Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
YÊU NGƯỜI TÌNH XUẤT VU LAM-29
Yêu người tình xuất vu lam - Chương 29: Người đàn ông điên cuồng
Thịnh Hựu Đình nhẹ giọng cười khổ: “A, đến bao giờ thì em mới tha cho anh? Anh không ngủ ngon được một giấc, em nghĩ rằng anh không động vào Mạnh Thiểu Khiên thì em có thể bỏ rơi anh? Anh nghĩ đến em đã chết, mỗi đêm anh đều mơ thấy em, mơ thấy em trở về, mơ thấy em rời đi, mơ thấy em kết hôn sinh con với người khác không để ý đến sự đau khổ của anh, mơ thấy em còn sống mà đột nhiên chết đi trong lòng anh Anh tỉnh lại không có cách nào tiếp tục ngủ, em nói em không tha cho anh, được, em trở về bên cạnh anh, em không tha thế nào cũng được”
“Tôi sẽ không trở về, tôi đã sớm không còn thích anh rồi”
“Nhưng anh yêu em”
“Yêu đơn phương, không ích gì”
“Anh không cần em yêu anh hay không” Thịnh Hựu Đình nhớ rõ ngày ấy Vu Lam cũng nói như thế này, nói cô không cần anh yêu hay không
Hóa ra cái giá phải trả khi yêu một người là ngốc đến ương ngạnh
“Thịnh Hựu Đình!”
Thịnh Hựu Đình hít sâu một hơi: “A Lam, anh nói cho em biết, Mạnh Thiểu Khiên quả thật là mua tín phiếu đảm bảo, chuẩn bị đường lui an toàn cho người nhà anh ta, anh ta vốn chắc chắn người nhà anh ta sẽ an ổn, nhưng anh ta lại đi nhầm một nước, đó chính là cướp đoạt người phụ nữ của anh, khoản tiền anh ta mua tín phiếu bảo đảm kia đã bị nghi ngờ là rửa tiền, đảm bảo không lấy lại được toàn bộ, em nói xem anh ta lấy cái gì bảo vệ người nhà mình? Em chắc chắn muốn hại anh ta và người nhà anh ta liên lụy sao?”
Vu Lam nhắm mắt lại, cô cố gắng chống lại lý trí sụp đổ: “Tha cho Thiểu Khiên và gia đình anh ấy, tha cho tôi đi, tôi không nợ anh cái gì, tôi chỉ là ngu ngốc yêu anh, tôi đã phải trả giá rất nghiêm trọng rồi, đủ rồi Hựu Đình buông tay đi”
“A Lam, anh không buông được rồi, trừ khi anh chết nếu không sẽ không buông tay” Thịnh Hựu Đình nghe thấy đầu kia truyền đến tiếng tút tút, cũng cúp điện thoại
Vu Lam ôm Thất Bảo, ngủ ở trên đệm lót mềm mại trong phòng của trẻ em, Mạnh Thiểu Khiên vẫn chưa về nhà, cô biết khó khăn của anh ta, hồng nhan họa thủy* thật sự không sai, cô nợ Mạnh Thiểu Khiên rất nhiều, không thể liên lụy anh ta nữa
* Hồng nhan họa thủy*: người phụ nữ đẹp thường gây ra tai họa, tranh chấp giữa đàn ông hoặc chuyện xấu ảnh hưởng đến người khác
Mạnh Thiểu Khiên bận đến 2 giờ sáng mới về nhà, phát hiện trong nhà không có tung tích của Vu Lam và Thất Bảo, anh ta tìm khắp biệt thự một vòng, mỗi lần từ trong phòng đi ra, tim của anh ta lại lạnh thêm một phần, mãi đến khi anh ta suy sụp ngồi trên mặt đất trong phòng trẻ con, cầm bức thư Vu Lam đặt ở trên gối đầu của Thất Bảo, đọc từng chữ từng chữ, đến cuối cùng tim lạnh như băng
Cô vẫn rời đi, anh ta biết mình không giữ được cô, cũng chưa bao giờ giữ được cô, nhưng anh ta yêu cô, từ nhỏ người khác đều nói Vu Lam là cô dâu anh ta nuôi từ bé, nhưng cô dâu nuôi từ bé của anh, lần nào cũng chỉ nhìn Thịnh Hựu Đình say đắm
Khi đó anh ta ghen tị đến nổi điên, ở mặt ngoài lại luôn luôn cười ngốc, thậm chí không dám nói thích cô, lại vẫn an ủi cô, cái gì mà cô dâu nuôi từ bé với không nuôi từ bé, quá cổ hủ phong kiến
Nhưng anh ta thật muốn trở lại thời xã hội phong kiến, như vậy anh ta sẽ không mất đi cô
Vốn nghĩ rằng trưởng thành thì tốt rồi, kết quả trưởng thành cô lại cách xa anh hơn
Nực cười thay, bọn họ đều yêu nhưng không có được người đó, khoan thủng tim rét thấu xương như thế còn không chịu buông tay, nhất định phải tan xương nát thịt mới bằng lòng tỉnh ngộ
Vu Lam không dám rời khỏi An Thành, cô đến bến xe muốn đến thị trấn cách An Thành không xa thu xếp ổn thỏa, đi quá xa An Thành cô sợ Thất Bảo không quen
Cô vừa mới ôm con gái xuống taxi, đã bị mấy người đàn ông cường tráng mặc áo đen vây quanh
Cảnh Thận Hành nhìn Vu Lam, không thể tin chính mắt mình nhìn thấy cô gái này, cố ra vẻ trấn định, nhếch khóe miệng cười cười: “A Lam, em theo bọn anh lên xe đi, đứa bé còn nhỏ sẽ bị dọa sợ, bây giờ Thịnh Hựu Đình giống như kẻ điên, ngược lại anh không sợ gì khác, anh lo lắng đứa bé chưa từng thấy người điên cuồng như thế, lại sợ hãi”
Thịnh Hựu Đình nhẹ giọng cười khổ: “A, đến bao giờ thì em mới tha cho anh? Anh không ngủ ngon được một giấc, em nghĩ rằng anh không động vào Mạnh Thiểu Khiên thì em có thể bỏ rơi anh? Anh nghĩ đến em đã chết, mỗi đêm anh đều mơ thấy em, mơ thấy em trở về, mơ thấy em rời đi, mơ thấy em kết hôn sinh con với người khác không để ý đến sự đau khổ của anh, mơ thấy em còn sống mà đột nhiên chết đi trong lòng anh Anh tỉnh lại không có cách nào tiếp tục ngủ, em nói em không tha cho anh, được, em trở về bên cạnh anh, em không tha thế nào cũng được”
“Tôi sẽ không trở về, tôi đã sớm không còn thích anh rồi”
“Nhưng anh yêu em”
“Yêu đơn phương, không ích gì”
“Anh không cần em yêu anh hay không” Thịnh Hựu Đình nhớ rõ ngày ấy Vu Lam cũng nói như thế này, nói cô không cần anh yêu hay không
Hóa ra cái giá phải trả khi yêu một người là ngốc đến ương ngạnh
“Thịnh Hựu Đình!”
Thịnh Hựu Đình hít sâu một hơi: “A Lam, anh nói cho em biết, Mạnh Thiểu Khiên quả thật là mua tín phiếu đảm bảo, chuẩn bị đường lui an toàn cho người nhà anh ta, anh ta vốn chắc chắn người nhà anh ta sẽ an ổn, nhưng anh ta lại đi nhầm một nước, đó chính là cướp đoạt người phụ nữ của anh, khoản tiền anh ta mua tín phiếu bảo đảm kia đã bị nghi ngờ là rửa tiền, đảm bảo không lấy lại được toàn bộ, em nói xem anh ta lấy cái gì bảo vệ người nhà mình? Em chắc chắn muốn hại anh ta và người nhà anh ta liên lụy sao?”
Vu Lam nhắm mắt lại, cô cố gắng chống lại lý trí sụp đổ: “Tha cho Thiểu Khiên và gia đình anh ấy, tha cho tôi đi, tôi không nợ anh cái gì, tôi chỉ là ngu ngốc yêu anh, tôi đã phải trả giá rất nghiêm trọng rồi, đủ rồi Hựu Đình buông tay đi”
“A Lam, anh không buông được rồi, trừ khi anh chết nếu không sẽ không buông tay” Thịnh Hựu Đình nghe thấy đầu kia truyền đến tiếng tút tút, cũng cúp điện thoại
Vu Lam ôm Thất Bảo, ngủ ở trên đệm lót mềm mại trong phòng của trẻ em, Mạnh Thiểu Khiên vẫn chưa về nhà, cô biết khó khăn của anh ta, hồng nhan họa thủy* thật sự không sai, cô nợ Mạnh Thiểu Khiên rất nhiều, không thể liên lụy anh ta nữa
* Hồng nhan họa thủy*: người phụ nữ đẹp thường gây ra tai họa, tranh chấp giữa đàn ông hoặc chuyện xấu ảnh hưởng đến người khác
Mạnh Thiểu Khiên bận đến 2 giờ sáng mới về nhà, phát hiện trong nhà không có tung tích của Vu Lam và Thất Bảo, anh ta tìm khắp biệt thự một vòng, mỗi lần từ trong phòng đi ra, tim của anh ta lại lạnh thêm một phần, mãi đến khi anh ta suy sụp ngồi trên mặt đất trong phòng trẻ con, cầm bức thư Vu Lam đặt ở trên gối đầu của Thất Bảo, đọc từng chữ từng chữ, đến cuối cùng tim lạnh như băng
Cô vẫn rời đi, anh ta biết mình không giữ được cô, cũng chưa bao giờ giữ được cô, nhưng anh ta yêu cô, từ nhỏ người khác đều nói Vu Lam là cô dâu anh ta nuôi từ bé, nhưng cô dâu nuôi từ bé của anh, lần nào cũng chỉ nhìn Thịnh Hựu Đình say đắm
Khi đó anh ta ghen tị đến nổi điên, ở mặt ngoài lại luôn luôn cười ngốc, thậm chí không dám nói thích cô, lại vẫn an ủi cô, cái gì mà cô dâu nuôi từ bé với không nuôi từ bé, quá cổ hủ phong kiến
Nhưng anh ta thật muốn trở lại thời xã hội phong kiến, như vậy anh ta sẽ không mất đi cô
Vốn nghĩ rằng trưởng thành thì tốt rồi, kết quả trưởng thành cô lại cách xa anh hơn
Nực cười thay, bọn họ đều yêu nhưng không có được người đó, khoan thủng tim rét thấu xương như thế còn không chịu buông tay, nhất định phải tan xương nát thịt mới bằng lòng tỉnh ngộ
Vu Lam không dám rời khỏi An Thành, cô đến bến xe muốn đến thị trấn cách An Thành không xa thu xếp ổn thỏa, đi quá xa An Thành cô sợ Thất Bảo không quen
Cô vừa mới ôm con gái xuống taxi, đã bị mấy người đàn ông cường tráng mặc áo đen vây quanh
Cảnh Thận Hành nhìn Vu Lam, không thể tin chính mắt mình nhìn thấy cô gái này, cố ra vẻ trấn định, nhếch khóe miệng cười cười: “A Lam, em theo bọn anh lên xe đi, đứa bé còn nhỏ sẽ bị dọa sợ, bây giờ Thịnh Hựu Đình giống như kẻ điên, ngược lại anh không sợ gì khác, anh lo lắng đứa bé chưa từng thấy người điên cuồng như thế, lại sợ hãi”
Bình luận facebook