• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

New YÊU NHẦM YÊU NGHIỆT PHONG LƯU (2 Viewers)

Bạn nghĩ gì về cốt truyện

  • Tạm ổn

    Votes: 0 0.0%
  • Cốt truyện hơi cũ

    Votes: 0 0.0%
  • Ý kiến khác

    Votes: 0 0.0%

  • Total voters
    2
  • Poll closed .
  • Chap 39: nghi vấn

Hơn một tuần kể từ ngày hắn đi. Cảm giác mất mác cữ lỡn quỡn quanh nó, sự xuất hiện của hắn dường như đã là một thói quen khó bỏ. Sự trống trãi thật dễ làm người ta đau lòng. Ngoại trừ chuyện của Hân, nó cũng chẳng có lấy được một lí do để ờ lại đây. Giàu sang? Ai lại chẳng thích, ăn sung mặc sướng còn đòi hỏi gì nữa. Ấy thế ông trời không bất cồn với một ai, được này lại mất kia. Cái giá của giàu sang là sự cô đơn, cho dù có giàu đến mấy quẩn quanh nhìn lại cũng chỉ có mình ta. Ở nhà rộng mà không có lấy một người trò chuyện. Ba mẹ nuôi đi suốt ngày có khi đi cả tuần không về, anh hai lâu lâu mới lại đến thăm. Đã vậy còn phải chịu sự ganh ghét của đám người ghen ăn tức ở làm nhiều chuyện không đâu. Bày ra đủ trò từ chuyện xuất thân của nó đến cả chuyện tổng tẩy chay, đến đi học mà còn không có nổi một người bạn. Linh dạo này lại hay thần thần bí bí lúc ẩn lúc hiện không biết đâu mà lần. Sống như thế chẳng ai thích chút nào, thà là xấu xí, nghèo khổ như xưa coi vậy mà vui. Bà con hàng xóm vui vẻ bên nhau, bạn bè vui vẻ truyện trò, điều đơn giản ấy có vẻ khó khăn hơn với hoàn cảnh hiện tại.
Dù có ra sao thì nó vẫn cứ phải lập đi lập lại cái vòng lẫn quẫn ây thôi, đơn giản từ nhà đến trường lại từ trường đến nhà. Sao bao vất vả năm tiết hpcj lại trôi đi nhanh chóng. Chạy xuống sàn xe lấy xe, trên đường đi mắt trái cứ giật liên tục, cảm giác thấp thỏm lo âu làm nó hơi sợ ( Tui bị giặt mắt trái là xui nên viết vậy. Không biết mấy bạn thấy có đúng không?).
- Đứng lại con kia.
Quả là xui thật. Đúng ngah lúc nhà xe vắng thế này lại gặp cả đám người đông như thế. Trâm dẫn theo một đam đàn em trai gái trên dưới chục người. Hùng hùng hổ hổ đạp ngã xe nó không thương tiếc,xe vừa sửa khong lâu lại thêm lần này nữa chắc chắn em nó sẽ đi cân phế liệu là vừa.
- Mấy người muốn gì?
- Tao mới là người hỏi mày muốn gì.
- Sao?
- Chẳng phải mày hùng hổ tuyên bố trên face là sẽ dạy cho tao một bài học sao? Sao mau quên quá vậy!
- Tôi không biết chuyện gì hết.
- Mặt của mày cũng dày thật, đến tận bây giờ còn giả nai. Chẳng phải hôm qua mày hùng hổ chửi mắng tao sao? Sao hôm nay lại không nhớ gì thế?
- Mày muốn gì?
- Đập mày chứ gì.
