• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Hot Xin Chào Thiếu Tướng Đại Nhân 2023 (2 Viewers)

Các bạn đang đọc truyện Xin Chào Thiếu Tướng Đại Nhân – Chương 336 miễn phí tại Hãy tham gia Group của đọc truyện Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày - VietWriter trên nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!


****************************​




Chương 336 BẤT THÌNH LÌNH BỊ LÀM MAI
“Nếu điều tra Chương Phong thật, phía ông nội của cậu… có khó xử không?”


Thượng tướng Quý khéo léo hỏi.


Chuyện này liên quan quá nhiều. Trước khi nghỉ hưu, ông cụ Hoắc là thành viên trụ cột của Uỷ ban tối cao Bộ Quốc phòng, bây giờ cũng là hàm Thượng tướng, được tính là nhân vật tầm cỡ trong các nhân vật cấp cao của Đế quốc, các mối quan hệ và tập đoàn lợi ích sau lưng ông cụ không phải ít.


Hoắc Thiệu Hằng nhíu mày ra vẻ cân nhắc kỹ lưỡng.


Thượng tướng Quý thấy vậy cũng ngầm tán dương, đúng là hạt giống tốt, ông đã không chọn nhầm người kế nhiệm…


Lúc cần ra tay sẽ ra tay, biết phân rõ nặng nhẹ, gấp gáp hay có thể trì hoãn.


“Còn nhà họ Tạ thì sao, cậu đã cân nhắc đến cảm giác của họ chưa?”


Thượng tướng Quý lại nhắc, lo Hoắc Thiệu Hằng tuổi trẻ sốc nổi, phạm vi công kích quá rộng sẽ mang lại rất nhiều kẻ thù.


“Tôi đã cân nhắc rồi.” Hoắc Thiệu Hằng hình như đã hạ quyết tâm, ngước mắt kiên định trả lời, “Chỉ động đến nhà họ Chương và công ty liên quan đến nhà họ Chương, không kéo những người khác vào cuộc.”


Anh cũng phải tay non mới vào nghề, đã sớm cân nhắc đến các mối quan hệ lợi ích. Dù sao thì người không có đầu óc, không có năng lực sẽ không thể nào tăng từ Thiếu uý lên Thiếu tướng trong vòng mười năm được.


“Thế thì được.” Thượng tướng Quý hài lòng gật đầu, cẩn thận dặn dò anh: “Ban đầu không được tấn công trên phạm vi quá rộng, nếu trong quá trình điều tra phát hiện các vấn đề khác thì lúc đó điều tra cũng không muộn.”


“Rõ, thưa Thủ trưởng!”


Hoắc Thiệu Hằng lập tức đứng nghiêm hành lễ, biểu thị anh sẽ tuân theo mệnh lệnh của Thượng tướng Quý.


Thượng tướng Quý rất hài lòng với phản ứng của Hoắc Thiệu Hằng. Biết Hoắc Thiệu Hằng đã hiểu được tinh thần của mình, ông liền mỉm cười dựa vào lưng ghế, nói: “Thiệu Hằng này, năm nay cậu hai mươi tám tuổi rồi nhỉ?”


Hoắc Thiệu Hằng gật đầu không đáp.


Thượng tướng Quý nói tiếp: “Đến nay cậu vẫn một mình, không tốt cho sự nghiệp sau này đâu.”


Càng lên cao sẽ càng thấy được độ quan trọng của một gia đình ổn định, ít nhất hình tượng trước nhân dân sẽ là hình ảnh bình thường.


“Tôi đang cân nhắc vấn đề cá nhân rồi.” Hoắc Thiệu Hằng biết mình không thoát được cửa này. Nếu như lúc trước thì anh sẽ đau đầu tìm cách xử trí, nhưng bây giờ anh đã có người vừa ý nên trả lời rất thoải mái.


“Thế à?” Thượng tướng Quý háo hức nhoài về phía trước. Đôi mắt sắc bén có thể nhìn thấu lòng người khác kia, lúc này đang sáng lên muốn hóng chuyện, “Cậu vừa ý ai rồi thế?”


Hoắc Thiệu Hằng cạn lời.


“Sao vậy? Không trả lời à? Cậu còn ngại tôi sao?” Thượng tướng Quý thấy buồn cười, “Nói đi xem nào, tôi tham mưu cố vấn cho?”


Xem ra không nói thì Thượng tướng Quý sẽ không tha cho anh.


Hoắc Thiệu Hằng đành hàm hồ thoái thác: “Tôi nói là đang cân nhắc chứ chưa có mục tiêu cụ thể.”
“Thế à…” Thượng tướng Quý gật đầu vẻ thấu hiểu, “Thiệu Hằng này, lúc trước tôi đã nói vấn đề này với cậu rồi, tổ chức rất coi trọng hôn nhân của cậu, cậu nhất định phải làm cho tốt, không được mảy may sai sót gì đâu đấy.”


Trong lòng Hoắc Thiệu Hằng hơi chững lại, nhưng ngoài mặt vẫn điềm nhiên, “Tôi biết rồi, cảm ơn Thủ trưởng đã căn dặn.”


“Tôi biết xưa nay cậu luôn nghe theo sự sắp xếp của tổ chức, nhưng hôn nhân đại sự, tổ chức cũng sẽ không bắt cậu phải lấy ai. Giờ là thời đại nào rồi, đâu có bao trọn gói đám cưới nữa đâu.” Thượng tướng Quý cười ha hả, trong giọng nói vừa nhẹ nhàng vừa cứng rắn: “Nhưng không có nghĩa là cậu lấy ai cũng được, hiểu rồi chứ?”


“Rõ!”


Hoắc Thiệu Hằng lập tức trả lời.


Anh biết chỉ cần mình trả lời chậm một chút, Thượng tướng Quý sẽ nghĩ sang chuyện khác. Nhưng giờ cũng tuyệt đối không phải là lúc có thể công khai chuyện của anh và Niệm Chi.


“Cậu hiểu rồi thì tốt.” Thượng tướng Quý hài lòng gật đầu, “Hôm nay có mấy cô gái trong độ tuổi phù hợp với cậu đến đây, có Từ Phiêu Hồng, con gái của Phó Tham mưu trưởng Cục tác chiến, chính là cô bé ban nãy xin lỗi cậu đấy. Cậu xem lại cậu xem, rõ ràng trên đường bị cô ấy chặn lại mà vẫn còn khẳng định không có chuyện này, cậu tính cho con gái nhà người ta là việc tốt, nhưng cũng đừng thô lỗ thế chứ!”


Hoắc Thiệu Hằng nhận thấy mình không biết trả lời ông thế nào, đành im lặng.


Thấy Hoắc Thiệu Hằng không phản đối, Thượng tướng Quý lại càng thấy hứng thú, “Còn con gái của Sư đoàn trưởng Sư đoàn 8 quân khu 1, cũng xinh đẹp, nhập ngũ ba năm hiện là hàm Trung uý. Một người khác là cháu gái của Phó quân khu 5, nhỏ hơn cậu bốn tuổi, tương tự với Từ Phiêu Hồng, từng tiếp xúc với cậu khi đi thực tập ở Quốc hội, rất có cảm tình với cậu. Thế nào? Có muốn làm quen không?”


Hoắc Thiệu Hằng tiếp tục cạn lời.


“Cậu có thể làm quen từng người một cũng được.” Thượng tướng Quý chỉ muốn ghép đôi ngay lập tức, “Hai chúng tôi đều thích Từ Phiêu Hồng. Cô bé đó có chí khí lắm nhé. Không chịu dựa thế trong nhà, tự mình thi vào Học viện Cảnh sát rồi chủ động trở thành một cảnh sát cấp cơ sở. Cậu nghĩ mà xem, sau này cậu lên cao rồi có một người vợ như Từ Phiêu Hồng sẽ rất được mọi người hoan nghênh.”


Nếu Hoắc Thiệu Hằng bước lên đài chính trị, trở thành những nhân vật như Thượng tướng Quý, Chủ tịch Long hay Thủ tướng Đậu thì cả anh và người nhà của anh đều sẽ bị người ta cầm kính lúp soi từng chân tơ kẽ tóc.


Cách làm của Từ Phiêu Hồng chắc chắn sẽ được nhân dân hoan nghênh. Xuất thân tốt, nhưng sẵn sàng làm việc sinh hoạt như những người bình thường.


Hoắc Thiệu Hằng cười khan hai tiếng: “Thưa Thủ trưởng, tôi muốn tự mình giải quyết chuyện này. Dù sao thì kết hôn cũng phải báo cáo và phải được phê duyệt. Đến lúc đó Thủ trưởng lại thẩm tra xem thế nào sau, có được không ạ?”


“Được chứ.” Thượng tướng Quý nghĩ thấy phải, nhưng vẫn nhắc nhở Hoắc Thiệu Hằng: “Cậu yêu ai cũng phải báo cáo, phải được Ủy ban tối cao phê chuẩn rồi mới được công khai, nghe rõ chưa?”


“Rõ, thưa Thủ trưởng.”


Hoắc Thiệu Hằng vẫn lập tức đồng ý. ngontinhhay.com


Anh không đồng ý không được, làm nghề này, vì bản thân anh là người đứng phía sau cánh rèm nên các anh không được có bất kỳ riêng tư gì với Ủy ban tối cao của Bộ Quốc phòng.


Hoắc Thiệu Hằng thậm chí còn nghi ngờ Thượng tướng Quý đang thăm dò, cảnh cáo anh không được yêu Cố Niệm Chi…


Tất nhiên, anh chỉ giữ suy nghĩ này trong lòng, không nói toạc ra trước mặt Thượng tướng Quý.


Hoắc Thiệu Hằng hoàn toàn hiểu được suy nghĩ của Thượng tướng Quý, nhưng anh không tán thành. Anh có suy nghĩ riêng, cũng có cách làm riêng, nhưng thời cơ chưa tới, bây giờ nói toạc ra là tự tìm đường chết.


Thế nên anh tiếp tục im lặng.


Thượng tướng Quý nói xong đứng lên dẫn anh ra ngoài, khoác vai anh tiếp tục đề cử Từ Phiêu Hồng: “Cậu cứ cân nhắc cẩn thận cô bé này đi. Cô bé ấy tốt người đẹp nết, cũng có năng lực, hơn nữa lại xinh đẹp. Tôi nghe bố cô bé nói cô bé chưa bao giờ yêu ai, là một trang giấy trắng rất thuần khiết đấy!”


Hoắc Thiệu Hằng không thể im lặng được nữa, còn im lặng nghĩa là phản đối, đành nói: “Tôi sẽ suy nghĩ cẩn thận, cảm ơn Thủ trưởng đã quan tâm.”
“Được!” Thượng tướng Quý vỗ mạnh lên vai anh, “Vừa khéo Tết này mọi người đều rảnh, mấy ngày nay cậu hẹn cô ấy đi ăn, đi xem phim gì đấy đi, tìm hiểu nhau một tí.”


“Mấy ngày này chắc không được.” Hoắc Thiệu Hằng từ chối một cách tự nhiên, “Tôi đang bận chuyện nhà họ Chương, không có nhiều thời gian. Một lát nữa tôi còn phải đến gặp Chủ tịch Long nói rõ tình hình, nếu không khi Quốc hội chất vấn sẽ rất phiền phức.”


“Ha ha, không sao, cậu bận đến đâu thì cũng phải ăn chứ?” Thượng tướng Quý chắp tay sau lưng, cười, “Không có thời gian đi xem phim thì thôi, nhưng cậu phải mời con gái nhà người ta ăn cơm đấy. Hôm nay cậu làm người ta gượng gạo như thế cũng cần đền bù chứ.”


Hoắc Thiệu Hằng mỉm cười nhàn nhạt, hỏi: “Tướng Quý thích cô Từ đến vậy sao? Cô ta thật sự không phải họ hàng của Thủ trưởng chứ ạ?”


“Tất nhiên là không rồi, cậu nghĩ xem nếu tôi mà có con gái thì tôi còn làm mối cho người khác à? Tôi mà có con gái thì tôi gả nó cho cậu từ mấy năm trước rồi!” Thượng tướng Quý rất thích Hoắc Thiệu Hằng, chỉ tiếc mình lại có hai thằng con trai mà không có con gái. Con gái của họ hàng thì lại thấy không xứng với Hoắc Thiệu Hằng nên mới không có ý định làm mối cho anh.


Mãi đến gần đây ông mới phát hiện ra Hoắc Thiệu Hằng đến tuổi kết hôn rồi.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom