Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
ngoại truyện bẫy hôn nhân-272
Chương 272: Ý NGHĨA CỦA ĐỒNG TIỀN[4]
“Này! Anh là chồng của em đó, thay quần áo thôi mà phải tránh anh làm cái gì?” Cố Tử Thành kéo cô lại.
Sở Lạc Nhất cúi đầu nhìn con trai mình vừa mới mới bị bố nó lột sạch. Cố Tỉ Thành cũng cúi đầu, sau đó quyết3đoán thả tay ra: “Đi đi, đi đi.” Quên mất cái thằng nhãi này cũng là con trai rồi, phải đề phòng.
Tiểu Quỷ Quỷ: “...” Chuyện gì vừa xảy ra vậy, nhóc chỉ vừa mới lăn một vòng thôi mà.
Bạn của Cố Tỉ Thành là một cô gái người0Anh lại còn có thể nói tiếng Trung rất lưu loát, thế nhưng trong điện thoại Cố Tử Thành lại dùng cái tiếng Slovenia chết tiệt gì gì đó, hai người này bị điên rồi đúng không?
Nơi bọn họ gặp nhau là ở sân bay, cô gái xinh đẹp5kia chỉ chuyển chuyến bay tại sân bay này mà thôi. Tóc vàng mắt xanh, cao ít nhất một mét tám.
“Cô chính là cô Có phải không?!” Mỹ nữ kia thấy Sở Lạc Nhất lập tức bày ra bộ dáng kinh ngạc. Chắc cô ta vẫn luôn suy nghĩ4không biết cô gái như thế nào mới có thể khiến Cố Tử Thành dùng một cái giá trên trời để làm
một bộ áo cưới, lúc này được gặp người thật đương nhiên sẽ rất ngạc nhiên. “Chào cô.” Sở Lạc Nhất nhìn mỹ nữ trước mặt rồi liếc9nhìn Cố Tử Thành, rõ ràng đang thầm nói: Hai người các ngươi có bệnh à?
Có cả tiếng Anh và tiếng Trung có thể xài mà thế quái nào lại nói tiếng Slovenia?
“Chào cô, tôi tên là Meygii, trước đây tôi từng bị bắt cóc, Cố đã cứu tôi.” Mỹ nữ kia vừa nói vừa quan sát Sở Lạc Nhất từ trên xuống dưới: “Ui chao, dáng người của cô đẹp thật đấy.”
Sở Lạc Nhất xấu hổ cười cười, nhưng lúc Meygii sờ sờ bên eo của cô, Sở Lạc Nhất giật mình một cái, lùi về sau một chút.
“Thật ngại quá cố Cổ, tại tôi thích vóc dáng của cô quá thôi.” Meygii như đang xin lỗi vì hành động có hơi bất lịch sự của mình.
“Qua quán cafe bên kia ngồi một chút nhé! Bao lâu nữa thì cô bay?” Cố Tử Thành bể con trai rồi chỉ chỉ về phía quán cafe cách đó không xa.
“Khoảng nửa tiếng nữa.” Meygii cười híp mắt nói, tay vẫn sờ sờ Sở Lạc Nhất.
Lúc này trong quán cafe không có quá nhiều người. Bọn họ tìm một bàn gần cửa sổ rồi ngồi xuống, Tiểu Quỷ Quỷ có chút xấu hổ nên chỉ dựa vào lòng ba mình.
“Con của hai người thật đáng yêu!” Meygii nhìn thấy Tiểu Quỷ Quỷ liền kích động nói. “Mẹ, đi tè.” Tiểu Quỷ Quỷ đột nhiên nói.
Quả thực Sở Lạc Nhất cũng muốn tránh đi. Cô không chống đỡ nổi mấy cô gái quá nhiệt tình thế này, cho nên cô ôm lấy con trai đứng lên: “Thật ngại quá, để tôi dẫn thằng bé đi toilet một chút.”
Meygii hoàn toàn không để ý nhiều, thấy người rời đi rồi mới nói: “Vợ của anh thực sự rất may mắn đấy, loại vải này tôi tốn nửa năm mới tìm được nhiều như vậy, cho nên Cố à, tôi phải nói với anh cái giá của bộ đồ sau khi hoàn thành có lẽ sẽ cao hơn hai trăm triệu, tôi chưa bao giờ làm bộ đồ nào đắt như vậy đâu.”
Cố Tử Thành bưng ly cafe lên rồi thong thả nhấp một ngụm, sau đó mới nói: “Có một số việc không thể dùng tiền tài để cân nhắc được, nếu như tiền có thể mua được hạnh phúc thì đó chẳng phải là tác dụng lớn nhất của tiền sao?”
Meygii nhún nhún vai, cô không ủng hộ hay phản bác câu nói này.
“Từ lâu đã nghe nói nhà họ Cố là doanh nghiệp nổi danh trên trường quốc tế, là tôi lo thừa cho anh rồi.” Meygii cười nói. “Còn hơn nửa năm nữa, có thể hoàn thành không?” Cố Tử Thành có chút bận tâm về vấn đề thời gian. “Tôi sẽ cố gắng hết sức.” Meygii nói, cô thấy Sở Lạc Nhất đang ôm Tiểu Quỷ Quỷ quay lại liền cười, nói tiếp: “Vợ của anh chính là cô gái hạnh phúc nhất trên thế giới này.” Sở Lạc Nhất ôm con trai ngồi xuống, nhóc con lập tức bò về trong lòng ba mình.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
“Này! Anh là chồng của em đó, thay quần áo thôi mà phải tránh anh làm cái gì?” Cố Tử Thành kéo cô lại.
Sở Lạc Nhất cúi đầu nhìn con trai mình vừa mới mới bị bố nó lột sạch. Cố Tỉ Thành cũng cúi đầu, sau đó quyết3đoán thả tay ra: “Đi đi, đi đi.” Quên mất cái thằng nhãi này cũng là con trai rồi, phải đề phòng.
Tiểu Quỷ Quỷ: “...” Chuyện gì vừa xảy ra vậy, nhóc chỉ vừa mới lăn một vòng thôi mà.
Bạn của Cố Tỉ Thành là một cô gái người0Anh lại còn có thể nói tiếng Trung rất lưu loát, thế nhưng trong điện thoại Cố Tử Thành lại dùng cái tiếng Slovenia chết tiệt gì gì đó, hai người này bị điên rồi đúng không?
Nơi bọn họ gặp nhau là ở sân bay, cô gái xinh đẹp5kia chỉ chuyển chuyến bay tại sân bay này mà thôi. Tóc vàng mắt xanh, cao ít nhất một mét tám.
“Cô chính là cô Có phải không?!” Mỹ nữ kia thấy Sở Lạc Nhất lập tức bày ra bộ dáng kinh ngạc. Chắc cô ta vẫn luôn suy nghĩ4không biết cô gái như thế nào mới có thể khiến Cố Tử Thành dùng một cái giá trên trời để làm
một bộ áo cưới, lúc này được gặp người thật đương nhiên sẽ rất ngạc nhiên. “Chào cô.” Sở Lạc Nhất nhìn mỹ nữ trước mặt rồi liếc9nhìn Cố Tử Thành, rõ ràng đang thầm nói: Hai người các ngươi có bệnh à?
Có cả tiếng Anh và tiếng Trung có thể xài mà thế quái nào lại nói tiếng Slovenia?
“Chào cô, tôi tên là Meygii, trước đây tôi từng bị bắt cóc, Cố đã cứu tôi.” Mỹ nữ kia vừa nói vừa quan sát Sở Lạc Nhất từ trên xuống dưới: “Ui chao, dáng người của cô đẹp thật đấy.”
Sở Lạc Nhất xấu hổ cười cười, nhưng lúc Meygii sờ sờ bên eo của cô, Sở Lạc Nhất giật mình một cái, lùi về sau một chút.
“Thật ngại quá cố Cổ, tại tôi thích vóc dáng của cô quá thôi.” Meygii như đang xin lỗi vì hành động có hơi bất lịch sự của mình.
“Qua quán cafe bên kia ngồi một chút nhé! Bao lâu nữa thì cô bay?” Cố Tử Thành bể con trai rồi chỉ chỉ về phía quán cafe cách đó không xa.
“Khoảng nửa tiếng nữa.” Meygii cười híp mắt nói, tay vẫn sờ sờ Sở Lạc Nhất.
Lúc này trong quán cafe không có quá nhiều người. Bọn họ tìm một bàn gần cửa sổ rồi ngồi xuống, Tiểu Quỷ Quỷ có chút xấu hổ nên chỉ dựa vào lòng ba mình.
“Con của hai người thật đáng yêu!” Meygii nhìn thấy Tiểu Quỷ Quỷ liền kích động nói. “Mẹ, đi tè.” Tiểu Quỷ Quỷ đột nhiên nói.
Quả thực Sở Lạc Nhất cũng muốn tránh đi. Cô không chống đỡ nổi mấy cô gái quá nhiệt tình thế này, cho nên cô ôm lấy con trai đứng lên: “Thật ngại quá, để tôi dẫn thằng bé đi toilet một chút.”
Meygii hoàn toàn không để ý nhiều, thấy người rời đi rồi mới nói: “Vợ của anh thực sự rất may mắn đấy, loại vải này tôi tốn nửa năm mới tìm được nhiều như vậy, cho nên Cố à, tôi phải nói với anh cái giá của bộ đồ sau khi hoàn thành có lẽ sẽ cao hơn hai trăm triệu, tôi chưa bao giờ làm bộ đồ nào đắt như vậy đâu.”
Cố Tử Thành bưng ly cafe lên rồi thong thả nhấp một ngụm, sau đó mới nói: “Có một số việc không thể dùng tiền tài để cân nhắc được, nếu như tiền có thể mua được hạnh phúc thì đó chẳng phải là tác dụng lớn nhất của tiền sao?”
Meygii nhún nhún vai, cô không ủng hộ hay phản bác câu nói này.
“Từ lâu đã nghe nói nhà họ Cố là doanh nghiệp nổi danh trên trường quốc tế, là tôi lo thừa cho anh rồi.” Meygii cười nói. “Còn hơn nửa năm nữa, có thể hoàn thành không?” Cố Tử Thành có chút bận tâm về vấn đề thời gian. “Tôi sẽ cố gắng hết sức.” Meygii nói, cô thấy Sở Lạc Nhất đang ôm Tiểu Quỷ Quỷ quay lại liền cười, nói tiếp: “Vợ của anh chính là cô gái hạnh phúc nhất trên thế giới này.” Sở Lạc Nhất ôm con trai ngồi xuống, nhóc con lập tức bò về trong lòng ba mình.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Bình luận facebook