• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hot Đệ Nhất Kiếm Thần - Diệp Huyên (9 Viewers)

  • Chương 5691: Tức chưa?

Tiểu Tịnh nhe răng: “Chơi thôi í”.

Diệp Huyên nghĩ nghĩ: “Bao lâu?"

Tiểu Tịnh: “Một tháng!"

Một tháng?!

Diệp Huyên bật cười: “Nhưng muội có chắc sẽ thắng được người kia không?"

Tiểu Tịnh: “Không biết nữa, nhưng mà ta không sợ nàng ta, có thể chơi với nàng một tí”.

Diệp Huyên vươn tay, đẩy Tiểu Tháp sang cho cô bé.

Tiểu Tịnh cười toe: “Cảm ơn đại ca!"

Diệp Huyên gọi lại: “Tiểu Tịnh này”.

Thấy cô bé nhìn lên, hắn cười nói: “Cho dù muội có giúp ta hay không, ta cũng sẽ cho muội mượn”.

Tiểu Tịnh gật đầu: “Cảm ơn”.

Diệp Huyên lại nói: “Hứa với ta một điều, sau này cho dù xảy ra chuyện gì, thư viện cũng sẽ không phụ bạc muội, hy vọng muội cũng có thể như vậy”.

Tiểu Tịnh chớp mắt: “Đại ca yên tâm, ta không có thích làm phản đâu mà!"

Diệp Huyên cười: “Vậy thì tốt”.

Tiểu Tịnh nhoẻn cười rồi xoay người đi: “Tháng sau ta trả Tiểu Tháp cho huynh!"

Diệp Huyên nhìn theo bóng lưng cô bé, tấm tắc nói: “Nha đầu này...”

Rồi hắn không nghĩ ngợi nhiều nữa mà trở về thư viện.

Diệp Huyên ngồi xếp bằng trong đại điện, nhắm mắt lại.

Hắn vừa mới nhận ra một vấn đề mấu chốt: đó là từ đầu đến cuối trận đánh kia, hắn không hề phá vỡ được lớp phòng ngự của đối phương.

Kiếm Thanh Huyên mạnh thì rất mạnh, nhưng nếu không thể tiếp xúc trực tiếp với đối thủ thì cũng không cách nào gây tổn thương lên thân xác đối phương.

Nhất là khi bên kia là thể tu!

Diệp Huyên chợt không biết phải làm sao.

Bản thân hắn cũng từng tu luyện thể xác, phải thừa nhận một thể xác mạnh mẽ quả thật là biến thái.

Vừa thối vừa cứng, hệt như tảng đá trong hố xí vậy!

Hắn nghĩ mãi mà không ra phương pháp nào để chống lại thân xác quá mạnh mẽ của cô gái áo bào đen kia, mà đối phương cũng mang lòng đề phòng, tuyệt đối không đánh cận chiến với hắn.

Thời gian trôi như thoi đưa, chớp mắt đã qua ba ngày.

Diệp Huyên đang ngồi xếp bằng thì mở mắt ra rồi thoắt cái biến mất, xuất hiện lại trong một vùng tinh không.

Cô gái áo bào đen của Chân Yêu tộc cũng đến.

Diệp Huyên: “Cô đúng giờ đấy”.

Nàng ta lãnh đạm hỏi: “Đáp án của ngươi là gì? Quy thuận hay chết?"

Đúng lúc này, có một cô bé chậm rãi bước đến.

Tiểu Tịnh!

Diệp Huyên ngẩn ra, không ngờ cô bé nói đến là đến thật.

Tiểu Tịnh nói với Cô gái áo bào đen: “Đến thứ côn đồ như ta mà cũng phải ngoan ngoãn học làm người ở thư viện, thì ai cho mi cái gan chó đến gây sự hả?"

Diệp Huyên: “...”

Cô gái áo bào đen: “Ngươi là cái thá gì?"

Tiểu Tịnh nhăn nhở cười: “Mặt mũi mi cũng khá đấy, lột xuống làm đồ chơi là phù hợp nhất!"

Cô bé siết tay lại, để một luồng sức mạnh khổng lồ tuôn trào ra, sau đó là một bàn tay khổng lồ đỏ máu vút qua không gian.

Siêu thời không vỡ thành từng mảnh vụn.

Cô gái áo bào đen nheo mắt lại, vung tay đấm ra.

Cứng đối cứng!

Ầm!

Theo tiếng nổ đinh tai vang lên, cả hai bị đẩy lùi lại chừng mấy chục nghìn trượng mới dừng lại.

Diệp Huyên trân trối nhìn Tiểu Tịnh đầy hoảng sợ.

Con bé này mạnh dữ vậy sao?

Tiểu Tịnh đó giờ đều vô cùng khiêm tốn, không có cơ hội thật sự để ra tay.

Nên hắn mới đánh giá thấp năng lực của nàng!

Không ngờ cô bé khiêm nhường như vậy là vì đã có Diệp Thanh Thanh và Thanh Khâu.

Có hai vị đại thần ấy ở đây, Tiểu Tịnh chỉ còn biết cúi đầu mà thôi.

Cô gái áo bào đen cau này nhìn Tiểu Tịnh: “Ngươi là ai?!"

Tiểu Tịnh nhe răng: “Người đứng thứ hai Thiện Viện của thư viện Quan Huyên!"

Cô gái áo bào đen: “Cái thư viện cỏn con ấy không ngờ cũng có người tài”.

Tiểu Tịnh lắc đầu: “Năm ấy ta cũng từng phách lối như mi, nhưng bây giờ, hầy... Khuyên mi một câu, lo đầu hàng cho lẹ đi, bằng không đợi đại ca ta gọi người đến thì mi hết đường sống. Ta cho mi hay, muội muội của huynh ấy xấu tính gần chết, gặp phải nàng ấy thì mi với cả cái Chân Yêu tộc kia cũng xong đời!"

Cô gái áo bào đen chỉ lạnh lùng đáp: “Vậy sao?"

Tiểu Tịnh thở dài: “Đúng là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ mà”.

Rồi cô bé bước tới, tung cú đấm về phía cô gái áo bào đen.

Cú đấm khiến không gian bốn bề hóa thành biển máu.

Diệp Huyên thì cau mày khi nhận ra mùi của huyết mạch Phong Ma từ Tiểu Tịnh.

Cô gái áo bào đen thấy cú đấm của Tiểu Tịnh thì đanh mặt lại, cả người chuyển động, tay phải hóa thành một cánh tay ầm ầm dộng ra một cú đấm.

Ruỳnh!

Huyết quang bùng nổ. Tiểu Tịnh và cô gái áo bào đen cùng lui bước. Gương mặt Tiểu Tịnh vặn vẹo khi dừng lại, cả người tỏa ra ác khí.

Cô bé đánh tới phát giận rồi!

Cô gái áo bào đen cũng nổi đóa, lạnh lùng nói với Tiểu Tịnh: “Ta sẽ đạp vỡ đầu mi!"

Rồi nói với Diệp Huyên: “Cả ngươi nữa!"

Diệp Huyên chỉ đáp: “Chả sợ”.

Thấy nàng ta nhìn mình chằm chằm, hắn nói: “Chả sợ thật… Ta không biết vì sao nữa, nhưng mà cứ là thong dong thế đấy, tức chưa?"
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Vạn cổ đệ nhất kiếm
  • Rùa già nghìn năm
Vạn cổ đệ nhất kiếm
  • 5.00 star(s)
  • Rùa già nghìn năm
Đệ nhất kiếm thần convert
  • 5.00 star(s)
  • Thanh Loan Phong Thượng

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom