Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
YÊU NGƯỜI TÌNH XUẤT VU LAM-3
Yêu người tình xuất vu lam - Chương 3: Tôi thèm đó
Trong bóng đêm, bảng hiệu của nhà hàng Tây W làm bằng đèn nê ông nhấp nháy
Vu Lam đi giày cao gót, đi đến chỗ Thịnh Hựu Đình cùng Vu Y ăn cơm, nhìn không chớp mắt
Thịnh Hựu Đình ung dung bình thản, cũng không bởi vì sự xuất hiện của Vu Lam mà cảm thấy khó chịu, lông mày lạnh nhạt và xa cách nhìn Vu Lam
Vu Lam nhìn thấy Vu Y cười khiêu khích Hai năm qua, Thịnh Hựu Đình chưa đưa cô đi ăn một bữa cơm
Trước kia cô sẽ chịu đựng, bây giờ thì không đâu!
Cô đưa tay ra cầm ly rượu đỏ của Thịnh Hựu Đình đụng vào ly của Vu Y một cái, uống một ngụm, “Sinh nhật vui vẻ!”
Vu Y xinh đẹp dịu dàng giơ ly lên, “Cảm ơn chị”
Vu Lam nhíu mày, “Người đàn ông của tôi dùng tài sản chung của hai vợ chồng chúng tôi mời cô ăn cơm, tôi cũng có một phần, cô nên cám ơn tôi” Sắc mặt Vu Y trắng bệch, cầu cứu nhìn về phía Thịnh Hựu Đình, mà người đàn ông kia giống như không phát hiện gì, mà lại tao nhã cắt bò bít tết
“Chị, nói như thế này không đúng, lúc chị gả cho Hựu Đình không có của hồi môn, tài sản trước khi kết hôn không được coi là tài sản chung của vợ chồng”
“Đương nhiên tôi không có của hồi môn, dù sao đều phải để lại cho cô không phải sao?”
Vu Y chột dạ, “Chị!”
“Rượu đỏ này cực kỳ quý, mà tôi lại muốn lãng phí!” Nói xong, dùng lực hắt ly rượu chưa uống hết trong tay vào mặt Vu Y, trả lại Vu Y một nụ cười khiêu khích, “Cô bảo tôi đến đây, không phải là muốn kích thích tôi sao? Ước nguyện sinh nhật của cô đã đạt được rồi, có vui hay không?”
Vu Y hét to đứng lên lấy khăn tay lau rượu trên mặt, “A! Vu Lam! Chị điên rồi!”
Vu Lam đặt ly rượu xuống, tay lại bị Thịnh Hựu Đình đứng lên bắt được, anh lạnh lùng nói, “Xin lỗi Y Y”
Y Y? Gọi cũng thật thân thiết! “Không!”
“Xin lỗi!”
Vu Y điềm đạm đáng yêu kéo tay Thịnh Hựu Đình ra, “Hựu Đình, thôi thôi! Không có chuyện gì, có thể hôm nay tâm trạng của chị không tốt”
Cả người Thịnh Hựu Đình tỏa ra hơi lạnh, mỗi câu nói của Vu Lam đều lấy anh kích thích Vu Y, anh làm sao có thể bỏ qua chuyện Vu Lam coi anh là công cụ trả thù? “Xin lỗi Y Y!”
Thịnh Hựu Đình càng để ý Vu Y, Vu Lam càng quật cường không chịu cúi đầu, “Dù rượu này uống hay là hắt đi, thì đều ở trong cơ thể hoặc là ngoài mặt cô ta, tôi không sai không cần xin lỗi!”
Thịnh Hựu Đình kéo Vu Lam ra bên ngoài nhà ăn, cũng không để ý người khác bàn tán về anh ra sao, ép buộc nhét cô vào trong xe!
Đóng cửa xe, xe phóng nhanh ra ngoài!
“Thịnh Hựu Đình! Thả tôi xuống!”
“Vu Lam! Mẹ nó cô thèm ch*ch đó à!” Kết hôn hai năm, cho tới bây giờ Thịnh Hựu Đình cũng chưa từng cãi nhau với Vu Lam, cho dù là chuyện nhỏ nhặt nhất
Mà lúc này suy nghĩ đến địa vị của mình trong lòng Vu Lam, lửa giận nổi lên trong lòng thế nào cũng không khống chế được!
Suốt cả một ngày Vu Lam bị những sự thật khủng khiếp kia quấn lấy, cô cũng cần phải phát tiết, “Đúng! Mẹ nó tôi thèm đó! Còn không phải bởi vì người chồng không làm tròn bổn phận của mình như anh!”
Khóe miệng Thịnh Hựu Đình tà tà cong lên, từng đợt hơi thở nguy hiểm bao phủ!
Xe chạy đến vùng ngoại thành, dừng lại trên một con đường mòn trong rừng, Vu Lam mới bắt đầu sợ hãi, “Thịnh Hựu Đình, anh muốn làm gì?”
Vu Lam nắm chặt dây an toàn, Thịnh Hựu Đình nghiêng người áp sát cô, “Làm gì à? Vì không cho phép mình thất trách, hơn nữa để về sau cô khỏi phải đòi nợ!”
Xe điên cuồng lắc lư trên con đường nhỏ dưới bóng cây trong rừng ở vùng ngoại ô, tiếng quát tháo của cô gái truyền từ trong xe ra, không ai nghe thấy
“Thịnh Hựu Đình, em yêu anh như thế, anh không nhìn thấy, anh lại yêu phụ nữ lòng dạ rắn rết! Mắt anh có mù hay không!”
Thịnh Hựu Đình làm sao có thể tin tưởng Vu Lam, cô nói yêu đều là vì trả thù Vu Y!
Trong bóng đêm, bảng hiệu của nhà hàng Tây W làm bằng đèn nê ông nhấp nháy
Vu Lam đi giày cao gót, đi đến chỗ Thịnh Hựu Đình cùng Vu Y ăn cơm, nhìn không chớp mắt
Thịnh Hựu Đình ung dung bình thản, cũng không bởi vì sự xuất hiện của Vu Lam mà cảm thấy khó chịu, lông mày lạnh nhạt và xa cách nhìn Vu Lam
Vu Lam nhìn thấy Vu Y cười khiêu khích Hai năm qua, Thịnh Hựu Đình chưa đưa cô đi ăn một bữa cơm
Trước kia cô sẽ chịu đựng, bây giờ thì không đâu!
Cô đưa tay ra cầm ly rượu đỏ của Thịnh Hựu Đình đụng vào ly của Vu Y một cái, uống một ngụm, “Sinh nhật vui vẻ!”
Vu Y xinh đẹp dịu dàng giơ ly lên, “Cảm ơn chị”
Vu Lam nhíu mày, “Người đàn ông của tôi dùng tài sản chung của hai vợ chồng chúng tôi mời cô ăn cơm, tôi cũng có một phần, cô nên cám ơn tôi” Sắc mặt Vu Y trắng bệch, cầu cứu nhìn về phía Thịnh Hựu Đình, mà người đàn ông kia giống như không phát hiện gì, mà lại tao nhã cắt bò bít tết
“Chị, nói như thế này không đúng, lúc chị gả cho Hựu Đình không có của hồi môn, tài sản trước khi kết hôn không được coi là tài sản chung của vợ chồng”
“Đương nhiên tôi không có của hồi môn, dù sao đều phải để lại cho cô không phải sao?”
Vu Y chột dạ, “Chị!”
“Rượu đỏ này cực kỳ quý, mà tôi lại muốn lãng phí!” Nói xong, dùng lực hắt ly rượu chưa uống hết trong tay vào mặt Vu Y, trả lại Vu Y một nụ cười khiêu khích, “Cô bảo tôi đến đây, không phải là muốn kích thích tôi sao? Ước nguyện sinh nhật của cô đã đạt được rồi, có vui hay không?”
Vu Y hét to đứng lên lấy khăn tay lau rượu trên mặt, “A! Vu Lam! Chị điên rồi!”
Vu Lam đặt ly rượu xuống, tay lại bị Thịnh Hựu Đình đứng lên bắt được, anh lạnh lùng nói, “Xin lỗi Y Y”
Y Y? Gọi cũng thật thân thiết! “Không!”
“Xin lỗi!”
Vu Y điềm đạm đáng yêu kéo tay Thịnh Hựu Đình ra, “Hựu Đình, thôi thôi! Không có chuyện gì, có thể hôm nay tâm trạng của chị không tốt”
Cả người Thịnh Hựu Đình tỏa ra hơi lạnh, mỗi câu nói của Vu Lam đều lấy anh kích thích Vu Y, anh làm sao có thể bỏ qua chuyện Vu Lam coi anh là công cụ trả thù? “Xin lỗi Y Y!”
Thịnh Hựu Đình càng để ý Vu Y, Vu Lam càng quật cường không chịu cúi đầu, “Dù rượu này uống hay là hắt đi, thì đều ở trong cơ thể hoặc là ngoài mặt cô ta, tôi không sai không cần xin lỗi!”
Thịnh Hựu Đình kéo Vu Lam ra bên ngoài nhà ăn, cũng không để ý người khác bàn tán về anh ra sao, ép buộc nhét cô vào trong xe!
Đóng cửa xe, xe phóng nhanh ra ngoài!
“Thịnh Hựu Đình! Thả tôi xuống!”
“Vu Lam! Mẹ nó cô thèm ch*ch đó à!” Kết hôn hai năm, cho tới bây giờ Thịnh Hựu Đình cũng chưa từng cãi nhau với Vu Lam, cho dù là chuyện nhỏ nhặt nhất
Mà lúc này suy nghĩ đến địa vị của mình trong lòng Vu Lam, lửa giận nổi lên trong lòng thế nào cũng không khống chế được!
Suốt cả một ngày Vu Lam bị những sự thật khủng khiếp kia quấn lấy, cô cũng cần phải phát tiết, “Đúng! Mẹ nó tôi thèm đó! Còn không phải bởi vì người chồng không làm tròn bổn phận của mình như anh!”
Khóe miệng Thịnh Hựu Đình tà tà cong lên, từng đợt hơi thở nguy hiểm bao phủ!
Xe chạy đến vùng ngoại thành, dừng lại trên một con đường mòn trong rừng, Vu Lam mới bắt đầu sợ hãi, “Thịnh Hựu Đình, anh muốn làm gì?”
Vu Lam nắm chặt dây an toàn, Thịnh Hựu Đình nghiêng người áp sát cô, “Làm gì à? Vì không cho phép mình thất trách, hơn nữa để về sau cô khỏi phải đòi nợ!”
Xe điên cuồng lắc lư trên con đường nhỏ dưới bóng cây trong rừng ở vùng ngoại ô, tiếng quát tháo của cô gái truyền từ trong xe ra, không ai nghe thấy
“Thịnh Hựu Đình, em yêu anh như thế, anh không nhìn thấy, anh lại yêu phụ nữ lòng dạ rắn rết! Mắt anh có mù hay không!”
Thịnh Hựu Đình làm sao có thể tin tưởng Vu Lam, cô nói yêu đều là vì trả thù Vu Y!
Bình luận facebook