Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
YÊU NGƯỜI TÌNH XUẤT VU LAM-30
Yêu người tình xuất vu lam - Chương 30: Không làm cô không vui nữa
Cảnh Thận Hành nghe Thịnh Hựu Đình nói, Vu Lam rất để ý con mình, cho nên dặn anh ta không được động vào đứa nhỏ, động cũng không được động vào, nhưng Cảnh Thận Hành muốn hoàn thành nhiệm vụ, không đụng vào cũng được, nhưng phải dọa Vu Lam
Vu Lam ôm chặt lấy Thất Bảo, trong mắt đều là đề phòng, lui về phía sau một bước: “Thận Hành, mọi người đều là quen biết cũ! Anh đừng động vào con tôi!”
Cuối cùng Cảnh Thận Hành xác định người trước mắt thật sự là Vu Lam, cô thay đổi quá nhiều, cảm giác như một người hoàn toàn khác, Vu Lam như vậy, Thịnh Hựu Đình vẫn thích sao? Nếu thích, anh huấn luyện Vu Y thành dáng vẻ Vu Lam trước kia còn có ý nghĩa gì?
Cảnh Thận Hành thở dài một tiếng: “A Lam, chúng ta cũng coi như lớn lên cùng nhau, anh cũng như những người bạn khác đều hi họng em ổn, thật sự, nhưng em hãy thương xót Hựu Đình, đã hơn một năm, cậu ấy sống cuộc sống không phải người, một người đàn ông như anh cũng không khỏi đau lòng vì cậu ấy”
Thấy Vu Lam không có phản ứng, Cảnh Thận Hành cố ý giơ tay xoa đầu đứa bé: “A Lam, nếu em không đi theo bọn anh, anh không thể bảo đảm đứa nhỏ an toàn”
Vu Lam ôm Thất Bảo rất chặt, cô biết mình đấu không lại, nếu những người này cứng rắn cướp đoạt, cho dù cảnh sát đến đây, con cô cũng bị dọa điên rồi, cô chỉ có thể lên xe với Cảnh Thận Hành: “Tôi không rời khỏi An Thành”
Cảnh Thận Hành nói một chữ: “Được” Liền lái xe đi đến khách sạn Thịnh Hựu Đình đang ở, chỉ cần anh nhanh chóng giao người cho Thịnh Hựu Đình là xong việc rồi
Trong khách sạn, Thịnh Hựu Đình mở cửa phòng, nhận lấy hành lý của Vu Lam trong tay vệ sĩ, anh không nói bất cứ cái gì, xoay người đi đun nước sôi
Có quá nhiều lời nói không ra, nước sôi lên, anh mới giống như không có gì xảy ra hỏi: “Thất Bảo muốn uống sữa bột chưa? Anh đun nước sôi rồi”
Vu Lam vốn muốn chạy trốn, nhưng thử mở cửa phòng ra một lần, bên ngoài đều là vệ sĩ, cô biết mình không đi được
Lúc này, cô kinh ngạc khi Thịnh Hựu Đình biết tên đứa bé, nhưng chỉ một cái chớp mắt, cô không trả lời anh, ôm Thất Bảo đi lại mở vali lấy sữa bột
Thịnh Hựu Đình nhìn Vu Lam không nỡ buông con ra, liền bước nhanh qua giúp cô mở vali, là loại vali mật mã, anh thuận tay nhập sinh nhật của mình, “Cạch” một tiếng, khóa được mở
Âm thanh “Cạch” một cái khiến anh hơi giật mình ổ khóa vài giây, trái tim bị va chạm mạnh mẽ, không chút phòng bị bất ngờ đau nhói
Anh không ngẩng đầu, ngón tay cầm khoá kéo kéo ra, hơi thở càng lúc càng nặng nề, chịu đựng không để cho bản thân mình thở ra hơi thở đau đớn
Cảnh Thận Hành nghe Thịnh Hựu Đình nói, Vu Lam rất để ý con mình, cho nên dặn anh ta không được động vào đứa nhỏ, động cũng không được động vào, nhưng Cảnh Thận Hành muốn hoàn thành nhiệm vụ, không đụng vào cũng được, nhưng phải dọa Vu Lam
Vu Lam ôm chặt lấy Thất Bảo, trong mắt đều là đề phòng, lui về phía sau một bước: “Thận Hành, mọi người đều là quen biết cũ! Anh đừng động vào con tôi!”
Cuối cùng Cảnh Thận Hành xác định người trước mắt thật sự là Vu Lam, cô thay đổi quá nhiều, cảm giác như một người hoàn toàn khác, Vu Lam như vậy, Thịnh Hựu Đình vẫn thích sao? Nếu thích, anh huấn luyện Vu Y thành dáng vẻ Vu Lam trước kia còn có ý nghĩa gì?
Cảnh Thận Hành thở dài một tiếng: “A Lam, chúng ta cũng coi như lớn lên cùng nhau, anh cũng như những người bạn khác đều hi họng em ổn, thật sự, nhưng em hãy thương xót Hựu Đình, đã hơn một năm, cậu ấy sống cuộc sống không phải người, một người đàn ông như anh cũng không khỏi đau lòng vì cậu ấy”
Thấy Vu Lam không có phản ứng, Cảnh Thận Hành cố ý giơ tay xoa đầu đứa bé: “A Lam, nếu em không đi theo bọn anh, anh không thể bảo đảm đứa nhỏ an toàn”
Vu Lam ôm Thất Bảo rất chặt, cô biết mình đấu không lại, nếu những người này cứng rắn cướp đoạt, cho dù cảnh sát đến đây, con cô cũng bị dọa điên rồi, cô chỉ có thể lên xe với Cảnh Thận Hành: “Tôi không rời khỏi An Thành”
Cảnh Thận Hành nói một chữ: “Được” Liền lái xe đi đến khách sạn Thịnh Hựu Đình đang ở, chỉ cần anh nhanh chóng giao người cho Thịnh Hựu Đình là xong việc rồi
Trong khách sạn, Thịnh Hựu Đình mở cửa phòng, nhận lấy hành lý của Vu Lam trong tay vệ sĩ, anh không nói bất cứ cái gì, xoay người đi đun nước sôi
Có quá nhiều lời nói không ra, nước sôi lên, anh mới giống như không có gì xảy ra hỏi: “Thất Bảo muốn uống sữa bột chưa? Anh đun nước sôi rồi”
Vu Lam vốn muốn chạy trốn, nhưng thử mở cửa phòng ra một lần, bên ngoài đều là vệ sĩ, cô biết mình không đi được
Lúc này, cô kinh ngạc khi Thịnh Hựu Đình biết tên đứa bé, nhưng chỉ một cái chớp mắt, cô không trả lời anh, ôm Thất Bảo đi lại mở vali lấy sữa bột
Thịnh Hựu Đình nhìn Vu Lam không nỡ buông con ra, liền bước nhanh qua giúp cô mở vali, là loại vali mật mã, anh thuận tay nhập sinh nhật của mình, “Cạch” một tiếng, khóa được mở
Âm thanh “Cạch” một cái khiến anh hơi giật mình ổ khóa vài giây, trái tim bị va chạm mạnh mẽ, không chút phòng bị bất ngờ đau nhói
Anh không ngẩng đầu, ngón tay cầm khoá kéo kéo ra, hơi thở càng lúc càng nặng nề, chịu đựng không để cho bản thân mình thở ra hơi thở đau đớn
Bình luận facebook