• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

New Bí Mật Cuối Cùng (3 Viewers)

  • Chap 29

Đang là giờ tan học, trước cổng trường trung học là những thân ảnh xinh đẹp của thiếu nữ mới lớn trong bộ đồng phục gọn gàng. Tiểu Nhu tay xách cặp đi dọc vỉa hè cười nói vui vẻ với cô gái đi bên cạnh mình, cả hai đi đến khúc quanh thì cô gái bên cạnh Tiểu Nhu hơi khự lại mắt nhìn qua bên đường tay kéo Tiểu Nhu lại.
" sao thế.? " Tiểu Nhu bị kéo lại khó hiểu nhìn Liên Chi rồi lại quay theo hướng cô đang nhìn. Bên kia đường là một người đàn ông trung niên quần áo bình thường trên tay cầm túi đồ nhỏ, thấy Tiểu Nhu nhìn mình, người đàn ông vui mừng cười với cô chân muốn đi đến chỗ cô nhưng lại chần chừ.
Tiểu Nhu vừa nhìn thấy ông ta liền quay mặt đi kéo tay Liên Chi đi về hướng ngược lại. " Tiểu Nhu, cậu không gặp ông ấy?. " Liên Chi níu cô lại hỏi.
" tại sao phải gặp ông ta, mình và ông ta không có quan hệ gì. " Tiểu Nhu nhìn Liên Chi rồi liếc qua người đàn ông bên kia đường.
Liên Chi xoay cô lại " đã hai năm rồi cậu không gặp ông ấy, hôm nay là sinh nhật cậu, mình nghĩ ông ấy là muốn cùng cậu đón sinh nhật đấy. " nói rồi cô kéo Tiểu Nhu qua đường. Tiểu Nhu không muốn qua nhưng không hiểu sao cũng để mặc Liên CHI kéo mình đi.
Hà Nghiêm Minh thấy cô qua bên mình trong lòng vô cùng vui mừng bước nhanh về phía cô. " bác trai. " Liên CHI lễ phép cúi chào Hà Nghiêm Minh. Tiểu Nhu không thèm nhìn đến Hà Nghiêm Minh lần nào, ông mà cũng có thời gian đến thăm cô? Từ khi cô lên trung học thì đã dọn ra ký túc xá trường, ngoài việc mỏi tháng đều gửi tiền cho cô ông ta chưa bao giờ đến tìm cô lần nào mà cô cũng không tìm đến ông ta, tiền ông ta gửi cô cũng không dùng một đồng. Mọi chi phí đều là nhờ làm thêm và cô cố gắng giành học bổng có được.
" Tiểu Nhu, hôm nay ba đến muốn chúc mừng sinh nhật con..." Hà Nghiêm Minh trong mắt là sự nhớ nhung và yêu thương nhìn cô. Đã hai năm ông không cùng cô nói chuyện trong khoảng thời gian đó ông thật sự đau khổ dường nào, nhiều khi muốn gặp cô nhưng sợ cô giận nên chỉ có thể đứng từ xa nhìn.
" không cần. Tôi có hẹn rồi . " Tiểu Nhu khó chịu quay mặt đi.
" ngoài mình ra cậu mà cũng có người hẹn?." Liên CHI trêu chọc nhìn cô, họ đều học trường nữ sinh Tiểu Nhu từ nhỏ chỉ có duy nhất người bạn là cô thử hỏi Tiểu Nhu hẹn với ai được chứ.
Tiểu Nhu trừng mắt với Liên Chi, ai cho cậu nói hả. Hà Nghiêm Minh nghe được càng vui hơn :" ba đã đặc bàn ở nhà hàng rồi, Tiểu Nhu chỉ dùng một bữa cơm thôi được không con. "
" Tiểu Như, vậy mình về trước nhé. Cậu cùng bác trai đi ăn đi. " Liên Chi đẩy Tiểu Nhu đến trước còn mình quay người chạy về hướng ngược lại.
" này, cậu... " Lời còn chưa nói xong Tiểu Nhu đã thấy Liên CHI chạy mất tâm, trở về cậu chết với mình. Tiểu Nhu bực bội nhìn Hà Nghiêm Minh, hai năm qua mối hận cô đối với ông cũng đã nguôi đi phần nào nhưng cũng không hoàn toàn biến mất. Có lúc cô nhớ lại thì vẫn kiềm không được mà thầm mắng ông trong lòng.
" Tiểu Nhu, ba... Chỉ muốn ăn với con một bữa cơm, còn có quà sinh nhật của con nữa. " ông giơ cao túi đồ nhỏ trong tay lên cho cô.
" không cần.... Ông nói ăn cơm mà, là chỗ nào vậy.? " Tiểu Nhu từ chối món quà của Hà Nghiêm Minh rồi ngước nhìn ông. Hà Nghiêm Minh thấy cô không nhận quà có chút thất vọng nhưng ngay sau đó nghe cô đồng ý dùng cơm liền vui vẻ trở lại.
Liên CHI núp trong một góc tường nhìn ra thấy Tiểu Nhu và bác trai lên xe rời đi mới bước ra, trên môi là nụ cười rất tươi. Hai năm trước trong phòng cấp cứu Tiểu Nhu ôm cơ thể lạnh ngắt của mẹ mình khóc không thành tiếng. Bà gặp tai nạn giao thông, bị thương nặng không qua khỏi trước khi nhắm mắt muốn gặp Hà Nghiêm Minh, Tiểu Nhu tay run bấm số của ba mình muốn ông mau chóng đến bệnh viện gặp mẹ lần cuối nhưng khi điện thoại kết nối nghe được mẹ cô sắp ra đi ngoài câu xin lỗi của Hà Nghiêm Minh cô hoàn toàn không Nghe được gì nữa. Liên Chi nhớ lại lúc đó, Tiểu Nhu ném mạnh điện thoại xuống đất không ngừng la hét thảm thiết, Liên CHI bên cạnh cũng hoảng sợ. Cho đến khi tang lễ diễn ra thì bác trai mới xuất hiện, Tiểu Nhu đứng trước tang lễ thề rằng từ nay không còn bất cứ quan hệ nào với ông.
Liên CHI nhìn chiếc xe đã đi xa hơi lắc đầu, cô không hiểu còn chuyện gì quan trọng hơn việc gặp vợ mình lần cuối. Cô cùng Tiểu Nhu lớn lên bên nhau cũng biết hoàn cảnh gia đình Tiểu Nhu, tuy Bác trai rất bận rộn thường xuyên không có ở nhà nhưng khi có thể ở bên gia đình ông đều rất trân trọng. Lần nào về cũng mua cho Tiểu Nhu rất nhiều quà, với Tiểu Nhu và vợ là rất yêu thương không để họ thiếu thốn thứ gì. Khi Tiểu Nhu dọn ra ký túc xá sống những ngày đầu chưa quen được chỉ tiêu khó khăn nhưng nhất quyết không dùng tiền của ba. Lúc đó bác trai đến tìm cô đưa cho cô một số tiền nói là dùng danh nghĩa của cô cho Tiểu Nhu. Liên Chi cảm thấy bác trai vẫn rất yêu thương Tiểu Nhu nên đã nhận lời, từ đó về sau chỉ cần Tiểu Nhu gặp khó khăn gì bác trai đều mượn danh nghĩa của cô để giúp đỡ. Hy vọng bữa ăn sau hai năm không gặp hôm nay sẽ giúp ba con họ làm lành.
Trong nhà hàng sang trọng, Tiểu Nhu ngồi cắt bít tết có chút khó khăn . Hà Nghiêm Minh nhìn thấy thì khẽ cười tay bưng dĩa của cô lên để qua bên ông, bắt đầu cắt cho cô.
" Con thật là, lúc nhỏ cũng vậy lần nào đi ăn bít tết ba đều phải cắt cho đã thế cứ vào nhà hàng là lại gọi bít tết , còn phải là miếng nhỏ hình vuông mới chịu ăn. " giọng ông vô cùng ấm áp vang lên.
Tiểu Nhu nhìn dĩa bít tết của mình, thịt được Hà Nghiêm Minh cắt thành hình vuông nhỏ có chút chau mày nhưng trong lòng lại ấm kỳ lạ. " tôi không còn nhỏ nữa. "
Hà Nghiêm Minh cắt xong bít tết đem dĩa để trước mặt cô, bít tết trên dĩa đều có hình vuông kỳ lạ Tiểu Nhu nhìn dĩa bít tết khoé môi hơi cong lên, cô cầm nĩa ghim một miếng thịt cho vào miệng, mắt cũng gợn sóng.
Hà Nghiêm Minh nhìn cô ăn nên cũng chẳng quan tâm đến dĩa của ông nữa, ông mở túi đồ lấy ra một chiếc hộp nhung để lên bàn :" quà của con. " Mắt TIỂU Nhu quét qua chiếc hộp rồi tiếp tục ăn :" tôi nói không cần. " Hà Nghiêm Minh mở chiếc hộp ra bên trong là một sợi dây chuyền bằng bạc thiết kế tinh xảo, mặt day là một viên đá nhỏ mà tím lắp lánh, dù cô không thích nhưng ông phải tặng day chuỳen cho cô.
Ông lấy sợi dây chuyền ra, ngón tay ấn nhẹ vào đầu viên đá chỗ đó có một cái nút nhỏ, thì ra viên đá được thiết kế hình họp bên trong là hình ba người mẹ cô, ba cô và cô. Đó là tấm hình chụp họ năm cô 10 tuổi. Một giai điệu du duong van lên, Tiểu Nhu bất ngờ nhìn viên đá, nhạc phát ra từ nó sao? Mà đây còn là bài hát mẹ hay hát cho cô nghe.
Hà Nghiêm Minh đặc dây chuyền vào tay cô :" là ba cho người thiết kế riêng cho con. Chỉ có một cái duy nhất thôi đó. "
Tiểu Nhu thoáng giật mình đưa sợi dây chuyền lên nhìn, làm hoàn toàn bằng thủ công chạm khắc rất đẹp. Cô rất thích đồ thủ công nên khi thấy nó trở nên thích thú tay cứ mân mê nó. Hà Nghiêm Minh thấy cô thích nó vô cùng vui mừng nhưng trong mắt lại có chút lo lắng. :" chuyện của mẹ, ba xin lỗi... Lúc đó ba... "
" không cần phải nói nữa... " Tiểu Nhu ngắt lời ông, bây giơ có nói gì thì mẹ cũng đã mất. Với Hà Nghiêm Minh cô cũng không còn thù hận sâu đậm như trước chỉ là ông ta đối với công việc tại sao còn quan trọng hơn mẹ. Lúc còn nhỏ nhiều lần mẹ cũng hỏi về công việc của ông nhưng ông đều nói cho qua không có ý muốn nói sâu hơn. Tiểu Nhu hít mạnh vào để khí ngập vào phổi rồi nhìn ông :" tôi nhận cái này."
Hà Nghiêm Minh nghe được cười một cái, trong lòng có chút an tâm :" cám ơn con. " Tiểu Nhu có chút không hiểu tại sao ba lại cám ơn mình, vì cô nhận quà ông tặng sao? Cũng chỉ là một sợi dây chuyền thủ công thôi sao ông lại như vậy.?
Một tháng sau...
Tiểu Nhu vừa tan trường liền chạy về ký túc xá thay quần áo rồi bắt xe về nhà. Cô phải gặp ông ta để hỏi cho ra lẽ, tại sao ông ta lại đưa thứ đó cho cô? Cô không biết nó là gì nhưng nhìn sơ nó giống như một chương trình gì đó rất quan trọng. Tiểu Nhu có cảm giác không lành về nó nên tìm ông hỏi cho rõ.
Xe dừng lại tòa chung cư cũ, Hà Nghiêm Minh từng muốn mua một căn nhà lớn cho cô và mẹ chỉ là mẹ không muốn. Mẹ nói ngôi nhà này chứa nhiều kỷ niệm của gia đình nên không muốn chuyển đi. Đã hai năm rồi cô không về đây nhưng lần trở về này lại thay đổi cuộc đời cô. Tiểu Nhu bước chung cư...
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Thiếu Chủ Bí Mật Của Tổng Tài
Bí mật của mặt trăng đầu tiên
Bí mật của cô ấy
Hôn Nhân Bí Mật
  • Phi Phi Edana

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom