-
Chương 67: Nhiệm vụ của tổ tám
"Diệp Huyền, Dương Duy…"
Nghĩ đến việc để Dương Duy và Diệp Huyền đến công ty Triệu thị lấy hợp đồng đã ký, Lâm Thanh Nham liền không khỏi cảm thấy phiền muộn!
Lâm Thanh Nham biết rất rõ về Dương Duy, nếu là gọi đi chơi đi uống rượu thì khẳng định Dương Duy so với ai khác đều lành nghề hơn!
Nhưng kêu anh ta đi ký hợp đồng lấy tiền, nghĩ kiểu nào cũng thấy không đáng tin cậy!
Nói đến Diệp Huyền, người này lưu manh, xấu xa, bảo hắn đi cua gái hay đánh nhau thì còn được!
Còn bảo hắn đi thu nợ thay tập đoàn chỉ sợ so với Dương Duy còn không đáng tin hơn!
Sắc mặt Lâm Văn Bạch cũng tràn đầy phiền muộn: "Thanh Nham, chuyện này con không cần lo lắng, cha sẽ sắp xếp người giải quyết, về phần Dương Duy và Diệp Huyền, chỉ cần bảo bọn nó ở yên một chỗ là được!"
Phía bên kia, trong văn phòng Giám đốc Tài chính.
Lục Kiên vừa gật đầu vừa cười: "Cha, Dương Duy và Diệp Huyền có thể lấy được hợp đồng đã ký tên từ tập đoàn Triệu thị sao?"
Lục Chí Phàm cười vô cùng gian trá: “Hai tên đó đều là rác rưởi! Hơn nữa cha đã sớm liên hệ với tập đoàn Triệu thị rồi, sếp bên đó sẽ không ký tên!"
"Chỉ cần loại bỏ tổ tám, tập đoàn Lâm thị sẽ phải thay đổi thành tập đoàn Lục thị, cha con chúng ta là mới là chủ nhân thực sự của tập đoàn!"
Hai cha con liếc nhìn nhau rồi nhịn không được cất tiếng cười to, tựa như đã nhìn thấy cảnh tượng hai cha con Lâm Thanh Nham bị đuổi ra khỏi tập đoàn đầy nhục nhã!
Cùng lúc đó, ở tổ tám của bộ phận dự án thuộc tập đoàn Lâm thị.
Trợ lý của Lâm Thanh Nham đến thông báo cho nhóm người Dương Duy về nội dung cuộc họp buổi sáng vừa rồi.
Nghe được những lời trợ lý xinh đẹp nói, Dương Duy lập tức bị tức đến mức mặt đỏ tới mang tai: "Chết tiệt, cha con nhà họ Lục này quá thất đức, bọn họ làm như vậy chính là muốn loại bỏ tổ tám chúng ta!"
Mặt nữ trợ lý cũng tràn đầy u sầu, thấp giọng nói: "Đội trưởng Dương, cô Lâm nhờ tôi nói cho cậu biết, cậu phải chuẩn bị tâm lý thật tốt, nhiệm vụ này không đơn giản!"
Sau khi nữ trợ lý rời đi, Dương Duy lập tức chạy tới chỗ Diệp Huyền!
Hai tay anh ta vô cùng ân cần xoa bóp hai vai Diệp Huyền: "Đại ca! Vừa rồi anh cũng nghe thấy rồi chứ, chuyện này anh nhất định phải giúp em một chút!"
Nhìn thấy bộ dáng nịnh nọt của Dương Duy, Diệp Huyền không khỏi mỉm cười: "Chỉ là ký tên thôi, không phải là chuyện nhỏ à?"
Dương Duy mặt ỉu xìu, sắp khóc: "Đại ca, đây là một cái hố lớn!"
"Ông chủ tập đoàn Triệu thị Triệu Cường này, trước kia từng kiếm bộn tiền nhờ kinh doanh mờ ám, sau này mới chuyển dần thành thương nhân hợp pháp, ông ta không phải người tốt lành gì!"
"Tôi còn nghe nói Triệu Cường rất có thế lực, từng đối đầu trực diện với Ngô Thiên Di của tập đoàn Thiên Di, là một kẻ hung hãn!"
"Bây giờ Ngô Thiên Di đã chết, Triệu Cường sẽ càng thêm không chút kiêng kỵ!"
"Nếu để em đại biểu tập đoàn mình đi tìm Triệu Cường lấy chữ ký, em sợ bị người ta đánh cho tàn phế luôn á!"
Dương Duy càng nói, vẻ mặt càng cay đắng: "Nếu em làm hỏng việc này, không chỉ làm chị Thanh Nham mất mặt xấu hổ, mà ngay cả ông nội em cũng sẽ cảm thấy em đúng là phế vật, gia tộc cũng sẽ từ bỏ em!"
Diệp Huyền không nói gì, chỉ im lặng nghe Dương Duy nói. Có vẻ như người gọi là ông chủ Triệu của tập đoàn Triệu thị chắc chắn sẽ không coi Dương Duy ra gì!
Thậm chí còn có thể kéo dài việc ký tên này, ngáng chân hai cha con Lâm Thanh Nham!
Không khó để nhìn ra hai cha con Lục Kiên này chỉ sợ sớm đã thông đồng trước với Triệu Cường của tập đoàn Triệu thị!
Những lời khẩn cầu của Dương Duy còn chưa dứt, văn phòng của tổ tám đã bị đẩy ra, người đến là Lâm Thanh Nham!
"Dương Duy!"
"Chị Thanh Nham, sao chị lại tới đây?"
"Tôi suy nghĩ một chút, quyết định để cậu đến tập đoàn Triệu thị thăm dò trước một chút, nhớ kỹ, đừng nói chuyện ký hợp đồng!"
Nghe cô nói như vậy, Dương Duy vô cớ cảm thấy trong lòng đau xót!
Xem ra chị Thanh Nham cũng cho rằng mình không đáng tin lắm!
Tuy nhiên, anh ta vẫn nở một nụ cười tự tin: "Chị Thanh Nham, em đã nói rồi, em sẽ không để chị thất vọng nữa!"
"Huống hồ còn có anh Diệp đi cùng tôi, chỉ là đi lấy một hợp đồng đã ký tên thôi mà, đơn giản!"
Lâm Thanh Nham nghe vậy, đôi mắt đẹp không khỏi nhìn về phía Diệp Huyền, hơi cau mày: "Kêu anh ta đi cùng cậu, ngoại trừ giúp cậu đánh nhau thì có thể làm gì nữa?"
"Được rồi, đừng có đến tập đoàn Triệu thị, chờ tôi ra chỉ thị rồi mới hành động!"
Dương Duy thấy Lâm Thanh Nham xem thường Diệp Huyền như vậy, trong lòng càng thêm cảm thấy bị đè nén và khó chịu!
"Chị Thanh Nham, tổ tám của chúng tôi trong mắt chị tệ như vậy sao?"
"Đến tập đoàn Triệu thị lấy hợp đồng đã ký tên thôi mà, nhất định có thể làm!"
Lâm Thanh Nham biết tính bướng bỉnh của Dương Duy, cũng chỉ có thể thở dài nói: "Được rồi, cậu đi thăm dò ý tứ bên kia trước một chút, đừng đề cập đến những chuyện khác!"
Dương Duy vỗ ngực: "Chị Thanh Nham, chị yên tâm, chúng tôi sẽ không để chị mất mặt!"
Sau khi tiễn Lâm Thanh Nham đi, Dương Duy vội vàng ôm lấy đùi Diệp Huyền: "Đại ca, anh cũng nhìn thấy rồi đấy, hiện tại toàn bộ người của tập đoàn đều cho rằng chúng ta không thể lấy nổi hợp đồng được ký tên!"
"Nếu như chúng ta lấy được hợp đồng đã ký, toàn bộ người trên dưới tập đoàn này sẽ lau mắt mà nhìn chúng ta, đây là cơ hội tuyệt vời để trở mình!"
"Anh giúp em một lần này đi, về sau em hiếu kính anh như anh trai ruột của em luôn!"
Nhìn khuôn mặt như sắp khóc tới nơi của Dương Duy, Diệp Huyền không khỏi cười: "Được rồi, tôi sẽ đi cùng cậu một chuyến!"
Diệp Huyền nhìn ra được mặt thông minh nhanh nhẹn của Dương Duy, Dương Duy này rất giỏi nắm bắt cơ hội!
Dương Duy nghe Diệp Huyền đồng ý, tảng đá treo trong lòng lập tức được đặt xuống, đồng thời càng thêm kính sợ Diệp Huyền!
"Đại ca! Anh đối với em thật tốt, còn thân thiết hơn cả anh trai ruột của em!"
Dương Duy vừa nói vừa rơi hai hàng nước mắt cảm động!
Diệp Huyền cũng cảm nhận được sự quyết tâm của Dương Duy, hắn có thể nhìn ra Dương Duy thật sự là một người có mộng tưởng!
Sáng sớm hôm sau, Dương Duy đích thân lái xe đưa Diệp Huyền đến một câu lạc bộ suối nước nóng thuộc sở hữu của nhà họ Triệu để tìm Triệu Cường.
Không thể không nói, vì để làm tốt chuyện này mà Dương Duy đã làm chuẩn bị rất đầy đủ!
Dương Duy thăm dò được Triệu Cường mỗi buổi sáng đều sẽ tắm suối nước nóng ở câu lạc bộ suối nước nóng, đến buổi trưa mới về tập đoàn làm việc. Cho nên, anh ta liền đón Diệp Huyền đến thẳng câu lạc bộ suối nước nóng!
Giờ phút này, trong lòng Lâm Thanh Nham tràn đầy bất an, sau khi cân nhắc thì lấy điện thoại di động ra gọi cho Triệu Cường.
"Ông Triệu, xin chào, tôi là tổng giám đốc của tập đoàn Lâm thị - Lâm Thanh Nham."
"Ha ha, là Lâm tổng à?"
Triệu Cường mỉm cười hỏi: "Cô gọi điện thoại cho tôi sớm như vậy, có chuyện gì sao?"
Hừ!
Biết rõ còn cố hỏi!
Lâm Thanh Nham không khỏi đè nén tức giận, trong lòng chửi thầm!
Tuy nhiên, cô không dám xé mặt với Triệu Cường!
Dù sao thì chuyện này liên quan đến sinh tử tồn vong của tổ tám!
Lâm Thanh Nham nhanh chóng điều chỉnh tâm tình, cố gắng bình tĩnh nói: "Triệu tổng, dự án mà tập đoàn chúng tôi hợp tác với tập đoàn của ông đã hoàn thành hơn nửa năm rồi."
"Hoàn thành hợp đồng còn cần Triệu tổng tự mình ký tên, chúng ta có thể thực hiện việc này sớm một chút được không?"
Tuy nhiên, Triệu Cường như thể đã biết trước Lâm Thanh Nham sẽ gọi điện thoại cho mình, ông ta cười lạnh: "Cô Lâm, tôi sợ việc ký hợp đồng hoàn thiện sẽ phải hoãn lại một thời gian, gần đây tài chính bên tôi hơi eo hẹp."
"Dự án của hai tập đoàn chúng ta là dự án lớn, chúng ta cũng coi như là bạn bè, Lâm tổng, chút mặt mũi này cô cũng phải cho tôi chứ đúng không?"
Lâm Thanh Nham đè nén cơn tức giận trong lòng, bình tĩnh nói: "Triệu tổng, hay là thế này đi, ông ký hợp đồng hoàn thành trước, về phần số dư thì có thể từ từ trả, tôi cũng tiện bàn giao với các cổ đông khác của tập đoàn!"
Triệu Cường nghe Lâm Thanh Nham nói vậy thì lập tức nổi giận: "Lâm tổng, nói như cô thì nói làm gì. Tôi đã nói rồi, gần đây vốn lưu động của tôi gặp chút khó khăn!"
"Tập đoàn Lâm thị các người cho tôi một chút thời gian cũng không được à? Hay là tập đoàn Lâm thị các người sợ tôi không có tiền trả, xem thường tôi đúng không?"
Nghĩ đến việc để Dương Duy và Diệp Huyền đến công ty Triệu thị lấy hợp đồng đã ký, Lâm Thanh Nham liền không khỏi cảm thấy phiền muộn!
Lâm Thanh Nham biết rất rõ về Dương Duy, nếu là gọi đi chơi đi uống rượu thì khẳng định Dương Duy so với ai khác đều lành nghề hơn!
Nhưng kêu anh ta đi ký hợp đồng lấy tiền, nghĩ kiểu nào cũng thấy không đáng tin cậy!
Nói đến Diệp Huyền, người này lưu manh, xấu xa, bảo hắn đi cua gái hay đánh nhau thì còn được!
Còn bảo hắn đi thu nợ thay tập đoàn chỉ sợ so với Dương Duy còn không đáng tin hơn!
Sắc mặt Lâm Văn Bạch cũng tràn đầy phiền muộn: "Thanh Nham, chuyện này con không cần lo lắng, cha sẽ sắp xếp người giải quyết, về phần Dương Duy và Diệp Huyền, chỉ cần bảo bọn nó ở yên một chỗ là được!"
Phía bên kia, trong văn phòng Giám đốc Tài chính.
Lục Kiên vừa gật đầu vừa cười: "Cha, Dương Duy và Diệp Huyền có thể lấy được hợp đồng đã ký tên từ tập đoàn Triệu thị sao?"
Lục Chí Phàm cười vô cùng gian trá: “Hai tên đó đều là rác rưởi! Hơn nữa cha đã sớm liên hệ với tập đoàn Triệu thị rồi, sếp bên đó sẽ không ký tên!"
"Chỉ cần loại bỏ tổ tám, tập đoàn Lâm thị sẽ phải thay đổi thành tập đoàn Lục thị, cha con chúng ta là mới là chủ nhân thực sự của tập đoàn!"
Hai cha con liếc nhìn nhau rồi nhịn không được cất tiếng cười to, tựa như đã nhìn thấy cảnh tượng hai cha con Lâm Thanh Nham bị đuổi ra khỏi tập đoàn đầy nhục nhã!
Cùng lúc đó, ở tổ tám của bộ phận dự án thuộc tập đoàn Lâm thị.
Trợ lý của Lâm Thanh Nham đến thông báo cho nhóm người Dương Duy về nội dung cuộc họp buổi sáng vừa rồi.
Nghe được những lời trợ lý xinh đẹp nói, Dương Duy lập tức bị tức đến mức mặt đỏ tới mang tai: "Chết tiệt, cha con nhà họ Lục này quá thất đức, bọn họ làm như vậy chính là muốn loại bỏ tổ tám chúng ta!"
Mặt nữ trợ lý cũng tràn đầy u sầu, thấp giọng nói: "Đội trưởng Dương, cô Lâm nhờ tôi nói cho cậu biết, cậu phải chuẩn bị tâm lý thật tốt, nhiệm vụ này không đơn giản!"
Sau khi nữ trợ lý rời đi, Dương Duy lập tức chạy tới chỗ Diệp Huyền!
Hai tay anh ta vô cùng ân cần xoa bóp hai vai Diệp Huyền: "Đại ca! Vừa rồi anh cũng nghe thấy rồi chứ, chuyện này anh nhất định phải giúp em một chút!"
Nhìn thấy bộ dáng nịnh nọt của Dương Duy, Diệp Huyền không khỏi mỉm cười: "Chỉ là ký tên thôi, không phải là chuyện nhỏ à?"
Dương Duy mặt ỉu xìu, sắp khóc: "Đại ca, đây là một cái hố lớn!"
"Ông chủ tập đoàn Triệu thị Triệu Cường này, trước kia từng kiếm bộn tiền nhờ kinh doanh mờ ám, sau này mới chuyển dần thành thương nhân hợp pháp, ông ta không phải người tốt lành gì!"
"Tôi còn nghe nói Triệu Cường rất có thế lực, từng đối đầu trực diện với Ngô Thiên Di của tập đoàn Thiên Di, là một kẻ hung hãn!"
"Bây giờ Ngô Thiên Di đã chết, Triệu Cường sẽ càng thêm không chút kiêng kỵ!"
"Nếu để em đại biểu tập đoàn mình đi tìm Triệu Cường lấy chữ ký, em sợ bị người ta đánh cho tàn phế luôn á!"
Dương Duy càng nói, vẻ mặt càng cay đắng: "Nếu em làm hỏng việc này, không chỉ làm chị Thanh Nham mất mặt xấu hổ, mà ngay cả ông nội em cũng sẽ cảm thấy em đúng là phế vật, gia tộc cũng sẽ từ bỏ em!"
Diệp Huyền không nói gì, chỉ im lặng nghe Dương Duy nói. Có vẻ như người gọi là ông chủ Triệu của tập đoàn Triệu thị chắc chắn sẽ không coi Dương Duy ra gì!
Thậm chí còn có thể kéo dài việc ký tên này, ngáng chân hai cha con Lâm Thanh Nham!
Không khó để nhìn ra hai cha con Lục Kiên này chỉ sợ sớm đã thông đồng trước với Triệu Cường của tập đoàn Triệu thị!
Những lời khẩn cầu của Dương Duy còn chưa dứt, văn phòng của tổ tám đã bị đẩy ra, người đến là Lâm Thanh Nham!
"Dương Duy!"
"Chị Thanh Nham, sao chị lại tới đây?"
"Tôi suy nghĩ một chút, quyết định để cậu đến tập đoàn Triệu thị thăm dò trước một chút, nhớ kỹ, đừng nói chuyện ký hợp đồng!"
Nghe cô nói như vậy, Dương Duy vô cớ cảm thấy trong lòng đau xót!
Xem ra chị Thanh Nham cũng cho rằng mình không đáng tin lắm!
Tuy nhiên, anh ta vẫn nở một nụ cười tự tin: "Chị Thanh Nham, em đã nói rồi, em sẽ không để chị thất vọng nữa!"
"Huống hồ còn có anh Diệp đi cùng tôi, chỉ là đi lấy một hợp đồng đã ký tên thôi mà, đơn giản!"
Lâm Thanh Nham nghe vậy, đôi mắt đẹp không khỏi nhìn về phía Diệp Huyền, hơi cau mày: "Kêu anh ta đi cùng cậu, ngoại trừ giúp cậu đánh nhau thì có thể làm gì nữa?"
"Được rồi, đừng có đến tập đoàn Triệu thị, chờ tôi ra chỉ thị rồi mới hành động!"
Dương Duy thấy Lâm Thanh Nham xem thường Diệp Huyền như vậy, trong lòng càng thêm cảm thấy bị đè nén và khó chịu!
"Chị Thanh Nham, tổ tám của chúng tôi trong mắt chị tệ như vậy sao?"
"Đến tập đoàn Triệu thị lấy hợp đồng đã ký tên thôi mà, nhất định có thể làm!"
Lâm Thanh Nham biết tính bướng bỉnh của Dương Duy, cũng chỉ có thể thở dài nói: "Được rồi, cậu đi thăm dò ý tứ bên kia trước một chút, đừng đề cập đến những chuyện khác!"
Dương Duy vỗ ngực: "Chị Thanh Nham, chị yên tâm, chúng tôi sẽ không để chị mất mặt!"
Sau khi tiễn Lâm Thanh Nham đi, Dương Duy vội vàng ôm lấy đùi Diệp Huyền: "Đại ca, anh cũng nhìn thấy rồi đấy, hiện tại toàn bộ người của tập đoàn đều cho rằng chúng ta không thể lấy nổi hợp đồng được ký tên!"
"Nếu như chúng ta lấy được hợp đồng đã ký, toàn bộ người trên dưới tập đoàn này sẽ lau mắt mà nhìn chúng ta, đây là cơ hội tuyệt vời để trở mình!"
"Anh giúp em một lần này đi, về sau em hiếu kính anh như anh trai ruột của em luôn!"
Nhìn khuôn mặt như sắp khóc tới nơi của Dương Duy, Diệp Huyền không khỏi cười: "Được rồi, tôi sẽ đi cùng cậu một chuyến!"
Diệp Huyền nhìn ra được mặt thông minh nhanh nhẹn của Dương Duy, Dương Duy này rất giỏi nắm bắt cơ hội!
Dương Duy nghe Diệp Huyền đồng ý, tảng đá treo trong lòng lập tức được đặt xuống, đồng thời càng thêm kính sợ Diệp Huyền!
"Đại ca! Anh đối với em thật tốt, còn thân thiết hơn cả anh trai ruột của em!"
Dương Duy vừa nói vừa rơi hai hàng nước mắt cảm động!
Diệp Huyền cũng cảm nhận được sự quyết tâm của Dương Duy, hắn có thể nhìn ra Dương Duy thật sự là một người có mộng tưởng!
Sáng sớm hôm sau, Dương Duy đích thân lái xe đưa Diệp Huyền đến một câu lạc bộ suối nước nóng thuộc sở hữu của nhà họ Triệu để tìm Triệu Cường.
Không thể không nói, vì để làm tốt chuyện này mà Dương Duy đã làm chuẩn bị rất đầy đủ!
Dương Duy thăm dò được Triệu Cường mỗi buổi sáng đều sẽ tắm suối nước nóng ở câu lạc bộ suối nước nóng, đến buổi trưa mới về tập đoàn làm việc. Cho nên, anh ta liền đón Diệp Huyền đến thẳng câu lạc bộ suối nước nóng!
Giờ phút này, trong lòng Lâm Thanh Nham tràn đầy bất an, sau khi cân nhắc thì lấy điện thoại di động ra gọi cho Triệu Cường.
"Ông Triệu, xin chào, tôi là tổng giám đốc của tập đoàn Lâm thị - Lâm Thanh Nham."
"Ha ha, là Lâm tổng à?"
Triệu Cường mỉm cười hỏi: "Cô gọi điện thoại cho tôi sớm như vậy, có chuyện gì sao?"
Hừ!
Biết rõ còn cố hỏi!
Lâm Thanh Nham không khỏi đè nén tức giận, trong lòng chửi thầm!
Tuy nhiên, cô không dám xé mặt với Triệu Cường!
Dù sao thì chuyện này liên quan đến sinh tử tồn vong của tổ tám!
Lâm Thanh Nham nhanh chóng điều chỉnh tâm tình, cố gắng bình tĩnh nói: "Triệu tổng, dự án mà tập đoàn chúng tôi hợp tác với tập đoàn của ông đã hoàn thành hơn nửa năm rồi."
"Hoàn thành hợp đồng còn cần Triệu tổng tự mình ký tên, chúng ta có thể thực hiện việc này sớm một chút được không?"
Tuy nhiên, Triệu Cường như thể đã biết trước Lâm Thanh Nham sẽ gọi điện thoại cho mình, ông ta cười lạnh: "Cô Lâm, tôi sợ việc ký hợp đồng hoàn thiện sẽ phải hoãn lại một thời gian, gần đây tài chính bên tôi hơi eo hẹp."
"Dự án của hai tập đoàn chúng ta là dự án lớn, chúng ta cũng coi như là bạn bè, Lâm tổng, chút mặt mũi này cô cũng phải cho tôi chứ đúng không?"
Lâm Thanh Nham đè nén cơn tức giận trong lòng, bình tĩnh nói: "Triệu tổng, hay là thế này đi, ông ký hợp đồng hoàn thành trước, về phần số dư thì có thể từ từ trả, tôi cũng tiện bàn giao với các cổ đông khác của tập đoàn!"
Triệu Cường nghe Lâm Thanh Nham nói vậy thì lập tức nổi giận: "Lâm tổng, nói như cô thì nói làm gì. Tôi đã nói rồi, gần đây vốn lưu động của tôi gặp chút khó khăn!"
"Tập đoàn Lâm thị các người cho tôi một chút thời gian cũng không được à? Hay là tập đoàn Lâm thị các người sợ tôi không có tiền trả, xem thường tôi đúng không?"
Bình luận facebook