Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
YÊU NGƯỜI TÌNH XUẤT VU LAM-4
Yêu người tình xuất vu lam - Chương 4: Chỉ mong sao cô chết
Vu Lam nắm chặt dây an toàn, Thịnh Hựu Đình nghiêng người áp sát cô, “Làm gì à? Vì không cho phép mình thất trách, hơn nữa để về sau cô khỏi phải đòi nợ!”
Xe điên cuồng lắc lư trên con đường nhỏ dưới bóng cây trong rừng ở vùng ngoại ô, tiếng quát tháo của cô gái truyền từ trong xe ra, không ai nghe thấy
“Thịnh Hựu Đình, em yêu anh như thế, anh không nhìn thấy, anh lại yêu phụ nữ lòng dạ rắn rết! Mắt anh có mù hay không?”
Thịnh Hựu Đình làm sao có thể tin tưởng Vu Lam, cô nói yêu đều là vì trả thù Vu Y!
Loại phụ nữ lòng dạ rắn rết thực sự chính là Vu Lam!
Anh nhớ lại, lập tức càng lúc càng dùng sức trừng phạt cô! “Tôi yêu người nào, không tới lượt cô quản!”
Vu Lam cắn răng thừa nhận sự điên cuồng của người đàn ông
Chuông điện thoại vang lên, là của Thịnh Hựu Đình, trên màn hình hiện lên cái tên Vu Bách Niên
Thịnh Hựu Đình vẫn ở trong người Vu Lam, nhận điện thoại Ở đầu bên kia điện thoại, người đàn ông trung niên khóc nức nở kêu, “Hựu Đình! Hựu Đình! Y Y tự sát, con bé chỉ muốn gặp con lần cuối cùng!”
Đây là lần đầu tiên Thịnh Hựu Đình không được thỏa mãn sinh lý đã phải thu tay
Xe chạy như điên trên đường về thành phố, Vu Lam bắt đầu nổi hứng trêu đùa: “Đến lúc đó Vu Y không chết, hai người chúng ta chết vì tai nạn xe cộ, nói không chừng có thể làm một cặp vợ chồgn sống chết không rời”
Thịnh Hựu Đình nhìn khóe miệng Vu Lam nở nụ cười, cuối cùng người phụ nữ này đã đạt được mục đích sao?
Em gái cô muốn chết, màn trả thù của cô kết thúc sao?
“Ngậm miệng!”
“Lo lắng rồi hả? Sợ hãi rồi sao? Có phải sợ đời này sẽ không còn được gặp lại cô ta không?”
“Vu Lam, cô thật máu lạnh! Đó là em gái cô”
“Mẹ em chỉ sinh ra một người con gái là em, em gái em ở đâu ra?”
Vu Lam rất rõ ràng, Vu Y chắc chắn không thật sự tự sát, lòng dạ của người phụ nữ đó nham hiểm như thế, người đàn ông mình yêu còn đưa lên giường cho phụ nữ khác được thì còn có chuyện gì làm không được, cô ta lại hiểu Thịnh Hựu Đình
Chiêu trò tự sát này chẳng qua là ép Thịnh Hựu Đình ly hôn thôi
Vu Lam không vào bệnh viện, một mình Thịnh Hựu Đình đi
Ba ngày Thịnh Hựu Đình không về nhà, Vu Lam lại không ngừng nôn mửa trong ba ngày này, nôn ọe đến phát khổ, cổ họng sưng đau, chỉ có thể đến bệnh viện khám
Cuối cùng xác nhận mang thai đôi
Sinh đôi!
Ông trời thật sự là chơi cô một vố lớn
Cô và Thịnh Hựu Đình như nước với lửa không thể dung hòa vậy, mang thai thật sự có thể tính là chuyện vui?
Vu Lam cầm tờ xét nghiệm, đi đi lại lại trong bệnh viện, không biết nên đi đâu, lòng dạ rối bời, tất cả trong đầu đều là “Làm sao bây giờ? Làm thế nào đây?”
Cô lại đi tìm bác sĩ khoa phụ sản kiểm tra lại tờ xét nghiệm
Bác sĩ cầm trong tay một đống lớn ca bệnh, đầu cũng không ngẩng lên, “Mang thai, muốn giữ hay không? Không cần thì phá bỏ sớm đi, để lớn thêm mới phá bỏ thì cơ thể càng thêm khổ”
Vu Lam nghe thấy hai chữ “phá bỏ” thì giật mình một cái, như là gặp phải quỷ chạy ra ngoài, chạy trốn ra ngoài bệnh viện, đặt mông ngồi ở trên cầu thang đá che mặt khóc lớn
Nếu thai song sinh này là bồi thường cho cô hai năm qua, cô muốn buông bỏ tất cả, sống thật tốt qua ngày
Cô bình tĩnh thật lâu mới lấy điện thoại ra gọi cho Thịnh Hựu Đình, “Hựu Đình, hôm nay về nhà ăn cơm đi, em có việc nói với anh”
“Sức khỏe cô ấy còn chưa hồi phục”
“Em có chuyện quan trọng hơn”
“Tự cô xử lý đi”
“Em chờ anh, nếu không đợi được anh, em sẽ đến bệnh viện rút bình dưỡng khí của Vu Y!”
Vu Lam giận dỗi nói xong, cúp điện thoại
Buổi tối cô làm ba món mặn một món canh, kết hôn hai năm chưa từng ăn cơm cùng nhau đàng hoàng, về sau có con phải có chút không khí gia đình
Đồ ăn vừa mới được đặt lên bàn vẫn bốc hơi nóng, khóa cửa mật mã vang lên, Vu Lam chạy tới kéo cửa ra, nhếch môi cười với người đàn ông, thấy trên gương mặt anh tuấn của Thịnh Hựu Đình đều là mỏi mệt, còn có cả lạnh lùng
Thân hình cao lớn của Thịnh Hựu Đình lướt qua người Vu Lam, mang theo mùi nước sát trùng ở bệnh viện, anh vừa đi lên lầu vừa nói, “Tôi tắm rửa một cái, lát nữa lại đến bệnh viện, ngày mai tôi tới đón cô đi làm thủ tục ly hôn”
Món ăn ngon miệng làm nền cho đề tài lạnh lẽo
Vu Lam vẫn đứng ở dưới lầu, cô đi dép lê, trên người mặc tạp dề màu hồng cánh sen, mấy ngày nay gầy đi trông càng thêm thanh tú, con ngươi nhìn đã hơi lớn, cô nhìn về phía cầu thang trên lầu
Chờ đợi
Thịnh Hựu Đình tắm rửa thay quần áo xong xuôi xuống lầu, lúc anh đi qua bên người cô, cô giữ chặt anh, “Tối hôm nay ở nhà đi, em có việc nói với anh, bệnh viện có y tá”
“Bây giờ cô ấy không thể tách rời tôi”
“Em cũng không thể tách rời anh”
Thịnh Hựu Đình gỡ tay Vu Lam ra, hơi dùng lực, “Vu Lam, cô sẽ không vì tôi mà chết”
Vu Lam đau đến tận mũi chân, mắt cô cực kỳ đau rát, lại cười, anh chỉ mong cô đi tìm chết như vậy sao?
Vu Lam nắm chặt dây an toàn, Thịnh Hựu Đình nghiêng người áp sát cô, “Làm gì à? Vì không cho phép mình thất trách, hơn nữa để về sau cô khỏi phải đòi nợ!”
Xe điên cuồng lắc lư trên con đường nhỏ dưới bóng cây trong rừng ở vùng ngoại ô, tiếng quát tháo của cô gái truyền từ trong xe ra, không ai nghe thấy
“Thịnh Hựu Đình, em yêu anh như thế, anh không nhìn thấy, anh lại yêu phụ nữ lòng dạ rắn rết! Mắt anh có mù hay không?”
Thịnh Hựu Đình làm sao có thể tin tưởng Vu Lam, cô nói yêu đều là vì trả thù Vu Y!
Loại phụ nữ lòng dạ rắn rết thực sự chính là Vu Lam!
Anh nhớ lại, lập tức càng lúc càng dùng sức trừng phạt cô! “Tôi yêu người nào, không tới lượt cô quản!”
Vu Lam cắn răng thừa nhận sự điên cuồng của người đàn ông
Chuông điện thoại vang lên, là của Thịnh Hựu Đình, trên màn hình hiện lên cái tên Vu Bách Niên
Thịnh Hựu Đình vẫn ở trong người Vu Lam, nhận điện thoại Ở đầu bên kia điện thoại, người đàn ông trung niên khóc nức nở kêu, “Hựu Đình! Hựu Đình! Y Y tự sát, con bé chỉ muốn gặp con lần cuối cùng!”
Đây là lần đầu tiên Thịnh Hựu Đình không được thỏa mãn sinh lý đã phải thu tay
Xe chạy như điên trên đường về thành phố, Vu Lam bắt đầu nổi hứng trêu đùa: “Đến lúc đó Vu Y không chết, hai người chúng ta chết vì tai nạn xe cộ, nói không chừng có thể làm một cặp vợ chồgn sống chết không rời”
Thịnh Hựu Đình nhìn khóe miệng Vu Lam nở nụ cười, cuối cùng người phụ nữ này đã đạt được mục đích sao?
Em gái cô muốn chết, màn trả thù của cô kết thúc sao?
“Ngậm miệng!”
“Lo lắng rồi hả? Sợ hãi rồi sao? Có phải sợ đời này sẽ không còn được gặp lại cô ta không?”
“Vu Lam, cô thật máu lạnh! Đó là em gái cô”
“Mẹ em chỉ sinh ra một người con gái là em, em gái em ở đâu ra?”
Vu Lam rất rõ ràng, Vu Y chắc chắn không thật sự tự sát, lòng dạ của người phụ nữ đó nham hiểm như thế, người đàn ông mình yêu còn đưa lên giường cho phụ nữ khác được thì còn có chuyện gì làm không được, cô ta lại hiểu Thịnh Hựu Đình
Chiêu trò tự sát này chẳng qua là ép Thịnh Hựu Đình ly hôn thôi
Vu Lam không vào bệnh viện, một mình Thịnh Hựu Đình đi
Ba ngày Thịnh Hựu Đình không về nhà, Vu Lam lại không ngừng nôn mửa trong ba ngày này, nôn ọe đến phát khổ, cổ họng sưng đau, chỉ có thể đến bệnh viện khám
Cuối cùng xác nhận mang thai đôi
Sinh đôi!
Ông trời thật sự là chơi cô một vố lớn
Cô và Thịnh Hựu Đình như nước với lửa không thể dung hòa vậy, mang thai thật sự có thể tính là chuyện vui?
Vu Lam cầm tờ xét nghiệm, đi đi lại lại trong bệnh viện, không biết nên đi đâu, lòng dạ rối bời, tất cả trong đầu đều là “Làm sao bây giờ? Làm thế nào đây?”
Cô lại đi tìm bác sĩ khoa phụ sản kiểm tra lại tờ xét nghiệm
Bác sĩ cầm trong tay một đống lớn ca bệnh, đầu cũng không ngẩng lên, “Mang thai, muốn giữ hay không? Không cần thì phá bỏ sớm đi, để lớn thêm mới phá bỏ thì cơ thể càng thêm khổ”
Vu Lam nghe thấy hai chữ “phá bỏ” thì giật mình một cái, như là gặp phải quỷ chạy ra ngoài, chạy trốn ra ngoài bệnh viện, đặt mông ngồi ở trên cầu thang đá che mặt khóc lớn
Nếu thai song sinh này là bồi thường cho cô hai năm qua, cô muốn buông bỏ tất cả, sống thật tốt qua ngày
Cô bình tĩnh thật lâu mới lấy điện thoại ra gọi cho Thịnh Hựu Đình, “Hựu Đình, hôm nay về nhà ăn cơm đi, em có việc nói với anh”
“Sức khỏe cô ấy còn chưa hồi phục”
“Em có chuyện quan trọng hơn”
“Tự cô xử lý đi”
“Em chờ anh, nếu không đợi được anh, em sẽ đến bệnh viện rút bình dưỡng khí của Vu Y!”
Vu Lam giận dỗi nói xong, cúp điện thoại
Buổi tối cô làm ba món mặn một món canh, kết hôn hai năm chưa từng ăn cơm cùng nhau đàng hoàng, về sau có con phải có chút không khí gia đình
Đồ ăn vừa mới được đặt lên bàn vẫn bốc hơi nóng, khóa cửa mật mã vang lên, Vu Lam chạy tới kéo cửa ra, nhếch môi cười với người đàn ông, thấy trên gương mặt anh tuấn của Thịnh Hựu Đình đều là mỏi mệt, còn có cả lạnh lùng
Thân hình cao lớn của Thịnh Hựu Đình lướt qua người Vu Lam, mang theo mùi nước sát trùng ở bệnh viện, anh vừa đi lên lầu vừa nói, “Tôi tắm rửa một cái, lát nữa lại đến bệnh viện, ngày mai tôi tới đón cô đi làm thủ tục ly hôn”
Món ăn ngon miệng làm nền cho đề tài lạnh lẽo
Vu Lam vẫn đứng ở dưới lầu, cô đi dép lê, trên người mặc tạp dề màu hồng cánh sen, mấy ngày nay gầy đi trông càng thêm thanh tú, con ngươi nhìn đã hơi lớn, cô nhìn về phía cầu thang trên lầu
Chờ đợi
Thịnh Hựu Đình tắm rửa thay quần áo xong xuôi xuống lầu, lúc anh đi qua bên người cô, cô giữ chặt anh, “Tối hôm nay ở nhà đi, em có việc nói với anh, bệnh viện có y tá”
“Bây giờ cô ấy không thể tách rời tôi”
“Em cũng không thể tách rời anh”
Thịnh Hựu Đình gỡ tay Vu Lam ra, hơi dùng lực, “Vu Lam, cô sẽ không vì tôi mà chết”
Vu Lam đau đến tận mũi chân, mắt cô cực kỳ đau rát, lại cười, anh chỉ mong cô đi tìm chết như vậy sao?
Bình luận facebook