Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
ngoại truyện bẫy hôn nhân-271
Chương 271: Ý NGHĨA CỦA ĐỒNG TIỀN[3]
Lúc Sở Lạc Nhất quay về nhà đã thấy con trai nhà mình dẫn theo đám bạn của nó chơi vui vẻ trong
sân, hoàn toàn không cần mẹ phải ở bên cả ngày lẫn3đêm. Khu này càng ngày càng có nhiều gia đình tới ở, lũ trẻ cũng dần đông hơn, mỗi lúc Tiểu Quỷ Quỷ không tiện theo mẹ tới trường thì Sở Lạc Nhất chỉ0cần ném nhóc vào trong sân là nhóc có thể chơi với đám đồng bọn của
mình cả ngày. “Mẹ... mẹ...” Tiểu Quỷ Quỷ thấy xe của mẹ mình xuất hiện lập tức bỏ lại5đám đồng bọn phía sau, chờ khi Sở Lạc Nhất xuống xe liền nhanh chóng dùng cả tay lẫn chân đu lên người cô. “Đã về rồi đấy à?” Một người phụ nữ phụ4trách trông nom đám trẻ cười nói: “Hồi nãy Thần Thần còn nói mẹ sắp về rồi đấy.”
“Sở Lạc Nhất ôm Tiểu Quỷ Quỷ bước qua, sau đó cười nhẹ, nói: “Cảm ơn chị.”
“Có9gì mà phải cảm ơn, chị không đi làm nên mấy chuyện trông nom lũ trẻ cũng không phiền.” Người phụ nữ kia cười, nói: “Chị thấy Lữ đoàn trưởng Cố mới về đấy, em còn không mau mau về nhà đi?”
Sở Lạc Nhất nhướng mi, hiếm khi mới có dịp người kia về nhà lúc năm giờ chiều thế này. Sở Lạc Nhất nói tạm biệt với chị dâu kia rồi ôm con trai lên lầu. Vừa mở cửa, quả nhiên Sở Lạc Nhất đã ngửi được mùi thức ăn thơm phức. Tiểu Quỷ Quỷ gào thét chạy vào nhà bếp, bỏ lại mẹ nhóc đứng ở cửa thay giày. “Sao hôm nay anh về sớm thế?” Sở Lạc Nhất thay giày xong, với lấy sợi dây chun buộc tóc để sẵn trên tủ giày buộc tóc lên rồi cũng đi vào nhà bếp.
“Lát nữa ra ngoài với anh một lát, có một người bạn qua bến này chơi.” Cố Tử Thành vừa nói vừa nhấc con trai lên, đặt nhóc lên bệ bếp. “Vậy anh còn nấu cơm tối làm gì, anh không định mời người ta ăn cơm à?” Sở Lạc Nhất kỳ quái hỏi.
“Không cần thiết, cô ấy chỉ chuyển chuyến bay thôi, một lát rồi đi ngay.” Cố Tử Thành tiếp tục thản nhiên nói. Sở Lạc Nhất cảm thấy có chút kỳ lạ, bạn bè gì mà chỉ chuyển chuyến bay cũng phải gặp mặt nhau như vậy?
Cố Tỉ Thành không nói nhiều nên Sở Lạc Nhất cũng không hỏi nữa, chỉ là lúc Cố Tỉ Thành nói chuyện điện thoại thì dùng ngôn ngữ gì đó mà Sở Lạc Nhất hoàn toàn không nhận ra, xem ra người tới là một người bạn nước ngoài.
Sở Lạc Nhất tò mò đến tận lúc ăn cơm liền hỏi: “Anh vừa mới nói ngôn ngữ gì vậy?” Cô tự nhận mình biết bảy loại ngôn ngữ, thế nhưng loại mà Cố Tỉ Thành vừa nói thì cô hoàn toàn không biết.
Cố Tỉ Thành vừa bón cơm cho con trai, vừa nói: “Em chưa bao giờ nghe thấy sao?” Là tiếng Slovenia!”
Sở Lạc Nhất: “...”
Cô đây thân là một người Trung Quốc, biết tiếng Anh, tiếng Đức, tiếng Pháp, tiếng Nhật, tiếng Ả Rập và tiếng Hàn còn chưa đủ hay sao? Tại sao cô còn phải biết cái loại ngôn ngữ còn chưa bao giờ nghe thấy tên này.
“Bạn của anh là người Slovenia à?”
“Không, là người Anh.”
Sở Lạc Nhất:“...”
Mọe, hai cái tên biến thái, cô không muốn nói chuyện với bọn họ nữa. Ăn cơm xong vẫn chưa tới sáu rưỡi, Cố Tử Thành giúp con trai thay đồ xong xuôi, nhân lúc Sở Lạc Nhất cũng đang thay đồ, anh cầm một chiếc áo bó thân đơn giản và một chiếc quần trắng ném cho cô.
“Làm gì đấy?” Sở Lạc Nhất lại cảm thấy kỳ quái.
“Đẹp, mặc vào trông gầy.” Cố Tử Thành nói xong lại tiện thể tìm một cái áo khoác cho cô rồi đặt lên giường.
Sở Lạc Nhất im lặng cúi đầu nhìn bộ đồ trên giường, mặc màu trắng mà gây được? Anh zai, anh xác định là anh không trêu chọc em đó chứ?
“Cố Tỉ Thành! Anh đang chê em đúng không?” Sở Lạc Nhất cúi đầu nhìn lại bản thân. Sau khi sinh con xong dáng người cô đã khôi phục rất tốt mà, eo ra eo, chân ra chân, mập chỗ nào?
Cố Tử Thành quay đầu lại hôn lên má Sở Lạc Nhất một cái: “Mặc như vậy đẹp mà, mau mau lên.”
Sở Lạc Nhất đạp cho Cố Tỉ Thành một cái sau đó mới cầm quần áo đi vào nhà tắm.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Lúc Sở Lạc Nhất quay về nhà đã thấy con trai nhà mình dẫn theo đám bạn của nó chơi vui vẻ trong
sân, hoàn toàn không cần mẹ phải ở bên cả ngày lẫn3đêm. Khu này càng ngày càng có nhiều gia đình tới ở, lũ trẻ cũng dần đông hơn, mỗi lúc Tiểu Quỷ Quỷ không tiện theo mẹ tới trường thì Sở Lạc Nhất chỉ0cần ném nhóc vào trong sân là nhóc có thể chơi với đám đồng bọn của
mình cả ngày. “Mẹ... mẹ...” Tiểu Quỷ Quỷ thấy xe của mẹ mình xuất hiện lập tức bỏ lại5đám đồng bọn phía sau, chờ khi Sở Lạc Nhất xuống xe liền nhanh chóng dùng cả tay lẫn chân đu lên người cô. “Đã về rồi đấy à?” Một người phụ nữ phụ4trách trông nom đám trẻ cười nói: “Hồi nãy Thần Thần còn nói mẹ sắp về rồi đấy.”
“Sở Lạc Nhất ôm Tiểu Quỷ Quỷ bước qua, sau đó cười nhẹ, nói: “Cảm ơn chị.”
“Có9gì mà phải cảm ơn, chị không đi làm nên mấy chuyện trông nom lũ trẻ cũng không phiền.” Người phụ nữ kia cười, nói: “Chị thấy Lữ đoàn trưởng Cố mới về đấy, em còn không mau mau về nhà đi?”
Sở Lạc Nhất nhướng mi, hiếm khi mới có dịp người kia về nhà lúc năm giờ chiều thế này. Sở Lạc Nhất nói tạm biệt với chị dâu kia rồi ôm con trai lên lầu. Vừa mở cửa, quả nhiên Sở Lạc Nhất đã ngửi được mùi thức ăn thơm phức. Tiểu Quỷ Quỷ gào thét chạy vào nhà bếp, bỏ lại mẹ nhóc đứng ở cửa thay giày. “Sao hôm nay anh về sớm thế?” Sở Lạc Nhất thay giày xong, với lấy sợi dây chun buộc tóc để sẵn trên tủ giày buộc tóc lên rồi cũng đi vào nhà bếp.
“Lát nữa ra ngoài với anh một lát, có một người bạn qua bến này chơi.” Cố Tử Thành vừa nói vừa nhấc con trai lên, đặt nhóc lên bệ bếp. “Vậy anh còn nấu cơm tối làm gì, anh không định mời người ta ăn cơm à?” Sở Lạc Nhất kỳ quái hỏi.
“Không cần thiết, cô ấy chỉ chuyển chuyến bay thôi, một lát rồi đi ngay.” Cố Tử Thành tiếp tục thản nhiên nói. Sở Lạc Nhất cảm thấy có chút kỳ lạ, bạn bè gì mà chỉ chuyển chuyến bay cũng phải gặp mặt nhau như vậy?
Cố Tỉ Thành không nói nhiều nên Sở Lạc Nhất cũng không hỏi nữa, chỉ là lúc Cố Tỉ Thành nói chuyện điện thoại thì dùng ngôn ngữ gì đó mà Sở Lạc Nhất hoàn toàn không nhận ra, xem ra người tới là một người bạn nước ngoài.
Sở Lạc Nhất tò mò đến tận lúc ăn cơm liền hỏi: “Anh vừa mới nói ngôn ngữ gì vậy?” Cô tự nhận mình biết bảy loại ngôn ngữ, thế nhưng loại mà Cố Tỉ Thành vừa nói thì cô hoàn toàn không biết.
Cố Tỉ Thành vừa bón cơm cho con trai, vừa nói: “Em chưa bao giờ nghe thấy sao?” Là tiếng Slovenia!”
Sở Lạc Nhất: “...”
Cô đây thân là một người Trung Quốc, biết tiếng Anh, tiếng Đức, tiếng Pháp, tiếng Nhật, tiếng Ả Rập và tiếng Hàn còn chưa đủ hay sao? Tại sao cô còn phải biết cái loại ngôn ngữ còn chưa bao giờ nghe thấy tên này.
“Bạn của anh là người Slovenia à?”
“Không, là người Anh.”
Sở Lạc Nhất:“...”
Mọe, hai cái tên biến thái, cô không muốn nói chuyện với bọn họ nữa. Ăn cơm xong vẫn chưa tới sáu rưỡi, Cố Tử Thành giúp con trai thay đồ xong xuôi, nhân lúc Sở Lạc Nhất cũng đang thay đồ, anh cầm một chiếc áo bó thân đơn giản và một chiếc quần trắng ném cho cô.
“Làm gì đấy?” Sở Lạc Nhất lại cảm thấy kỳ quái.
“Đẹp, mặc vào trông gầy.” Cố Tử Thành nói xong lại tiện thể tìm một cái áo khoác cho cô rồi đặt lên giường.
Sở Lạc Nhất im lặng cúi đầu nhìn bộ đồ trên giường, mặc màu trắng mà gây được? Anh zai, anh xác định là anh không trêu chọc em đó chứ?
“Cố Tỉ Thành! Anh đang chê em đúng không?” Sở Lạc Nhất cúi đầu nhìn lại bản thân. Sau khi sinh con xong dáng người cô đã khôi phục rất tốt mà, eo ra eo, chân ra chân, mập chỗ nào?
Cố Tử Thành quay đầu lại hôn lên má Sở Lạc Nhất một cái: “Mặc như vậy đẹp mà, mau mau lên.”
Sở Lạc Nhất đạp cho Cố Tỉ Thành một cái sau đó mới cầm quần áo đi vào nhà tắm.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Bình luận facebook