Trong ánh sáng huy hoàng của đêm tối, dưới sự theo dõi của bao nhiêu người trước mặt, cậu cười nho nhã và nói: "Cảm ơn mọi người đã quá khen, thật vinh hạnh".
Mộng Du giang hồ 2?
Cái tên quen thuộc mà lạ lẫm này làm Vy Vy ngay lập tức quay sang nhìn Tiêu Nại, cô hỏi: "Mộng du giang hồ sẽ ra phần 2?".
Sao từ trước đến giờ cô chưa hề nghe thấy tin này nhì, hơn nữa lại nhìn thấy thiết kế cơ bản của nhân vật ở máy tính của Tiêu Nại, điều này nói lên điều gì?
"Trò chơi này là do anh làm?" Cô hỏi trực tiếp luôn câu hỏi này, nhưng ngay lập tức Vy Vy phủ định luôn câu hỏi của mình: "Không đúng, em nhớ Mộng du giang hồ là sản phẩm của công ty Phong Đằng mà?".
"Mộng du giang hồ đúng là của Phong Đằng nhưng Mộng Du giang hồ 2 do bọn anh và bên Phong Đằng cùng hợp tác phát hành".
Giọng nói và cách biểu lộ tình cảm của cậu cứ bình thản đều đặn không giống như đang tiết lộ một tin chấn động người khác gì cả. Vy Vy ngây người ra một hồi mới tỉnh: "Hình như trước giờ chưa hề nghe đến việc sẽ tung ra Mộng du giang hồ 2?".
"Từ trước đến giờ chưa hề công bố ra ngoài".
Vy Vy đột nhiên nhớ lại: "Vậy kênh nữ tặc cướp chồng ấy là anh…".
Tiêu Nại lắc đầu: "Không, quyết định mua kênh là của Phong Đằng, anh chỉ biết trước em có một ngày thôi".
Tuy cậu cùng hợp tác với Phong Đằng làm Mộng du 2, thế nhưng Mộng du 1 lại chẳng có
chút quan hệ gì với cậu cả. Mộng du 1 là do bộ phận phát triển kinh doanh khoa học thuộc tập đoàn Phong Đằng sản xuất, thuộc thể loại trò chơi võ hiệp. Do không phụ thuộc nhau nên bên đó có quyết định gì thì cậu không biết được. Nếu không phải quyết đinh này có liên quan đến Mộng du giang hồ 2 thì Phong Đằng không bao giờ hỏi ý kiến cậu làm gì.
Ban đầu nếu như không phải suy nghĩ đến vấn đề tài chính và khả năng chịu trách nhiệm rủi ro của bản thân mình thì Tiêu Nại cũng không hợp tác với Phong Đằng để làm Mộng du giang hồ 2, theo điều khoản hợp đồng hợp tác thì Công ty khoa học kĩ thuật Phong Đằng chỉ chịu trách nhiệm đầu tư tài chính và vận hành kinh doanh hậu kì, còn việc tiến hành thì hoàn toàn do đội của cậu đảm nhiệm. Vì thế khi Phong Đằng gọi điện thoại nói trong Mộng du giang hồ 2 muốn thêm trò chơi cướp dâu vào thì Tiêu Nại có chút ngạc nhiên. Sau khi nghe bên kia nói trò chơi được xây dựng theo nội dung của kênh tự tạo trên mạng thì Tiêu Nại bắt đầu cười đầy ẩn ý.
Cậu suy nghĩ một hồi và đồng ý thêm phần chơi mới này vào trong Mộng du giang hồ 2, thế nhưng cậu không hề nói với Phong Đằng là nhân vật Nhất Tiếu Nại Hà trong kênh đó chính là mình.
Bên phía Phong Đằng đương nhiên cũng không biết Nhất Tiếu Nại Hà chính là cậu, ID này được công bố đầu tiên khi chơi Mộng du giang hồ1, bạn bè cùng phòng lấy cho cậu cái tên này, sau một thời gian cậu không chơi nữa, cho đến khi hợp tác cùng với Phong Đằng thì cậu mới tiếp tục chơi với cái tên quen thuộc ngày trước.
Tiêu Nại vừa giải thích ngắn gọn quan hệ của cậu với Phong Đằng, vừa giải thích việc muốn thiết kế nhiều nhân vật nữa cho Vy Vy nghe, Vy Vy ngừng một lúc rồi mới hỏi: "Vậy cách chơi cướp dâu mới là thế nào?".
"Nói đơn giản là sẽ thiết kế một nút bật tắt, người chơi khác giới chưa kết hôn thì có thể bật nút cướp dâu, cướp rể để tham gia cướp".
Vy Vy phản ứng ngay lập tức: "Giống nút tắt mở PK trong một số trò chơi à?".
"Ừ".
Dường như trò này rất hay thế nhưng cứ như thế không phải sẽ hỗn loạn hay sao? Vy Vy tưởng tượng ra cảnh nam nữ trong trò chơi cứ cướp đi cướp lại mãi mà toát mồ hôi.
Sau khi giải thích xong về thiết kế của nhân vật, Tiêu Nại đi pha trà. Vy Vy nhìn màn hình máy tính rồi tay cầm luôn con chuột của Tiêu Nại lúc nào không hay, sau đó cô tiếp tục kích vào nhân vật rồi ngồi dán mắt chăm chú xem, không biết từ lúc nào đã ngồi luôn lên chiếc ghế của Tiêu Nại nữa.
Tiêu Nại pha xong hai cốc trà rồi quay lại thì thấy cảnh tượng ấy, cậu sững người một hồi rồi mỉm cười, cậu đặt cốc trà lên giá sách bên cạnh rồi dựa người vào giá sách, cầm cốc trà của mình uống từng ngụm một.
Em đứng trên lầu ngắm cảnh, có người ngắm cảnh trên lầu đang ngắm em.
Vy Vy chăm chú xem rất nhập tâm, cô còn xem cẩn thận thiết kế từng nhân vật sau đó cô quay lại nhìn chăm chú vào Tiêu Nại và nói: "Em thích trò chơi này".
Tiêu Nại vẫn dựa người vào giá sách và cười: "Chỉ thông qua thiết kế nhân vật?".
"Không phải". Vy Vy nghĩ một lúc rồi cảm thấy tuy nói về chủ đề này có chút ngại ngùng thế nhưng cô vẫn muốn nói cách nghĩ của mình ra.
"Hiện nay trò chơi online có nhiều trên thị trường, để hấp dẫn người chơi thì nhân vật nữ đều mặc quần áo gợi cảm, không kín đáo, nói thẳng ra là khó coi. Ban đầu khi em chọn nhân vật nữ hiệp áo hồng thứ nhất là em thích kĩ năng của cô ấy, thứ hai là quần áo của cô ấy tương đối nhiều. Thế nhưng Mộng du giang hồ 2 không phải như thế, quần áo của nhân vật trong game rất bình thường, điều đó nói lên người thiết kế trò chơi rất tôn trọng trò chơi của chính mình, đối với trò chơi của mình thì rất tự tin, không dùng những thủ đoạn thu hút rẻ tiền".
Vy Vy thấy trong lòng mình vui vẻ lạ thường. Nhân vật nữ trong "Mộng du giang hồ 1 cũng hở hang thế nhưng so với những game khác trên thị trường thì còn kín đáo hơn nhiều, Mộng du giang hồ 2 có sự thay đổi lớn như thế chắc chắn là quyết định sáng suốt và xuất phát từ trái tim của Đại Thần rồi. Điều này có nói lên Đại Thần rất tôn trọng phụ nữ không nhỉ?
Tiêu Nại không nghĩ rằng Vy Vy lại nói ra được những câu như thế, trong lòng không khỏi xúc động, nhìn gương mặt tràn đầy niềm vui của Vy Vy, chiếc mũi đang nghếch lên để ngửi mùi hương trà nữa chứ, trong đáy lòng cậu tự nhiên có một cảm giác rất vui vẻ hạnh phúc.
Để "thiết kế nhân vật nữ không hở hang", mấy từ này nói ra thì đơn giản thế nhưng lúc đầu cậu phải tốn không biết bao công sức mới có thể thực hiện được nó. Cậu xuất thân từ gia đình gia giáo nên trong người cũng có sự kiên trì của riêng mình, thế nhưng nếu mang nguyên tắc của bản thân mình đi thuyết phục đối phương đầu tư? Điều này quá ngây thơ, quá không thực tế, chỉ có thị trường mới thuyết phục đươc thị trường, thế nên cậu làm rất nhiều cuộc điều tra để nhà đầu tư thấy được khả năng tiêu dùng của phụ nữ trong game, nhận thấy được sự hấp dẫn của game không phải là do độ hở hang của phụ nữ…
Có điều những điều này bình thường tự nhiên anh không nói với Vy Vy, có nhiều ý kiến đến với Tiêu Nại nhưng cậu chỉ coi như gió thoảng ngoài tai.
Trong ánh sáng huy hoàng giữa đêm tối, dưới sự theo dõi của bao nhiêu người trước mặt, cậu cười thật nho nhã nói: "Cảm ơn mọi người đã quá khen, thật vinh hạnh".
Thấy biểu lộ của cậu ấy thật bình tĩnh Vy Vy lại kì lạ cảm thấy có một sự rung động khác lạ trong người, Đại Thần thể hiện hình như rất bình thường, lẽ nào cô vô tình nịnh nọt gì cậu ấy sao? Vy Vy có chút lúng túng, cô hỏi Tiêu Nại với vẻ chờ đợi: "Mộng du giang hồ 2 bao giờ thăm dò nội bộ?".
"Sớm nhất là cuối năm kết thúc".
Đến lúc đó chắc chắn là kiểm tra nội bộ không có vấn đề gì rồi, sau khi vui vẻ một lúc cô mới nhớ ra việc chính: "Các anh đã hợp tác rồi thì chuyện kênh do anh xử lí chứ? Thực ra anh giải quyết là tốt nhất, tuy kênh được phát dưới tên em nhưng thực ra anh mới là người làm nó mà".
Tiêu Nại có muốn cũng không dám: "Đương nhiên không được rồi, trên hợp đồng không thể có tên anh".
"Tại sao thế?" Vy Vy ngạc nhiên hỏi.
Tiêu Nại đáp: "Phí bản quyền".
Điều này phải mất một hồi Vy Vy mới hiểu được, nếu như Đại Thần đi kí hợp đồng này thì việc sáng tạo thiết kế Mộng du 2, cống hiến sáng tạo là lẽ đương nhiên, Phong Đằng sẽ không phải chi trả phí bản quyền nữa.
"Được, vậy thì mình em kí tên vậy. Sau khi nhận được tiền bản quyền thì mình sẽ chia làm năm". Vy Vy nói một cách trôi chảy.
"Không cần chia cho bọn Ngu Công đâu". Tiêu Nại nói một cách điềm nhiên và chăm chú nhìn vào những lá trà đang nổi lềnh phềnh lên trong cốc.
"Sao?" Điều này không hay lắm, mọi người ai cũng có vai mà,
"Em cầm luôn đi, coi như đó là lễ gặp mặt của bọn họ".
Lễ gặp mặt…
Vy Vy lắp bắp không nói ra lời, cô nhìn cậu, cô vốn định hỏi xem phần của cậu thì tính thế nào bây giờ nhưng không thế hỏi được gì nữa, nếu như cậu nói… làm sính lễ, thì làm thế nào chứ! >0<.
Lúc nãy nói chuyện Vy Vy đều tập trung hết vào trò chơi nên cô không cảm thấy gì cả, bây giờ không nói gì đột nhiên căn phòng im lặng hẳn, Vy Vy bây giờ mới thấy cô đang cầm chuột của Tiêu Nại, dùng máy tính của Tiêu Nại và đang ngồi trên ghế của Tiêu Nại!
Điều này, điều này xảy ra từ lúc nào thế!
Chầm chậm, Vy Vy rút tay khỏi con chuột, vẻ xấu hổ của Vy Vy lộ rõ trong ánh mắt, cô không nhìn mặt Đại Thần, hóa ra những hành động kì lạ cô làm ban nãy, cậu cứ đứng đó làm gì… hóa ra là có chỗ mà không về được! >0<
Trong văn phòng im phăng phắc, Tiêu Nại không nói gì càng khiến cô ngại hơn, không nói không rằng cũng không dộng đậy, cậu cứ điềm tĩnh nhấp trà, những ngón tay cứ mân mê chiêc cốc.
Vy Vy bị động tác của cậu hấp dẫn, cô nhìn không chớp mắt. Lúc nãy cô chỉ chú ý đến lời nói nên không để ý, cậu ấy đang cầm trong tay hình như là…
Lúc này Vy Vy không còn thấy ngại ngùng nữa, cô tò mò đứng dậy về đến bên cạnh cậu, cô nhìn xuống chiếc cốc trà trong tay cậu, Tiêu Nại cười rồi đưa luôn nó cho cô.
Vy Vy cầm rồi đưa lên cao quan sát, đây là loại cốc trà được vẽ đường vòng cung rất cổ điển, bằng sứ màu trắng, thân cốc được thiết kế tinh xảo, có màu xanh nhạt của lá trà, nhìn rất đẹp mắt và có kĩ thuật. Thế nhưng hấp dẫn Vy Vy không phải là ở độ tinh chế của nó mà là hình được vẽ trên thân cốc trà - có mấy hàng trúc, trước mấy hàng trúc là hình ảnh lãng tử áo trắng đang ngồi gảy đàn.
"Cốc bản quyền có số lượng hạn chế của Mộng du giang hồ?". Vy Vy ngạc nhiên thốt lên.
"Ờ, còn cái này, của em".
Một chiếc cốc ngát hương trà nữa nhẹ nhàng được đặt vào tay cô, vẫn là chiếc cốc hình màu trắng tinh khiết có điều trên cốc là hình vẽ nữ hiệp áo hồng đang cầm đao.
"Còn cái khác không?" Mộng du giang hồ có tất cả 36 nhân vật, một bộ chắc phải có đủ 36 chiếc cốc chứ!
"Phong Đằng tặng anh một bộ, anh chỉ lấy hai cái, còn lại ở chỗ Ngu Công".
Chỉ lấy hai cái này?
Vy Vy hai tay cầm hai cốc bỗng chốc như khựng lại một lúc, cô ngước lên nhìn gương mặt đẹp trai thanh tú ấy ở một khoảng cách gần, trong khoảng khắc đôi lông mày dài rũ xuống, che khuất ánh mắt đang nhìn.
Thế là, hai chiếc cốc này là chuẩn bị cho cô xem sao? Cậu ấy biết sẽ có một ngày cô đến văn phòng của cậu ấy sao?
Vy Vy vẫn tiếp tục nhìn hai cái cốc, thế nhưng vô hình dung các động tác cứ chậm dần, nhất cử nhất động đều chứng tỏ cô không hề để ý nhìn gì cả. Cuối cùng, trong khi chẳng hề có chút chuẩn bị gì, cô thuận miệng nhẹ nhàng thốt ra: "Tiêu Nại, hôm qua làm sao anh lại nhận ra em?".
"Tiêu Nại" hai chữ này lần đầu tiên được thốt lên từ miệng Vy Vy, dường như có sức hấp dẫn lạ kì, ngay cả một người bình thường luôn điềm tĩnh như Tiêu Nại mà trong giây phút này cũng có lúc thất thần.
Có điều khi cậu ấy lấy lại tinh thần và trả lời câu hỏi thì ngay lập tức lại đến lượt Vy Vy thất thần.
"Không phải hôm qua". Nhẹ nhàng lấy cốc trà lãng tử áo trắng từ tay cô, Tiêu Nại nói: "Là từ tháng ba, ở Cực Trí".
Tháng ba? Cực Trí? Ở một nơi tên là Cực Trí…
"Quán net?" Vy Vy ngạc nhiên.
"Ờ, hôm đó anh có việc đi qua đó, khi đi qua thì thấy em đang giúp đỡ bang.
Vy Vy hoàn toàn cứng đơ người rồi. Cô nghĩ ra rất nhiều lí do để Đại Thần nhận ra cô, ví dụ như giọng nói, điều tra IP, tài liệu trên mạng, những việc này quá dễ dàng với Đại Thần, tuy nhiên lại là ở quán net? Hơn nữa lại lâu như thế, tháng ba?
Nhớ lại hồi tháng ba đúng là cô có ra quán net một lần. Do đợt đó băng thông rộng ở kí túc xá bị hỏng, cô thông báo cho mọi người trong bang là có một thời gian cô không thể lên mạng được, thuận tiện thì cũng tham gia giúp đỡ bang thôi.
Sớm như thế Đại Thần đã nhận ra rồi sao?
"Thao tác của em rất đẹp, tốc độ rất nhanh".
Ánh mắt của Tiêu Nại dừng lại trên đôi tay của cô, hôm đó ở quán net, trong một buổi đông người ồn ào, chính đôi tay này, ngay cái nhìn đầu tiên đã thu hút sự chú ý của cậu.
Tốc độ đôi tay… đầu óc Vy Vy cứ loạn hết cả lên, lúc này Vy Vy chỉ biết đơ người nói theo câu chuyện của Tiêu Nại mà thôi: "Năm lớp 12 em có chơi SC một khoảng thời gian, nên luyện được như thế, thực ra APM của em không cao, không được 150".
"APM chỉ là con số tham khảo thôi".
Vy Vy gật đầu, so với APM thì hiệu quả thao tác còn quan trọng hơn, có điều tuy đồng ý với lời của cậu ấy thế nhưng Vy Vy vẫn tò mò hỏi : "APM của anh là bao nhiêu?".
Liệu có hết cấp không nhỉ? Ví dụ 400 chẳng hạn…
"Chưa thử bao giờ, khi anh chơi thì chưa có khái niệm APM".
Chưa có khái niệm APM, vậy là mấy năm trước đó rồi? Vy Vy nghĩ một lúc, đột nhiên cô cảm thấy máu trong khí quản dồn lên, dáng vẻ chơi game của Đại Thần chắc phải đẹp trai lắm đây.
Càng nghĩ càng thấy vui, thế là Vy Vy nói như có phản xạ, ánh mắt sáng lên nhìn cậu: "Hôm nào em với anh giao đấu một trận nhé!".
Câu này coi là chủ đề gì đây? Tiêu Nại nhíu mày, rồi mỉm cười nhìn cô: "Được, có điều còn có một yêu cầu". Cậu ngừng lại một hồi rồi mới nói tiếp: "… Xuống tay nương tình nhé!".
Rõ ràng cậu ấy không nói gì cả thế mà mặt Vy Vy cứ đỏ ửng lên, sao cô lại cảm thấy lúc cậu dừng lại lúc nãy là muốn nói "vợ yêu" nhỉ?
Sặc! Hôm nay chắc cô tẩu hởa nhập ma rồi, lúc nào cũng có suy nghĩ kì quái, lúc thì sính lễ, lúc thì vợ yêu, nói nữa thì không biết cô còn nghĩ ra cái gì kì quái hơn nữa không biết,…
"Vậy, em đi đọc sách".
Không đợi Tiêu Nại nói gì cô vôi vàng quay lại ghế sofa rồi cầm quyển sách lên ra bộ chăm chỉ học hành.
Thời gian uống trà buổi chiều đã kết thúc.
Vy Vy hạ quyết tâm phải đọc vài trang sách, thế nhưng chẳng được bao lâu thì lại không tập trung một lần nữa. Cô nhớ ra là vẫn còn một câu chưa hỏi.
Thế là cô bất giác lại rơi vào suy tưởng, cô hoàn toàn không ý thức được ánh nhìn của cô đã rời quyển sách và nhìn về phía người đang ngồi ở bàn làm việc từ bao giờ.
Văn phòng vẫn im ắng như thế, chỉ có tiếng gõ bàn phím nhè nhẹ, dần dần tiếng gõ phím cũng không còn nữa, Tiêu Nại đột nhiên dừng tay, cậu không quay đầu lại mà nói luôn: "Vy Vy, em mà tiếp tục nhìn thì anh ăn không tiêu đâu".
Do không tập trung gì nên khi nghe thấy tiếng cậu nói Vy Vy không hiểu ngay ý của cậu, một lát sau cô mới tỉnh ngộ, sau đó…
Được rồi, Vy Vy không muốn hỏi gì nữa.
Cả một buổi chiều Vy Vy cứ như thế mà trôi qua. Bữa tối cũng ăn ở quán ăn cạnh văn phòng của Tiêu Nại, Vy Vy lúc đầu lo lắng sẽ phải ăn canh đầu cá nữa, nhưng may sao Đại Thần không vô nhân đạo đến mức ấy.
Một buổi chiều không đọc được mấy trang sách, sau khi ăn tối xong Vy Vy muốn về kí túc xá lắm rồi thế nhưng cái ý nghĩ này chưa được thực hiện thì đã bị một câu nói của Đại Thần gạt phắt đi.
Đại Thần nói: "Có muốn giao đấu với anh không?"
Thế là Vy Vy ngoan ngoãn theo Đại Thần về văn phòng, mỗi người một máy tính và bắt đầu chiến đấu. Không may là từ PK trong game đến SC, Vy Vy đều thua rất thảm, sau khi thua lại có ý nghĩ muốn phục thù, bạn trai người ta không phải đều nhường bạn gái sao, tại sao bạn trai nhà mình lại ác thế chứ, khi giết cô cũng không them nhíu mày.
Đương nhiên, hi vọng Đại Thần nương tay là một chuyện hết sức nhục nhã, thế nên Vy Vy đành ném cái suy nghĩ đó về trong đầu thôi.
Do Vy Vy càng bại càng muốn chiến cho nên đến đúng chin giờ Tiêu Nại mới đưa cô về kí túc xá.
Cả ngày hôm nay Vy Vy thật bận rộn, ở bên Đại Thần lúc thì đón người lúc thì PK, thế nhưng Vy Vy lại cảm thấy mình đã tìm lại được cảm giác trước đây khi chơi game, đột nhiên lại cảm thấy Đại Thần thật là gần gũi…
--------------------------------
Game |
Viết tắt của Action Per Minutes, chỉ số hành động của người chơi trong một phút |
Bình luận facebook