• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Bạo quân, thiếp vốn khinh cuồng! (2 Viewers)

  • Chương 43~45

Chương 43: Tình cảm rạn nứt

Editor: Tranh

Ngón tay hắn điểm nhẹ mặt bàn, như đang ngẫm nghĩ cái gì, U Hi Nhiên nhìn hắn một cái, nói chắc chắn: "Tuy nàng là người hoàng thúc chọn, nhưng nàng không có khả năng là người của hoàng thúc, ta đã phái người điều tra, nàng từng bị mẹ kế nhốt vào vựa củi vì không chịu hòa thân, tuy sau này nàng đồng ý, nhưng trên đường lại chạy trốn rất nhiều lần, mà còn..." m thanh hắn khàn khàn, "Nàng có thể cảm mến tam ca, lại càng không thể là người của hoàng thúc."

"Nàng có ái mộ hay không, bây giờ quyết định còn quá sớm." U Cầm Ca nhìn hắn một cái, chuyển sang U Hi Nhiên và U Qúy Minh nói: "Bất quá chuyện này có thể để sang một bên, quan trọng là ... Sau mấy ngày săn bắn mùa thu, bây giờ, không thể sai lầm!"

***

Ngày thứ hai Bùi Sắt ngủ thẳng đến lúc tự mình tỉnh. Mắt thấy bên ngoài mặt trời đã lên cao, nàng vội vội vàng vàng nhảy xuống giường. Bên ngoài Bùi Nhiên nghe được động tĩnh liền bưng nước rửa mặt đã chuẩn bị sẵn tiến vào.

"Người đó, bây giờ mới thức dậy, buổi sáng Vương gia đã tới một lần, thấy người chưa dậy liền tận lực phân phó chúng nô tì không cần quấy rầy, không nghĩ tới, người ngủ thẳng đến mặt trời lên cao!"

Mặt Bùi Sắt nóng lên: "Hắn đến đây?"

"Đúng vậy." Bùi Nhiên cười nói, "Vương gia là mới cưới, trong triều cho hắn nghỉ ba ngày, cho nên ba ngày đều không vào triều, nô tì thấy hình như vương gia hào hứng muốn dẫn người đi chơi, không nghĩ tới người ngủ lâu như vậy." Bùi Nhiên than nhẹ một tiếng, bưng nước rửa mặt đến trước mặt nàng.

Bùi Sắt nhận lấy khăn bắt đầu rửa mặt chải đầu, súc miệng đồng thời nói: "Vậy để ta đi tìm hắn."

Vội vội vàng vàng rửa mặt chải đầu, Bùi Sắt tùy tiện ăn sáng xong, vội vàng ra cửa, nàng cũng không muốn cho người ta đi theo, tự mình đi tìm Bùi Nhiên nói cho nàng phương hướng tới thư phòng U Cầm Ca.

Người chưa đến, lại nghe có tiếng nói chuyện. Trong lòng nàng nghi hoặc, lập tức tiến đến đẩy cửa phòng ra, lọt vào tầm mắt, là một nữ tử nằm trong lòng U Cầm Ca, hai người đang tựa vào đầu giường cúi đầu nói gì đó. Bùi Sắt ngẩn ra, đứng bất động ở cửa, mà lúc đó người trong phòng cũng thấy nàng. Nàng ta cuống quýt đứng lên nói: "Bích Sắc bái kiến vương phi."

Chỉ thấy nàng ta cực kỳ xinh đẹp, toàn thân váy dài đỏ rực, rất quyến rũ. Bùi Sắt nghe nói vương phủ tổng cộng có bốn vị phu nhân, nhị phu nhân An Niệm Như và ngũ phu nhân An Niệm Tâm là tỷ muội, tam phu nhân Thu Cẩm Niên tính tình nhạt nhẽo luôn luôn ru rú trong nhà, mà trong bốn vị phu nhân người được sủng ái nhất là vị Tứ phu nhân trước mắt này - Thẩm Bích Sắt, nghe nói bởi vì dung mạo của nàng, cho nên từ trước đến nay sủng hạnh tối đa là nàng. Mà hôm nay xem như Bùi Sắt chính mắt thấy.

Thấy nàng bất động, U Cầm Ca đứng dậy đi đến trước mặt cầm tay phát lạnh của nàng nói: "Sao dây cũng không cho người qua đây thông báo, ta liền qua xem ngươi."

Bùi Sắt nhìn mặt mày ôn nhuận của hắn, lại nhìn nhìn ngón tay bị nắm, bỗng nhiên giống như bị phỏng liền rút tay về: "Cái kia, đột nhiên ta nhớ có chút việc, ta về trước."

Nàng vội vàng đi về, U Cầm Ca đứng trước cửa nhìn nàng rời đi, hơi nhíu mi.

"Vương gia..." Sau hắn, Thẩm Bích Sắc bưng trà tiến lên nói, "Có lẽ vương phi thật sự có chuyện gì đo, vương gia không cần đến thăm."

U Cầm Ca nhìn nàng một cái, cầm tay nàng thở dài nói: "Từ trước đến nay ngươi đều biết suy nghĩ trong lòng ta."

Chương 44: Bỏ ta

Editor: Tranh

Trên đường trở về, trong đầu Bùi Sắt ong ong lê.

Là nàng nghĩ sai, nơi này là cổ đại, nam nhân tam thê tứ thiếp là chuyện cực kỳ bình thường, sao có thể vọng tưởng có tình?

Liền tính hôm nay U Cầm Ca nói thích nàng, đúng là khó bảo toàn ngày mai hắn cũng nói như vậy với người khác, mà còn càng châm chọc hơn, vui vẻ không hề mâu thuẫn.

Nàng có chút thất hồn lạc phách trở lại phòng, Bùi Nhiên thấy bộ dáng dọa người này của nàng liền nhảy dựng.

"A Sắt, ngươi làm sao vậy? Vừa rồi quản gia mới dẫn người đến nói cấp cho người một số quần áo mới, người vẫn còn ở trong sân sau, ngươi..."

Thấy sắc mặt nàng khó coi, Bùi Nhiên nhịn không được ngồi chồm hổm trước mặt nàng: "A Sắt..."

Nửa ngày Bùi Sắt mới xoay đầu nhìn nàng, sâu xa hỏi: "Tỷ tỷ, ngươi không để ý nam nhân tam thê tứ thiếp sao?"

Bùi Nhiên ngẩn ra, không ngờ nàng hỏi vấn đề này, không suy nghĩ thuận tiện nói: "Không phải nam nhân đều tam thê tứ thiếp sao, làm nữ nhân, chúng ta chỉ có thể tiếp nhận."

Bùi Sắt giật giật môi, tim đập mạnh và loạn nhịp nửa ngày, đột nhiên kiên định nhìn Bùi Nhiên nói: "Cả đời này ta nhất định phải tìm người chân tình thiệt ý đối với ta, chỉ có một thê tử là ta."

"A Sắt... Ngươi sao vậy?" Bùi Nhiên ngẩn ra, tim đập mạnh và loạn nhịp qua đi nhưng là kinh ngạc tìm kiếm trán Bùi Sắt.

Bùi Sắt quay đầu đứng lên nói: "Tỷ tỷ, ta muốn ly hôn với vương gia."

"Ly hôn?" Bùi Nhiên nghi hoặc mở to hai mắt.

"Liền để cho vương gia bỏ ta. Ta không nghĩ muốn ở lại vương phủ rồi!"

Bùi Sắt nói ra lời kinh người, nghe vậy, Bùi Nhiên kinh ngạc há to miệng, nửa ngày sau mới phản ứng kịp, nàng mạnh mẽ đóng cửa phòng, quay đầu vội vàng nói với Bùi Sắt: "Ngươi điên rồi, giả sử như vương gia thật sự bỏ ngươi, về sau sao ngươi có thể lập gia đình? Chẳng lẽ ngươi tính đời này không lấy chồng?"

"Cho dù không lấy chồng, cũng tốt hơn là gả cho người thê thiếp thành đàn."

"A Sắt!" Bùi Nhiên vội vàng dạo bước trong phòng, "Ngươi không phải không biết di nương là dạng người gì, giả sử ngươi thật sự bị bỏ mà về, về đến nhà cũng là sống trên đao miệng của di nương, mà vốn phụ thân chả quan tâm đến chúng ta, như vậy, tình hình càng không ổn, à, nam nhân tam thê tứ thiếp không phải trước nay vẫn có à? Ngươi làm sao có thể có ý nghĩ như vậy..."

"Tỷ tỷ, chúng ta có thể không quay về!" Bùi Sắt thành khẩn nhìn Bùi Nhiên nói, "Chỉ cần tỷ tỷ tin ta, chíng ta có thể tìm một chỗ nhỏ, kia là một mẫu ruộng cũng được, đều có thể sống an toàn."

"À, ngươi đừng quên! Ngươi là công chúa được hoàng thượng đích thân phong! Nếu bị bỏ, thể diện nước Mông cao, liền tính phụ thân có thể buông ta ngươi, hoàng thượng có thể sao? Chỉ sợ không đi ra khỏi lãnh thổ Kỳ Quốc, chúng ta đã mất mạng rồi!" Bùi Nhiên nói một câu kinh người.

"Như vậy..." Bùi Sắt ngẩn ngơ tại chỗ, vấn đề này, nàng cư nhiên chưa bao giờ nghĩ tới.

Thấy nàng đứng ngây tại chỗ, sắc mặt trắng xanh, chung quy Bùi Nhiên cũng không đành lòng, cắn răng suy tư nửa ngày, Bùi Nhiên nhìn nàng nói, "A Sắt, nếu quả thật ngươi không thích vương gia này, tỷ tỷ nghĩ biện pháp khác cho ngươi."

"Có biện pháp khác sao?" Bùi Sắt ngẩn ngơ hỏi.

Bùi Nhiên ngừng một chút, tiến lên nói nhỏ bên tai Bùi Sắt, nghe vật Bùi Sắt mở to hai mắt: "Như vậy cũng được?"

Bùi Nhiên gật đầu: "Chỉ có Kim Thiền Thoát Xác, chúng ta mới có thể im hơi lặng tiếng rời đi."

Chương 45: Trở mặt lần nữa

Edit: Tử Liên Hoa 1612

Ba mươi tháng tám, trời lạnh, gió nhẹ.

Mới sáng sớm, Bùi Sắt đã dọn dẹp ổn thỏa. Do kế hoạch tối nay nên quần áo của nàng cực kỳ đơn giản, quần áo màu trắng tinh khôi, tóc trên đầu cuộn thành một búi, không có bất kỳ trang sức dư thừa nào.

Lúc Bùi Nhiên đi vào, hai mắt tỏa sáng, trang phục của nàng ấy cũng cực kỳ đơn giản, hai người dắt nhau ra khỏi cửa phủ.

Bên ngoài phủ sớm có quản gia đứng chờ, thấy hai người ra ngoài, hắn khom người nói: "Mời vương phi lên xe ngựa, vương gia đã vào cung trước rồi."

Hắn đã đi rồi?

Bùi Sắt vui mừng, hắn không có ở đây cũng tiện. Bởi vì sự kiện ngày hôm đó, U Cầm Ca đã tới mấy lần nhưng đều bị nàng chặn ngoài cửa, sau đó hắn không tới nữa, tự nhiên nàng cũng vui vẻ.

"A Sắt, muội thật sự bỏ được hắn sao?"

Tính tình của Bùi Sắt, ngay từ lúc còn ở tướng phủ đã vì Lưu Tử Dạ mà không chịu xuất giá, bị mẹ kế ngược đãi, hiện tại nàng đã là người của U Cầm Ca, chẳng lẽ thật sự quyết tâm rời đi? Đương nhiên Bùi Nhiên không biết chuyện đêm động phòng, chỉ cho rằng Bùi Sắt đã là người của U Cầm Ca.

"Tỷ tỷ, ý muội đã quyết!" Trong lòng tuy có quyến luyến, nhưng nghĩ tới việc hắn có đầy phu nhân, nàng không thể không ép mình quyết tâm ác độc.

Bùi Nhiên gật đầu một cái nhìn ra bên ngoài xe, bởi vì mới sáng sớm, bên ngoài cũng không có nhiều người, trên đường cũng chỉ có mấy người bán điểm tâm đã rời giường mở hàng, vì vậy xe ngựa chạy cực nhanh, chưa tới một canh giờ, hai người đã đến cửa cung.

Phu xe đứng ở bên ngoài nhỏ giọng hô: "Vương phi, đến hoàng cung rồi!"

Bùi Sắt ảm đạm mở mắt ra, Bùi Nhiên đứng dậy dìu nàng, lại khẽ nhéo lòng bàn tay nàng một cái mới đưa nàng xuống xe ngựa.

Hai người vừa mới xuống liền thấy từ trong cửa cung có một chiếc xe đang đi ra ngoài, xe ngựa rực rỡ một chiếc nối một chiếc, kéo thành hàng dài, trùng trùng điệp điệp.

Quả nhiên là hoàng gia đi săn, nhìn đội ngũ như vậy, khí thế thật mạnh mẽ.

Hình như tới trễ chỉ có hai người các nàng. Có thị vệ nhìn thấy các nàng, vội vàng đi bẩm báo, chỉ thấy trong chiếc xe dẫn đầu kia có một người lộ ra nửa gương mặt , chính là U Ly.

Hắn nhìn bên này một cái, sau đó nói với thị vệ kia gì đó, xa giá* lại tiếp tục đi xa, thị vệ kia lĩnh mệnh vội vàng tiến lên dẫn Bùi Sắt đứng chờ ở một bên, cho đến khi một chiếc xa giá rực rỡ khác chạy qua, hắn ra hiệu cho xe dừng lại, dẫn Bùi Sắt lên xe ngựa. (*Cách gọi trang trọng cho xe của vua, quý tộc.)

U Cầm Ca mặc một bộ áo trắng đang nhắm mắt dưỡng thần, nhìn thấy nàng đi vào thì mở mắt thản nhiên nói: "Tới rồi?"

Bùi Sắt gật đầu một cái, tránh ánh mắt của hắn, chọn chỗ ngồi cách xa hắn nhất, sau đó nhắm mắt lại giả vờ ngủ say.

Mu bàn tay chợt ấm áp, Bùi Sắt mở mắt, thấy U Cầm Ca đang nắm tay nàng xoa xoa: "Sao tay lại lạnh như vậy?"

Bùi Sắt mất tự nhiên rút tay về, tim đập loạn, nàng không dám nhìn U Cầm Ca, chỉ hất mặt nhìn về cảnh vật lướt qua phía ngoài mành, nói: "Chỉ là vừa rồi ra gió thôi, không có gì đáng ngại."

Khóe mắt liếc qua, hình như thấy thị vệ dẫn Bùi Nhiên đi đến phía sau xa giá, nàng yên tâm, hai mắt nhắm nghiền.

Xe chậm rãi đi, U Cầm Ca cau mày nhìn nàng nhắm chặt hai mắt, một lúc lâu sau, dường như tức giận, sai người dừng xe lại, đi tới xa giá phía sau.

Bùi Sắt hỏi mới biết, thì ra lần này lên đường, hắn dẫn theo không chỉ một người, trước khi nàng đi, hắn đã dẫn theo tứ phu nhân Thẩm Bích Sắc vào hoàng cung, hiện tại, nàng ta đang ở xa giá phía sau.

Lạnh run cả người, nàng dứt khoát nhấc thảm lông trong xe, đắp lên người mơ màng ngủ thiếp đi.

* * *
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom