• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full [Zhihu] Tôi đã xuyên thành nữ phụ độc ác (2 Viewers)

  • Chương 13

Lục Trầm đóng cửa lại sau khi xác định mọi người đã rời đi, thậm chí không thèm nhìn tôi lấy 1 cái liền nằm xuống giường.

Tôi sững sờ, chạy bộ buổi sáng? Đây là việc mà tôi sẽ làm à? Tôi sẽ làm thế nào để lẻn ra ngoài rồi lại chạy trở về đây?

Thật là mệt mỏi!

"Anh trai," Tôi nhìn Lục Trầm nằm yên bình mà muốn khóc không ra nước mắt.

"Làm người tốt thì phải làm đến cùng, tiễn Phật phải tiễn đến tận Tây Thiên. Tôi phải làm sao để ra ngoài rồi trở về đây?"

Lục Trầm vẫn thờ ơ. Tôi lao tới mép giường, ôm lấy cánh tay của anh ta, đôi mắt lấp lánh bày tỏ sự cầu cứu.

"Anh trai, giúp em với~"

Tôi ôm lấy cánh tay đang giãy dụa điên cuồng, phớt lờ ánh mắt cực kỳ không kiên nhẫn của Lục Trầm, tiếp tục nói.

"Nếu không giúp, chúng ta sẽ bị bắt quả tang, tôi nói thật đây, tôi vẫn đang mặc đồ ngủ đấy. Điều này không tốt cho danh tiếng của anh đâu, thực sự."

Đúng vậy, bộ đồ lụa có mút áo ngực, loại mà không cần mặc thêm áo phía trong. Làm gì có ai đi ngủ mà mặc nịt ngực cơ chứ!

"Em nghĩ tôi quan tâm đến chút danh tiếng đó à? Mẹ tôi khá muốn con trai kết hôn, bị bắt quả tang trên giường à, bà ấy chắc sẽ rất vui mừng."

Lục Trầm không ngủ nữa, ngồi dậy tựa vào đầu giường, nhìn tôi như cấp trên nhìn nhân viên, làm tôi cảm thấy ngứa ngáy khó chịu. Tay nắm chặt, cả nắm đấm cứng ngắc.

"Giúp em có lợi ích gì?"

"Anh muốn tôi làm gì"

"Công ty tôi mới chuyển về trong nước, đang rất thiếu người"

"Lục tổng, anh yên tâm, tôi chắc chắn sẽ không làm anh thất vọng đâu. Từ hôm nay trở đi, tôi sẽ là nhân viên trung thành nhất của anh. Tôi sẽ là thanh kiếm sắc bén nhất trong tay anh, chỉ đâu đánh đó!"

Danh dự là gì? Mặt mũi là gì? Trước mặt Lục Trầm, tất cả những thứ này đều không quan trọng nữa.

"Thứ Hai tuần sau đi làm với tôi"

"Dạ vâng, Lục tổng."

"Về thay đồ đi, thêm WeChat, lát nữa tôi sẽ nhắn tin cho em".

Tôi dùng điện thoại của Lục Trầm tìm kiếm WeChat của mình, gửi lời mời kết bạn, sau đó tính toán thời gian, chờ đợi anh ta xuống lầu rồi lén lút đi vào phòng của mình.

Thay đổi quần áo thể thao, cầm điện thoại, chấp nhận lời mời kết bạn, đợi tin nhắn từ Lục Trầm.

Mười phút sau, Lục Trầm gửi tin nhắn, bảo tôi ra ngoài. Sau khi rời nhà mà không gặp sự cố gì, theo lời Lục Trầm về cái gọi là "chạy bộ buổi sáng", tôi cố gắng chạy được vài trăm mét, sau đó bỏ cuộc.

Ah~ Điều gì đã ngăn chặn bước chạy bộ buổi sáng của tôi? Là những hàng ăn sáng thơm ngon tuyệt vời mà tôi đi qua, là đậu hũ, bánh bao, bánh rán ngon lành.

Sau khi ăn xong, tôi còn không quên mua một chai nước khoáng, rồi từ từ đổ lên người, giả vờ như thực sự đã chạy bộ một quãng đường dài trước khi trở về nhà.

Khi về đến nhà, tôi thấy Lục Trầm và đang trò chuyện vui vẻ trong phòng khách cùng với mẹ tôi và dì Lục.

Tôi tự nhiên chào hỏi rồi lên lầu trở về phòng thay đồ.

"Đúng vậy thưa dì, Tử Thanh nói muốn đến công ty cháu làm việc. Cô ấy rất nghiêm túc nên cháu cũng không tiện từ chối. Thứ Hai tuần sau cô ấy sẽ đi làm cùng cháu. Dì đừng lo lắng, trước đây cô ấy từng làm việc ở Trình thị nên đã có kinh nghiệm. Huống chi Tử Thanh xuất sắc như vậy, chắc chắn sẽ đảm đương tốt".

Chết tiệt! Người này thật biết nắm bắt thời cơ. Tôi không nghe thấy mẹ tôi nói gì, nhưng tôi chắc chắn, mẹ tôi nhất định rất hài lòng vì tôi không còn sa đà vào gã đàn ông tồi tệ nữa, quay về con đường đúng đắn.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom