• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Hot Vợ, Ngoan Ngoãn Để Anh Yêu! (5 Viewers)

  • Chương 365 Mặc Sơ mỉm cười rồi nói tạm biệt với anh!

Anh luôn tôn trọng cô.


Chỉ là, giờ nhìn thấy ảnh chụp của con rồi, nên anh đã mở ra xem.


Trong đó, có một video, là lúc Mặc Hàm vẫn còn nhỏ, cô bé đang tự lẩm bẩm nói chuyện với


con bướm đang bay.


"Tôi chỉ có mami, tôi không có daddy, mami nói, daddy đã đi ra ngoài hành tinh rồi, tôi ngẩng đầu lên, là có thể nhìn thấy tinh cầu mà daddy đang ở.."



vietwriter.vn



Trái tim Quyền Đế Sâm đã bị rung động rất lớn, trong lòng Mặc Sở, cơ hồ cô không có bầu không khí tiêu cực, cô giống như hoa hướng dương đối diện với mặt trời để sinh trưởng, nở rộ rực rỡ.


Rất nhiều mẹ đơn thân đều sẽ mắng chửi hoặc mang cảm xúc oán giận đối với những ông bố không biết tung tích, thậm chí là ở trước mặt trẻ nhỏ còn không hề che dấu cảm xúc, lời nói và việc làm của bà mẹ đơn thân lên trẻ nhỏ.


Nhưng, mỗi một mặt của Mặc Sở, cô đều cho người ta thấy mặt tốt của cô.


Quyền Đế Sâm tắt laptop của Mặc Sơ đi, anh đi về phòng ngủ, tắm tửa rồi nằm cạnh cô.


Cô cảm nhận được anh về, cô chui vào lòng anh.


Quyền Đế Sâm nhìn cô gái trong lòng, anh vuốt tóc cô, ngủ cùng cô.



vietwriter.vn



Sáu giờ sáng, đồng hồ báo thức của Mặc Sơ vang lên.


Cô đưa tay tắt đi, lo làm ồn đến quyền Đế Sâm đang ngủ, cô cũng không biết anh về ngủ lúc mấy giờ.


Cô ngắm nhìn gương mặt anh tuấn đang ngủ say của anh, người đàn ông đang ngủ, ít đi mấy phần cường thế uy phong lẫm liệt, nhiều thêm vài phần dịu dàng thắm thiết.


Cô sát đầu lại, hôn lướt lên môi anh, sau đó xuống giường rửa mặt đánh răng, rồi lại vào thư phòng xem bản sơ thảo.


Mặc Sơ mở máy tính ra, cô đọc bản kế hoạch mà Quyền Đế Sâm làm, cô thật sự khâm phục người đàn ông này, bất kể anh làm cái gì thì đều làm được tốt nhất!


Mặc Sơ lại xem tin của Ada, rất nhiều người đang mắng cô ta không biết xấu hổ, cưới bố của


bạn trai cũ, nói cô ta đi ngược lại luân lý đạo đức gì gì đó.


Cũng có rất nhiều người đang ủng hộ cô ta, nói rằng cô ta phải dũng cảm theo đuổi tình yêu, đừng sợ lời ra tiếng vào hay chửi rủa.


Tất nhiên, những người này không chỉ mắng Ada, bọn họ còn mắng Mặc Sơ, nói cô là một người phụ nữ chỉ biết kiếm tiền liền nhận case, không có đạo đức nghề nghiệp, không có ý thức trách nhiệm xã hội, đến cả case hôn lễ ông già nàng dây cũng nhận.


Mặc Sơ chỉ nhìn, cô không để ý.


Bởi vì, bất luận một người làm người có làm người khiêm tốn đi chăng nữa thì cũng có người mắng cô không đủ tốt.


Tất nhiên, nếu mà cô kiêu ngạo quá, thì cũng biến thành đang khoe hạnh phúc của cô.


Cho nên, khiêm tốn hay kiêu ngạo, đều không thể làm hài lòng tất cả mọi người, cô cứ làm chính mình, trong sáng vô tư quang minh lỗi lạc, không cần sợ những lời chửi rủa của bất kỳ người nào.


Khi Mặc Sơ mang theo laptop đi ra khỏi thư phòng, Quyền Đế Sâm cũng từ trong phòng ngủ đi ra, anh đã đánh răng rửa mặt chải đầu xong rồi.


"Cảm ơn anh Quyền, anh Quyền vất vả rồi! Em về công ty xin tổng giám đốc Triển phát phúc lợi cho tổng giám đốc Quyền đây!" Mặc Sơ mỉm cười nói.


Quyền Đế Sâm nhìn khuôn mặt rực rỡ của cô: "Phúc lợi chính là anh ta phải làm cho bà Quyền của anh vui vẻ cả ngày!"


Mặc Sơ mỉm cười rồi nói tạm biệt với anh!


Hai người đều tự lái xe đi làm.


Buổi sáng, Mặc Sơ đã đi gặp Ada, ông Trần đã đầu tư cho cô ấy tự thành lập phòng làm việc, Mặc Sơ đi vào, Ada đang trang điểm.


"Cô Ada, tôi đã làm xong bản sơ thảo, sau khi cô xem xong, nếu cô có ý kiến gì khác thì cứ gọi điện cho tôi bất cứ lúc nào!" Mặc Sơ đặt bản sở thảo lên bàn làm việc của cô ta.


Ada lạnh nhạt nói: "Để đấy đi, tôi sẽ xem!"


"Tôi không quấy rầy cô nữa!" Mặc Sơ rời khỏi phòng làm việc của Ada xong, cô lại gọi điện hẹn Trần Chẩn Xung.


Trần Chấn Xung đang bắt đầu đua xe, anh đang ở hội nghị tư nhân, nhìn thấy Mặc Sơ tới, anh bỏ mũ bảo hiểm ra, sau đó bỏ hai tay vào trong túi quần, lợi dụng ưu thế của chiều cao, nghiêng đầu liếc Mặc Sơ, dáng vẻ cà lơ cà phất.


Mặc Sở hất cằm: "Cậu Trần, chào anh! Tôi là Mặc Sơ của công ty tổ chức hôn lễ, liên quan đến hôn sự của bố anh và cô Ada, có một số đoạn anh cũng phải tham gia vào"


Trần Chấn Xung chỉ tay vào khách sạn bên bờ biển cách đó không xa: "Đi xuống cốc cà phê, vừa uống vừa nói chuyện?"


"Được!" Mặc Sa và anh ta cùng đi vào trong quán cà phê ở khách sạn.


Trần Chấn Xung vừa uống cà phê vừa đánh giá dáng người Mặc Sơ, cô mặc trang phục chuyên nghiệp, thân hình thon gầy, đường cong tinh xảo, ngũ quan tinh tế, khí chất vô cùng tốt.


Mặc Sợ bị anh ta nhìn trắng trợn như thế thì có hơi bực mình: "Cậu Trần, liên quan đến khâu hỗ trợ, ông Trần hy vọng cậu tích cực tham gia."


"À..." Trần Chẩn Xung ngắt lời cô: "Sao nào? Ada bắt tôi gọi cô ta một tiếng mẹ sao? Mặc Sơ, cô thuyết phục tôi như thế nào đây?"







Anh luôn tôn trọng cô.


Chỉ là, giờ nhìn thấy ảnh chụp của con rồi, nên anh đã mở ra xem.


Trong đó, có một video, là lúc Mặc Hàm vẫn còn nhỏ, cô bé đang tự lẩm bẩm nói chuyện với


con bướm đang bay.


"Tôi chỉ có mami, tôi không có daddy, mami nói, daddy đã đi ra ngoài hành tinh rồi, tôi ngẩng đầu lên, là có thể nhìn thấy tinh cầu mà daddy đang ở.."



vietwriter.vn



Trái tim Quyền Đế Sâm đã bị rung động rất lớn, trong lòng Mặc Sở, cơ hồ cô không có bầu không khí tiêu cực, cô giống như hoa hướng dương đối diện với mặt trời để sinh trưởng, nở rộ rực rỡ.


Rất nhiều mẹ đơn thân đều sẽ mắng chửi hoặc mang cảm xúc oán giận đối với những ông bố không biết tung tích, thậm chí là ở trước mặt trẻ nhỏ còn không hề che dấu cảm xúc, lời nói và việc làm của bà mẹ đơn thân lên trẻ nhỏ.


Nhưng, mỗi một mặt của Mặc Sở, cô đều cho người ta thấy mặt tốt của cô.


Quyền Đế Sâm tắt laptop của Mặc Sơ đi, anh đi về phòng ngủ, tắm tửa rồi nằm cạnh cô.


Cô cảm nhận được anh về, cô chui vào lòng anh.


Quyền Đế Sâm nhìn cô gái trong lòng, anh vuốt tóc cô, ngủ cùng cô.



vietwriter.vn



Sáu giờ sáng, đồng hồ báo thức của Mặc Sơ vang lên.


Cô đưa tay tắt đi, lo làm ồn đến quyền Đế Sâm đang ngủ, cô cũng không biết anh về ngủ lúc mấy giờ.


Cô ngắm nhìn gương mặt anh tuấn đang ngủ say của anh, người đàn ông đang ngủ, ít đi mấy phần cường thế uy phong lẫm liệt, nhiều thêm vài phần dịu dàng thắm thiết.


Cô sát đầu lại, hôn lướt lên môi anh, sau đó xuống giường rửa mặt đánh răng, rồi lại vào thư phòng xem bản sơ thảo.


Mặc Sơ mở máy tính ra, cô đọc bản kế hoạch mà Quyền Đế Sâm làm, cô thật sự khâm phục người đàn ông này, bất kể anh làm cái gì thì đều làm được tốt nhất!


Mặc Sơ lại xem tin của Ada, rất nhiều người đang mắng cô ta không biết xấu hổ, cưới bố của


bạn trai cũ, nói cô ta đi ngược lại luân lý đạo đức gì gì đó.


Cũng có rất nhiều người đang ủng hộ cô ta, nói rằng cô ta phải dũng cảm theo đuổi tình yêu, đừng sợ lời ra tiếng vào hay chửi rủa.


Tất nhiên, những người này không chỉ mắng Ada, bọn họ còn mắng Mặc Sơ, nói cô là một người phụ nữ chỉ biết kiếm tiền liền nhận case, không có đạo đức nghề nghiệp, không có ý thức trách nhiệm xã hội, đến cả case hôn lễ ông già nàng dây cũng nhận.


Mặc Sơ chỉ nhìn, cô không để ý.


Bởi vì, bất luận một người làm người có làm người khiêm tốn đi chăng nữa thì cũng có người mắng cô không đủ tốt.


Tất nhiên, nếu mà cô kiêu ngạo quá, thì cũng biến thành đang khoe hạnh phúc của cô.


Cho nên, khiêm tốn hay kiêu ngạo, đều không thể làm hài lòng tất cả mọi người, cô cứ làm chính mình, trong sáng vô tư quang minh lỗi lạc, không cần sợ những lời chửi rủa của bất kỳ người nào.


Khi Mặc Sơ mang theo laptop đi ra khỏi thư phòng, Quyền Đế Sâm cũng từ trong phòng ngủ đi ra, anh đã đánh răng rửa mặt chải đầu xong rồi.


"Cảm ơn anh Quyền, anh Quyền vất vả rồi! Em về công ty xin tổng giám đốc Triển phát phúc lợi cho tổng giám đốc Quyền đây!" Mặc Sơ mỉm cười nói.


Quyền Đế Sâm nhìn khuôn mặt rực rỡ của cô: "Phúc lợi chính là anh ta phải làm cho bà Quyền của anh vui vẻ cả ngày!"


Mặc Sơ mỉm cười rồi nói tạm biệt với anh!


Hai người đều tự lái xe đi làm.


Buổi sáng, Mặc Sơ đã đi gặp Ada, ông Trần đã đầu tư cho cô ấy tự thành lập phòng làm việc, Mặc Sơ đi vào, Ada đang trang điểm.


"Cô Ada, tôi đã làm xong bản sơ thảo, sau khi cô xem xong, nếu cô có ý kiến gì khác thì cứ gọi điện cho tôi bất cứ lúc nào!" Mặc Sơ đặt bản sở thảo lên bàn làm việc của cô ta.


Ada lạnh nhạt nói: "Để đấy đi, tôi sẽ xem!"


"Tôi không quấy rầy cô nữa!" Mặc Sơ rời khỏi phòng làm việc của Ada xong, cô lại gọi điện hẹn Trần Chẩn Xung.


Trần Chấn Xung đang bắt đầu đua xe, anh đang ở hội nghị tư nhân, nhìn thấy Mặc Sơ tới, anh bỏ mũ bảo hiểm ra, sau đó bỏ hai tay vào trong túi quần, lợi dụng ưu thế của chiều cao, nghiêng đầu liếc Mặc Sơ, dáng vẻ cà lơ cà phất.


Mặc Sở hất cằm: "Cậu Trần, chào anh! Tôi là Mặc Sơ của công ty tổ chức hôn lễ, liên quan đến hôn sự của bố anh và cô Ada, có một số đoạn anh cũng phải tham gia vào"


Trần Chấn Xung chỉ tay vào khách sạn bên bờ biển cách đó không xa: "Đi xuống cốc cà phê, vừa uống vừa nói chuyện?"


"Được!" Mặc Sa và anh ta cùng đi vào trong quán cà phê ở khách sạn.


Trần Chấn Xung vừa uống cà phê vừa đánh giá dáng người Mặc Sơ, cô mặc trang phục chuyên nghiệp, thân hình thon gầy, đường cong tinh xảo, ngũ quan tinh tế, khí chất vô cùng tốt.


Mặc Sợ bị anh ta nhìn trắng trợn như thế thì có hơi bực mình: "Cậu Trần, liên quan đến khâu hỗ trợ, ông Trần hy vọng cậu tích cực tham gia."


"À..." Trần Chẩn Xung ngắt lời cô: "Sao nào? Ada bắt tôi gọi cô ta một tiếng mẹ sao? Mặc Sơ, cô thuyết phục tôi như thế nào đây?"
vietwriter.vn vietwriter.vn












Anh luôn tôn trọng cô.


Chỉ là, giờ nhìn thấy ảnh chụp của con rồi, nên anh đã mở ra xem.


Trong đó, có một video, là lúc Mặc Hàm vẫn còn nhỏ, cô bé đang tự lẩm bẩm nói chuyện với


con bướm đang bay.


"Tôi chỉ có mami, tôi không có daddy, mami nói, daddy đã đi ra ngoài hành tinh rồi, tôi ngẩng đầu lên, là có thể nhìn thấy tinh cầu mà daddy đang ở.."



vietwriter.vn



Trái tim Quyền Đế Sâm đã bị rung động rất lớn, trong lòng Mặc Sở, cơ hồ cô không có bầu không khí tiêu cực, cô giống như hoa hướng dương đối diện với mặt trời để sinh trưởng, nở rộ rực rỡ.


Rất nhiều mẹ đơn thân đều sẽ mắng chửi hoặc mang cảm xúc oán giận đối với những ông bố không biết tung tích, thậm chí là ở trước mặt trẻ nhỏ còn không hề che dấu cảm xúc, lời nói và việc làm của bà mẹ đơn thân lên trẻ nhỏ.


Nhưng, mỗi một mặt của Mặc Sở, cô đều cho người ta thấy mặt tốt của cô.


Quyền Đế Sâm tắt laptop của Mặc Sơ đi, anh đi về phòng ngủ, tắm tửa rồi nằm cạnh cô.


Cô cảm nhận được anh về, cô chui vào lòng anh.


Quyền Đế Sâm nhìn cô gái trong lòng, anh vuốt tóc cô, ngủ cùng cô.



vietwriter.vn



Sáu giờ sáng, đồng hồ báo thức của Mặc Sơ vang lên.


Cô đưa tay tắt đi, lo làm ồn đến quyền Đế Sâm đang ngủ, cô cũng không biết anh về ngủ lúc mấy giờ.


Cô ngắm nhìn gương mặt anh tuấn đang ngủ say của anh, người đàn ông đang ngủ, ít đi mấy phần cường thế uy phong lẫm liệt, nhiều thêm vài phần dịu dàng thắm thiết.


Cô sát đầu lại, hôn lướt lên môi anh, sau đó xuống giường rửa mặt đánh răng, rồi lại vào thư phòng xem bản sơ thảo.


Mặc Sơ mở máy tính ra, cô đọc bản kế hoạch mà Quyền Đế Sâm làm, cô thật sự khâm phục người đàn ông này, bất kể anh làm cái gì thì đều làm được tốt nhất!


Mặc Sơ lại xem tin của Ada, rất nhiều người đang mắng cô ta không biết xấu hổ, cưới bố của


bạn trai cũ, nói cô ta đi ngược lại luân lý đạo đức gì gì đó.


Cũng có rất nhiều người đang ủng hộ cô ta, nói rằng cô ta phải dũng cảm theo đuổi tình yêu, đừng sợ lời ra tiếng vào hay chửi rủa.


Tất nhiên, những người này không chỉ mắng Ada, bọn họ còn mắng Mặc Sơ, nói cô là một người phụ nữ chỉ biết kiếm tiền liền nhận case, không có đạo đức nghề nghiệp, không có ý thức trách nhiệm xã hội, đến cả case hôn lễ ông già nàng dây cũng nhận.


Mặc Sơ chỉ nhìn, cô không để ý.


Bởi vì, bất luận một người làm người có làm người khiêm tốn đi chăng nữa thì cũng có người mắng cô không đủ tốt.


Tất nhiên, nếu mà cô kiêu ngạo quá, thì cũng biến thành đang khoe hạnh phúc của cô.


Cho nên, khiêm tốn hay kiêu ngạo, đều không thể làm hài lòng tất cả mọi người, cô cứ làm chính mình, trong sáng vô tư quang minh lỗi lạc, không cần sợ những lời chửi rủa của bất kỳ người nào.


Khi Mặc Sơ mang theo laptop đi ra khỏi thư phòng, Quyền Đế Sâm cũng từ trong phòng ngủ đi ra, anh đã đánh răng rửa mặt chải đầu xong rồi.


"Cảm ơn anh Quyền, anh Quyền vất vả rồi! Em về công ty xin tổng giám đốc Triển phát phúc lợi cho tổng giám đốc Quyền đây!" Mặc Sơ mỉm cười nói.


Quyền Đế Sâm nhìn khuôn mặt rực rỡ của cô: "Phúc lợi chính là anh ta phải làm cho bà Quyền của anh vui vẻ cả ngày!"


Mặc Sơ mỉm cười rồi nói tạm biệt với anh!


Hai người đều tự lái xe đi làm.


Buổi sáng, Mặc Sơ đã đi gặp Ada, ông Trần đã đầu tư cho cô ấy tự thành lập phòng làm việc, Mặc Sơ đi vào, Ada đang trang điểm.


"Cô Ada, tôi đã làm xong bản sơ thảo, sau khi cô xem xong, nếu cô có ý kiến gì khác thì cứ gọi điện cho tôi bất cứ lúc nào!" Mặc Sơ đặt bản sở thảo lên bàn làm việc của cô ta.


Ada lạnh nhạt nói: "Để đấy đi, tôi sẽ xem!"


"Tôi không quấy rầy cô nữa!" Mặc Sơ rời khỏi phòng làm việc của Ada xong, cô lại gọi điện hẹn Trần Chẩn Xung.


Trần Chấn Xung đang bắt đầu đua xe, anh đang ở hội nghị tư nhân, nhìn thấy Mặc Sơ tới, anh bỏ mũ bảo hiểm ra, sau đó bỏ hai tay vào trong túi quần, lợi dụng ưu thế của chiều cao, nghiêng đầu liếc Mặc Sơ, dáng vẻ cà lơ cà phất.


Mặc Sở hất cằm: "Cậu Trần, chào anh! Tôi là Mặc Sơ của công ty tổ chức hôn lễ, liên quan đến hôn sự của bố anh và cô Ada, có một số đoạn anh cũng phải tham gia vào"


Trần Chấn Xung chỉ tay vào khách sạn bên bờ biển cách đó không xa: "Đi xuống cốc cà phê, vừa uống vừa nói chuyện?"


"Được!" Mặc Sa và anh ta cùng đi vào trong quán cà phê ở khách sạn.


Trần Chấn Xung vừa uống cà phê vừa đánh giá dáng người Mặc Sơ, cô mặc trang phục chuyên nghiệp, thân hình thon gầy, đường cong tinh xảo, ngũ quan tinh tế, khí chất vô cùng tốt.


Mặc Sợ bị anh ta nhìn trắng trợn như thế thì có hơi bực mình: "Cậu Trần, liên quan đến khâu hỗ trợ, ông Trần hy vọng cậu tích cực tham gia."


"À..." Trần Chẩn Xung ngắt lời cô: "Sao nào? Ada bắt tôi gọi cô ta một tiếng mẹ sao? Mặc Sơ, cô thuyết phục tôi như thế nào đây?"







Anh luôn tôn trọng cô.


Chỉ là, giờ nhìn thấy ảnh chụp của con rồi, nên anh đã mở ra xem.


Trong đó, có một video, là lúc Mặc Hàm vẫn còn nhỏ, cô bé đang tự lẩm bẩm nói chuyện với


con bướm đang bay.


"Tôi chỉ có mami, tôi không có daddy, mami nói, daddy đã đi ra ngoài hành tinh rồi, tôi ngẩng đầu lên, là có thể nhìn thấy tinh cầu mà daddy đang ở.."



vietwriter.vn



Trái tim Quyền Đế Sâm đã bị rung động rất lớn, trong lòng Mặc Sở, cơ hồ cô không có bầu không khí tiêu cực, cô giống như hoa hướng dương đối diện với mặt trời để sinh trưởng, nở rộ rực rỡ.


Rất nhiều mẹ đơn thân đều sẽ mắng chửi hoặc mang cảm xúc oán giận đối với những ông bố không biết tung tích, thậm chí là ở trước mặt trẻ nhỏ còn không hề che dấu cảm xúc, lời nói và việc làm của bà mẹ đơn thân lên trẻ nhỏ.


Nhưng, mỗi một mặt của Mặc Sở, cô đều cho người ta thấy mặt tốt của cô.


Quyền Đế Sâm tắt laptop của Mặc Sơ đi, anh đi về phòng ngủ, tắm tửa rồi nằm cạnh cô.


Cô cảm nhận được anh về, cô chui vào lòng anh.


Quyền Đế Sâm nhìn cô gái trong lòng, anh vuốt tóc cô, ngủ cùng cô.



vietwriter.vn



Sáu giờ sáng, đồng hồ báo thức của Mặc Sơ vang lên.


Cô đưa tay tắt đi, lo làm ồn đến quyền Đế Sâm đang ngủ, cô cũng không biết anh về ngủ lúc mấy giờ.


Cô ngắm nhìn gương mặt anh tuấn đang ngủ say của anh, người đàn ông đang ngủ, ít đi mấy phần cường thế uy phong lẫm liệt, nhiều thêm vài phần dịu dàng thắm thiết.


Cô sát đầu lại, hôn lướt lên môi anh, sau đó xuống giường rửa mặt đánh răng, rồi lại vào thư phòng xem bản sơ thảo.


Mặc Sơ mở máy tính ra, cô đọc bản kế hoạch mà Quyền Đế Sâm làm, cô thật sự khâm phục người đàn ông này, bất kể anh làm cái gì thì đều làm được tốt nhất!


Mặc Sơ lại xem tin của Ada, rất nhiều người đang mắng cô ta không biết xấu hổ, cưới bố của


bạn trai cũ, nói cô ta đi ngược lại luân lý đạo đức gì gì đó.


Cũng có rất nhiều người đang ủng hộ cô ta, nói rằng cô ta phải dũng cảm theo đuổi tình yêu, đừng sợ lời ra tiếng vào hay chửi rủa.


Tất nhiên, những người này không chỉ mắng Ada, bọn họ còn mắng Mặc Sơ, nói cô là một người phụ nữ chỉ biết kiếm tiền liền nhận case, không có đạo đức nghề nghiệp, không có ý thức trách nhiệm xã hội, đến cả case hôn lễ ông già nàng dây cũng nhận.


Mặc Sơ chỉ nhìn, cô không để ý.


Bởi vì, bất luận một người làm người có làm người khiêm tốn đi chăng nữa thì cũng có người mắng cô không đủ tốt.


Tất nhiên, nếu mà cô kiêu ngạo quá, thì cũng biến thành đang khoe hạnh phúc của cô.


Cho nên, khiêm tốn hay kiêu ngạo, đều không thể làm hài lòng tất cả mọi người, cô cứ làm chính mình, trong sáng vô tư quang minh lỗi lạc, không cần sợ những lời chửi rủa của bất kỳ người nào.


Khi Mặc Sơ mang theo laptop đi ra khỏi thư phòng, Quyền Đế Sâm cũng từ trong phòng ngủ đi ra, anh đã đánh răng rửa mặt chải đầu xong rồi.


"Cảm ơn anh Quyền, anh Quyền vất vả rồi! Em về công ty xin tổng giám đốc Triển phát phúc lợi cho tổng giám đốc Quyền đây!" Mặc Sơ mỉm cười nói.


Quyền Đế Sâm nhìn khuôn mặt rực rỡ của cô: "Phúc lợi chính là anh ta phải làm cho bà Quyền của anh vui vẻ cả ngày!"


Mặc Sơ mỉm cười rồi nói tạm biệt với anh!


Hai người đều tự lái xe đi làm.


Buổi sáng, Mặc Sơ đã đi gặp Ada, ông Trần đã đầu tư cho cô ấy tự thành lập phòng làm việc, Mặc Sơ đi vào, Ada đang trang điểm.


"Cô Ada, tôi đã làm xong bản sơ thảo, sau khi cô xem xong, nếu cô có ý kiến gì khác thì cứ gọi điện cho tôi bất cứ lúc nào!" Mặc Sơ đặt bản sở thảo lên bàn làm việc của cô ta.


Ada lạnh nhạt nói: "Để đấy đi, tôi sẽ xem!"


"Tôi không quấy rầy cô nữa!" Mặc Sơ rời khỏi phòng làm việc của Ada xong, cô lại gọi điện hẹn Trần Chẩn Xung.


Trần Chấn Xung đang bắt đầu đua xe, anh đang ở hội nghị tư nhân, nhìn thấy Mặc Sơ tới, anh bỏ mũ bảo hiểm ra, sau đó bỏ hai tay vào trong túi quần, lợi dụng ưu thế của chiều cao, nghiêng đầu liếc Mặc Sơ, dáng vẻ cà lơ cà phất.


Mặc Sở hất cằm: "Cậu Trần, chào anh! Tôi là Mặc Sơ của công ty tổ chức hôn lễ, liên quan đến hôn sự của bố anh và cô Ada, có một số đoạn anh cũng phải tham gia vào"


Trần Chấn Xung chỉ tay vào khách sạn bên bờ biển cách đó không xa: "Đi xuống cốc cà phê, vừa uống vừa nói chuyện?"


"Được!" Mặc Sa và anh ta cùng đi vào trong quán cà phê ở khách sạn.


Trần Chấn Xung vừa uống cà phê vừa đánh giá dáng người Mặc Sơ, cô mặc trang phục chuyên nghiệp, thân hình thon gầy, đường cong tinh xảo, ngũ quan tinh tế, khí chất vô cùng tốt.


Mặc Sợ bị anh ta nhìn trắng trợn như thế thì có hơi bực mình: "Cậu Trần, liên quan đến khâu hỗ trợ, ông Trần hy vọng cậu tích cực tham gia."


"À..." Trần Chẩn Xung ngắt lời cô: "Sao nào? Ada bắt tôi gọi cô ta một tiếng mẹ sao? Mặc Sơ, cô thuyết phục tôi như thế nào đây?"
vietwriter.vn vietwriter.vn












Anh luôn tôn trọng cô.


Chỉ là, giờ nhìn thấy ảnh chụp của con rồi, nên anh đã mở ra xem.


Trong đó, có một video, là lúc Mặc Hàm vẫn còn nhỏ, cô bé đang tự lẩm bẩm nói chuyện với


con bướm đang bay.


"Tôi chỉ có mami, tôi không có daddy, mami nói, daddy đã đi ra ngoài hành tinh rồi, tôi ngẩng đầu lên, là có thể nhìn thấy tinh cầu mà daddy đang ở.."



vietwriter.vn



Trái tim Quyền Đế Sâm đã bị rung động rất lớn, trong lòng Mặc Sở, cơ hồ cô không có bầu không khí tiêu cực, cô giống như hoa hướng dương đối diện với mặt trời để sinh trưởng, nở rộ rực rỡ.


Rất nhiều mẹ đơn thân đều sẽ mắng chửi hoặc mang cảm xúc oán giận đối với những ông bố không biết tung tích, thậm chí là ở trước mặt trẻ nhỏ còn không hề che dấu cảm xúc, lời nói và việc làm của bà mẹ đơn thân lên trẻ nhỏ.


Nhưng, mỗi một mặt của Mặc Sở, cô đều cho người ta thấy mặt tốt của cô.


Quyền Đế Sâm tắt laptop của Mặc Sơ đi, anh đi về phòng ngủ, tắm tửa rồi nằm cạnh cô.


Cô cảm nhận được anh về, cô chui vào lòng anh.


Quyền Đế Sâm nhìn cô gái trong lòng, anh vuốt tóc cô, ngủ cùng cô.



vietwriter.vn



Sáu giờ sáng, đồng hồ báo thức của Mặc Sơ vang lên.


Cô đưa tay tắt đi, lo làm ồn đến quyền Đế Sâm đang ngủ, cô cũng không biết anh về ngủ lúc mấy giờ.


Cô ngắm nhìn gương mặt anh tuấn đang ngủ say của anh, người đàn ông đang ngủ, ít đi mấy phần cường thế uy phong lẫm liệt, nhiều thêm vài phần dịu dàng thắm thiết.


Cô sát đầu lại, hôn lướt lên môi anh, sau đó xuống giường rửa mặt đánh răng, rồi lại vào thư phòng xem bản sơ thảo.


Mặc Sơ mở máy tính ra, cô đọc bản kế hoạch mà Quyền Đế Sâm làm, cô thật sự khâm phục người đàn ông này, bất kể anh làm cái gì thì đều làm được tốt nhất!


Mặc Sơ lại xem tin của Ada, rất nhiều người đang mắng cô ta không biết xấu hổ, cưới bố của


bạn trai cũ, nói cô ta đi ngược lại luân lý đạo đức gì gì đó.


Cũng có rất nhiều người đang ủng hộ cô ta, nói rằng cô ta phải dũng cảm theo đuổi tình yêu, đừng sợ lời ra tiếng vào hay chửi rủa.


Tất nhiên, những người này không chỉ mắng Ada, bọn họ còn mắng Mặc Sơ, nói cô là một người phụ nữ chỉ biết kiếm tiền liền nhận case, không có đạo đức nghề nghiệp, không có ý thức trách nhiệm xã hội, đến cả case hôn lễ ông già nàng dây cũng nhận.


Mặc Sơ chỉ nhìn, cô không để ý.


Bởi vì, bất luận một người làm người có làm người khiêm tốn đi chăng nữa thì cũng có người mắng cô không đủ tốt.


Tất nhiên, nếu mà cô kiêu ngạo quá, thì cũng biến thành đang khoe hạnh phúc của cô.


Cho nên, khiêm tốn hay kiêu ngạo, đều không thể làm hài lòng tất cả mọi người, cô cứ làm chính mình, trong sáng vô tư quang minh lỗi lạc, không cần sợ những lời chửi rủa của bất kỳ người nào.


Khi Mặc Sơ mang theo laptop đi ra khỏi thư phòng, Quyền Đế Sâm cũng từ trong phòng ngủ đi ra, anh đã đánh răng rửa mặt chải đầu xong rồi.


"Cảm ơn anh Quyền, anh Quyền vất vả rồi! Em về công ty xin tổng giám đốc Triển phát phúc lợi cho tổng giám đốc Quyền đây!" Mặc Sơ mỉm cười nói.


Quyền Đế Sâm nhìn khuôn mặt rực rỡ của cô: "Phúc lợi chính là anh ta phải làm cho bà Quyền của anh vui vẻ cả ngày!"


Mặc Sơ mỉm cười rồi nói tạm biệt với anh!


Hai người đều tự lái xe đi làm.


Buổi sáng, Mặc Sơ đã đi gặp Ada, ông Trần đã đầu tư cho cô ấy tự thành lập phòng làm việc, Mặc Sơ đi vào, Ada đang trang điểm.


"Cô Ada, tôi đã làm xong bản sơ thảo, sau khi cô xem xong, nếu cô có ý kiến gì khác thì cứ gọi điện cho tôi bất cứ lúc nào!" Mặc Sơ đặt bản sở thảo lên bàn làm việc của cô ta.


Ada lạnh nhạt nói: "Để đấy đi, tôi sẽ xem!"


"Tôi không quấy rầy cô nữa!" Mặc Sơ rời khỏi phòng làm việc của Ada xong, cô lại gọi điện hẹn Trần Chẩn Xung.


Trần Chấn Xung đang bắt đầu đua xe, anh đang ở hội nghị tư nhân, nhìn thấy Mặc Sơ tới, anh bỏ mũ bảo hiểm ra, sau đó bỏ hai tay vào trong túi quần, lợi dụng ưu thế của chiều cao, nghiêng đầu liếc Mặc Sơ, dáng vẻ cà lơ cà phất.


Mặc Sở hất cằm: "Cậu Trần, chào anh! Tôi là Mặc Sơ của công ty tổ chức hôn lễ, liên quan đến hôn sự của bố anh và cô Ada, có một số đoạn anh cũng phải tham gia vào"


Trần Chấn Xung chỉ tay vào khách sạn bên bờ biển cách đó không xa: "Đi xuống cốc cà phê, vừa uống vừa nói chuyện?"


"Được!" Mặc Sa và anh ta cùng đi vào trong quán cà phê ở khách sạn.


Trần Chấn Xung vừa uống cà phê vừa đánh giá dáng người Mặc Sơ, cô mặc trang phục chuyên nghiệp, thân hình thon gầy, đường cong tinh xảo, ngũ quan tinh tế, khí chất vô cùng tốt.


Mặc Sợ bị anh ta nhìn trắng trợn như thế thì có hơi bực mình: "Cậu Trần, liên quan đến khâu hỗ trợ, ông Trần hy vọng cậu tích cực tham gia."


"À..." Trần Chẩn Xung ngắt lời cô: "Sao nào? Ada bắt tôi gọi cô ta một tiếng mẹ sao? Mặc Sơ, cô thuyết phục tôi như thế nào đây?"







Anh luôn tôn trọng cô.


Chỉ là, giờ nhìn thấy ảnh chụp của con rồi, nên anh đã mở ra xem.


Trong đó, có một video, là lúc Mặc Hàm vẫn còn nhỏ, cô bé đang tự lẩm bẩm nói chuyện với


con bướm đang bay.


"Tôi chỉ có mami, tôi không có daddy, mami nói, daddy đã đi ra ngoài hành tinh rồi, tôi ngẩng đầu lên, là có thể nhìn thấy tinh cầu mà daddy đang ở.."



vietwriter.vn



Trái tim Quyền Đế Sâm đã bị rung động rất lớn, trong lòng Mặc Sở, cơ hồ cô không có bầu không khí tiêu cực, cô giống như hoa hướng dương đối diện với mặt trời để sinh trưởng, nở rộ rực rỡ.


Rất nhiều mẹ đơn thân đều sẽ mắng chửi hoặc mang cảm xúc oán giận đối với những ông bố không biết tung tích, thậm chí là ở trước mặt trẻ nhỏ còn không hề che dấu cảm xúc, lời nói và việc làm của bà mẹ đơn thân lên trẻ nhỏ.


Nhưng, mỗi một mặt của Mặc Sở, cô đều cho người ta thấy mặt tốt của cô.


Quyền Đế Sâm tắt laptop của Mặc Sơ đi, anh đi về phòng ngủ, tắm tửa rồi nằm cạnh cô.


Cô cảm nhận được anh về, cô chui vào lòng anh.


Quyền Đế Sâm nhìn cô gái trong lòng, anh vuốt tóc cô, ngủ cùng cô.



vietwriter.vn



Sáu giờ sáng, đồng hồ báo thức của Mặc Sơ vang lên.


Cô đưa tay tắt đi, lo làm ồn đến quyền Đế Sâm đang ngủ, cô cũng không biết anh về ngủ lúc mấy giờ.


Cô ngắm nhìn gương mặt anh tuấn đang ngủ say của anh, người đàn ông đang ngủ, ít đi mấy phần cường thế uy phong lẫm liệt, nhiều thêm vài phần dịu dàng thắm thiết.


Cô sát đầu lại, hôn lướt lên môi anh, sau đó xuống giường rửa mặt đánh răng, rồi lại vào thư phòng xem bản sơ thảo.


Mặc Sơ mở máy tính ra, cô đọc bản kế hoạch mà Quyền Đế Sâm làm, cô thật sự khâm phục người đàn ông này, bất kể anh làm cái gì thì đều làm được tốt nhất!


Mặc Sơ lại xem tin của Ada, rất nhiều người đang mắng cô ta không biết xấu hổ, cưới bố của


bạn trai cũ, nói cô ta đi ngược lại luân lý đạo đức gì gì đó.


Cũng có rất nhiều người đang ủng hộ cô ta, nói rằng cô ta phải dũng cảm theo đuổi tình yêu, đừng sợ lời ra tiếng vào hay chửi rủa.


Tất nhiên, những người này không chỉ mắng Ada, bọn họ còn mắng Mặc Sơ, nói cô là một người phụ nữ chỉ biết kiếm tiền liền nhận case, không có đạo đức nghề nghiệp, không có ý thức trách nhiệm xã hội, đến cả case hôn lễ ông già nàng dây cũng nhận.


Mặc Sơ chỉ nhìn, cô không để ý.


Bởi vì, bất luận một người làm người có làm người khiêm tốn đi chăng nữa thì cũng có người mắng cô không đủ tốt.


Tất nhiên, nếu mà cô kiêu ngạo quá, thì cũng biến thành đang khoe hạnh phúc của cô.


Cho nên, khiêm tốn hay kiêu ngạo, đều không thể làm hài lòng tất cả mọi người, cô cứ làm chính mình, trong sáng vô tư quang minh lỗi lạc, không cần sợ những lời chửi rủa của bất kỳ người nào.


Khi Mặc Sơ mang theo laptop đi ra khỏi thư phòng, Quyền Đế Sâm cũng từ trong phòng ngủ đi ra, anh đã đánh răng rửa mặt chải đầu xong rồi.


"Cảm ơn anh Quyền, anh Quyền vất vả rồi! Em về công ty xin tổng giám đốc Triển phát phúc lợi cho tổng giám đốc Quyền đây!" Mặc Sơ mỉm cười nói.


Quyền Đế Sâm nhìn khuôn mặt rực rỡ của cô: "Phúc lợi chính là anh ta phải làm cho bà Quyền của anh vui vẻ cả ngày!"


Mặc Sơ mỉm cười rồi nói tạm biệt với anh!


Hai người đều tự lái xe đi làm.


Buổi sáng, Mặc Sơ đã đi gặp Ada, ông Trần đã đầu tư cho cô ấy tự thành lập phòng làm việc, Mặc Sơ đi vào, Ada đang trang điểm.


"Cô Ada, tôi đã làm xong bản sơ thảo, sau khi cô xem xong, nếu cô có ý kiến gì khác thì cứ gọi điện cho tôi bất cứ lúc nào!" Mặc Sơ đặt bản sở thảo lên bàn làm việc của cô ta.


Ada lạnh nhạt nói: "Để đấy đi, tôi sẽ xem!"


"Tôi không quấy rầy cô nữa!" Mặc Sơ rời khỏi phòng làm việc của Ada xong, cô lại gọi điện hẹn Trần Chẩn Xung.


Trần Chấn Xung đang bắt đầu đua xe, anh đang ở hội nghị tư nhân, nhìn thấy Mặc Sơ tới, anh bỏ mũ bảo hiểm ra, sau đó bỏ hai tay vào trong túi quần, lợi dụng ưu thế của chiều cao, nghiêng đầu liếc Mặc Sơ, dáng vẻ cà lơ cà phất.


Mặc Sở hất cằm: "Cậu Trần, chào anh! Tôi là Mặc Sơ của công ty tổ chức hôn lễ, liên quan đến hôn sự của bố anh và cô Ada, có một số đoạn anh cũng phải tham gia vào"


Trần Chấn Xung chỉ tay vào khách sạn bên bờ biển cách đó không xa: "Đi xuống cốc cà phê, vừa uống vừa nói chuyện?"


"Được!" Mặc Sa và anh ta cùng đi vào trong quán cà phê ở khách sạn.


Trần Chấn Xung vừa uống cà phê vừa đánh giá dáng người Mặc Sơ, cô mặc trang phục chuyên nghiệp, thân hình thon gầy, đường cong tinh xảo, ngũ quan tinh tế, khí chất vô cùng tốt.


Mặc Sợ bị anh ta nhìn trắng trợn như thế thì có hơi bực mình: "Cậu Trần, liên quan đến khâu hỗ trợ, ông Trần hy vọng cậu tích cực tham gia."


"À..." Trần Chẩn Xung ngắt lời cô: "Sao nào? Ada bắt tôi gọi cô ta một tiếng mẹ sao? Mặc Sơ, cô thuyết phục tôi như thế nào đây?"
vietwriter.vn vietwriter.vn












Anh luôn tôn trọng cô.


Chỉ là, giờ nhìn thấy ảnh chụp của con rồi, nên anh đã mở ra xem.


Trong đó, có một video, là lúc Mặc Hàm vẫn còn nhỏ, cô bé đang tự lẩm bẩm nói chuyện với


con bướm đang bay.


"Tôi chỉ có mami, tôi không có daddy, mami nói, daddy đã đi ra ngoài hành tinh rồi, tôi ngẩng đầu lên, là có thể nhìn thấy tinh cầu mà daddy đang ở.."



vietwriter.vn



Trái tim Quyền Đế Sâm đã bị rung động rất lớn, trong lòng Mặc Sở, cơ hồ cô không có bầu không khí tiêu cực, cô giống như hoa hướng dương đối diện với mặt trời để sinh trưởng, nở rộ rực rỡ.


Rất nhiều mẹ đơn thân đều sẽ mắng chửi hoặc mang cảm xúc oán giận đối với những ông bố không biết tung tích, thậm chí là ở trước mặt trẻ nhỏ còn không hề che dấu cảm xúc, lời nói và việc làm của bà mẹ đơn thân lên trẻ nhỏ.


Nhưng, mỗi một mặt của Mặc Sở, cô đều cho người ta thấy mặt tốt của cô.


Quyền Đế Sâm tắt laptop của Mặc Sơ đi, anh đi về phòng ngủ, tắm tửa rồi nằm cạnh cô.


Cô cảm nhận được anh về, cô chui vào lòng anh.


Quyền Đế Sâm nhìn cô gái trong lòng, anh vuốt tóc cô, ngủ cùng cô.



vietwriter.vn



Sáu giờ sáng, đồng hồ báo thức của Mặc Sơ vang lên.


Cô đưa tay tắt đi, lo làm ồn đến quyền Đế Sâm đang ngủ, cô cũng không biết anh về ngủ lúc mấy giờ.


Cô ngắm nhìn gương mặt anh tuấn đang ngủ say của anh, người đàn ông đang ngủ, ít đi mấy phần cường thế uy phong lẫm liệt, nhiều thêm vài phần dịu dàng thắm thiết.


Cô sát đầu lại, hôn lướt lên môi anh, sau đó xuống giường rửa mặt đánh răng, rồi lại vào thư phòng xem bản sơ thảo.


Mặc Sơ mở máy tính ra, cô đọc bản kế hoạch mà Quyền Đế Sâm làm, cô thật sự khâm phục người đàn ông này, bất kể anh làm cái gì thì đều làm được tốt nhất!


Mặc Sơ lại xem tin của Ada, rất nhiều người đang mắng cô ta không biết xấu hổ, cưới bố của


bạn trai cũ, nói cô ta đi ngược lại luân lý đạo đức gì gì đó.


Cũng có rất nhiều người đang ủng hộ cô ta, nói rằng cô ta phải dũng cảm theo đuổi tình yêu, đừng sợ lời ra tiếng vào hay chửi rủa.


Tất nhiên, những người này không chỉ mắng Ada, bọn họ còn mắng Mặc Sơ, nói cô là một người phụ nữ chỉ biết kiếm tiền liền nhận case, không có đạo đức nghề nghiệp, không có ý thức trách nhiệm xã hội, đến cả case hôn lễ ông già nàng dây cũng nhận.


Mặc Sơ chỉ nhìn, cô không để ý.


Bởi vì, bất luận một người làm người có làm người khiêm tốn đi chăng nữa thì cũng có người mắng cô không đủ tốt.


Tất nhiên, nếu mà cô kiêu ngạo quá, thì cũng biến thành đang khoe hạnh phúc của cô.


Cho nên, khiêm tốn hay kiêu ngạo, đều không thể làm hài lòng tất cả mọi người, cô cứ làm chính mình, trong sáng vô tư quang minh lỗi lạc, không cần sợ những lời chửi rủa của bất kỳ người nào.


Khi Mặc Sơ mang theo laptop đi ra khỏi thư phòng, Quyền Đế Sâm cũng từ trong phòng ngủ đi ra, anh đã đánh răng rửa mặt chải đầu xong rồi.


"Cảm ơn anh Quyền, anh Quyền vất vả rồi! Em về công ty xin tổng giám đốc Triển phát phúc lợi cho tổng giám đốc Quyền đây!" Mặc Sơ mỉm cười nói.


Quyền Đế Sâm nhìn khuôn mặt rực rỡ của cô: "Phúc lợi chính là anh ta phải làm cho bà Quyền của anh vui vẻ cả ngày!"


Mặc Sơ mỉm cười rồi nói tạm biệt với anh!


Hai người đều tự lái xe đi làm.


Buổi sáng, Mặc Sơ đã đi gặp Ada, ông Trần đã đầu tư cho cô ấy tự thành lập phòng làm việc, Mặc Sơ đi vào, Ada đang trang điểm.


"Cô Ada, tôi đã làm xong bản sơ thảo, sau khi cô xem xong, nếu cô có ý kiến gì khác thì cứ gọi điện cho tôi bất cứ lúc nào!" Mặc Sơ đặt bản sở thảo lên bàn làm việc của cô ta.


Ada lạnh nhạt nói: "Để đấy đi, tôi sẽ xem!"


"Tôi không quấy rầy cô nữa!" Mặc Sơ rời khỏi phòng làm việc của Ada xong, cô lại gọi điện hẹn Trần Chẩn Xung.


Trần Chấn Xung đang bắt đầu đua xe, anh đang ở hội nghị tư nhân, nhìn thấy Mặc Sơ tới, anh bỏ mũ bảo hiểm ra, sau đó bỏ hai tay vào trong túi quần, lợi dụng ưu thế của chiều cao, nghiêng đầu liếc Mặc Sơ, dáng vẻ cà lơ cà phất.


Mặc Sở hất cằm: "Cậu Trần, chào anh! Tôi là Mặc Sơ của công ty tổ chức hôn lễ, liên quan đến hôn sự của bố anh và cô Ada, có một số đoạn anh cũng phải tham gia vào"


Trần Chấn Xung chỉ tay vào khách sạn bên bờ biển cách đó không xa: "Đi xuống cốc cà phê, vừa uống vừa nói chuyện?"


"Được!" Mặc Sa và anh ta cùng đi vào trong quán cà phê ở khách sạn.


Trần Chấn Xung vừa uống cà phê vừa đánh giá dáng người Mặc Sơ, cô mặc trang phục chuyên nghiệp, thân hình thon gầy, đường cong tinh xảo, ngũ quan tinh tế, khí chất vô cùng tốt.


Mặc Sợ bị anh ta nhìn trắng trợn như thế thì có hơi bực mình: "Cậu Trần, liên quan đến khâu hỗ trợ, ông Trần hy vọng cậu tích cực tham gia."


"À..." Trần Chẩn Xung ngắt lời cô: "Sao nào? Ada bắt tôi gọi cô ta một tiếng mẹ sao? Mặc Sơ, cô thuyết phục tôi như thế nào đây?"







Anh luôn tôn trọng cô.


Chỉ là, giờ nhìn thấy ảnh chụp của con rồi, nên anh đã mở ra xem.


Trong đó, có một video, là lúc Mặc Hàm vẫn còn nhỏ, cô bé đang tự lẩm bẩm nói chuyện với


con bướm đang bay.


"Tôi chỉ có mami, tôi không có daddy, mami nói, daddy đã đi ra ngoài hành tinh rồi, tôi ngẩng đầu lên, là có thể nhìn thấy tinh cầu mà daddy đang ở.."



vietwriter.vn



Trái tim Quyền Đế Sâm đã bị rung động rất lớn, trong lòng Mặc Sở, cơ hồ cô không có bầu không khí tiêu cực, cô giống như hoa hướng dương đối diện với mặt trời để sinh trưởng, nở rộ rực rỡ.


Rất nhiều mẹ đơn thân đều sẽ mắng chửi hoặc mang cảm xúc oán giận đối với những ông bố không biết tung tích, thậm chí là ở trước mặt trẻ nhỏ còn không hề che dấu cảm xúc, lời nói và việc làm của bà mẹ đơn thân lên trẻ nhỏ.


Nhưng, mỗi một mặt của Mặc Sở, cô đều cho người ta thấy mặt tốt của cô.


Quyền Đế Sâm tắt laptop của Mặc Sơ đi, anh đi về phòng ngủ, tắm tửa rồi nằm cạnh cô.


Cô cảm nhận được anh về, cô chui vào lòng anh.


Quyền Đế Sâm nhìn cô gái trong lòng, anh vuốt tóc cô, ngủ cùng cô.



vietwriter.vn



Sáu giờ sáng, đồng hồ báo thức của Mặc Sơ vang lên.


Cô đưa tay tắt đi, lo làm ồn đến quyền Đế Sâm đang ngủ, cô cũng không biết anh về ngủ lúc mấy giờ.


Cô ngắm nhìn gương mặt anh tuấn đang ngủ say của anh, người đàn ông đang ngủ, ít đi mấy phần cường thế uy phong lẫm liệt, nhiều thêm vài phần dịu dàng thắm thiết.


Cô sát đầu lại, hôn lướt lên môi anh, sau đó xuống giường rửa mặt đánh răng, rồi lại vào thư phòng xem bản sơ thảo.


Mặc Sơ mở máy tính ra, cô đọc bản kế hoạch mà Quyền Đế Sâm làm, cô thật sự khâm phục người đàn ông này, bất kể anh làm cái gì thì đều làm được tốt nhất!


Mặc Sơ lại xem tin của Ada, rất nhiều người đang mắng cô ta không biết xấu hổ, cưới bố của


bạn trai cũ, nói cô ta đi ngược lại luân lý đạo đức gì gì đó.


Cũng có rất nhiều người đang ủng hộ cô ta, nói rằng cô ta phải dũng cảm theo đuổi tình yêu, đừng sợ lời ra tiếng vào hay chửi rủa.


Tất nhiên, những người này không chỉ mắng Ada, bọn họ còn mắng Mặc Sơ, nói cô là một người phụ nữ chỉ biết kiếm tiền liền nhận case, không có đạo đức nghề nghiệp, không có ý thức trách nhiệm xã hội, đến cả case hôn lễ ông già nàng dây cũng nhận.


Mặc Sơ chỉ nhìn, cô không để ý.


Bởi vì, bất luận một người làm người có làm người khiêm tốn đi chăng nữa thì cũng có người mắng cô không đủ tốt.


Tất nhiên, nếu mà cô kiêu ngạo quá, thì cũng biến thành đang khoe hạnh phúc của cô.


Cho nên, khiêm tốn hay kiêu ngạo, đều không thể làm hài lòng tất cả mọi người, cô cứ làm chính mình, trong sáng vô tư quang minh lỗi lạc, không cần sợ những lời chửi rủa của bất kỳ người nào.


Khi Mặc Sơ mang theo laptop đi ra khỏi thư phòng, Quyền Đế Sâm cũng từ trong phòng ngủ đi ra, anh đã đánh răng rửa mặt chải đầu xong rồi.


"Cảm ơn anh Quyền, anh Quyền vất vả rồi! Em về công ty xin tổng giám đốc Triển phát phúc lợi cho tổng giám đốc Quyền đây!" Mặc Sơ mỉm cười nói.


Quyền Đế Sâm nhìn khuôn mặt rực rỡ của cô: "Phúc lợi chính là anh ta phải làm cho bà Quyền của anh vui vẻ cả ngày!"


Mặc Sơ mỉm cười rồi nói tạm biệt với anh!


Hai người đều tự lái xe đi làm.


Buổi sáng, Mặc Sơ đã đi gặp Ada, ông Trần đã đầu tư cho cô ấy tự thành lập phòng làm việc, Mặc Sơ đi vào, Ada đang trang điểm.


"Cô Ada, tôi đã làm xong bản sơ thảo, sau khi cô xem xong, nếu cô có ý kiến gì khác thì cứ gọi điện cho tôi bất cứ lúc nào!" Mặc Sơ đặt bản sở thảo lên bàn làm việc của cô ta.


Ada lạnh nhạt nói: "Để đấy đi, tôi sẽ xem!"


"Tôi không quấy rầy cô nữa!" Mặc Sơ rời khỏi phòng làm việc của Ada xong, cô lại gọi điện hẹn Trần Chẩn Xung.


Trần Chấn Xung đang bắt đầu đua xe, anh đang ở hội nghị tư nhân, nhìn thấy Mặc Sơ tới, anh bỏ mũ bảo hiểm ra, sau đó bỏ hai tay vào trong túi quần, lợi dụng ưu thế của chiều cao, nghiêng đầu liếc Mặc Sơ, dáng vẻ cà lơ cà phất.


Mặc Sở hất cằm: "Cậu Trần, chào anh! Tôi là Mặc Sơ của công ty tổ chức hôn lễ, liên quan đến hôn sự của bố anh và cô Ada, có một số đoạn anh cũng phải tham gia vào"


Trần Chấn Xung chỉ tay vào khách sạn bên bờ biển cách đó không xa: "Đi xuống cốc cà phê, vừa uống vừa nói chuyện?"


"Được!" Mặc Sa và anh ta cùng đi vào trong quán cà phê ở khách sạn.


Trần Chấn Xung vừa uống cà phê vừa đánh giá dáng người Mặc Sơ, cô mặc trang phục chuyên nghiệp, thân hình thon gầy, đường cong tinh xảo, ngũ quan tinh tế, khí chất vô cùng tốt.


Mặc Sợ bị anh ta nhìn trắng trợn như thế thì có hơi bực mình: "Cậu Trần, liên quan đến khâu hỗ trợ, ông Trần hy vọng cậu tích cực tham gia."


"À..." Trần Chẩn Xung ngắt lời cô: "Sao nào? Ada bắt tôi gọi cô ta một tiếng mẹ sao? Mặc Sơ, cô thuyết phục tôi như thế nào đây?"
vietwriter.vn vietwriter.vn












Anh luôn tôn trọng cô.


Chỉ là, giờ nhìn thấy ảnh chụp của con rồi, nên anh đã mở ra xem.


Trong đó, có một video, là lúc Mặc Hàm vẫn còn nhỏ, cô bé đang tự lẩm bẩm nói chuyện với


con bướm đang bay.


"Tôi chỉ có mami, tôi không có daddy, mami nói, daddy đã đi ra ngoài hành tinh rồi, tôi ngẩng đầu lên, là có thể nhìn thấy tinh cầu mà daddy đang ở.."



vietwriter.vn



Trái tim Quyền Đế Sâm đã bị rung động rất lớn, trong lòng Mặc Sở, cơ hồ cô không có bầu không khí tiêu cực, cô giống như hoa hướng dương đối diện với mặt trời để sinh trưởng, nở rộ rực rỡ.


Rất nhiều mẹ đơn thân đều sẽ mắng chửi hoặc mang cảm xúc oán giận đối với những ông bố không biết tung tích, thậm chí là ở trước mặt trẻ nhỏ còn không hề che dấu cảm xúc, lời nói và việc làm của bà mẹ đơn thân lên trẻ nhỏ.


Nhưng, mỗi một mặt của Mặc Sở, cô đều cho người ta thấy mặt tốt của cô.


Quyền Đế Sâm tắt laptop của Mặc Sơ đi, anh đi về phòng ngủ, tắm tửa rồi nằm cạnh cô.


Cô cảm nhận được anh về, cô chui vào lòng anh.


Quyền Đế Sâm nhìn cô gái trong lòng, anh vuốt tóc cô, ngủ cùng cô.



vietwriter.vn



Sáu giờ sáng, đồng hồ báo thức của Mặc Sơ vang lên.


Cô đưa tay tắt đi, lo làm ồn đến quyền Đế Sâm đang ngủ, cô cũng không biết anh về ngủ lúc mấy giờ.


Cô ngắm nhìn gương mặt anh tuấn đang ngủ say của anh, người đàn ông đang ngủ, ít đi mấy phần cường thế uy phong lẫm liệt, nhiều thêm vài phần dịu dàng thắm thiết.


Cô sát đầu lại, hôn lướt lên môi anh, sau đó xuống giường rửa mặt đánh răng, rồi lại vào thư phòng xem bản sơ thảo.


Mặc Sơ mở máy tính ra, cô đọc bản kế hoạch mà Quyền Đế Sâm làm, cô thật sự khâm phục người đàn ông này, bất kể anh làm cái gì thì đều làm được tốt nhất!


Mặc Sơ lại xem tin của Ada, rất nhiều người đang mắng cô ta không biết xấu hổ, cưới bố của


bạn trai cũ, nói cô ta đi ngược lại luân lý đạo đức gì gì đó.


Cũng có rất nhiều người đang ủng hộ cô ta, nói rằng cô ta phải dũng cảm theo đuổi tình yêu, đừng sợ lời ra tiếng vào hay chửi rủa.


Tất nhiên, những người này không chỉ mắng Ada, bọn họ còn mắng Mặc Sơ, nói cô là một người phụ nữ chỉ biết kiếm tiền liền nhận case, không có đạo đức nghề nghiệp, không có ý thức trách nhiệm xã hội, đến cả case hôn lễ ông già nàng dây cũng nhận.


Mặc Sơ chỉ nhìn, cô không để ý.


Bởi vì, bất luận một người làm người có làm người khiêm tốn đi chăng nữa thì cũng có người mắng cô không đủ tốt.


Tất nhiên, nếu mà cô kiêu ngạo quá, thì cũng biến thành đang khoe hạnh phúc của cô.


Cho nên, khiêm tốn hay kiêu ngạo, đều không thể làm hài lòng tất cả mọi người, cô cứ làm chính mình, trong sáng vô tư quang minh lỗi lạc, không cần sợ những lời chửi rủa của bất kỳ người nào.


Khi Mặc Sơ mang theo laptop đi ra khỏi thư phòng, Quyền Đế Sâm cũng từ trong phòng ngủ đi ra, anh đã đánh răng rửa mặt chải đầu xong rồi.


"Cảm ơn anh Quyền, anh Quyền vất vả rồi! Em về công ty xin tổng giám đốc Triển phát phúc lợi cho tổng giám đốc Quyền đây!" Mặc Sơ mỉm cười nói.


Quyền Đế Sâm nhìn khuôn mặt rực rỡ của cô: "Phúc lợi chính là anh ta phải làm cho bà Quyền của anh vui vẻ cả ngày!"


Mặc Sơ mỉm cười rồi nói tạm biệt với anh!


Hai người đều tự lái xe đi làm.


Buổi sáng, Mặc Sơ đã đi gặp Ada, ông Trần đã đầu tư cho cô ấy tự thành lập phòng làm việc, Mặc Sơ đi vào, Ada đang trang điểm.


"Cô Ada, tôi đã làm xong bản sơ thảo, sau khi cô xem xong, nếu cô có ý kiến gì khác thì cứ gọi điện cho tôi bất cứ lúc nào!" Mặc Sơ đặt bản sở thảo lên bàn làm việc của cô ta.


Ada lạnh nhạt nói: "Để đấy đi, tôi sẽ xem!"


"Tôi không quấy rầy cô nữa!" Mặc Sơ rời khỏi phòng làm việc của Ada xong, cô lại gọi điện hẹn Trần Chẩn Xung.


Trần Chấn Xung đang bắt đầu đua xe, anh đang ở hội nghị tư nhân, nhìn thấy Mặc Sơ tới, anh bỏ mũ bảo hiểm ra, sau đó bỏ hai tay vào trong túi quần, lợi dụng ưu thế của chiều cao, nghiêng đầu liếc Mặc Sơ, dáng vẻ cà lơ cà phất.


Mặc Sở hất cằm: "Cậu Trần, chào anh! Tôi là Mặc Sơ của công ty tổ chức hôn lễ, liên quan đến hôn sự của bố anh và cô Ada, có một số đoạn anh cũng phải tham gia vào"


Trần Chấn Xung chỉ tay vào khách sạn bên bờ biển cách đó không xa: "Đi xuống cốc cà phê, vừa uống vừa nói chuyện?"


"Được!" Mặc Sa và anh ta cùng đi vào trong quán cà phê ở khách sạn.


Trần Chấn Xung vừa uống cà phê vừa đánh giá dáng người Mặc Sơ, cô mặc trang phục chuyên nghiệp, thân hình thon gầy, đường cong tinh xảo, ngũ quan tinh tế, khí chất vô cùng tốt.


Mặc Sợ bị anh ta nhìn trắng trợn như thế thì có hơi bực mình: "Cậu Trần, liên quan đến khâu hỗ trợ, ông Trần hy vọng cậu tích cực tham gia."


"À..." Trần Chẩn Xung ngắt lời cô: "Sao nào? Ada bắt tôi gọi cô ta một tiếng mẹ sao? Mặc Sơ, cô thuyết phục tôi như thế nào đây?"







Anh luôn tôn trọng cô.


Chỉ là, giờ nhìn thấy ảnh chụp của con rồi, nên anh đã mở ra xem.


Trong đó, có một video, là lúc Mặc Hàm vẫn còn nhỏ, cô bé đang tự lẩm bẩm nói chuyện với


con bướm đang bay.


"Tôi chỉ có mami, tôi không có daddy, mami nói, daddy đã đi ra ngoài hành tinh rồi, tôi ngẩng đầu lên, là có thể nhìn thấy tinh cầu mà daddy đang ở.."



vietwriter.vn



Trái tim Quyền Đế Sâm đã bị rung động rất lớn, trong lòng Mặc Sở, cơ hồ cô không có bầu không khí tiêu cực, cô giống như hoa hướng dương đối diện với mặt trời để sinh trưởng, nở rộ rực rỡ.


Rất nhiều mẹ đơn thân đều sẽ mắng chửi hoặc mang cảm xúc oán giận đối với những ông bố không biết tung tích, thậm chí là ở trước mặt trẻ nhỏ còn không hề che dấu cảm xúc, lời nói và việc làm của bà mẹ đơn thân lên trẻ nhỏ.


Nhưng, mỗi một mặt của Mặc Sở, cô đều cho người ta thấy mặt tốt của cô.


Quyền Đế Sâm tắt laptop của Mặc Sơ đi, anh đi về phòng ngủ, tắm tửa rồi nằm cạnh cô.


Cô cảm nhận được anh về, cô chui vào lòng anh.


Quyền Đế Sâm nhìn cô gái trong lòng, anh vuốt tóc cô, ngủ cùng cô.



vietwriter.vn



Sáu giờ sáng, đồng hồ báo thức của Mặc Sơ vang lên.


Cô đưa tay tắt đi, lo làm ồn đến quyền Đế Sâm đang ngủ, cô cũng không biết anh về ngủ lúc mấy giờ.


Cô ngắm nhìn gương mặt anh tuấn đang ngủ say của anh, người đàn ông đang ngủ, ít đi mấy phần cường thế uy phong lẫm liệt, nhiều thêm vài phần dịu dàng thắm thiết.


Cô sát đầu lại, hôn lướt lên môi anh, sau đó xuống giường rửa mặt đánh răng, rồi lại vào thư phòng xem bản sơ thảo.


Mặc Sơ mở máy tính ra, cô đọc bản kế hoạch mà Quyền Đế Sâm làm, cô thật sự khâm phục người đàn ông này, bất kể anh làm cái gì thì đều làm được tốt nhất!


Mặc Sơ lại xem tin của Ada, rất nhiều người đang mắng cô ta không biết xấu hổ, cưới bố của


bạn trai cũ, nói cô ta đi ngược lại luân lý đạo đức gì gì đó.


Cũng có rất nhiều người đang ủng hộ cô ta, nói rằng cô ta phải dũng cảm theo đuổi tình yêu, đừng sợ lời ra tiếng vào hay chửi rủa.


Tất nhiên, những người này không chỉ mắng Ada, bọn họ còn mắng Mặc Sơ, nói cô là một người phụ nữ chỉ biết kiếm tiền liền nhận case, không có đạo đức nghề nghiệp, không có ý thức trách nhiệm xã hội, đến cả case hôn lễ ông già nàng dây cũng nhận.


Mặc Sơ chỉ nhìn, cô không để ý.


Bởi vì, bất luận một người làm người có làm người khiêm tốn đi chăng nữa thì cũng có người mắng cô không đủ tốt.


Tất nhiên, nếu mà cô kiêu ngạo quá, thì cũng biến thành đang khoe hạnh phúc của cô.


Cho nên, khiêm tốn hay kiêu ngạo, đều không thể làm hài lòng tất cả mọi người, cô cứ làm chính mình, trong sáng vô tư quang minh lỗi lạc, không cần sợ những lời chửi rủa của bất kỳ người nào.


Khi Mặc Sơ mang theo laptop đi ra khỏi thư phòng, Quyền Đế Sâm cũng từ trong phòng ngủ đi ra, anh đã đánh răng rửa mặt chải đầu xong rồi.


"Cảm ơn anh Quyền, anh Quyền vất vả rồi! Em về công ty xin tổng giám đốc Triển phát phúc lợi cho tổng giám đốc Quyền đây!" Mặc Sơ mỉm cười nói.


Quyền Đế Sâm nhìn khuôn mặt rực rỡ của cô: "Phúc lợi chính là anh ta phải làm cho bà Quyền của anh vui vẻ cả ngày!"


Mặc Sơ mỉm cười rồi nói tạm biệt với anh!


Hai người đều tự lái xe đi làm.


Buổi sáng, Mặc Sơ đã đi gặp Ada, ông Trần đã đầu tư cho cô ấy tự thành lập phòng làm việc, Mặc Sơ đi vào, Ada đang trang điểm.


"Cô Ada, tôi đã làm xong bản sơ thảo, sau khi cô xem xong, nếu cô có ý kiến gì khác thì cứ gọi điện cho tôi bất cứ lúc nào!" Mặc Sơ đặt bản sở thảo lên bàn làm việc của cô ta.


Ada lạnh nhạt nói: "Để đấy đi, tôi sẽ xem!"


"Tôi không quấy rầy cô nữa!" Mặc Sơ rời khỏi phòng làm việc của Ada xong, cô lại gọi điện hẹn Trần Chẩn Xung.


Trần Chấn Xung đang bắt đầu đua xe, anh đang ở hội nghị tư nhân, nhìn thấy Mặc Sơ tới, anh bỏ mũ bảo hiểm ra, sau đó bỏ hai tay vào trong túi quần, lợi dụng ưu thế của chiều cao, nghiêng đầu liếc Mặc Sơ, dáng vẻ cà lơ cà phất.


Mặc Sở hất cằm: "Cậu Trần, chào anh! Tôi là Mặc Sơ của công ty tổ chức hôn lễ, liên quan đến hôn sự của bố anh và cô Ada, có một số đoạn anh cũng phải tham gia vào"


Trần Chấn Xung chỉ tay vào khách sạn bên bờ biển cách đó không xa: "Đi xuống cốc cà phê, vừa uống vừa nói chuyện?"


"Được!" Mặc Sa và anh ta cùng đi vào trong quán cà phê ở khách sạn.


Trần Chấn Xung vừa uống cà phê vừa đánh giá dáng người Mặc Sơ, cô mặc trang phục chuyên nghiệp, thân hình thon gầy, đường cong tinh xảo, ngũ quan tinh tế, khí chất vô cùng tốt.


Mặc Sợ bị anh ta nhìn trắng trợn như thế thì có hơi bực mình: "Cậu Trần, liên quan đến khâu hỗ trợ, ông Trần hy vọng cậu tích cực tham gia."


"À..." Trần Chẩn Xung ngắt lời cô: "Sao nào? Ada bắt tôi gọi cô ta một tiếng mẹ sao? Mặc Sơ, cô thuyết phục tôi như thế nào đây?"
vietwriter.vn vietwriter.vn












Anh luôn tôn trọng cô.


Chỉ là, giờ nhìn thấy ảnh chụp của con rồi, nên anh đã mở ra xem.


Trong đó, có một video, là lúc Mặc Hàm vẫn còn nhỏ, cô bé đang tự lẩm bẩm nói chuyện với


con bướm đang bay.


"Tôi chỉ có mami, tôi không có daddy, mami nói, daddy đã đi ra ngoài hành tinh rồi, tôi ngẩng đầu lên, là có thể nhìn thấy tinh cầu mà daddy đang ở.."



vietwriter.vn



Trái tim Quyền Đế Sâm đã bị rung động rất lớn, trong lòng Mặc Sở, cơ hồ cô không có bầu không khí tiêu cực, cô giống như hoa hướng dương đối diện với mặt trời để sinh trưởng, nở rộ rực rỡ.


Rất nhiều mẹ đơn thân đều sẽ mắng chửi hoặc mang cảm xúc oán giận đối với những ông bố không biết tung tích, thậm chí là ở trước mặt trẻ nhỏ còn không hề che dấu cảm xúc, lời nói và việc làm của bà mẹ đơn thân lên trẻ nhỏ.


Nhưng, mỗi một mặt của Mặc Sở, cô đều cho người ta thấy mặt tốt của cô.


Quyền Đế Sâm tắt laptop của Mặc Sơ đi, anh đi về phòng ngủ, tắm tửa rồi nằm cạnh cô.


Cô cảm nhận được anh về, cô chui vào lòng anh.


Quyền Đế Sâm nhìn cô gái trong lòng, anh vuốt tóc cô, ngủ cùng cô.



vietwriter.vn



Sáu giờ sáng, đồng hồ báo thức của Mặc Sơ vang lên.


Cô đưa tay tắt đi, lo làm ồn đến quyền Đế Sâm đang ngủ, cô cũng không biết anh về ngủ lúc mấy giờ.


Cô ngắm nhìn gương mặt anh tuấn đang ngủ say của anh, người đàn ông đang ngủ, ít đi mấy phần cường thế uy phong lẫm liệt, nhiều thêm vài phần dịu dàng thắm thiết.


Cô sát đầu lại, hôn lướt lên môi anh, sau đó xuống giường rửa mặt đánh răng, rồi lại vào thư phòng xem bản sơ thảo.


Mặc Sơ mở máy tính ra, cô đọc bản kế hoạch mà Quyền Đế Sâm làm, cô thật sự khâm phục người đàn ông này, bất kể anh làm cái gì thì đều làm được tốt nhất!


Mặc Sơ lại xem tin của Ada, rất nhiều người đang mắng cô ta không biết xấu hổ, cưới bố của


bạn trai cũ, nói cô ta đi ngược lại luân lý đạo đức gì gì đó.


Cũng có rất nhiều người đang ủng hộ cô ta, nói rằng cô ta phải dũng cảm theo đuổi tình yêu, đừng sợ lời ra tiếng vào hay chửi rủa.


Tất nhiên, những người này không chỉ mắng Ada, bọn họ còn mắng Mặc Sơ, nói cô là một người phụ nữ chỉ biết kiếm tiền liền nhận case, không có đạo đức nghề nghiệp, không có ý thức trách nhiệm xã hội, đến cả case hôn lễ ông già nàng dây cũng nhận.


Mặc Sơ chỉ nhìn, cô không để ý.


Bởi vì, bất luận một người làm người có làm người khiêm tốn đi chăng nữa thì cũng có người mắng cô không đủ tốt.


Tất nhiên, nếu mà cô kiêu ngạo quá, thì cũng biến thành đang khoe hạnh phúc của cô.


Cho nên, khiêm tốn hay kiêu ngạo, đều không thể làm hài lòng tất cả mọi người, cô cứ làm chính mình, trong sáng vô tư quang minh lỗi lạc, không cần sợ những lời chửi rủa của bất kỳ người nào.


Khi Mặc Sơ mang theo laptop đi ra khỏi thư phòng, Quyền Đế Sâm cũng từ trong phòng ngủ đi ra, anh đã đánh răng rửa mặt chải đầu xong rồi.


"Cảm ơn anh Quyền, anh Quyền vất vả rồi! Em về công ty xin tổng giám đốc Triển phát phúc lợi cho tổng giám đốc Quyền đây!" Mặc Sơ mỉm cười nói.


Quyền Đế Sâm nhìn khuôn mặt rực rỡ của cô: "Phúc lợi chính là anh ta phải làm cho bà Quyền của anh vui vẻ cả ngày!"


Mặc Sơ mỉm cười rồi nói tạm biệt với anh!


Hai người đều tự lái xe đi làm.


Buổi sáng, Mặc Sơ đã đi gặp Ada, ông Trần đã đầu tư cho cô ấy tự thành lập phòng làm việc, Mặc Sơ đi vào, Ada đang trang điểm.


"Cô Ada, tôi đã làm xong bản sơ thảo, sau khi cô xem xong, nếu cô có ý kiến gì khác thì cứ gọi điện cho tôi bất cứ lúc nào!" Mặc Sơ đặt bản sở thảo lên bàn làm việc của cô ta.


Ada lạnh nhạt nói: "Để đấy đi, tôi sẽ xem!"


"Tôi không quấy rầy cô nữa!" Mặc Sơ rời khỏi phòng làm việc của Ada xong, cô lại gọi điện hẹn Trần Chẩn Xung.


Trần Chấn Xung đang bắt đầu đua xe, anh đang ở hội nghị tư nhân, nhìn thấy Mặc Sơ tới, anh bỏ mũ bảo hiểm ra, sau đó bỏ hai tay vào trong túi quần, lợi dụng ưu thế của chiều cao, nghiêng đầu liếc Mặc Sơ, dáng vẻ cà lơ cà phất.


Mặc Sở hất cằm: "Cậu Trần, chào anh! Tôi là Mặc Sơ của công ty tổ chức hôn lễ, liên quan đến hôn sự của bố anh và cô Ada, có một số đoạn anh cũng phải tham gia vào"


Trần Chấn Xung chỉ tay vào khách sạn bên bờ biển cách đó không xa: "Đi xuống cốc cà phê, vừa uống vừa nói chuyện?"


"Được!" Mặc Sa và anh ta cùng đi vào trong quán cà phê ở khách sạn.


Trần Chấn Xung vừa uống cà phê vừa đánh giá dáng người Mặc Sơ, cô mặc trang phục chuyên nghiệp, thân hình thon gầy, đường cong tinh xảo, ngũ quan tinh tế, khí chất vô cùng tốt.


Mặc Sợ bị anh ta nhìn trắng trợn như thế thì có hơi bực mình: "Cậu Trần, liên quan đến khâu hỗ trợ, ông Trần hy vọng cậu tích cực tham gia."


"À..." Trần Chẩn Xung ngắt lời cô: "Sao nào? Ada bắt tôi gọi cô ta một tiếng mẹ sao? Mặc Sơ, cô thuyết phục tôi như thế nào đây?"







Anh luôn tôn trọng cô.


Chỉ là, giờ nhìn thấy ảnh chụp của con rồi, nên anh đã mở ra xem.


Trong đó, có một video, là lúc Mặc Hàm vẫn còn nhỏ, cô bé đang tự lẩm bẩm nói chuyện với


con bướm đang bay.


"Tôi chỉ có mami, tôi không có daddy, mami nói, daddy đã đi ra ngoài hành tinh rồi, tôi ngẩng đầu lên, là có thể nhìn thấy tinh cầu mà daddy đang ở.."



vietwriter.vn



Trái tim Quyền Đế Sâm đã bị rung động rất lớn, trong lòng Mặc Sở, cơ hồ cô không có bầu không khí tiêu cực, cô giống như hoa hướng dương đối diện với mặt trời để sinh trưởng, nở rộ rực rỡ.


Rất nhiều mẹ đơn thân đều sẽ mắng chửi hoặc mang cảm xúc oán giận đối với những ông bố không biết tung tích, thậm chí là ở trước mặt trẻ nhỏ còn không hề che dấu cảm xúc, lời nói và việc làm của bà mẹ đơn thân lên trẻ nhỏ.


Nhưng, mỗi một mặt của Mặc Sở, cô đều cho người ta thấy mặt tốt của cô.


Quyền Đế Sâm tắt laptop của Mặc Sơ đi, anh đi về phòng ngủ, tắm tửa rồi nằm cạnh cô.


Cô cảm nhận được anh về, cô chui vào lòng anh.


Quyền Đế Sâm nhìn cô gái trong lòng, anh vuốt tóc cô, ngủ cùng cô.



vietwriter.vn



Sáu giờ sáng, đồng hồ báo thức của Mặc Sơ vang lên.


Cô đưa tay tắt đi, lo làm ồn đến quyền Đế Sâm đang ngủ, cô cũng không biết anh về ngủ lúc mấy giờ.


Cô ngắm nhìn gương mặt anh tuấn đang ngủ say của anh, người đàn ông đang ngủ, ít đi mấy phần cường thế uy phong lẫm liệt, nhiều thêm vài phần dịu dàng thắm thiết.


Cô sát đầu lại, hôn lướt lên môi anh, sau đó xuống giường rửa mặt đánh răng, rồi lại vào thư phòng xem bản sơ thảo.


Mặc Sơ mở máy tính ra, cô đọc bản kế hoạch mà Quyền Đế Sâm làm, cô thật sự khâm phục người đàn ông này, bất kể anh làm cái gì thì đều làm được tốt nhất!


Mặc Sơ lại xem tin của Ada, rất nhiều người đang mắng cô ta không biết xấu hổ, cưới bố của


bạn trai cũ, nói cô ta đi ngược lại luân lý đạo đức gì gì đó.


Cũng có rất nhiều người đang ủng hộ cô ta, nói rằng cô ta phải dũng cảm theo đuổi tình yêu, đừng sợ lời ra tiếng vào hay chửi rủa.


Tất nhiên, những người này không chỉ mắng Ada, bọn họ còn mắng Mặc Sơ, nói cô là một người phụ nữ chỉ biết kiếm tiền liền nhận case, không có đạo đức nghề nghiệp, không có ý thức trách nhiệm xã hội, đến cả case hôn lễ ông già nàng dây cũng nhận.


Mặc Sơ chỉ nhìn, cô không để ý.


Bởi vì, bất luận một người làm người có làm người khiêm tốn đi chăng nữa thì cũng có người mắng cô không đủ tốt.


Tất nhiên, nếu mà cô kiêu ngạo quá, thì cũng biến thành đang khoe hạnh phúc của cô.


Cho nên, khiêm tốn hay kiêu ngạo, đều không thể làm hài lòng tất cả mọi người, cô cứ làm chính mình, trong sáng vô tư quang minh lỗi lạc, không cần sợ những lời chửi rủa của bất kỳ người nào.


Khi Mặc Sơ mang theo laptop đi ra khỏi thư phòng, Quyền Đế Sâm cũng từ trong phòng ngủ đi ra, anh đã đánh răng rửa mặt chải đầu xong rồi.


"Cảm ơn anh Quyền, anh Quyền vất vả rồi! Em về công ty xin tổng giám đốc Triển phát phúc lợi cho tổng giám đốc Quyền đây!" Mặc Sơ mỉm cười nói.


Quyền Đế Sâm nhìn khuôn mặt rực rỡ của cô: "Phúc lợi chính là anh ta phải làm cho bà Quyền của anh vui vẻ cả ngày!"


Mặc Sơ mỉm cười rồi nói tạm biệt với anh!


Hai người đều tự lái xe đi làm.


Buổi sáng, Mặc Sơ đã đi gặp Ada, ông Trần đã đầu tư cho cô ấy tự thành lập phòng làm việc, Mặc Sơ đi vào, Ada đang trang điểm.


"Cô Ada, tôi đã làm xong bản sơ thảo, sau khi cô xem xong, nếu cô có ý kiến gì khác thì cứ gọi điện cho tôi bất cứ lúc nào!" Mặc Sơ đặt bản sở thảo lên bàn làm việc của cô ta.


Ada lạnh nhạt nói: "Để đấy đi, tôi sẽ xem!"


"Tôi không quấy rầy cô nữa!" Mặc Sơ rời khỏi phòng làm việc của Ada xong, cô lại gọi điện hẹn Trần Chẩn Xung.


Trần Chấn Xung đang bắt đầu đua xe, anh đang ở hội nghị tư nhân, nhìn thấy Mặc Sơ tới, anh bỏ mũ bảo hiểm ra, sau đó bỏ hai tay vào trong túi quần, lợi dụng ưu thế của chiều cao, nghiêng đầu liếc Mặc Sơ, dáng vẻ cà lơ cà phất.


Mặc Sở hất cằm: "Cậu Trần, chào anh! Tôi là Mặc Sơ của công ty tổ chức hôn lễ, liên quan đến hôn sự của bố anh và cô Ada, có một số đoạn anh cũng phải tham gia vào"


Trần Chấn Xung chỉ tay vào khách sạn bên bờ biển cách đó không xa: "Đi xuống cốc cà phê, vừa uống vừa nói chuyện?"


"Được!" Mặc Sa và anh ta cùng đi vào trong quán cà phê ở khách sạn.


Trần Chấn Xung vừa uống cà phê vừa đánh giá dáng người Mặc Sơ, cô mặc trang phục chuyên nghiệp, thân hình thon gầy, đường cong tinh xảo, ngũ quan tinh tế, khí chất vô cùng tốt.


Mặc Sợ bị anh ta nhìn trắng trợn như thế thì có hơi bực mình: "Cậu Trần, liên quan đến khâu hỗ trợ, ông Trần hy vọng cậu tích cực tham gia."


"À..." Trần Chẩn Xung ngắt lời cô: "Sao nào? Ada bắt tôi gọi cô ta một tiếng mẹ sao? Mặc Sơ, cô thuyết phục tôi như thế nào đây?"
vietwriter.vn vietwriter.vn












Anh luôn tôn trọng cô.


Chỉ là, giờ nhìn thấy ảnh chụp của con rồi, nên anh đã mở ra xem.


Trong đó, có một video, là lúc Mặc Hàm vẫn còn nhỏ, cô bé đang tự lẩm bẩm nói chuyện với


con bướm đang bay.


"Tôi chỉ có mami, tôi không có daddy, mami nói, daddy đã đi ra ngoài hành tinh rồi, tôi ngẩng đầu lên, là có thể nhìn thấy tinh cầu mà daddy đang ở.."



vietwriter.vn



Trái tim Quyền Đế Sâm đã bị rung động rất lớn, trong lòng Mặc Sở, cơ hồ cô không có bầu không khí tiêu cực, cô giống như hoa hướng dương đối diện với mặt trời để sinh trưởng, nở rộ rực rỡ.


Rất nhiều mẹ đơn thân đều sẽ mắng chửi hoặc mang cảm xúc oán giận đối với những ông bố không biết tung tích, thậm chí là ở trước mặt trẻ nhỏ còn không hề che dấu cảm xúc, lời nói và việc làm của bà mẹ đơn thân lên trẻ nhỏ.


Nhưng, mỗi một mặt của Mặc Sở, cô đều cho người ta thấy mặt tốt của cô.


Quyền Đế Sâm tắt laptop của Mặc Sơ đi, anh đi về phòng ngủ, tắm tửa rồi nằm cạnh cô.


Cô cảm nhận được anh về, cô chui vào lòng anh.


Quyền Đế Sâm nhìn cô gái trong lòng, anh vuốt tóc cô, ngủ cùng cô.



vietwriter.vn



Sáu giờ sáng, đồng hồ báo thức của Mặc Sơ vang lên.


Cô đưa tay tắt đi, lo làm ồn đến quyền Đế Sâm đang ngủ, cô cũng không biết anh về ngủ lúc mấy giờ.


Cô ngắm nhìn gương mặt anh tuấn đang ngủ say của anh, người đàn ông đang ngủ, ít đi mấy phần cường thế uy phong lẫm liệt, nhiều thêm vài phần dịu dàng thắm thiết.


Cô sát đầu lại, hôn lướt lên môi anh, sau đó xuống giường rửa mặt đánh răng, rồi lại vào thư phòng xem bản sơ thảo.


Mặc Sơ mở máy tính ra, cô đọc bản kế hoạch mà Quyền Đế Sâm làm, cô thật sự khâm phục người đàn ông này, bất kể anh làm cái gì thì đều làm được tốt nhất!


Mặc Sơ lại xem tin của Ada, rất nhiều người đang mắng cô ta không biết xấu hổ, cưới bố của


bạn trai cũ, nói cô ta đi ngược lại luân lý đạo đức gì gì đó.


Cũng có rất nhiều người đang ủng hộ cô ta, nói rằng cô ta phải dũng cảm theo đuổi tình yêu, đừng sợ lời ra tiếng vào hay chửi rủa.


Tất nhiên, những người này không chỉ mắng Ada, bọn họ còn mắng Mặc Sơ, nói cô là một người phụ nữ chỉ biết kiếm tiền liền nhận case, không có đạo đức nghề nghiệp, không có ý thức trách nhiệm xã hội, đến cả case hôn lễ ông già nàng dây cũng nhận.


Mặc Sơ chỉ nhìn, cô không để ý.


Bởi vì, bất luận một người làm người có làm người khiêm tốn đi chăng nữa thì cũng có người mắng cô không đủ tốt.


Tất nhiên, nếu mà cô kiêu ngạo quá, thì cũng biến thành đang khoe hạnh phúc của cô.


Cho nên, khiêm tốn hay kiêu ngạo, đều không thể làm hài lòng tất cả mọi người, cô cứ làm chính mình, trong sáng vô tư quang minh lỗi lạc, không cần sợ những lời chửi rủa của bất kỳ người nào.


Khi Mặc Sơ mang theo laptop đi ra khỏi thư phòng, Quyền Đế Sâm cũng từ trong phòng ngủ đi ra, anh đã đánh răng rửa mặt chải đầu xong rồi.


"Cảm ơn anh Quyền, anh Quyền vất vả rồi! Em về công ty xin tổng giám đốc Triển phát phúc lợi cho tổng giám đốc Quyền đây!" Mặc Sơ mỉm cười nói.


Quyền Đế Sâm nhìn khuôn mặt rực rỡ của cô: "Phúc lợi chính là anh ta phải làm cho bà Quyền của anh vui vẻ cả ngày!"


Mặc Sơ mỉm cười rồi nói tạm biệt với anh!


Hai người đều tự lái xe đi làm.


Buổi sáng, Mặc Sơ đã đi gặp Ada, ông Trần đã đầu tư cho cô ấy tự thành lập phòng làm việc, Mặc Sơ đi vào, Ada đang trang điểm.


"Cô Ada, tôi đã làm xong bản sơ thảo, sau khi cô xem xong, nếu cô có ý kiến gì khác thì cứ gọi điện cho tôi bất cứ lúc nào!" Mặc Sơ đặt bản sở thảo lên bàn làm việc của cô ta.


Ada lạnh nhạt nói: "Để đấy đi, tôi sẽ xem!"


"Tôi không quấy rầy cô nữa!" Mặc Sơ rời khỏi phòng làm việc của Ada xong, cô lại gọi điện hẹn Trần Chẩn Xung.


Trần Chấn Xung đang bắt đầu đua xe, anh đang ở hội nghị tư nhân, nhìn thấy Mặc Sơ tới, anh bỏ mũ bảo hiểm ra, sau đó bỏ hai tay vào trong túi quần, lợi dụng ưu thế của chiều cao, nghiêng đầu liếc Mặc Sơ, dáng vẻ cà lơ cà phất.


Mặc Sở hất cằm: "Cậu Trần, chào anh! Tôi là Mặc Sơ của công ty tổ chức hôn lễ, liên quan đến hôn sự của bố anh và cô Ada, có một số đoạn anh cũng phải tham gia vào"


Trần Chấn Xung chỉ tay vào khách sạn bên bờ biển cách đó không xa: "Đi xuống cốc cà phê, vừa uống vừa nói chuyện?"


"Được!" Mặc Sa và anh ta cùng đi vào trong quán cà phê ở khách sạn.


Trần Chấn Xung vừa uống cà phê vừa đánh giá dáng người Mặc Sơ, cô mặc trang phục chuyên nghiệp, thân hình thon gầy, đường cong tinh xảo, ngũ quan tinh tế, khí chất vô cùng tốt.


Mặc Sợ bị anh ta nhìn trắng trợn như thế thì có hơi bực mình: "Cậu Trần, liên quan đến khâu hỗ trợ, ông Trần hy vọng cậu tích cực tham gia."


"À..." Trần Chẩn Xung ngắt lời cô: "Sao nào? Ada bắt tôi gọi cô ta một tiếng mẹ sao? Mặc Sơ, cô thuyết phục tôi như thế nào đây?"







Anh luôn tôn trọng cô.


Chỉ là, giờ nhìn thấy ảnh chụp của con rồi, nên anh đã mở ra xem.


Trong đó, có một video, là lúc Mặc Hàm vẫn còn nhỏ, cô bé đang tự lẩm bẩm nói chuyện với


con bướm đang bay.


"Tôi chỉ có mami, tôi không có daddy, mami nói, daddy đã đi ra ngoài hành tinh rồi, tôi ngẩng đầu lên, là có thể nhìn thấy tinh cầu mà daddy đang ở.."



vietwriter.vn



Trái tim Quyền Đế Sâm đã bị rung động rất lớn, trong lòng Mặc Sở, cơ hồ cô không có bầu không khí tiêu cực, cô giống như hoa hướng dương đối diện với mặt trời để sinh trưởng, nở rộ rực rỡ.


Rất nhiều mẹ đơn thân đều sẽ mắng chửi hoặc mang cảm xúc oán giận đối với những ông bố không biết tung tích, thậm chí là ở trước mặt trẻ nhỏ còn không hề che dấu cảm xúc, lời nói và việc làm của bà mẹ đơn thân lên trẻ nhỏ.


Nhưng, mỗi một mặt của Mặc Sở, cô đều cho người ta thấy mặt tốt của cô.


Quyền Đế Sâm tắt laptop của Mặc Sơ đi, anh đi về phòng ngủ, tắm tửa rồi nằm cạnh cô.


Cô cảm nhận được anh về, cô chui vào lòng anh.


Quyền Đế Sâm nhìn cô gái trong lòng, anh vuốt tóc cô, ngủ cùng cô.



vietwriter.vn



Sáu giờ sáng, đồng hồ báo thức của Mặc Sơ vang lên.


Cô đưa tay tắt đi, lo làm ồn đến quyền Đế Sâm đang ngủ, cô cũng không biết anh về ngủ lúc mấy giờ.


Cô ngắm nhìn gương mặt anh tuấn đang ngủ say của anh, người đàn ông đang ngủ, ít đi mấy phần cường thế uy phong lẫm liệt, nhiều thêm vài phần dịu dàng thắm thiết.


Cô sát đầu lại, hôn lướt lên môi anh, sau đó xuống giường rửa mặt đánh răng, rồi lại vào thư phòng xem bản sơ thảo.


Mặc Sơ mở máy tính ra, cô đọc bản kế hoạch mà Quyền Đế Sâm làm, cô thật sự khâm phục người đàn ông này, bất kể anh làm cái gì thì đều làm được tốt nhất!


Mặc Sơ lại xem tin của Ada, rất nhiều người đang mắng cô ta không biết xấu hổ, cưới bố của


bạn trai cũ, nói cô ta đi ngược lại luân lý đạo đức gì gì đó.


Cũng có rất nhiều người đang ủng hộ cô ta, nói rằng cô ta phải dũng cảm theo đuổi tình yêu, đừng sợ lời ra tiếng vào hay chửi rủa.


Tất nhiên, những người này không chỉ mắng Ada, bọn họ còn mắng Mặc Sơ, nói cô là một người phụ nữ chỉ biết kiếm tiền liền nhận case, không có đạo đức nghề nghiệp, không có ý thức trách nhiệm xã hội, đến cả case hôn lễ ông già nàng dây cũng nhận.


Mặc Sơ chỉ nhìn, cô không để ý.


Bởi vì, bất luận một người làm người có làm người khiêm tốn đi chăng nữa thì cũng có người mắng cô không đủ tốt.


Tất nhiên, nếu mà cô kiêu ngạo quá, thì cũng biến thành đang khoe hạnh phúc của cô.


Cho nên, khiêm tốn hay kiêu ngạo, đều không thể làm hài lòng tất cả mọi người, cô cứ làm chính mình, trong sáng vô tư quang minh lỗi lạc, không cần sợ những lời chửi rủa của bất kỳ người nào.


Khi Mặc Sơ mang theo laptop đi ra khỏi thư phòng, Quyền Đế Sâm cũng từ trong phòng ngủ đi ra, anh đã đánh răng rửa mặt chải đầu xong rồi.


"Cảm ơn anh Quyền, anh Quyền vất vả rồi! Em về công ty xin tổng giám đốc Triển phát phúc lợi cho tổng giám đốc Quyền đây!" Mặc Sơ mỉm cười nói.


Quyền Đế Sâm nhìn khuôn mặt rực rỡ của cô: "Phúc lợi chính là anh ta phải làm cho bà Quyền của anh vui vẻ cả ngày!"


Mặc Sơ mỉm cười rồi nói tạm biệt với anh!


Hai người đều tự lái xe đi làm.


Buổi sáng, Mặc Sơ đã đi gặp Ada, ông Trần đã đầu tư cho cô ấy tự thành lập phòng làm việc, Mặc Sơ đi vào, Ada đang trang điểm.


"Cô Ada, tôi đã làm xong bản sơ thảo, sau khi cô xem xong, nếu cô có ý kiến gì khác thì cứ gọi điện cho tôi bất cứ lúc nào!" Mặc Sơ đặt bản sở thảo lên bàn làm việc của cô ta.


Ada lạnh nhạt nói: "Để đấy đi, tôi sẽ xem!"


"Tôi không quấy rầy cô nữa!" Mặc Sơ rời khỏi phòng làm việc của Ada xong, cô lại gọi điện hẹn Trần Chẩn Xung.


Trần Chấn Xung đang bắt đầu đua xe, anh đang ở hội nghị tư nhân, nhìn thấy Mặc Sơ tới, anh bỏ mũ bảo hiểm ra, sau đó bỏ hai tay vào trong túi quần, lợi dụng ưu thế của chiều cao, nghiêng đầu liếc Mặc Sơ, dáng vẻ cà lơ cà phất.


Mặc Sở hất cằm: "Cậu Trần, chào anh! Tôi là Mặc Sơ của công ty tổ chức hôn lễ, liên quan đến hôn sự của bố anh và cô Ada, có một số đoạn anh cũng phải tham gia vào"


Trần Chấn Xung chỉ tay vào khách sạn bên bờ biển cách đó không xa: "Đi xuống cốc cà phê, vừa uống vừa nói chuyện?"


"Được!" Mặc Sa và anh ta cùng đi vào trong quán cà phê ở khách sạn.


Trần Chấn Xung vừa uống cà phê vừa đánh giá dáng người Mặc Sơ, cô mặc trang phục chuyên nghiệp, thân hình thon gầy, đường cong tinh xảo, ngũ quan tinh tế, khí chất vô cùng tốt.


Mặc Sợ bị anh ta nhìn trắng trợn như thế thì có hơi bực mình: "Cậu Trần, liên quan đến khâu hỗ trợ, ông Trần hy vọng cậu tích cực tham gia."


"À..." Trần Chẩn Xung ngắt lời cô: "Sao nào? Ada bắt tôi gọi cô ta một tiếng mẹ sao? Mặc Sơ, cô thuyết phục tôi như thế nào đây?"
vietwriter.vn vietwriter.vn
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom