• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hot Bẫy hôn nhân: vợ trước ôm con chạy - ngoại truyện Full 2023 (18 Viewers)

  • ngoại truyện bẫy hôn nhân-122

Chương 122: ĐỐI MẶT VỚI NGUY CƠ BỊ HỦY HOẠI NHAN SẮC[8]




An Hinh Duyệt thấy anh bước vào liền bật dậy chạy tới nhào lên người anh: “Bà nội em không đánh anh đấy chứ?!”



Sở Lạc Ninh buồn bực hừ một tiếng, sau đó cau mày nói:3“Không có, lúc bà nội muốn đánh anh thì chẳng phải anh đã chạy rồi đó sao?”



An Hinh Duyệt vẫn còn chút nghi ngờ, cô liếc mắt nhìn sắc mặt hơi nhợt nhạt của Sở Lạc0Ninh liền nhảy xuống, nói: “Anh không sao thật chứ?” “Không có việc gì đâu, chỉ là mấy vết thương cũ từ lần trước thôi.” Sở Lạc Ninh vừa nói vừa đi qua, ngồi xuống giường.5Lúc anh đang định nói gì đó thì nghe thấy giọng Mân Hinh từ phía sát vách.



“Chắc đang tắm ạ! Con bé về đến nhà lúc nào cũng phải tắm rửa trước tiên mà mẹ?! Mẹ4ơi, cũng không còn sớm nữa rồi, mẹ đi nghỉ đi! Nếu như mẹ lo lắng thì lát nữa Miên Miên tắm xong con sẽ bảo con bé xuống nói chuyện với mẹ một lát.” Chắc9bà nội An vừa vào phòng An Hinh Duyệt rồi. Sở Lạc Ninh bất đắc dĩ cười cười, sau đó vỗ vỗ tay của An Hinh Duyệt: “Em về trước đi, ngày mai anh qua tìm em.”



An Hinh Duyệt cũng chỉ có thể gật đầu, nói: “Em đi trước đây, anh nghỉ ngơi sớm đi nhé.” Sở Lạc Ninh gật đầu, sau đó ôm lấy An Hinh Duyệt rồi hôn nhẹ lên môi cô một cái: “Đi đi, cẩn thận đấy.” Hiện tại với An Hinh Duyệt mà nói, cửa sổ thế này đã không còn là vấn đề gì với cô từ lâu rồi, nhưng Sở Lạc Ninh vẫn không nhịn được phải lên tiếng nhắc nhở một câu.



An Hinh Duyệt thở dài, cuối cùng vẫn bám cửa sổ để về phòng.



Sở Lạc Ninh nhìn bóng dáng An Hinh Duyệt rời đi chỉ hít sâu một hơi, sau đó trực tiếp nằm dài trên giường.



Tất cả mọi người đều cho rằng Sở Lạc Ninh là mình đồng da sắt, chỉ có ba của anh mới nhìn ra cái thân thể này đã sớm bị chính anh phá hủy chẳng còn gì, trong trận chiến với Chó Vàng lần ấy, những vết thương mà nó để lại đến bây giờ vẫn chưa lành lại, chỉ là anh chưa từng nhắc tới mà thôi. Anh không muốn để cô ngốc kia lo lắng cho mình. “Cốc - cốc - cốc!”



“Vào đi.” Sở Lạc Ninh cố gắng duỗi thẳng lưng để ngồi dậy, thấy người vào phòng là mẹ mình anh khẽ nhoẻn



miệng cười: “Mẹ, sao mẹ vẫn chưa ngủ thế?” “Ba của con đang tắm, mẹ lo lắng cho con!” Thủy An Lạc nói rồi cầm lấy cổ tay của Sở Lạc Ninh.



Sở Lạc Ninh muốn rụt lại nhưng Thủy An Lạc lại nắm lấy rất chặt: “Con không sao..“ “Chết rồi mới gọi là có sao đúng không?” Thủy An Lạc trầm giọng nói rồi bỏ cổ tay của con trai mình xuống: “Con nghĩ rằng con là cái gì thế, bị thương cũng có thể tự lành được đấy hả.” “Không phải cũng sắp khỏi hẳn rồi đấy sao.” Sở Lạc Ninh khẽ cười đáp, sau đó vội vàng giơ lọ thuốc trong tay lên: “Ba cho con này, thuốc này ở ngoài không có đâu.”



“Vì không muốn Miên Miên tự trách mà lá lách của con bị rách cũng vẫn muốn tự chống cự sao?” Thủy An Lạc nhìn con trai mình bằng ánh mắt không tán thành: “Gặp chuyện rồi con mới chịu thừa nhận bản thân cũng không mạnh như con tưởng đúng không?”



Sở Lạc Ninh duỗi tay, nắm lấy tay của mẹ mình rồi nói: “Mẹ, không có nghiêm trọng như vậy đâu mà, con trai của mẹ tự biết chừng mực! Mấy năm nay cô ấy vì con mà phải chịu biết bao khổ rồi, con bị một chút thế này có tính là gì?”



Thủy An Lạc xót xa nhìn con mình: “Mẹ cứ nghĩ hai đứa các con sẽ khiến mẹ yên tâm nhất, nhưng đến cuối cùng thì em trai của con mới là đứa khiến mẹ không cần lo lắng gì.” Sở Lạc Ninh khẽ bật cười: “Mẹ vẫn nên lo cho nó đi thì hơn! Tính khí của nó giống ba y như đúc, sớm muộn gì Tiểu Bất Điểm cũng chịu không nổi mà làm lớn chuyện cho xem.”



“Uống xong thuốc thì đi ngủ sớm đi nhé! Khó chịu nhất định phải nói cho mẹ biết đấy!” Thủy An Lạc nói rồi đi xuống nhà rót cốc nước nóng cho anh rồi mới đi nghỉ ngơi.



Sở Lạc Ninh nhìn Thủy An Lạc đi tới cửa rồi đột nhiên gọi giật lại: “Mẹ, con vẫn luôn biết chừng mực, con sẽ giữ mình khỏe mạnh, không để mẹ phải lo lắng thêm nữa.”
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom