-
Chương 21-25
Chương 21: Rắc rối, tin tức gây sốc
Trương Vãn Thanh rất mong đợi về phản ứng của Diệp Huyền.
Nếu Diệp Huyền có thể bao dung, vậy Trương Vãn Thanh nhất định sẽ càng thêm đánh giá cao Diệp Huyền hơn!
“Diệp Huyền.”
Bác sĩ Trương cười nói: “Hôm nay anh Lưu đặc biệt tới đây để xin lỗi cậu. Hôm qua thấy cha bị bệnh nặng, lo lắng hỗn loạn, cho nên mới nói chuyện không chú ý trước sau, hy vọng cậu Diệp bỏ qua.”
Bác sĩ Trương hiển nhiên muốn ở giữa hòa giải, hy vọng hai bên có thể giải quyết mâu thuẫn.
Lưu Bình Vân cũng cười xin lỗi nói: “Cậu Diệp, hôm qua tôi đã thô lỗ, mong cậu tha thứ cho tôi!”
Ở Dương Thành, ông ta chính là nhân vật lớn có tiếng tăm, hiện tại lại đang khiêm tốn xin lỗi một chàng trai trẻ.
Nếu người bên ngoài biết chuyện này chắc chắn sẽ chấn động!
Diệp Huyền cười thầm trong lòng.
Cũng là con trai, Diệp Huyền có thể hiểu được nỗi lo lắng của Lưu Bình Vân khi đối mặt bệnh tình của cha mình là Lưu Công Thiên.
Gấp quá nên nói sai.
Không có gì tốt hơn biết sai rồi sửa sai.
Được rồi.
Cho ông ta một cơ hội để sửa đổi vậy.
Đối mặt với những lời xin lỗi chân thành, hắn cũng không thích hung hăng.
Diệp Huyền cười nhẹ nói: “Lưu Bình Vân, tôi tha thứ cho ông. Có điều, bác sĩ Trương có y thuật xuất sắc, đã cứu được cha ông, ông phải kính trọng ông ấy.”
“Đúng đúng, cậu Diệp nói đúng!”
Lưu Bình Vân vội vàng gật đầu đồng ý, trong lòng vô cùng hưng phấn!
Quá tốt rồi, cậu ta đã bỏ qua!
Sau khi trải qua chuyện này, Lưu Bình Vân cũng có cái nhìn khác về Diệp Huyền!
Tuổi còn trẻ, lại có thể có một trái tim rộng rãi như vậy, thật hiếm thấy!
Bác sĩ Trương cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm, nghĩ thầm lần này Diệp Huyền đã giúp ông có thể diện lớn!
“Anh Diệp Huyền, anh thật rộng rãi!”
Diệp Huyền đã vượt qua kỳ vọng của Trương Vãn Thanh!
Cô lén nhìn gương mặt đẹp trai của Diệp Huyền, đôi mắt sáng ngời tràn đầy yêu thương và ngưỡng mộ!
Sau khi mâu thuẫn được giải quyết, Lưu Bình Vân chân thành nói với Diệp Huyền: “Cậu Diệp, ngày mai nhà họ Lưu của tôi sẽ tổ chức tiệc sinh nhật cho cha tôi, mời cậu đến ăn cơm cùng chúng tôi!”
Trương Vãn Thanh lo lắng Diệp Huyền sẽ không đồng ý, lập tức nói: “Anh Diệp, tôi cũng muốn xem sự kiện lớn như vậy, anh có thể đưa tôi đi cùng không?”
Lưu Bình Vân và Trương Vũ Hà không khỏi cười thầm, cảm thấy Trương Vãn Thanh thật nhanh nhạy!
Diệp Huyền khẽ mỉm cười, không nể mặt ai cũng không thể không nể mặt người đẹp được.
Hắn không muốn Trương Vãn Thanh khó xử.
Hơn nữa, hắn vốn đã có ấn tượng tốt với Trương Vãn Thanh.
“Tiệc sinh nhật à? Được thôi! “
“Chỉ cần đừng ghét bỏ tôi là một nông dân quê mùa là được.”
Diệp Huyền vui vẻ nói.
“Anh Diệp Huyền, anh thật biết nói đùa, ai sẽ ghét bỏ anh chứ, anh đẹp trai như vậy!”
Trương Vãn Thanh cười rất vui vẻ, thầm nghĩ mình lại có cơ hội gần gũi Diệp Huyền.
Vẻ mặt Lưu Bình Vân cũng vui mừng.
Sau khi đồng ý dự tiệc tối mai, Diệp Huyền cũng định rời đi.
Trương Vũ Hà và Lưu Bình Vân tiễn hắn ra ngoài.
Trương Vãn Thanh phụ trách lái xe đưa Diệp Huyền trở về công ty.
Trên đường đi, Diệp Huyền hỏi: “Bàng Hổ Cường có gây phiền phức gì cho cô không?”
Nghe xong lời này, sắc mặt Trương Vãn Thanh đột nhiên trở nên nghiêm nghị, có chút bất an nói:
“Ông ta là một kẻ tàn nhẫn nổi tiếng ở Dương Thành. May mắn, ông nội tôi là bác sĩ giỏi có tiếng nên ông ta không tìm đến gây rắc rối gì. Anh Diệp, ông ta gây chuyện với anh à?”
Diệp Huyền nhẹ nhàng lắc đầu, nói: “Không phải...”
Diệp Huyền nghĩ thầm, là mình tìm ông ta gây chuyện.
Trương Vãn Thanh vẫn còn lo lắng: “Nếu ông ta đụng tới anh, cứ nói cho tôi biết, ông nội tôi nhất định sẽ giúp anh giải quyết. Hơn nữa, Lưu Bình Vân cũng sẽ giúp đỡ!”
Diệp Huyền bình tĩnh cười nói: “Tôi nghĩ không cần làm phiền tới họ đâu.”
Người chết sao có thể đụng gì tới hắn nữa?
Trương Vãn Thanh đưa Diệp Huyền đến công ty rồi lập tức trở về Diệu Y Đường, nói lại chuyện này cho ông nội cô.
“Con cho rằng Diệp Huyền đã đụng chuyện với Bàng Hổ Cường?”
Nghe suy đoán của Trương Vãn Thanh, Trương Vũ Hà không khỏi sững sờ, sau đó cau mày!
“Có lẽ vậy!”
Trương Vãn Thanh cẩn thận suy nghĩ, sau đó gật đầu!
Lưu Bình Vân khẽ nói: “Bàng Hổ Cường là cánh tay phải của Ngô Thiên Di của tập đoàn Thiên Di!”
Trương Vũ Hà cũng gật đầu: “Anh Lưu nói đúng, Bàng Hổ Cường này tâm địa ác độc, không biết đã làm bao nhiêu chuyện xấu xa dưới trướng Ngô Thiên Di!”
Lưu Bình Vân cau mày nói: “Diệp Huyền là ân nhân của nhà họ Lưu chúng tôi, nếu Bàng Hổ Cường gây chuyện với Diệp Huyền, tôi nhất định phải ra tay.”
Trương Vũ Hà không ngờ Lưu Bình Vân lại ra mặt giúp Diệp Huyền giải quyết vấn đề, nhưng sau khi nghĩ lại, đây là chuyện tốt!
Từ nay trở đi, Diệp Huyền và nhà họ Lưu sẽ trở nên thân thiết, không ai ở Dương Thành dám xúc phạm hắn!
Lưu Bình Vân lập tức gọi điện thoại cho thư ký của mình.
“Liên hệ với Bàng Hổ Cường, nói cho hắn biết, người tên Diệp Huyền là bạn tốt của tôi.”
Thư ký nghe xong, trong lòng thầm kinh ngạc, nhưng nhanh chóng lấy lại bình tĩnh nói: “Chủ tịch Lưu, không cần nữa rồi. Vừa mới có tin tức người của Sở cảnh sát và Chiến Bộ đã phái người đến giải quyết Bàng Hổ Cường và tay chân của hắn. Tất cả các thế lực ngầm đã bị tiêu diệt!”
“Ngay cả tập đoàn Thiên Di cũng liên lụy, bị điều tra.”
Lưu Bình Vân nghe thư ký nói xong lập tức sửng sốt!
Bàng Hổ Cường bị tiêu diệt?
Hơn nữa còn là Sở cảnh sát và Chiến Bộ đồng thời phái người đến tiêu diệt?
Không chỉ Lưu Bình Vân sững sờ, mà ngay cả bác sĩ Trương và Trương Vãn Thanh cũng cảm thấy không thể tin được!
Nhưng nghĩ lại, Bàng Hổ Cường đã làm đủ loại chuyện ác, đã phạm không ít tội, sớm muộn gì gã cũng sẽ bị Sở cảnh sát và Chiến Bộ loại bỏ.
“Xem ra Diệp Huyền đã nhìn thấy tin tức này, cho nên mới hỏi về Bàng Hổ Cường...”
Lưu Bình Vân và bác sĩ Trương dường như đã hiểu ra, không nói về chuyện này nữa.
Thay vào đó, ông nhanh chóng thông báo cho cha mình, Lưu Công Thiên, về việc Diệp Huyền sẽ tham gia tiệc tối ngày mai.
“Tốt, rất tốt!”
Tâm trạng Lưu Công Thiên rất tốt, ông muốn nhân cơ hội này tạo quan hệ tốt với Diệp Huyền!
Diệp Huyền có bản lĩnh, lại còn trẻ, đầy triển vọng, có thể kết bạn với hắn, thật sự là vinh dự của nhà họ Lưu!
Ánh mắt Lưu Công Thiên và Trương Vũ Hà đều rất tốt, biết cách nhìn báu vật.
Lưu Bình Vân nói: “Cha, bác sĩ Trương nói tới đó Diệp Huyền sẽ đi cùng bọn họ, con dự định không gửi thiệp mời mà trực tiếp đến đón, dành cho cậu ấy sự kính trọng lớn nhất!”
“Đúng.”
Lưu Công Thiên lại nhắc nhở: “Gửi thư mời cho nhà họ Lâm nữa, cha nghe bác sĩ Trương nói Diệp Huyền và Lâm Vân Hà có quan hệ không tệ, mấy chi tiết nhỏ này chúng ta nhất định phải làm tốt để Diệp Huyền cảm nhận được thành ý của chúng ta.”
Lưu Bình Vân nhanh chóng gật đầu: “Tiền tài dễ kiếm, nhân tài khó tìm! Được rồi, con sẽ sắp xếp ngay!”
Đang nói, Lưu Công Thiên không khỏi cau mày: “Cái gã Bàng Hổ Cường ngang ngược hung ác ở Dương Thành đã lâu, đột nhiên bị Chiến Bộ diệt trừ, chuyện này cũng không đơn giản!”
“Cha nghĩ chuyện này có khả năng có liên quan đến Diệp Huyền! Cậu ta vừa đến Dương Thành, Bàng Hổ Cường và toàn bộ thế lực ngầm liền bị diệt...”
Lưu Bình Vân cảm thấy suy đoán của cha mình hơi quá lên, Diệp Huyền chỉ là một người có y thuật cao, làm sao đủ năng lực để huy động người của Chiến Bộ và Sở Cảnh sát?
“Chắc chuyện này không liên quan gì đến Diệp Huyền đâu. Lúc Bàng Hổ Cường bị tiêu diệt, Diệp Huyền còn đang trên đường đến Diệu Y Đường, sao có thể xử lý Bàng Hổ Cường và thuộc hạ ông ta trong thời gian ngắn như vậy?”
“Còn khiến Chiến Bộ và Sở Cảnh sát cùng ra tay, thực lực phải đáng sợ đến mức nào chứ?”
Nghe vậy, Lưu Công Thiên lắc đầu, cười nói: “Gửi thiệp mời đến Cục trưởng Cục Hình sự của Sở Cảnh sát đi, xem xem thái độ của họ với Diệp Huyền như thế nào thì liền rõ ràng thôi.”
“Được, con sẽ sắp xếp!”
Lưu Bình Vân lập tức bắt đầu chuẩn bị.
Ông cũng rất tò mò về lai lịch của Diệp Huyền.
Vì vậy Lưu Bình Vân lập tức gọi điện cho Cục trưởng Cục Hình sự, nhân tiện hỏi thăm chuyện về Bàng Hổ Cường và băng nhóm của gã!
Ông muốn xem thử có phải là Diệp Huyền làm không!
Điện thoại nhanh chóng được nghe máy!
Chương 22: Nhân vật bí ẩn, nhà họ Lưu sửng sốt
Điện thoại kết nối.
Lưu Bình Vân nhanh chóng giải thích mục đích gọi đến của mình, ông muốn gửi thiệp mời dự tiệc đến Cục trưởng Cục Hình sự.
“Được, tối mai tôi sẽ đến.”
Cục trưởng với nhà họ Lưu có quan hệ tốt nên đồng ý ngay.
“Nhân tiện, Cục trưởng, tôi có một câu muốn hỏi.” Lưu Bình Vân vội vàng hỏi: “Thế lực của Bàng Hổ Cường đột nhiên bị Sở cảnh sát và Chiến Bộ xử lý, có phải lệnh của ngài không?” “
“Không phải tôi.”
Cục trưởng Cục Hình sự cười khổ: “Quyền hạn của tôi chỉ có thể điều động lực lượng Sở cảnh sát Dương Thành, tôi không có quyền ra lệnh bên Chiến Bộ đâu.”
“Mà đối với việc liên hợp tác chiến, ngay cả nhân vật cùng cấp với tôi bên Chiến Bộ cũng không thể tự quyết định, muốn làm được chuyện này thì người ra lệnh phải hơn chúng tôi một cấp mới đủ thẩm quyền huy động lực lượng của cả hai bên cùng một lúc.”
Nghe vậy, Lưu Bình Vân hít một hơi: “Vậy Cục trưởng có biết cấp trên nào sắp xếp hành động liên hợp lần này không?”
“Ừm...”
Cục trưởng Cục Hình sự im lặng một lúc: “Tôi không biết đó là ai, tôi chỉ biết mệnh lệnh này là do Bộ Quốc gia trực tiếp ban hành, trực tiếp chỉ đạo thông qua Bộ Tỉnh, Sở Cảnh sát Dương Thành và Chiến Bộ chỉ nhận lệnh chấp hành!”
“Thật lợi hại...”
Trái tim Lưu Bình Vân đập thình thịch, ai có thực lực đến mức có thể trực tiếp đưa ra chỉ thị cho Bộ Quốc gia?
Nếu là Diệp Huyền, vậy không phải cậu ta quá mức nghịch thiên rồi sao?
…
Sau khi ra khỏi phòng khám, Diệp Huyền tạm biệt Trương Vãn Thanh, vừa về nhà liền thấy hai cha con Lâm Thanh Nham mang vẻ mặt thoải mái, như thể đã buông bỏ tảng đá lớn trong lòng!
Bàng Hổ Cường đã bị Chiến Bộ và Sở Cảnh sát cùng nhau xóa sổ, chuyện này đã được lan truyền rộng rãi ở Dương Thành.
Đây là một tin cực tốt với tập đoàn Lâm thị!
Vậy là tập đoàn Thiên Di đã mất đi một trợ thủ tốt như Bàng Hổ Cường!
Mà hiện tại, tập đoàn Thiên Di đang sứt đầu mẻ trán, hận không thể phân rõ ranh giới với Bàng Hổ Cường để tránh liên lụy, sợ là không có thời gian để đối đầu với Tập đoàn Lâm thị.
Lần này nhà họ Lâm rất có hy vọng lấy được dự án lớn Tân Dân Sinh!
“Ông nội! Bàng Hổ Cường và thế lực của hắn đã bị Chiến Bộ và Sở Cảnh sát xóa sổ. Bên phía Thiên Di đang vội vàng chứng minh bản thân không liên quan gì đến Bàng Hổ Cường!”
Nghe được lời nói của Lâm Thanh Nham, Lâm Vân Hà không khỏi cau mày: “Sở Cảnh sát và Chiến Bộ đồng thời ra tay?”
Phải có quyền lực kinh khủng đến mức nào mới làm được?
Ông nhìn Diệp Huyền với ánh mắt trầm tư.
Không phải là…
Diệp Huyền không có hứng thú với chuyện này, nói: “Ông Lâm, tối mai con có việc, phải tan làm sớm!”
Hắn phải dự yến tiệc sinh nhật của ông Lưu.
“Được!”
Lâm Thanh Nham hưng phấn đến mức đồng ý mà không thèm liếc nhìn Diệp Huyền!
Sau khi về đến nhà, Lâm Thanh Nham chú ý đến các tin tức trong ngày.
Nhà họ Lưu sẽ tổ chức tiệc sinh nhật cho ông Lưu vào tối mai.
Khi đó, người đứng đầu các gia tộc lớn và người nổi tiếng trong thành phố sẽ có mặt để chúc mừng sinh nhật!
Tuy nhiên, phải có thư mời từ nhà họ Lưu mới có thể vào được.
Lâm Thanh Nham cũng muốn tham gia yến tiệc sinh nhật, nếu cô có thể tạo dựng mối quan hệ tốt đẹp với nhà họ Lưu, như vậy sẽ càng chắc chắn giành được dự án lớn Tân Dân Sinh!
“Nhưng mà chúng ta không quen biết cha con Lưu Công Thiên, không nhận được thư mời.”
Lâm Thanh Nham không khỏi chán nản!
Đối với nhà họ Lâm, đây là cơ hội ngàn năm có một.
Chẳng mấy chốc, Lâm Vân Bạch đã nghĩ đến một nhân vật mấu chốt!
Thiếu gia lớn nhất của nhà họ Trang, tên là Trang Công Tử, từ trước đến nay vẫn luôn theo đuổi Lâm Thanh Nham!
Nhưng Lâm Thanh Nham cảm thấy không phù hợp, vì vậy cô đã từ chối!
Sòng bài là thế lực lớn trong thành phố, với thực lực và mạng lưới của nhà bọn họ, Trang Công Tử chắc chắn có thể dự tiệc!
“Chuyện này... Không tốt lắm...”
Lâm Thanh Nham có vẻ xấu hổ, nhưng nhìn thấy vẻ mong đợi trên mặt cha cô, cô không còn cách nào khác ngoài cắn răng nói: “Vì tương lai của tập đoàn, con sẽ liên lạc với Trang Công Tử!”
Vì vậy, Lâm Thanh Nham lấy điện thoại di động ra gọi cho Trang Công Tử.
“Xin chào Trang thiếu gia, tôi là Lâm Thanh Nham.”
“Là cô Lâm à!”
Một giọng nói phấn khích truyền đến từ đầu bên kia điện thoại: “Cô đang tìm tôi hả? Thật ra, trong lòng tôi vẫn luôn ái mộ cô Lâm! “
Lâm Thanh Nham chỉ có thể cười lúng túng nói: “Cảm ơn Trang thiếu gia đã để mắt, tập đoàn Lâm thị chúng tôi muốn tranh dự án Tân Dân Sinh, không biết anh Trang có thể giúp tôi một chuyện không, tôi cần bốn thư mời tham dự tiệc mừng thọ của ông Lưu...”
Trang thiếu gia sững sờ một lát, sau đó mỉm cười nói: “Tiệc sinh nhật của ông Lưu? Được rồi, tôi sẽ cố gắng hết sức!”
“Tối mai, tôi cũng sẽ tham dự yến tiệc sinh nhật của lão lưu gia, đến lúc đó tôi nhất định sẽ giúp Lâm gia cô nói thêm vài lời tốt đẹp!”
“Cảm ơn anh Trang đã giúp đỡ. Sau khi mọi việc xong xuôi tôi mời anh một bữa tối xem như lời cảm ơn nhé!”
“Ha ha, cô Lâm quá khách khí!”
Đợi Lâm Thanh Nham gọi điện xong, Lâm Vân Bạch đột nhiên tỏ ra phấn khích và vui vẻ!
Ông biết rõ thực lực của chủ sòng bạc, Trang Công Tử lại chính là người thừa kế!
Chỉ cần Trang thiếu gia sẵn sàng giúp đỡ, nhà họ Lâm có thể dễ dàng nhận được thiệp mời dự tiệc!
Lâm Vân Bạch tâm trạng vui vẻ, lạnh lùng nhìn Diệp Huyền vẫn đang vùi đầu chơi điện thoại di động: “Đây mới gọi là tuổi trẻ đầy triển vọng, nông dân trồng thuốc sao có thể so sánh được!”
“Con gái, con phải sáng suốt, phải có mắt nhìn người!”
Lâm Thanh Nham cũng cười khinh thường: “Cha, con biết rồi!”
Diệp Huyền mặc kệ bọn họ.
Diệp Huyền dường như mỗi ngày đều không có việc gì để làm, trên thực tế, mỗi ngày hắn đều bận rộn xử lý những sự kiện lớn được cấp dưới báo cáo khắp cả nước, thậm chí cả thế giới báo cáo về cho hắn.
Đặc biệt là cuộc vượt ngục của Tứ Đại Thiên Vương hắc ám!
“Đã mấy ngày trôi qua, nữ chiến thần Tiêu Băng Tuyết có thể đã bắt đầu truy bắt kẻ đào tẩu quan trọng thứ hai rồi, không biết tình hình bây giờ thế nào!”
Diệp Huyền lắc đầu, tổng bộ còn chưa báo cáo tình hình cho hắn, đợi thêm chút nữa vậy!
…
Ở bên kia, trong một biệt thự cao cấp ở ngoại ô thành phố.
Sau khi Trang Công Tử nghe điện thoại, cười khinh thường: “Lâm Thanh Nham, trước đây tôi thật lòng với cô, nhưng cô lại phớt lờ, bây giờ mới thấy tôi tốt?”
“Nhà họ Lâm muốn giành dự án Tân Dân Sinh... Thật là không biết tự lượng sức mình, xem ra lần này tập đoàn Lâm thị bị tập đoàn Thiên Di ép tới mức không còn cách nào khác!”
Bên cạnh hắn, một nữ thư ký đeo kính nói: “Thiếu gia, nghe nói nhà họ Lưu từ lâu đã quyết định bàn giao dự án Tân Dân Sinh cho tập đoàn Thiên Di! Nếu chúng ta đứng ra giúp Lâm Thanh Nham, chẳng phải sẽ đắc tội với tập đoàn Thiên Di sao?”
“Tôi biết rõ.”
Trang Thiếu gia cười lạnh nói: “Tôi sẽ dại dột xúc phạm nhà họ Lưu và tập đoàn Thiên Di chỉ vì lợi ích của Lâm Thanh Nham à?”
“Lâm Thanh Nham cho rằng cô ta hay ho tới mức nào? Trước đây tôi lấy lòng cô ta mà cô ta làm như không thấy! Hừ, lần này để cô ta nhớ lâu một chút!”
“Tôi sẽ lợi dụng cơ hội này để đưa cô ta lên giường! Ha ha!”
…
Nhà họ Lâm.
Buổi tối, bốn tấm thiệp mời dự tiệc sinh nhật của nhà họ Lưu đã được gửi tới!
Ông Lâm cảm thấy vô cùng hạnh phúc!
Tuy nhiên, sau khi nhìn Diệp Huyền một cái, ông lập tức cau mày!
Chỉ có bốn thiệp mời tức là chỉ có bốn thành viên của nhà họ Lâm có thể dự tiệc!
Đồng nghĩa với việc Diệp Huyền không được dự tiệc!
“Ông nội, ông đã nhận được bốn thiệp mời chưa?”
Tâm trạng Lâm Thanh Nham rất tốt, không ngờ Trang Công Tử thật sự giúp cô chuyện này!
“Tuyệt quá, không ngờ Trang Công Tử lại làm việc nhanh chóng như vậy!”
Nhìn thấy thư mời thiết kế cao quý trang nhã, Lâm Thanh Nham rất cao hứng!
Lâm Vân Bạch cũng mỉm cười: “Thanh Nham, nhớ mời Trang thiếu gia ăn cơm cảm tạ! Nếu được, hai người các con thử tiến tới một chút!”
Hai cha con vui vẻ, còn tưởng rằng được Trang Công Tử giúp đỡ!
Lâm Vân Bạch khinh thường nhìn Diệp Huyền: “Đều là người trẻ tuổi, vì sao chênh lệch lớn như vậy?”
Nhưng bọn họ không ngờ rằng thư mời này lại là do nhà họ Lưu gửi tới để lôi kéo Diệp Huyền.
Diệp Huyền ban đầu cũng không để ý, nhưng bị Lâm Vân Bạch chế nhạo nên đáp: “Đừng vội kết luận nhanh như vậy, có lẽ thư mời này không phải do Trang Công Tử gửi đến thì sao? Tới lúc phát hiện nhận nhầm thì sẽ rất xấu hổ nhỉ?”
Lâm Vân Bạch lập tức mỉm cười: “Không phải Trang thiếu gia thì chẳng lẽ là anh à?”
“Ha ha.”
Diệp Huyền cũng mỉm cười, trong mắt dâng lên sự tự tin: “Không sai, là tôi.”
Chương 23: Thờ ơ không phải nhàn rỗi
“Là anh?”
Nghe được câu trả lời của Diệp Huyền, Lâm Vân Bạch bật cười: “Anh, một tên nhà quê có thể giúp chúng ta lấy thiệp mời tham dự tiệc sinh nhật của nhà họ Lưu? Anh đùa tôi à?”
Lâm Thanh Nham thấp giọng mắng: “Diệp Huyền, anh không có năng lực tôi không trách anh, nhưng anh có thể đừng khoác lác được không?”
Ánh mắt Diệp Huyền tự tin: “Tôi không khoác lác, cũng không cần phải khoác lác.”
Lâm Vân Bạch lắc đầu chế giễu: “Anh không phải đang khoác lác vậy thiệp mời của anh đâu? Ở đây chỉ có bốn tấm thiệp vừa đủ cho bốn thành viên trong nhà họ Lâm của tôi, không có thiệp của anh!”
Diệp Huyền mỉm cười: “Tôi là khách quý siêu cấp của nhà họ Lưu, không cần thiệp cũng có thể tới.”
“Ha ha!”
Lâm Vân Bạch càng cười lớn hơn: “Tôi thấy anh chỉ đang mạnh miệng! Để tôi xem tối mai anh có xuất hiện trong bữa tiệc sinh nhật nhà họ Lưu hay không!”
Diệp Huyền chỉ cười: “Vậy đợi tới đó rồi xem. Lâm Thanh Nham, tôi chỉ muốn nhắc nhở cô, tôi thấy Trang Công Tử kia không phải người tốt, đừng quá thân thiết với anh ta.”
Lâm Thanh Nham sửng sốt một lát, cảm thấy ấm áp trước lời nói quan tâm đột ngột của Diệp Huyền.
Anh chàng này hóa ra cũng quan tâm đến cô?
Lâm Vân Bạch lười để ý đến Diệp Huyền, bận rộn chọn quà để lưu lại ấn tượng tốt với nhà họ Lưu!
“Diệp Huyền, mặc dù tôi và anh không phải vợ chồng thật, nhưng tôi cũng hy vọng anh không quá ảo tưởng, phải thực tế một chút.”
Lâm Thanh Nham thì thầm trước khi trở về phòng.
Diệp Huyền không để ý chuyện này chút nào.
Bởi vì hắn không quan tâm nhà họ Lâm xảy ra chuyện gì, đương nhiên cũng không quan tâm cha con Lâm Thanh Nham nghĩ gì về mình.
Là do bọn họ có mắt mà không nhận ra vàng bạc châu báu trước mặt.
Đợi thêm mấy tháng nữa, ông nội Lâm cũng sẽ hiểu miễn cưỡng không có hạnh phúc, sẽ để mình đi thôi.
…
Ngày hôm sau.
Sau giờ làm việc, Diệp Huyền đi đến Diệu Y Đường.
Bác sĩ nổi tiếng Trương Vũ Hà đã đợi anh từ sớm!
Hôm nay muốn chúc mừng sinh nhật ông Lưu, nhân dịp long trọng này Trương Vũ Hà đặc biệt mặc một bộ quần áo mới!
Không lâu sau, Trương Vãn Thanh cũng đi ra!
Cô vốn đã duyên dáng yêu kiều, hiện tại lại nghiêm túc lựa chọn quần áo khiến cô càng thêm xinh đẹp mê người!
Cô mặc một chiếc váy dài nhẹ nhàng thanh lịch, dáng người không bị che đậy mà trông càng tinh tế duyên dáng hơn, xinh đẹp vô cùng!
“Anh Diệp Huyền!”
Trương Vãn Thanh mím đôi môi đỏ mọng, đôi mắt sáng ngời trở nên ảm đạm một chút: “Tôi mặc như thế này, có đẹp không?”
“Rất đẹp, tôi không nỡ rời mắt.”
Diệp Huyền hài lòng nhìn Trương Vãn Thanh, hắn không ngờ dáng người của cô lại tốt như vậy!
Bất kể khuôn mặt hay dáng người, Trương Vãn Thanh đều không hề thua kém Lâm Thanh Nham hay Tiêu Băng Tuyết.
Đặc biệt là về sự dịu dàng và thân thiết, Trương Vãn Thanh khiến Diệp Huyền cảm thấy rất thích.
“Tốt quá...”
Nhìn thấy ánh mắt Diệp Huyền sáng ngời, Trương Vãn Thanh lập tức tràn đầy vui mừng.
Cô đã dành rất nhiều thời gian và công sức để lựa chọn quần áo, may là không uổng phí.
Lúc này, một chiếc Maybach màu đen dừng trước cửa.
Một người đàn ông trung niên trong bộ vest cao cấp bước ra khỏi xe, đi tới.
Người đến là Lưu Bình Vân.
Thấy Lưu Bình Vân thật sự đến đón mình, Diệp Huyền thầm gật đầu.
Lưu Bình Vân này khá lễ độ.
Sau đó nửa tiếng, đoàn người đã đến một khách sạn được trang trí sang trọng.
Tất cả các vị khách có mặt ở đây đều không khỏi bàng hoàng và nghi hoặc!
Ai cao quý đến mức Lưu Bình Vân phải đích thân đi đón?
Ba người Diệp Huyền bước xuống xe, khách khứa liền hiểu!
Hóa ra vị khách quý này chính là vị bác sĩ thần kỳ Trương Vũ Hà!
Nghe nói lần này ông Lưu đến Dương Thành là để tìm bác sĩ Trương chữa bệnh!
Thiếu nữ xinh đẹp kia chính là cháu gái của bác sĩ Trương, chuyện này ai cũng biết!
Và người đàn ông trẻ tuổi đẹp trai kế bên có vẻ là bạn trai của cháu gái ông ấy!
Rất nhiều người có quyền có thế ở Dương thành nhìn thấy Lưu Bình Vân đích thân dẫn bà người Diệp Huyền đi vào, trong lòng thầm đố kỵ!
Một lúc sau, một chiếc BMW 7 Series cũng chậm rãi tiến vào bãi đậu xe!
Người đẹp trẻ tuổi ngồi ở ghế phụ không khỏi cau mày: “Mình gặp ảo giác sao?”
Người đẹp này chính là Lâm Thanh Nham!
“Thanh Nham, con nói gì vậy?”
Lâm Vân Bạch không hiểu chuyện gì, không nhịn được hỏi.
Lâm Thanh Nham lắc đầu nói: “Vừa rồi con nhìn thấy một người đàn ông trông giống Diệp Huyền, đứng cùng với Trương Vãn Thanh.”
Nghe vậy, Lâm Vân Bạch cười khinh thường nói: “Diệp Huyền là ai hả? Người như nó làm sao có thể xuất hiện trong một dịp trọng đại như thế này?”
“Hơn nữa, ông nội của Trương Vãn Thanh là bác sĩ Trương, cháu gái của ông ta là hoa khôi của trường Đại học Y. Cô ấy xuất thân danh môn, làm sao có thể coi trọng Diệp Huyền?”
Nghe vậy, ông Lâm không nói gì, dường như tâm trạng không tốt!
Vốn dĩ ông muốn Diệp Huyền đi cùng.
Nhưng họ chỉ có bốn tấm thiệp!
Than ôi!
Tâm trạng của Lâm Vân Hà càng ngày càng chán nản! Ông cảm thấy Diệp Huyền đã chịu thiệt thòi.
Bên kia, Diệp Huyền đi theo Lưu Bình Vân vào một phòng bao xa hoa sang trọng.
Bên trong có hai người đang ngồi, một người là nhân vật chính của ngày hôm nay Lưu Công Thiên, ông Lưu!
Người còn lại là một người đàn ông trung niên, khí chất uy nghiêm cương nghị!
Ông là lãnh đạo cao nhất của Sở cảnh sát thành phố - Cục trưởng Cục Hình sự!
Cũng là người được người nhà họ Lưu đặc biệt mời đến để kiểm tra thân phận Diệp Huyền.
“Cậu Diệp, hoan nghênh đã đến!”
Lưu Công Thiên vẻ mặt hưng phấn, lập tức đứng dậy chào hỏi!
Diệp Huyền vẻ mặt bình tĩnh nói: “Ông Lưu, xin chào. Cứ gọi tôi là Diệp Huyền được rồi.”
Lúc này, viên cảnh sát với khuôn mặt uy nghiêm vừa nhìn thấy Diệp Huyền xuất hiện liền đông cứng lại!
Sao lại là vị đại nhân này?
Sao lại xuất hiện ở chỗ này?
Ôi trời ơi!
Cục trưởng căng thẳng, hô hấp cũng trở nên khó khăn!
Trong một lần hành quân, Cục trưởng Cục Hình sự đã nhìn thấy khuôn mặt thật của Huyền Hạo!
Mà phản ứng của ông đã bị hai cha con Lưu Bình Vân nhìn thấy rõ ràng!
Trong phút chốc, trong lòng bọn họ vô cùng chấn động!
Có thể khiến vẻ mặt Cục trưởng lập tức trở nên căng thẳng, Diệp Huyền này tuyệt đối không phải người bình thường!
Bàng Hổ Cường và thế lực của gã bị tiêu diệt chẳng lẽ thật sự liên quan đến hắn?
Sau khi liếc nhìn Cục trưởng Cục Hình sự, Lưu Công Thiên cười nói: “Cục trưởng, sự thật xin lỗi, cậu Diệp đã đến, tôi đi qua chào hỏi một chút.”
Ý tứ trong lời nói là để xem xem Diệp Huyền trong lòng Cục trưởng có vị trí như thế nào.
Cục trưởng lại thật sự không có vẻ gì là tức giận, còn vội vàng nói với họ: “Không sao, các anh cứ chào hỏi cậu Diệp thật tốt, tôi đang muốn đi tìm mấy vị bằng hữu để tâm sự!”
“Cậu Diệp, gặp lại sau!”
Nói xong, ông nhanh chóng rời khỏi phòng!
Có lẽ trong mắt người khác chỉ cảm thấy ông chỉ đang lịch sự mà thôi.
Nhưng cha con Lưu Công Thiên lại không nghĩ như vậy!
Tại sao một người có quyền lực như Cục trưởng Cục Hình sự lại phải khách sáo với một thanh niên?
Vì vậy, hai cha con bọn họ có thể một lần nữa khẳng định thân phận của Diệp Huyền tuyệt đối không đơn giản!
Những người khác nhìn không ra vấn đề, nhưng cha con Lưu Công Thiên là người trải qua nhiều sóng gió, họ đương nhiên nhận ra!
“Diệp Huyền, mời cậu ngồi xuống đây!”
Lưu Công Thiên nở nụ cười rạng rỡ: “Cảm ơn cậu đã dành thời gian tham dự tiệc mừng thọ của ông già này! Đúng rồi, tôi nghe có người nói cậu đang tạm thời ở lại nhà họ Lâm?”
Diệp Huyền nhẹ nhàng gật đầu: “Cha tôi và ông Lâm là người quen cũ, ông ấy đối với tôi rất tốt.”
Diệp Huyền vẫn luôn nhớ thỏa thuận giữa hắn và Lâm Thanh Nham, chuyện kết hôn giả của bọn họ sẽ không nói lung tung với người ngoài.
“Ồ! Tôi hiểu rồi!”
Lưu Công Thiên giả vờ hiểu, nhìn con trai Lưu Bình Vân nói: “Giao dự án Tân Dân Sinh cho nhà họ Lâm đi.”
Lưu Bình Vân vội vàng đáp: “Cha, chuyện này đã được sắp xếp xong.”
Diệp Huyền có chút kinh ngạc.
Trương Vũ Hà ở bên cạnh mỉm cười nói: “Diệp Huyền, chắc cậu không biết, nhà họ Lưu rất có thế lực ở Dương Thành, chuyện gì được nhà họ Lưu quyết định, nhất định sẽ thành công!”
Diệp Huyền khẽ gật đầu, cũng hiểu hành động của nhà họ Lưu là đang lấy lòng hắn.
Hắn mỉm cười: “Vậy tôi thay mặt nhà họ Lâm cảm ơn ông Lưu! Chỉ là tôi không làm gì thì cũng không dám nhận…”
Lưu Công Thiên đương nhiên biết Diệp Huyền muốn nói gì, nhanh chóng cười nói: “Chỉ là chuyện nhỏ, không thành vấn đề! Sau này chúng tôi còn phải nhờ cậu kê đơn thuốc giúp tôi điều dưỡng thân thể!”
Diệp Huyền mỉm cười, ông Lưu trước mắt đây nhìn xa trông rộng như vậy, việc làm ăn của nhà họ Lưu tốt như vậy cũng là việc dễ hiểu!
Lúc đầu, vì để trả lại ân tình cho ông Lâm, Diệp Huyền còn đang chuẩn bị dùng mối quan hệ của mình với hội trưởng Thương hội Trấn Nam, muốn đưa dự án Tân Dân Sinh cho nhà họ Lâm.
Chỉ là hắn không ngờ nhà họ Lưu đã chủ động đưa dự án ra trước, coi như giúp Diệp Huyền bớt việc.
“Đúng rồi, cậu Diệp Huyền, tôi muốn cảm ơn cậu trước mặt quan khách trong bữa tiệc!”
“Ngày tôi xảy ra chuyện nếu không có cậu ở đó, có lẽ tôi đã không thể tổ chức buổi tiệc hôm nay!”
Mọi người có mặt ở đây đều gật đầu liên tục!
Nhìn thấy vẻ khẩn cầu trên mặt bác sĩ Trương và Trương Vãn Thanh, đặc biệt là sự nhiệt tình của ông Lưu, Diệp Huyền cũng nhẹ nhàng gật đầu!
“Được.”
Diệp Huyền nghĩ ở đây không có người của Thương hội Trấn Nam, không cần lo lắng thân phận của mình bị người khác nhìn thấu.
Đương nhiên, Diệp Huyền cũng muốn xem Lâm Thanh Nham và Lâm Vân Bạch sẽ phản ứng thế nào khi nhìn thấy hắn đứng trên sân khấu.
Chương 24: Nhân vật tiêu điểm
“Cậu Diệp Huyền thật sự rất phóng khoáng!”
Nghe Diệp Huyền sẵn lòng lên sân khấu nhận lời cảm ơn, Lưu Công Thiên cười rất hưng phấn!
Trong sảnh tiệc, Cục trưởng Cục Hình sự của Cục Cảnh sát đang đi rất nhanh.
Hiện tại ông muốn dùng tốc độ nhanh nhất nói cho tất cả cấp trên của mình rằng vị nhân vật trong truyền thuyết kia thật sự tới đây!
Đang ở nhà họ Lâm!
“Cục trưởng?”
Lâm Vân Hà gọi một tiếng, trước đây hai người đã từng gặp nhau.
“Ông Lâm?” Cục trưởng Cục Hình sự lập tức nở nụ cười: “Chúc mừng ông. Khi nào có thời gian cùng đi ăn một bữa ha!”
Bỏ lại một câu này, Cục trưởng Cục Hình sự lập tức bỏ đi.
Ông Lâm tỏ vẻ khó hiểu!
Chúc mừng ông cái gì?
Với lại bọn họ có quen thuộc tới mức hẹn nhau đi ăn à?
Chuyện gì thế?
Đang lúc kinh ngạc thì một người đàn ông mặc vest đen đi tới: “Ông là Lâm Vân Hà?”
“Đúng, là tôi.”
Lâm Vân Hà bối rối nhìn người đàn ông trước mặt.
“Tôi là thư ký của ngài Lưu Công Thiên, chủ tịch Lưu gia. Ông có thể gọi tôi là Tiểu Vương.”
“Chủ tịch đặc biệt cử tôi đến nói với ông rằng dự án của Tân Dân Sinh sẽ do Tập đoàn Lâm thị tiếp quản.”
Nghe vậy, vẻ mặt Lâm Vân Bạch và Lâm Vân Hà tràn đầy không thể tin và sửng sốt!
“Chuyện này… Chuyện này thật sự quá tốt rồi! Thư ký Vương, nhờ cậu nói với chủ tịch Lưu một tiếng cám ơn!”
Thư ký Vương mỉm cười nói: “Được! Sau bữa tiệc, chủ tịch chúng tôi muốn nói chuyện với ông.”
Sau đó, cậu ta đưa một tờ giấy có ghi địa chỉ cho Lâm Vân Hà!
Nhìn địa chỉ viết trên giấy, Lâm Vân Hà cũng rất hưng phấn: “Cảm ơn thư ký Vương, làm phiền rồi!”
Sau khi thư ký Vương rời đi, Lâm Vân Hà nhìn cha con Lâm Vân Bạch, ánh mắt tràn đầy không thể tin nổi: “Chuyện này, thành công rồi?”
Lâm Thanh Nham cũng rất cao hứng: “Cha! Chắc chắn là Trang thiếu gia đang giúp chúng ta!”
Lâm Thanh Nham cảm động trước hành động của Trang thiếu gia!
Trang thiếu gia thật sự đã giúp cô một việc lớn!
Lâm Vân Hà không khỏi hít sâu một hơi, vậy là nhà họ Lâm đã nợ nhà họ Trang một ân tình lớn!
Xem ra Trang thiếu gia vẫn để Lâm Thanh Nham trong lòng!
Nếu Trang thiếu gia thật sự theo đuổi Lâm Thanh Nham, vậy Diệp Huyền…
Haizz…
Ngay lúc Lâm Vân Hà đang suy nghĩ, Lâm Vân Bạch đột nhiên hô lớn: “Cha, nhìn kìa, đó không phải là Trang thiếu gia sao? Thanh Nham, chúng ta nhanh chóng đến cảm ơn đi!”
Cách đó không xa, Trang thiếu gia đang uống rượu và trò chuyện với vài người bạn.
Khi nhìn thấy Lâm Thanh Nham cùng hai người ông Lâm, trong lòng gã không khỏi thắc mắc!
“Bọn họ? Sao có thể ở đây?”
Nhà họ Lâm chỉ là một gia tộc hạng hai, lấy đâu ra tư cách tham gia yến tiệc sinh nhật của ông Lưu?
Quan trọng hơn là, Trang thiếu gia không có giúp nhà họ Lâm lấy thiệp mời!
“Trang thiếu gia!”
Lâm Thanh Nham cảm kích nói: “Cảm ơn Trang thiếu gia đã hỗ trợ. Không chỉ giúp chúng tôi lấy thiệp mời dự tiệc mà còn giúp chúng tôi có được dự án Tân Dân Sinh!”
Trang thiếu gia lập tức hiểu bọn họ đang hiểu lầm!
Người nhà họ Lâm tưởng gã giúp họ nói tốt với Lưu gia.
Chẳng lẽ Ngô Thiên Di đã làm chuyện gì đó khiến nhà họ Lưu tức giận, nên nhà họ Lâm vốn có địa vị và thực lực kém hơn có thể giành được dự án Tân Dân Sinh?
Rất có thể là như vậy!
Nhưng mà gã Trang thiếu gia này lại là một tên xảo quyệt.
Gã cười nói: “Cảm ơn gì chứ, tôi có làm gì đâu.”
Nói như vậy sẽ chỉ làm cho người nhà họ Lâm cảm thấy gã đang khiêm tốn!
Diệp Huyền làm sao có thể so sánh với Trang thiếu gia?
Chỉ thấy Lâm Thanh Nham đỏ mặt, cảm kích nhìn gã: “Trang thiếu gia, khi nào có thời gian cùng đi ăn cơm với tôi nhé. Tôi phải cảm ơn anh!”
Vừa nói, Lâm Thanh Nham vừa đỏ mặt, trong đôi mắt xinh đẹp hiện lên một tia ngại ngùng.
“Ăn cơm? Không thành vấn đề...”
Trang thiếu gia cũng rất vui vẻ, không ngờ lại có chuyện tốt như vậy xảy ra!
Là cô tự dâng mình tới cửa, vậy thì đừng có trách tôi không khách khí!
Sau khi ăn cơm xong, đương nhiên là phải ngủ một giấc rồi!
Nhớ lại dáng vẻ cao ngạo trước kia của cô, cuối cùng cũng rơi vào tay tôi thôi!
Gã đã bắt đầu nghĩ về các tư thế!
Lúc này, tất cả đèn trong sảnh đều bật lên!
Một người phụ nữ mặc váy dạ hội bước lên sân khấu, giọng nói rất dễ nghe.
“Cảm tạ các vị khách quý đã dành ra thời gian đến đây tham dự tiệc mừng thọ lần thứ 70 của ông Lưu Công Thiên!”
“Trước khi bắt đầu buổi tiệc, ông Lưu muốn cùng mọi người nói mấy câu.”
Lúc này, mọi người đều ngừng nói chuyện, hiện trường lập tức yên tĩnh.
Lưu Công Thiên chậm rãi bước lên sân khấu, liếc nhìn những người dưới khán đài, mỉm cười nói: “Chắc mọi người đều biết mấy ngày trước tôi suýt chết vì đột ngột phát bệnh. Nhưng thật may mắn, tôi gặp được cứu tinh, tôi đã được một bác sĩ trẻ tuổi có y thuật thần thánh cứu sống! Vậy nên hôm nay tôi mới có cơ hội đứng trên sân khấu này và nói chuyện với mọi người!”
“Vậy nên, tôi thật sự rất biết ơn người đã cứu mình!”
“Bây giờ, tôi mời cậu ấy lên sân khấu và để tôi giới thiệu cậu ấy với mọi người! Nể mặt tôi, mọi người vui lòng chiếu cố cậu ấy nhiều hơn!”
Sau đó, ông lùi về bên trái hai bước, nhìn sang phải!
Lúc này, sự chú ý của toàn bộ quan khách tập trung vào lối ra đằng kia!
“Ai có được may mắn như vậy! Được đích thân Lưu Công Thiên giới thiệu!”
“Người đó quá may mắn! Đây còn không phải là một bước lên trời sao?”
Mọi người đều nhìn về phía sân khấu với ánh mắt mong đợi!
Ngay cả Lâm Thanh Nham cũng mong đợi nhìn lên sân khấu!
Là thần thánh phương nào được Lưu Công Thiên tự mình giới thiệu?
Ngay lúc này!
Ở lối ra bên phải, Diệp Huyền đã thay một bộ vest đen đắt tiền đầy khí chất, kiểu tóc cũng đặc biệt chỉnh sửa lại, có thể nói là ngọc thụ lâm phong, đầy vẻ hiên ngang!
Hắn bình tĩnh bước ra ngoài với nụ cười trên môi, đi về phía Lưu Công Thiên!
Đây là!
Tất cả mọi người trong phòng đều hít một hơi!
Một người đàn ông đẹp trai!
Cao quý phi phàm!
Bác sĩ Trương vuốt râu cười, ánh mắt Trương Vãn Thanh tràn đầy ngưỡng mộ cùng yêu mến:
“Anh Diệp Huyền quá khí chất, quyến rũ như đứa con của ông trời vậy!”
Còn người nhà họ Lâm thì vô cùng sững sờ!
Không thể nào!
Hóa ra là hắn!
Diệp Huyền!
Đặc biệt là Lâm Thanh Nham, tim cô đập thình thịch!
Cô gần như choáng váng!
Hóa ra người cô vừa nhìn thấy trong bãi đậu xe thật sự là Diệp Huyền!
Hơn nữa… Anh ta đứng trên sân khấu, đứng bên cạnh Lưu Công Thiên!
Sao anh ta làm được chuyện này?
“Làm sao có thể là Diệp Huyền? Chẳng lẽ nhầm rồi?”
Lâm Vân Bạch không tài nào hiểu nổi, hỏi Lâm Thanh Nham.
“Con… Sao con biết được…”
Mặt Lâm Thanh Nham đỏ lên.
Chuyện này, bọn họ không hề biết gì cả!
Trong lòng tràn ngập nghi vấn!
Chỉ có ông Lâm sắc mặt nghiêm túc, rơi vào trầm tư.
Trong sự kinh ngạc của cha con Lâm Thanh Nham, những vị khách khác lần lượt vỗ tay tán thưởng!
Lưu Công Thiên, là người giàu nhất Dương Thành, khỏi phải nói ông nổi tiếng đến mức nào, người bình thường khó có thể gặp được ông.
Một thanh niên có thể được đích thân Lưu Công Thiên giới thiệu, đương nhiên rất có năng lực!
Vì vậy, trong nháy mắt Diệp Huyền trở thành tâm điểm của tòan bộ quan khách!
Chương 25: Bí ẩn và mạnh mẽ, Chiến Thần gặp nguy hiểm
Diệp Huyền tuyệt đối trở thành tâm điểm của sự chú ý.
“Cậu Diệp Huyền, tới nói vài câu đi.”
Lưu Công Thiên mỉm cười hiền hậu, đích thân đưa micro cho hắn.
Bình thường Diệp Huyền là người khiêm tốn, nhưng dù đang đứng trước nhiều khán giả như vậy, hắn cũng không hề rụt rè chút nào!
Nhưng hắn cũng không cướp hết hào quang về phía mình, tối nay Lưu Công Thiên mới là nhân vật chính!
Hắn liếc nhìn những người trong khán phòng, sau đó mỉm cười nói: “Tất cả công lao đều thuộc về bác sĩ Trương. Tôi chỉ hưởng ké chút vinh dự thôi. Cảm ơn ông Lưu đã ưu ái như vậy!”
“Tôi tới đây để chúc ông Lưu thân thể khỏe mạnh, sống lâu trăm tuổi!”
Lời này thật dễ nghe, hắn đẩy toàn bộ công lao cho Trương Vũ Hà, biểu hiện hào phóng, dẫn tới một tràng vỗ tay.
“Cậu Diệp Huyền thật quá khách khí, vậy mà lại đưa hết công lao cho tôi!”
Trương Vũ Hà rất cảm động trước những gì Diệp Huyền làm.
Ở bên cạnh, nhịp tim Trương Vãn Thanh đập rộn ràng!
Nhìn Diệp Huyền trên sân khấu vừa đẹp trai vừa điềm tĩnh, lại còn khiêm tốn, thực sự đã mê hoặc cô!
Trong lúc nói, Diệp Huyền cố ý nhìn về phía Trương Vãn Thanh, gật đầu cười với cô.
Một màn này cũng khiến ánh mắt của mọi người và ánh đèn sân khấu rơi lên người Trương Vãn Thanh!
Trương Vãn Thanh vô cùng xinh đẹp, dưới ánh đèn sân khấu, lại càng giống như một nàng công chúa tuyệt sắc.
Cô và Diệp Huyền đang đứng trên sân khấu thực sự là một cặp trời sinh!
“Anh Diệp Huyền...”
Trương Vãn Thanh cảm thấy đặc biệt kinh hỉ, tâm như nở hoa, cười tươi như hoa!
Diệp Huyền cũng cười vui vẻ.
Lúc chuẩn bị bước xuống, hắn cố ý vô tình nhìn về phía Lâm Thanh Nham!
Khi nhìn thấy ánh mắt ngạc nhiên của Lâm Thanh Nham.
Diệp Huyền không khỏi cong khóe miệng, lộ ra nụ cười xấu xa.
Hành động này giống như đang khiêu khích, cũng giống đang khinh thường nhạo báng.
Hành động này lập tức khiến Lâm Thanh Nham vô cùng tức giận, cô cảm thấy như bị tát vào mặt.
“Cái tên biến thái này, có gì mà đắc ý!”
Mặt Lâm Thanh Nham đỏ bừng, vừa vội vừa tức!
Mặt Lâm Vân Bạch cũng trở nên u ám: “Đợi chút nữa hỏi Diệp Huyền rốt cuộc là xảy ra chuyện gì!”
Trong bữa tiệc.
“Ha ha!”
Tâm trạng Lưu Công Thiên rất tốt, trên mặt tràn đầy ý cười!
Bữa tiệc đã chính thức bắt đầu!
Tất cả những người có tiếng tăm ở Dương Thành đều biết việc Lưu Công Thiên đến tìm Trương Vũ Hà để chữa bệnh!
Đồng thời, họ cũng biết Trương Vũ Hà coi trọng thanh niên trẻ tuổi Diệp Huyền kia!
Ông mang Diệp Huyền đến yến tiệc để cho nhà họ Lưu giới thiệu hắn với mọi người, đồng thời mở đường cho Diệp Huyền trong tương lai!
Dưới sân khấu.
“Bác sĩ Trương!”
Diệp Huyền cười nói: “Chờ một chút, ông phải giúp tôi nói dối vài câu bên phía ông Lâm, nếu không tôi thật sự không thể bước ra khỏi cổng nhà họ Lâm mất.”
“Tôi hiểu rồi.”
Trương Vũ Hà gật đầu, ông còn ước gì Diệp Huyền rời khỏi nhà họ Lâm càng sớm càng tốt.
Bởi vì chỉ khi Diệp Huyền rời khỏi nhà họ Lâm, cháu gái Trương Vãn Thanh của ông mới có cơ hội!
Là do Lâm Thanh Nham kiêu ngạo, không biết quý trọng, đừng có trách nhà họ Trương ông!
Diệp Huyền mỉm cười gật đầu: “Vậy liền cảm ơn bác sĩ Trương!”
Lúc này, điện thoại di động của Diệp Huyền reo lên, hắn nhìn thoáng qua liền đi ra ngoài sảnh nghe máy.
“Báo cáo! Đã định vị được vị trí của tội phạm trốn thoát thứ hai, Long Vương!”
“Tám vị chiến thần cùng với nữ chiến thần Tiêu Băng Tuyết đang vây bắt hắn ta. Xin ngài hãy hỗ trợ khi cần thiết!”
Khóe miệng Diệp Huyền nhếch lên: “Rất tốt! Con mồi đã xuất hiện!”
Sau khi cúp điện thoại, Diệp Huyền nói lời tạm biệt với cha con Lưu Công Thiên.
Lưu Công Thiên hạ thấp giọng nói: “Cậu Diệp, xin đợi một chút. Lần này tôi cũng mời nữ chiến thần Tiêu Băng Tuyết đến.”
Bác sĩ Trương cũng ngạc nhiên: “Ông Lưu, ông mời được cả nữ chiến thần Tiêu Băng Tuyết sao? Thật sự quá lợi hại!”
Nghe được lời này, Lưu Công Thiên rất đắc ý, ông muốn xem phản ứng của Diệp Huyền!
Thật ra, Lưu Công Thiên nghĩ rằng mình có thể mời nữ chiến thần đến liền có thể chứng minh thực lực của mình, nhằm có cơ hội tiến vào Thương hội Trấn Nam!
Tuy nhiên, Diệp Huyền lắc đầu: “Ông Lưu, xem ra nguyện vọng của ngài không thành hiện thực rồi, nữ chiến thần Tiêu Băng Tuyết không thể đến đây tối nay.”
Hắn vừa mới nhận được tin Tiêu Băng Tuyết phải đi truy bắt tội phạm vượt ngục.
Nói xong, Diệp Huyền rời đi.
“Cậu Diệp Huyền...”
Ngay lúc Lưu Công Thiên muốn hỏi thêm thì nghe Lưu Bình Vân sốt ruột nói: “Vừa rồi trợ lý của Tiêu Chiến Thần gọi điện tới nói tối nay bọn họ không thể đến!”
“Con nói gì?”
Lưu Công Thiên và bác sĩ Trương không khỏi kinh ngạc nhìn nhau, bọn họ không khỏi hít một hơi khí lạnh!
Diệp Huyền làm sao biết được nữ chiến thần không thể đến?
Người này là ai?
Mà Trương Vãn Thanh càng tò mò và ái mộ Diệp Huyền hơn: “Anh Diệp Huyền chắc chắn không phải là người bình thường!”
Bên kia.
Diệp Huyền đi thang máy thẳng lên tầng thượng khách sạn, nhìn thấy đoàn xe của Chiến Bộ lao vút trên đường, nhìn rất hùng vĩ!
Trong số Tứ đại Thiên Vương đã vượt ngục, Long Vương đứng thứ ba, anh ba của Sát Vương.
Dù là năng lực hay sát tâm của gã đều mạnh hơn nhiều so với Sát Vương.
Vì vậy, Chiến Bộ rất coi trọng lần hành động này, bổ sung thêm một đội quân tinh nhuệ gồm 300 người để tiến hành truy bắt.
Mặc dù vậy, Tiêu Băng Tuyết và tám vị chiến thần khác vẫn phải chịu áp lực rất lớn.
Nhưng với Diệp Huyền mà nói, đây chỉ là một nhiệm vụ vô cùng đơn giản.
“Kiếm đến!”
Phát lệnh, bảo kiếm xuất hiện, nâng Diệp Hiên bay lên mây!
…
Một nơi nào đó trên bãi biển ở Dương Thành.
Đao quang kiếm ảnh!
Cuộc chiến giữa hai bên diễn ra vô cùng khốc liệt!
Mặc dù chỉ có một mình Long Vương, nhưng mức độ hung hãn của gã còn đáng sợ và tàn nhẫn hơn Sát Vương trước đó rất nhiều!
“Ai cản ta đều sẽ chết!”
Chỉ thấy Long Vương chiến đấu điên cuồng, đao trong tay gã phóng ra một chiêu liền đánh ngã binh lính vây quanh, sắp đánh trúng Tiêu Băng Tuyết!
“Không ổn!”
Mặc dù Tiêu Băng Tuyết rất mạnh, nhưng lúc này cũng không thể tránh khỏi!
“Tiêu Chiến thần, cẩn thận!”
Một vị chiến thần trung niên nhanh nhẹn kéo Tiêu Băng Tuyết đi, nhưng lại bị đao của Long Vương quét qua, hai vai đầy máu, ngã xuống dưới chân Long Vương!
“Chiến Thần Trịnh Phi!”
Tiêu Băng Tuyết hét lớn, cô muốn cứu Chiến Thần Trịnh Phi thì lại bị Long Vương nhanh hơn một bước mà đá văng!
“Hự!”
Tiêu Băng Tuyết cảm thấy ngực mình vô cùng đau đớn, phun ra một ngụm máu!
Các vị chiến thần khác cũng đang nóng lòng muốn cứu người!
Điều này ngược lại lại khiến Long Vương tìm thấy sơ hở, lần lượt đánh bay bọn họ!
“Ha Ha!”
Long Vương ác độc cười: “Nhìn xem, chỉ cần đồng đội gặp nguy hiểm, lũ các người sẽ ra tay cứu viện, nhưng sẽ tạo cơ hội cho kẻ địch! Đây chính là điểm yếu của Chiến Bộ các người!”
Nói rồi, Long Vương túm lấy cổ Chiến Thần Trịnh Phi, giơ cao lên: “Ngươi rất mạnh, ông đây phải giết ngươi trước! Khỏi vướng chân vướng tay ta!”
“Buông Chiến thần Trịnh Phi ra!”
Tiêu Băng Tuyết nghiến răng nghiến lợi hét lớn, những Chiến Thần khác cũng nghiến răng!
“Ha ha.”
Long Vương mỉm cười: “Muốn ta thả người? Ta càng không thèm thả! Ta sẽ giết hắn trước mặt bọn ngươi, xem bọn ngươi có thể làm gì được ta!”
Gã nhìn Tiêu Băng Tuyết, tràn đầy khinh thường: “Người đẹp, nếu không phải vì ngươi, Trịnh Phi sẽ không bị ta bắt được! Là ngươi hại chết hắn!”
Hai mắt Tiêu Băng Tuyết lập tức đỏ lên, tràn đầy tự trách!
Đúng là như vậy!
Tiêu Băng Tuyết cũng cảm thấy Chiến Thần Trịnh Phi vì cứu mình nên mới rơi vào tay đối phương!
“Tiêu Chiến thần, đây không phải lỗi của cô! Chúng ta là đồng đội!”
Khuôn mặt Chiến Thần Trịnh Phi đầy máu, ông thở hổn hển: “Các người mặc kệ tôi, cùng nhau tiến lên giết gã! Chúng ta không thể để tên cặn bã này thoát khỏi sự trừng phạt của pháp luật!”
Long Vương cười càng hung ác hơn: “Chỉ bằng lũ các ngươi cũng muốn giết ta, nằm mơ! Bây giờ, để ta tiễn ngươi lên đường đi xuống địa ngục!”
Nói xong Long Vương liền muốn bóp nát cổ họng Chiến Thần Trịnh Phi!
“KHÔNG!”
Tiêu Băng Tuyết bật khóc, muốn xông lên đã không còn kịp!
Ngay tại thời điểm này!
Một hòn đá nhỏ phá vỡ không trung, dùng tốc độ tia chớp bay tới làm nổ tung bàn tay muốn giết người của Long Vương!
Trương Vãn Thanh rất mong đợi về phản ứng của Diệp Huyền.
Nếu Diệp Huyền có thể bao dung, vậy Trương Vãn Thanh nhất định sẽ càng thêm đánh giá cao Diệp Huyền hơn!
“Diệp Huyền.”
Bác sĩ Trương cười nói: “Hôm nay anh Lưu đặc biệt tới đây để xin lỗi cậu. Hôm qua thấy cha bị bệnh nặng, lo lắng hỗn loạn, cho nên mới nói chuyện không chú ý trước sau, hy vọng cậu Diệp bỏ qua.”
Bác sĩ Trương hiển nhiên muốn ở giữa hòa giải, hy vọng hai bên có thể giải quyết mâu thuẫn.
Lưu Bình Vân cũng cười xin lỗi nói: “Cậu Diệp, hôm qua tôi đã thô lỗ, mong cậu tha thứ cho tôi!”
Ở Dương Thành, ông ta chính là nhân vật lớn có tiếng tăm, hiện tại lại đang khiêm tốn xin lỗi một chàng trai trẻ.
Nếu người bên ngoài biết chuyện này chắc chắn sẽ chấn động!
Diệp Huyền cười thầm trong lòng.
Cũng là con trai, Diệp Huyền có thể hiểu được nỗi lo lắng của Lưu Bình Vân khi đối mặt bệnh tình của cha mình là Lưu Công Thiên.
Gấp quá nên nói sai.
Không có gì tốt hơn biết sai rồi sửa sai.
Được rồi.
Cho ông ta một cơ hội để sửa đổi vậy.
Đối mặt với những lời xin lỗi chân thành, hắn cũng không thích hung hăng.
Diệp Huyền cười nhẹ nói: “Lưu Bình Vân, tôi tha thứ cho ông. Có điều, bác sĩ Trương có y thuật xuất sắc, đã cứu được cha ông, ông phải kính trọng ông ấy.”
“Đúng đúng, cậu Diệp nói đúng!”
Lưu Bình Vân vội vàng gật đầu đồng ý, trong lòng vô cùng hưng phấn!
Quá tốt rồi, cậu ta đã bỏ qua!
Sau khi trải qua chuyện này, Lưu Bình Vân cũng có cái nhìn khác về Diệp Huyền!
Tuổi còn trẻ, lại có thể có một trái tim rộng rãi như vậy, thật hiếm thấy!
Bác sĩ Trương cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm, nghĩ thầm lần này Diệp Huyền đã giúp ông có thể diện lớn!
“Anh Diệp Huyền, anh thật rộng rãi!”
Diệp Huyền đã vượt qua kỳ vọng của Trương Vãn Thanh!
Cô lén nhìn gương mặt đẹp trai của Diệp Huyền, đôi mắt sáng ngời tràn đầy yêu thương và ngưỡng mộ!
Sau khi mâu thuẫn được giải quyết, Lưu Bình Vân chân thành nói với Diệp Huyền: “Cậu Diệp, ngày mai nhà họ Lưu của tôi sẽ tổ chức tiệc sinh nhật cho cha tôi, mời cậu đến ăn cơm cùng chúng tôi!”
Trương Vãn Thanh lo lắng Diệp Huyền sẽ không đồng ý, lập tức nói: “Anh Diệp, tôi cũng muốn xem sự kiện lớn như vậy, anh có thể đưa tôi đi cùng không?”
Lưu Bình Vân và Trương Vũ Hà không khỏi cười thầm, cảm thấy Trương Vãn Thanh thật nhanh nhạy!
Diệp Huyền khẽ mỉm cười, không nể mặt ai cũng không thể không nể mặt người đẹp được.
Hắn không muốn Trương Vãn Thanh khó xử.
Hơn nữa, hắn vốn đã có ấn tượng tốt với Trương Vãn Thanh.
“Tiệc sinh nhật à? Được thôi! “
“Chỉ cần đừng ghét bỏ tôi là một nông dân quê mùa là được.”
Diệp Huyền vui vẻ nói.
“Anh Diệp Huyền, anh thật biết nói đùa, ai sẽ ghét bỏ anh chứ, anh đẹp trai như vậy!”
Trương Vãn Thanh cười rất vui vẻ, thầm nghĩ mình lại có cơ hội gần gũi Diệp Huyền.
Vẻ mặt Lưu Bình Vân cũng vui mừng.
Sau khi đồng ý dự tiệc tối mai, Diệp Huyền cũng định rời đi.
Trương Vũ Hà và Lưu Bình Vân tiễn hắn ra ngoài.
Trương Vãn Thanh phụ trách lái xe đưa Diệp Huyền trở về công ty.
Trên đường đi, Diệp Huyền hỏi: “Bàng Hổ Cường có gây phiền phức gì cho cô không?”
Nghe xong lời này, sắc mặt Trương Vãn Thanh đột nhiên trở nên nghiêm nghị, có chút bất an nói:
“Ông ta là một kẻ tàn nhẫn nổi tiếng ở Dương Thành. May mắn, ông nội tôi là bác sĩ giỏi có tiếng nên ông ta không tìm đến gây rắc rối gì. Anh Diệp, ông ta gây chuyện với anh à?”
Diệp Huyền nhẹ nhàng lắc đầu, nói: “Không phải...”
Diệp Huyền nghĩ thầm, là mình tìm ông ta gây chuyện.
Trương Vãn Thanh vẫn còn lo lắng: “Nếu ông ta đụng tới anh, cứ nói cho tôi biết, ông nội tôi nhất định sẽ giúp anh giải quyết. Hơn nữa, Lưu Bình Vân cũng sẽ giúp đỡ!”
Diệp Huyền bình tĩnh cười nói: “Tôi nghĩ không cần làm phiền tới họ đâu.”
Người chết sao có thể đụng gì tới hắn nữa?
Trương Vãn Thanh đưa Diệp Huyền đến công ty rồi lập tức trở về Diệu Y Đường, nói lại chuyện này cho ông nội cô.
“Con cho rằng Diệp Huyền đã đụng chuyện với Bàng Hổ Cường?”
Nghe suy đoán của Trương Vãn Thanh, Trương Vũ Hà không khỏi sững sờ, sau đó cau mày!
“Có lẽ vậy!”
Trương Vãn Thanh cẩn thận suy nghĩ, sau đó gật đầu!
Lưu Bình Vân khẽ nói: “Bàng Hổ Cường là cánh tay phải của Ngô Thiên Di của tập đoàn Thiên Di!”
Trương Vũ Hà cũng gật đầu: “Anh Lưu nói đúng, Bàng Hổ Cường này tâm địa ác độc, không biết đã làm bao nhiêu chuyện xấu xa dưới trướng Ngô Thiên Di!”
Lưu Bình Vân cau mày nói: “Diệp Huyền là ân nhân của nhà họ Lưu chúng tôi, nếu Bàng Hổ Cường gây chuyện với Diệp Huyền, tôi nhất định phải ra tay.”
Trương Vũ Hà không ngờ Lưu Bình Vân lại ra mặt giúp Diệp Huyền giải quyết vấn đề, nhưng sau khi nghĩ lại, đây là chuyện tốt!
Từ nay trở đi, Diệp Huyền và nhà họ Lưu sẽ trở nên thân thiết, không ai ở Dương Thành dám xúc phạm hắn!
Lưu Bình Vân lập tức gọi điện thoại cho thư ký của mình.
“Liên hệ với Bàng Hổ Cường, nói cho hắn biết, người tên Diệp Huyền là bạn tốt của tôi.”
Thư ký nghe xong, trong lòng thầm kinh ngạc, nhưng nhanh chóng lấy lại bình tĩnh nói: “Chủ tịch Lưu, không cần nữa rồi. Vừa mới có tin tức người của Sở cảnh sát và Chiến Bộ đã phái người đến giải quyết Bàng Hổ Cường và tay chân của hắn. Tất cả các thế lực ngầm đã bị tiêu diệt!”
“Ngay cả tập đoàn Thiên Di cũng liên lụy, bị điều tra.”
Lưu Bình Vân nghe thư ký nói xong lập tức sửng sốt!
Bàng Hổ Cường bị tiêu diệt?
Hơn nữa còn là Sở cảnh sát và Chiến Bộ đồng thời phái người đến tiêu diệt?
Không chỉ Lưu Bình Vân sững sờ, mà ngay cả bác sĩ Trương và Trương Vãn Thanh cũng cảm thấy không thể tin được!
Nhưng nghĩ lại, Bàng Hổ Cường đã làm đủ loại chuyện ác, đã phạm không ít tội, sớm muộn gì gã cũng sẽ bị Sở cảnh sát và Chiến Bộ loại bỏ.
“Xem ra Diệp Huyền đã nhìn thấy tin tức này, cho nên mới hỏi về Bàng Hổ Cường...”
Lưu Bình Vân và bác sĩ Trương dường như đã hiểu ra, không nói về chuyện này nữa.
Thay vào đó, ông nhanh chóng thông báo cho cha mình, Lưu Công Thiên, về việc Diệp Huyền sẽ tham gia tiệc tối ngày mai.
“Tốt, rất tốt!”
Tâm trạng Lưu Công Thiên rất tốt, ông muốn nhân cơ hội này tạo quan hệ tốt với Diệp Huyền!
Diệp Huyền có bản lĩnh, lại còn trẻ, đầy triển vọng, có thể kết bạn với hắn, thật sự là vinh dự của nhà họ Lưu!
Ánh mắt Lưu Công Thiên và Trương Vũ Hà đều rất tốt, biết cách nhìn báu vật.
Lưu Bình Vân nói: “Cha, bác sĩ Trương nói tới đó Diệp Huyền sẽ đi cùng bọn họ, con dự định không gửi thiệp mời mà trực tiếp đến đón, dành cho cậu ấy sự kính trọng lớn nhất!”
“Đúng.”
Lưu Công Thiên lại nhắc nhở: “Gửi thư mời cho nhà họ Lâm nữa, cha nghe bác sĩ Trương nói Diệp Huyền và Lâm Vân Hà có quan hệ không tệ, mấy chi tiết nhỏ này chúng ta nhất định phải làm tốt để Diệp Huyền cảm nhận được thành ý của chúng ta.”
Lưu Bình Vân nhanh chóng gật đầu: “Tiền tài dễ kiếm, nhân tài khó tìm! Được rồi, con sẽ sắp xếp ngay!”
Đang nói, Lưu Công Thiên không khỏi cau mày: “Cái gã Bàng Hổ Cường ngang ngược hung ác ở Dương Thành đã lâu, đột nhiên bị Chiến Bộ diệt trừ, chuyện này cũng không đơn giản!”
“Cha nghĩ chuyện này có khả năng có liên quan đến Diệp Huyền! Cậu ta vừa đến Dương Thành, Bàng Hổ Cường và toàn bộ thế lực ngầm liền bị diệt...”
Lưu Bình Vân cảm thấy suy đoán của cha mình hơi quá lên, Diệp Huyền chỉ là một người có y thuật cao, làm sao đủ năng lực để huy động người của Chiến Bộ và Sở Cảnh sát?
“Chắc chuyện này không liên quan gì đến Diệp Huyền đâu. Lúc Bàng Hổ Cường bị tiêu diệt, Diệp Huyền còn đang trên đường đến Diệu Y Đường, sao có thể xử lý Bàng Hổ Cường và thuộc hạ ông ta trong thời gian ngắn như vậy?”
“Còn khiến Chiến Bộ và Sở Cảnh sát cùng ra tay, thực lực phải đáng sợ đến mức nào chứ?”
Nghe vậy, Lưu Công Thiên lắc đầu, cười nói: “Gửi thiệp mời đến Cục trưởng Cục Hình sự của Sở Cảnh sát đi, xem xem thái độ của họ với Diệp Huyền như thế nào thì liền rõ ràng thôi.”
“Được, con sẽ sắp xếp!”
Lưu Bình Vân lập tức bắt đầu chuẩn bị.
Ông cũng rất tò mò về lai lịch của Diệp Huyền.
Vì vậy Lưu Bình Vân lập tức gọi điện cho Cục trưởng Cục Hình sự, nhân tiện hỏi thăm chuyện về Bàng Hổ Cường và băng nhóm của gã!
Ông muốn xem thử có phải là Diệp Huyền làm không!
Điện thoại nhanh chóng được nghe máy!
Chương 22: Nhân vật bí ẩn, nhà họ Lưu sửng sốt
Điện thoại kết nối.
Lưu Bình Vân nhanh chóng giải thích mục đích gọi đến của mình, ông muốn gửi thiệp mời dự tiệc đến Cục trưởng Cục Hình sự.
“Được, tối mai tôi sẽ đến.”
Cục trưởng với nhà họ Lưu có quan hệ tốt nên đồng ý ngay.
“Nhân tiện, Cục trưởng, tôi có một câu muốn hỏi.” Lưu Bình Vân vội vàng hỏi: “Thế lực của Bàng Hổ Cường đột nhiên bị Sở cảnh sát và Chiến Bộ xử lý, có phải lệnh của ngài không?” “
“Không phải tôi.”
Cục trưởng Cục Hình sự cười khổ: “Quyền hạn của tôi chỉ có thể điều động lực lượng Sở cảnh sát Dương Thành, tôi không có quyền ra lệnh bên Chiến Bộ đâu.”
“Mà đối với việc liên hợp tác chiến, ngay cả nhân vật cùng cấp với tôi bên Chiến Bộ cũng không thể tự quyết định, muốn làm được chuyện này thì người ra lệnh phải hơn chúng tôi một cấp mới đủ thẩm quyền huy động lực lượng của cả hai bên cùng một lúc.”
Nghe vậy, Lưu Bình Vân hít một hơi: “Vậy Cục trưởng có biết cấp trên nào sắp xếp hành động liên hợp lần này không?”
“Ừm...”
Cục trưởng Cục Hình sự im lặng một lúc: “Tôi không biết đó là ai, tôi chỉ biết mệnh lệnh này là do Bộ Quốc gia trực tiếp ban hành, trực tiếp chỉ đạo thông qua Bộ Tỉnh, Sở Cảnh sát Dương Thành và Chiến Bộ chỉ nhận lệnh chấp hành!”
“Thật lợi hại...”
Trái tim Lưu Bình Vân đập thình thịch, ai có thực lực đến mức có thể trực tiếp đưa ra chỉ thị cho Bộ Quốc gia?
Nếu là Diệp Huyền, vậy không phải cậu ta quá mức nghịch thiên rồi sao?
…
Sau khi ra khỏi phòng khám, Diệp Huyền tạm biệt Trương Vãn Thanh, vừa về nhà liền thấy hai cha con Lâm Thanh Nham mang vẻ mặt thoải mái, như thể đã buông bỏ tảng đá lớn trong lòng!
Bàng Hổ Cường đã bị Chiến Bộ và Sở Cảnh sát cùng nhau xóa sổ, chuyện này đã được lan truyền rộng rãi ở Dương Thành.
Đây là một tin cực tốt với tập đoàn Lâm thị!
Vậy là tập đoàn Thiên Di đã mất đi một trợ thủ tốt như Bàng Hổ Cường!
Mà hiện tại, tập đoàn Thiên Di đang sứt đầu mẻ trán, hận không thể phân rõ ranh giới với Bàng Hổ Cường để tránh liên lụy, sợ là không có thời gian để đối đầu với Tập đoàn Lâm thị.
Lần này nhà họ Lâm rất có hy vọng lấy được dự án lớn Tân Dân Sinh!
“Ông nội! Bàng Hổ Cường và thế lực của hắn đã bị Chiến Bộ và Sở Cảnh sát xóa sổ. Bên phía Thiên Di đang vội vàng chứng minh bản thân không liên quan gì đến Bàng Hổ Cường!”
Nghe được lời nói của Lâm Thanh Nham, Lâm Vân Hà không khỏi cau mày: “Sở Cảnh sát và Chiến Bộ đồng thời ra tay?”
Phải có quyền lực kinh khủng đến mức nào mới làm được?
Ông nhìn Diệp Huyền với ánh mắt trầm tư.
Không phải là…
Diệp Huyền không có hứng thú với chuyện này, nói: “Ông Lâm, tối mai con có việc, phải tan làm sớm!”
Hắn phải dự yến tiệc sinh nhật của ông Lưu.
“Được!”
Lâm Thanh Nham hưng phấn đến mức đồng ý mà không thèm liếc nhìn Diệp Huyền!
Sau khi về đến nhà, Lâm Thanh Nham chú ý đến các tin tức trong ngày.
Nhà họ Lưu sẽ tổ chức tiệc sinh nhật cho ông Lưu vào tối mai.
Khi đó, người đứng đầu các gia tộc lớn và người nổi tiếng trong thành phố sẽ có mặt để chúc mừng sinh nhật!
Tuy nhiên, phải có thư mời từ nhà họ Lưu mới có thể vào được.
Lâm Thanh Nham cũng muốn tham gia yến tiệc sinh nhật, nếu cô có thể tạo dựng mối quan hệ tốt đẹp với nhà họ Lưu, như vậy sẽ càng chắc chắn giành được dự án lớn Tân Dân Sinh!
“Nhưng mà chúng ta không quen biết cha con Lưu Công Thiên, không nhận được thư mời.”
Lâm Thanh Nham không khỏi chán nản!
Đối với nhà họ Lâm, đây là cơ hội ngàn năm có một.
Chẳng mấy chốc, Lâm Vân Bạch đã nghĩ đến một nhân vật mấu chốt!
Thiếu gia lớn nhất của nhà họ Trang, tên là Trang Công Tử, từ trước đến nay vẫn luôn theo đuổi Lâm Thanh Nham!
Nhưng Lâm Thanh Nham cảm thấy không phù hợp, vì vậy cô đã từ chối!
Sòng bài là thế lực lớn trong thành phố, với thực lực và mạng lưới của nhà bọn họ, Trang Công Tử chắc chắn có thể dự tiệc!
“Chuyện này... Không tốt lắm...”
Lâm Thanh Nham có vẻ xấu hổ, nhưng nhìn thấy vẻ mong đợi trên mặt cha cô, cô không còn cách nào khác ngoài cắn răng nói: “Vì tương lai của tập đoàn, con sẽ liên lạc với Trang Công Tử!”
Vì vậy, Lâm Thanh Nham lấy điện thoại di động ra gọi cho Trang Công Tử.
“Xin chào Trang thiếu gia, tôi là Lâm Thanh Nham.”
“Là cô Lâm à!”
Một giọng nói phấn khích truyền đến từ đầu bên kia điện thoại: “Cô đang tìm tôi hả? Thật ra, trong lòng tôi vẫn luôn ái mộ cô Lâm! “
Lâm Thanh Nham chỉ có thể cười lúng túng nói: “Cảm ơn Trang thiếu gia đã để mắt, tập đoàn Lâm thị chúng tôi muốn tranh dự án Tân Dân Sinh, không biết anh Trang có thể giúp tôi một chuyện không, tôi cần bốn thư mời tham dự tiệc mừng thọ của ông Lưu...”
Trang thiếu gia sững sờ một lát, sau đó mỉm cười nói: “Tiệc sinh nhật của ông Lưu? Được rồi, tôi sẽ cố gắng hết sức!”
“Tối mai, tôi cũng sẽ tham dự yến tiệc sinh nhật của lão lưu gia, đến lúc đó tôi nhất định sẽ giúp Lâm gia cô nói thêm vài lời tốt đẹp!”
“Cảm ơn anh Trang đã giúp đỡ. Sau khi mọi việc xong xuôi tôi mời anh một bữa tối xem như lời cảm ơn nhé!”
“Ha ha, cô Lâm quá khách khí!”
Đợi Lâm Thanh Nham gọi điện xong, Lâm Vân Bạch đột nhiên tỏ ra phấn khích và vui vẻ!
Ông biết rõ thực lực của chủ sòng bạc, Trang Công Tử lại chính là người thừa kế!
Chỉ cần Trang thiếu gia sẵn sàng giúp đỡ, nhà họ Lâm có thể dễ dàng nhận được thiệp mời dự tiệc!
Lâm Vân Bạch tâm trạng vui vẻ, lạnh lùng nhìn Diệp Huyền vẫn đang vùi đầu chơi điện thoại di động: “Đây mới gọi là tuổi trẻ đầy triển vọng, nông dân trồng thuốc sao có thể so sánh được!”
“Con gái, con phải sáng suốt, phải có mắt nhìn người!”
Lâm Thanh Nham cũng cười khinh thường: “Cha, con biết rồi!”
Diệp Huyền mặc kệ bọn họ.
Diệp Huyền dường như mỗi ngày đều không có việc gì để làm, trên thực tế, mỗi ngày hắn đều bận rộn xử lý những sự kiện lớn được cấp dưới báo cáo khắp cả nước, thậm chí cả thế giới báo cáo về cho hắn.
Đặc biệt là cuộc vượt ngục của Tứ Đại Thiên Vương hắc ám!
“Đã mấy ngày trôi qua, nữ chiến thần Tiêu Băng Tuyết có thể đã bắt đầu truy bắt kẻ đào tẩu quan trọng thứ hai rồi, không biết tình hình bây giờ thế nào!”
Diệp Huyền lắc đầu, tổng bộ còn chưa báo cáo tình hình cho hắn, đợi thêm chút nữa vậy!
…
Ở bên kia, trong một biệt thự cao cấp ở ngoại ô thành phố.
Sau khi Trang Công Tử nghe điện thoại, cười khinh thường: “Lâm Thanh Nham, trước đây tôi thật lòng với cô, nhưng cô lại phớt lờ, bây giờ mới thấy tôi tốt?”
“Nhà họ Lâm muốn giành dự án Tân Dân Sinh... Thật là không biết tự lượng sức mình, xem ra lần này tập đoàn Lâm thị bị tập đoàn Thiên Di ép tới mức không còn cách nào khác!”
Bên cạnh hắn, một nữ thư ký đeo kính nói: “Thiếu gia, nghe nói nhà họ Lưu từ lâu đã quyết định bàn giao dự án Tân Dân Sinh cho tập đoàn Thiên Di! Nếu chúng ta đứng ra giúp Lâm Thanh Nham, chẳng phải sẽ đắc tội với tập đoàn Thiên Di sao?”
“Tôi biết rõ.”
Trang Thiếu gia cười lạnh nói: “Tôi sẽ dại dột xúc phạm nhà họ Lưu và tập đoàn Thiên Di chỉ vì lợi ích của Lâm Thanh Nham à?”
“Lâm Thanh Nham cho rằng cô ta hay ho tới mức nào? Trước đây tôi lấy lòng cô ta mà cô ta làm như không thấy! Hừ, lần này để cô ta nhớ lâu một chút!”
“Tôi sẽ lợi dụng cơ hội này để đưa cô ta lên giường! Ha ha!”
…
Nhà họ Lâm.
Buổi tối, bốn tấm thiệp mời dự tiệc sinh nhật của nhà họ Lưu đã được gửi tới!
Ông Lâm cảm thấy vô cùng hạnh phúc!
Tuy nhiên, sau khi nhìn Diệp Huyền một cái, ông lập tức cau mày!
Chỉ có bốn thiệp mời tức là chỉ có bốn thành viên của nhà họ Lâm có thể dự tiệc!
Đồng nghĩa với việc Diệp Huyền không được dự tiệc!
“Ông nội, ông đã nhận được bốn thiệp mời chưa?”
Tâm trạng Lâm Thanh Nham rất tốt, không ngờ Trang Công Tử thật sự giúp cô chuyện này!
“Tuyệt quá, không ngờ Trang Công Tử lại làm việc nhanh chóng như vậy!”
Nhìn thấy thư mời thiết kế cao quý trang nhã, Lâm Thanh Nham rất cao hứng!
Lâm Vân Bạch cũng mỉm cười: “Thanh Nham, nhớ mời Trang thiếu gia ăn cơm cảm tạ! Nếu được, hai người các con thử tiến tới một chút!”
Hai cha con vui vẻ, còn tưởng rằng được Trang Công Tử giúp đỡ!
Lâm Vân Bạch khinh thường nhìn Diệp Huyền: “Đều là người trẻ tuổi, vì sao chênh lệch lớn như vậy?”
Nhưng bọn họ không ngờ rằng thư mời này lại là do nhà họ Lưu gửi tới để lôi kéo Diệp Huyền.
Diệp Huyền ban đầu cũng không để ý, nhưng bị Lâm Vân Bạch chế nhạo nên đáp: “Đừng vội kết luận nhanh như vậy, có lẽ thư mời này không phải do Trang Công Tử gửi đến thì sao? Tới lúc phát hiện nhận nhầm thì sẽ rất xấu hổ nhỉ?”
Lâm Vân Bạch lập tức mỉm cười: “Không phải Trang thiếu gia thì chẳng lẽ là anh à?”
“Ha ha.”
Diệp Huyền cũng mỉm cười, trong mắt dâng lên sự tự tin: “Không sai, là tôi.”
Chương 23: Thờ ơ không phải nhàn rỗi
“Là anh?”
Nghe được câu trả lời của Diệp Huyền, Lâm Vân Bạch bật cười: “Anh, một tên nhà quê có thể giúp chúng ta lấy thiệp mời tham dự tiệc sinh nhật của nhà họ Lưu? Anh đùa tôi à?”
Lâm Thanh Nham thấp giọng mắng: “Diệp Huyền, anh không có năng lực tôi không trách anh, nhưng anh có thể đừng khoác lác được không?”
Ánh mắt Diệp Huyền tự tin: “Tôi không khoác lác, cũng không cần phải khoác lác.”
Lâm Vân Bạch lắc đầu chế giễu: “Anh không phải đang khoác lác vậy thiệp mời của anh đâu? Ở đây chỉ có bốn tấm thiệp vừa đủ cho bốn thành viên trong nhà họ Lâm của tôi, không có thiệp của anh!”
Diệp Huyền mỉm cười: “Tôi là khách quý siêu cấp của nhà họ Lưu, không cần thiệp cũng có thể tới.”
“Ha ha!”
Lâm Vân Bạch càng cười lớn hơn: “Tôi thấy anh chỉ đang mạnh miệng! Để tôi xem tối mai anh có xuất hiện trong bữa tiệc sinh nhật nhà họ Lưu hay không!”
Diệp Huyền chỉ cười: “Vậy đợi tới đó rồi xem. Lâm Thanh Nham, tôi chỉ muốn nhắc nhở cô, tôi thấy Trang Công Tử kia không phải người tốt, đừng quá thân thiết với anh ta.”
Lâm Thanh Nham sửng sốt một lát, cảm thấy ấm áp trước lời nói quan tâm đột ngột của Diệp Huyền.
Anh chàng này hóa ra cũng quan tâm đến cô?
Lâm Vân Bạch lười để ý đến Diệp Huyền, bận rộn chọn quà để lưu lại ấn tượng tốt với nhà họ Lưu!
“Diệp Huyền, mặc dù tôi và anh không phải vợ chồng thật, nhưng tôi cũng hy vọng anh không quá ảo tưởng, phải thực tế một chút.”
Lâm Thanh Nham thì thầm trước khi trở về phòng.
Diệp Huyền không để ý chuyện này chút nào.
Bởi vì hắn không quan tâm nhà họ Lâm xảy ra chuyện gì, đương nhiên cũng không quan tâm cha con Lâm Thanh Nham nghĩ gì về mình.
Là do bọn họ có mắt mà không nhận ra vàng bạc châu báu trước mặt.
Đợi thêm mấy tháng nữa, ông nội Lâm cũng sẽ hiểu miễn cưỡng không có hạnh phúc, sẽ để mình đi thôi.
…
Ngày hôm sau.
Sau giờ làm việc, Diệp Huyền đi đến Diệu Y Đường.
Bác sĩ nổi tiếng Trương Vũ Hà đã đợi anh từ sớm!
Hôm nay muốn chúc mừng sinh nhật ông Lưu, nhân dịp long trọng này Trương Vũ Hà đặc biệt mặc một bộ quần áo mới!
Không lâu sau, Trương Vãn Thanh cũng đi ra!
Cô vốn đã duyên dáng yêu kiều, hiện tại lại nghiêm túc lựa chọn quần áo khiến cô càng thêm xinh đẹp mê người!
Cô mặc một chiếc váy dài nhẹ nhàng thanh lịch, dáng người không bị che đậy mà trông càng tinh tế duyên dáng hơn, xinh đẹp vô cùng!
“Anh Diệp Huyền!”
Trương Vãn Thanh mím đôi môi đỏ mọng, đôi mắt sáng ngời trở nên ảm đạm một chút: “Tôi mặc như thế này, có đẹp không?”
“Rất đẹp, tôi không nỡ rời mắt.”
Diệp Huyền hài lòng nhìn Trương Vãn Thanh, hắn không ngờ dáng người của cô lại tốt như vậy!
Bất kể khuôn mặt hay dáng người, Trương Vãn Thanh đều không hề thua kém Lâm Thanh Nham hay Tiêu Băng Tuyết.
Đặc biệt là về sự dịu dàng và thân thiết, Trương Vãn Thanh khiến Diệp Huyền cảm thấy rất thích.
“Tốt quá...”
Nhìn thấy ánh mắt Diệp Huyền sáng ngời, Trương Vãn Thanh lập tức tràn đầy vui mừng.
Cô đã dành rất nhiều thời gian và công sức để lựa chọn quần áo, may là không uổng phí.
Lúc này, một chiếc Maybach màu đen dừng trước cửa.
Một người đàn ông trung niên trong bộ vest cao cấp bước ra khỏi xe, đi tới.
Người đến là Lưu Bình Vân.
Thấy Lưu Bình Vân thật sự đến đón mình, Diệp Huyền thầm gật đầu.
Lưu Bình Vân này khá lễ độ.
Sau đó nửa tiếng, đoàn người đã đến một khách sạn được trang trí sang trọng.
Tất cả các vị khách có mặt ở đây đều không khỏi bàng hoàng và nghi hoặc!
Ai cao quý đến mức Lưu Bình Vân phải đích thân đi đón?
Ba người Diệp Huyền bước xuống xe, khách khứa liền hiểu!
Hóa ra vị khách quý này chính là vị bác sĩ thần kỳ Trương Vũ Hà!
Nghe nói lần này ông Lưu đến Dương Thành là để tìm bác sĩ Trương chữa bệnh!
Thiếu nữ xinh đẹp kia chính là cháu gái của bác sĩ Trương, chuyện này ai cũng biết!
Và người đàn ông trẻ tuổi đẹp trai kế bên có vẻ là bạn trai của cháu gái ông ấy!
Rất nhiều người có quyền có thế ở Dương thành nhìn thấy Lưu Bình Vân đích thân dẫn bà người Diệp Huyền đi vào, trong lòng thầm đố kỵ!
Một lúc sau, một chiếc BMW 7 Series cũng chậm rãi tiến vào bãi đậu xe!
Người đẹp trẻ tuổi ngồi ở ghế phụ không khỏi cau mày: “Mình gặp ảo giác sao?”
Người đẹp này chính là Lâm Thanh Nham!
“Thanh Nham, con nói gì vậy?”
Lâm Vân Bạch không hiểu chuyện gì, không nhịn được hỏi.
Lâm Thanh Nham lắc đầu nói: “Vừa rồi con nhìn thấy một người đàn ông trông giống Diệp Huyền, đứng cùng với Trương Vãn Thanh.”
Nghe vậy, Lâm Vân Bạch cười khinh thường nói: “Diệp Huyền là ai hả? Người như nó làm sao có thể xuất hiện trong một dịp trọng đại như thế này?”
“Hơn nữa, ông nội của Trương Vãn Thanh là bác sĩ Trương, cháu gái của ông ta là hoa khôi của trường Đại học Y. Cô ấy xuất thân danh môn, làm sao có thể coi trọng Diệp Huyền?”
Nghe vậy, ông Lâm không nói gì, dường như tâm trạng không tốt!
Vốn dĩ ông muốn Diệp Huyền đi cùng.
Nhưng họ chỉ có bốn tấm thiệp!
Than ôi!
Tâm trạng của Lâm Vân Hà càng ngày càng chán nản! Ông cảm thấy Diệp Huyền đã chịu thiệt thòi.
Bên kia, Diệp Huyền đi theo Lưu Bình Vân vào một phòng bao xa hoa sang trọng.
Bên trong có hai người đang ngồi, một người là nhân vật chính của ngày hôm nay Lưu Công Thiên, ông Lưu!
Người còn lại là một người đàn ông trung niên, khí chất uy nghiêm cương nghị!
Ông là lãnh đạo cao nhất của Sở cảnh sát thành phố - Cục trưởng Cục Hình sự!
Cũng là người được người nhà họ Lưu đặc biệt mời đến để kiểm tra thân phận Diệp Huyền.
“Cậu Diệp, hoan nghênh đã đến!”
Lưu Công Thiên vẻ mặt hưng phấn, lập tức đứng dậy chào hỏi!
Diệp Huyền vẻ mặt bình tĩnh nói: “Ông Lưu, xin chào. Cứ gọi tôi là Diệp Huyền được rồi.”
Lúc này, viên cảnh sát với khuôn mặt uy nghiêm vừa nhìn thấy Diệp Huyền xuất hiện liền đông cứng lại!
Sao lại là vị đại nhân này?
Sao lại xuất hiện ở chỗ này?
Ôi trời ơi!
Cục trưởng căng thẳng, hô hấp cũng trở nên khó khăn!
Trong một lần hành quân, Cục trưởng Cục Hình sự đã nhìn thấy khuôn mặt thật của Huyền Hạo!
Mà phản ứng của ông đã bị hai cha con Lưu Bình Vân nhìn thấy rõ ràng!
Trong phút chốc, trong lòng bọn họ vô cùng chấn động!
Có thể khiến vẻ mặt Cục trưởng lập tức trở nên căng thẳng, Diệp Huyền này tuyệt đối không phải người bình thường!
Bàng Hổ Cường và thế lực của gã bị tiêu diệt chẳng lẽ thật sự liên quan đến hắn?
Sau khi liếc nhìn Cục trưởng Cục Hình sự, Lưu Công Thiên cười nói: “Cục trưởng, sự thật xin lỗi, cậu Diệp đã đến, tôi đi qua chào hỏi một chút.”
Ý tứ trong lời nói là để xem xem Diệp Huyền trong lòng Cục trưởng có vị trí như thế nào.
Cục trưởng lại thật sự không có vẻ gì là tức giận, còn vội vàng nói với họ: “Không sao, các anh cứ chào hỏi cậu Diệp thật tốt, tôi đang muốn đi tìm mấy vị bằng hữu để tâm sự!”
“Cậu Diệp, gặp lại sau!”
Nói xong, ông nhanh chóng rời khỏi phòng!
Có lẽ trong mắt người khác chỉ cảm thấy ông chỉ đang lịch sự mà thôi.
Nhưng cha con Lưu Công Thiên lại không nghĩ như vậy!
Tại sao một người có quyền lực như Cục trưởng Cục Hình sự lại phải khách sáo với một thanh niên?
Vì vậy, hai cha con bọn họ có thể một lần nữa khẳng định thân phận của Diệp Huyền tuyệt đối không đơn giản!
Những người khác nhìn không ra vấn đề, nhưng cha con Lưu Công Thiên là người trải qua nhiều sóng gió, họ đương nhiên nhận ra!
“Diệp Huyền, mời cậu ngồi xuống đây!”
Lưu Công Thiên nở nụ cười rạng rỡ: “Cảm ơn cậu đã dành thời gian tham dự tiệc mừng thọ của ông già này! Đúng rồi, tôi nghe có người nói cậu đang tạm thời ở lại nhà họ Lâm?”
Diệp Huyền nhẹ nhàng gật đầu: “Cha tôi và ông Lâm là người quen cũ, ông ấy đối với tôi rất tốt.”
Diệp Huyền vẫn luôn nhớ thỏa thuận giữa hắn và Lâm Thanh Nham, chuyện kết hôn giả của bọn họ sẽ không nói lung tung với người ngoài.
“Ồ! Tôi hiểu rồi!”
Lưu Công Thiên giả vờ hiểu, nhìn con trai Lưu Bình Vân nói: “Giao dự án Tân Dân Sinh cho nhà họ Lâm đi.”
Lưu Bình Vân vội vàng đáp: “Cha, chuyện này đã được sắp xếp xong.”
Diệp Huyền có chút kinh ngạc.
Trương Vũ Hà ở bên cạnh mỉm cười nói: “Diệp Huyền, chắc cậu không biết, nhà họ Lưu rất có thế lực ở Dương Thành, chuyện gì được nhà họ Lưu quyết định, nhất định sẽ thành công!”
Diệp Huyền khẽ gật đầu, cũng hiểu hành động của nhà họ Lưu là đang lấy lòng hắn.
Hắn mỉm cười: “Vậy tôi thay mặt nhà họ Lâm cảm ơn ông Lưu! Chỉ là tôi không làm gì thì cũng không dám nhận…”
Lưu Công Thiên đương nhiên biết Diệp Huyền muốn nói gì, nhanh chóng cười nói: “Chỉ là chuyện nhỏ, không thành vấn đề! Sau này chúng tôi còn phải nhờ cậu kê đơn thuốc giúp tôi điều dưỡng thân thể!”
Diệp Huyền mỉm cười, ông Lưu trước mắt đây nhìn xa trông rộng như vậy, việc làm ăn của nhà họ Lưu tốt như vậy cũng là việc dễ hiểu!
Lúc đầu, vì để trả lại ân tình cho ông Lâm, Diệp Huyền còn đang chuẩn bị dùng mối quan hệ của mình với hội trưởng Thương hội Trấn Nam, muốn đưa dự án Tân Dân Sinh cho nhà họ Lâm.
Chỉ là hắn không ngờ nhà họ Lưu đã chủ động đưa dự án ra trước, coi như giúp Diệp Huyền bớt việc.
“Đúng rồi, cậu Diệp Huyền, tôi muốn cảm ơn cậu trước mặt quan khách trong bữa tiệc!”
“Ngày tôi xảy ra chuyện nếu không có cậu ở đó, có lẽ tôi đã không thể tổ chức buổi tiệc hôm nay!”
Mọi người có mặt ở đây đều gật đầu liên tục!
Nhìn thấy vẻ khẩn cầu trên mặt bác sĩ Trương và Trương Vãn Thanh, đặc biệt là sự nhiệt tình của ông Lưu, Diệp Huyền cũng nhẹ nhàng gật đầu!
“Được.”
Diệp Huyền nghĩ ở đây không có người của Thương hội Trấn Nam, không cần lo lắng thân phận của mình bị người khác nhìn thấu.
Đương nhiên, Diệp Huyền cũng muốn xem Lâm Thanh Nham và Lâm Vân Bạch sẽ phản ứng thế nào khi nhìn thấy hắn đứng trên sân khấu.
Chương 24: Nhân vật tiêu điểm
“Cậu Diệp Huyền thật sự rất phóng khoáng!”
Nghe Diệp Huyền sẵn lòng lên sân khấu nhận lời cảm ơn, Lưu Công Thiên cười rất hưng phấn!
Trong sảnh tiệc, Cục trưởng Cục Hình sự của Cục Cảnh sát đang đi rất nhanh.
Hiện tại ông muốn dùng tốc độ nhanh nhất nói cho tất cả cấp trên của mình rằng vị nhân vật trong truyền thuyết kia thật sự tới đây!
Đang ở nhà họ Lâm!
“Cục trưởng?”
Lâm Vân Hà gọi một tiếng, trước đây hai người đã từng gặp nhau.
“Ông Lâm?” Cục trưởng Cục Hình sự lập tức nở nụ cười: “Chúc mừng ông. Khi nào có thời gian cùng đi ăn một bữa ha!”
Bỏ lại một câu này, Cục trưởng Cục Hình sự lập tức bỏ đi.
Ông Lâm tỏ vẻ khó hiểu!
Chúc mừng ông cái gì?
Với lại bọn họ có quen thuộc tới mức hẹn nhau đi ăn à?
Chuyện gì thế?
Đang lúc kinh ngạc thì một người đàn ông mặc vest đen đi tới: “Ông là Lâm Vân Hà?”
“Đúng, là tôi.”
Lâm Vân Hà bối rối nhìn người đàn ông trước mặt.
“Tôi là thư ký của ngài Lưu Công Thiên, chủ tịch Lưu gia. Ông có thể gọi tôi là Tiểu Vương.”
“Chủ tịch đặc biệt cử tôi đến nói với ông rằng dự án của Tân Dân Sinh sẽ do Tập đoàn Lâm thị tiếp quản.”
Nghe vậy, vẻ mặt Lâm Vân Bạch và Lâm Vân Hà tràn đầy không thể tin và sửng sốt!
“Chuyện này… Chuyện này thật sự quá tốt rồi! Thư ký Vương, nhờ cậu nói với chủ tịch Lưu một tiếng cám ơn!”
Thư ký Vương mỉm cười nói: “Được! Sau bữa tiệc, chủ tịch chúng tôi muốn nói chuyện với ông.”
Sau đó, cậu ta đưa một tờ giấy có ghi địa chỉ cho Lâm Vân Hà!
Nhìn địa chỉ viết trên giấy, Lâm Vân Hà cũng rất hưng phấn: “Cảm ơn thư ký Vương, làm phiền rồi!”
Sau khi thư ký Vương rời đi, Lâm Vân Hà nhìn cha con Lâm Vân Bạch, ánh mắt tràn đầy không thể tin nổi: “Chuyện này, thành công rồi?”
Lâm Thanh Nham cũng rất cao hứng: “Cha! Chắc chắn là Trang thiếu gia đang giúp chúng ta!”
Lâm Thanh Nham cảm động trước hành động của Trang thiếu gia!
Trang thiếu gia thật sự đã giúp cô một việc lớn!
Lâm Vân Hà không khỏi hít sâu một hơi, vậy là nhà họ Lâm đã nợ nhà họ Trang một ân tình lớn!
Xem ra Trang thiếu gia vẫn để Lâm Thanh Nham trong lòng!
Nếu Trang thiếu gia thật sự theo đuổi Lâm Thanh Nham, vậy Diệp Huyền…
Haizz…
Ngay lúc Lâm Vân Hà đang suy nghĩ, Lâm Vân Bạch đột nhiên hô lớn: “Cha, nhìn kìa, đó không phải là Trang thiếu gia sao? Thanh Nham, chúng ta nhanh chóng đến cảm ơn đi!”
Cách đó không xa, Trang thiếu gia đang uống rượu và trò chuyện với vài người bạn.
Khi nhìn thấy Lâm Thanh Nham cùng hai người ông Lâm, trong lòng gã không khỏi thắc mắc!
“Bọn họ? Sao có thể ở đây?”
Nhà họ Lâm chỉ là một gia tộc hạng hai, lấy đâu ra tư cách tham gia yến tiệc sinh nhật của ông Lưu?
Quan trọng hơn là, Trang thiếu gia không có giúp nhà họ Lâm lấy thiệp mời!
“Trang thiếu gia!”
Lâm Thanh Nham cảm kích nói: “Cảm ơn Trang thiếu gia đã hỗ trợ. Không chỉ giúp chúng tôi lấy thiệp mời dự tiệc mà còn giúp chúng tôi có được dự án Tân Dân Sinh!”
Trang thiếu gia lập tức hiểu bọn họ đang hiểu lầm!
Người nhà họ Lâm tưởng gã giúp họ nói tốt với Lưu gia.
Chẳng lẽ Ngô Thiên Di đã làm chuyện gì đó khiến nhà họ Lưu tức giận, nên nhà họ Lâm vốn có địa vị và thực lực kém hơn có thể giành được dự án Tân Dân Sinh?
Rất có thể là như vậy!
Nhưng mà gã Trang thiếu gia này lại là một tên xảo quyệt.
Gã cười nói: “Cảm ơn gì chứ, tôi có làm gì đâu.”
Nói như vậy sẽ chỉ làm cho người nhà họ Lâm cảm thấy gã đang khiêm tốn!
Diệp Huyền làm sao có thể so sánh với Trang thiếu gia?
Chỉ thấy Lâm Thanh Nham đỏ mặt, cảm kích nhìn gã: “Trang thiếu gia, khi nào có thời gian cùng đi ăn cơm với tôi nhé. Tôi phải cảm ơn anh!”
Vừa nói, Lâm Thanh Nham vừa đỏ mặt, trong đôi mắt xinh đẹp hiện lên một tia ngại ngùng.
“Ăn cơm? Không thành vấn đề...”
Trang thiếu gia cũng rất vui vẻ, không ngờ lại có chuyện tốt như vậy xảy ra!
Là cô tự dâng mình tới cửa, vậy thì đừng có trách tôi không khách khí!
Sau khi ăn cơm xong, đương nhiên là phải ngủ một giấc rồi!
Nhớ lại dáng vẻ cao ngạo trước kia của cô, cuối cùng cũng rơi vào tay tôi thôi!
Gã đã bắt đầu nghĩ về các tư thế!
Lúc này, tất cả đèn trong sảnh đều bật lên!
Một người phụ nữ mặc váy dạ hội bước lên sân khấu, giọng nói rất dễ nghe.
“Cảm tạ các vị khách quý đã dành ra thời gian đến đây tham dự tiệc mừng thọ lần thứ 70 của ông Lưu Công Thiên!”
“Trước khi bắt đầu buổi tiệc, ông Lưu muốn cùng mọi người nói mấy câu.”
Lúc này, mọi người đều ngừng nói chuyện, hiện trường lập tức yên tĩnh.
Lưu Công Thiên chậm rãi bước lên sân khấu, liếc nhìn những người dưới khán đài, mỉm cười nói: “Chắc mọi người đều biết mấy ngày trước tôi suýt chết vì đột ngột phát bệnh. Nhưng thật may mắn, tôi gặp được cứu tinh, tôi đã được một bác sĩ trẻ tuổi có y thuật thần thánh cứu sống! Vậy nên hôm nay tôi mới có cơ hội đứng trên sân khấu này và nói chuyện với mọi người!”
“Vậy nên, tôi thật sự rất biết ơn người đã cứu mình!”
“Bây giờ, tôi mời cậu ấy lên sân khấu và để tôi giới thiệu cậu ấy với mọi người! Nể mặt tôi, mọi người vui lòng chiếu cố cậu ấy nhiều hơn!”
Sau đó, ông lùi về bên trái hai bước, nhìn sang phải!
Lúc này, sự chú ý của toàn bộ quan khách tập trung vào lối ra đằng kia!
“Ai có được may mắn như vậy! Được đích thân Lưu Công Thiên giới thiệu!”
“Người đó quá may mắn! Đây còn không phải là một bước lên trời sao?”
Mọi người đều nhìn về phía sân khấu với ánh mắt mong đợi!
Ngay cả Lâm Thanh Nham cũng mong đợi nhìn lên sân khấu!
Là thần thánh phương nào được Lưu Công Thiên tự mình giới thiệu?
Ngay lúc này!
Ở lối ra bên phải, Diệp Huyền đã thay một bộ vest đen đắt tiền đầy khí chất, kiểu tóc cũng đặc biệt chỉnh sửa lại, có thể nói là ngọc thụ lâm phong, đầy vẻ hiên ngang!
Hắn bình tĩnh bước ra ngoài với nụ cười trên môi, đi về phía Lưu Công Thiên!
Đây là!
Tất cả mọi người trong phòng đều hít một hơi!
Một người đàn ông đẹp trai!
Cao quý phi phàm!
Bác sĩ Trương vuốt râu cười, ánh mắt Trương Vãn Thanh tràn đầy ngưỡng mộ cùng yêu mến:
“Anh Diệp Huyền quá khí chất, quyến rũ như đứa con của ông trời vậy!”
Còn người nhà họ Lâm thì vô cùng sững sờ!
Không thể nào!
Hóa ra là hắn!
Diệp Huyền!
Đặc biệt là Lâm Thanh Nham, tim cô đập thình thịch!
Cô gần như choáng váng!
Hóa ra người cô vừa nhìn thấy trong bãi đậu xe thật sự là Diệp Huyền!
Hơn nữa… Anh ta đứng trên sân khấu, đứng bên cạnh Lưu Công Thiên!
Sao anh ta làm được chuyện này?
“Làm sao có thể là Diệp Huyền? Chẳng lẽ nhầm rồi?”
Lâm Vân Bạch không tài nào hiểu nổi, hỏi Lâm Thanh Nham.
“Con… Sao con biết được…”
Mặt Lâm Thanh Nham đỏ lên.
Chuyện này, bọn họ không hề biết gì cả!
Trong lòng tràn ngập nghi vấn!
Chỉ có ông Lâm sắc mặt nghiêm túc, rơi vào trầm tư.
Trong sự kinh ngạc của cha con Lâm Thanh Nham, những vị khách khác lần lượt vỗ tay tán thưởng!
Lưu Công Thiên, là người giàu nhất Dương Thành, khỏi phải nói ông nổi tiếng đến mức nào, người bình thường khó có thể gặp được ông.
Một thanh niên có thể được đích thân Lưu Công Thiên giới thiệu, đương nhiên rất có năng lực!
Vì vậy, trong nháy mắt Diệp Huyền trở thành tâm điểm của tòan bộ quan khách!
Chương 25: Bí ẩn và mạnh mẽ, Chiến Thần gặp nguy hiểm
Diệp Huyền tuyệt đối trở thành tâm điểm của sự chú ý.
“Cậu Diệp Huyền, tới nói vài câu đi.”
Lưu Công Thiên mỉm cười hiền hậu, đích thân đưa micro cho hắn.
Bình thường Diệp Huyền là người khiêm tốn, nhưng dù đang đứng trước nhiều khán giả như vậy, hắn cũng không hề rụt rè chút nào!
Nhưng hắn cũng không cướp hết hào quang về phía mình, tối nay Lưu Công Thiên mới là nhân vật chính!
Hắn liếc nhìn những người trong khán phòng, sau đó mỉm cười nói: “Tất cả công lao đều thuộc về bác sĩ Trương. Tôi chỉ hưởng ké chút vinh dự thôi. Cảm ơn ông Lưu đã ưu ái như vậy!”
“Tôi tới đây để chúc ông Lưu thân thể khỏe mạnh, sống lâu trăm tuổi!”
Lời này thật dễ nghe, hắn đẩy toàn bộ công lao cho Trương Vũ Hà, biểu hiện hào phóng, dẫn tới một tràng vỗ tay.
“Cậu Diệp Huyền thật quá khách khí, vậy mà lại đưa hết công lao cho tôi!”
Trương Vũ Hà rất cảm động trước những gì Diệp Huyền làm.
Ở bên cạnh, nhịp tim Trương Vãn Thanh đập rộn ràng!
Nhìn Diệp Huyền trên sân khấu vừa đẹp trai vừa điềm tĩnh, lại còn khiêm tốn, thực sự đã mê hoặc cô!
Trong lúc nói, Diệp Huyền cố ý nhìn về phía Trương Vãn Thanh, gật đầu cười với cô.
Một màn này cũng khiến ánh mắt của mọi người và ánh đèn sân khấu rơi lên người Trương Vãn Thanh!
Trương Vãn Thanh vô cùng xinh đẹp, dưới ánh đèn sân khấu, lại càng giống như một nàng công chúa tuyệt sắc.
Cô và Diệp Huyền đang đứng trên sân khấu thực sự là một cặp trời sinh!
“Anh Diệp Huyền...”
Trương Vãn Thanh cảm thấy đặc biệt kinh hỉ, tâm như nở hoa, cười tươi như hoa!
Diệp Huyền cũng cười vui vẻ.
Lúc chuẩn bị bước xuống, hắn cố ý vô tình nhìn về phía Lâm Thanh Nham!
Khi nhìn thấy ánh mắt ngạc nhiên của Lâm Thanh Nham.
Diệp Huyền không khỏi cong khóe miệng, lộ ra nụ cười xấu xa.
Hành động này giống như đang khiêu khích, cũng giống đang khinh thường nhạo báng.
Hành động này lập tức khiến Lâm Thanh Nham vô cùng tức giận, cô cảm thấy như bị tát vào mặt.
“Cái tên biến thái này, có gì mà đắc ý!”
Mặt Lâm Thanh Nham đỏ bừng, vừa vội vừa tức!
Mặt Lâm Vân Bạch cũng trở nên u ám: “Đợi chút nữa hỏi Diệp Huyền rốt cuộc là xảy ra chuyện gì!”
Trong bữa tiệc.
“Ha ha!”
Tâm trạng Lưu Công Thiên rất tốt, trên mặt tràn đầy ý cười!
Bữa tiệc đã chính thức bắt đầu!
Tất cả những người có tiếng tăm ở Dương Thành đều biết việc Lưu Công Thiên đến tìm Trương Vũ Hà để chữa bệnh!
Đồng thời, họ cũng biết Trương Vũ Hà coi trọng thanh niên trẻ tuổi Diệp Huyền kia!
Ông mang Diệp Huyền đến yến tiệc để cho nhà họ Lưu giới thiệu hắn với mọi người, đồng thời mở đường cho Diệp Huyền trong tương lai!
Dưới sân khấu.
“Bác sĩ Trương!”
Diệp Huyền cười nói: “Chờ một chút, ông phải giúp tôi nói dối vài câu bên phía ông Lâm, nếu không tôi thật sự không thể bước ra khỏi cổng nhà họ Lâm mất.”
“Tôi hiểu rồi.”
Trương Vũ Hà gật đầu, ông còn ước gì Diệp Huyền rời khỏi nhà họ Lâm càng sớm càng tốt.
Bởi vì chỉ khi Diệp Huyền rời khỏi nhà họ Lâm, cháu gái Trương Vãn Thanh của ông mới có cơ hội!
Là do Lâm Thanh Nham kiêu ngạo, không biết quý trọng, đừng có trách nhà họ Trương ông!
Diệp Huyền mỉm cười gật đầu: “Vậy liền cảm ơn bác sĩ Trương!”
Lúc này, điện thoại di động của Diệp Huyền reo lên, hắn nhìn thoáng qua liền đi ra ngoài sảnh nghe máy.
“Báo cáo! Đã định vị được vị trí của tội phạm trốn thoát thứ hai, Long Vương!”
“Tám vị chiến thần cùng với nữ chiến thần Tiêu Băng Tuyết đang vây bắt hắn ta. Xin ngài hãy hỗ trợ khi cần thiết!”
Khóe miệng Diệp Huyền nhếch lên: “Rất tốt! Con mồi đã xuất hiện!”
Sau khi cúp điện thoại, Diệp Huyền nói lời tạm biệt với cha con Lưu Công Thiên.
Lưu Công Thiên hạ thấp giọng nói: “Cậu Diệp, xin đợi một chút. Lần này tôi cũng mời nữ chiến thần Tiêu Băng Tuyết đến.”
Bác sĩ Trương cũng ngạc nhiên: “Ông Lưu, ông mời được cả nữ chiến thần Tiêu Băng Tuyết sao? Thật sự quá lợi hại!”
Nghe được lời này, Lưu Công Thiên rất đắc ý, ông muốn xem phản ứng của Diệp Huyền!
Thật ra, Lưu Công Thiên nghĩ rằng mình có thể mời nữ chiến thần đến liền có thể chứng minh thực lực của mình, nhằm có cơ hội tiến vào Thương hội Trấn Nam!
Tuy nhiên, Diệp Huyền lắc đầu: “Ông Lưu, xem ra nguyện vọng của ngài không thành hiện thực rồi, nữ chiến thần Tiêu Băng Tuyết không thể đến đây tối nay.”
Hắn vừa mới nhận được tin Tiêu Băng Tuyết phải đi truy bắt tội phạm vượt ngục.
Nói xong, Diệp Huyền rời đi.
“Cậu Diệp Huyền...”
Ngay lúc Lưu Công Thiên muốn hỏi thêm thì nghe Lưu Bình Vân sốt ruột nói: “Vừa rồi trợ lý của Tiêu Chiến Thần gọi điện tới nói tối nay bọn họ không thể đến!”
“Con nói gì?”
Lưu Công Thiên và bác sĩ Trương không khỏi kinh ngạc nhìn nhau, bọn họ không khỏi hít một hơi khí lạnh!
Diệp Huyền làm sao biết được nữ chiến thần không thể đến?
Người này là ai?
Mà Trương Vãn Thanh càng tò mò và ái mộ Diệp Huyền hơn: “Anh Diệp Huyền chắc chắn không phải là người bình thường!”
Bên kia.
Diệp Huyền đi thang máy thẳng lên tầng thượng khách sạn, nhìn thấy đoàn xe của Chiến Bộ lao vút trên đường, nhìn rất hùng vĩ!
Trong số Tứ đại Thiên Vương đã vượt ngục, Long Vương đứng thứ ba, anh ba của Sát Vương.
Dù là năng lực hay sát tâm của gã đều mạnh hơn nhiều so với Sát Vương.
Vì vậy, Chiến Bộ rất coi trọng lần hành động này, bổ sung thêm một đội quân tinh nhuệ gồm 300 người để tiến hành truy bắt.
Mặc dù vậy, Tiêu Băng Tuyết và tám vị chiến thần khác vẫn phải chịu áp lực rất lớn.
Nhưng với Diệp Huyền mà nói, đây chỉ là một nhiệm vụ vô cùng đơn giản.
“Kiếm đến!”
Phát lệnh, bảo kiếm xuất hiện, nâng Diệp Hiên bay lên mây!
…
Một nơi nào đó trên bãi biển ở Dương Thành.
Đao quang kiếm ảnh!
Cuộc chiến giữa hai bên diễn ra vô cùng khốc liệt!
Mặc dù chỉ có một mình Long Vương, nhưng mức độ hung hãn của gã còn đáng sợ và tàn nhẫn hơn Sát Vương trước đó rất nhiều!
“Ai cản ta đều sẽ chết!”
Chỉ thấy Long Vương chiến đấu điên cuồng, đao trong tay gã phóng ra một chiêu liền đánh ngã binh lính vây quanh, sắp đánh trúng Tiêu Băng Tuyết!
“Không ổn!”
Mặc dù Tiêu Băng Tuyết rất mạnh, nhưng lúc này cũng không thể tránh khỏi!
“Tiêu Chiến thần, cẩn thận!”
Một vị chiến thần trung niên nhanh nhẹn kéo Tiêu Băng Tuyết đi, nhưng lại bị đao của Long Vương quét qua, hai vai đầy máu, ngã xuống dưới chân Long Vương!
“Chiến Thần Trịnh Phi!”
Tiêu Băng Tuyết hét lớn, cô muốn cứu Chiến Thần Trịnh Phi thì lại bị Long Vương nhanh hơn một bước mà đá văng!
“Hự!”
Tiêu Băng Tuyết cảm thấy ngực mình vô cùng đau đớn, phun ra một ngụm máu!
Các vị chiến thần khác cũng đang nóng lòng muốn cứu người!
Điều này ngược lại lại khiến Long Vương tìm thấy sơ hở, lần lượt đánh bay bọn họ!
“Ha Ha!”
Long Vương ác độc cười: “Nhìn xem, chỉ cần đồng đội gặp nguy hiểm, lũ các người sẽ ra tay cứu viện, nhưng sẽ tạo cơ hội cho kẻ địch! Đây chính là điểm yếu của Chiến Bộ các người!”
Nói rồi, Long Vương túm lấy cổ Chiến Thần Trịnh Phi, giơ cao lên: “Ngươi rất mạnh, ông đây phải giết ngươi trước! Khỏi vướng chân vướng tay ta!”
“Buông Chiến thần Trịnh Phi ra!”
Tiêu Băng Tuyết nghiến răng nghiến lợi hét lớn, những Chiến Thần khác cũng nghiến răng!
“Ha ha.”
Long Vương mỉm cười: “Muốn ta thả người? Ta càng không thèm thả! Ta sẽ giết hắn trước mặt bọn ngươi, xem bọn ngươi có thể làm gì được ta!”
Gã nhìn Tiêu Băng Tuyết, tràn đầy khinh thường: “Người đẹp, nếu không phải vì ngươi, Trịnh Phi sẽ không bị ta bắt được! Là ngươi hại chết hắn!”
Hai mắt Tiêu Băng Tuyết lập tức đỏ lên, tràn đầy tự trách!
Đúng là như vậy!
Tiêu Băng Tuyết cũng cảm thấy Chiến Thần Trịnh Phi vì cứu mình nên mới rơi vào tay đối phương!
“Tiêu Chiến thần, đây không phải lỗi của cô! Chúng ta là đồng đội!”
Khuôn mặt Chiến Thần Trịnh Phi đầy máu, ông thở hổn hển: “Các người mặc kệ tôi, cùng nhau tiến lên giết gã! Chúng ta không thể để tên cặn bã này thoát khỏi sự trừng phạt của pháp luật!”
Long Vương cười càng hung ác hơn: “Chỉ bằng lũ các ngươi cũng muốn giết ta, nằm mơ! Bây giờ, để ta tiễn ngươi lên đường đi xuống địa ngục!”
Nói xong Long Vương liền muốn bóp nát cổ họng Chiến Thần Trịnh Phi!
“KHÔNG!”
Tiêu Băng Tuyết bật khóc, muốn xông lên đã không còn kịp!
Ngay tại thời điểm này!
Một hòn đá nhỏ phá vỡ không trung, dùng tốc độ tia chớp bay tới làm nổ tung bàn tay muốn giết người của Long Vương!
Bình luận facebook