Vừa nói xong Trâm cùng đàn em lao đến đánh nó, gần chục người xong lên cùng lúc, dù coa học qua võ cổ truyền hay Karatedo thì cũng khó tránh khỏi mấy đòn của lũ con trai, bọn này coi bộ khá hơn so với bọn lúc trước. Đánh đâm đến tận hai mươi phút mà bọn kia còn chưa hết sữc, nó là con gai, đánh đấm như vậy có lẽ hơi quá sức. Cả đám kia và nó đềuLùi về sau thở hì hục, mặt mài ai nấy đều đã tái ngắt, dạo này nó ăn uống không hợp lí, sữc khỏe lại kém đi, Chắc chẳng trụ được bao lâu. Cứ cái đà này là nó xỉu ngay tại đây luôn là cái chắc. Bọn này mà lao vào nữa là koa đi viện.
- Nói cho mày biết, Kỳ là của tao. Mày đừng có hòng mà ve vãn ảnh.
- Thì ra mày cũng chỉ.... là kẻ....sài đồ cũ. Y như bà Thư.
- Mày đừng có đem tao ra so với bả.
- chẳng phải mày và bà Thư thân lắm sao?
- không cần mày quan tâm.
- Thì ra thì cũng chỉ là con quạ. Tò tò theo sau chực chờ tìm đồ thừa.
- Mày..... mày muốn giống con Hân phải không?
- Chị Trâm- Một đứa đàn em kéo kéo Trâm. Cảnh báo cô.- Cẩn thận.
- Cẩn thận con mẹ gì.
- CHỊ.
Thái độ của đám người kia làm nó có chút nghi ngờ. Rốt cục là bọn này đang giấu chuyện gì. Tại sao lại có Hân ở đây? Vậy lời của Linh là đúng, Trâm có liên quan trực tiếp đến cai chết của Hân. Phải hỏi cho ra lẻ mới được.
- Hân sao. Chẳng phải mọi chuyện là do Thư làm sao. Ở đó còn bày đặt khoe mẽ.
- Đưa như mày thì tốt nhất nên câm cái miệng lại mà nghe đi con ngu.Bà đó mà làm cái đếch gì được. Nếu không có tao và.....
- CHỊ.
- Mấy em làm gì đó. Sao không về mà ở đó làm gì?
Thầy giám thị đi vào. Lạ thật, đánh đấm nãi giờ gần ba mươi phút không thấy ông nào. Giờ phút quan trọng lại chả thấy đâu, lúc không cần cứ lỡn quỡn, phá hỏng chuyện của người ta.
- Dạ không gì đâu thầy, xe bạn bị hư, nhờ em đem đi sửa giúp.
- Vậy tụ ở đây đông như thế làm gì?
- tại bạn càng đông càng vui mà thấy
- Nhanh về đi. Tụ tập tụ tập.
- Dạ....- đồng thanh.
Ra tới cổng trường, đang bực bội chuyện hay bị cắt ngang, xe lại hư. Bực bội đợi người đón về giữa nắng chang chang làm tính khí nó gắc hẳn. Trên đường về nó thấy có quán mỳ ramen ( món này là món ăn Nhật. Một món mỳ, là món ăn khoái khẩu của Naruto ấy), mừng như mở hội nó tấp vào mua ngay mấy phần đem về nhâm nhi, đến mua đồ ăn còn bị lũ em cùa Trâm quấy rầy làm bực vô cùng. Bước ra xe với vẻ mặt đen như nhọ nồi( ý là lọ nồi. Nhà ai nấu lò thang hoặc củi sẽ thấy. Nó là phần đen đen dươia đáy nồi).
- Thưa. Hôm nay bên công ty của ông bà chủ có ra dòng son mới, cô có cần ghé sang xem không ạ.
- Tôi mệt rồi. Về thôi.
- Dạ.
Xe từ từ lăn bánh trên con đường dài. Ngồi trên xe mà suy nghĩ bân quơ đủ thứ. Nghĩ đến đau đầu, vò đầu bức tóc mà mọi chuyện vẫn chưa ra.
" Tại sao lại xuất hiện đúng lúc như vậy?. Trâm định nhắc đến ai. Vai trò của người đó là sao.? Thư rốt cục là chủ mưu chuyện này? Mối quan hệ của ba người là sao? Hân có thật sự là bị tông xe mà chết?. Who? Why?"
Đón xem tiếp nhá.
Ai đã đón được hưng thủ chưa nhỡ
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom