Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
ngoại truyện bẫy hôn nhân-273
Chương 273: Ý NGHĨA CỦA ĐỒNG TIỀN[5]
Sở Lạc Nhất liếc mắt nhìn Cố Tử Thành, anh nhún nhún vai: “Meygii đang nói dáng người của em rất đẹp.”
“...” Sở Lạc Nhất.
“Cảm ơn.” Trừ câu này thì cô hoàn toàn không biết mình có thể nói cái gì được nữa. “Đã đến giờ tôi phải đi rồi. Hôm nay được gặp cô Cổ, tôi thực sự rất vui.” Meygii nói xong liền đứng lên. “Lần3tới, có thời gian tôi sẽ mời cô ăn cơm.” Cố Tử Thành cũng ôm Tiểu Quỷ Quỷ đứng dậy. “Đương nhiên, tôi nghĩ cũng không lâu nữa đâu nhỉ?!” Meygii nói một cách đầy ẩn ý sau đó gật đầu với Sở Lạc Nhất, liếc mắt quan sát dáng người của cô lần cuối rồi sau đó xoay người rời đi.
Mãi cho đến khi Meygii lên máy0bay rồi, Sở Lạc Nhất mới nhìn về phía Cố Tử Thành: “Anh cứu người này lúc nào vậy, cứu xong còn thành đồng bọn của anh được nữa hả.”
“Đương nhiên, sức hút của chồng em lớn lắm, mặc áo vào đi.” Cố Tử Thành nói, sau đó cầm lấy áo khoác của Sở Lạc Nhất đưa cho cô. “Lần đầu tiên em thấy bạn bè gặp mặt5mà như vậy, thời gian uống một ly cafe cũng không đủ, thật nhỏ mọn.” Sở Lạc Nhất vừa mặc áo vào vừa nói. Cố Tử Thành cười nhẹ thành tiếng, mục đích Meygii tới đây chỉ để nhìn khí chất của Sở Lạc Nhất như thế nào mới có thể thiết kế ra bộ váy cưới thích hợp với cô, làm gì có chuyện bạn bè gặp4mặt
Sự xuất hiện của Meygii không khiến Sở Lạc Nhất để trong lòng. Meygii vừa đi thì cô cũng quên luôn chuyện này.
Mà sau khi An Hinh Duyệt tới đây, Cố Tỉ Thành lại bận rộn đến nỗi không nhớ nổi nhà mình ở đâu nữa. Bạn nhỏ Tiểu Quỷ Quỷ cũng nhớ ba cho nên đành nhấc cái chân ngắn chạy đi tìm ba mình, kết quả9không thấy ba đâu. Sở Lạc Nhất cũng bận rộn suốt ngày. Gần đây có một cuộc thi mỹ thuật quốc tế cho các sinh viên, cô đang bổ túc giai đoạn cuối cùng cho các sinh viên của mình. [Tiểu Bất Điểm là nữ vương: Có đôi khi em cảm thấy mấy người thế này không gọi là kết hôn mà là nhìn giờ để mà sống ấy!]
[Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Loại người đi làm cùng một công ty như em đừng có nói chuyện, được không? [Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Ông đây nửa tháng chưa thấy người rồi đây này, giận!]
[Triệu mập: Chậc chậc chậc, cậu nói cả đám mấy người là có ý gì? Anh Cả với chị Miên Miên quanh năm suốt tháng không gặp nhau được mấy lần, còn các cậu gặp nhau vài lần thôi cũng đã đủ một năm rồi.]
[Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Mình muốn là người vĩ đại đó, không được sao?]
[Triệu mập: Ha ha ha, được, cậu vĩ đại.] [Sư Tiểu Niệm là một đứa ngốc may mắn: Nói chứ Sở Húc Ninh đã quay về thành phố A rồi, gần một tháng chị chưa được gặp anh ấy rồi đấy. Con gái chị kêu nhớ ba phát điên rồi.] [Tiểu Bất Điểm là nữ vương: Chậc chậc chậc, mấy vị vợ lính này thật sự đáng thương đến mức khiến người ta đau lòng.].
[Triệu mập: Không sai!] [Sư Tiểu Niệm là một đứa ngốc may mắn: Tiểu Bất Điểm, hiện tại chị đang ở thành phố A, cẩn thận em hết đường ra cửa đấy.]
[Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Không sai, đánh nó đi!]
Đám người trò chuyện một chút rồi bất chợt Sở Lạc Nhất nghĩ đến cái gì đó. [Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Cái khu nghỉ dưỡng mà anh trai chị đang xây gần đây đã xong chưa? Chị muốn là tốp khách đầu tiên.]
[Tiểu Bất Điểm là nữ vương: Hôm qua em vừa mới qua đó, còn sớm.]
[Triệu mập: Lúc trước mình có nghe Sở Vi nói đám cây ăn quả kia là được chuyển tới, không trồng từ cây nhỏ.]
Vừa nhắc tới cây ăn quả, Kiều Vị Nhã ngẩng đầu nhìn, quả nhiên thấy Sở Lạc Duy đang tiến vào. Anh cũng cũng hơi sững ra vì động tác bất ngờ này của cô, “Nhìn cái gì thế?”
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Sở Lạc Nhất liếc mắt nhìn Cố Tử Thành, anh nhún nhún vai: “Meygii đang nói dáng người của em rất đẹp.”
“...” Sở Lạc Nhất.
“Cảm ơn.” Trừ câu này thì cô hoàn toàn không biết mình có thể nói cái gì được nữa. “Đã đến giờ tôi phải đi rồi. Hôm nay được gặp cô Cổ, tôi thực sự rất vui.” Meygii nói xong liền đứng lên. “Lần3tới, có thời gian tôi sẽ mời cô ăn cơm.” Cố Tử Thành cũng ôm Tiểu Quỷ Quỷ đứng dậy. “Đương nhiên, tôi nghĩ cũng không lâu nữa đâu nhỉ?!” Meygii nói một cách đầy ẩn ý sau đó gật đầu với Sở Lạc Nhất, liếc mắt quan sát dáng người của cô lần cuối rồi sau đó xoay người rời đi.
Mãi cho đến khi Meygii lên máy0bay rồi, Sở Lạc Nhất mới nhìn về phía Cố Tử Thành: “Anh cứu người này lúc nào vậy, cứu xong còn thành đồng bọn của anh được nữa hả.”
“Đương nhiên, sức hút của chồng em lớn lắm, mặc áo vào đi.” Cố Tử Thành nói, sau đó cầm lấy áo khoác của Sở Lạc Nhất đưa cho cô. “Lần đầu tiên em thấy bạn bè gặp mặt5mà như vậy, thời gian uống một ly cafe cũng không đủ, thật nhỏ mọn.” Sở Lạc Nhất vừa mặc áo vào vừa nói. Cố Tử Thành cười nhẹ thành tiếng, mục đích Meygii tới đây chỉ để nhìn khí chất của Sở Lạc Nhất như thế nào mới có thể thiết kế ra bộ váy cưới thích hợp với cô, làm gì có chuyện bạn bè gặp4mặt
Sự xuất hiện của Meygii không khiến Sở Lạc Nhất để trong lòng. Meygii vừa đi thì cô cũng quên luôn chuyện này.
Mà sau khi An Hinh Duyệt tới đây, Cố Tỉ Thành lại bận rộn đến nỗi không nhớ nổi nhà mình ở đâu nữa. Bạn nhỏ Tiểu Quỷ Quỷ cũng nhớ ba cho nên đành nhấc cái chân ngắn chạy đi tìm ba mình, kết quả9không thấy ba đâu. Sở Lạc Nhất cũng bận rộn suốt ngày. Gần đây có một cuộc thi mỹ thuật quốc tế cho các sinh viên, cô đang bổ túc giai đoạn cuối cùng cho các sinh viên của mình. [Tiểu Bất Điểm là nữ vương: Có đôi khi em cảm thấy mấy người thế này không gọi là kết hôn mà là nhìn giờ để mà sống ấy!]
[Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Loại người đi làm cùng một công ty như em đừng có nói chuyện, được không? [Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Ông đây nửa tháng chưa thấy người rồi đây này, giận!]
[Triệu mập: Chậc chậc chậc, cậu nói cả đám mấy người là có ý gì? Anh Cả với chị Miên Miên quanh năm suốt tháng không gặp nhau được mấy lần, còn các cậu gặp nhau vài lần thôi cũng đã đủ một năm rồi.]
[Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Mình muốn là người vĩ đại đó, không được sao?]
[Triệu mập: Ha ha ha, được, cậu vĩ đại.] [Sư Tiểu Niệm là một đứa ngốc may mắn: Nói chứ Sở Húc Ninh đã quay về thành phố A rồi, gần một tháng chị chưa được gặp anh ấy rồi đấy. Con gái chị kêu nhớ ba phát điên rồi.] [Tiểu Bất Điểm là nữ vương: Chậc chậc chậc, mấy vị vợ lính này thật sự đáng thương đến mức khiến người ta đau lòng.].
[Triệu mập: Không sai!] [Sư Tiểu Niệm là một đứa ngốc may mắn: Tiểu Bất Điểm, hiện tại chị đang ở thành phố A, cẩn thận em hết đường ra cửa đấy.]
[Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Không sai, đánh nó đi!]
Đám người trò chuyện một chút rồi bất chợt Sở Lạc Nhất nghĩ đến cái gì đó. [Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Cái khu nghỉ dưỡng mà anh trai chị đang xây gần đây đã xong chưa? Chị muốn là tốp khách đầu tiên.]
[Tiểu Bất Điểm là nữ vương: Hôm qua em vừa mới qua đó, còn sớm.]
[Triệu mập: Lúc trước mình có nghe Sở Vi nói đám cây ăn quả kia là được chuyển tới, không trồng từ cây nhỏ.]
Vừa nhắc tới cây ăn quả, Kiều Vị Nhã ngẩng đầu nhìn, quả nhiên thấy Sở Lạc Duy đang tiến vào. Anh cũng cũng hơi sững ra vì động tác bất ngờ này của cô, “Nhìn cái gì thế?”
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com