• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Hot Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm (1 Viewer)

  • Chương 185-186

Chương 185 Bí mật của Lục Vân

Vốn dĩ Thẩm Tĩnh Nghi là người rất kiêu ngạo. Chí ít là ở Giang Nam này, không có thanh niên nào có thể khiến cô có thể rung động.

Nhưng kể từ khi gặp Lục Vân, mọi thứ đã thay đổi.

Một người dù kiêu ngạo tới đâu cũng sẽ trở nên cẩn thận từng li từng tí, thậm chí là khiêm tốn trước mặt người mình thích.

Thẩm Tĩnh Nghi chính là người như thế.

Vì thế, sau khi nhìn thấy người Lục Vân giấu trong nhà, phản ứng đầu tiên của cô ta không phải là tức giận hay oán hận.

Mà là chua chát và mất mát.

Khó trách cô ta chủ động với Lục Vân nhưng hắn lại thờ ơ. Hóa ra là do cô ta không đủ tốt, không xứng với hắn. Có quá nhiều người đẹp vây quanh Lục Vân.

Thẩm Tĩnh Nghi không thấy bản thân mình có bất cứ lợi thế nào.

Khi Liễu Yên Nhi nhìn thấy cô ta ngơ ngác, sự thù địch trong lòng cô lập tức biến mất. Cô không thể không nhớ lại mấy lần ở với Lục Vân, mặc dù có rất nhiều cơ hội nhưng hắn lại như khúc gỗ.

Lại còn giữ bình tĩnh y như Liễu Hạ Huệ!

Liễu Yên Nhi đồng cảm nói: “Cô Thẩm, cô đừng buồn, tôi đã dạy cho thằng nhóc này một bài học rồi. Hơn nữa, tôi rất chắc chắn về nó.”

“Sao cơ?”

Hai người đồng thời mở to mắt.

Không đúng.

Nghe có vẻ có gì đó sai sai!

Lục Vân ngạc nhiên nói: “Chị Yên Nhi, chị nghiêm túc đấy chứ?”

“Hừm, đương nhiên rồi!”

Liễu Yên Nhi chớp mắt nói: “Dù sao thì cũng có 7 người rồi, chị thấy thêm 1 người nữa cũng không sao!”

“Chị Yến Nhi, suy nghĩ của chị nhanh quá, em không theo kịp.”

“Đừng nói nhảm nữa, đêm nay chị sẽ thúc đẩy hai đứa hoàn thành tốt mọi việc, đồng thời tích lũy thêm kinh nghiệm…Cô Thẩm, mạnh dạn lên, cô muốn làm gì thì làm, tôi không tin thằng nhóc này dám chống cự!”

“……”

Đầu Thẩm Tĩnh Nghi ong ong.

Cho dù Lục Vân thật sự không phản kháng nhưng cô ta không có dũng khí. Có một người đứng bên cạnh, cô ta làm sao dám xấu hổ…

Khung cảnh đóng băng trong giây lát.

Liễu Yên Nhi đã đi quá xa. Cô chạm vào Lục Vân khiến hắn sợ hãi như một con mèo con đáng thương run rẩy trên góc ghế sô pha.

“Chị Yên Nhi, buổi tối này là thời điểm tốt, chúng ta cùng nhau tu luyện đi!”

“Luyện cái gì mà luyện, em là cái đồ nhát gan. Có hai cô gái xinh đẹp như thế này đứng trước mặt mà em còn muốn luyện cái gì? Tiểu Lục Vân, chị nhìn ra rồi, nhất định là em có vấn đề!”

Thôi xong rồi, ngay cả thủ đoạn này cũng vô dụng với Liễu Yên Nhi.

Thấy cô như vậy, Lục Vân không còn cách nào đành nói thẳng: “Được rồi được rồi, chị Yên Nhi, em biết chị cố ý, em nói thẳng với chị là được chứ gì.”

Làm sao mà Lục Vân không hiểu được âm mưu của Liễu Yên Nhi. Vì thế hắn đành phải nói ra bí mật của mình. Trước khi Vô Danh Thần Công thành công, hắn không thể tiết nguyên dương ra được.

Đó là lý do tại sao hắn có ý chí mạnh mẽ.

Quả nhiên khi nghe được câu này, sắc mặc của Liễu Yên Nhi lại càng cổ quái, trong mắt lóe lên một tia âm mưu, nói: “Suy cho cùng, mị lực của bà đây như thế mà sao em lại không có cảm giác gì? Ha ha, nói như vậy, là do…”

Cô đột nhiên lộ ra một nụ cười ác ý, gương mặt như hồ ly dần dần tới gần Lục Vân, đầu lưỡi nhỏ lướt nhẹ trên môi hồng nhuận của cô…

“Em biết ngay sẽ như vậy mà!”

Sắc mặt của Lục Vân lập tức tối sầm lại.

Vì sao hắn không dám nói cho Liễu Yên Nhi biết bí mật này?

Đó là bởi vì hắn quá hiểu rõ tính cách của Liễu Yên Nhi. Cô tuyệt đối sẽ không an phận. Nếu như bí mật bị bại lộ thì cô sẽ càng không kiêng nể gì bởi vì cô biết hắn sẽ không dám làm gì cả.

“Chị đang đùa với lửa đấy!”

Lục Vân đẩy Liễu Yên Nhi ra, đi thẳng vào phòng tắm rồi dội nước lạnh.

Sau khi Liễu Yên Nhi bị đẩy ra, cô chẳng những không cảm thấy thất vọng mà lại còn ôm bụng cười trên ghế sô pha, không có chút hình tượng nào. Cười xong, cô còn không quên nói chuyện với Thẩm Tĩnh Nghi: “Cô Thẩm, cô nhìn thấy chưa. Sau này nếu muốn đối phó với nó, chỉ cần dùng thủ đoạn này là được.”

Thẩm Tĩnh Nghi sững sờ đứng một bên.

Đột nhiên cô ta có một sự đồng cảm không thể giải thích được với Lục Vân.

Tu luyện một công pháp kỳ lạ như vậy nhưng lại có một cô chị xinh đẹp mê người như vậy, chắc hẳn…là khó mà nhịn được phải không?

Thế nhưng sau sự việc này, cảm giác mất mát trong lòng Thẩm Tĩnh Nghi đã biến mất bởi vì cô ta biết Lục Vân không động lòng với mình không phải vì cô ta không đủ hấp dẫn mà là do vấn đề về công pháp của hắn.

Cô ta cảm thấy trong lòng thanh thản hơn nhiều.

Một lúc sau, Lục Vân đi ra khỏi phòng tắm.

Liễu Yên Nhi nhìn Lục Vân với vẻ tự hào và khiêu khích: “Chị đã phát hiện ra bí mật của em rồi nên sau này em phải nghe lời chị đấy. Bất cứ khi nào chị yêu cầu em hỗ trợ việc tu luyện thì em đều phải đáp ứng. Nếu không chị sẽ lẻn lên giường em mỗi ngày và sử dụng đủ loại tư thế để dụ dỗ em.”

Trong chốc lát, Lục Vân không nói nên lời.

Lẽ nào chị quyến rũ còn chưa đủ sao?

Đương nhiên là Lục Vân không dễ dàng chịu thỏa hiệp như vậy được, hắn nói với vẻ thần bí: “Chị Yên Nhi, chị cũng đang tu luyện thần công giống như em. Em có vấn đề, lẽ nào chị cũng có thể tránh được sao?”

Sau khi tắm rửa sạch sẽ xong, đầu óc của Lục Vân thanh tỉnh hơn nhiều. Hắn đã tìm ra cách đối phó với Liễu Yên Nhi.

Liễu Yên Nhi sửng sốt: “Ý của em là?”

“Ha ha…”

Lục Vân nở nụ cười kỳ lạ nhưng hắn không có bất kỳ hành động nào. Nhưng một giây sau, hắn nhìn thấy Liễu Yên Nhi gấp gáp như kiến bò trên chảo lửa nhảy xuống khỏi ghế sô pha, hét lên: “Rốt cuộc là có chuyện gì? Chân khí của chị đâu? Tại sao chân khí của chị lại biến mất? Lục Vân, tên khốn kiếp này!”

Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
Chương 186 Liễu Yên Nhi tức giận, đùa quá trớn rồi

Chân khí biến mất một cách quỷ dị, Liễu Yên Nhi bỗng tỉnh táo lại, thì ra tất cả đều là Lục Vân giở trò quỷ.

Lúc trước chân khí Liễu Yên Nhi vừa cô đọng ra cũng biến mất một cách khó hiểu như thế, Lục Vân còn lừa cô nói là vì vừa bắt đầu tu luyện, không thuần thục mà thôi.

Liễu Yên Nhi tin.

Một khoảng thời gian rất lâu sau đó cũng thật sự không xuất hiện vấn đề nữa.

Nhưng hôm nay, tình huống quỷ dị này lại trình diễn lần nữa, kết hợp với nụ cười xấu xa của Lục Vân, sao Liễu Yên Nhi còn không rõ tất cả căn nguyên tội ác đều là tên khốn kiếp Lục Vân này gây nên.

Quỷ mới tin em!

Liễu Yên Nhi nổi giận giống con cọp mẹ nổi lửa, giương nanh múa vuốt nhào về hướng Lục Vân rồi thét to: “A a, tên chết tiệt Lục Vân này, em giấu chân khí của chị đi đâu, mau trả chân khí lại cho chị!"

Lục Vân gian nan chống lại mà nói: “Liễu Yên Nhi, em nói thật cho chị biết, chân khí của chị đã bị em rút ra, chỉ cần chị không nghe lời thì em có thể rút ra bất cứ lúc nào, làm chị tu luyện thất bại trong gang tấc."

Hừ, xem chị còn dám uy hiếp em không!

"Thứ chết tiệt! Trộm chân khí thì thôi, còn dám gọi thẳng tên của chị, tin bà đây đánh chết em không!"

Liễu Yên Nhi cực kỳ phẫn nộ, cởi giày ra đánh thẳng lên người Lục Vân.

Thẩm Tĩnh Nghi trợn mắt há hốc mồm mà nói: “Rốt cuộc các người đang đùa giỡn hay thật sự đánh nhau vậy?"

"Cô xem tôi có giống đùa giỡn không? Cô Thẩm tôi nói cho cô biết, tên nhãi họ Lục này căn bản không xứng với cô, nếu cô còn khăng khăng muốn ở bên cạnh nó thì kiến nghị cô nên chuẩn bị tâm lý thật tốt, bởi vì cả bà đây còn có khả năng đánh chết nó đây mà!"

Liễu Yên Nhi tức giận thật thì rất đáng sợ, đuổi theo Lục Vân đánh một trận, thẳng đến trên người Lục Vân đầy dấu giày, trên cánh tay đầy dấu răng, trên mặt cũng đầy dấu son thì Liễu Yên Nhi mới thở phì phì ngồi trở lại sô pha.

Cô đưa đôi tay ôm ngực, vai ngọc run run, quay đầu đi không nhìn Lục Vân lấy một cái.

Cô thật sự tức giận!

Đây là lần đầu tiên Lục Vân nhìn thấy Liễu Yên Nhi giận đến vậy, hắn biết hôm nay mình làm hơi quá trớn.

Đổi vị trí mà suy ngẫm, nếu chân khí mình thật vất vả mới cô đọng ra đột nhiên bị người ta cướp đi, Lục Vân cũng sẽ rất phẫn nộ.

"Chị Yên Nhi, em..."

"Đừng gọi tôi là chị Yên Nhi, Liễu Yên Nhi này không có quan hệ gì với cậu cả!"

"Người chị tốt của em..."

"Ai là chị cậu, bà đây cắt đứt quan hệ với cậu, cút được bao xa thì cút cho tôi!"

"Nhưng căn nhà này là Thẩm Kim Hoa thuê cho em mà."

"…”

Thao tác tệ hại của Lục Vân làm Thẩm Tĩnh Nghi sợ ngây người, có ai dỗ dành con gái như anh không?

Quả nhiên Liễu Yên Nhi nghe xong những lời này thì giận dữ đứng dậy: “Được, đây là căn nhà người khác thuê cho cậu, Liễu Yên Nhi này không xứng ở đây, vậy tôi đi ngay!"

Liễu Yên Nhi nói xong thì muốn tông cửa xông ra.

Nhưng lúc này, Lục Vân bỗng sải bước vọt qua, ôm chặt lấy thân thể mềm mại của Liễu Yên Nhi từ phía sau, nói: “Chị Yên Nhi, em biết sai rồi, lần sau cũng không dám nữa."

Rõ ràng đã nói phải bảo vệ các chị, mà mình lại chọc chị Yên Nhi tức giận như vậy, trong lòng Lục Vân cũng rất khó chịu. Xem ra đôi lúc cũng không nên đùa quá trớn được.

"Cậu buông tôi ra!"

"Không buông."

"Tôi cắn cậu!"

"Chị cắn đi, chỉ cần chị hả giận thì cứ dùng sức cắn."

Vì thế Liễu Yên Nhi thật sự dùng hàm răng trắng tinh của mình cắn lên cánh tay đang ôm lấy cổ cô, hơn nữa còn dùng sức cắn, mượn cách này trút hết phẫn nộ và tủi thân trong lòng ra.

Chân khí cực cực khổ khổ tích góp lại đột nhiên hết sạch, đổi lại là ai cũng cảm thấy phẫn nộ và uất ức. Liễu Yên Nhi là người thần kinh thô mà cũng suýt tức đến bật khóc.

Cắn chết em cắn chết em!

Liễu Yên Nhi càng cắn càng dùng sức, vẫn duy trì tư thế này không biết bao lâu, đột nhiên cảm thấy trong miệng truyền đến một vị tanh ngọt, cô bỗng bừng tỉnh, buông hàm răng ra mới phát hiện trên cánh tay Lục Vân đã là một vệt đỏ tươi.

Cắn chảy cả máu rồi.

Nhưng Lục Vân lại không rên một tiếng, vẫn ôm chặt thân thể của Liễu Yên Nhi.

"Tiểu Lục Vân….Xin, xin lỗi. Chị không cố ý, cánh tay em đau lắm không!"

Liễu Yên Nhi thật sự muốn cắt đứt quan hệ với Lục Vân sao?

Đương nhiên không phải, cô chỉ quá tức giận, nhất thời nổi nóng mà thôi, cho dù hôm nay Lục Vân không ngăn cản, để cô rời đi thì không đến mấy ngày cô cũng sẽ không biết xấu hổ chạy tới tìm Lục Vân.

Tính cách của Liễu Yên Nhi chính là như thế.

"Tiểu Lục Vân buông chị ra, chị không giận nữa." Liễu Yên Nhi thấy cánh tay Lục Vân bị cô cắn ra máu thì lập tức mềm lòng, đầy mặt đau lòng.

Lúc này Lục Vân mới buông tay.

Liễu Yên Nhi xoay người lại, bắt lấy cánh tay chảy máu của Lục Vân đau lòng trách cứ: “Rõ ràng em biết rất đau, vì sao không lên tiếng, nếu em la lên thì chị sẽ không cắn mạnh như vậy."

Lục Vân dịu dàng nhìn khuôn mặt quyến rũ gần trong gang tấc của Liễu Yên Nhi, cười nói: “Bởi vì em chọc chị Yên Nhi tức giận, cho dù đau đến mấy em cũng không có câu oán hận nào."

Trong lòng Liễu Yên Nhi tràn qua dòng nước ấm, đôi mắt cũng hơi hơi ướt át, nhẹ nhàng trừng Lục Vân một cái rồi nói: “Thật là ngu ngốc."

Lúc này Thẩm Tĩnh Nghi đã lấy băng gạc tới, hiểu chuyện đưa cho Liễu Yên Nhi.

Lục Vân vốn muốn nói chút vết thương này không cần băng bó, nhưng lại sợ chọc giận Liễu Yên Nhi, đành phải để mặc cô cẩn thận băng bó cho mình.

Băng bó xong, Lục Vân nói: “Chị Yên Nhi, vì đền bù sai lầm trước đó, về sau mỗi ngày em sẽ giúp chị tu luyện một lần, chân khí của chị sẽ nhanh chóng được bổ sung lại."

Liễu Yên Nhi trợn trắng mắt mà nói: “Bà đây không thèm, ai biết cậu có đột nhiên trộm mất chân khí của bà nữa không."

"Em thề, trước khi chị chưa thể cô đọng ra chân khí trong giây lát thì em tuyệt đối không động vào chân khí của chị, lừa chị là chó."

"Em vốn chính là chó."

"Không biết vừa rồi là ai cắn người."

"Em nói cái gì?"

"Không có gì không có gì, chị Yên Nhi nói gì cũng đúng!"

Lục Vân lập tức chịu thua, chỉ thấy Liễu Yên Nhi hất cằm lên, đắc ý nói: “Hừ, biết thì tốt, về sau hiểu chuyện một chút cho chị, lần sau còn dám chọc chị tức giận thì bà thiến luôn."

"…”

Nhìn hai chị em này, Thẩm Tĩnh Nghi đứng bên cạnh cảm thấy đầu mình như đang tỏa sáng, cho nên cuối cùng là tôi biến thành bóng đèn sao?

Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Truyền Kỳ Binh Vương
  • Lâm Tiếu không phải cô nương
Binh Vương Thần Bí
  • Lâm Tiếu không phải cô nương
(Full) Binh Vương Chiến Thần
Long đô binh vương
Binh Vương Thần Bí
  • Lâm Tiếu không phải cô nương
Đệ nhất binh vương

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom