xấu xa còn hơn anh cả cháu! Một tên ngốc mười tuổi mà vẫn tè dầm!"
Khương Nhuệ Trạch đang cầm thìa cảm thấy nóng ran.
Anh ta chạy đến và hét vào điện thoại: "Elijah, người đàn ông ẻo lả, hơn 40 tuổi rồi mà còn suốt ngày khóc nhè, chú cứ đợi đấy!"
"Cháu sẽ lập tức về Lancelot tìm chú, cháu nhất định phải sống mái với chú một phen... a!"
Khương Nhuệ Trạch bị Khương Lệ Sính đá một cái.
Ngẩng đầu lên thì bắt gặp ánh mắt vô cùng nghiêm túc và u ám của anh cả, anh ta rùng mình một cái.
Ở đầu dây bên kia, Elijah bật cười như thể tận mắt chứng kiến chuyện gì đã xảy ra.
"Tên ngốc Nicklaus bị anh cả đánh, đúng không?"
"Đánh hay lắm Ody, hãy đánh nát cái mông thằng nhóc này đi."
Khương Lệ Sính ừ nhẹ một tiếng: "Cúp máy đây, chú bớt khóc lại đi , xấu lắm."
Elijah chưa kịp trả lời thì anh ta đã cúp máy.
Khương Nhuệ Trạch ngồi một cách quy củ trên mặt đất, nhéo nhéo vào tai mình, ngẩng đầu nhìn anh cả mình: "Anh cả, em sai rồi, em không nên mắng chú Elijah, chỉ là em quen đấu khẩu với chú ấy thôi mà.."
Hai tay Khương Lệ Sính đút vào túi, mặt không biểu cảm nhìn anh ta nhưng không tức giận thật sự.
Ở một mức độ nào đó, tính cách này của Khương Nhuệ Trạch cũng là do Elijah bồi dưỡng mà thành.
Anh ta đau đầu xoa xoa lông mày nói: "Phòng bếp cháy khét rồi kìa."
Khương Nhuệ Trạch sửng sốt: "Không được! Em nấu canh tình yêu bổ dưỡng cho Điềm Điềm mà."
Khóe mắt Khương Lệ Sính co lại.
Nồi canh màu đen xì... mà là canh tình yêu bổ dưỡng à? Thằng nhóc này đang muốn đầu độc bạn gái mình à?
"Em..." Khương Lệ Sính do dự như muốn nói gì đó, nhìn thấy nồi canh tình yêu sền sệt mà Khương Nhuệ Trạch nấu, anh ta không nhịn nổi nữa:
"Không được nấu ăn nữa, còn nấu nữa thì cút ra ngoài."
Khương Nhuệ Trạch không thể tin được: "Anh cả, yêu cầu của anh thật quá đáng. Chẳng lẽ chuyện em yêu đương đã kích thích đến anh rồi à?"
Khương Lệ Sính: "..."
Anh ta cảm thấy đau đầu.
"Khi nào em trở về Lancelot?"
Khương Nhuệ Trạch nói: "Vài ngày nữa, Điềm Điềm cũng muốn đi. Họ muốn quay tập 2 của" Một cuộc sống khác trên thế giới mùa 2 "ở nước ngoài. Có vẻ như họ cũng đã bàn bạc với em gái rồi, nói sẽ tập hợp ở nhà chúng ta trước."
"Nhưng qua đó hai ngày thì em lại phải quay về, tìm chú Elijah để mượn chút thể diện."
Khương Nhuệ Trạch liếm răng hàm sau: "Em đã điều tra được Joanna xuất hiện ở khu Tây Tam, người nhà bác cả họ Khương cũng xuất hiện ở đó."
"Không phải khu vực Tây Tam đang cầu xin chú Elijah giúp họ giải quyết vấn đề năng lượng sao?"
Khương Lệ Sính gật đầu, đặt điện thoại xuống và nói: "Vậy em đi trước đi, đặt vé xong rồi, sáng sớm mai."
Khương Nhuệ Trạch: "Cũng không cần phải vội vàng như vậy..."
"Anh không muốn căn nhà do cha để lại bị huỷ trong tay em đâu."
Khương Nhuệ Trạch nhìn nồi canh tình yêu trước mặt, lẩm bẩm nói:
"Cũng đâu đến mức như vậy chứ?"
Anh ta không sợ chết mà uống thử một ngụm.
"Oẹ"
"Oẹ, oẹ, oẹ"
Chương 463: Trailer của bữa tiệc cuối cùng, anh cả trở thành ông chồng quốc dân
Đã nửa tháng kể từ khi "Giải thưởng Baeksang", Khương Mạn và Bạc Hạc Hiên đều không xuất hiện trước công chúng.
Các fan hâm mộ đang sắp phát điên rồi! Cứ hở ra một tý là idol của mình lại mất tích là sao?
Phòng làm việc của hai người bọn họ ngày nào cũng bị mắng là 'rác rưởi', boss không chịu hợp tác thì bọn họ cũng có thể làm gì chứ?
(Không nói về ảnh sự kiện? Vậy thì ảnh thường ngày? Ảnh thường ngày đâu?!)
(Tôi chỉ muốn biết bình thường Khương Mạn và Bạc Hạc Hiên làm gì? 15 ngày không xuất hiện, đi làm chuyện gì xấu à?)
(Lần sau xuất hiện sẽ không phải là thông báo chính thức về việc kết hôn vào đó chứ?)
Những comment tương tự thường xuyên xuất hiện bên dưới Weibo của hai người.
Ngay khi fan hâm mộ và cư dân mạng đang bàn tán xôn xao thì phòng làm việc đã có động tĩnh!
Một bức ảnh chung được cắt thành hai bức ảnh của từng người riêng biệt.
Ảnh của Khương Mạn là phòng làm việc của Bạc Hạc Hiên đăng.
Mặt khác, phòng làm việc của Khương Mạn thì đăng ảnh của Bạc Hạc Hiên.
Trong bức ảnh đen trắng, mái tóc húi cua của Khương Mạn đã được thay thế bằng mái tóc dài, mặt mũi rất ôn hòa, ngồi trên ghế, ánh mắt như xuyên qua camera, nhìn vào sâu thẳm trái tim người xem.
Trong vòng tay cô còn đang ôm hai đứa bé.
Bạc Hạc Hiên thì đang đứng. Trong ảnh, tóc của anh cũng đã dài ra, giống như một nghệ sĩ, mái tóc dài được vuốt ngược ra sau vô cùng tỉ mỉ.
Ánh mắt anh rũ xuống, nhìn chằm chằm vào người bên cạnh.
Chú thích của hai bức ảnh hoàn toàn giống nhau.
Phòng làm việc của Khương Mạn: ("Bữa tối cuối cùng")
Phòng làm việc Bạc Hạc Hiên: ("Bữa tối cuối cùng")
Các fan hâm mộ đều vô cùng phấn khích mà đó vẫn chưa phải là điều thú vị nhất.
Ngay sau đó, phòng làm việc của Nine, Khương Vân Sênh, Dương Tiểu Tuyết và Tang Điềm đều đăng một bức ảnh đen trắng lên Weibo.
Từ bức ảnh có thể nhìn ra bốn góc cắt khác.
Bức ảnh của phòng làm việc của Nine và Dương Tiểu Tuyết chụp hai thiếu niên con lai, một lớn một nhỏ, mặc bộ lễ phục màu đen trông rất tinh tế.
Bức ảnh mà Tang Điềm đã đăng trên Weibo là một cậu bé con lai có vẻ ngoài hơi nổi loạn và cố chấp.
Còn phòng làm việc của Khương Vân Sênh đã đăng bức ảnh một thanh niên người nước ngoài, nếu nhìn kỹ thì đó rõ ràng là Elijah khi còn trẻ.
Chú thích của mọi người đều là: Bữa tối cuối cùng.
(? ? ! ! chuyện gì đang xảy ra vậy)
(Hay lắm, lúc đầu tôi còn tưởng rằng chính cặp Bác Khương tuyên bố sinh em bé cơ, nhưng mà mốc thời gian lại không đúng! Dù Khương võ thần có giỏi đến đâu thì trong hai ba tháng cũng không thể sinh được hai đứa bé!)
(Các bạn bè không cần phải đoán mò nữa, những bức ảnh này ghép lại sẽ thành bức ảnh gia đình hoàn chỉnh!)
(Xì... đây có phải là trailer của phim điện ảnh mới không? Không đúng, nếu đó là phim điện ảnh, tại sao chị súng thần công lại tham gia vào cuộc vui này?)
Ngay sau đó, phòng làm việc của Khương Tử Mặc đã cho mọi người câu trả lời.
(Bài hát mới "Bữa tối cuối cùng" sắp ra mắt các bạn, đạo diễn MV: Khương Vân Sênh, diễn viên chính: Khương Mạn, Bạc Hạc Hiên, hát: Nine, Dương Tiểu Tuyết, nhạc và lời: Nine.)
Weibo đột nhiên bùng nổ.
Kích động nhất là fan của Nine và súng thần công.
(Tuyệt! ! Tuyệt vời quá!! Nam ca sĩ và nữ ca sĩ yêu thích nhất hợp tác với nhau, đây là điều tuyệt vời gì vậy!)
(Bài hát mới của Nine là một bài song ca nam nữ ư? Giọng hát của chị Dương và Nine hoà vào nhau, không thể tưởng tượng sẽ tuyệt vời như thế nào! !)
(Chuyện này là Khương võ thần bắc cầu đúng không? Những người hâm mộ của súng thần công ở đây cảm ơn Khương võ thần @Khương Mạn! !)
(Tôi là người duy nhất nhận thấy rằng MV này là sự hợp tác của một gia đình sao? Ai cũng biết rằng Tang Điềm là chị dâu thứ ba của Khươg võ thần, không lẽ chị Dương sẽ là…)
(Ôi trời ơi, có phải Khương Mạn đã tấn công chị Dương rồi không??)
(Bạn phía trên ơi, vừa rồi @Tôn không phải tên là Đại Ngọc đã share lại Weibo của đạo diễn Khương @ Khương Vân Sênh.)
Cư dân mạng đạt đến đỉnh cao trong khả năng ship CP nên họ đã quen với việc lần tìm các dấu vết.
Cho dù trước nay Khương Tử Mặc và Dương Tiểu Tuyết chưa bao giờ ở trong cùng một khung hình nhưng mọi người cũng có thể tìm ra cách khác.
Gameshow "Trang trại" bị lật lại, các chi tiết về mối quan hệ của Khương Mạn và Dương Tiểu Tuyết bị đào đi đào lại nhiều lần.
(À, tôi hiểu rồi! Đây là lần gặp gỡ đầu tiên giữa chị dâu và em chồng à?!)
(Đây không phải là mắt tôi bị lác đó chứ? Chẳng trách chị súng thần công lại về phe của Khương võ thần.)
(Chết tiệt, có phải còn thiếu một chị dâu không? Bây giờ đăng ký còn kịp không? ?)
(Đã đến lúc hy sinh người đàn ông của tôi rồi, thực sự là tổng tài bá đạo! Anh cả nhà họ Khương với hình ảnh: Tổng tài.jpg)
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
Ngay sau đó, rất đông phu nhân tổng tài của Tập đoàn Hoàn Vũ đổ về, lần lượt hỏi thăm ông chồng Khương Lệ Sính của mình.
Anh cả nhà họ Khương đang họp, không biết rằng bản thân mình đang nổi đình nổi đám, còn có cả hàng nghìn người vợ.
Các em trai ở bộ phận hành chính của tập đoàn Hoàn Vũ nhìn thấy cảnh tượng này thì vô cùng sợ hãi liền trực tiếp báo cáo với lãnh đạo.
Không bao lâu sau, chuyện này đã truyền đến tai Khương Lệ Sính.
Khương Lệ Sính trong lúc vô cùng bận rộn vẫn liếc nhìn những bình luận trên Weibo.
(Nói thật với mọi người, Khương Lệ Sính đang ngủ bên cạnh tôi, tối hôm qua đã chơi đùa quá trớn.)
(Chào buổi sáng, chồng yêu, moa moa, ngày mai em lại đến nhé~)
(Chồng ơi, em gái của chúng ta đẹp nhất trên thế giới này, khi nào thì chúng ta đi đăng ký kết hôn vậy!)
(Khương Lệ Sính, con đã ba tuổi, khi nào thì anh mới đăng ký kết hôn với em!)
(Nói một điều rằng, hôm qua xem ảnh của chồng tôi, hôm nay tôi động thai rồi.)
(Chồng ơi!!Nhìn em đi! Em vì tình yêu mà sắp phát điên rồi!)
Các loại bình luận kỳ lạ liên tục xuất hiện.
Khương Lệ Sính thoát Weibo, vẻ mặt không chút thay đổi, lạnh lùng nói ra ba chữ: "Không hứng thú."
Ba chữ này được lan truyền trong nội bộ Hoàn Vũ trước, sau đó bằng cách nào đó đã lan truyền lên Weibo. Nó đã khơi dậy thành công tâm lý ngược của cư dân mạng.
(Ôi trời, người đàn ông này, hay lắm! Anh đã thu hút được sự hứng thú của tôi rồi!)
(Khương Lệ Sính, yêu em, anh sợ rồi sao? !)
Trên Weibo.
# Bữa tối cuối cùng#
# Người đàn ông của tôi Khương Lệ Sính #
Một loạt top hotsearch xuất hiện.
Lúc này, Elijah là người vui vẻ nhất. Sau khi biết mình đã có rất nhiều cháu dâu, cứ thỉnh thoảng lại gọi điện cho Khương Lệ Sính.
"Ody, cháu trai cả đáng yêu của chú, khi nào thì cháu đưa cháu dâu của chú về nhà đây?"
"Ody, Đế Quốc có một câu nói, anh cả như cha, thân làm anh cả sao có thể bị các em trai, em gái bỏ lại phía sau được? Nghe nói thằng bé Nicklaus cũng có bạn gái rồi!"
"Bây giờ trong nhà chỉ có cháu và Vân Sênh độc thân thôi, chú thực sự rất buồn..."
Khương Mạn bưng một đĩa dâu tây và việt quất đi qua, lắc đầu nói: "Anh hai cũng sắp hẹn hò rồi. Hai ngày nữa là người ta đến nhà chúng ta rồi. Chú Elijah, nỗi buồn của anh có thể giảm đi một nửa." "
"Thật vậy sao? A, Ody, cháu đã nghe thấy chưa? Cháu đúng là anh cả vô dụng mà."
Đầu dây bên kia điện thoại vang lên một tiếng bíp, Khương Lệ Sính đã cúp máy.
Elijah nhún vai, ngẩng đầu và hét lên, thậm chí còn hét cả tên thánh: "Khương Vân Sênh! Forseti !! Mau ra đây! Mau nói cho chú biết cháu dâu thứ hai trông như thế nào?!"
"Thằng nhóc ranh ma này, sao yêu đương rồi mà không nói cho chú biết!"
"Có phải cháu không yêu chú nữa rồi đúng không!!"
Anh Khương thức khuya làm việc đã bị tiếng ồn đánh thức. Như chúng ta đã biết, nếu đạo diễn Khương tỉnh dậy một cách tự nhiên thì sẽ là một quý công tử nho nhã, còn nếu bị đánh thức dậy thì sẽ rất đáng sợ.
Elijah xông vào và nhìn thấy Khương Vân Sênh, bắt gặp đôi mắt đỏ hoe, trên khuôn mặt điển trai luôn nở nụ cười hiền lành viết hai chữ “u ám”.
Elijah đóng sập cửa lại, quay đầu bỏ chạy.
"Sorry~~~"
Khương Vân Sênh tức giận giật tóc, thấp giọng chửi một câu.
f ** k!
Chương 464: Mọi người trong
Vào ngày "Bữa tối cuối cùng" sắp được phát hành thì nhóm "Một cuộc sống khác trên thế giới mùa 2" cũng đã đến thành phố Lancelot.
Nghe nói họ là bạn bè của Khương Mạn và Bạc Hạc Hiên. Hơn nữa lần này còn có Điềm Điềm và Đại Ngọc- hai người có khả năng trở thành cháu dâu thứ ba và thứ hai của mình nên chú Elijah cảm thấy mình cần phải làm gì đó!
Sau một cuộc điện thoại, một đội hình lập tức được thành lập. Khương Mạn đứng trên lầu liếc nhìn cảnh tượng bên ngoài trang viên, sợ hãi tới mức phải khóa trái cửa lại.
"Em sẽ không ra sân bay đón họ đâu, em đi không phù hợp lắm."
Cô nói với anh hai đang lâm vào tuyệt vọng thông qua một cánh cửa:
"Anh hai, thời khắc thử thách tình cảm của hai người đến rồi đấy."
Đường gân xanh trên trán của Khương Vân Sênh như sắp bật ra ngoài.
"Vậy anh về ngủ tiếp đây. Tối hôm qua anh làm việc muộn quá, ngủ chưa đủ giấc."
“Lúc này anh viện có như vậy không có chút sức thuyết phục nào.” Khương Mạn nói nhỏ:
“Anh hai, anh có chắc chắn là mình sẽ không đi không? Lần này anh ba sẽ đi cùng anh, Điềm Điềm có anh ấy che chở nên nhất định sẽ không sao.”
"Đại Ngọc mặt dày như vậy, anh không sợ cô ấy bị chú Elijah hành hạ đến chết sao?"
Khương Mạn nói rồi ngâm nga khúc dạo nhạc đầu kinh điển của "Vua sư tử": "Ha ~ Kuramen ~~~"
Ngoài cửa, không một tiếng động … Cũng không biết Khương Vân Sênh chịu khuất phục hay là bỏ trốn rồi.
Anh một tay ôm eo cô từ phía sau, một tay bế cô lên, như thể nhổ một củ cải từ trên mặt đất rồi bế cô rời khỏi cửa.
“Em tha cho anh hai đi, chừa một lối thoát cho sau này, đừng ép đồng đội phải trở thành đối thủ.” Bạc Hạc Hiên nhắc nhở.
“Không thể.” Khương Mạn tin tưởng vào tình cảm gia đình mình.
Anh nhìn cô cười nửa miệng: "Em hãy tưởng tượng cảnh tượng chú Elijah gọi em là tiểu công chúa trước mặt tất cả mọi người, ôm em rồi khóc lóc đi."
"Em đừng quên Lý lão âm là loại người gì, những người trong "Một cuộc sống khác trên thế giới" là loại người gì."
Khương Mạn im lặng. Chính vì quá đắc ý nên cô đã quên mất.
Lão Lý của hiện tại là Lý plus rồi!
A Tam đã nhiều lần mật báo tin tức cho cô, lão Lý muốn dạy cho cô một bài học trước sự chứng kiến của cư dân mạng cả nước! Giải quyết một thánh phá hoại gameshow như cô!
Mặc dù nói Lancelot là địa bàn của mình, không phải trong nhà còn có một thánh phá hoại là chú Elijah sao?
Khương Mạn đứng lên: "Vậy thì phải đề phòng... Tốt nhất là em phải nói chuyện cẩn thận với anh hai mới được."
“Không kịp nữa rồi.” Bạc Hạc Hiên chỉ ra ngoài cửa sổ: “Xin chúc mừng, Yêu Nhi xấu xa, đồng minh -1.”
Bóng lưng Khương Vân Sênh buồn bã bước ra khỏi cổng, lên xe.
"Bạc Hạc Hiên, không phải anh cũng một phe với em sao? Sao anh vẫn còn có thể cười trên nỗi đau của em như vậy?"
Khương Mạn không tức giận, bị anh nhéo nhéo vào hai má, Bạc Hạc Hiên nheo mắt, có chút uy hiếp:
"Vậy nên bây giờ em chỉ còn có anh là đồng minh thôi, đồng chí Khương Mạn, thời gian thử thách của em đến rồi."
Khương nữ vương nhếch môi cười khinh bỉ, nhìn anh kìa, anh định tạo phản sao?
Giọng điệu của người đàn ông uể oải, anh nhìn cô cười nửa miệng, trong mắt tràn đầy vẻ chế giễu: "Đối với đồng minh duy nhất còn lại, phải dỗ dành anh thật tốt, biết chưa?"
Hai tay anh dùng sức, bóp chặt má cô lại rồi nheo mắt nói: "Nghe nói, gần đây chú Elijah của em nhận được rất nhiều lời mời. Có rất nhiều người muốn được gặp em- tiểu công chúa cao quý nhất gia tộc Lancelot."
"Nói một hồi, hoá ra là người nào đó đang hoang mang rồi à."
Khương Mạn cười đắc ý, hất cằm lên và nói: "Vậy nên, anh phải thể hiện thật tốt để lấy lòng em! Nếu không, nếu tâm trạng em không tốt, mỗi ngày đều phải hẹn hò anh, không ngày nào được giống ngày nào, phải thật tuyệt vời~ "
Bạc Hạc Hiên: "Ha ha..."
Anh ôm cô bước vào phòng tắm.
Sắc mặt Khương Mạn thay đổi: "Có phải anh nói không thắng nên định ra tay không."
"Có thể ra tay sao còn nói nhiều như vậy làm gì?"
Bồn tắm đã đổ đầy nước, Bạc Hạc Hiên cúi đầu chặn miệng cô lại.
……
Khương Mạn đã tìm được chút không gian để thở, cô giống như cá chết đuối nhưng cá thì sẽ không đuối nước cho nên trạng thái của cô lúc này vô cùng vi diệu.
Khương Mạn bám vào vai anh, cau mày, thấp giọng oán trách: "Sao anh lại thích phòng tắm như vậy?"
Bạc ảnh đế đang ngăn cho con cá không chết đuối, mỉm cười: "Bởi vì em sợ chết chìm dưới nước."
Khương Mạn trợn tròn mắt.
Đồ cơ hội!!!
Cô thì thào nói nhỏ: "Lần sau đổi chỗ khác, em muốn học theo anh."
Lần này, đến lượt Bạc Hạc Hiên nhướng mày. Cuộc chơi thực sự là ngày càng máu lửa rồi...
…… Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
Lần này, Đại Ngọc trở lại "Một cuộc sống khác trên thế giới mùa 2", ngoài ra còn có một thành viên mới là Tự Thiên Sách.
Thiên Sách và Điềm Điềm cũng là người quen. Khi quay “Chiến cốt” Khương Nhuệ Trạch cũng đã từng đến thăm phim trường. Hơn nữa anh ta cũng không mắc chứng khó giao tiếp xã hội nên có thể làm quen rất nhanh.
Lần này, Tôn Hiểu Hiểu đã giành được ảnh hậu của giải Thanh Điểu, năm ngoái cúp ảnh đế thuộc về Tự Thiên Sách. Hai người trò chuyện rất tự nhiên và ăn ý.
Về phần Lý lão âm, lần này thể hiện vô cùng tự tin.
Trước khi lên máy bay, đã rất nhiều lần mạnh miệng, lần này, nhất định sẽ đánh bại thế lực tà ác của Khương Mạn để phá tan cái mác thánh phá hoại gameshow của cô!
Đối với điều này, người đầu tiên tỏ thái độ khinh thường là Khương husky.
"Này, đạo diễn của các ngươi không có nhiều tóc mà cũng nghĩ được nhiều nhỉ."
Tang Điềm gật đầu, còn không quên gửi WeChat của Trần Minh cho lão Lý.
“Tang Điềm, cô đã đề xuất wechat ai cho tôi vậy?” Lão Lý hỏi
!!
“Trần Minh!” Tang Điềm nói: “Chú kết bạn đi, anh ta cấy tóc thành công rồi, cháu thấy đầu của chú sớm muốn gì cũng sẽ bị hói như anh ta thôi.”
"Chú nhờ anh ta giới thiệu bác sĩ cho, đáng tin cậy! Nói không chừng còn được giảm giá nữa."
Lão Lý tức giận đến mức mắt đỏ ngầu, lập tức ghi tên của Tang Điềm vào 'danh sách ám sát'. Lần này, ông ta nhất định sẽ cho đám khách mời xấu xa này biết ekip chương trình lợi hại như thế nào!
Ekip chương trình "Một cuộc sống khác trên thế giới" hãy vùng dậy! Hãy chiến đấu!
Máy bay hạ cánh, khi mọi người bước ra khỏi sân bay, họ nhìn thấy hàng đoàn xe và trên xe gắn những lá cờ nhỏ có biểu tượng bằng gỗ sồi trắng đang tung bay.
Lý lão âm vô cùng căng thẳng:
"Ôi trời, có phải chúng ta đã đụng phải sếp lớn nào rồi không?"
"Đây là loại phô trương gì vậy?"
"Không phải là đang quay phim chứ?"
Tang Điềm và Đại Ngọc cũng mở to mắt, Tự Thiên Sách hít một hơi thật sâu: “Hay lắm! Chiếc xe đó là Mercedes Maybach Pullman ư?"
“Lão Lý, chú có chắc là không phải chú sắp xếp đấy chứ?” Thiên Sách hỏi.
Lý lão âm trừng mắt: "Ekip có nhiều tiền vậy sao? Tôi điên đâu mà dùng tiền để các người hưởng phúc chứ?"
Ừm, quả đúng là Lý lão âm. Nếu không lừa khách mời thì không phải lão Lý, làm sao có thể bày ra những thứ như thế này chứ!
Ngay sau đó, tiếng pháo chào mừng vang lên, thảm đỏ trải tới trước mặt họ.
Mọi người trong ekip chương trình đều trở nên tê dại.
A…
Cảnh tượng này, bầu không khí này, cảm thấy vô cùng xấu hổ! !
Mặt Đại Ngọc biến sắc.
"Lý lão âm, chú có chắc không phải chú làm những thứ này không? Ôi trời ơi, họ thậm chí còn tung cả cánh hoa nữa?!"
Tang Điềm không dám ngẩng đầu lên, cô ấy đeo khẩu và kính râm đầy đủ, cong người trốn ra phía sau Đại Ngọc:
"Đại Ngọc, cô che chắn giúp tôi với. Trời ơi, nếu chuyện này bị truyền thông chụp được cảnh tượng mất mặt ở nước ngoài này của tôi thì đến cả xương cốt cũng vác về nhà cũng còn thấy xấu hổ!! ”
"Tôi có bị điên đâu! Tôi làm mấy cái trò chết tiệt này làm gì chứ." Lão Lý xấu hổ đến mức phát khùng rồi! !
Khương Nhuệ Trạch nhìn mọi người và hỏi: "Các người thấy xấu hổ à? Tôi thấy khá lãng mạn mà."
Mọi người đồng loạt nhìn về phía anh.
Tang Điềm sửng sốt: "Khương sắt thép, anh điên rồi sao?"
Khương Nhuệ Trạch kéo cô ấy vào lòng, ôm lấy cô ấy nói: "Chút chuyện nhỏ thế này mà em đã không chịu nổi rồi sao?"
"Chuyện nhỏ?"
Khương Nhuệ Trạch hất cằm lên và nói: "Chào mừng đến với thành phố Lancelot và cảm nhận sự nhiệt tình của gia đình Lancelot!"
Tiếng cười sảng khoái vang lên từ phía sau.
Tên côn đồ trong bộ vest- chú Elijah, bước xuống xe, theo sau là người đàn ông lịch lãm - anh hai nhà họ Khương đang không dám ngẩng đầu lên.
Chú Elijah mở rộng vòng tay: "Các bạn đến từ phương Đông, tôi tên là Elijah D. Lancelot, chào mừng các bạn đến với nơi đây."
"Các người bị sao vậy? Mắc cỡ à?"
"Ôi, chết tiệt, lẽ nào tôi vẫn chưa đủ nhiệt tình sao?"
Tất cả mọi người: "..."
Không! Đủ rồi! Sự nhiệt tình đã lên đến đỉnh điểm rồi !
Chương 465: ‘Bữa tối cuối cùng’ phát sóng toàn cầu
Khi nhìn thấy cả đoàn đội của ‘Một cuộc sống khác’ cùng những biểu cảm bi tráng, sợ hãi, táo bón lại còn kinh hãi xuất hiện tại lâu đài cổ bên cạnh vách núi. Khương Mạn ở trên lầu cười phá lên một lúc rồi mới ra ngoài đón tiếp.
Con đường đến với sự nhục nhã này, cuối cùng cô cũng không còn cô đơn một mình nữa rồi!!
“Ôi~ Những người bạn thân yêu của tôi ~ Chào mừng mọi người đến nhà của tôi - Lancelot~”
Cô đã học được phong cách nói chuyện của chú nhà mình, chỉ thiếu điều nhảy tung tăng, lắc lư ra cửa nữa thôi.
Đại Ngọc và Điềm Điềm nghiến răng.
Ngay đến cả một diễn viên hài tự do phóng khoáng như Thiên Sách, đầu ngón tay cũng không ngừng co giật, trông như là đang tha thiết muốn đánh người.
Lý lão âm và những người khác lại càng buồn bực hơn, giống như bị táo bón cả vạn năm rồi vậy, đứng không được mà ngồi cũng không xong.
Marry Sue hại tôi rồi!
Nhục muốn chết!!
Lão Lý thậm chí hoài nghi, Khương Mạn cố ý, cô ấy biết ông chuẩn bị giở thủ đoạn tàn độc với cô cho nên đã ra đòn phủ đầu trước!!
Trong số đám người này thì người vui mừng nhất chính là chú Elijah rồi.
“Cục cưng à, các bạn của cháu hiểu ‘romantic’ quá cơ.”
Elijah ôm lấy Khương Mạn, khóe mắt cũng tràn ra vẻ mừng rỡ như Bá Nha gặp được Tử Kỳ: “Trên đời này rốt cuộc cũng có người có thể hiểu được sự lãng mạn của chú rồi.”
Lão Lý và đám người: “……”
Hờ hờ……
Sự lãng mạn chết tiệt này, phải bị hủy diệt!
Cuộc ghé thăm của đoàn đội ‘Một cuộc sống khác’ khiến tòa lâu đài càng vui vẻ náo nhiệt hơn.
Party lãng mạn trong mơ của Elijah, dưới sự ghé thăm của mọi người, cuối cùng cũng đã được tổ chức như ý nguyện!
Ông ấy rất muốn làm một bữa tiệc cosplay buổi dạ hội thời trung cổ, dưới sự liều chết can ngăn của mấy anh em Khương Mạn, và cái bạt tai dạy dỗ của ông Erik, cuối cùng đã bị chết yểu từ trong trứng.
Cuối cùng được đổi thành buổi vũ hội ngoài trời thông thường.
Lão Lý và đám người sau khi tỉnh dậy khỏi giấc mộng lãng mạng của Marry Sue tuổi nổi loạn, cũng bắt đầu cảm khái về sự giàu có của nhà Lancelot.
Có lẽ là vì ‘Sự lãng mạn đi vào lòng đất’ của Elijah, cho nên Tang Điềm vốn có cảm giác căng thẳng khi lần đầu gặp nhà chồng thì giờ cũng chẳng còn căng thẳng nữa rồi.
Ông Erik thì ngược lại là rất thích các món ăn của Đế Quốc, cả buổi tối đều ngồi nói chuyện với Tang Điềm.
Mà Đại Ngọc lại có đôi chút ngại ngùng.
Cô ấy và Khương Vân Sênh cả buổi tối đều không nói với nhau câu nào, nhưng liếc mắt đưa tình thì lại không hề ít, chỉ một ánh mắt chạm nhau cũng đủ để con tim đôi chim cu đập rộn ràng.
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
“Em vẫn luôn buồn bực về một chuyện.”
Bộ ba nòng cốt của ‘Chiến cốt’ tụ tập thành một nhóm ngồi uống rượu, Khương Mạn đánh giá động tĩnh bên phía anh hai mình: “Anh nói xem, anh trai em và Đại Ngọc sao lại nhìn trúng nhau vậy nhỉ?”
“Nghe nói là vì tranh vẽ.” Bạc Hạc Hiên hiển nhiên là biết nhiều hơn Khương Mạn một chút.
Cũng biết Khương Vân Sênh và Đại Ngọc vẫn luôn lén lút thiết kế váy cưới cho Khương Mạn.
Khương Mạn tỏ vẻ ngạc nhiên, “Bởi vì cô ấy vẽ những bức tranh 16+ kia về chúng ta sao? Ầy, cái này.... sở thích của anh hai có chút......”
Cô khua tay múa chân, bỗng chốc không tìm ra được từ nào thích hợp để hình dung.
“Chắc là vì cô ấy là Sunx.” Khương Tử Mặc bước tới.
Sunx, được biết tới ở nước ngoài như một họa sĩ vẽ tranh minh họa có tiếng, ai có thể ngờ, một tác giả lớn như vậy lại là một nữ diễn viên chứ?
“Hình như em từng nghe anh hai nhắc tới.” Khương Mạn uống một ngụm rượu: “Bức tranh ‘Hôn lễ thiên đường’ mà Đại Ngọc vẽ hình như còn từng đạt giải thưởng đúng không?”
Khương Tử Mặc gật đầu, “Anh hai đã mua lại bức tranh đó, còn đặc biệt mở một phòng triển lãm dành riêng cho bức tranh đó, quả thực những bức tranh được đặt trong phòng triển lãm đó đều là tác phẩm của Sunx.”
“Lúc đó anh hai còn chưa quen biết Đại Ngọc đâu nhỉ?”
“Đúng vậy.” Khương Tử Mặc gật đầu, suy ngẫm rồi nói: “Cho nên tính kỹ lại thì anh hai chính là fan nam của cô Tôn, từ rất nhiều năm về trước đã là như vậy rồi.”
Khương Mạn nở nụ cười kỳ quái. “Chuyện này nghe có vẻ romantic nhỉ.”
Đây là câu chuyện giữa nhà họa sỹ kiêm nữ diễn viên VS đạo diễn lịch thiệp sao?
Sau đó, Khương Mạn đổi chủ đề:
“Sau khi anh hai biết Sunx chính là Đại Ngọc, hình tượng trong lòng không bị sụp đổ cũng thật là thần kỳ nhỉ! Người phụ nữ này hung dữ như vậy, có thể nhổ cả cây liễu cơ mà. Vậy mới nói gu của anh hai thật là thần kỳ.”
“Khương đáng ghét kia!”
Tiếng hét giận dữ của Đại Ngọc truyền tới: “Cô lại nói xấu sau lưng tôi đúng không! Tôi nghe thấy rồi đấy nhá!!!”
“Hả! Tôi đâu có!!!””
Trong sân vườn, mọi người đều vui đùa ầm ĩ.
Dương Tiểu Tuyết nhìn mọi người cười đùa, âm thầm ngồi xuống chỗ cây đàn piano, tiếng piano uyển chuyển vang lên trong đêm tối.
Lúc này tại Đế Quốc, thời gian là:
18:27
‘Bữa tối cuối cùng’ phát sóng toàn cầu.
Trước sân vườn, Khương Mạn ngẩng đầu nhìn bầu trời đêm, “Lần này, tất cả mọi người đều có thể nhìn thấy nhỉ……”
……
Trong nước.
Cư dân mạng vô cùng háo hức.
Ca khúc mới của Nine được phát hành, diễn viên khách mời của MV có thể gọi là rất sang trọng.
Tất cả mọi người đều đang lót dép ngồi đợi. Mà ca khúc mới lần này khác với những ca khúc trước đây ở chỗ, được phát sóng miễn phí toàn cầu.
Không chỉ các fan trên mạng, rất nhiều nhạc sĩ, ca sĩ đều đang đợi khoảnh khắc này.
Mạc Thụ tuyệt đối là một fan đủ tư cách của Nine, một thân phận khác của anh ta chính là chủ cửa hàng đồ ngọt nổi tiếng trên mạng.
Chính là cái tiệm mà anh em Khương Mạn và Khương Tử Mặc sau khi nhận ra nhau đã tới, bây giờ trên quầy còn đặt một khung kính trưng bày, bên trên đặt bức ảnh chụp chung của hai anh em khi đó để lại, còn có lời cảm ơn:
——Cảm ơn mọi người đã dành tình cảm cho chúng tôi.
Cửa hàng đồ ngọt này, càng là thánh địa nổi tiếng đối với rất nhiều fan.
Hôm nay trong cửa tiệm không kinh doanh, người ghé tới đều là fan của Nine và fan của Khương Mạn, ngoài ra còn có một vài fan CP Bạc Khương.
Đây là hoạt động offline của fan, Mạc Thụ chính là người tổ chức.
“Tời giờ rồi! Tới giờ rồi!! Ca khúc mới! Mọi người mau ngồi vào chỗ đi!!!”
Mạc Thụ hô lên với các bạn fan, trên màn hình chiếu trên tường đang mở MV mới nhất.
Tất cả mọi người đều nín thở.
Âm thanh đầu tiên lọt vào tai chính là âm thanh tí tách nghe như tiếng mưa, kèm theo đó là tiếng piano và tiếng violin xa xăm vang lên, khúc dạo đầu mang lại cho người nghe một cảm giác nặng nề, quặn thắt con tim.
Trên máy chiếu, một dòng phụ đề đang cháy, xuất hiện trên nền đen:
——Buildings burn, people die, but real love is forever.
Sau khi hàng chữ này bị cháy rụi. Dòng phụ đề tiếp theo xuất hiện khiến tất cả mọi người đều kinh ngạc và chấn động.
——Ca khúc này, xin dành tặng cho cha mẹ kính yêu của chúng tôi.
——Câu chuyện trong MV này không phải là hư cấu.
Ngày hôm sau đoàn đội của Dương Tiểu Tuyết sẽ đến thành phố Lancelot. Khương Tử Mặc sẽ là người đi đón họ.
Elijah nghe nói rằng là bạn của Khương Mạn và Khương Tử Mặc, lại còn đến để cùng nhau tham gia sản xuất bài hát nên muốn phái người đi đón.
Nhưng ba anh em, vì nghĩ đến phong cách 'lãng mạn' của chú mình nên đã nghiêm túc từ chối sự nhiệt tình đó!
Sau này bọn họ còn trở về Đế Quốc nên vẫn cần giữ chút thể diện!
Elijah tỏ ra rất tổn thương, vài chiếc khăn tay đã ướt đẫm vì nước mắt.
“Cục cưng, nghe nói cháu trở về có rất nhiều người xếp hàng để được nhìn thấy cháu.” Elijah vẫn quấn lấy Khương Mạn và nói: “Trong đó có rất nhiều anh chàng đẹp trai, trẻ trung, cháu hãy tin tưởng vào mắt nhìn người của chú. "
Bạc Hạc Hiên đang uống trà chiều, nghe xong liền tỏ vẻ không quan tâm.
Khương Vân Sênh đang cắm hoa, thấy vậy thì mỉm cười, cũng không nói gì.
Khương Mạn ăn xong một đĩa dâu tây, đang định giải cái bánh egg tart nhỏ, nghe vậy nói: "Bọn họ có thể chịu đòn không?"
“Đương nhiên… Ơ??” Elijah chợt thắc mắc.
Chịu đòn?
Chắc chắn rằng ông ta không nghe nhầm đâu.
“À, ý của cháu là có lẽ bọn họ đều có sức khỏe tốt, đúng không?” Khương Mạn thay đổi cách nói.
Ngôn ngữ Đế Quốc của Elijah cũng khá tốt, nhưng rõ ràng một người nước ngoài không thể hiểu hết được sự thâm sâu và uyên bác của ngôn ngữ này.
“Theo ta biết thì bọn họ đều không có bệnh tật gì.” Elijah hiển nhiên đã hiểu lầm. “Bọn họ cũng rất chú ý đến việc tập thể dục.”
"Là đối tác làm ăn của chú sao?"
“Một số thôi, còn một số là con của các đối tác kinh doanh.” Elijah có chút tự hào: “Chính trị gia, luật sư, bác sĩ, những tài năng hàng đầu trong các ngành khác nhau, muốn gì có nấy”.
Khương Mạn cắn một miếng bánh egg tart, nói nhỏ: "Vậy thì không dễ đánh chết rồi."
"Hả, cục cưng, cháu nói gì vậy?"
"Ồ, cháu nói cũng khá tốt."
"Nhưng vừa rồi chú đã nghe thấy từ chết?"
"Chắc là chú nghe nhầm rồi."
Elijah cứ cảm thấy có điều gì đó sai sai, anh ta nhìn Bạc Hạc Hiên.
Co phải thằng nhóc này quá bình tĩnh rồi không? Không hề có chút cảm giác gấp rút nào sao?
Trước sự dò xét của Elijah, Bạc ảnh đế ngước mắt lên và mỉm cười lịch sự đáp lại.
Elijah càng cảm thấy nghi ngờ hơn.
Có gì đó sai sai...
Ông ta lại gần Khương Vân Sênh hỏi: " Vân Sênh, có phải chú đã nói sai điều gì không?"
Khương Vân Sênh giả vờ không hiểu gì: "Không có, Bạc Hiên trông có vẻ rất căng thẳng."
"Cậu ấy căng thẳng?"
"Vâng, lo lắng quá nên không dám nói gì rồi."
Elijah: "(・ ᷄ὢ ・ ᷅)"
Thật vậy sao? Tại sao lại khác hoàn toàn với những gì mình tưởng tượng nhỉ?
Khương Vân Sênh liếc Bạc Hạc Hiên một cái.
Trong lòng Bạc Hạc Hiên thở dài một hơi, đặt chén trà xuống, cau mày lộ ra vẻ u sầu: "Cháu rất sợ hãi."
Khương Mạn không thể chịu được nữa.
Trình độ diễn xuất của người đàn ông này tụt dốc không phanh!
Anh đang lừa ai chứ? Chú em có thể tin sao?
“Có vẻ như cậu ấy thực sự sợ hãi.” Elijah thở phào nhẹ nhõm.
Khương Mạn: "..."
Bạc Hạc Hiên nhướng mày nhìn cô, bắt chéo chân, cầm chén trà lên và tiếp tục uống.
Quả nhiên có một bức tường ngăn cách sự giao tiếp giữa người phương Đông và phương Tây.
Sự sắc bén, vòng vo, ẩn ý thâm sâu, những lời châm biếm mỉa mai trong cách nói của phương Đông... Thật sự có chút làm khó chú Elijah rồi.
Về cách nói mỉa mai, người nước ngoài biết rõ cách nói này nhất chính là Quỷ Hồ! Còn chú Elijah thì vẫn bị lừa...
……Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
Lần này Dương Tiểu Tuyết chỉ mang theo giám đốc âm nhạc và hai trợ lý của mình tới, người quản lý có tính hay cằn nhằn, cô ấy thấy phiền phức nên đã bỏ lại đối phương ở nhà.
Khi thấy đích thân Khương Tử Mặc đến sân bay đón, phản ứng của cô ấy rất bình tĩnh. Trên đường, hai người làm âm nhạc không ngừng nói về việc sản xuất ca khúc mới.
Chẳng bao lâu sau, bọn họ đã đến lâu đài.
Sau khi xuống xe, Dương Tiểu Tuyết sững sờ ba giây, sau đó mới bình tĩnh lại nhưng giám đốc âm nhạc và hai trợ lý thì như hóa đá.
Những người giúp việc đến giúp bọn họ xách hành lý.
Trợ lý không nhịn được liền hỏi: "Chúng ta ... sau này không phải chúng ta sẽ sống ở đây đó chứ? Đây, không phải là điểm tham quan của khách du lịch mà là nơi ở sao?"
Giám đốc âm nhạc cũng vô cùng ngạc nhiên, nhìn trái nhìn phải và liên tục lắc đầu:
"Tôi nghĩ tôi đã biết hào môn hạng nhất thực sự là như thế nào rồi..."
Lâu đài chính là nhà. Quá đỉnh!
"Tôi chỉ muốn biết tòa lâu đài cổ này trị giá bằng bao nhiêu tứ hợp viện?"
Không dám nghĩ, thực sự không dám nghĩ!
Sau khi biết Dương Tiểu Tuyết đến, Khương Mạn cũng qua chào hỏi.
Elijah là bậc cha chú trong nhà nên cũng đi cùng qua đó.
"Hoan nghênh cô gái xinh đẹp."
Sau khi chào hỏi vài câu, Dương Tiểu Tuyết và Khương Tử Mặc đã đến phòng làm nhạc của anh ta. Về mặt nghề nghiệp, chị Dương cũng là một người rất tâm huyết.
Khương Vân Sênh cũng đi làm việc của mình rồi. Phía Andosburg cần phải bố trí lại giống cảnh tượng trong quá khứ nên anh ta phải đích thân tới đó.
Elijah cũng qua đó giúp đỡ, so với Khương Vân Sênh thì ông ta có trí nhớ sâu sắc hơn, dù sao lúc đó anh ta mới chỉ là một đứa trẻ.
Mọi người đều bận rộn với công việc của riêng mình.
Cuối cùng đã đến ngày quay.
Andosburg đã đóng cửa từ lâu nay được mở ra, tất cả mọi thứ đều được trang trí y như bữa tiệc tối 20 năm trước.
Khi Khương Mạn mặc lễ phục cùng Bạc Hạc Hiên bước ra.
Elijah như đóng băng tại chỗ.
Khương Mạn không giống mẹ mình - Melansha, nhưng vào lúc này, lông mày và đôi mắt của cô trông rất giống.
Elijah như nhìn thấy một cô gái đang đưa tay về phía mình trong con hẻm lúc trời mưa năm đó.
"Sasha..."
Hiện trường có một sự nghiêm trọng đến nghẹt thở.
Khương Mạn hít sâu một hơi, Bạc Hạc Hiên nắm chặt tay cô, anh có thể cảm giác được tay cô đang run rẩy, cô lắc đầu nói: "Em không sao."
Khương Vân Sênh đột nhiên rời khỏi sảnh bữa tiệc: "Thực xin lỗi, anh phải ra ngoài hít thở một chút."
Khương Tử Mặc đứng trong góc, đeo tai nghe, cách ly mình trong thế giới âm nhạc, mím môi, sắc mặt tái nhợt.
Nhóm diễn xung quanh có một chút bối rối, nhưng may mắn thay người trong đoàn đội của Khương Vân Sênh đã duy trì trật tự hiện trường.
Dương Tiểu Tuyết đã xem qua lời bài hát "Bữa tối cuối cùng". Bài hát này giống như kể về một câu chuyện đã từng thực sự xảy ra. Từng câu từng chữ đều vô cùng đẫm máu.
Đó là lời tố cáo! Đó là vừa khóc vừa kể! !
Sau khi nhìn thấy phản ứng bất thường của anh em nhà họ Khương, vẻ mặt của Dương Tiểu Tuyết cũng có chút thay đổi.
Cô ấy cảm thấy rằng mọi thứ trong bài hát mà Khương Tử Mặc viết đã thực sự từng xảy...
Trợ lý thì thầm: "Chị Dương, mấy ngày nay em nghe người giúp việc trong lâu đài nói rằng có vẻ như cha mẹ của bọn họ đã bị bắn chết."
"Nơi mà chúng ta quay hôm nay chính là hiện trường vụ tai nạn năm đó."
"Nơi này còn được người dân địa phương gọi là lâu đài âm hồn... Em cảm thấy nơi này, chị nghĩ liệu nó sẽ..."
“Câm miệng.” Dương Tiểu Tuyết lạnh lùng nhìn người đang nói: “Anh về đi, về công ty nhận ba tháng tiền lương rồi tìm việc khác đi.”
Sắc mặt trợ lý thay đổi, không biết mình đã nói sai điều gì.
Rõ ràng đây là sự thật mà..
Khí thế của Dương Tiểu Tuyết quá mạnh mẽ, người trợ lý đó không dám nói lời nào, chỉ có thể hậm hực bỏ đi.
Trợ lý còn lại tên là Đoá Đoá, nhưng cô ấy đã ở bên cạnh Dương Tiểu Tuyết mấy năm nay rồi, thấy vậy liền xin lỗi: "Chị, thật xin lỗi, em đã không quản lý tốt cậu ta."
"Vấn đề của cậu ta thì có liên quan gì đến em. Người trưởng thành rồi mà không quản lý tốt cái miệng của mình."
Vẻ mặt Dương Tiểu Tuyết chán ghét, liếc nhìn ba anh em Khương Mạn, trong lòng cảm thấy có chút khó chịu, mím môi nói với Đoá Đoá và giám đốc âm nhạc của mình:
"Bất kể thế giới bên ngoài hỏi điều gì, các người cũng không được phép nói một điều gì về bài hát này!"
Dương Tiểu Tuyết cực kỳ nghiêm túc, hít sâu một hơi rồi nói: "Tôi hy vọng các người sẽ có sự tôn trọng cơ bản nhất đối với nơi này."
"Trên thế giới này không có ma quỷ, ngay cả có đi chăng nữa, đó cũng chỉ là sự tồn tại mà người sống nhớ nhung mà thôi."
"Họ không có gì đáng sợ."
Chương 462: Tại sao chú lại khóc nhè nữa rồi, Elijah
Buổi quay MV diễn ra tốt hơn mong đợi.
Sự thất thường của ba anh em cũng không kéo dài được bao lâu, sau khi điều chỉnh lại cảm xúc, bọn họ nhanh chóng bước vào trạng thái làm việc.
Ở hiện trường luôn bật beat của "Bữa tối cuối cùng", mặc dù chỉ có giai điệu, không có giọng hát, nhưng nó vẫn làm cho mọi người xúc động.
MV do chính Khương Vân Sênh quay, camera quay từ khu rừng sồi trắng bên ngoài Andosburg, sau đó quay đến vào lối vào của lâu đài.
Các diễn viên lần lượt bước vào, khách mời mặc vest và váy lễ phục bước vào. Bữa tiệc linh đình, ánh đèn nhấp nháy, mọi người đều đang rất tận hưởng niềm vui.
Elijah đứng bên ngoài máy quay, nhìn Khương Mạn tay trong tay với Bạc Hạc Hiên bước xuống cầu thang.
Nhìn hai người bọn họ nhảy trên sàn nhảy.
Nhìn vào camera, 'người đàn ông' đóng vai Khương Nghiệp Thành bước vào.
Đột nhiên, tiếng súng vang lên! Tiếng la hét vang lên khắp nơi.
Elijah sững sờ như thể bản thân bị kéo trở lại đêm ác mộng của 20 năm trước, linh hồn bị lôi kéo điên cuồng giữa thực tại và ký ức.
Chợt có ai đó vỗ vào ông ta từ phía sau.
Elijah định thần lại, vừa quay đầu lại liền nhìn thấy Khương Tử Mặc, cố gượng cười: "Baby Nine, sao vậy?"
Khương Tử Mặc đưa điện thoại quá: "Anh cả gọi điện thoại, anh ấy tìm chú."
Elijah chớp chớp mắt, cầm lấy điện thoại, trước khi đi ra ngoài, nhìn thấy Khương Mạn ngã xuống 'vũng máu' trong camera, hô hấp của ông ta có chút hỗn loạn.
Khi ra đến bên ngoài, ông ta đứng dưới gốc sồi trắng, khuôn mặt chìm trong bóng đen, trông vô cùng ảm đạm, ông ta nghiêng đầu, kẹp điện thoại vào giữa tai và vai.
Ông ta có chút nóng nảy rút điếu xì gà từ trong túi ra, cắt một đầu và châm lửa.
Đầu dây bên kia không có chút âm thanh nào.
Đợi khi Elijah châm xì gà và thở ra một hơi khói, Khương Lệ Sính ở đầu dây bên kia mới nói: "Tại sao lại theo qua đó,chú bị sao vậy?"
Elijah nhếch mép cười, trên khuôn mặt điển trai, đôi mắt xanh nheo lại: "Ody, sau khi trưởng thành càng ngày cháu càng không đáng yêu nữa rồi."
Ở Hoa Quốc.
Khương Lệ Sính vừa trở về biệt thự, Khương Nhuệ Trạch mặc một chiếc áo ba lỗ, đeo tạp dề, đầu quấn khăn đang cầm thìa đứng bên cạnh bếp.
Khương Lệ Sính liếc nhìn chất lỏng đang đen sủi bọt ùng ục trong chảo, mũi như muốn nổ tung, không ngửi ra đây cụ thể là mùi gì.
Ở đầu dây bên kia, Elijah vẫn không ngừng thao thao bất tuyệt.
Khương Lệ Sính kéo cà vạt, lấy từ trong tủ rượu lấy ra một chai rượu rồi tự rót cho mình một ly.
Anh ta đợi cho đến khi đầu dây bên kia lầm bẩm được một rồi, anh ta mới nói: "Elijah."
"Phải gọi là chú !! Thằng quỷ này không đáng yêu chút nào!"
Khương Lệ Sính lắc lắc ly rượu, đôi mắt màu hổ phách gần giống màu rượu, anh ta trầm giọng nói: "Năm đó không phải do lỗi của chú, chú đừng tự hành hạ bản thân nữa, chú Elijah."
Elijah cầm điện thoại, chết lặng tại chỗ.
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
Giọng của Khương Lệ Sính chậm rãi truyền đến: "Nếu không có chú, bốn anh em chúng cháu đã chết từ lâu rồi."
"Nhà cháy, người chết, nhưng tình yêu thực sự thì mãi mãi tồn tại."
"Mẹ, mẹ cháu chưa từng rời khỏi thế giới này, đúng không?"
Elijah bật cười thành tiếng, sau đó là gào khóc. Một người đàn ông cao 1,9 mét khóc lóc như một đứa trẻ.
Ở đầu dây bên kia, Khương Lệ Sính thở dài: "Tại sao lại khóc nhè nữa vậy, Elijah..."
"Phải gọi ta là chú! Hu hu, thằng nhóc đáng ghét!"
"Vâng, ông chú khóc nhè."
Khương Nhuệ Trạch từ phòng bếp đi tới, cau mày: "Elijah lại bắt đầu khóc rồi à? Tại sao ngày nào chú ấy cũng khóc vậy, không có chút bản lĩnh đàn ông nào."
Trên điện thoại vang lên tiếng mắng mỏ bằng tiếng phương Tây xen lẫn tiếng Đế Quốc: "Khương Nhuệ Trạch! Nicklaus! Thằng nhóc xấu xa còn hơn anh cả cháu! Một tên ngốc mười tuổi mà vẫn tè dầm!"
Khương Nhuệ Trạch đang cầm thìa cảm thấy nóng ran.
Anh ta chạy đến và hét vào điện thoại: "Elijah, người đàn ông ẻo lả, hơn 40 tuổi rồi mà còn suốt ngày khóc nhè, chú cứ đợi đấy!"
"Cháu sẽ lập tức về Lancelot tìm chú, cháu nhất định phải sống mái với chú một phen... a!"
Khương Nhuệ Trạch bị Khương Lệ Sính đá một cái.
Ngẩng đầu lên thì bắt gặp ánh mắt vô cùng nghiêm túc và u ám của anh cả, anh ta rùng mình một cái.
Ở đầu dây bên kia, Elijah bật cười như thể tận mắt chứng kiến chuyện gì đã xảy ra.
"Tên ngốc Nicklaus bị anh cả đánh, đúng không?"
"Đánh hay lắm Ody, hãy đánh nát cái mông thằng nhóc này đi."
Khương Lệ Sính ừ nhẹ một tiếng: "Cúp máy đây, chú bớt khóc lại đi , xấu lắm."
Elijah chưa kịp trả lời thì anh ta đã cúp máy.
Khương Nhuệ Trạch ngồi một cách quy củ trên mặt đất, nhéo nhéo vào tai mình, ngẩng đầu nhìn anh cả mình: "Anh cả, em sai rồi, em không nên mắng chú Elijah, chỉ là em quen đấu khẩu với chú ấy thôi mà.."
Hai tay Khương Lệ Sính đút vào túi, mặt không biểu cảm nhìn anh ta nhưng không tức giận thật sự.
Ở một mức độ nào đó, tính cách này của Khương Nhuệ Trạch cũng là do Elijah bồi dưỡng mà thành.
Anh ta đau đầu xoa xoa lông mày nói: "Phòng bếp cháy khét rồi kìa."
Khương Nhuệ Trạch sửng sốt: "Không được! Em nấu canh tình yêu bổ dưỡng cho Điềm Điềm mà."
Khóe mắt Khương Lệ Sính co lại.
Nồi canh màu đen xì... mà là canh tình yêu bổ dưỡng à? Thằng nhóc này đang muốn đầu độc bạn gái mình à?
"Em..." Khương Lệ Sính do dự như muốn nói gì đó, nhìn thấy nồi canh tình yêu sền sệt mà Khương Nhuệ Trạch nấu, anh ta không nhịn nổi nữa:
"Không được nấu ăn nữa, còn nấu nữa thì cút ra ngoài."
Khương Nhuệ Trạch không thể tin được: "Anh cả, yêu cầu của anh thật quá đáng. Chẳng lẽ chuyện em yêu đương đã kích thích đến anh rồi à?"
Khương Lệ Sính: "..."
Anh ta cảm thấy đau đầu.
"Khi nào em trở về Lancelot?"
Khương Nhuệ Trạch nói: "Vài ngày nữa, Điềm Điềm cũng muốn đi. Họ muốn quay tập 2 của" Một cuộc sống khác trên thế giới mùa 2 "ở nước ngoài. Có vẻ như họ cũng đã bàn bạc với em gái rồi, nói sẽ tập hợp ở nhà chúng ta trước."
"Nhưng qua đó hai ngày thì em lại phải quay về, tìm chú Elijah để mượn chút thể diện."
Khương Nhuệ Trạch liếm răng hàm sau: "Em đã điều tra được Joanna xuất hiện ở khu Tây Tam, người nhà bác cả họ Khương cũng xuất hiện ở đó."
"Không phải khu vực Tây Tam đang cầu xin chú Elijah giúp họ giải quyết vấn đề năng lượng sao?"
Khương Lệ Sính gật đầu, đặt điện thoại xuống và nói: "Vậy em đi trước đi, đặt vé xong rồi, sáng sớm mai."
Khương Nhuệ Trạch: "Cũng không cần phải vội vàng như vậy..."
"Anh không muốn căn nhà do cha để lại bị huỷ trong tay em đâu."
Khương Nhuệ Trạch nhìn nồi canh tình yêu trước mặt, lẩm bẩm nói:
"Cũng đâu đến mức như vậy chứ?"
Anh ta không sợ chết mà uống thử một ngụm.
"Oẹ"
"Oẹ, oẹ, oẹ"
Chương 463: Trailer của bữa tiệc cuối cùng, anh cả trở thành ông chồng quốc dân
Đã nửa tháng kể từ khi "Giải thưởng Baeksang", Khương Mạn và Bạc Hạc Hiên đều không xuất hiện trước công chúng.
Các fan hâm mộ đang sắp phát điên rồi! Cứ hở ra một tý là idol của mình lại mất tích là sao?
Phòng làm việc của hai người bọn họ ngày nào cũng bị mắng là 'rác rưởi', boss không chịu hợp tác thì bọn họ cũng có thể làm gì chứ?
(Không nói về ảnh sự kiện? Vậy thì ảnh thường ngày? Ảnh thường ngày đâu?!)
(Tôi chỉ muốn biết bình thường Khương Mạn và Bạc Hạc Hiên làm gì? 15 ngày không xuất hiện, đi làm chuyện gì xấu à?)
(Lần sau xuất hiện sẽ không phải là thông báo chính thức về việc kết hôn vào đó chứ?)
Những comment tương tự thường xuyên xuất hiện bên dưới Weibo của hai người.
Ngay khi fan hâm mộ và cư dân mạng đang bàn tán xôn xao thì phòng làm việc đã có động tĩnh!
Một bức ảnh chung được cắt thành hai bức ảnh của từng người riêng biệt.
Ảnh của Khương Mạn là phòng làm việc của Bạc Hạc Hiên đăng.
Mặt khác, phòng làm việc của Khương Mạn thì đăng ảnh của Bạc Hạc Hiên.
Trong bức ảnh đen trắng, mái tóc húi cua của Khương Mạn đã được thay thế bằng mái tóc dài, mặt mũi rất ôn hòa, ngồi trên ghế, ánh mắt như xuyên qua camera, nhìn vào sâu thẳm trái tim người xem.
Trong vòng tay cô còn đang ôm hai đứa bé.
Bạc Hạc Hiên thì đang đứng. Trong ảnh, tóc của anh cũng đã dài ra, giống như một nghệ sĩ, mái tóc dài được vuốt ngược ra sau vô cùng tỉ mỉ.
Ánh mắt anh rũ xuống, nhìn chằm chằm vào người bên cạnh.
Chú thích của hai bức ảnh hoàn toàn giống nhau.
Phòng làm việc của Khương Mạn: ("Bữa tối cuối cùng")
Phòng làm việc Bạc Hạc Hiên: ("Bữa tối cuối cùng")
Các fan hâm mộ đều vô cùng phấn khích mà đó vẫn chưa phải là điều thú vị nhất.
Ngay sau đó, phòng làm việc của Nine, Khương Vân Sênh, Dương Tiểu Tuyết và Tang Điềm đều đăng một bức ảnh đen trắng lên Weibo.
Từ bức ảnh có thể nhìn ra bốn góc cắt khác.
Bức ảnh của phòng làm việc của Nine và Dương Tiểu Tuyết chụp hai thiếu niên con lai, một lớn một nhỏ, mặc bộ lễ phục màu đen trông rất tinh tế.
Bức ảnh mà Tang Điềm đã đăng trên Weibo là một cậu bé con lai có vẻ ngoài hơi nổi loạn và cố chấp.
Còn phòng làm việc của Khương Vân Sênh đã đăng bức ảnh một thanh niên người nước ngoài, nếu nhìn kỹ thì đó rõ ràng là Elijah khi còn trẻ.
Chú thích của mọi người đều là: Bữa tối cuối cùng.
(? ? ! ! chuyện gì đang xảy ra vậy)
(Hay lắm, lúc đầu tôi còn tưởng rằng chính cặp Bác Khương tuyên bố sinh em bé cơ, nhưng mà mốc thời gian lại không đúng! Dù Khương võ thần có giỏi đến đâu thì trong hai ba tháng cũng không thể sinh được hai đứa bé!)
(Các bạn bè không cần phải đoán mò nữa, những bức ảnh này ghép lại sẽ thành bức ảnh gia đình hoàn chỉnh!)
(Xì... đây có phải là trailer của phim điện ảnh mới không? Không đúng, nếu đó là phim điện ảnh, tại sao chị súng thần công lại tham gia vào cuộc vui này?)
Ngay sau đó, phòng làm việc của Khương Tử Mặc đã cho mọi người câu trả lời.
(Bài hát mới "Bữa tối cuối cùng" sắp ra mắt các bạn, đạo diễn MV: Khương Vân Sênh, diễn viên chính: Khương Mạn, Bạc Hạc Hiên, hát: Nine, Dương Tiểu Tuyết, nhạc và lời: Nine.)
Weibo đột nhiên bùng nổ.
Kích động nhất là fan của Nine và súng thần công.
(Tuyệt! ! Tuyệt vời quá!! Nam ca sĩ và nữ ca sĩ yêu thích nhất hợp tác với nhau, đây là điều tuyệt vời gì vậy!)
(Bài hát mới của Nine là một bài song ca nam nữ ư? Giọng hát của chị Dương và Nine hoà vào nhau, không thể tưởng tượng sẽ tuyệt vời như thế nào! !)
(Chuyện này là Khương võ thần bắc cầu đúng không? Những người hâm mộ của súng thần công ở đây cảm ơn Khương võ thần @Khương Mạn! !)
(Tôi là người duy nhất nhận thấy rằng MV này là sự hợp tác của một gia đình sao? Ai cũng biết rằng Tang Điềm là chị dâu thứ ba của Khươg võ thần, không lẽ chị Dương sẽ là…)
(Ôi trời ơi, có phải Khương Mạn đã tấn công chị Dương rồi không??)
(Bạn phía trên ơi, vừa rồi @Tôn không phải tên là Đại Ngọc đã share lại Weibo của đạo diễn Khương @ Khương Vân Sênh.)
Cư dân mạng đạt đến đỉnh cao trong khả năng ship CP nên họ đã quen với việc lần tìm các dấu vết.
Cho dù trước nay Khương Tử Mặc và Dương Tiểu Tuyết chưa bao giờ ở trong cùng một khung hình nhưng mọi người cũng có thể tìm ra cách khác.
Gameshow "Trang trại" bị lật lại, các chi tiết về mối quan hệ của Khương Mạn và Dương Tiểu Tuyết bị đào đi đào lại nhiều lần.
(À, tôi hiểu rồi! Đây là lần gặp gỡ đầu tiên giữa chị dâu và em chồng à?!)
(Đây không phải là mắt tôi bị lác đó chứ? Chẳng trách chị súng thần công lại về phe của Khương võ thần.)
(Chết tiệt, có phải còn thiếu một chị dâu không? Bây giờ đăng ký còn kịp không? ?)
(Đã đến lúc hy sinh người đàn ông của tôi rồi, thực sự là tổng tài bá đạo! Anh cả nhà họ Khương với hình ảnh: Tổng tài.jpg)
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
Ngay sau đó, rất đông phu nhân tổng tài của Tập đoàn Hoàn Vũ đổ về, lần lượt hỏi thăm ông chồng Khương Lệ Sính của mình.
Anh cả nhà họ Khương đang họp, không biết rằng bản thân mình đang nổi đình nổi đám, còn có cả hàng nghìn người vợ.
Các em trai ở bộ phận hành chính của tập đoàn Hoàn Vũ nhìn thấy cảnh tượng này thì vô cùng sợ hãi liền trực tiếp báo cáo với lãnh đạo.
Không bao lâu sau, chuyện này đã truyền đến tai Khương Lệ Sính.
Khương Lệ Sính trong lúc vô cùng bận rộn vẫn liếc nhìn những bình luận trên Weibo.
(Nói thật với mọi người, Khương Lệ Sính đang ngủ bên cạnh tôi, tối hôm qua đã chơi đùa quá trớn.)
(Chào buổi sáng, chồng yêu, moa moa, ngày mai em lại đến nhé~)
(Chồng ơi, em gái của chúng ta đẹp nhất trên thế giới này, khi nào thì chúng ta đi đăng ký kết hôn vậy!)
(Khương Lệ Sính, con đã ba tuổi, khi nào thì anh mới đăng ký kết hôn với em!)
(Nói một điều rằng, hôm qua xem ảnh của chồng tôi, hôm nay tôi động thai rồi.)
(Chồng ơi!!Nhìn em đi! Em vì tình yêu mà sắp phát điên rồi!)
Các loại bình luận kỳ lạ liên tục xuất hiện.
Khương Lệ Sính thoát Weibo, vẻ mặt không chút thay đổi, lạnh lùng nói ra ba chữ: "Không hứng thú."
Ba chữ này được lan truyền trong nội bộ Hoàn Vũ trước, sau đó bằng cách nào đó đã lan truyền lên Weibo. Nó đã khơi dậy thành công tâm lý ngược của cư dân mạng.
(Ôi trời, người đàn ông này, hay lắm! Anh đã thu hút được sự hứng thú của tôi rồi!)
(Khương Lệ Sính, yêu em, anh sợ rồi sao? !)
Trên Weibo.
# Bữa tối cuối cùng#
# Người đàn ông của tôi Khương Lệ Sính #
Một loạt top hotsearch xuất hiện.
Lúc này, Elijah là người vui vẻ nhất. Sau khi biết mình đã có rất nhiều cháu dâu, cứ thỉnh thoảng lại gọi điện cho Khương Lệ Sính.
"Ody, cháu trai cả đáng yêu của chú, khi nào thì cháu đưa cháu dâu của chú về nhà đây?"
"Ody, Đế Quốc có một câu nói, anh cả như cha, thân làm anh cả sao có thể bị các em trai, em gái bỏ lại phía sau được? Nghe nói thằng bé Nicklaus cũng có bạn gái rồi!"
"Bây giờ trong nhà chỉ có cháu và Vân Sênh độc thân thôi, chú thực sự rất buồn..."
Khương Mạn bưng một đĩa dâu tây và việt quất đi qua, lắc đầu nói: "Anh hai cũng sắp hẹn hò rồi. Hai ngày nữa là người ta đến nhà chúng ta rồi. Chú Elijah, nỗi buồn của anh có thể giảm đi một nửa." "
"Thật vậy sao? A, Ody, cháu đã nghe thấy chưa? Cháu đúng là anh cả vô dụng mà."
Đầu dây bên kia điện thoại vang lên một tiếng bíp, Khương Lệ Sính đã cúp máy.
Elijah nhún vai, ngẩng đầu và hét lên, thậm chí còn hét cả tên thánh: "Khương Vân Sênh! Forseti !! Mau ra đây! Mau nói cho chú biết cháu dâu thứ hai trông như thế nào?!"
"Thằng nhóc ranh ma này, sao yêu đương rồi mà không nói cho chú biết!"
"Có phải cháu không yêu chú nữa rồi đúng không!!"
Anh Khương thức khuya làm việc đã bị tiếng ồn đánh thức. Như chúng ta đã biết, nếu đạo diễn Khương tỉnh dậy một cách tự nhiên thì sẽ là một quý công tử nho nhã, còn nếu bị đánh thức dậy thì sẽ rất đáng sợ.
Elijah xông vào và nhìn thấy Khương Vân Sênh, bắt gặp đôi mắt đỏ hoe, trên khuôn mặt điển trai luôn nở nụ cười hiền lành viết hai chữ “u ám”.
Elijah đóng sập cửa lại, quay đầu bỏ chạy.
"Sorry~~~"
Khương Vân Sênh tức giận giật tóc, thấp giọng chửi một câu.
f ** k!
Chương 464: Mọi người trong
Vào ngày "Bữa tối cuối cùng" sắp được phát hành thì nhóm "Một cuộc sống khác trên thế giới mùa 2" cũng đã đến thành phố Lancelot.
Nghe nói họ là bạn bè của Khương Mạn và Bạc Hạc Hiên. Hơn nữa lần này còn có Điềm Điềm và Đại Ngọc- hai người có khả năng trở thành cháu dâu thứ ba và thứ hai của mình nên chú Elijah cảm thấy mình cần phải làm gì đó!
Sau một cuộc điện thoại, một đội hình lập tức được thành lập. Khương Mạn đứng trên lầu liếc nhìn cảnh tượng bên ngoài trang viên, sợ hãi tới mức phải khóa trái cửa lại.
"Em sẽ không ra sân bay đón họ đâu, em đi không phù hợp lắm."
Cô nói với anh hai đang lâm vào tuyệt vọng thông qua một cánh cửa:
"Anh hai, thời khắc thử thách tình cảm của hai người đến rồi đấy."
Đường gân xanh trên trán của Khương Vân Sênh như sắp bật ra ngoài.
"Vậy anh về ngủ tiếp đây. Tối hôm qua anh làm việc muộn quá, ngủ chưa đủ giấc."
“Lúc này anh viện có như vậy không có chút sức thuyết phục nào.” Khương Mạn nói nhỏ:
“Anh hai, anh có chắc chắn là mình sẽ không đi không? Lần này anh ba sẽ đi cùng anh, Điềm Điềm có anh ấy che chở nên nhất định sẽ không sao.”
"Đại Ngọc mặt dày như vậy, anh không sợ cô ấy bị chú Elijah hành hạ đến chết sao?"
Khương Mạn nói rồi ngâm nga khúc dạo nhạc đầu kinh điển của "Vua sư tử": "Ha ~ Kuramen ~~~"
Ngoài cửa, không một tiếng động … Cũng không biết Khương Vân Sênh chịu khuất phục hay là bỏ trốn rồi.
Anh một tay ôm eo cô từ phía sau, một tay bế cô lên, như thể nhổ một củ cải từ trên mặt đất rồi bế cô rời khỏi cửa.
“Em tha cho anh hai đi, chừa một lối thoát cho sau này, đừng ép đồng đội phải trở thành đối thủ.” Bạc Hạc Hiên nhắc nhở.
“Không thể.” Khương Mạn tin tưởng vào tình cảm gia đình mình.
Anh nhìn cô cười nửa miệng: "Em hãy tưởng tượng cảnh tượng chú Elijah gọi em là tiểu công chúa trước mặt tất cả mọi người, ôm em rồi khóc lóc đi."
"Em đừng quên Lý lão âm là loại người gì, những người trong "Một cuộc sống khác trên thế giới" là loại người gì."
Khương Mạn im lặng. Chính vì quá đắc ý nên cô đã quên mất.
Lão Lý của hiện tại là Lý plus rồi!
A Tam đã nhiều lần mật báo tin tức cho cô, lão Lý muốn dạy cho cô một bài học trước sự chứng kiến của cư dân mạng cả nước! Giải quyết một thánh phá hoại gameshow như cô!
Mặc dù nói Lancelot là địa bàn của mình, không phải trong nhà còn có một thánh phá hoại là chú Elijah sao?
Khương Mạn đứng lên: "Vậy thì phải đề phòng... Tốt nhất là em phải nói chuyện cẩn thận với anh hai mới được."
“Không kịp nữa rồi.” Bạc Hạc Hiên chỉ ra ngoài cửa sổ: “Xin chúc mừng, Yêu Nhi xấu xa, đồng minh -1.”
Bóng lưng Khương Vân Sênh buồn bã bước ra khỏi cổng, lên xe.
"Bạc Hạc Hiên, không phải anh cũng một phe với em sao? Sao anh vẫn còn có thể cười trên nỗi đau của em như vậy?"
Khương Mạn không tức giận, bị anh nhéo nhéo vào hai má, Bạc Hạc Hiên nheo mắt, có chút uy hiếp:
"Vậy nên bây giờ em chỉ còn có anh là đồng minh thôi, đồng chí Khương Mạn, thời gian thử thách của em đến rồi."
Khương nữ vương nhếch môi cười khinh bỉ, nhìn anh kìa, anh định tạo phản sao?
Giọng điệu của người đàn ông uể oải, anh nhìn cô cười nửa miệng, trong mắt tràn đầy vẻ chế giễu: "Đối với đồng minh duy nhất còn lại, phải dỗ dành anh thật tốt, biết chưa?"
Hai tay anh dùng sức, bóp chặt má cô lại rồi nheo mắt nói: "Nghe nói, gần đây chú Elijah của em nhận được rất nhiều lời mời. Có rất nhiều người muốn được gặp em- tiểu công chúa cao quý nhất gia tộc Lancelot."
"Nói một hồi, hoá ra là người nào đó đang hoang mang rồi à."
Khương Mạn cười đắc ý, hất cằm lên và nói: "Vậy nên, anh phải thể hiện thật tốt để lấy lòng em! Nếu không, nếu tâm trạng em không tốt, mỗi ngày đều phải hẹn hò anh, không ngày nào được giống ngày nào, phải thật tuyệt vời~ "
Bạc Hạc Hiên: "Ha ha..."
Anh ôm cô bước vào phòng tắm.
Sắc mặt Khương Mạn thay đổi: "Có phải anh nói không thắng nên định ra tay không."
"Có thể ra tay sao còn nói nhiều như vậy làm gì?"
Bồn tắm đã đổ đầy nước, Bạc Hạc Hiên cúi đầu chặn miệng cô lại.
……
Khương Mạn đã tìm được chút không gian để thở, cô giống như cá chết đuối nhưng cá thì sẽ không đuối nước cho nên trạng thái của cô lúc này vô cùng vi diệu.
Khương Mạn bám vào vai anh, cau mày, thấp giọng oán trách: "Sao anh lại thích phòng tắm như vậy?"
Bạc ảnh đế đang ngăn cho con cá không chết đuối, mỉm cười: "Bởi vì em sợ chết chìm dưới nước."
Khương Mạn trợn tròn mắt.
Đồ cơ hội!!!
Cô thì thào nói nhỏ: "Lần sau đổi chỗ khác, em muốn học theo anh."
Lần này, đến lượt Bạc Hạc Hiên nhướng mày. Cuộc chơi thực sự là ngày càng máu lửa rồi...
…… Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
Lần này, Đại Ngọc trở lại "Một cuộc sống khác trên thế giới mùa 2", ngoài ra còn có một thành viên mới là Tự Thiên Sách.
Thiên Sách và Điềm Điềm cũng là người quen. Khi quay “Chiến cốt” Khương Nhuệ Trạch cũng đã từng đến thăm phim trường. Hơn nữa anh ta cũng không mắc chứng khó giao tiếp xã hội nên có thể làm quen rất nhanh.
Lần này, Tôn Hiểu Hiểu đã giành được ảnh hậu của giải Thanh Điểu, năm ngoái cúp ảnh đế thuộc về Tự Thiên Sách. Hai người trò chuyện rất tự nhiên và ăn ý.
Về phần Lý lão âm, lần này thể hiện vô cùng tự tin.
Trước khi lên máy bay, đã rất nhiều lần mạnh miệng, lần này, nhất định sẽ đánh bại thế lực tà ác của Khương Mạn để phá tan cái mác thánh phá hoại gameshow của cô!
Đối với điều này, người đầu tiên tỏ thái độ khinh thường là Khương husky.
"Này, đạo diễn của các ngươi không có nhiều tóc mà cũng nghĩ được nhiều nhỉ."
Tang Điềm gật đầu, còn không quên gửi WeChat của Trần Minh cho lão Lý.
“Tang Điềm, cô đã đề xuất wechat ai cho tôi vậy?” Lão Lý hỏi
!!
“Trần Minh!” Tang Điềm nói: “Chú kết bạn đi, anh ta cấy tóc thành công rồi, cháu thấy đầu của chú sớm muốn gì cũng sẽ bị hói như anh ta thôi.”
"Chú nhờ anh ta giới thiệu bác sĩ cho, đáng tin cậy! Nói không chừng còn được giảm giá nữa."
Lão Lý tức giận đến mức mắt đỏ ngầu, lập tức ghi tên của Tang Điềm vào 'danh sách ám sát'. Lần này, ông ta nhất định sẽ cho đám khách mời xấu xa này biết ekip chương trình lợi hại như thế nào!
Ekip chương trình "Một cuộc sống khác trên thế giới" hãy vùng dậy! Hãy chiến đấu!
Máy bay hạ cánh, khi mọi người bước ra khỏi sân bay, họ nhìn thấy hàng đoàn xe và trên xe gắn những lá cờ nhỏ có biểu tượng bằng gỗ sồi trắng đang tung bay.
Lý lão âm vô cùng căng thẳng:
"Ôi trời, có phải chúng ta đã đụng phải sếp lớn nào rồi không?"
"Đây là loại phô trương gì vậy?"
"Không phải là đang quay phim chứ?"
Tang Điềm và Đại Ngọc cũng mở to mắt, Tự Thiên Sách hít một hơi thật sâu: “Hay lắm! Chiếc xe đó là Mercedes Maybach Pullman ư?"
“Lão Lý, chú có chắc là không phải chú sắp xếp đấy chứ?” Thiên Sách hỏi.
Lý lão âm trừng mắt: "Ekip có nhiều tiền vậy sao? Tôi điên đâu mà dùng tiền để các người hưởng phúc chứ?"
Ừm, quả đúng là Lý lão âm. Nếu không lừa khách mời thì không phải lão Lý, làm sao có thể bày ra những thứ như thế này chứ!
Ngay sau đó, tiếng pháo chào mừng vang lên, thảm đỏ trải tới trước mặt họ.
Mọi người trong ekip chương trình đều trở nên tê dại.
A…
Cảnh tượng này, bầu không khí này, cảm thấy vô cùng xấu hổ! !
Mặt Đại Ngọc biến sắc.
"Lý lão âm, chú có chắc không phải chú làm những thứ này không? Ôi trời ơi, họ thậm chí còn tung cả cánh hoa nữa?!"
Tang Điềm không dám ngẩng đầu lên, cô ấy đeo khẩu và kính râm đầy đủ, cong người trốn ra phía sau Đại Ngọc:
"Đại Ngọc, cô che chắn giúp tôi với. Trời ơi, nếu chuyện này bị truyền thông chụp được cảnh tượng mất mặt ở nước ngoài này của tôi thì đến cả xương cốt cũng vác về nhà cũng còn thấy xấu hổ!! ”
"Tôi có bị điên đâu! Tôi làm mấy cái trò chết tiệt này làm gì chứ." Lão Lý xấu hổ đến mức phát khùng rồi! !
Khương Nhuệ Trạch nhìn mọi người và hỏi: "Các người thấy xấu hổ à? Tôi thấy khá lãng mạn mà."
Mọi người đồng loạt nhìn về phía anh.
Tang Điềm sửng sốt: "Khương sắt thép, anh điên rồi sao?"
Khương Nhuệ Trạch kéo cô ấy vào lòng, ôm lấy cô ấy nói: "Chút chuyện nhỏ thế này mà em đã không chịu nổi rồi sao?"
"Chuyện nhỏ?"
Khương Nhuệ Trạch hất cằm lên và nói: "Chào mừng đến với thành phố Lancelot và cảm nhận sự nhiệt tình của gia đình Lancelot!"
Tiếng cười sảng khoái vang lên từ phía sau.
Tên côn đồ trong bộ vest- chú Elijah, bước xuống xe, theo sau là người đàn ông lịch lãm - anh hai nhà họ Khương đang không dám ngẩng đầu lên.
Chú Elijah mở rộng vòng tay: "Các bạn đến từ phương Đông, tôi tên là Elijah D. Lancelot, chào mừng các bạn đến với nơi đây."
"Các người bị sao vậy? Mắc cỡ à?"
"Ôi, chết tiệt, lẽ nào tôi vẫn chưa đủ nhiệt tình sao?"
Tất cả mọi người: "..."
Không! Đủ rồi! Sự nhiệt tình đã lên đến đỉnh điểm rồi !
Chương 465: ‘Bữa tối cuối cùng’ phát sóng toàn cầu
Khi nhìn thấy cả đoàn đội của ‘Một cuộc sống khác’ cùng những biểu cảm bi tráng, sợ hãi, táo bón lại còn kinh hãi xuất hiện tại lâu đài cổ bên cạnh vách núi. Khương Mạn ở trên lầu cười phá lên một lúc rồi mới ra ngoài đón tiếp.
Con đường đến với sự nhục nhã này, cuối cùng cô cũng không còn cô đơn một mình nữa rồi!!
“Ôi~ Những người bạn thân yêu của tôi ~ Chào mừng mọi người đến nhà của tôi - Lancelot~”
Cô đã học được phong cách nói chuyện của chú nhà mình, chỉ thiếu điều nhảy tung tăng, lắc lư ra cửa nữa thôi.
Đại Ngọc và Điềm Điềm nghiến răng.
Ngay đến cả một diễn viên hài tự do phóng khoáng như Thiên Sách, đầu ngón tay cũng không ngừng co giật, trông như là đang tha thiết muốn đánh người.
Lý lão âm và những người khác lại càng buồn bực hơn, giống như bị táo bón cả vạn năm rồi vậy, đứng không được mà ngồi cũng không xong.
Marry Sue hại tôi rồi!
Nhục muốn chết!!
Lão Lý thậm chí hoài nghi, Khương Mạn cố ý, cô ấy biết ông chuẩn bị giở thủ đoạn tàn độc với cô cho nên đã ra đòn phủ đầu trước!!
Trong số đám người này thì người vui mừng nhất chính là chú Elijah rồi.
“Cục cưng à, các bạn của cháu hiểu ‘romantic’ quá cơ.”
Elijah ôm lấy Khương Mạn, khóe mắt cũng tràn ra vẻ mừng rỡ như Bá Nha gặp được Tử Kỳ: “Trên đời này rốt cuộc cũng có người có thể hiểu được sự lãng mạn của chú rồi.”
Lão Lý và đám người: “……”
Hờ hờ……
Sự lãng mạn chết tiệt này, phải bị hủy diệt!
Cuộc ghé thăm của đoàn đội ‘Một cuộc sống khác’ khiến tòa lâu đài càng vui vẻ náo nhiệt hơn.
Party lãng mạn trong mơ của Elijah, dưới sự ghé thăm của mọi người, cuối cùng cũng đã được tổ chức như ý nguyện!
Ông ấy rất muốn làm một bữa tiệc cosplay buổi dạ hội thời trung cổ, dưới sự liều chết can ngăn của mấy anh em Khương Mạn, và cái bạt tai dạy dỗ của ông Erik, cuối cùng đã bị chết yểu từ trong trứng.
Cuối cùng được đổi thành buổi vũ hội ngoài trời thông thường.
Lão Lý và đám người sau khi tỉnh dậy khỏi giấc mộng lãng mạng của Marry Sue tuổi nổi loạn, cũng bắt đầu cảm khái về sự giàu có của nhà Lancelot.
Có lẽ là vì ‘Sự lãng mạn đi vào lòng đất’ của Elijah, cho nên Tang Điềm vốn có cảm giác căng thẳng khi lần đầu gặp nhà chồng thì giờ cũng chẳng còn căng thẳng nữa rồi.
Ông Erik thì ngược lại là rất thích các món ăn của Đế Quốc, cả buổi tối đều ngồi nói chuyện với Tang Điềm.
Mà Đại Ngọc lại có đôi chút ngại ngùng.
Cô ấy và Khương Vân Sênh cả buổi tối đều không nói với nhau câu nào, nhưng liếc mắt đưa tình thì lại không hề ít, chỉ một ánh mắt chạm nhau cũng đủ để con tim đôi chim cu đập rộn ràng.
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
“Em vẫn luôn buồn bực về một chuyện.”
Bộ ba nòng cốt của ‘Chiến cốt’ tụ tập thành một nhóm ngồi uống rượu, Khương Mạn đánh giá động tĩnh bên phía anh hai mình: “Anh nói xem, anh trai em và Đại Ngọc sao lại nhìn trúng nhau vậy nhỉ?”
“Nghe nói là vì tranh vẽ.” Bạc Hạc Hiên hiển nhiên là biết nhiều hơn Khương Mạn một chút.
Cũng biết Khương Vân Sênh và Đại Ngọc vẫn luôn lén lút thiết kế váy cưới cho Khương Mạn.
Khương Mạn tỏ vẻ ngạc nhiên, “Bởi vì cô ấy vẽ những bức tranh 16+ kia về chúng ta sao? Ầy, cái này.... sở thích của anh hai có chút......”
Cô khua tay múa chân, bỗng chốc không tìm ra được từ nào thích hợp để hình dung.
“Chắc là vì cô ấy là Sunx.” Khương Tử Mặc bước tới.
Sunx, được biết tới ở nước ngoài như một họa sĩ vẽ tranh minh họa có tiếng, ai có thể ngờ, một tác giả lớn như vậy lại là một nữ diễn viên chứ?
“Hình như em từng nghe anh hai nhắc tới.” Khương Mạn uống một ngụm rượu: “Bức tranh ‘Hôn lễ thiên đường’ mà Đại Ngọc vẽ hình như còn từng đạt giải thưởng đúng không?”
Khương Tử Mặc gật đầu, “Anh hai đã mua lại bức tranh đó, còn đặc biệt mở một phòng triển lãm dành riêng cho bức tranh đó, quả thực những bức tranh được đặt trong phòng triển lãm đó đều là tác phẩm của Sunx.”
“Lúc đó anh hai còn chưa quen biết Đại Ngọc đâu nhỉ?”
“Đúng vậy.” Khương Tử Mặc gật đầu, suy ngẫm rồi nói: “Cho nên tính kỹ lại thì anh hai chính là fan nam của cô Tôn, từ rất nhiều năm về trước đã là như vậy rồi.”
Khương Mạn nở nụ cười kỳ quái. “Chuyện này nghe có vẻ romantic nhỉ.”
Đây là câu chuyện giữa nhà họa sỹ kiêm nữ diễn viên VS đạo diễn lịch thiệp sao?
Sau đó, Khương Mạn đổi chủ đề:
“Sau khi anh hai biết Sunx chính là Đại Ngọc, hình tượng trong lòng không bị sụp đổ cũng thật là thần kỳ nhỉ! Người phụ nữ này hung dữ như vậy, có thể nhổ cả cây liễu cơ mà. Vậy mới nói gu của anh hai thật là thần kỳ.”
“Khương đáng ghét kia!”
Tiếng hét giận dữ của Đại Ngọc truyền tới: “Cô lại nói xấu sau lưng tôi đúng không! Tôi nghe thấy rồi đấy nhá!!!”
“Hả! Tôi đâu có!!!””
Trong sân vườn, mọi người đều vui đùa ầm ĩ.
Dương Tiểu Tuyết nhìn mọi người cười đùa, âm thầm ngồi xuống chỗ cây đàn piano, tiếng piano uyển chuyển vang lên trong đêm tối.
Lúc này tại Đế Quốc, thời gian là:
18:27
‘Bữa tối cuối cùng’ phát sóng toàn cầu.
Trước sân vườn, Khương Mạn ngẩng đầu nhìn bầu trời đêm, “Lần này, tất cả mọi người đều có thể nhìn thấy nhỉ……”
……
Trong nước.
Cư dân mạng vô cùng háo hức.
Ca khúc mới của Nine được phát hành, diễn viên khách mời của MV có thể gọi là rất sang trọng.
Tất cả mọi người đều đang lót dép ngồi đợi. Mà ca khúc mới lần này khác với những ca khúc trước đây ở chỗ, được phát sóng miễn phí toàn cầu.
Không chỉ các fan trên mạng, rất nhiều nhạc sĩ, ca sĩ đều đang đợi khoảnh khắc này.
Mạc Thụ tuyệt đối là một fan đủ tư cách của Nine, một thân phận khác của anh ta chính là chủ cửa hàng đồ ngọt nổi tiếng trên mạng.
Chính là cái tiệm mà anh em Khương Mạn và Khương Tử Mặc sau khi nhận ra nhau đã tới, bây giờ trên quầy còn đặt một khung kính trưng bày, bên trên đặt bức ảnh chụp chung của hai anh em khi đó để lại, còn có lời cảm ơn:
——Cảm ơn mọi người đã dành tình cảm cho chúng tôi.
Cửa hàng đồ ngọt này, càng là thánh địa nổi tiếng đối với rất nhiều fan.
Hôm nay trong cửa tiệm không kinh doanh, người ghé tới đều là fan của Nine và fan của Khương Mạn, ngoài ra còn có một vài fan CP Bạc Khương.
Đây là hoạt động offline của fan, Mạc Thụ chính là người tổ chức.
“Tời giờ rồi! Tới giờ rồi!! Ca khúc mới! Mọi người mau ngồi vào chỗ đi!!!”
Mạc Thụ hô lên với các bạn fan, trên màn hình chiếu trên tường đang mở MV mới nhất.
Tất cả mọi người đều nín thở.
Âm thanh đầu tiên lọt vào tai chính là âm thanh tí tách nghe như tiếng mưa, kèm theo đó là tiếng piano và tiếng violin xa xăm vang lên, khúc dạo đầu mang lại cho người nghe một cảm giác nặng nề, quặn thắt con tim.
Trên máy chiếu, một dòng phụ đề đang cháy, xuất hiện trên nền đen:
——Buildings burn, people die, but real love is forever.
Sau khi hàng chữ này bị cháy rụi. Dòng phụ đề tiếp theo xuất hiện khiến tất cả mọi người đều kinh ngạc và chấn động.
——Ca khúc này, xin dành tặng cho cha mẹ kính yêu của chúng tôi.
——Câu chuyện trong MV này không phải là hư cấu.