• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Xin chào, thiếu tướng đại nhân 2022 (2 Viewers)

  • chap-68

Xin chào, thiếu tướng đại nhân - Chương 68: Hiệu ứng sóng gợn




Translator & Editor: Lục Tịnh An



Trong phòng tổng giám đốc tòa nhà quản lý khu nghỉ dưỡng núi Độc Phong, thủ lĩnh Dương Đại Vĩ của Đại Khuyên Tử nhìn đồng hồ bấm giây, trong tay cầm máy bộ đàm, vừa mới nghe tiếng kêu gào của cấp dưới xong, sắc mặt lập tức âm trầm xuống, mắng chửi: “Mẹ nó! Lão bát bị người ta xử rồi!”



“Lão đại! Lão đại! Đám cảnh sát đó biết ở đây xảy ra chuyện rồi!” Hắn vừa nói xong, một tên đàn ông toàn thân đầy máu phá cửa mà vào, một tay cầm khẩu súng bắn tỉa, một tay che bả vai của mình, khăn quấn trên tay đều bị máu thấm đỏ.



Đúng là kẻ cướp ‘lão thất’ đã bắn cảnh sát trên đường vào resort lúc nãy.



“Cảnh sát cũng biết rồi?!” Dương Đại Vĩ nhíu mày, “Thông báo cho người của chúng ta, mau chóng bắt ba đứa sinh viên đại học kia lại, chúng ta chạy khỏi đây!”



Vốn dĩ muốn ung dung đối phó, bây giờ Cục cảnh sát lại có thể đến nhanh như vậy, bọn chúng không chạy thì đợi cảnh sát đến tóm gọn đi…



“Em đi liền đây!” Lão tam cùng canh các trong phòng tổng giám đốc với Dương Đại Vĩ lập tức cầm súng lên, mang người xông ra ngoài.



Khi đi qua phòng hội nghị, hắn nhìn vào bên trong một cái.



Tất cả nhân viên trong resort đều bị bọn chúng đánh thuốc mê, đang nằm trên mặt đất phòng hội nghị ngủ say sưa.



Cửa phòng hội nghị đã bị bọn chúng khóa chặt từ bên ngoài, còn thêm thanh sắt, cho dù có người tỉnh lại cũng không sợ bọn họ gây rối.



……



Trong Thanh Phong Uyển, Cố Niệm Chi đợi gần nửa tiếng rồi, cũng không đợi được anh Lý quay lại tìm cô ấy, trong lòng cô ấy càng lúc càng căng thẳng khó chịu hơn.



Mai Hạ Văn ôm cánh tay đứng trước cửa sổ, nhìn mưa lớn vẫn rơi dày đặc bên ngoài, con ngươi sau cặp kính gọng vàng im lìm không ánh sáng.



Tráng sĩ khoác áo mưa, núp sau cánh cửa Thanh Phong Uyển tra xét động tĩnh bên ngoài, qua khe cửa nhìn thấy hai người cầm súng vội vã từ đường lớn ngoài cổng đi qua, hắn bị dọa đến nỗi chân cũng mềm nhũn rồi.



Đợi hai người ở trước cửa đi xa rồi, hắn mới thở hổn hển chạy về, thấp giọng nói với Mai Hạ Văn: “Lớp trưởng, có hai người đi về phía Minh Nguyệt Các rồi, mình thấy bọn chúng đều mang theo súng!”



“Tiêu rồi, có phải bọn chúng muốn ra tay không? Chúng ta phải làm sao? Chẳng lẽ ngồi yên chờ chết sao?!” Yêu nữ ôm đầu, liều mạng lắc đầu: “Không được không được! Mình còn chưa sống đủ đâu! Không thể ngủm củ tỏi như thế này!”



“Tất nhiên không thể ngồi yên chờ chết.” Cố Niệm Chi cũng đứng trước cửa sổ quay đầu lại, ánh mắt trầm lắng, nhìn khuôn mặt của từng người trong phòng.



Mắt cô ấy vốn dĩ đã to, con ngươi đặc biệt đen láy, lúc này càng như sáng lên, dưới ánh đèn sáng đến kinh người, giống như có hai ngọn lửa đang bốc cháy trong mắt.



Thần sắc của Cố Niệm Chi khích lệ mọi người.



“Em muốn làm thế nào?” Mai Hạ Văn nhìn qua, ánh mắt hoàn toàn bị cô ấy thu hút.



Chính là thần sắc này, vẻ đẹp này, lại có thể vô ý xâm nhập vào đáy lòng hắn.



Cố Niệm Chi mặc áo mưa tiện lợi mà resort để sẵn trong phòng lên, nhìn đèn lồng sáng ngời trên đỉnh đầu, mỉm cười nói: “Em muốn đi kéo công tắc nguồn điện.”



Hoàn toàn tối đen, mới dễ thừa nước đục thả câu.



Như vậy ưu thế của đối phương cũng không nhiều nữa, hơn nữa còn có thể dẫn đến sự chú ý của những người khác ở tại resort này.



Cố Niệm Chi không tin băng cướp đó có gan giết hết toàn bộ người trong khu nghỉ dưỡng này.



Nếu bọn chúng có can đảm như vậy, cũng sẽ không âm thầm bỏ thuốc mê sinh viên ở Minh Nguyệt Các rồi.



Trong phòng đều là người thông minh, lập tức hiểu ý của cô ấy.



Mai Hạ Văn nói ngay: “Để anh đi, anh biết nguồn điện ở đâu.”



“Anh đi chung với em, em rất quen thuộc với loại việc như kéo công tắc nguồn điện này.” Cố Niệm Chi nháy mắt với Mai Hạ Văn, lòng bàn tay đầy mồ hôi, vậy mà lại có chút hăng hái.



Biết nguồn điện ở đâu, chưa chắc biết kéo công tắc nguồn điện như thế nào.



Hơn nữa bây giờ hệ thống mạch điện phức tạp hơn trước đây nhiều, mức độ bảo vệ cũng mạnh hơn.



Người chưa từng trải qua huấn luyện, vẫn thật sự chưa chắc có thể cúp được nguồn điện của nơi lớn như khu nghỉ dưỡng núi Độc Phong này.



Mà lúc đầu Cố Niệm Chi sống ở nơi đóng quân Đội hành động đặc biệt hai năm, nhìn đám binh lính đó huấn luyện, cô ấy ngứa tay nên cũng thử mấy lần.



Loại chuyện phá hoại như kéo nguồn điện này, đã từng do những người ở Đội hành động đặc biệt trêu chọc cô ấy, dạy cô ấy chơi đùa…



Mai Hạ Văn: “... Được thôi.” Hắn cũng khoác áo mưa, cùng với Cố Niệm Chi xông vào màn mưa dày đặc.



Mai Hạ Văn đã đến resort này rất nhiều lần, có một lần đến cùng với người lớn của Mai gia, là khách quý của Phó tổng giám đốc resort này.



Phó tổng đã từng tự mình dẫn bọn họ đi tham quan trong resort, Mai Hạ Văn nhớ là lúc đó bọn họ đi qua một nơi, vị phó tổng đó từng giới thiệu, nói đó là phòng phân phối điện.



Trong phòng phân phối điện có nguồn điện tổng của cả resort, bọn họ không đi vào.



Mặc dù một hai năm đã trôi qua, nhưng chuyện này vẫn như kí ức còn mới mẻ trong lòng Mai Hạ Văn.



Hắn theo phương hướng trong trí nhớ, dẫn Cố Niệm Chi đến phòng phân phối điện.



Trong đêm mưa lớn, đường không dễ đi.



Hai người họ nắm tay, bước thấp bước cao đi lên bậc thềm của phòng phân phối điện.



Cửa chính đóng chặt, trong khe cửa có ánh đèn xuyên qua.



Mai Hạ Văn đến gần khe cửa nhìn vào trong, kinh ngạc: “Bên trong không có người!”



Theo lẽ thường, phòng phân phối điện phải có người trực hai mươi bốn giờ.



Ánh mắt Cố Niệm Chi chớp nhẹ, đẩy Mai Hạ Văn ra, “Để em.”



Trong tay cô ấy nắm chặt một món trang sức nhìn có vẻ xoàng xĩnh trong chùm chìa khóa, vừa bịt lỗ khóa, cắm món trang sức nhỏ đó vào.



Món trang sức nhỏ này của cô ấy, thật ra là đồ mở khóa, là quà sinh nhật m Thế Hùng tặng cô ấy một năm nào đó.



Tay cảm nhận được mắt khóa trong lỗ khóa, nhẹ nhàng xoay chuyển mấy lần, khóa cửa ‘tách’ một tiếng mở ra rồi.



Mai Hạ Văn ngây ra, “Sao em mở ra được?”



“Đây là bí mật của em…” Cố Niệm Chi nháy nháy mắt với Mai Hạ Văn, khuôn mặt xinh đẹp diễm lệ trong đêm mưa như đóa hoa quỳnh hiếm thấy trên đời, đẹp như chưa từng có, vì quá cám dỗ người, nhìn đôi mắt cô ấy cũng không dám chớp, sợ vẻ đẹp này trôi đi trong giây lát, sẽ không được nhìn thấy nữa.



Trong đầu Mai Hạ Văn có một trận choáng váng, đều không có cách nào nghĩ đến, chỉ nhìn chằm chằm khuôn mặt của Cố Niệm Chi, nghe giọng nói êm tai của cô ấy, mơ hồ đứng ngoài cửa canh chừng cho cô ấy.



Giờ phút này, Cố Niệm Chi nói cái gì, thì hắn làm cái đó, hoàn toàn không tự chủ được.



Cố Niệm Chi thấy Mai Hạ Văn đột nhiên nghe lời như vậy, cũng cảm thấy kì lạ, nhưng cô ấy không có thời gian nghĩ nhiều, lách mình đi vào.



Trong phòng phân phối điện có rất nhiều công tắc và bộ phân phối điện, còn có các loại nguồn điện.



Thật sự, nếu chỉ có một mình Mai Hạ Văn đến, hắn căn bản không thể tìm ra được nguồn điện tổng là cái nào, nếu tùy tiện kéo, chỉ khiến bọn cướp đó cảnh giác hơn thôi.



Ánh mắt Cố Niệm Chi chần chừ trong phòng phân phối điện, không bao lâu sau đã khóa chặt một khung kính lớn vừa phải sát tường.





Từ đường dây mà xem, bên trong che lại, chắc là nguồn điện tổng.



Cố Niệm Chi cấp tốc đi qua xem xét tỉ mỉ.



Khung kính đó dùng ổ khóa rất lớn, cô ấy quan sát cẩn thận một lần, không dám sử dụng đồ mở khóa nữa.



Vì ổ khóa kia hình như còn có một dây điện.



Loại khóa này, không thể dùng đồ mở khóa để mở.



Nhưng khung kính có mặt đồng hồ của nguồn điện tổng được che lại đó không có bất kì kết nối mạch điện nào.



Cố Niệm Chi nhìn một lát, xoay một vòng trong phòng phân phối điện, cuối cùng ra quyết định, cầm một cái búa trong hộp đồ nghề phòng phân phối điện, mạnh mẽ đập xuống chính giữa cái khung kính đó.



Loảng xoảng!



Khung kính theo đó mà vỡ ra, lộ ra mặt đồng hồ của nguồn điện tổng bên trong.



Bất kể là thứ gì, muốn xây dựng đều không dễ dàng, nhưng phá hoại lại rất dễ.





Cố Niệm Chi lấy ra bút cách điện tìm được trong hộp đồ nghề, làm loạn trên mặt đồng hồ, rất nhanh trên mặt đồng hồ có những đốm lửa nhỏ bắn tung tóe.



Mấy tiếng nổ vang lên.



Đèn của phòng phân phối điện chớp mấy lần, thì tắt rồi.



Cả khu nghỉ dưỡng, ánh đèn vụt tắt như hiệu ứng sóng gợn, lấy phòng phân phối điện làm trung tâm, khuếch tán ra ngoài.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom