• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Hot Vợ, Ngoan Ngoãn Để Anh Yêu! (4 Viewers)

  • Chương 366 Trần Chấn Xung thu lại nắm đấm!

Mặc Sơ hơi nhíu mày: "Anh nghĩ là tôi cần phải thuyết phục anh ư?"


"Tất nhiên!" Sau khi Trần Chấn Xung nhìn thấy khí chất của Mặc Sơ, anh cảm thấy có thể có không phải người có dáng người quyến rũ nhất trong đám phụ nữ anh ta từng chạm vào, nhưng có một loại mùi vị, lại là độc nhất vô nhị: "Nếu cô đồng ý qua lại với tôi một khoảng thời gian, thì cái gì tôi cũng đồng ý với cô hết!"


Mặc Sơ có hơi khinh thường anh ta: "Cái gọi là qua lại của cậu Trần, thứ cho tôi không thể đồng ý, tôi là người đã kết hôn, tôi sẽ trung thành với hôn nhân của tôi, trung thành với chồng của tôi."


"Bây giờ người chơi trò ngoại tình cũng rất nhiều mà!" Có vẻ Trần Chẩn Xung rất có quan điểm đối với việc trung trinh bất nhị: "Tôi từng qua lại với phụ nữ có chồng rồi!"


"Đi ngược lại với công tích vĩ đại của cậu Trần, tôi không có hứng thứ." Mặc Sơ trầm giọng nói: "Hiện tại tôi chỉ đang thông báo cho anh, trên hôn lễ, anh phải gọi Ada một tiếng mẹ!"



vietwriter.vn



Trần Chẩn Xung cười lạnh một tiếng: "Mặc SỢ, cô không thuyết phục được tôi, là cô không hoàn thành được công việc, tôi sẽ không gọi!"


Mặc Sơ đã có dự liệu trước: "Cậu Trần, đây là ý của ông Trần và có Ada, tôi kể cho cậu Trần một câu chuyện này, tại sao Mỹ lại kiêu ngạo và hung hăng như vậy, bởi vì nước đó đặc biệt hùng mạnh, tại sao anh ta lại trắng trợn đi kiểm soát đất nước khác, bởi vì kinh tế anh ta mạnh, cách kiểm soát có hiệu quả nhất trên thế giới này chính là kiểm soát trên mặt kinh


tế."


Mặc Sơ nói tới đây, cô thấy sắc mặt của Trần Chấn Xung xanh mét.


Cô biết, hiện tại Trần Chẩn Xung có xe thể thao để lái, chắc là công lao của ông Trần nhỉ!


Một khi ông Trần thực hiện trừng trị kinh tế đối với Trần Chấn Xung, thì ngay cả xe thể thao anh ta cũng không có mà lại nữa đâu!



vietwriter.vn



"Ông ấy sẽ không đối xử với tôi như vậy!" Trần Chấn Xung mất khống chế hét lên.


Mặc Sơ đã nhìn thấy sự cưng chiều của ông Trần dành cho Ada, trái lại có sẵn lòng tin tưởng, ông ta sẽ thực hiện trừng trị kinh tế với Trần Chấn Xung.


"Thời gian và địa điểm tiệc cưới, sẽ có người đưa thiệp cho cậu Trần, chuyện mà tôi phải chuyển lời cho anh, tôi cũng đã nói xong rồi." Mặc Sơ đứng lên, chuẩn bị đi.


Trần Chấn Xung tức giận vỗ bàn: "Mặc Sơ, CÔ có nhầm không vậy? Cô không phải là ngăn cản bọn họ kết hôn, trái lại là đẩy tôi vào hoàn cảnh để cho người ta cười nhạo à?"


Mặc Sơ chậm rãi nói: "Thứ nhất, khách hàng của tôi là cô Ada và ông Trần, tôi sẽ không ngăn cản, trái lại tôi hy vọng bọn họ hôn nhân hạnh phúc, mỗi một người đối xử tử tế với hôn nhân thì đều có có được hạnh phúc, mỗi một người chơi đùa với tình cảnh thì đều sẽ kết cục phải nhận, thứ hai, anh có bị người ta cười nhạo hay không, cái này không nằm trong phạm vi suy nghĩ của tôi, cái này không phải trách nhiệm công việc của tôi, tôi và anh cũng không có quan hệ bạn bè gì, tôi không có nghĩa vụ phải suy nghĩ cho anh."


Trần Chẩn Xung tức giận nói: "Cô ăn nói giỏi thế này, võ mồm không tệ nhỉ! Rất có thể dễ đàn ông vui vẻ!"


Mặc Sơ nhíu mày: "Nhằm vào loại người như anh, tất nhiên tài ăn nói sẽ không quá tệ!"


Trần Chẩn Xung thấy cô không hiểu ý trong lời nói của anh ta, anh ta lại nói: "Mặc Sở, cô ngốc thật? Hay là giải và ngốc? Kỹ thuật trên mồm mà tôi nói, là phụ nữ quỳ dưới hàng đàn ông, dùng miệng lấy lòng đàn ông..."


Khi anh ta nói tới đây, Mặc Sơ đã hiểu ra.


Tất nhiên, từ trước đến giờ Quyền Đế Sâm sẽ không là kiểu đàn ông này, anh dành cho cô sự tôn trọng, cho dù là lúc thân mật nhất buổi tối, anh cũng có chừng mực, sẽ không có yêu cầu quá đáng.


Nhưng, tên Trần Chẩn Xung này lại là một thằng đểu, siêu khiến người ta chán ghét!


Mặc Sơ cầm cốc cà phê ở trên bàn lên, không nói lời nào đã hắt lên mặt Trần Chấn Xung!


Trần Chấn Xung chưa bao giờ bị phụ nữ đối xử như thế này, anh ta nào có bị người ta hắt cà phế trước mặt chốn đông người như này bao giờ đầu, anh ta toàn làm thái tử gia được phụ nữ vây xung quanh thôi!


"Mặc SƠ, cô muốn chết à?" Trần Chấn Xung vọt qua liền muốn giơ nắm đấm với cô!


Mặc Sơ cười lạnh một tiếng: "Các anh tự tụ tập đua xe đã là phạm pháp rồi, sao nào? Anh


muốn tôi đưa những bức ảnh này cho sở cảnh sát không? Trước giờ tôi không phải người thích khoe mẽ, nhưng, tôi cũng không cho phép người khác bắt nạt tôi đâu!"


Trần Chấn Xung thu lại nắm đấm!


Tất nhiên là anh ta rõ ý mà Mặc Sơ nói!


Mặc Sơ nói xong thì liên lái xe rời đi.


Cô lái chiếc BMW mà Quyền Đế Sâm tặng, chạy trên đường cao tốc vùng duyên hải ven biển.


Trần Chấn Xung tức giận, rất xúc động, anh ta lái xe thể thao đi tìm Mặc Sơ tính số, anh ta cũng muốn tìm ông cụ tính sổ nữa!


Xe của anh ta chạy như bay trên đường cao tốc, chẳng mấy chốc đã đuổi kịp xe của Mặc So.


Anh ta ác ý đâm vào, "phanh" một tiếng vang lên!


Xe của Mặc Sơ lập tức bị chấn động, cả người có nghiêng sang bên, lại trong nháy mắt, đầu cô đụng lên vô lăng, cơ thể cũng không khống chế được mà ngả về trước, trước ngực cũng đập lên tai lái, một trận đau đớn truyền tới!


Nơi này cách nút giao cao tốc không xa, vẫn có cảnh sát giao thông đang trực.


Khi xe của Trần Chấn Xung đâm vào và phát ra tiếng vang, thì cũng đã dẫn cảnh sát giao thông tới.


"**!" Trần Chấn Xung cũng không chạy được, anh ta xuống xe, đứng sang một bên.




Mặc Sơ hơi nhíu mày: "Anh nghĩ là tôi cần phải thuyết phục anh ư?"


"Tất nhiên!" Sau khi Trần Chấn Xung nhìn thấy khí chất của Mặc Sơ, anh cảm thấy có thể có không phải người có dáng người quyến rũ nhất trong đám phụ nữ anh ta từng chạm vào, nhưng có một loại mùi vị, lại là độc nhất vô nhị: "Nếu cô đồng ý qua lại với tôi một khoảng thời gian, thì cái gì tôi cũng đồng ý với cô hết!"


Mặc Sơ có hơi khinh thường anh ta: "Cái gọi là qua lại của cậu Trần, thứ cho tôi không thể đồng ý, tôi là người đã kết hôn, tôi sẽ trung thành với hôn nhân của tôi, trung thành với chồng của tôi."


"Bây giờ người chơi trò ngoại tình cũng rất nhiều mà!" Có vẻ Trần Chẩn Xung rất có quan điểm đối với việc trung trinh bất nhị: "Tôi từng qua lại với phụ nữ có chồng rồi!"


"Đi ngược lại với công tích vĩ đại của cậu Trần, tôi không có hứng thứ." Mặc Sơ trầm giọng nói: "Hiện tại tôi chỉ đang thông báo cho anh, trên hôn lễ, anh phải gọi Ada một tiếng mẹ!"



vietwriter.vn



Trần Chẩn Xung cười lạnh một tiếng: "Mặc SỢ, cô không thuyết phục được tôi, là cô không hoàn thành được công việc, tôi sẽ không gọi!"


Mặc Sơ đã có dự liệu trước: "Cậu Trần, đây là ý của ông Trần và có Ada, tôi kể cho cậu Trần một câu chuyện này, tại sao Mỹ lại kiêu ngạo và hung hăng như vậy, bởi vì nước đó đặc biệt hùng mạnh, tại sao anh ta lại trắng trợn đi kiểm soát đất nước khác, bởi vì kinh tế anh ta mạnh, cách kiểm soát có hiệu quả nhất trên thế giới này chính là kiểm soát trên mặt kinh


tế."


Mặc Sơ nói tới đây, cô thấy sắc mặt của Trần Chấn Xung xanh mét.


Cô biết, hiện tại Trần Chẩn Xung có xe thể thao để lái, chắc là công lao của ông Trần nhỉ!


Một khi ông Trần thực hiện trừng trị kinh tế đối với Trần Chấn Xung, thì ngay cả xe thể thao anh ta cũng không có mà lại nữa đâu!



vietwriter.vn



"Ông ấy sẽ không đối xử với tôi như vậy!" Trần Chấn Xung mất khống chế hét lên.


Mặc Sơ đã nhìn thấy sự cưng chiều của ông Trần dành cho Ada, trái lại có sẵn lòng tin tưởng, ông ta sẽ thực hiện trừng trị kinh tế với Trần Chấn Xung.


"Thời gian và địa điểm tiệc cưới, sẽ có người đưa thiệp cho cậu Trần, chuyện mà tôi phải chuyển lời cho anh, tôi cũng đã nói xong rồi." Mặc Sơ đứng lên, chuẩn bị đi.


Trần Chấn Xung tức giận vỗ bàn: "Mặc Sơ, CÔ có nhầm không vậy? Cô không phải là ngăn cản bọn họ kết hôn, trái lại là đẩy tôi vào hoàn cảnh để cho người ta cười nhạo à?"


Mặc Sơ chậm rãi nói: "Thứ nhất, khách hàng của tôi là cô Ada và ông Trần, tôi sẽ không ngăn cản, trái lại tôi hy vọng bọn họ hôn nhân hạnh phúc, mỗi một người đối xử tử tế với hôn nhân thì đều có có được hạnh phúc, mỗi một người chơi đùa với tình cảnh thì đều sẽ kết cục phải nhận, thứ hai, anh có bị người ta cười nhạo hay không, cái này không nằm trong phạm vi suy nghĩ của tôi, cái này không phải trách nhiệm công việc của tôi, tôi và anh cũng không có quan hệ bạn bè gì, tôi không có nghĩa vụ phải suy nghĩ cho anh."


Trần Chẩn Xung tức giận nói: "Cô ăn nói giỏi thế này, võ mồm không tệ nhỉ! Rất có thể dễ đàn ông vui vẻ!"


Mặc Sơ nhíu mày: "Nhằm vào loại người như anh, tất nhiên tài ăn nói sẽ không quá tệ!"


Trần Chẩn Xung thấy cô không hiểu ý trong lời nói của anh ta, anh ta lại nói: "Mặc Sở, cô ngốc thật? Hay là giải và ngốc? Kỹ thuật trên mồm mà tôi nói, là phụ nữ quỳ dưới hàng đàn ông, dùng miệng lấy lòng đàn ông..."


Khi anh ta nói tới đây, Mặc Sơ đã hiểu ra.


Tất nhiên, từ trước đến giờ Quyền Đế Sâm sẽ không là kiểu đàn ông này, anh dành cho cô sự tôn trọng, cho dù là lúc thân mật nhất buổi tối, anh cũng có chừng mực, sẽ không có yêu cầu quá đáng.


Nhưng, tên Trần Chẩn Xung này lại là một thằng đểu, siêu khiến người ta chán ghét!


Mặc Sơ cầm cốc cà phê ở trên bàn lên, không nói lời nào đã hắt lên mặt Trần Chấn Xung!


Trần Chấn Xung chưa bao giờ bị phụ nữ đối xử như thế này, anh ta nào có bị người ta hắt cà phế trước mặt chốn đông người như này bao giờ đầu, anh ta toàn làm thái tử gia được phụ nữ vây xung quanh thôi!


"Mặc SƠ, cô muốn chết à?" Trần Chấn Xung vọt qua liền muốn giơ nắm đấm với cô!


Mặc Sơ cười lạnh một tiếng: "Các anh tự tụ tập đua xe đã là phạm pháp rồi, sao nào? Anh


muốn tôi đưa những bức ảnh này cho sở cảnh sát không? Trước giờ tôi không phải người thích khoe mẽ, nhưng, tôi cũng không cho phép người khác bắt nạt tôi đâu!"


Trần Chấn Xung thu lại nắm đấm!


Tất nhiên là anh ta rõ ý mà Mặc Sơ nói!


Mặc Sơ nói xong thì liên lái xe rời đi.


Cô lái chiếc BMW mà Quyền Đế Sâm tặng, chạy trên đường cao tốc vùng duyên hải ven biển.


Trần Chấn Xung tức giận, rất xúc động, anh ta lái xe thể thao đi tìm Mặc Sơ tính số, anh ta cũng muốn tìm ông cụ tính sổ nữa!


Xe của anh ta chạy như bay trên đường cao tốc, chẳng mấy chốc đã đuổi kịp xe của Mặc So.


Anh ta ác ý đâm vào, "phanh" một tiếng vang lên!


Xe của Mặc Sơ lập tức bị chấn động, cả người có nghiêng sang bên, lại trong nháy mắt, đầu cô đụng lên vô lăng, cơ thể cũng không khống chế được mà ngả về trước, trước ngực cũng đập lên tai lái, một trận đau đớn truyền tới!


Nơi này cách nút giao cao tốc không xa, vẫn có cảnh sát giao thông đang trực.


Khi xe của Trần Chấn Xung đâm vào và phát ra tiếng vang, thì cũng đã dẫn cảnh sát giao thông tới.


"**!" Trần Chấn Xung cũng không chạy được, anh ta xuống xe, đứng sang một bên.
vietwriter.vn vietwriter.vn









Mặc Sơ hơi nhíu mày: "Anh nghĩ là tôi cần phải thuyết phục anh ư?"


"Tất nhiên!" Sau khi Trần Chấn Xung nhìn thấy khí chất của Mặc Sơ, anh cảm thấy có thể có không phải người có dáng người quyến rũ nhất trong đám phụ nữ anh ta từng chạm vào, nhưng có một loại mùi vị, lại là độc nhất vô nhị: "Nếu cô đồng ý qua lại với tôi một khoảng thời gian, thì cái gì tôi cũng đồng ý với cô hết!"


Mặc Sơ có hơi khinh thường anh ta: "Cái gọi là qua lại của cậu Trần, thứ cho tôi không thể đồng ý, tôi là người đã kết hôn, tôi sẽ trung thành với hôn nhân của tôi, trung thành với chồng của tôi."


"Bây giờ người chơi trò ngoại tình cũng rất nhiều mà!" Có vẻ Trần Chẩn Xung rất có quan điểm đối với việc trung trinh bất nhị: "Tôi từng qua lại với phụ nữ có chồng rồi!"


"Đi ngược lại với công tích vĩ đại của cậu Trần, tôi không có hứng thứ." Mặc Sơ trầm giọng nói: "Hiện tại tôi chỉ đang thông báo cho anh, trên hôn lễ, anh phải gọi Ada một tiếng mẹ!"



vietwriter.vn



Trần Chẩn Xung cười lạnh một tiếng: "Mặc SỢ, cô không thuyết phục được tôi, là cô không hoàn thành được công việc, tôi sẽ không gọi!"


Mặc Sơ đã có dự liệu trước: "Cậu Trần, đây là ý của ông Trần và có Ada, tôi kể cho cậu Trần một câu chuyện này, tại sao Mỹ lại kiêu ngạo và hung hăng như vậy, bởi vì nước đó đặc biệt hùng mạnh, tại sao anh ta lại trắng trợn đi kiểm soát đất nước khác, bởi vì kinh tế anh ta mạnh, cách kiểm soát có hiệu quả nhất trên thế giới này chính là kiểm soát trên mặt kinh


tế."


Mặc Sơ nói tới đây, cô thấy sắc mặt của Trần Chấn Xung xanh mét.


Cô biết, hiện tại Trần Chẩn Xung có xe thể thao để lái, chắc là công lao của ông Trần nhỉ!


Một khi ông Trần thực hiện trừng trị kinh tế đối với Trần Chấn Xung, thì ngay cả xe thể thao anh ta cũng không có mà lại nữa đâu!



vietwriter.vn



"Ông ấy sẽ không đối xử với tôi như vậy!" Trần Chấn Xung mất khống chế hét lên.


Mặc Sơ đã nhìn thấy sự cưng chiều của ông Trần dành cho Ada, trái lại có sẵn lòng tin tưởng, ông ta sẽ thực hiện trừng trị kinh tế với Trần Chấn Xung.


"Thời gian và địa điểm tiệc cưới, sẽ có người đưa thiệp cho cậu Trần, chuyện mà tôi phải chuyển lời cho anh, tôi cũng đã nói xong rồi." Mặc Sơ đứng lên, chuẩn bị đi.


Trần Chấn Xung tức giận vỗ bàn: "Mặc Sơ, CÔ có nhầm không vậy? Cô không phải là ngăn cản bọn họ kết hôn, trái lại là đẩy tôi vào hoàn cảnh để cho người ta cười nhạo à?"


Mặc Sơ chậm rãi nói: "Thứ nhất, khách hàng của tôi là cô Ada và ông Trần, tôi sẽ không ngăn cản, trái lại tôi hy vọng bọn họ hôn nhân hạnh phúc, mỗi một người đối xử tử tế với hôn nhân thì đều có có được hạnh phúc, mỗi một người chơi đùa với tình cảnh thì đều sẽ kết cục phải nhận, thứ hai, anh có bị người ta cười nhạo hay không, cái này không nằm trong phạm vi suy nghĩ của tôi, cái này không phải trách nhiệm công việc của tôi, tôi và anh cũng không có quan hệ bạn bè gì, tôi không có nghĩa vụ phải suy nghĩ cho anh."


Trần Chẩn Xung tức giận nói: "Cô ăn nói giỏi thế này, võ mồm không tệ nhỉ! Rất có thể dễ đàn ông vui vẻ!"


Mặc Sơ nhíu mày: "Nhằm vào loại người như anh, tất nhiên tài ăn nói sẽ không quá tệ!"


Trần Chẩn Xung thấy cô không hiểu ý trong lời nói của anh ta, anh ta lại nói: "Mặc Sở, cô ngốc thật? Hay là giải và ngốc? Kỹ thuật trên mồm mà tôi nói, là phụ nữ quỳ dưới hàng đàn ông, dùng miệng lấy lòng đàn ông..."


Khi anh ta nói tới đây, Mặc Sơ đã hiểu ra.


Tất nhiên, từ trước đến giờ Quyền Đế Sâm sẽ không là kiểu đàn ông này, anh dành cho cô sự tôn trọng, cho dù là lúc thân mật nhất buổi tối, anh cũng có chừng mực, sẽ không có yêu cầu quá đáng.


Nhưng, tên Trần Chẩn Xung này lại là một thằng đểu, siêu khiến người ta chán ghét!


Mặc Sơ cầm cốc cà phê ở trên bàn lên, không nói lời nào đã hắt lên mặt Trần Chấn Xung!


Trần Chấn Xung chưa bao giờ bị phụ nữ đối xử như thế này, anh ta nào có bị người ta hắt cà phế trước mặt chốn đông người như này bao giờ đầu, anh ta toàn làm thái tử gia được phụ nữ vây xung quanh thôi!


"Mặc SƠ, cô muốn chết à?" Trần Chấn Xung vọt qua liền muốn giơ nắm đấm với cô!


Mặc Sơ cười lạnh một tiếng: "Các anh tự tụ tập đua xe đã là phạm pháp rồi, sao nào? Anh


muốn tôi đưa những bức ảnh này cho sở cảnh sát không? Trước giờ tôi không phải người thích khoe mẽ, nhưng, tôi cũng không cho phép người khác bắt nạt tôi đâu!"


Trần Chấn Xung thu lại nắm đấm!


Tất nhiên là anh ta rõ ý mà Mặc Sơ nói!


Mặc Sơ nói xong thì liên lái xe rời đi.


Cô lái chiếc BMW mà Quyền Đế Sâm tặng, chạy trên đường cao tốc vùng duyên hải ven biển.


Trần Chấn Xung tức giận, rất xúc động, anh ta lái xe thể thao đi tìm Mặc Sơ tính số, anh ta cũng muốn tìm ông cụ tính sổ nữa!


Xe của anh ta chạy như bay trên đường cao tốc, chẳng mấy chốc đã đuổi kịp xe của Mặc So.


Anh ta ác ý đâm vào, "phanh" một tiếng vang lên!


Xe của Mặc Sơ lập tức bị chấn động, cả người có nghiêng sang bên, lại trong nháy mắt, đầu cô đụng lên vô lăng, cơ thể cũng không khống chế được mà ngả về trước, trước ngực cũng đập lên tai lái, một trận đau đớn truyền tới!


Nơi này cách nút giao cao tốc không xa, vẫn có cảnh sát giao thông đang trực.


Khi xe của Trần Chấn Xung đâm vào và phát ra tiếng vang, thì cũng đã dẫn cảnh sát giao thông tới.


"**!" Trần Chấn Xung cũng không chạy được, anh ta xuống xe, đứng sang một bên.




Mặc Sơ hơi nhíu mày: "Anh nghĩ là tôi cần phải thuyết phục anh ư?"


"Tất nhiên!" Sau khi Trần Chấn Xung nhìn thấy khí chất của Mặc Sơ, anh cảm thấy có thể có không phải người có dáng người quyến rũ nhất trong đám phụ nữ anh ta từng chạm vào, nhưng có một loại mùi vị, lại là độc nhất vô nhị: "Nếu cô đồng ý qua lại với tôi một khoảng thời gian, thì cái gì tôi cũng đồng ý với cô hết!"


Mặc Sơ có hơi khinh thường anh ta: "Cái gọi là qua lại của cậu Trần, thứ cho tôi không thể đồng ý, tôi là người đã kết hôn, tôi sẽ trung thành với hôn nhân của tôi, trung thành với chồng của tôi."


"Bây giờ người chơi trò ngoại tình cũng rất nhiều mà!" Có vẻ Trần Chẩn Xung rất có quan điểm đối với việc trung trinh bất nhị: "Tôi từng qua lại với phụ nữ có chồng rồi!"


"Đi ngược lại với công tích vĩ đại của cậu Trần, tôi không có hứng thứ." Mặc Sơ trầm giọng nói: "Hiện tại tôi chỉ đang thông báo cho anh, trên hôn lễ, anh phải gọi Ada một tiếng mẹ!"



vietwriter.vn



Trần Chẩn Xung cười lạnh một tiếng: "Mặc SỢ, cô không thuyết phục được tôi, là cô không hoàn thành được công việc, tôi sẽ không gọi!"


Mặc Sơ đã có dự liệu trước: "Cậu Trần, đây là ý của ông Trần và có Ada, tôi kể cho cậu Trần một câu chuyện này, tại sao Mỹ lại kiêu ngạo và hung hăng như vậy, bởi vì nước đó đặc biệt hùng mạnh, tại sao anh ta lại trắng trợn đi kiểm soát đất nước khác, bởi vì kinh tế anh ta mạnh, cách kiểm soát có hiệu quả nhất trên thế giới này chính là kiểm soát trên mặt kinh


tế."


Mặc Sơ nói tới đây, cô thấy sắc mặt của Trần Chấn Xung xanh mét.


Cô biết, hiện tại Trần Chẩn Xung có xe thể thao để lái, chắc là công lao của ông Trần nhỉ!


Một khi ông Trần thực hiện trừng trị kinh tế đối với Trần Chấn Xung, thì ngay cả xe thể thao anh ta cũng không có mà lại nữa đâu!



vietwriter.vn



"Ông ấy sẽ không đối xử với tôi như vậy!" Trần Chấn Xung mất khống chế hét lên.


Mặc Sơ đã nhìn thấy sự cưng chiều của ông Trần dành cho Ada, trái lại có sẵn lòng tin tưởng, ông ta sẽ thực hiện trừng trị kinh tế với Trần Chấn Xung.


"Thời gian và địa điểm tiệc cưới, sẽ có người đưa thiệp cho cậu Trần, chuyện mà tôi phải chuyển lời cho anh, tôi cũng đã nói xong rồi." Mặc Sơ đứng lên, chuẩn bị đi.


Trần Chấn Xung tức giận vỗ bàn: "Mặc Sơ, CÔ có nhầm không vậy? Cô không phải là ngăn cản bọn họ kết hôn, trái lại là đẩy tôi vào hoàn cảnh để cho người ta cười nhạo à?"


Mặc Sơ chậm rãi nói: "Thứ nhất, khách hàng của tôi là cô Ada và ông Trần, tôi sẽ không ngăn cản, trái lại tôi hy vọng bọn họ hôn nhân hạnh phúc, mỗi một người đối xử tử tế với hôn nhân thì đều có có được hạnh phúc, mỗi một người chơi đùa với tình cảnh thì đều sẽ kết cục phải nhận, thứ hai, anh có bị người ta cười nhạo hay không, cái này không nằm trong phạm vi suy nghĩ của tôi, cái này không phải trách nhiệm công việc của tôi, tôi và anh cũng không có quan hệ bạn bè gì, tôi không có nghĩa vụ phải suy nghĩ cho anh."


Trần Chẩn Xung tức giận nói: "Cô ăn nói giỏi thế này, võ mồm không tệ nhỉ! Rất có thể dễ đàn ông vui vẻ!"


Mặc Sơ nhíu mày: "Nhằm vào loại người như anh, tất nhiên tài ăn nói sẽ không quá tệ!"


Trần Chẩn Xung thấy cô không hiểu ý trong lời nói của anh ta, anh ta lại nói: "Mặc Sở, cô ngốc thật? Hay là giải và ngốc? Kỹ thuật trên mồm mà tôi nói, là phụ nữ quỳ dưới hàng đàn ông, dùng miệng lấy lòng đàn ông..."


Khi anh ta nói tới đây, Mặc Sơ đã hiểu ra.


Tất nhiên, từ trước đến giờ Quyền Đế Sâm sẽ không là kiểu đàn ông này, anh dành cho cô sự tôn trọng, cho dù là lúc thân mật nhất buổi tối, anh cũng có chừng mực, sẽ không có yêu cầu quá đáng.


Nhưng, tên Trần Chẩn Xung này lại là một thằng đểu, siêu khiến người ta chán ghét!


Mặc Sơ cầm cốc cà phê ở trên bàn lên, không nói lời nào đã hắt lên mặt Trần Chấn Xung!


Trần Chấn Xung chưa bao giờ bị phụ nữ đối xử như thế này, anh ta nào có bị người ta hắt cà phế trước mặt chốn đông người như này bao giờ đầu, anh ta toàn làm thái tử gia được phụ nữ vây xung quanh thôi!


"Mặc SƠ, cô muốn chết à?" Trần Chấn Xung vọt qua liền muốn giơ nắm đấm với cô!


Mặc Sơ cười lạnh một tiếng: "Các anh tự tụ tập đua xe đã là phạm pháp rồi, sao nào? Anh


muốn tôi đưa những bức ảnh này cho sở cảnh sát không? Trước giờ tôi không phải người thích khoe mẽ, nhưng, tôi cũng không cho phép người khác bắt nạt tôi đâu!"


Trần Chấn Xung thu lại nắm đấm!


Tất nhiên là anh ta rõ ý mà Mặc Sơ nói!


Mặc Sơ nói xong thì liên lái xe rời đi.


Cô lái chiếc BMW mà Quyền Đế Sâm tặng, chạy trên đường cao tốc vùng duyên hải ven biển.


Trần Chấn Xung tức giận, rất xúc động, anh ta lái xe thể thao đi tìm Mặc Sơ tính số, anh ta cũng muốn tìm ông cụ tính sổ nữa!


Xe của anh ta chạy như bay trên đường cao tốc, chẳng mấy chốc đã đuổi kịp xe của Mặc So.


Anh ta ác ý đâm vào, "phanh" một tiếng vang lên!


Xe của Mặc Sơ lập tức bị chấn động, cả người có nghiêng sang bên, lại trong nháy mắt, đầu cô đụng lên vô lăng, cơ thể cũng không khống chế được mà ngả về trước, trước ngực cũng đập lên tai lái, một trận đau đớn truyền tới!


Nơi này cách nút giao cao tốc không xa, vẫn có cảnh sát giao thông đang trực.


Khi xe của Trần Chấn Xung đâm vào và phát ra tiếng vang, thì cũng đã dẫn cảnh sát giao thông tới.


"**!" Trần Chấn Xung cũng không chạy được, anh ta xuống xe, đứng sang một bên.
vietwriter.vn vietwriter.vn









Mặc Sơ hơi nhíu mày: "Anh nghĩ là tôi cần phải thuyết phục anh ư?"


"Tất nhiên!" Sau khi Trần Chấn Xung nhìn thấy khí chất của Mặc Sơ, anh cảm thấy có thể có không phải người có dáng người quyến rũ nhất trong đám phụ nữ anh ta từng chạm vào, nhưng có một loại mùi vị, lại là độc nhất vô nhị: "Nếu cô đồng ý qua lại với tôi một khoảng thời gian, thì cái gì tôi cũng đồng ý với cô hết!"


Mặc Sơ có hơi khinh thường anh ta: "Cái gọi là qua lại của cậu Trần, thứ cho tôi không thể đồng ý, tôi là người đã kết hôn, tôi sẽ trung thành với hôn nhân của tôi, trung thành với chồng của tôi."


"Bây giờ người chơi trò ngoại tình cũng rất nhiều mà!" Có vẻ Trần Chẩn Xung rất có quan điểm đối với việc trung trinh bất nhị: "Tôi từng qua lại với phụ nữ có chồng rồi!"


"Đi ngược lại với công tích vĩ đại của cậu Trần, tôi không có hứng thứ." Mặc Sơ trầm giọng nói: "Hiện tại tôi chỉ đang thông báo cho anh, trên hôn lễ, anh phải gọi Ada một tiếng mẹ!"



vietwriter.vn



Trần Chẩn Xung cười lạnh một tiếng: "Mặc SỢ, cô không thuyết phục được tôi, là cô không hoàn thành được công việc, tôi sẽ không gọi!"


Mặc Sơ đã có dự liệu trước: "Cậu Trần, đây là ý của ông Trần và có Ada, tôi kể cho cậu Trần một câu chuyện này, tại sao Mỹ lại kiêu ngạo và hung hăng như vậy, bởi vì nước đó đặc biệt hùng mạnh, tại sao anh ta lại trắng trợn đi kiểm soát đất nước khác, bởi vì kinh tế anh ta mạnh, cách kiểm soát có hiệu quả nhất trên thế giới này chính là kiểm soát trên mặt kinh


tế."


Mặc Sơ nói tới đây, cô thấy sắc mặt của Trần Chấn Xung xanh mét.


Cô biết, hiện tại Trần Chẩn Xung có xe thể thao để lái, chắc là công lao của ông Trần nhỉ!


Một khi ông Trần thực hiện trừng trị kinh tế đối với Trần Chấn Xung, thì ngay cả xe thể thao anh ta cũng không có mà lại nữa đâu!



vietwriter.vn



"Ông ấy sẽ không đối xử với tôi như vậy!" Trần Chấn Xung mất khống chế hét lên.


Mặc Sơ đã nhìn thấy sự cưng chiều của ông Trần dành cho Ada, trái lại có sẵn lòng tin tưởng, ông ta sẽ thực hiện trừng trị kinh tế với Trần Chấn Xung.


"Thời gian và địa điểm tiệc cưới, sẽ có người đưa thiệp cho cậu Trần, chuyện mà tôi phải chuyển lời cho anh, tôi cũng đã nói xong rồi." Mặc Sơ đứng lên, chuẩn bị đi.


Trần Chấn Xung tức giận vỗ bàn: "Mặc Sơ, CÔ có nhầm không vậy? Cô không phải là ngăn cản bọn họ kết hôn, trái lại là đẩy tôi vào hoàn cảnh để cho người ta cười nhạo à?"


Mặc Sơ chậm rãi nói: "Thứ nhất, khách hàng của tôi là cô Ada và ông Trần, tôi sẽ không ngăn cản, trái lại tôi hy vọng bọn họ hôn nhân hạnh phúc, mỗi một người đối xử tử tế với hôn nhân thì đều có có được hạnh phúc, mỗi một người chơi đùa với tình cảnh thì đều sẽ kết cục phải nhận, thứ hai, anh có bị người ta cười nhạo hay không, cái này không nằm trong phạm vi suy nghĩ của tôi, cái này không phải trách nhiệm công việc của tôi, tôi và anh cũng không có quan hệ bạn bè gì, tôi không có nghĩa vụ phải suy nghĩ cho anh."


Trần Chẩn Xung tức giận nói: "Cô ăn nói giỏi thế này, võ mồm không tệ nhỉ! Rất có thể dễ đàn ông vui vẻ!"


Mặc Sơ nhíu mày: "Nhằm vào loại người như anh, tất nhiên tài ăn nói sẽ không quá tệ!"


Trần Chẩn Xung thấy cô không hiểu ý trong lời nói của anh ta, anh ta lại nói: "Mặc Sở, cô ngốc thật? Hay là giải và ngốc? Kỹ thuật trên mồm mà tôi nói, là phụ nữ quỳ dưới hàng đàn ông, dùng miệng lấy lòng đàn ông..."


Khi anh ta nói tới đây, Mặc Sơ đã hiểu ra.


Tất nhiên, từ trước đến giờ Quyền Đế Sâm sẽ không là kiểu đàn ông này, anh dành cho cô sự tôn trọng, cho dù là lúc thân mật nhất buổi tối, anh cũng có chừng mực, sẽ không có yêu cầu quá đáng.


Nhưng, tên Trần Chẩn Xung này lại là một thằng đểu, siêu khiến người ta chán ghét!


Mặc Sơ cầm cốc cà phê ở trên bàn lên, không nói lời nào đã hắt lên mặt Trần Chấn Xung!


Trần Chấn Xung chưa bao giờ bị phụ nữ đối xử như thế này, anh ta nào có bị người ta hắt cà phế trước mặt chốn đông người như này bao giờ đầu, anh ta toàn làm thái tử gia được phụ nữ vây xung quanh thôi!


"Mặc SƠ, cô muốn chết à?" Trần Chấn Xung vọt qua liền muốn giơ nắm đấm với cô!


Mặc Sơ cười lạnh một tiếng: "Các anh tự tụ tập đua xe đã là phạm pháp rồi, sao nào? Anh


muốn tôi đưa những bức ảnh này cho sở cảnh sát không? Trước giờ tôi không phải người thích khoe mẽ, nhưng, tôi cũng không cho phép người khác bắt nạt tôi đâu!"


Trần Chấn Xung thu lại nắm đấm!


Tất nhiên là anh ta rõ ý mà Mặc Sơ nói!


Mặc Sơ nói xong thì liên lái xe rời đi.


Cô lái chiếc BMW mà Quyền Đế Sâm tặng, chạy trên đường cao tốc vùng duyên hải ven biển.


Trần Chấn Xung tức giận, rất xúc động, anh ta lái xe thể thao đi tìm Mặc Sơ tính số, anh ta cũng muốn tìm ông cụ tính sổ nữa!


Xe của anh ta chạy như bay trên đường cao tốc, chẳng mấy chốc đã đuổi kịp xe của Mặc So.


Anh ta ác ý đâm vào, "phanh" một tiếng vang lên!


Xe của Mặc Sơ lập tức bị chấn động, cả người có nghiêng sang bên, lại trong nháy mắt, đầu cô đụng lên vô lăng, cơ thể cũng không khống chế được mà ngả về trước, trước ngực cũng đập lên tai lái, một trận đau đớn truyền tới!


Nơi này cách nút giao cao tốc không xa, vẫn có cảnh sát giao thông đang trực.


Khi xe của Trần Chấn Xung đâm vào và phát ra tiếng vang, thì cũng đã dẫn cảnh sát giao thông tới.


"**!" Trần Chấn Xung cũng không chạy được, anh ta xuống xe, đứng sang một bên.




Mặc Sơ hơi nhíu mày: "Anh nghĩ là tôi cần phải thuyết phục anh ư?"


"Tất nhiên!" Sau khi Trần Chấn Xung nhìn thấy khí chất của Mặc Sơ, anh cảm thấy có thể có không phải người có dáng người quyến rũ nhất trong đám phụ nữ anh ta từng chạm vào, nhưng có một loại mùi vị, lại là độc nhất vô nhị: "Nếu cô đồng ý qua lại với tôi một khoảng thời gian, thì cái gì tôi cũng đồng ý với cô hết!"


Mặc Sơ có hơi khinh thường anh ta: "Cái gọi là qua lại của cậu Trần, thứ cho tôi không thể đồng ý, tôi là người đã kết hôn, tôi sẽ trung thành với hôn nhân của tôi, trung thành với chồng của tôi."


"Bây giờ người chơi trò ngoại tình cũng rất nhiều mà!" Có vẻ Trần Chẩn Xung rất có quan điểm đối với việc trung trinh bất nhị: "Tôi từng qua lại với phụ nữ có chồng rồi!"


"Đi ngược lại với công tích vĩ đại của cậu Trần, tôi không có hứng thứ." Mặc Sơ trầm giọng nói: "Hiện tại tôi chỉ đang thông báo cho anh, trên hôn lễ, anh phải gọi Ada một tiếng mẹ!"



vietwriter.vn



Trần Chẩn Xung cười lạnh một tiếng: "Mặc SỢ, cô không thuyết phục được tôi, là cô không hoàn thành được công việc, tôi sẽ không gọi!"


Mặc Sơ đã có dự liệu trước: "Cậu Trần, đây là ý của ông Trần và có Ada, tôi kể cho cậu Trần một câu chuyện này, tại sao Mỹ lại kiêu ngạo và hung hăng như vậy, bởi vì nước đó đặc biệt hùng mạnh, tại sao anh ta lại trắng trợn đi kiểm soát đất nước khác, bởi vì kinh tế anh ta mạnh, cách kiểm soát có hiệu quả nhất trên thế giới này chính là kiểm soát trên mặt kinh


tế."


Mặc Sơ nói tới đây, cô thấy sắc mặt của Trần Chấn Xung xanh mét.


Cô biết, hiện tại Trần Chẩn Xung có xe thể thao để lái, chắc là công lao của ông Trần nhỉ!


Một khi ông Trần thực hiện trừng trị kinh tế đối với Trần Chấn Xung, thì ngay cả xe thể thao anh ta cũng không có mà lại nữa đâu!



vietwriter.vn



"Ông ấy sẽ không đối xử với tôi như vậy!" Trần Chấn Xung mất khống chế hét lên.


Mặc Sơ đã nhìn thấy sự cưng chiều của ông Trần dành cho Ada, trái lại có sẵn lòng tin tưởng, ông ta sẽ thực hiện trừng trị kinh tế với Trần Chấn Xung.


"Thời gian và địa điểm tiệc cưới, sẽ có người đưa thiệp cho cậu Trần, chuyện mà tôi phải chuyển lời cho anh, tôi cũng đã nói xong rồi." Mặc Sơ đứng lên, chuẩn bị đi.


Trần Chấn Xung tức giận vỗ bàn: "Mặc Sơ, CÔ có nhầm không vậy? Cô không phải là ngăn cản bọn họ kết hôn, trái lại là đẩy tôi vào hoàn cảnh để cho người ta cười nhạo à?"


Mặc Sơ chậm rãi nói: "Thứ nhất, khách hàng của tôi là cô Ada và ông Trần, tôi sẽ không ngăn cản, trái lại tôi hy vọng bọn họ hôn nhân hạnh phúc, mỗi một người đối xử tử tế với hôn nhân thì đều có có được hạnh phúc, mỗi một người chơi đùa với tình cảnh thì đều sẽ kết cục phải nhận, thứ hai, anh có bị người ta cười nhạo hay không, cái này không nằm trong phạm vi suy nghĩ của tôi, cái này không phải trách nhiệm công việc của tôi, tôi và anh cũng không có quan hệ bạn bè gì, tôi không có nghĩa vụ phải suy nghĩ cho anh."


Trần Chẩn Xung tức giận nói: "Cô ăn nói giỏi thế này, võ mồm không tệ nhỉ! Rất có thể dễ đàn ông vui vẻ!"


Mặc Sơ nhíu mày: "Nhằm vào loại người như anh, tất nhiên tài ăn nói sẽ không quá tệ!"


Trần Chẩn Xung thấy cô không hiểu ý trong lời nói của anh ta, anh ta lại nói: "Mặc Sở, cô ngốc thật? Hay là giải và ngốc? Kỹ thuật trên mồm mà tôi nói, là phụ nữ quỳ dưới hàng đàn ông, dùng miệng lấy lòng đàn ông..."


Khi anh ta nói tới đây, Mặc Sơ đã hiểu ra.


Tất nhiên, từ trước đến giờ Quyền Đế Sâm sẽ không là kiểu đàn ông này, anh dành cho cô sự tôn trọng, cho dù là lúc thân mật nhất buổi tối, anh cũng có chừng mực, sẽ không có yêu cầu quá đáng.


Nhưng, tên Trần Chẩn Xung này lại là một thằng đểu, siêu khiến người ta chán ghét!


Mặc Sơ cầm cốc cà phê ở trên bàn lên, không nói lời nào đã hắt lên mặt Trần Chấn Xung!


Trần Chấn Xung chưa bao giờ bị phụ nữ đối xử như thế này, anh ta nào có bị người ta hắt cà phế trước mặt chốn đông người như này bao giờ đầu, anh ta toàn làm thái tử gia được phụ nữ vây xung quanh thôi!


"Mặc SƠ, cô muốn chết à?" Trần Chấn Xung vọt qua liền muốn giơ nắm đấm với cô!


Mặc Sơ cười lạnh một tiếng: "Các anh tự tụ tập đua xe đã là phạm pháp rồi, sao nào? Anh


muốn tôi đưa những bức ảnh này cho sở cảnh sát không? Trước giờ tôi không phải người thích khoe mẽ, nhưng, tôi cũng không cho phép người khác bắt nạt tôi đâu!"


Trần Chấn Xung thu lại nắm đấm!


Tất nhiên là anh ta rõ ý mà Mặc Sơ nói!


Mặc Sơ nói xong thì liên lái xe rời đi.


Cô lái chiếc BMW mà Quyền Đế Sâm tặng, chạy trên đường cao tốc vùng duyên hải ven biển.


Trần Chấn Xung tức giận, rất xúc động, anh ta lái xe thể thao đi tìm Mặc Sơ tính số, anh ta cũng muốn tìm ông cụ tính sổ nữa!


Xe của anh ta chạy như bay trên đường cao tốc, chẳng mấy chốc đã đuổi kịp xe của Mặc So.


Anh ta ác ý đâm vào, "phanh" một tiếng vang lên!


Xe của Mặc Sơ lập tức bị chấn động, cả người có nghiêng sang bên, lại trong nháy mắt, đầu cô đụng lên vô lăng, cơ thể cũng không khống chế được mà ngả về trước, trước ngực cũng đập lên tai lái, một trận đau đớn truyền tới!


Nơi này cách nút giao cao tốc không xa, vẫn có cảnh sát giao thông đang trực.


Khi xe của Trần Chấn Xung đâm vào và phát ra tiếng vang, thì cũng đã dẫn cảnh sát giao thông tới.


"**!" Trần Chấn Xung cũng không chạy được, anh ta xuống xe, đứng sang một bên.
vietwriter.vn vietwriter.vn









Mặc Sơ hơi nhíu mày: "Anh nghĩ là tôi cần phải thuyết phục anh ư?"


"Tất nhiên!" Sau khi Trần Chấn Xung nhìn thấy khí chất của Mặc Sơ, anh cảm thấy có thể có không phải người có dáng người quyến rũ nhất trong đám phụ nữ anh ta từng chạm vào, nhưng có một loại mùi vị, lại là độc nhất vô nhị: "Nếu cô đồng ý qua lại với tôi một khoảng thời gian, thì cái gì tôi cũng đồng ý với cô hết!"


Mặc Sơ có hơi khinh thường anh ta: "Cái gọi là qua lại của cậu Trần, thứ cho tôi không thể đồng ý, tôi là người đã kết hôn, tôi sẽ trung thành với hôn nhân của tôi, trung thành với chồng của tôi."


"Bây giờ người chơi trò ngoại tình cũng rất nhiều mà!" Có vẻ Trần Chẩn Xung rất có quan điểm đối với việc trung trinh bất nhị: "Tôi từng qua lại với phụ nữ có chồng rồi!"


"Đi ngược lại với công tích vĩ đại của cậu Trần, tôi không có hứng thứ." Mặc Sơ trầm giọng nói: "Hiện tại tôi chỉ đang thông báo cho anh, trên hôn lễ, anh phải gọi Ada một tiếng mẹ!"



vietwriter.vn



Trần Chẩn Xung cười lạnh một tiếng: "Mặc SỢ, cô không thuyết phục được tôi, là cô không hoàn thành được công việc, tôi sẽ không gọi!"


Mặc Sơ đã có dự liệu trước: "Cậu Trần, đây là ý của ông Trần và có Ada, tôi kể cho cậu Trần một câu chuyện này, tại sao Mỹ lại kiêu ngạo và hung hăng như vậy, bởi vì nước đó đặc biệt hùng mạnh, tại sao anh ta lại trắng trợn đi kiểm soát đất nước khác, bởi vì kinh tế anh ta mạnh, cách kiểm soát có hiệu quả nhất trên thế giới này chính là kiểm soát trên mặt kinh


tế."


Mặc Sơ nói tới đây, cô thấy sắc mặt của Trần Chấn Xung xanh mét.


Cô biết, hiện tại Trần Chẩn Xung có xe thể thao để lái, chắc là công lao của ông Trần nhỉ!


Một khi ông Trần thực hiện trừng trị kinh tế đối với Trần Chấn Xung, thì ngay cả xe thể thao anh ta cũng không có mà lại nữa đâu!



vietwriter.vn



"Ông ấy sẽ không đối xử với tôi như vậy!" Trần Chấn Xung mất khống chế hét lên.


Mặc Sơ đã nhìn thấy sự cưng chiều của ông Trần dành cho Ada, trái lại có sẵn lòng tin tưởng, ông ta sẽ thực hiện trừng trị kinh tế với Trần Chấn Xung.


"Thời gian và địa điểm tiệc cưới, sẽ có người đưa thiệp cho cậu Trần, chuyện mà tôi phải chuyển lời cho anh, tôi cũng đã nói xong rồi." Mặc Sơ đứng lên, chuẩn bị đi.


Trần Chấn Xung tức giận vỗ bàn: "Mặc Sơ, CÔ có nhầm không vậy? Cô không phải là ngăn cản bọn họ kết hôn, trái lại là đẩy tôi vào hoàn cảnh để cho người ta cười nhạo à?"


Mặc Sơ chậm rãi nói: "Thứ nhất, khách hàng của tôi là cô Ada và ông Trần, tôi sẽ không ngăn cản, trái lại tôi hy vọng bọn họ hôn nhân hạnh phúc, mỗi một người đối xử tử tế với hôn nhân thì đều có có được hạnh phúc, mỗi một người chơi đùa với tình cảnh thì đều sẽ kết cục phải nhận, thứ hai, anh có bị người ta cười nhạo hay không, cái này không nằm trong phạm vi suy nghĩ của tôi, cái này không phải trách nhiệm công việc của tôi, tôi và anh cũng không có quan hệ bạn bè gì, tôi không có nghĩa vụ phải suy nghĩ cho anh."


Trần Chẩn Xung tức giận nói: "Cô ăn nói giỏi thế này, võ mồm không tệ nhỉ! Rất có thể dễ đàn ông vui vẻ!"


Mặc Sơ nhíu mày: "Nhằm vào loại người như anh, tất nhiên tài ăn nói sẽ không quá tệ!"


Trần Chẩn Xung thấy cô không hiểu ý trong lời nói của anh ta, anh ta lại nói: "Mặc Sở, cô ngốc thật? Hay là giải và ngốc? Kỹ thuật trên mồm mà tôi nói, là phụ nữ quỳ dưới hàng đàn ông, dùng miệng lấy lòng đàn ông..."


Khi anh ta nói tới đây, Mặc Sơ đã hiểu ra.


Tất nhiên, từ trước đến giờ Quyền Đế Sâm sẽ không là kiểu đàn ông này, anh dành cho cô sự tôn trọng, cho dù là lúc thân mật nhất buổi tối, anh cũng có chừng mực, sẽ không có yêu cầu quá đáng.


Nhưng, tên Trần Chẩn Xung này lại là một thằng đểu, siêu khiến người ta chán ghét!


Mặc Sơ cầm cốc cà phê ở trên bàn lên, không nói lời nào đã hắt lên mặt Trần Chấn Xung!


Trần Chấn Xung chưa bao giờ bị phụ nữ đối xử như thế này, anh ta nào có bị người ta hắt cà phế trước mặt chốn đông người như này bao giờ đầu, anh ta toàn làm thái tử gia được phụ nữ vây xung quanh thôi!


"Mặc SƠ, cô muốn chết à?" Trần Chấn Xung vọt qua liền muốn giơ nắm đấm với cô!


Mặc Sơ cười lạnh một tiếng: "Các anh tự tụ tập đua xe đã là phạm pháp rồi, sao nào? Anh


muốn tôi đưa những bức ảnh này cho sở cảnh sát không? Trước giờ tôi không phải người thích khoe mẽ, nhưng, tôi cũng không cho phép người khác bắt nạt tôi đâu!"


Trần Chấn Xung thu lại nắm đấm!


Tất nhiên là anh ta rõ ý mà Mặc Sơ nói!


Mặc Sơ nói xong thì liên lái xe rời đi.


Cô lái chiếc BMW mà Quyền Đế Sâm tặng, chạy trên đường cao tốc vùng duyên hải ven biển.


Trần Chấn Xung tức giận, rất xúc động, anh ta lái xe thể thao đi tìm Mặc Sơ tính số, anh ta cũng muốn tìm ông cụ tính sổ nữa!


Xe của anh ta chạy như bay trên đường cao tốc, chẳng mấy chốc đã đuổi kịp xe của Mặc So.


Anh ta ác ý đâm vào, "phanh" một tiếng vang lên!


Xe của Mặc Sơ lập tức bị chấn động, cả người có nghiêng sang bên, lại trong nháy mắt, đầu cô đụng lên vô lăng, cơ thể cũng không khống chế được mà ngả về trước, trước ngực cũng đập lên tai lái, một trận đau đớn truyền tới!


Nơi này cách nút giao cao tốc không xa, vẫn có cảnh sát giao thông đang trực.


Khi xe của Trần Chấn Xung đâm vào và phát ra tiếng vang, thì cũng đã dẫn cảnh sát giao thông tới.


"**!" Trần Chấn Xung cũng không chạy được, anh ta xuống xe, đứng sang một bên.




Mặc Sơ hơi nhíu mày: "Anh nghĩ là tôi cần phải thuyết phục anh ư?"


"Tất nhiên!" Sau khi Trần Chấn Xung nhìn thấy khí chất của Mặc Sơ, anh cảm thấy có thể có không phải người có dáng người quyến rũ nhất trong đám phụ nữ anh ta từng chạm vào, nhưng có một loại mùi vị, lại là độc nhất vô nhị: "Nếu cô đồng ý qua lại với tôi một khoảng thời gian, thì cái gì tôi cũng đồng ý với cô hết!"


Mặc Sơ có hơi khinh thường anh ta: "Cái gọi là qua lại của cậu Trần, thứ cho tôi không thể đồng ý, tôi là người đã kết hôn, tôi sẽ trung thành với hôn nhân của tôi, trung thành với chồng của tôi."


"Bây giờ người chơi trò ngoại tình cũng rất nhiều mà!" Có vẻ Trần Chẩn Xung rất có quan điểm đối với việc trung trinh bất nhị: "Tôi từng qua lại với phụ nữ có chồng rồi!"


"Đi ngược lại với công tích vĩ đại của cậu Trần, tôi không có hứng thứ." Mặc Sơ trầm giọng nói: "Hiện tại tôi chỉ đang thông báo cho anh, trên hôn lễ, anh phải gọi Ada một tiếng mẹ!"



vietwriter.vn



Trần Chẩn Xung cười lạnh một tiếng: "Mặc SỢ, cô không thuyết phục được tôi, là cô không hoàn thành được công việc, tôi sẽ không gọi!"


Mặc Sơ đã có dự liệu trước: "Cậu Trần, đây là ý của ông Trần và có Ada, tôi kể cho cậu Trần một câu chuyện này, tại sao Mỹ lại kiêu ngạo và hung hăng như vậy, bởi vì nước đó đặc biệt hùng mạnh, tại sao anh ta lại trắng trợn đi kiểm soát đất nước khác, bởi vì kinh tế anh ta mạnh, cách kiểm soát có hiệu quả nhất trên thế giới này chính là kiểm soát trên mặt kinh


tế."


Mặc Sơ nói tới đây, cô thấy sắc mặt của Trần Chấn Xung xanh mét.


Cô biết, hiện tại Trần Chẩn Xung có xe thể thao để lái, chắc là công lao của ông Trần nhỉ!


Một khi ông Trần thực hiện trừng trị kinh tế đối với Trần Chấn Xung, thì ngay cả xe thể thao anh ta cũng không có mà lại nữa đâu!



vietwriter.vn



"Ông ấy sẽ không đối xử với tôi như vậy!" Trần Chấn Xung mất khống chế hét lên.


Mặc Sơ đã nhìn thấy sự cưng chiều của ông Trần dành cho Ada, trái lại có sẵn lòng tin tưởng, ông ta sẽ thực hiện trừng trị kinh tế với Trần Chấn Xung.


"Thời gian và địa điểm tiệc cưới, sẽ có người đưa thiệp cho cậu Trần, chuyện mà tôi phải chuyển lời cho anh, tôi cũng đã nói xong rồi." Mặc Sơ đứng lên, chuẩn bị đi.


Trần Chấn Xung tức giận vỗ bàn: "Mặc Sơ, CÔ có nhầm không vậy? Cô không phải là ngăn cản bọn họ kết hôn, trái lại là đẩy tôi vào hoàn cảnh để cho người ta cười nhạo à?"


Mặc Sơ chậm rãi nói: "Thứ nhất, khách hàng của tôi là cô Ada và ông Trần, tôi sẽ không ngăn cản, trái lại tôi hy vọng bọn họ hôn nhân hạnh phúc, mỗi một người đối xử tử tế với hôn nhân thì đều có có được hạnh phúc, mỗi một người chơi đùa với tình cảnh thì đều sẽ kết cục phải nhận, thứ hai, anh có bị người ta cười nhạo hay không, cái này không nằm trong phạm vi suy nghĩ của tôi, cái này không phải trách nhiệm công việc của tôi, tôi và anh cũng không có quan hệ bạn bè gì, tôi không có nghĩa vụ phải suy nghĩ cho anh."


Trần Chẩn Xung tức giận nói: "Cô ăn nói giỏi thế này, võ mồm không tệ nhỉ! Rất có thể dễ đàn ông vui vẻ!"


Mặc Sơ nhíu mày: "Nhằm vào loại người như anh, tất nhiên tài ăn nói sẽ không quá tệ!"


Trần Chẩn Xung thấy cô không hiểu ý trong lời nói của anh ta, anh ta lại nói: "Mặc Sở, cô ngốc thật? Hay là giải và ngốc? Kỹ thuật trên mồm mà tôi nói, là phụ nữ quỳ dưới hàng đàn ông, dùng miệng lấy lòng đàn ông..."


Khi anh ta nói tới đây, Mặc Sơ đã hiểu ra.


Tất nhiên, từ trước đến giờ Quyền Đế Sâm sẽ không là kiểu đàn ông này, anh dành cho cô sự tôn trọng, cho dù là lúc thân mật nhất buổi tối, anh cũng có chừng mực, sẽ không có yêu cầu quá đáng.


Nhưng, tên Trần Chẩn Xung này lại là một thằng đểu, siêu khiến người ta chán ghét!


Mặc Sơ cầm cốc cà phê ở trên bàn lên, không nói lời nào đã hắt lên mặt Trần Chấn Xung!


Trần Chấn Xung chưa bao giờ bị phụ nữ đối xử như thế này, anh ta nào có bị người ta hắt cà phế trước mặt chốn đông người như này bao giờ đầu, anh ta toàn làm thái tử gia được phụ nữ vây xung quanh thôi!


"Mặc SƠ, cô muốn chết à?" Trần Chấn Xung vọt qua liền muốn giơ nắm đấm với cô!


Mặc Sơ cười lạnh một tiếng: "Các anh tự tụ tập đua xe đã là phạm pháp rồi, sao nào? Anh


muốn tôi đưa những bức ảnh này cho sở cảnh sát không? Trước giờ tôi không phải người thích khoe mẽ, nhưng, tôi cũng không cho phép người khác bắt nạt tôi đâu!"


Trần Chấn Xung thu lại nắm đấm!


Tất nhiên là anh ta rõ ý mà Mặc Sơ nói!


Mặc Sơ nói xong thì liên lái xe rời đi.


Cô lái chiếc BMW mà Quyền Đế Sâm tặng, chạy trên đường cao tốc vùng duyên hải ven biển.


Trần Chấn Xung tức giận, rất xúc động, anh ta lái xe thể thao đi tìm Mặc Sơ tính số, anh ta cũng muốn tìm ông cụ tính sổ nữa!


Xe của anh ta chạy như bay trên đường cao tốc, chẳng mấy chốc đã đuổi kịp xe của Mặc So.


Anh ta ác ý đâm vào, "phanh" một tiếng vang lên!


Xe của Mặc Sơ lập tức bị chấn động, cả người có nghiêng sang bên, lại trong nháy mắt, đầu cô đụng lên vô lăng, cơ thể cũng không khống chế được mà ngả về trước, trước ngực cũng đập lên tai lái, một trận đau đớn truyền tới!


Nơi này cách nút giao cao tốc không xa, vẫn có cảnh sát giao thông đang trực.


Khi xe của Trần Chấn Xung đâm vào và phát ra tiếng vang, thì cũng đã dẫn cảnh sát giao thông tới.


"**!" Trần Chấn Xung cũng không chạy được, anh ta xuống xe, đứng sang một bên.
vietwriter.vn vietwriter.vn









Mặc Sơ hơi nhíu mày: "Anh nghĩ là tôi cần phải thuyết phục anh ư?"


"Tất nhiên!" Sau khi Trần Chấn Xung nhìn thấy khí chất của Mặc Sơ, anh cảm thấy có thể có không phải người có dáng người quyến rũ nhất trong đám phụ nữ anh ta từng chạm vào, nhưng có một loại mùi vị, lại là độc nhất vô nhị: "Nếu cô đồng ý qua lại với tôi một khoảng thời gian, thì cái gì tôi cũng đồng ý với cô hết!"


Mặc Sơ có hơi khinh thường anh ta: "Cái gọi là qua lại của cậu Trần, thứ cho tôi không thể đồng ý, tôi là người đã kết hôn, tôi sẽ trung thành với hôn nhân của tôi, trung thành với chồng của tôi."


"Bây giờ người chơi trò ngoại tình cũng rất nhiều mà!" Có vẻ Trần Chẩn Xung rất có quan điểm đối với việc trung trinh bất nhị: "Tôi từng qua lại với phụ nữ có chồng rồi!"


"Đi ngược lại với công tích vĩ đại của cậu Trần, tôi không có hứng thứ." Mặc Sơ trầm giọng nói: "Hiện tại tôi chỉ đang thông báo cho anh, trên hôn lễ, anh phải gọi Ada một tiếng mẹ!"



vietwriter.vn



Trần Chẩn Xung cười lạnh một tiếng: "Mặc SỢ, cô không thuyết phục được tôi, là cô không hoàn thành được công việc, tôi sẽ không gọi!"


Mặc Sơ đã có dự liệu trước: "Cậu Trần, đây là ý của ông Trần và có Ada, tôi kể cho cậu Trần một câu chuyện này, tại sao Mỹ lại kiêu ngạo và hung hăng như vậy, bởi vì nước đó đặc biệt hùng mạnh, tại sao anh ta lại trắng trợn đi kiểm soát đất nước khác, bởi vì kinh tế anh ta mạnh, cách kiểm soát có hiệu quả nhất trên thế giới này chính là kiểm soát trên mặt kinh


tế."


Mặc Sơ nói tới đây, cô thấy sắc mặt của Trần Chấn Xung xanh mét.


Cô biết, hiện tại Trần Chẩn Xung có xe thể thao để lái, chắc là công lao của ông Trần nhỉ!


Một khi ông Trần thực hiện trừng trị kinh tế đối với Trần Chấn Xung, thì ngay cả xe thể thao anh ta cũng không có mà lại nữa đâu!



vietwriter.vn



"Ông ấy sẽ không đối xử với tôi như vậy!" Trần Chấn Xung mất khống chế hét lên.


Mặc Sơ đã nhìn thấy sự cưng chiều của ông Trần dành cho Ada, trái lại có sẵn lòng tin tưởng, ông ta sẽ thực hiện trừng trị kinh tế với Trần Chấn Xung.


"Thời gian và địa điểm tiệc cưới, sẽ có người đưa thiệp cho cậu Trần, chuyện mà tôi phải chuyển lời cho anh, tôi cũng đã nói xong rồi." Mặc Sơ đứng lên, chuẩn bị đi.


Trần Chấn Xung tức giận vỗ bàn: "Mặc Sơ, CÔ có nhầm không vậy? Cô không phải là ngăn cản bọn họ kết hôn, trái lại là đẩy tôi vào hoàn cảnh để cho người ta cười nhạo à?"


Mặc Sơ chậm rãi nói: "Thứ nhất, khách hàng của tôi là cô Ada và ông Trần, tôi sẽ không ngăn cản, trái lại tôi hy vọng bọn họ hôn nhân hạnh phúc, mỗi một người đối xử tử tế với hôn nhân thì đều có có được hạnh phúc, mỗi một người chơi đùa với tình cảnh thì đều sẽ kết cục phải nhận, thứ hai, anh có bị người ta cười nhạo hay không, cái này không nằm trong phạm vi suy nghĩ của tôi, cái này không phải trách nhiệm công việc của tôi, tôi và anh cũng không có quan hệ bạn bè gì, tôi không có nghĩa vụ phải suy nghĩ cho anh."


Trần Chẩn Xung tức giận nói: "Cô ăn nói giỏi thế này, võ mồm không tệ nhỉ! Rất có thể dễ đàn ông vui vẻ!"


Mặc Sơ nhíu mày: "Nhằm vào loại người như anh, tất nhiên tài ăn nói sẽ không quá tệ!"


Trần Chẩn Xung thấy cô không hiểu ý trong lời nói của anh ta, anh ta lại nói: "Mặc Sở, cô ngốc thật? Hay là giải và ngốc? Kỹ thuật trên mồm mà tôi nói, là phụ nữ quỳ dưới hàng đàn ông, dùng miệng lấy lòng đàn ông..."


Khi anh ta nói tới đây, Mặc Sơ đã hiểu ra.


Tất nhiên, từ trước đến giờ Quyền Đế Sâm sẽ không là kiểu đàn ông này, anh dành cho cô sự tôn trọng, cho dù là lúc thân mật nhất buổi tối, anh cũng có chừng mực, sẽ không có yêu cầu quá đáng.


Nhưng, tên Trần Chẩn Xung này lại là một thằng đểu, siêu khiến người ta chán ghét!


Mặc Sơ cầm cốc cà phê ở trên bàn lên, không nói lời nào đã hắt lên mặt Trần Chấn Xung!


Trần Chấn Xung chưa bao giờ bị phụ nữ đối xử như thế này, anh ta nào có bị người ta hắt cà phế trước mặt chốn đông người như này bao giờ đầu, anh ta toàn làm thái tử gia được phụ nữ vây xung quanh thôi!


"Mặc SƠ, cô muốn chết à?" Trần Chấn Xung vọt qua liền muốn giơ nắm đấm với cô!


Mặc Sơ cười lạnh một tiếng: "Các anh tự tụ tập đua xe đã là phạm pháp rồi, sao nào? Anh


muốn tôi đưa những bức ảnh này cho sở cảnh sát không? Trước giờ tôi không phải người thích khoe mẽ, nhưng, tôi cũng không cho phép người khác bắt nạt tôi đâu!"


Trần Chấn Xung thu lại nắm đấm!


Tất nhiên là anh ta rõ ý mà Mặc Sơ nói!


Mặc Sơ nói xong thì liên lái xe rời đi.


Cô lái chiếc BMW mà Quyền Đế Sâm tặng, chạy trên đường cao tốc vùng duyên hải ven biển.


Trần Chấn Xung tức giận, rất xúc động, anh ta lái xe thể thao đi tìm Mặc Sơ tính số, anh ta cũng muốn tìm ông cụ tính sổ nữa!


Xe của anh ta chạy như bay trên đường cao tốc, chẳng mấy chốc đã đuổi kịp xe của Mặc So.


Anh ta ác ý đâm vào, "phanh" một tiếng vang lên!


Xe của Mặc Sơ lập tức bị chấn động, cả người có nghiêng sang bên, lại trong nháy mắt, đầu cô đụng lên vô lăng, cơ thể cũng không khống chế được mà ngả về trước, trước ngực cũng đập lên tai lái, một trận đau đớn truyền tới!


Nơi này cách nút giao cao tốc không xa, vẫn có cảnh sát giao thông đang trực.


Khi xe của Trần Chấn Xung đâm vào và phát ra tiếng vang, thì cũng đã dẫn cảnh sát giao thông tới.


"**!" Trần Chấn Xung cũng không chạy được, anh ta xuống xe, đứng sang một bên.




Mặc Sơ hơi nhíu mày: "Anh nghĩ là tôi cần phải thuyết phục anh ư?"


"Tất nhiên!" Sau khi Trần Chấn Xung nhìn thấy khí chất của Mặc Sơ, anh cảm thấy có thể có không phải người có dáng người quyến rũ nhất trong đám phụ nữ anh ta từng chạm vào, nhưng có một loại mùi vị, lại là độc nhất vô nhị: "Nếu cô đồng ý qua lại với tôi một khoảng thời gian, thì cái gì tôi cũng đồng ý với cô hết!"


Mặc Sơ có hơi khinh thường anh ta: "Cái gọi là qua lại của cậu Trần, thứ cho tôi không thể đồng ý, tôi là người đã kết hôn, tôi sẽ trung thành với hôn nhân của tôi, trung thành với chồng của tôi."


"Bây giờ người chơi trò ngoại tình cũng rất nhiều mà!" Có vẻ Trần Chẩn Xung rất có quan điểm đối với việc trung trinh bất nhị: "Tôi từng qua lại với phụ nữ có chồng rồi!"


"Đi ngược lại với công tích vĩ đại của cậu Trần, tôi không có hứng thứ." Mặc Sơ trầm giọng nói: "Hiện tại tôi chỉ đang thông báo cho anh, trên hôn lễ, anh phải gọi Ada một tiếng mẹ!"



vietwriter.vn



Trần Chẩn Xung cười lạnh một tiếng: "Mặc SỢ, cô không thuyết phục được tôi, là cô không hoàn thành được công việc, tôi sẽ không gọi!"


Mặc Sơ đã có dự liệu trước: "Cậu Trần, đây là ý của ông Trần và có Ada, tôi kể cho cậu Trần một câu chuyện này, tại sao Mỹ lại kiêu ngạo và hung hăng như vậy, bởi vì nước đó đặc biệt hùng mạnh, tại sao anh ta lại trắng trợn đi kiểm soát đất nước khác, bởi vì kinh tế anh ta mạnh, cách kiểm soát có hiệu quả nhất trên thế giới này chính là kiểm soát trên mặt kinh


tế."


Mặc Sơ nói tới đây, cô thấy sắc mặt của Trần Chấn Xung xanh mét.


Cô biết, hiện tại Trần Chẩn Xung có xe thể thao để lái, chắc là công lao của ông Trần nhỉ!


Một khi ông Trần thực hiện trừng trị kinh tế đối với Trần Chấn Xung, thì ngay cả xe thể thao anh ta cũng không có mà lại nữa đâu!



vietwriter.vn



"Ông ấy sẽ không đối xử với tôi như vậy!" Trần Chấn Xung mất khống chế hét lên.


Mặc Sơ đã nhìn thấy sự cưng chiều của ông Trần dành cho Ada, trái lại có sẵn lòng tin tưởng, ông ta sẽ thực hiện trừng trị kinh tế với Trần Chấn Xung.


"Thời gian và địa điểm tiệc cưới, sẽ có người đưa thiệp cho cậu Trần, chuyện mà tôi phải chuyển lời cho anh, tôi cũng đã nói xong rồi." Mặc Sơ đứng lên, chuẩn bị đi.


Trần Chấn Xung tức giận vỗ bàn: "Mặc Sơ, CÔ có nhầm không vậy? Cô không phải là ngăn cản bọn họ kết hôn, trái lại là đẩy tôi vào hoàn cảnh để cho người ta cười nhạo à?"


Mặc Sơ chậm rãi nói: "Thứ nhất, khách hàng của tôi là cô Ada và ông Trần, tôi sẽ không ngăn cản, trái lại tôi hy vọng bọn họ hôn nhân hạnh phúc, mỗi một người đối xử tử tế với hôn nhân thì đều có có được hạnh phúc, mỗi một người chơi đùa với tình cảnh thì đều sẽ kết cục phải nhận, thứ hai, anh có bị người ta cười nhạo hay không, cái này không nằm trong phạm vi suy nghĩ của tôi, cái này không phải trách nhiệm công việc của tôi, tôi và anh cũng không có quan hệ bạn bè gì, tôi không có nghĩa vụ phải suy nghĩ cho anh."


Trần Chẩn Xung tức giận nói: "Cô ăn nói giỏi thế này, võ mồm không tệ nhỉ! Rất có thể dễ đàn ông vui vẻ!"


Mặc Sơ nhíu mày: "Nhằm vào loại người như anh, tất nhiên tài ăn nói sẽ không quá tệ!"


Trần Chẩn Xung thấy cô không hiểu ý trong lời nói của anh ta, anh ta lại nói: "Mặc Sở, cô ngốc thật? Hay là giải và ngốc? Kỹ thuật trên mồm mà tôi nói, là phụ nữ quỳ dưới hàng đàn ông, dùng miệng lấy lòng đàn ông..."


Khi anh ta nói tới đây, Mặc Sơ đã hiểu ra.


Tất nhiên, từ trước đến giờ Quyền Đế Sâm sẽ không là kiểu đàn ông này, anh dành cho cô sự tôn trọng, cho dù là lúc thân mật nhất buổi tối, anh cũng có chừng mực, sẽ không có yêu cầu quá đáng.


Nhưng, tên Trần Chẩn Xung này lại là một thằng đểu, siêu khiến người ta chán ghét!


Mặc Sơ cầm cốc cà phê ở trên bàn lên, không nói lời nào đã hắt lên mặt Trần Chấn Xung!


Trần Chấn Xung chưa bao giờ bị phụ nữ đối xử như thế này, anh ta nào có bị người ta hắt cà phế trước mặt chốn đông người như này bao giờ đầu, anh ta toàn làm thái tử gia được phụ nữ vây xung quanh thôi!


"Mặc SƠ, cô muốn chết à?" Trần Chấn Xung vọt qua liền muốn giơ nắm đấm với cô!


Mặc Sơ cười lạnh một tiếng: "Các anh tự tụ tập đua xe đã là phạm pháp rồi, sao nào? Anh


muốn tôi đưa những bức ảnh này cho sở cảnh sát không? Trước giờ tôi không phải người thích khoe mẽ, nhưng, tôi cũng không cho phép người khác bắt nạt tôi đâu!"


Trần Chấn Xung thu lại nắm đấm!


Tất nhiên là anh ta rõ ý mà Mặc Sơ nói!


Mặc Sơ nói xong thì liên lái xe rời đi.


Cô lái chiếc BMW mà Quyền Đế Sâm tặng, chạy trên đường cao tốc vùng duyên hải ven biển.


Trần Chấn Xung tức giận, rất xúc động, anh ta lái xe thể thao đi tìm Mặc Sơ tính số, anh ta cũng muốn tìm ông cụ tính sổ nữa!


Xe của anh ta chạy như bay trên đường cao tốc, chẳng mấy chốc đã đuổi kịp xe của Mặc So.


Anh ta ác ý đâm vào, "phanh" một tiếng vang lên!


Xe của Mặc Sơ lập tức bị chấn động, cả người có nghiêng sang bên, lại trong nháy mắt, đầu cô đụng lên vô lăng, cơ thể cũng không khống chế được mà ngả về trước, trước ngực cũng đập lên tai lái, một trận đau đớn truyền tới!


Nơi này cách nút giao cao tốc không xa, vẫn có cảnh sát giao thông đang trực.


Khi xe của Trần Chấn Xung đâm vào và phát ra tiếng vang, thì cũng đã dẫn cảnh sát giao thông tới.


"**!" Trần Chấn Xung cũng không chạy được, anh ta xuống xe, đứng sang một bên.
vietwriter.vn vietwriter.vn









Mặc Sơ hơi nhíu mày: "Anh nghĩ là tôi cần phải thuyết phục anh ư?"


"Tất nhiên!" Sau khi Trần Chấn Xung nhìn thấy khí chất của Mặc Sơ, anh cảm thấy có thể có không phải người có dáng người quyến rũ nhất trong đám phụ nữ anh ta từng chạm vào, nhưng có một loại mùi vị, lại là độc nhất vô nhị: "Nếu cô đồng ý qua lại với tôi một khoảng thời gian, thì cái gì tôi cũng đồng ý với cô hết!"


Mặc Sơ có hơi khinh thường anh ta: "Cái gọi là qua lại của cậu Trần, thứ cho tôi không thể đồng ý, tôi là người đã kết hôn, tôi sẽ trung thành với hôn nhân của tôi, trung thành với chồng của tôi."


"Bây giờ người chơi trò ngoại tình cũng rất nhiều mà!" Có vẻ Trần Chẩn Xung rất có quan điểm đối với việc trung trinh bất nhị: "Tôi từng qua lại với phụ nữ có chồng rồi!"


"Đi ngược lại với công tích vĩ đại của cậu Trần, tôi không có hứng thứ." Mặc Sơ trầm giọng nói: "Hiện tại tôi chỉ đang thông báo cho anh, trên hôn lễ, anh phải gọi Ada một tiếng mẹ!"



vietwriter.vn



Trần Chẩn Xung cười lạnh một tiếng: "Mặc SỢ, cô không thuyết phục được tôi, là cô không hoàn thành được công việc, tôi sẽ không gọi!"


Mặc Sơ đã có dự liệu trước: "Cậu Trần, đây là ý của ông Trần và có Ada, tôi kể cho cậu Trần một câu chuyện này, tại sao Mỹ lại kiêu ngạo và hung hăng như vậy, bởi vì nước đó đặc biệt hùng mạnh, tại sao anh ta lại trắng trợn đi kiểm soát đất nước khác, bởi vì kinh tế anh ta mạnh, cách kiểm soát có hiệu quả nhất trên thế giới này chính là kiểm soát trên mặt kinh


tế."


Mặc Sơ nói tới đây, cô thấy sắc mặt của Trần Chấn Xung xanh mét.


Cô biết, hiện tại Trần Chẩn Xung có xe thể thao để lái, chắc là công lao của ông Trần nhỉ!


Một khi ông Trần thực hiện trừng trị kinh tế đối với Trần Chấn Xung, thì ngay cả xe thể thao anh ta cũng không có mà lại nữa đâu!



vietwriter.vn



"Ông ấy sẽ không đối xử với tôi như vậy!" Trần Chấn Xung mất khống chế hét lên.


Mặc Sơ đã nhìn thấy sự cưng chiều của ông Trần dành cho Ada, trái lại có sẵn lòng tin tưởng, ông ta sẽ thực hiện trừng trị kinh tế với Trần Chấn Xung.


"Thời gian và địa điểm tiệc cưới, sẽ có người đưa thiệp cho cậu Trần, chuyện mà tôi phải chuyển lời cho anh, tôi cũng đã nói xong rồi." Mặc Sơ đứng lên, chuẩn bị đi.


Trần Chấn Xung tức giận vỗ bàn: "Mặc Sơ, CÔ có nhầm không vậy? Cô không phải là ngăn cản bọn họ kết hôn, trái lại là đẩy tôi vào hoàn cảnh để cho người ta cười nhạo à?"


Mặc Sơ chậm rãi nói: "Thứ nhất, khách hàng của tôi là cô Ada và ông Trần, tôi sẽ không ngăn cản, trái lại tôi hy vọng bọn họ hôn nhân hạnh phúc, mỗi một người đối xử tử tế với hôn nhân thì đều có có được hạnh phúc, mỗi một người chơi đùa với tình cảnh thì đều sẽ kết cục phải nhận, thứ hai, anh có bị người ta cười nhạo hay không, cái này không nằm trong phạm vi suy nghĩ của tôi, cái này không phải trách nhiệm công việc của tôi, tôi và anh cũng không có quan hệ bạn bè gì, tôi không có nghĩa vụ phải suy nghĩ cho anh."


Trần Chẩn Xung tức giận nói: "Cô ăn nói giỏi thế này, võ mồm không tệ nhỉ! Rất có thể dễ đàn ông vui vẻ!"


Mặc Sơ nhíu mày: "Nhằm vào loại người như anh, tất nhiên tài ăn nói sẽ không quá tệ!"


Trần Chẩn Xung thấy cô không hiểu ý trong lời nói của anh ta, anh ta lại nói: "Mặc Sở, cô ngốc thật? Hay là giải và ngốc? Kỹ thuật trên mồm mà tôi nói, là phụ nữ quỳ dưới hàng đàn ông, dùng miệng lấy lòng đàn ông..."


Khi anh ta nói tới đây, Mặc Sơ đã hiểu ra.


Tất nhiên, từ trước đến giờ Quyền Đế Sâm sẽ không là kiểu đàn ông này, anh dành cho cô sự tôn trọng, cho dù là lúc thân mật nhất buổi tối, anh cũng có chừng mực, sẽ không có yêu cầu quá đáng.


Nhưng, tên Trần Chẩn Xung này lại là một thằng đểu, siêu khiến người ta chán ghét!


Mặc Sơ cầm cốc cà phê ở trên bàn lên, không nói lời nào đã hắt lên mặt Trần Chấn Xung!


Trần Chấn Xung chưa bao giờ bị phụ nữ đối xử như thế này, anh ta nào có bị người ta hắt cà phế trước mặt chốn đông người như này bao giờ đầu, anh ta toàn làm thái tử gia được phụ nữ vây xung quanh thôi!


"Mặc SƠ, cô muốn chết à?" Trần Chấn Xung vọt qua liền muốn giơ nắm đấm với cô!


Mặc Sơ cười lạnh một tiếng: "Các anh tự tụ tập đua xe đã là phạm pháp rồi, sao nào? Anh


muốn tôi đưa những bức ảnh này cho sở cảnh sát không? Trước giờ tôi không phải người thích khoe mẽ, nhưng, tôi cũng không cho phép người khác bắt nạt tôi đâu!"


Trần Chấn Xung thu lại nắm đấm!


Tất nhiên là anh ta rõ ý mà Mặc Sơ nói!


Mặc Sơ nói xong thì liên lái xe rời đi.


Cô lái chiếc BMW mà Quyền Đế Sâm tặng, chạy trên đường cao tốc vùng duyên hải ven biển.


Trần Chấn Xung tức giận, rất xúc động, anh ta lái xe thể thao đi tìm Mặc Sơ tính số, anh ta cũng muốn tìm ông cụ tính sổ nữa!


Xe của anh ta chạy như bay trên đường cao tốc, chẳng mấy chốc đã đuổi kịp xe của Mặc So.


Anh ta ác ý đâm vào, "phanh" một tiếng vang lên!


Xe của Mặc Sơ lập tức bị chấn động, cả người có nghiêng sang bên, lại trong nháy mắt, đầu cô đụng lên vô lăng, cơ thể cũng không khống chế được mà ngả về trước, trước ngực cũng đập lên tai lái, một trận đau đớn truyền tới!


Nơi này cách nút giao cao tốc không xa, vẫn có cảnh sát giao thông đang trực.


Khi xe của Trần Chấn Xung đâm vào và phát ra tiếng vang, thì cũng đã dẫn cảnh sát giao thông tới.


"**!" Trần Chấn Xung cũng không chạy được, anh ta xuống xe, đứng sang một bên.




Mặc Sơ hơi nhíu mày: "Anh nghĩ là tôi cần phải thuyết phục anh ư?"


"Tất nhiên!" Sau khi Trần Chấn Xung nhìn thấy khí chất của Mặc Sơ, anh cảm thấy có thể có không phải người có dáng người quyến rũ nhất trong đám phụ nữ anh ta từng chạm vào, nhưng có một loại mùi vị, lại là độc nhất vô nhị: "Nếu cô đồng ý qua lại với tôi một khoảng thời gian, thì cái gì tôi cũng đồng ý với cô hết!"


Mặc Sơ có hơi khinh thường anh ta: "Cái gọi là qua lại của cậu Trần, thứ cho tôi không thể đồng ý, tôi là người đã kết hôn, tôi sẽ trung thành với hôn nhân của tôi, trung thành với chồng của tôi."


"Bây giờ người chơi trò ngoại tình cũng rất nhiều mà!" Có vẻ Trần Chẩn Xung rất có quan điểm đối với việc trung trinh bất nhị: "Tôi từng qua lại với phụ nữ có chồng rồi!"


"Đi ngược lại với công tích vĩ đại của cậu Trần, tôi không có hứng thứ." Mặc Sơ trầm giọng nói: "Hiện tại tôi chỉ đang thông báo cho anh, trên hôn lễ, anh phải gọi Ada một tiếng mẹ!"



vietwriter.vn



Trần Chẩn Xung cười lạnh một tiếng: "Mặc SỢ, cô không thuyết phục được tôi, là cô không hoàn thành được công việc, tôi sẽ không gọi!"


Mặc Sơ đã có dự liệu trước: "Cậu Trần, đây là ý của ông Trần và có Ada, tôi kể cho cậu Trần một câu chuyện này, tại sao Mỹ lại kiêu ngạo và hung hăng như vậy, bởi vì nước đó đặc biệt hùng mạnh, tại sao anh ta lại trắng trợn đi kiểm soát đất nước khác, bởi vì kinh tế anh ta mạnh, cách kiểm soát có hiệu quả nhất trên thế giới này chính là kiểm soát trên mặt kinh


tế."


Mặc Sơ nói tới đây, cô thấy sắc mặt của Trần Chấn Xung xanh mét.


Cô biết, hiện tại Trần Chẩn Xung có xe thể thao để lái, chắc là công lao của ông Trần nhỉ!


Một khi ông Trần thực hiện trừng trị kinh tế đối với Trần Chấn Xung, thì ngay cả xe thể thao anh ta cũng không có mà lại nữa đâu!



vietwriter.vn



"Ông ấy sẽ không đối xử với tôi như vậy!" Trần Chấn Xung mất khống chế hét lên.


Mặc Sơ đã nhìn thấy sự cưng chiều của ông Trần dành cho Ada, trái lại có sẵn lòng tin tưởng, ông ta sẽ thực hiện trừng trị kinh tế với Trần Chấn Xung.


"Thời gian và địa điểm tiệc cưới, sẽ có người đưa thiệp cho cậu Trần, chuyện mà tôi phải chuyển lời cho anh, tôi cũng đã nói xong rồi." Mặc Sơ đứng lên, chuẩn bị đi.


Trần Chấn Xung tức giận vỗ bàn: "Mặc Sơ, CÔ có nhầm không vậy? Cô không phải là ngăn cản bọn họ kết hôn, trái lại là đẩy tôi vào hoàn cảnh để cho người ta cười nhạo à?"


Mặc Sơ chậm rãi nói: "Thứ nhất, khách hàng của tôi là cô Ada và ông Trần, tôi sẽ không ngăn cản, trái lại tôi hy vọng bọn họ hôn nhân hạnh phúc, mỗi một người đối xử tử tế với hôn nhân thì đều có có được hạnh phúc, mỗi một người chơi đùa với tình cảnh thì đều sẽ kết cục phải nhận, thứ hai, anh có bị người ta cười nhạo hay không, cái này không nằm trong phạm vi suy nghĩ của tôi, cái này không phải trách nhiệm công việc của tôi, tôi và anh cũng không có quan hệ bạn bè gì, tôi không có nghĩa vụ phải suy nghĩ cho anh."


Trần Chẩn Xung tức giận nói: "Cô ăn nói giỏi thế này, võ mồm không tệ nhỉ! Rất có thể dễ đàn ông vui vẻ!"


Mặc Sơ nhíu mày: "Nhằm vào loại người như anh, tất nhiên tài ăn nói sẽ không quá tệ!"


Trần Chẩn Xung thấy cô không hiểu ý trong lời nói của anh ta, anh ta lại nói: "Mặc Sở, cô ngốc thật? Hay là giải và ngốc? Kỹ thuật trên mồm mà tôi nói, là phụ nữ quỳ dưới hàng đàn ông, dùng miệng lấy lòng đàn ông..."


Khi anh ta nói tới đây, Mặc Sơ đã hiểu ra.


Tất nhiên, từ trước đến giờ Quyền Đế Sâm sẽ không là kiểu đàn ông này, anh dành cho cô sự tôn trọng, cho dù là lúc thân mật nhất buổi tối, anh cũng có chừng mực, sẽ không có yêu cầu quá đáng.


Nhưng, tên Trần Chẩn Xung này lại là một thằng đểu, siêu khiến người ta chán ghét!


Mặc Sơ cầm cốc cà phê ở trên bàn lên, không nói lời nào đã hắt lên mặt Trần Chấn Xung!


Trần Chấn Xung chưa bao giờ bị phụ nữ đối xử như thế này, anh ta nào có bị người ta hắt cà phế trước mặt chốn đông người như này bao giờ đầu, anh ta toàn làm thái tử gia được phụ nữ vây xung quanh thôi!


"Mặc SƠ, cô muốn chết à?" Trần Chấn Xung vọt qua liền muốn giơ nắm đấm với cô!


Mặc Sơ cười lạnh một tiếng: "Các anh tự tụ tập đua xe đã là phạm pháp rồi, sao nào? Anh


muốn tôi đưa những bức ảnh này cho sở cảnh sát không? Trước giờ tôi không phải người thích khoe mẽ, nhưng, tôi cũng không cho phép người khác bắt nạt tôi đâu!"


Trần Chấn Xung thu lại nắm đấm!


Tất nhiên là anh ta rõ ý mà Mặc Sơ nói!


Mặc Sơ nói xong thì liên lái xe rời đi.


Cô lái chiếc BMW mà Quyền Đế Sâm tặng, chạy trên đường cao tốc vùng duyên hải ven biển.


Trần Chấn Xung tức giận, rất xúc động, anh ta lái xe thể thao đi tìm Mặc Sơ tính số, anh ta cũng muốn tìm ông cụ tính sổ nữa!


Xe của anh ta chạy như bay trên đường cao tốc, chẳng mấy chốc đã đuổi kịp xe của Mặc So.


Anh ta ác ý đâm vào, "phanh" một tiếng vang lên!


Xe của Mặc Sơ lập tức bị chấn động, cả người có nghiêng sang bên, lại trong nháy mắt, đầu cô đụng lên vô lăng, cơ thể cũng không khống chế được mà ngả về trước, trước ngực cũng đập lên tai lái, một trận đau đớn truyền tới!


Nơi này cách nút giao cao tốc không xa, vẫn có cảnh sát giao thông đang trực.


Khi xe của Trần Chấn Xung đâm vào và phát ra tiếng vang, thì cũng đã dẫn cảnh sát giao thông tới.


"**!" Trần Chấn Xung cũng không chạy được, anh ta xuống xe, đứng sang một bên.
vietwriter.vn vietwriter.vn









Mặc Sơ hơi nhíu mày: "Anh nghĩ là tôi cần phải thuyết phục anh ư?"


"Tất nhiên!" Sau khi Trần Chấn Xung nhìn thấy khí chất của Mặc Sơ, anh cảm thấy có thể có không phải người có dáng người quyến rũ nhất trong đám phụ nữ anh ta từng chạm vào, nhưng có một loại mùi vị, lại là độc nhất vô nhị: "Nếu cô đồng ý qua lại với tôi một khoảng thời gian, thì cái gì tôi cũng đồng ý với cô hết!"


Mặc Sơ có hơi khinh thường anh ta: "Cái gọi là qua lại của cậu Trần, thứ cho tôi không thể đồng ý, tôi là người đã kết hôn, tôi sẽ trung thành với hôn nhân của tôi, trung thành với chồng của tôi."


"Bây giờ người chơi trò ngoại tình cũng rất nhiều mà!" Có vẻ Trần Chẩn Xung rất có quan điểm đối với việc trung trinh bất nhị: "Tôi từng qua lại với phụ nữ có chồng rồi!"


"Đi ngược lại với công tích vĩ đại của cậu Trần, tôi không có hứng thứ." Mặc Sơ trầm giọng nói: "Hiện tại tôi chỉ đang thông báo cho anh, trên hôn lễ, anh phải gọi Ada một tiếng mẹ!"



vietwriter.vn



Trần Chẩn Xung cười lạnh một tiếng: "Mặc SỢ, cô không thuyết phục được tôi, là cô không hoàn thành được công việc, tôi sẽ không gọi!"


Mặc Sơ đã có dự liệu trước: "Cậu Trần, đây là ý của ông Trần và có Ada, tôi kể cho cậu Trần một câu chuyện này, tại sao Mỹ lại kiêu ngạo và hung hăng như vậy, bởi vì nước đó đặc biệt hùng mạnh, tại sao anh ta lại trắng trợn đi kiểm soát đất nước khác, bởi vì kinh tế anh ta mạnh, cách kiểm soát có hiệu quả nhất trên thế giới này chính là kiểm soát trên mặt kinh


tế."


Mặc Sơ nói tới đây, cô thấy sắc mặt của Trần Chấn Xung xanh mét.


Cô biết, hiện tại Trần Chẩn Xung có xe thể thao để lái, chắc là công lao của ông Trần nhỉ!


Một khi ông Trần thực hiện trừng trị kinh tế đối với Trần Chấn Xung, thì ngay cả xe thể thao anh ta cũng không có mà lại nữa đâu!



vietwriter.vn



"Ông ấy sẽ không đối xử với tôi như vậy!" Trần Chấn Xung mất khống chế hét lên.


Mặc Sơ đã nhìn thấy sự cưng chiều của ông Trần dành cho Ada, trái lại có sẵn lòng tin tưởng, ông ta sẽ thực hiện trừng trị kinh tế với Trần Chấn Xung.


"Thời gian và địa điểm tiệc cưới, sẽ có người đưa thiệp cho cậu Trần, chuyện mà tôi phải chuyển lời cho anh, tôi cũng đã nói xong rồi." Mặc Sơ đứng lên, chuẩn bị đi.


Trần Chấn Xung tức giận vỗ bàn: "Mặc Sơ, CÔ có nhầm không vậy? Cô không phải là ngăn cản bọn họ kết hôn, trái lại là đẩy tôi vào hoàn cảnh để cho người ta cười nhạo à?"


Mặc Sơ chậm rãi nói: "Thứ nhất, khách hàng của tôi là cô Ada và ông Trần, tôi sẽ không ngăn cản, trái lại tôi hy vọng bọn họ hôn nhân hạnh phúc, mỗi một người đối xử tử tế với hôn nhân thì đều có có được hạnh phúc, mỗi một người chơi đùa với tình cảnh thì đều sẽ kết cục phải nhận, thứ hai, anh có bị người ta cười nhạo hay không, cái này không nằm trong phạm vi suy nghĩ của tôi, cái này không phải trách nhiệm công việc của tôi, tôi và anh cũng không có quan hệ bạn bè gì, tôi không có nghĩa vụ phải suy nghĩ cho anh."


Trần Chẩn Xung tức giận nói: "Cô ăn nói giỏi thế này, võ mồm không tệ nhỉ! Rất có thể dễ đàn ông vui vẻ!"


Mặc Sơ nhíu mày: "Nhằm vào loại người như anh, tất nhiên tài ăn nói sẽ không quá tệ!"


Trần Chẩn Xung thấy cô không hiểu ý trong lời nói của anh ta, anh ta lại nói: "Mặc Sở, cô ngốc thật? Hay là giải và ngốc? Kỹ thuật trên mồm mà tôi nói, là phụ nữ quỳ dưới hàng đàn ông, dùng miệng lấy lòng đàn ông..."


Khi anh ta nói tới đây, Mặc Sơ đã hiểu ra.


Tất nhiên, từ trước đến giờ Quyền Đế Sâm sẽ không là kiểu đàn ông này, anh dành cho cô sự tôn trọng, cho dù là lúc thân mật nhất buổi tối, anh cũng có chừng mực, sẽ không có yêu cầu quá đáng.


Nhưng, tên Trần Chẩn Xung này lại là một thằng đểu, siêu khiến người ta chán ghét!


Mặc Sơ cầm cốc cà phê ở trên bàn lên, không nói lời nào đã hắt lên mặt Trần Chấn Xung!


Trần Chấn Xung chưa bao giờ bị phụ nữ đối xử như thế này, anh ta nào có bị người ta hắt cà phế trước mặt chốn đông người như này bao giờ đầu, anh ta toàn làm thái tử gia được phụ nữ vây xung quanh thôi!


"Mặc SƠ, cô muốn chết à?" Trần Chấn Xung vọt qua liền muốn giơ nắm đấm với cô!


Mặc Sơ cười lạnh một tiếng: "Các anh tự tụ tập đua xe đã là phạm pháp rồi, sao nào? Anh


muốn tôi đưa những bức ảnh này cho sở cảnh sát không? Trước giờ tôi không phải người thích khoe mẽ, nhưng, tôi cũng không cho phép người khác bắt nạt tôi đâu!"


Trần Chấn Xung thu lại nắm đấm!


Tất nhiên là anh ta rõ ý mà Mặc Sơ nói!


Mặc Sơ nói xong thì liên lái xe rời đi.


Cô lái chiếc BMW mà Quyền Đế Sâm tặng, chạy trên đường cao tốc vùng duyên hải ven biển.


Trần Chấn Xung tức giận, rất xúc động, anh ta lái xe thể thao đi tìm Mặc Sơ tính số, anh ta cũng muốn tìm ông cụ tính sổ nữa!


Xe của anh ta chạy như bay trên đường cao tốc, chẳng mấy chốc đã đuổi kịp xe của Mặc So.


Anh ta ác ý đâm vào, "phanh" một tiếng vang lên!


Xe của Mặc Sơ lập tức bị chấn động, cả người có nghiêng sang bên, lại trong nháy mắt, đầu cô đụng lên vô lăng, cơ thể cũng không khống chế được mà ngả về trước, trước ngực cũng đập lên tai lái, một trận đau đớn truyền tới!


Nơi này cách nút giao cao tốc không xa, vẫn có cảnh sát giao thông đang trực.


Khi xe của Trần Chấn Xung đâm vào và phát ra tiếng vang, thì cũng đã dẫn cảnh sát giao thông tới.


"**!" Trần Chấn Xung cũng không chạy được, anh ta xuống xe, đứng sang một bên.




Mặc Sơ hơi nhíu mày: "Anh nghĩ là tôi cần phải thuyết phục anh ư?"


"Tất nhiên!" Sau khi Trần Chấn Xung nhìn thấy khí chất của Mặc Sơ, anh cảm thấy có thể có không phải người có dáng người quyến rũ nhất trong đám phụ nữ anh ta từng chạm vào, nhưng có một loại mùi vị, lại là độc nhất vô nhị: "Nếu cô đồng ý qua lại với tôi một khoảng thời gian, thì cái gì tôi cũng đồng ý với cô hết!"


Mặc Sơ có hơi khinh thường anh ta: "Cái gọi là qua lại của cậu Trần, thứ cho tôi không thể đồng ý, tôi là người đã kết hôn, tôi sẽ trung thành với hôn nhân của tôi, trung thành với chồng của tôi."


"Bây giờ người chơi trò ngoại tình cũng rất nhiều mà!" Có vẻ Trần Chẩn Xung rất có quan điểm đối với việc trung trinh bất nhị: "Tôi từng qua lại với phụ nữ có chồng rồi!"


"Đi ngược lại với công tích vĩ đại của cậu Trần, tôi không có hứng thứ." Mặc Sơ trầm giọng nói: "Hiện tại tôi chỉ đang thông báo cho anh, trên hôn lễ, anh phải gọi Ada một tiếng mẹ!"



vietwriter.vn



Trần Chẩn Xung cười lạnh một tiếng: "Mặc SỢ, cô không thuyết phục được tôi, là cô không hoàn thành được công việc, tôi sẽ không gọi!"


Mặc Sơ đã có dự liệu trước: "Cậu Trần, đây là ý của ông Trần và có Ada, tôi kể cho cậu Trần một câu chuyện này, tại sao Mỹ lại kiêu ngạo và hung hăng như vậy, bởi vì nước đó đặc biệt hùng mạnh, tại sao anh ta lại trắng trợn đi kiểm soát đất nước khác, bởi vì kinh tế anh ta mạnh, cách kiểm soát có hiệu quả nhất trên thế giới này chính là kiểm soát trên mặt kinh


tế."


Mặc Sơ nói tới đây, cô thấy sắc mặt của Trần Chấn Xung xanh mét.


Cô biết, hiện tại Trần Chẩn Xung có xe thể thao để lái, chắc là công lao của ông Trần nhỉ!


Một khi ông Trần thực hiện trừng trị kinh tế đối với Trần Chấn Xung, thì ngay cả xe thể thao anh ta cũng không có mà lại nữa đâu!



vietwriter.vn



"Ông ấy sẽ không đối xử với tôi như vậy!" Trần Chấn Xung mất khống chế hét lên.


Mặc Sơ đã nhìn thấy sự cưng chiều của ông Trần dành cho Ada, trái lại có sẵn lòng tin tưởng, ông ta sẽ thực hiện trừng trị kinh tế với Trần Chấn Xung.


"Thời gian và địa điểm tiệc cưới, sẽ có người đưa thiệp cho cậu Trần, chuyện mà tôi phải chuyển lời cho anh, tôi cũng đã nói xong rồi." Mặc Sơ đứng lên, chuẩn bị đi.


Trần Chấn Xung tức giận vỗ bàn: "Mặc Sơ, CÔ có nhầm không vậy? Cô không phải là ngăn cản bọn họ kết hôn, trái lại là đẩy tôi vào hoàn cảnh để cho người ta cười nhạo à?"


Mặc Sơ chậm rãi nói: "Thứ nhất, khách hàng của tôi là cô Ada và ông Trần, tôi sẽ không ngăn cản, trái lại tôi hy vọng bọn họ hôn nhân hạnh phúc, mỗi một người đối xử tử tế với hôn nhân thì đều có có được hạnh phúc, mỗi một người chơi đùa với tình cảnh thì đều sẽ kết cục phải nhận, thứ hai, anh có bị người ta cười nhạo hay không, cái này không nằm trong phạm vi suy nghĩ của tôi, cái này không phải trách nhiệm công việc của tôi, tôi và anh cũng không có quan hệ bạn bè gì, tôi không có nghĩa vụ phải suy nghĩ cho anh."


Trần Chẩn Xung tức giận nói: "Cô ăn nói giỏi thế này, võ mồm không tệ nhỉ! Rất có thể dễ đàn ông vui vẻ!"


Mặc Sơ nhíu mày: "Nhằm vào loại người như anh, tất nhiên tài ăn nói sẽ không quá tệ!"


Trần Chẩn Xung thấy cô không hiểu ý trong lời nói của anh ta, anh ta lại nói: "Mặc Sở, cô ngốc thật? Hay là giải và ngốc? Kỹ thuật trên mồm mà tôi nói, là phụ nữ quỳ dưới hàng đàn ông, dùng miệng lấy lòng đàn ông..."


Khi anh ta nói tới đây, Mặc Sơ đã hiểu ra.


Tất nhiên, từ trước đến giờ Quyền Đế Sâm sẽ không là kiểu đàn ông này, anh dành cho cô sự tôn trọng, cho dù là lúc thân mật nhất buổi tối, anh cũng có chừng mực, sẽ không có yêu cầu quá đáng.


Nhưng, tên Trần Chẩn Xung này lại là một thằng đểu, siêu khiến người ta chán ghét!


Mặc Sơ cầm cốc cà phê ở trên bàn lên, không nói lời nào đã hắt lên mặt Trần Chấn Xung!


Trần Chấn Xung chưa bao giờ bị phụ nữ đối xử như thế này, anh ta nào có bị người ta hắt cà phế trước mặt chốn đông người như này bao giờ đầu, anh ta toàn làm thái tử gia được phụ nữ vây xung quanh thôi!


"Mặc SƠ, cô muốn chết à?" Trần Chấn Xung vọt qua liền muốn giơ nắm đấm với cô!


Mặc Sơ cười lạnh một tiếng: "Các anh tự tụ tập đua xe đã là phạm pháp rồi, sao nào? Anh


muốn tôi đưa những bức ảnh này cho sở cảnh sát không? Trước giờ tôi không phải người thích khoe mẽ, nhưng, tôi cũng không cho phép người khác bắt nạt tôi đâu!"


Trần Chấn Xung thu lại nắm đấm!


Tất nhiên là anh ta rõ ý mà Mặc Sơ nói!


Mặc Sơ nói xong thì liên lái xe rời đi.


Cô lái chiếc BMW mà Quyền Đế Sâm tặng, chạy trên đường cao tốc vùng duyên hải ven biển.


Trần Chấn Xung tức giận, rất xúc động, anh ta lái xe thể thao đi tìm Mặc Sơ tính số, anh ta cũng muốn tìm ông cụ tính sổ nữa!


Xe của anh ta chạy như bay trên đường cao tốc, chẳng mấy chốc đã đuổi kịp xe của Mặc So.


Anh ta ác ý đâm vào, "phanh" một tiếng vang lên!


Xe của Mặc Sơ lập tức bị chấn động, cả người có nghiêng sang bên, lại trong nháy mắt, đầu cô đụng lên vô lăng, cơ thể cũng không khống chế được mà ngả về trước, trước ngực cũng đập lên tai lái, một trận đau đớn truyền tới!


Nơi này cách nút giao cao tốc không xa, vẫn có cảnh sát giao thông đang trực.


Khi xe của Trần Chấn Xung đâm vào và phát ra tiếng vang, thì cũng đã dẫn cảnh sát giao thông tới.


"**!" Trần Chấn Xung cũng không chạy được, anh ta xuống xe, đứng sang một bên.
vietwriter.vn vietwriter.vn
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom