• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Hot Cuồng Long Xuất Thế (1 Viewer)

  • Chương 47-49

Chương 47: Cha gọi điện tới

“Ông già gọi cho mình làm gì?”

Lông mày Diệp Huyền đột nhiên nhíu lại, trong lòng cảm thấy có chút bất an.

Người cha này của hắn một ngày có trăm công ngàn việc, gánh trên vai những trách nhiệm lớn khó có thể tưởng tượng được. Sau khi Diệp Huyền trưởng thành, cha hắn liền thả rông hắn, không có gì quan trọng sẽ không chủ động tìm hắn.

Diệp Huyền không sợ trời không sợ đất, nhưng với cha và mẹ thì vạn phần tôn kính.

Biết sao được giờ, nắm đấm sắt của ông cha nhà hắn là bất khả chiến bại!

Thần tiễn của mẹ hắn thì có thể hung ác đuổi theo kẻ địch cả ngàn dặm!

Hai người bọn họ mà hợp lực thì thực lực tăng vọt, Diệp Huyền từ nhỏ đã nghịch ngợm gây sự, bị cha mẹ đánh cũng là chuyện thường ngày!

“Con nghe.”

Diệp Huyền nghĩ nghĩ rồi nhấn nút trả lời, sau đó nặn ra một nụ cười dối trá: “Cha, con rất nhớ cha!”

“Ha ha!”

Người cha bí ẩn của Diệp Huyền nói với giọng trầm thấp: “Thằng nhóc thối, đừng giả bộ với ta, chín mối hôn ước thế nào rồi?”

Trong lòng Diệp Huyền rơi lộp bộp, ông già quả thực gọi đến để hỏi chuyện này.

“He he.”

Diệp Huyền cười cười: “Không phải chỉ là chín hôn ước thôi sao, hai trong số đó đã tiến triển rồi! Là nhà họ Lâm và nhà họ Tiêu!”

“Ngoài ra, con còn quen biết một người đẹp rất tốt tên là Trương Vãn Thanh!”

Nghe thấy Diệp Huyền nói như vậy, bên kia điện thoại hiếm có mà cười lên: “Xem ra thằng nhóc con cũng không nhàn rỗi, nhớ kỹ, phải giúp nhà chúng ta khai chi tán diệp!”

“Nếu bọn ta biết anh cố tình lừa dối và hủy bỏ hôn ước, vậy ông đây sẽ không màn ruột thịt, tịch thu công cụ sinh con của anh, hiểu không?”

Mông Diệp Huyền lập tức xiết chặt, cảm thấy trong quần có chút lạnh: “Cha, không cần hung ác như vậy được không? Nếu đối phương muốn hủy hôn thì cha cũng không thể trách con!”

Đối phương lạnh lùng nói: “Ta không quan tâm, trong tay anh có chín hôn thư thì phải đưa về chín người con dâu cho chúng ta! Nếu không, mẹ anh dữ lên thì ta cũng không cản nổi bà ấy!”

Nói xong, cha hắn cúp điện thoại, để lại Diệp Huyền cười khổ: “Thật đúng là ông già nhà mình, còn biết mình muốn lừa gạt hủy hôn? Có vẻ như mình cần phải thay đổi chiến lược một cách thích hợp!”

Hiện tại Diệp Huyền thật sự muốn hủy hôn với nữ chiến thần Tiêu Băng Tuyết, mặc dù Tiêu Băng Tuyết rất xinh đẹp nhưng Diệp Huyền không thích tính cách kiêu ngạo của cô.

“Về phần Lâm Thanh Nham…”

Diệp Huyền có chút chần chừ, bởi vì tiếp xúc mấy ngày qua khiến cách nhìn của Diệp Huyền đối với Lâm Thanh Nham cũng thay đổi rất nhiều, điều này làm cho hắn có chút do dự.

“Nhìn thêm tình huống rồi mới quyết định vậy. Mình càng thích Trương Vãn Thanh hơn.”

Diệp Huyền thầm nghĩ trong lòng.

Sau khi cúp điện thoại, Diệp Huyền cũng trở lại tổ tám. Đây là nhóm thiếu gia ăn chơi, tất nhiên không được người khác coi trọng, bình thường không có việc gì làm, hoàn toàn là một tổ phế vật!

Tuy nhiên, Diệp Huyền lại rất bận rộn.

Hắn sử dụng một chiếc điện thoại di động và máy tính đặc biệt để đăng nhập vào một trang web được mã hóa dày đặt để xử lý các công việc đến từ khắp nơi trên thế giới.

Từ việc bố trí chiến dịch ở biên giới cho đến việc khai thác các quặng mỏ kỳ lạ!

Sáp nhập và tổ chức lại các tập đoàn hàng đầu, liên minh y tế, liên minh võ thuật, và rất nhiều việc khác!

Tất cả những việc này đều cần Diệp Huyền đưa ra quyết định cuối cùng!

Lần này hắn trở về thành phố, ngoài việc giải quyết chín mối hôn ước thì cha hắn còn có ý định để hắn tiếp quản siêu đế quốc của gia tộc bọn họ.

Là một đế quốc khó có thể tưởng tượng nổi!

“Hầy, ông già đúng là kiếm việc cho mình làm!”

Diệp Huyền có chút không nói nên lời, thở dài một hơi. Đám người Dương Duy nhìn thấy Diệp Huyền làm việc tận tâm như vậy, không khỏi bị hắn lây nhiễm!

“Chúng ta không thể tiếp tục vô dụng, nếu không chúng ta sẽ hủy hoại thanh danh của Diệp Huyền đại ca!”

Mọi người đặt điện thoại di động xuống, cầm lên báo cáo của tập đoàn Lâm thị rồi nghiêm túc học tập. Tổ tám lúc bình thường đầy hỗn loạn đang lặng lẽ thay đổi vì sự xuất hiện của Diệp Huyền!

Chẳng mấy chốc đã đến năm giờ chiều. Diệp Huyền nhận được tin nhắn WeChat do Lâm Thanh Nham gửi tới, bảo hắn xuống bãi đỗ xe!

Diệp Huyền nói với Dương Duy: “Tôi có chuyện cần giải quyết, cần phải tan làm sớm.”

Dương Duy lập tức nói: “Đại ca, anh đi đâu vậy, có cần em làm tài xế cho anh không?”

Hiển nhiên, Dương Duy thật sự coi mình thành đàn em của Diệp Huyền!

“Không cần, là Lâm tổng tìm tôi.”

Diệp Huyền trả lời xong liền đi tới bãi đậu xe. Xe của Lâm Thanh Nham đang đậu. Cửa xe đã mở ra, Diệp Huyền trực tiếp ngồi vào, làm hắn ngạc nhiên là ông nội Lâm cũng ở đây.

“Mình đi đâu vậy?”

Diệp Huyền không nhịn được hỏi.

“Ha ha, Thanh Nham lái xe đi!”

Ông nội Lâm vui vẻ nói: “Chúng ta đi gặp một nhân vật lớn, trùm đất, Giang Kim Bưu!”

Có thể thấy tâm trạng của ông đang rất tốt!

Lâm Văn Bạch tức giận liếc mắt nhìn Diệp Huyền: “Nghe cho rõ, chút nữa đừng có mà nói lung tung, nếu cậu phá hỏng việc tốt của chúng tôi, tôi nhất định sẽ không tha cho cậu!”

Diệp Huyền không khỏi khẽ cau mày!

Đi gặp Giang Kim Bưu à? Kêu hắn theo làm gì, không hiểu!

Thật ra Lâm Văn Bạch cũng không muốn mang theo hắn, nhưng ông cụ lại nói phải mang Diệp Huyền đi cùng, để Diệp Huyền làm quen với công việc kinh doanh của công ty!

Sớm biết như thế đã không nói cho ông chuyện Giang Kim Bưu hẹn đến bàn bạc về khu đất số hai!

Tuy nhiên, sau khi Lâm Thanh Nham nhìn thấy Diệp Huyền, tâm trạng của cô có chút vi diệu. Cô nghĩ đến cảnh tượng đêm qua ôm Diệp Huyền, đồng thời nhớ lại lời Diệp Huyền nói hắn là ngôi sao may mắn của nhà họ Lâm. “Vậy để tôi xem anh có phải là ngôi sao may mắn không.”

Lâm Thanh Nham thầm nghĩ trong lòng, cô không còn chán ghét Diệp Huyền như trước nữa mà thay vào đó càng ngày càng mong chờ.

Xe tăng tốc và nhanh chóng đến khách sạn Khải Lai!

Còn mười phút nữa là đến sáu giờ rưỡi, vì Giang Kim Bưu không nói bọn họ gặp nhau ở đâu cho nên nhóm người Lâm Thanh Nham dự định đến sảnh khách sạn chờ một lát!

Thật trùng hợp, họ nhìn thấy Trang Công Tử và ông gã là Trang Vương Mã ở sảnh!

Sau khi hai ông cháu nhà họ Trang nhìn thấy nhóm người Lâm Thanh Nham cũng tràn đầy sửng sốt!

Đây không phải là người nhà họ Lâm sao? Sao họ cũng đến đây?

Sắc mặt Lâm Thanh Nham có chút tức giận, nhất là khi nghĩ đến những lời ông ta đã nói với ông nội Lâm!

Lâm Vân Hà không ngờ lại nhìn thấy ông cháu nhà họ Trang ở đây, sắc mặt không khỏi âm trầm xuống, lạnh lùng gọi một tiếng: “Ông Trang!”

Trang Công Tử khinh thường cười lạnh, cao giọng hỏi: “Ông Lâm, ông đến ăn tối à? Ông đã hẹn gặp đại nhân vật nào rồi?”

Không đợi bọn họ trả lời, Trang Vương Mã cười khinh thường: “Đừng cản trở bọn họ, bọn họ còn đang bận rộn tìm người móc nối để hẹn được Giang tổng đây này!”

Nghe ông mình nói như vậy, Trang Công Tử càng cười khinh thường hơn: “Lâm Thanh Nham, đừng lãng phí thời gian nữa, chúng tôi đã hẹn ăn tối với chủ tịch Ngô của tập đoàn Thiên Di và Giang tổng, người mà các người mong mỏi gặp mặt!”

“Chỉ với một cuộc điện thoại, tôi đã thành công hẹn gặp ngài Giang giúp Ngô tổng!”

“Không kết hôn với tôi chắc chắn là tổn thất của cô!”

Trang Công Tử cố ý nói những lời này, là muốn kích thích người của nhà họ Lâm!

Nghe gã nói như vậy, ông Lâm khẽ cau mày, không khỏi liếc mắt nhìn những người khác!

Rốt cuộc chuyện này có ý gì? Ông cháu nhà họ Trang cũng gặp Giang Kim Bưu? Chẳng lẽ Giang Kim Bưu hẹn gặp ba bên cùng một lúc?

Trang Vương Mã cố ý liếc nhìn Lâm Thanh Nham: “Dáng dấp đúng là xinh đẹp, nhưng thị lực không tốt, vẫn luôn xem thường cháu trai của tôi?”

“Tôi thấy có thanh niên theo sau cô, à đối tượng của cô à? Nhìn chẳng ra sao!”

Bị Trang Vương Mã giễu cợt và trào phúng như vậy, Lâm Thanh Nham tức giận đến mức thở không ra hơi!

Ông nội Lâm càng tức đến cắn răng!

Nhìn thấy cảnh này, Diệp Huyền mỉm cười.

Vốn dĩ Diệp Huyền không muốn để ý đến tranh chấp của hai bên, nhưng hai ông cháu này thế mà lại dám trào phúng hắn!

“Tôi nói này.”

Diệp Huyền cười: “Miệng hai ông cháu các người thật bốc mùi, giờ còn chưa nhìn thấy Giang Kim Bưu đâu, chưa gì hai người đã đứng đây sủa cái gì?”

Lâm Thanh Nham kinh hãi, không ngờ lúc này Diệp Huyền lại lên tiếng, còn trực tiếp mắng ông cháu nhà họ Trang!
Chương 48: Diệp Huyền đánh

“Cậu là ai?”

Đối mặt với lời đốp chát đột ngột của Diệp Huyền, Trang Công Tử đang định mắng Diệp Huyền nhưng khi nhìn rõ dáng vẻ của Diệp Huyền, gã không khỏi cau mày!

Đó không phải là thanh niên được ông cụ Lưu mời lên sân khấu trong bữa tiệc sinh nhật sao? Đêm đó, ông cháu Trang Vương Mã cũng có mặt, gã cũng có ấn tượng về ngoại hình của Diệp Huyền!

Tuy nhiên, biểu cảm của Trang Vương Mã rất bình tĩnh!

Sau bữa tiệc của ông cụ Lưu, ông ta đã hỏi thăm những người khác. Người thanh niên tên Diệp Huyền này không có quan hệ gì với ông cụ Lưu, chỉ là dính chút ánh sáng của bác sĩ Trương!

Người mà ông cụ Lưu thật sự coi trọng không phải là hắn, mà là Trương thần y Trương Vũ Hà!

Trang Vương Mã lập tức nhìn Diệp Huyền, cười lạnh nói: “Tôi còn tưởng là ai, cậu không đủ tư cách nói chuyện trước mặt tôi!”

Trang Công Tử lại càng cười nhiều hơn: “Người nhà họ Lâm các người thật sự rất nực cười, vậy mà lại mang theo một con chó ngu xuẩn!”

“Mày thật sự cho rằng dự được buổi tiệc sinh nhật của ông Lưu là bản thân liền trở thành người đáng gờm à?”

Thấy bọn họ đang cười nhạo Diệp Huyền, còn nói khó nghe như vậy, Lâm Thanh Nham nhịn không được mắng lại!

“Hai ông cháu các người dối trá buồn nôn, còn chẳng bằng con chó!”

Mặc dù bình thường cô không thích Diệp Huyền nhưng cô không cho phép người khác dùng lời lẽ xúc phạm như vậy để mắng mỏ Diệp Huyền!

Dù sao vừa rồi Diệp Huyền cũng vì bảo vệ tôn nghiêm nhà họ Lâm mới chỉ trích nhà họ Trang!

Diệp Huyền cảm thấy có chút kinh ngạc. Hắn không ngờ Lâm Thanh Nham lại mắng người khác giúp hắn.

Khi hai người nhìn nhau, ánh mắt Lâm Thanh Nham có chút né tránh, nhưng cô cũng không nói gì.

Nhưng Diệp Huyền lại nhìn thấy sự quan tâm trong mắt Lâm Thanh Nham. Điều này làm cho trong lòng Diệp Huyền cảm thấy có chút ấm áp. Quả nhiên, Lâm Thanh Nham là một người phụ nữ ngoài lạnh trong nóng.

Hắn lạnh lùng nói với hai ông cháu Trang Công Tử và Trang Vương Mã: “Tôi dám cam đoan Giang Kim Bưu sẽ không ăn cơm cùng các người!”

Lời vừa nói ra. Hai bên đều sửng sốt!

“Anh nói bậy bạ gì đó.”

Lâm Thanh Nham thấp giọng trách cứ, Lâm Văn Bạch càng tức giận hơn: “Diệp Huyền, cậu có thể câm miệng được không, đừng làm chúng tôi mất mặt?”

Trong suy nghĩ của bọn họ, Trang Vương Mã từng có thân phận hiển hách, việc ông ta mời được Giang Kim Bưu là chuyện đương nhiên. Nhưng Diệp Huyền lại mỉm cười: “Yên tâm, chờ lát nữa người mất mặt là ông cháu bọn họ.”

“Ha ha!”

Trang Công Tử lập tức cười ha hả: “Lâm Thanh Nham, xem ra người đàn ông mà cô thích không những không có năng lực, còn thích khoác lác nữa!”

“Để tôi xem xem hắn có biện pháp gì mà khiến chúng tôi không thể mời Giang Kim Bưu ăn tối!”

Lời còn chưa dứt, một giọng nói bình tĩnh uy nghiêm vang lên từ phía sau!

“Cái gì mà mời ăn tối, các người đang nói gì thế?”

Sau khi nhìn thấy rõ mặt người đến, hai bên lập tức ngừng tranh cãi!

Giang Kim Bưu tới!

Ông đang nắm tay người vợ yêu quý của ông là Vương Lệ, chậm rãi đi về phía này!

“Ngài đến rồi!”

Trang Công Tử cười rạng rỡ, vẻ mặt cung kính!

Trang Vương Mã cũng mỉm cười, chủ động duỗi tay về phía Giang Kim Bưu: “Chủ tịch Giang, bà Giang, xin chào!”

Tuy nhiên!

Giang Kim Bưu cũng không thèm nhìn ông ta một cái mà đi tới trước mặt ông cụ Lâm, trên mặt nở nụ cười, như thể bạn bè đoàn tụ sau một thời gian dài xa cách!

“Ông Lâm!”

“Tổng giám đốc Lâm!”

“Chủ tịch Lâm!”

“Thật là có lỗi, tôi để mọi người đợi lâu!”

Nói xong, ông chủ động đưa tay về phía ông nội Lâm!

Chuyện gì vậy? Giang Kim Bưu thật sự không để ý đến hai ông cháu nhà họ Trang, thay vào đó lại chủ động bắt tay với Lâm Vân Hà?

“Cái này...”

Hai ông cháu Trang Vương Mã sững sờ tại chỗ như bị sét đánh!

Sắc mặt muốn bao nhiêu âm trầm liền có bao nhiêu âm trầm!

Đây không phải là những gì Diệp Huyền vừa nói đã ứng nghiệm sao, Giang Kim Bưu sẽ không dùng bữa cùng hai ông cháu nhà họ Trang!

Thậm chí còn tràn đầy ghét bỏ hai người họ!

“Làm sao Diệp Huyền biết...”

Cha con Lâm Thanh Nham hoài nghi nhìn Diệp Huyền, biểu cảm của Diệp Huyền rất tự nhiên, khóe miệng lộ ra nụ cười. Mà ông cụ Lâm Vân Hà cũng cảm thấy ngoài ý muốn!

Sau khi sững sờ ba giây, ông vô cùng hưng phấn bắt tay Giang Kim Bưu!

“Giang tổng! Nghe danh đã lâu, thật sự rất hân hạnh!”

Giọng nói của Lâm Vân Hà có chút run rẩy không thể khống chế!

Có thể thấy được lúc này ông thật sự rất cao hứng rất kích động!

“Ha ha, tôi cũng vậy!”

Giang Kim Bưu cũng mỉm cười vui vẻ trước lời chào hỏi của Lâm Vân Hà!

Ông thật đúng là từ đầu đến cuối cũng không nhìn hai ông cháu họ Trang chút nào. Đến người ngoài cũng nhìn ra được Giang Kim Bưu rất không chào đón hai ông cháu bọ họ!

Mặc dù không biết chuyện gì xảy ra!

Nhưng mấy người Lâm Vân Hà cũng không hỏi nhiều, việc họ phải làm bây giờ chính là toàn lực phối hợp với Giang Kim Bưu!

“Hai ông cháu các người.”

Diệp Huyền cố tình hỏi: “Không phải vừa rồi nói có thể mời Giang tổng ăn cơm sao, bây giờ sao vậy?”

“Cậu!”

Khuôn mặt già nua của Trang Vương Mã co giật, vẻ mặt xấu xí như ăn phải cứt!

Giang Kim Bưu liếc mắt nhìn sang một chút: “Tìm tôi có việc gì?”

Trang Vương Mã lại sững sờ, đây là chuyện quái gì vậy? Không phải đã nói là gặp nhau ăn tối sao?

Thấy vậy, Trang Công Tử vội vàng mỉm cười nói: “Chủ tịch Giang, tối hôm qua chúng ta đã hẹn sáu giờ rưỡi sẽ gặp nhau ở đây…”

Ánh mắt Giang Kim Bưu lạnh lùng: “Vậy bây giờ nhìn thấy rồi, các người có thể đi! Vợ chồng tôi còn bận phải ăn tối với nhà họ Lâm!”

Trang Công Tử trừng lớn hai mắt, gã cảm giác được mặt mình bị Giang Kim Bưu ném sạch!

Nhưng mà với mấy người nhà họ Lâm thì lại rất nở mày nở mặt!

Kể từ khi bị Trang Vương Mã chế giễu mỉa mai qua điện thoại, ông cụ Lâm đã nghẹn một cục tức!

Ông không ngờ hôm nay Giang Kim Bưu lại báo thù giúp mình!

Mọi chuyện thật kỳ lạ!

Có phải là có người đứng sau thao túng mọi chuyện?

Lâm Thanh Nham cũng không ngốc!

Ông Lâm không khỏi chợt nhớ tới vừa rồi Diệp Huyền mở miệng mỉa mai hai ông cháu nhà họ Trang!

“Vừa rồi giọng điệu của Diệp Huyền rất tự tin, chẳng lẽ là cậu ấy ở sau lưng giúp chúng chúng ta?”

Lâm Vân Hà là một lào già đời, cũng rất biết nhìn mặt mà nói chuyện, lập tức nhìn về phía Diệp Huyền!

Chỉ là vẻ mặt Diệp Huyền rất bình tĩnh, cũng không nhìn ra manh mối gì!

Hay là ông nghĩ nhiều rồi?

“Ông Lâm!”

“Tổng giám đốc Lâm!”

“Chủ tịch Lâm!”

Giang Kim Bưu vẫn không để ý đến hai ông cháu nhà họ Trang, tiếp tục khách sáo nói với Lâm Vân Hà: “Chúng ta đến phòng riêng dùng bữa đi, vừa ăn vừa trò chuyện!”

“Cảm ơn Giang tổng!”

Lâm Văn Bạch liên tục cảm ơn, tâm tình của ông quả thực thoải mái đến tận trời!

Ông cố ý nhìn về phía hai ông cháu nhà họ Trang, trong mắt tràn đầy vẻ hả hê không thể kiềm chế!

“Chẳng có gì thú vị, chúng ta đi ăn thôi.”

Lâm Thanh Nham cũng nhìn hai ông cháu bọn họ, cũng nhịn không được che miệng cười trộm!

Cảm giác trả thù này thật thỏa mãn!

Cô nhẹ nhàng chạm vào Diệp Huyền: “Cái tên này, thật sự là ngôi sao may mắn!”

Trong tiếng cười tràn đầy niềm vui, ánh mắt cô cũng sáng ngời, rất quyến rũ.

“Vậy cô còn không tối với tôi hơn chút?”

Diệp Huyền không khỏi bật cười, Lâm Thanh Nham lườm hắn một cái, nhưng đôi môi đỏ mọng không khỏi cong lên: “Về sau thêm chăn bông vào ghế sô pha cho anh.”

Lúc này, Giang Kim Bưu chú ý tới Diệp Huyền đang ở phía sau!

Ông không ngờ Diệp Huyền cũng tới!

Ánh mắt Giang Kim Bưu đột nhiên sáng lên: “Cậu Diệp, cậu cũng tới sao? Sao không sớm nói cho tôi biết, để tôi chiêu đãi cậu thật tốt!”

Giang Kim Bưu nhớ Diệp Huyền từng nói là không có hứng thú với việc kinh doanh của tập đoàn Lâm thị. Cho nên chuyện liên quan đến khu đất số hai chỉ cần trực tiếp nói với mấy người Lâm Thanh Nham là được. Chỉ là không ngờ Diệp Huyền đích thân tới!

Thấy Giang Kim Bưu và Diệp Huyền quen biết nhau, Lâm Thanh Nham khựng lại!

Cô biết ngay là chuyện này có liên quan đến Diệp Huyền mà!

Cô vội vàng hỏi: “Giang tổng, ngài quen Diệp Huyền sao?”
Chương 49: Giang đến Ngô Thiên Diễm

“Giang tổng, ngài quen Diệp Huyền sao?”

Lâm Thanh Nham nóng lòng hỏi Giang Kim Bưu!

“Cái này...”

Sắc mặt Giang Kim Bưu đột nhiên cứng đờ!

Có vẻ như Diệp Huyền hoàn toàn không nói cho mấy người Lâm Thanh Nham biết chuyện của mình? Nói cách khác, nhà họ Lâm vẫn không biết ông giúp bọn họ là vì Diệp Huyền? Giờ phút này, Giang Kim Bưu không biết trả lời thế nào!

“Ha ha.”

Diệp Huyền cười nhạt, lên tiếng trước: “Hôm qua tôi gặp Giang tổng ở phòng khám của bác sĩ Trương, chúng tôi cùng trò chuyện một lúc. Giang tổng muốn bán khu đất thương mại số hai nên bác sĩ Trương đã đề cử Tập đoàn Lâm thị cho Giang tổng!”

“Tất nhiên, để cảm ơn ông nội Lâm đã đối xử tốt với tôi, tôi cũng liệt kê những dự án xuất sắc mà Tập đoàn Lâm thị đã thực hiện trong những năm gần đây để Chủ tịch Giang tham khảo.”

“Ừ, chính là như vậy!”

Giang Kim Bưu liên tục gật đầu: “Nếu là Trương thần y đích thân đề cử, tôi nhất định phải tin tưởng! Và những dự án mà cậu Diệp liệt kê, tôi cũng rất hài lòng! Tập đoàn Lâm thị rất có năng lực!”

Hóa ra là như vậy!

Mọi người lập tức hiểu ra!

Mấy người Lâm Thanh Nham hiểu rằng chính bác sĩ Trương đã vô tình giúp nhà họ Lâm một chuyện lớn!

Cái này cũng nói rõ tại sao vừa rồi Diệp Huyền lại tự tin như vậy khi nói chuyện với hai ông cháu Trang Công Tử!

Đó là bởi vì Diệp Huyền đã biết trước nội tình!

Hơn nữa, Diệp Huyền cũng không nhàn rỗi, sau khi bác sĩ Trương đề cử, hắn đã liệt kê những dự án xuất sắc của tập đoàn Lâm thị trước mặt Giang Kim Bưu!

Điều này càng củng cố niềm tin của Giang Kim Bưu trong việc hợp tác với Tập đoàn Lâm thị!

“Diệp Huyền, làm tốt lắm.”

Ông Lâm tươi cười vỗ vai Diệp Huyền thật mạnh, cảm thấy rất hài lòng.

“Đó là chuyện cháu nên làm.” Diệp Huyền mỉm cười.

Sở dĩ hắn thay đổi tác phong, chủ động nói mình đã giúp đỡ không phải vì hắn tham công mà vì hắn muốn ông nội Lâm vui vẻ một chút. Ông lão này từ đầu đến cuối đều xem trọng hắn, luôn quan tâm đến hắn, hắn không muốn làm ông thất vọng.

“Chẳng trách đích thân Chủ tịch Giang gọi điện thoại cho tôi…”

Lâm Thanh Nham lặng lẽ tụt lại phía sau, thấp giọng hỏi Diệp Huyền: “Biến thái, anh đã biết trước tại sao không nói cho chúng tôi biết?”

Diệp Huyền không nhịn được cười: “Chỉ là một chút tin tức, không biết kết quả cuối cùng sẽ như thế nào! Nếu tôi nói trước cho cô, lỡ như có gì thay đổi, với tính tình quỷ dạ xoa của cô, cô còn không xé xác tôi sao?”

Hai mắt Lâm Thanh Nham đột nhiên mở to!

Quỷ dạ xoa? Cô xinh đẹp như vậy, nhưng trong lòng Diệp Huyền lại là hình tượng như vậy?

“Anh nói ai là quỷ dạ xoa?”

Lâm Thanh Nham tức giận, tiếp tục chất vấn Diệp Huyền!

“Ai biết.”

Diệp Huyền cười xấu xa rồi nhanh chóng đi vào phòng riêng, Lâm Thanh Nham đi theo với vẻ mặt tức giận: “Chờ về nhà biết tay tôi!”

“Quan hệ của chúng có vẻ tốt hơn rất nhiều, đúng không?”

Ông Lâm mỉm cười nói với Lâm Văn Bạch: “Con cũng thấy đó, Diệp Huyền cũng không phải là chơi bời lêu lổng, nó đã giúp công ty và nhà họ Lâm chúng ta.”

“Hừ.”

Lâm Văn Bạch lạnh lùng nói: “Nó là nhân viên của tập đoàn Lâm thị, chuyện nó giúp đỡ tập đoàn là chuyện đương nhiên.”

Ông Lâm lắc đầu: “Con trai, cha thấy con có thành kiến với Diệp Huyền.”

“Quên đi, hiện tại chúng ta đừng bàn chuyện này, đợi lúc về phải nghĩ cách cảm ơn bác sĩ Trương!”

Lâm Vân Hà phất phất tay, đi vào phòng riêng.

Phía bên kia.

Sau khi nhìn mấy người Diệp Huyền đi vào trong, Trang Vương Mã rốt cục nhịn không được nữa, chửi ầm lên!

“Mẹ nó rốt cuộc xảy ra chuyện gì?”

Ông ta nghiến răng nghiến lợi nhìn chằm chằm Trang Công Tử: “Anh nói xem rốt cuộc là sao, tại sao Giang Kim Bưu lại gạt hai chúng ta sang một bên?”

Trang Công Tử nhìn vẻ mặt muốn ăn thịt người của ông nội mình, gã sợ hãi liên tục xua tay: “Ông! Con cũng không hiểu chuyện gì đang xảy ra!”

“Không ổn rồi! Lát nữa Ngô tổng đến, chúng ta phải nói như thế nào với hắn?”

Đúng lúc này, Ngô Thiên Di đến!

Hắn vẫy tay chào hai ông cháu họ với nụ cười trên mặt!

“Ông Trang, Trang thiếu gia!”

Hiển nhiên, Ngô Thiên Di hoàn toàn không biết vừa rồi xảy ra chuyện gì, trên mặt tràn đầy vui vẻ cao hứng!

Nhưng mà mặt mũi hai ông cháu họ Trang lại tràn đầy xấu hổ!

Đặc biệt là Trang Công Tử, chân gã có chút mềm nhũn!

Nhìn thấy dáng vẻ của hai ông cháu nhà họ Trang, Ngô Thiên Di không khỏi nheo mắt lại, trong lòng đột nhiên cảm thấy bất an!

Hắn thu hồi nụ cười, ánh mắt trở nên sắc bén: “Xảy ra chuyện gì?”

Trang Công Tử nói với vẻ mặt sợ hãi: “Ngô tổng, có chút chuyện ngoài ý muốn xảy ra, e là tối nay chúng ta không thể ăn cùng Giang Kim Bưu!”

Nghe gã nói như vậy, Ngô Thiên Di lập tức giận tím mặt, hai mắt đỏ bừng vì tức giận!

“Tôi thật sự coi các người là bạn bè, các người lại dám chơi tôi như vậy?”

“Ngô tổng… Đừng hiểu lầm, chúng tôi không có chơi ngài…”

Ngô Thiên Di không thèm nghe bọn họ giải thích, xoay người rời đi!

Trong phòng VIP của khách sạn. “Cô Lâm thật sự là vừa tài giỏi vừa xinh đẹp, tôi nghe Diệp Huyền nói vài dự án cô từng phụ trách trước kia đều nhận được lời khen ngợi trong ngành!”

Xem ra Giang Kim Bưu rất tán thành năng lực của Lâm Thanh Nham!

“Cảm ơn Giang tổng đã khen ngợi, đây là thành quả của sự nỗ lực của toàn bộ tập đoàn.”

Lâm Thanh Nham vừa vui vừa có chút lo sợ. Trùm đất Giang Kim Bưu trong truyền thuyết mà dễ nói chuyện như vậy sao?

Đồng thời, cô cũng nhìn Diệp Huyền, hài lòng nghĩ: “Cái tên này, vậy mà còn giúp mình nói tốt trước mặt Giang Kim Bưu nữa sao?”

Bất giác, hảo cảm của Lâm Thanh Nham dành cho Diệp Huyền lại tăng lên. Cô cũng nhận ra bên dưới vẻ đùa giỡn không đứng đắn thì Diệp Huyền còn có sự nhiệt tình và ấm áp.

Sau khi gọi món, hai bên bắt đầu bàn bạc về việc chuyển nhượng khu đất số hai.

Nói đến Lục Chí Phàm - cổ đông đứng thứ hai của tập đoàn Lâm thị, Giang Kim Bưu tỏ ra khinh thường: “Lục Chí Phàm là một người rất mưu mô, tôi không thích liên hệ với người như vậy.”

“Mọi người được bác sĩ Trương đề cử, tôi cũng đã điều tra qua các dự án mọi người phụ trách, tôi cảm thấy mọi người là chọn lựa thích hợp nhất!”

Nghe ông nói như vậy, trên mặt Lâm Thanh Nham tràn đầy hưng phấn!

Mà ông cụ Lâm cũng mặt mày hớn hở, tâm tình rất là kích động!

Suốt bữa tối hôm nay, bầu không khí hài hòa, mọi người vừa nói vừa cười, ăn hết hai tiếng đồng hồ.

Càng về cuối buổi, Giang Kim Bưu đã say đến mức mặt đỏ bừng, ông bắt đầu cùng Lâm Văn Bạch xưng anh gọi em.

Nhưng mà đây là Giang Kim Bưu cố ý làm như vậy, ông muốn Diệp Huyền thấy ông coi trọng hắn đến mức nào!

Sau khi ra khỏi phòng riêng, vợ chồng Giang Kim Bưu đích thân tiễn mấy người Diệp Huyền xuống lầu. Diệp Huyền mỉm cười, Giang Kim Bưu là người rất khéo, không tồi.

“Giang tổng!”

Ngay khi bọn họ vừa bước ra khỏi thang máy, phía trước không xa vang lên một tiếng gọi, cắt ngang cuộc trò chuyện giữa Giang Kim Bưu và Lâm Thanh Nham. Mọi người đều nhìn về hướng phát ra âm thanh!

Người vừa gọi hóa ra lại là Ngô Thiên Di!

Khi nhìn thấy hắn, Lâm Văn Bạch không khỏi tức giận!

Ngô Thiên Di vẫn luôn giở trò xấu với tập đoàn Lâm thị, cách đây không lâu hắn còn phái người đi bắt cóc Lâm Thanh Nham!

Giang Kim Bưu liếc mắt liền đoán được giữa người nhà họ Lâm và Ngô Thiên Di có mâu thuẫn sâu sắc!

“Anh là Ngô tổng đúng không?” Giang Kim Bưu cười lạnh.

“Đúng vậy, tôi là Ngô Thiên Di, chủ tịch tập đoàn Thiên Di!”

Ngô Thiên Di nặn ra một nụ cười: “Giang tổng, tối mai có tiện không, tôi muốn mời anh ăn tối!”

Lời vừa nói ra, mấy người Lâm Thanh Nham đều sửng sốt.

Suy cho cùng, tập đoàn Thiên Di mới là công ty hàng đầu ở Dương Thành!

Nếu Giang Kim Bưu muốn đầu tư vào Dương Thành thì rất cần có liên hệ với tập đoàn Thiên Di. Mà Ngô Thiên Di cũng nhìn rõ điều này nên mới đợi ở lối ra thang máy hơn hai tiếng!

Nếu Giang Kim Bưu thật sự đồng ý ăn cơm với Ngô Thiên Di, vậy thì với thủ đoạn của Ngô Thiên Di, rất có khả năng Giang Kim Bưu sẽ đổi ý!

Như vậy, khu đất số hai mà tập đoàn Lâm thị sắp có được sẽ bị cướp đi!

Ngay lúc bọn họ đang lo lắng, Diệp Huyền cười nói: “Ngô Thiên Di, ông cho rằng ông là ai, cũng xứng mời Giang tổng ăn cơm sao?”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Cuồng Long Cái Thế
Cuồng long vượt ngục
Cuồng long trở về
  • Vương Dịch
Chương 42...
Nộ Long cuồng rể
  • Đang cập nhật..

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom