Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 5698-5701
Chương 5698: Tiêu diệt Chân Yêu tộc!
Chưa từng nghe nói tới!
Diệp Huyên thầm thở dài!
Thanh Nhi, phụ thân và đại ca thảm quá!
Có khi bọn họ còn không nổi tiếng bằng hắn nữa!
Lúc này, người đàn ông mặt nạ kia lại nói: “Ngươi có biết nhóm lính đánh thuê Thần Chủ không? Đó là …”
Lúc này, Diệp Huyên đột nhiên vung tay chém tới một kiếm.
Xoẹt!
Đầu của người đàn ông lập tức rơi xuống!
Máu tươi văng xa mấy trượng!
Diệp Huyên bình tĩnh nói: “Ta không có hứng thú được biết!”
Dứt lời, hắn xoay người nhìn về phía ông lão kia, ông lão vội vàng nói: “Ta có thể giúp ngươi chuyển lời cho nhóm lính đánh thuê Thần Chủ!”
Diệp Huyên bình tĩnh nói: “Được! Chuyển lời cho nhóm trưởng của các ngươi, nói là đừng đến làm phiền ta nữa, nếu không, ta sẽ tiêu diệt nhóm lính đánh thuê Thần Chủ của các người đấy!”
Ông lão nhìn Diệp Huyên: “Chắc chắn sẽ chuyển lời!”
Nói xong, ông ta xoay người biến mất ở cuối tinh không.
Sau khi ông lão rời đi, Diệp Huyên xoay người nhìn về phía Đồ ở cách đó không xa: “Đi đến Chân Yêu tộc thôi!”
Đồ cười nói: “Hay là ta đi một mình thôi?”
Diệp Huyên thắc mắc: “Vì sao?”
Đồ khẽ mỉm cười: “Đẫm máu lắm, huynh đừng xem thì hơn!”
Diệp Huyên lắc đầu cười khẽ: “Đi cùng nhau!”
Đồ gật nhẹ đầu: “Thế cũng được!”
Nói xong, hai huynh muội biến thành hai tia kiếm quang biến mất ở cuối tinh không.
…
Không lâu sau đó, Diệp Huyên và Đồ đã đến Chân Yêu tộc!
Chuyện Chân Yêu tộc bỏ tiền thuê người giết hắn, đương nhiên hắn sẽ không bỏ qua một cách dễ dàng như thế. Diệp Huyên hắn cũng không phải là thần thánh, ngươi muốn hại ta, thì ta cũng sẽ không nhân từ với ngươi!
Nhân từ là phải suy xét với con người!
Tốc độ của hai huynh muội rất nhanh, chẳng mấy chốc đã đến Chân Yêu tộc, vừa mới đến, mấy trăm hơi thở mạnh mẽ đã bao phủ lấy hắn và Thanh Nhi!
Lúc này, Tộc trưởng Chân Yêu tộc đột nhiên xuất hiện trước mặt hai người.
Tộc trưởng Chân Yêu tộc nhìn Diệp Huyên: “Xem ra nhóm lính đánh thuê Thần Chủ thất bại rồi!”
Diệp Huyên gật đầu: “Đúng thế!”
Tộc trưởng Chân Yêu tộc nhìn chằm chằm Diệp Huyên: “Vậy ngươi muốn giải quyết thế nào đây?”
Diệp Huyên quay đầu nhìn về phía Đồ: “Thanh Nhi, muội cứ thoải mái phát huy!”
Đồ gật đầu, sau đó, nàng ấy xông về phía trước, Tộc trưởng Chân Yêu tộc kia còn chưa kịp phản ứng đã bị một bàn tay nắm lấy cổ họng.
Thấy thế, những cường giả Chân Yêu tộc xung quanh đều thay đổi sắc mặt, nhanh chóng xông về phía Đồ!
Tộc trưởng Chân Yêu tộc kia cũng nhìn Đồ bằng ánh mắt khó tin, nàng ta đang định cất lời thi Đồ đột nhiên nắm chặt lấy cổ họng nàng ta, đập mạnh một phát xuống dưới!
Ầm!
Thời không vỡ nát, Tộc trưởng Chân Yêu tộc kia bị đập thành một vũng máu.
Các cường giả của Chân Yêu tộc hoá đá ngay tại chỗ!
Chết rồi?
Tộc trưởng cứ thế chết rồi ư?
Lúc này, Đồ xoay người nhìn về phía đám cường giả Chân Yêu tộc bên cạnh, sau đó, nàng ấy xông lên.
Thấy thế, sắc mặt các cường giả Chân Yêu tộc lập tức thay đổi!
Diệp Huyên xoay người đi sang một bên!
Bên ngoài, không lâu sau đó, Đồ chậm rãi bước ra.
Diệp Huyên nhìn về phía Đồ, nàng ấy cười nói: “Giải quyết xong rồi!”
Dứt lời, nàng ấy mở lòng bàn tay, một chiếc nhẫn chứa đồ chậm rãi bay đến trước mặt Diệp Huyên: “Tất cả bảo vật của Chân Yêu tộc đều ở đây!”
Diệp Huyên nhìn thoáng qua, trong nhẫn chứa đồ có hơn ba tỷ Bà Sa Tinh, ngoài ra còn có một số bảo vật nữa.
Diệp Huyên gật đầu, hắn nhận lấy nhẫn chứa đồ, Đồ lại nói: “Đi gặp nhóm lính đánh thuê Thần Chủ kia không?”
Diệp Huyên gật đầu: “Cũng được!”
Đồ mỉm cười, sau đó dẫn Diệp Huyên biến mất.
Trong tinh không, Đồ dẫn theo Diệp Huyên ngự kiếm di chuyển trong thời không.
Lần này, hắn không mang theo Tiểu Tháp ra ngoài, vì Tiểu Tháp ở chỗ của Tiểu Tịnh.
Hắn biết, đợi khi hắn trở về, e rằng thực lực của nha đầu này lại đạt tới một trình độ mới!
Thật ra hắn vẫn thấy hơi lo lắng!
Nha đầu này thật sự quá nghịch ngợm!
Sau này nếu hắn không còn ở thư viện nữa, e rằng nha đầu này sẽ thật sự coi trời bằng vung, ai có thể ngăn cản được nàng chứ?
Rất khó tưởng tượng lúc không còn ai có thể áp chế được nha đầu này, nàng sẽ trở thành thế nào…
Không lâu sau đó, Diệp Huyên và Đồ đi tới một vũ trụ tinh không tối tăm!
Diệp Huyên nhìn về phía xa, ở cuối tầm mắt, hắn nhìn thấy một cung điện khổng lồ cao đến vạn trượng, cung điện cực kỳ nguy nga.
Đồ nhìn cung điện, khẽ mỉm cười không nói gì.
Diệp Huyên đột nhiên nói: “Thanh Nhi, mấy năm qua, chắc chắn muội đã gặp rất nhiều nền văn minh cực kỳ thú vị rồi đúng không?”
Đồ gật đầu: “Đúng là thế!”
Diệp Huyên cười nói: “Sau này ta cũng sẽ đi dạo một chút!”
Vũ trụ rộng lớn như thế, không đi dạo quanh thì đúng là quá đáng tiếc!
Đồ cười nói: “Được thôi!”
Sau đó, nàng ấy quay đầu nhìn một vòng, sau đó hỏi: “Ca ca muốn đơn giản một chút, hay phức tạp một chút?”
Diệp Huyên sửng sốt, sau đó hỏi: “Có ý gì?”
Đồ cười giải thích: “Đơn giản chính là đi thẳng đến chỗ nhóm lính đánh thuê Thần chủ, phức tạp là có thể chờ đợi xem sao…”
Diệp Huyên cười nói: “Đương nhiên là chọn cách đơn giản rồi!”
“Đơn giản thôi!”
Đồ gật đầu: “Vậy thì đơn giản!”
Dứt lời, nàng ấy xoay người giẫm chân phải một cái.
Ầm!
Chương 5699: Có thể dời kiếm đi chưa?
Động tác này khiến thời không trong tầm mắt bắt đầu nứt ra, cùng lúc đó, Đồ vung tay áo, một thanh kiếm phá không bay đi.
Oanh!
Kiếm thế vô cùng đáng sợ bao phủ lấy thời không trong phạm vi mấy triệu dặm xung quanh!
Lúc này, tất cả cường giả đều thấy khiếp sợ!
Đồ lạnh lùng nhìn về phía xa: “Lần này đến đây chỉ để tìm nhóm lính đánh thuê Thần Chủ, không liên quan đến những người khác, người của nhóm lính đánh thuê Thần Chủ, các ngươi có thể lăn ra đây chịu chết rồi!”
Nhóm lính đánh thuê Thần Chủ!
Trong bóng tối, vô số cường giả khiếp sợ!
Đây là đến tìm nhóm lính đánh thuê Thần Chủ?
Nhưng không có một ai đáp lại!
Đồ lạnh lùng nói: “Nếu không ra ngoài, vậy ta sẽ huỷ diệt toàn bộ đấy!”
Dứt lời, nàng ấy chợt siết chặt tay phải, phía xa, thanh kiếm kia rung động dữ dội, kiếm thế ngút trời xuất hiện, kiếm thế mạnh mẽ khiến tất cả cường giả đang có mặt thoáng chốc thay đổi sắc mặt!
Lúc này, một ông lão áo đen đột nhiên xuất hiện trước mặt Đồ, ông lão áo đen vội nói: “Cô nương, chúng ta dẫn cô đến chỗ nhóm lính đánh thuê Thần Chủ!”
Đồ nhìn ông lão áo đen: “Được!”
Nghe vậy, ông lão thoáng chốc thở phào nhẹ nhõm, đồng thời trong lòng cũng thấy rất nghi ngờ, đây là cao thủ đến từ đâu vậy?
Không lâu sau đó, dưới sự hướng dẫn của ông lão, Diệp Huyên và Đồ đi tới trước một toà tháp cao vạn trượng!
Ông lão áo đen nói: “Đây là trụ sở chính của nhóm lính đánh thuê Thần Chủ!”
Đồ giơ tay chém ra một kiếm.
Oanh!
Toà tháp cao vạn trượng kia ầm ầm sụp đổ, mấy trăm khí thế mạnh mẽ tán loạn khắp xung quanh.
Nhìn thấy cảnh này, ông lão áo đen vội nói: “Các ngươi nói chuyện với nhau đi!”
Dứt lời, ông ta xoay người biến mất!
Lúc này, một ông lão đột nhiên xuất hiện trước mặt Đồ, lão ta nhìn Đồ: “Không biết cô nương là?”
Nét mặt của Đồ không chút cảm xúc: “Trước đây không lâu, các ngươi đã nhận treo thưởng của Chân Yêu tộc đi giết ca ca của ta, Chân Yêu tộc đã bị ta tiêu diệt! Bây giờ đã đến lượt các ngươi rồi!”
Ông lão cất giọng điệu nặng nề: “Cô nương, hành động đừng tuyệt tình quá, chúng ta…”
Đồ đột nhiên xông về phía trước, vung kiếm chém xuống.
Ầm!
Ông lão lập tức bị đánh thành một đống thịt nát!
Sau đó, Đồ xoay người vung kiếm, chiêu kiếm này khiến mấy trăm cái đầu đồng loạt rời xuống, khung cảnh vô cùng hoành tráng!
Tất cả đều bị giết chết trong nháy mắt!
Không có một lời nói nhảm!
Ra tay thẳng thừng như thế!
Trong bóng tối, vô số cường giả nhìn thấy cảnh này đều mang nét mặt rất khó coi!
Thật sự quá đáng sợ!
Phía xa, trên đỉnh một toà cung điện, một cô gái áo trắng đứng nhìn Đồ, im lặng không nói một lời.
Có một ông lão đứng bên cạnh cô gái, ông lão cúi người hành lễ: “Cung chủ…”
Cô gái lạnh nhạt nói: “Vũ trụ Biên Duyên xuất hiện cường giả như thế từ bao giờ vậy?”
Ông lão lắc đầu: “Không biết! Người của chúng không điều tra được tin tức gì về người này cả! Còn thiếu niên bên cạnh nàng… Người này là người được Đạo Môn Chi Chủ chọn!”
Chủ nhân bút Đại đạo!
Cô gái áo trắng cau mày: “Ông ta chọn?”
Ông lão gật đầu: “Đúng thế!”
Cô gái im lặng.
Đạo Cung và Đạo Môn có quan hệ khá sâu xa, nhưng Đạo Cung cũng không trực thuộc Đạo Môn!
Cô gái nói: “Nữ nhân kia không có ở đây à?”
Ông lão lắc đầu: “Không có!”
Cô gái giễu cợt: “Chạy cũng nhanh đó, đi nhắc nhở cô nương kia đi!”
Ông lão gật đầu, xoay người rời đi, lúc xuất hiện một lần nữa, lão ta đã ở trước mặt Đồ. Đồ nhìn ông lão, sắc mặt lão ta nhất thời thay đổi, vội nói: “Cô nương, nhóm trưởng của nhóm lính đánh thuê Thần Chủ không ở trong tháp!”
Nhóm trưởng!
Đồ nhíu mày: “Người này đang ở đâu?”
Ông lão nghiêm túc đáp: “Không biết!”
Đồ nhìn lão ta, không nói một lời.
Ông lão cười khổ: “Ta thật sự không biết!”
Đồ gật đầu: “Ta tin ông, vậy ông có biết phải làm sao mới tìm được nàng không?”
Ông lão hơi do dự, sau đó đáp: “Tạm thời có lẽ là không thể tìm thấy! Chắc chắn vì nàng ta biết cô nương quá mạnh, cho nên trốn mất rồi!”
Trốn!
Đồ cau mày.
Ông lão nhìn Đồ, sau đó nói: “Các cô có thể đi tìm Mật Võng, đây là một tổ chức tình báo, bọn họ rất đông người, không có tin tức gì mà bọn họ không biết cả!”
Đồ hỏi: “Đến đó bằng cách nào?”
Ông lão vội nói: “Để ta dẫn hai người đi!”
Đồ gật đầu: “Vậy thì làm phiền rồi!”
Ông lão vội cười nói: “Không dám!”
Dứt lời, lão ta xoay người rời đi.
Đồ nhìn thoáng qua Diệp Huyên: “Đi thôi!”
Diệp Huyên gật đầu.
Hai huynh muội đi theo ông lão đến trước một căn nhà tối, ông lão nói: “Cho gặp lão đại của các ngươi!”
Trong nhà tối nhỏ có một giọng nói vang lên: “Lão đại không tiếp khách!”
Nét mặt ông lão không chút cảm xúc: “Cô nương này vừa mới tiêu diệt nhóm lính đánh thuê Thần Chủ, nàng muốn gặp lão đại của các ngươi, các ngươi có muốn suy nghĩ lại không?”
Một lát sau, giọng nói kia chợt vang lên: “Mời cô nương vào trong!”
Cứ thế, ba người bước vào căn nhà tối, căn nhà rất nhỏ, cũng rất tối, ba người đi vào khiến bên trong trở nên chật chội. Thanh Nhi lập tức nhíu mày, nàng ấy vung tay chém một kiếm!
Oanh!
Toàn bộ căn nhà tối lập tức nát tan!
Trước mặt ba người là một người đàn ông trung niên đang ngồi!
Đồ nhìn người đàn ông trung niên trước mặt: “Không ngại chứ?”
Cổ họng của người đàn ông lăn lộn, sau đó cất lời: “Không… Không ngại…”
Thanh Nhi gật đầu, không nói gì thêm.
Người đàn ông trung niên chỉ vào thanh kiếm đang chĩa vào giữa chân mày ông ta, run rẩy hỏi: “Có thể dời kiếm đi chưa?”
Mọi người: “…”
Chương 5700: Vũ Trụ Thư!
Đồ thu hồi kiếm, sau đó nói: “Nhóm trưởng của nhóm lính đánh thuê Thần Chủ đang ở đâu?”
Người đàn ông trung niên trầm giọng nói: “Cô nương, cô đến muộn một bước rồi!”
Đồ hơi nhíu mày: “Có ý gì?”
Người đàn ông cười khổ: “Cách đây không lâu, nhóm trưởng của nhóm lính đánh thuê Thần Chủ đã rời khỏi vũ trụ Biên Duyên!”
Rời khỏi rồi!
Đồ nhìn chằm chằm người đàn ông: “Đi đâu?”
“Việc này…”
Người đàn ông hơi do dự.
Xoẹt!
Một thanh kiếm đâm thẳng vào giữa chân mày người đàn ông mà không hề báo trước!
Ông lão ở bên cạnh nhìn thấy cảnh này thì mí mắt khẽ giật!
Người này đúng là quá nóng tính!
Đồ nhìn người đàn ông trung niên: “Các người là một tổ chức ngầm, chắc là giàu lắm!”
Nghe thấy lời của Đồ, sắc mặt người đàn ông trung niên thoáng chốc thay đổi: “Cô nương, cô làm như thế là không có đạo đức!”
Ông lão ở bên cạnh khẽ thở dài, thầm nói ngu như lợn!
Đại ca à!
Ngươi còn chưa nhìn rõ vấn đề ư?
Người trước mắt không phải là một kẻ hiền lành đâu!
Nhóm lính đánh thuê Thần Chủ cũng bị tiêu diệt cả rồi!
Thật ra lão ta biết rõ người của Mật Võng này giấu diếm là vì muốn mặc cả, việc này không sai, nhưng ngươi cũng phải xem tình hình thực tế chứ!
Bây giờ, rõ ràng cô nương này đang tức giận, mặc cả vào lúc này chẳng phải là đang gợi đòn sao?
Quả nhiên lúc nghe thấy lời của người đàn ông trung niên, ánh mắt của Đồ trở nên lạnh lẽo, nàng ấy lại vung tay.
Xoẹt!
Đầu của người đàn ông lập tức rơi xuống!
Máu tươi bắn tung toé!
Sau đó, Đồ đột nhiên xoay người nhìn về một nơi nào đó, sau đó, nàng ấy đâm ra một kiếm!
Vụt!
Thời không phía xa đột nhiên nứt ra, tiếp theo thì có một bóng người bay ra!
Là một người áo đen!
Người áo đen vội nói: “Cô nương, chúng ta đồng ý giúp cô tìm nhóm trưởng của nhóm lính đánh thuê Thần Chủ…”
Đồ bình tĩnh đáp: “Không cần nữa!”
Dứt lời, nàng ấy vung kiếm!
Xoẹt!
Người áo đen kia lập tức bị giết chết!
Ông lão ở bên cạnh nhìn thoáng qua Đồ, vội vàng di chuyển đến gần Diệp Huyên!
Lúc này, Đồ lại quan sát xung quanh một lần nữa, sau đó, nàng ấy vung tay chém ra một kiếm!
Vụt!
Một tia kiếm quang loé lên!
Trong nháy mắt, mười mấy tiếng kêu thảm thiết và thê lương vang lên khắp thời không xung quanh!
Ông lão ở bên cạnh Diệp Huyên hơi do dự, sau đó hỏi: “Công tử, cậu không ngăn nàng lại sao?”
Diệp Huyên nhìn Đồ phía xa, sau đó đáp: “Ông nói gì? Ta không nghe thấy!”
Ông lão ngạc nhiên nhìn Diệp Huyên, cảm thấy mơ hồ.
Lúc này, Đồ đi tới trước mặt Diệp Huyên: “Huynh có sợ nhóm trưởng của nhóm lính đánh thuê Thần Chủ kia không?”
Diệp Huyên lắc đầu.
Đồ khẽ mỉm cười: “Vậy thì được!”
Diệp Huyên nhẹ giọng hỏi: “Phải đi rồi sao?”
Đồ lắc đầu: “Ta sẽ ở cạnh huynh một lúc nữa!”
Diệp Huyên cười đáp: “Được!”
Đồ quay đầu nhìn ông lão bên cạnh: “Chúng ta muốn đến Đạo Cung của các ông xem thử, được chứ?”
Đạo Cung!
Ông lão sửng sốt, sau đó hỏi: “Tiền bối biết Đạo Cung à?”
Đồ bình tĩnh đáp: “Lúc đến có gặp, muốn đi tham quan, được không?”
Ông lão hơi chần chừ, sau đó nói: “Việc này… Ta phải hỏi ý kiến Cung chủ!”
Đồ gật đầu: “Được!”
Nghe vậy, ông lão thở phào nhẹ nhõm!
Thật ra lão ta biết chắc chắn Cung chủ sẽ không từ chối, nhưng lão ta không thể tự tiện đồng ý được!
Nếu không sẽ rất dễ gánh tội!
Ông lão vội liên hệ với Cung chủ, một lát sau, lão ta nhìn về phía Đồ: “Cô nương, Cung chủ nói hoan nghênh!”
Đồ cười đáp: “Vậy thì cảm ơn!”
Nói xong, nàng ấy quay đầu nhìn về phía Diệp Huyên: “Đi dạo một chút!”
Diệp Huyên cười đáp: “Được!”
Dưới sự dẫn đường của ông lão, hai người đi đến Đạo Cung.
Đứng trước Đạo Cung, Diệp Huyên hơi cảm thán, Đạo Cung này đúng là nguy nga!
Lúc này, một cô gái mặc cung trang chậm rãi bước ra!
Cô gái vóc người thon dài, đặc biệt là đôi chân! Vẻ ngoài uyển chuyển, dung mạo tuyệt trần, có thể nói là nghiêng nước nghiêng thành!
Người này chính là Cung chủ của Đạo Cung!
Cô gái chậm rãi đi tới trước mặt Đồ và Diệp Huyên, cười nói: “Đạo Cung hoan nghênh hai vị!”
Đồ nhìn Cung chủ: “Ta có thể đi tới tầng cao nhất xem thử không?”
Đầu tiên, Cung chủ thoáng sửng sốt, sau đó thì cười nói: “Đương nhiên rồi! Hai vị đi theo ta!”
Dứt lời, nàng ta xoay người đi về phía cung điện!
Sau khi tiến vào cung điện, Diệp Huyên phát hiện một pho tượng, pho tượng này là một ông lão mặc đạo bào, tay cầm phất trần, khuôn mặt tươi cười.
Diệp Huyên hơi tò mò: “Cô nương, đây là?”
Cô nương!
Nghe thấy lời của Diệp Huyên, Cung chủ thoáng ngây người, sau đó cười đáp: “Đây là sư tổ của Đạo Cung ta – Đạo Lăng Tử!”
Đạo Lăng Tử!
Diệp Huyên chợt hỏi: “Đạo Cung và Đạo Môn có quan hệ gì không?”
Cung chủ gật đầu: “Năm đó sư tổ từng được chủ nhân bút Đại đạo chỉ bảo! Nhưng Đạo Cung là Đạo Cung, Đạo Môn là Đạo Môn!”
Diệp Huyên gật đầu.
Trong lúc nói chuyện, mọi người đã đi tới tầng cao nhất, trong một lầu các của tầng cao nhất, Diệp Huyên nhìn thấy một bệ đá, trên bệ đá đặt một quyển cổ tịch màu đen rất dày.
Đồ cũng ngay lập tức chú ý đến quyển cổ tịch này!
Cung chủ nhìn thoáng qua Đồ, không nói gì.
Đồ chậm rãi đi tới trước bệ đá, nàng ấy nhìn quyển cổ tịch kia, sau đó nói: “Đây là Vũ Trụ Thư!”
Vũ Trụ Thư!
Nghe thấy lời của Đồ, sắc mặt Cung chủ thoáng chốc thay đổi!
Diệp Huyên hơi tò mò: “Vũ Trụ Thư là gì?”
Đồ cười nói: “Một quyển sách tuyệt vời mà chủ nhân bút Đại đạo biên soạn, trong đó có một công pháp, một thần thông, một huyền kỹ!”
Diệp Huyên hỏi: “Lợi hại lắm à?”
Đồ cười nói: “Rất phù hợp với huynh bây giờ!”
Diệp Huyên chớp mắt, sau đó quay đầu nhìn về phía Cung chủ bên cạnh, Cung chủ im lặng không nói một lời.
Diệp Huyên cười nói: “Cô nương yên tâm, ta không phải giặc cướp, sẽ không cướp nó đi đâu!”
Cung chủ gật đầu: “Thế thì được!”
Đồ lắc đầu: “Đạo Cung không mở quyển sách này ra được!”
Dứt lời, nàng ấy nhìn về phía Cung chủ: “Ta nói có đúng không?”
Cung chủ gật đầu: “Phải!”
Không mở ra được!
Diệp Huyên nhíu mày, hắn chậm rãi đi tới trước quyển Vũ Trụ Thư kia, muốn thử một chút, nhưng lúc này, Đồ lại ngăn cản hắn.
Đồ cười nói: “Huynh có thể thương lượng với cô nương này!”
Thương lượng!
Chương 5701: Cậu giữ nó đi
Diệp Huyên chớp mắt: “Ta có thể mở nó ra sao?”
Đồ cười đáp: “Chắc là có thể!”
Diệp Huyên ngẫm nghĩ, sau đó quay đầu nhìn Cung chủ bên cạnh: “Cung chủ, đến tận bây giờ, đã có ai mở quyển sách này được chưa?”
Cung chủ nhìn Diệp Huyên: “Chưa từng!”
Diệp Huyên cười nói: “Nếu ta có thể mở, thì có thể chia sẻ không?”
Cung chủ im lặng!
Chia sẻ!
Thật ra thì nàng ta không muốn lắm, vì đây là lá bài tẩy của Đạo Cung, tuỳ tiện đưa cho người khác như thế… Nhưng suy đi nghĩ lại, nếu không thể mở, thì quyển sách này còn có giá trị gì nữa?
Vả lại nếu người phụ nữ bên cạnh muốn cướp, ai có thể ngăn cản nàng ấy chứ?
Không một ai cả!
Nghĩ vậy, Cung chủ thầm thở dài, sau đó nói: “Diệp công tử, nếu cậu có thể mở, Đạo Cung ta sẵn lòng chia sẻ Vũ Trụ Thư này với cậu!”
Diệp Huyên cười nói: “Vậy để ta thử xem!”
Dứt lời, hắn xoay người cầm lấy Vũ Trụ Thư, nhưng hắn chợt phát hiện là hắn không mở ra được!
Diệp Huyên nhìn về phía Đồ, Đồ cười nói: “Uy hiếp nó!”
Uy hiếp nó!
Diệp Huyên ngẫm nghĩ, sau đó lấy đạo ấn ra, hắn điều động đạo ấn, một lực lượng thần bí lập tức được truyền vào trong quyển Vũ Trụ Thư kia, sau đó, quyển sách khẽ rung lên.
Nhìn thấy cảnh này, Cung chủ híp mắt lại!
Lúc này, Vũ Trụ Thư đột nhiên lên tiếng: “Ngươi không phải chủ nhân!”
Sau đó, nó hoàn toàn im lặng.
Thấy thế, Diệp Huyên sửng sốt.
Đồ nhìn quyển sách kia, sau đó nói: “Để ta!”
Dứt lời, nàng ấy cầm quyển sách kia lên rồi biến mất!
Diệp Huyên sửng sốt!
Sắc mặt của Cung chủ cũng hơi thay đổi, nàng ta vội vàng nhìn về phía Diệp Huyên, Diệp Huyên cười ngượng ngùng: “Cung chủ yên tâm, Thanh Nhi sẽ không lấy nó chạy mất đâu!”
Cung chủ gật đầu: “Được!”
Lúc này, Đồ lại xuất hiện, Diệp Huyên tỉ mỉ phát hiện, bên ngoài Vũ Trụ Thư có thêm mấy chục vết kiếm!
Đồ đưa Vũ Trụ Thư đến trước mặt Diệp Huyên: “Bây giờ thử xem!”
Diệp Huyên nhận lấy Vũ Trụ Thư, sau đó mở ra, lần này rất dễ dàng, Vũ Trụ Thư lập tức mở ra. Tiếp đó, vô số văn tự cổ lập tức tràn vào giữa chân mày của Diệp Huyên!
Đồ nói đúng, trong quyển sách tuyệt diệu này có một quyền tâm pháp, một thuật thần thông và một huyền kỹ vô cùng mạnh mẽ!
Tâm pháp tên là: Tâm pháp Vũ Trụ!
Biến vũ trụ thành bản thân, luyện hoá vũ trụ, điều kinh khủng của công pháp này chính là không có giới hạn!
Không có giới hạn!
Thật sự quá kinh khủng!
Thuật thần thông kia cũng rất đáng sợ, có tên là thần thông Huyền, tác dụng là kích hoạt tiềm lực ẩn giấu bên trong cơ thể, khiến bản thân đạt tới một trạng thái đặc biệt, cũng chính là trạng thái “Huyền Thần”. Sau khi tiến vào trạng thái Huyền Thần, bản thân có thể cuồn cuộn không ngừng lấy được linh khí của tất cả các vũ trụ. Chỉ cần không chết, vũ trụ sẽ liên tục cung cấp linh khí cho người tu luyện. Mà năng lực này có một điều đáng sợ nhất, đó chính là khả năng chữa lành!
Nói một cách khác, cái này cũng giống như một loạt Bất Tử Chi Thân đặc biệt!
Hơn nữa còn không hề có tác dụng phụ!
Không có tác dụng phụ thì lại càng đáng sợ hơn!
Cuối cùng là Huyền Thần kỹ, Huyền Thần kỹ này cũng rất mạnh, có thể mượn Siêu Thời Không Chi Lực để áp chế thời không Duy Độ!
Khác với phương pháp gấp, Huyền Thần kỹ này áp chế toàn bộ Duy Độ siêu thời không!
Có thể nói, chỉ cần đối phương không tiến vào thời không Ám giới, thì gần như là phải chết chắc!
Diệp Huyên im lặng!
Không thể không nói, Vũ Trụ Thư này thật sự rất kinh khủng!
Lúc này, Cung chủ ở bên cạnh chợt lên tiếng: “Diệp công tử…”
Nghe vậy, Diệp Huyên hoàn hồn, hắn nhìn về phía Cung chủ, cười khẽ, sau đó đưa Vũ Trụ Thư cho nàng ta: “Vật về chủ cũ!”
Vật về chủ cũ!
Thấy Diệp Huyên đồng ý trả lại, Cung chủ nhất thời thở phào nhẹ nhõm, nàng ta mở ra xem, chẳng mấy chốc, sắc mặt nàng ta trở nên vô cùng nặng nề. Nhưng ngay sau đó, vẻ nặng nề này lại trở thành mừng rỡ!
Năm đó sở dĩ Đạo Lăng Tử vô địch thế gian cũng là vì lấy được Vũ Trụ Thư từ chủ nhân bút Đại đạo. Tiếc là từ sau ông ta, người đời sau của Đạo Cung đều không thể mở quyển Vũ Trụ Thư này ra!
Mà hiện tại, nó đã được mở ra rồi!
Nàng ta biết, nàng ta sắp phất lên!
Cung chủ cất Vũ Trụ Thư đi, sau đó nhìn về phía Diệp Huyên: “Đa tạ Diệp công tử!”
Diệp Huyên cười đáp: “Là ta phải cảm ơn cô mới đúng!”
Vũ Trụ Thư kia cũng rất có lợi với hắn!
Cung chủ khẽ mỉm cười: “Đôi bên cùng có lợi!”
Diệp Huyên gật đầu, cười nói: “Đúng thế!”
Lúc này, một hơi thở đáng sợ đột nhiên xuất hiện từ bên ngoài Đạo Cung: “Ha ha ha… Cuối cùng Vũ Trụ Thư cũng được mở ra rồi!”
Nghe vậy, con ngươi Cung chủ chợt co lại: “Là hắn…”
Dứt lời, nàng ta thẳng thừng đưa Vũ Trụ Thư trong tay cho Diệp Huyên: “Cậu giữ nó đi!”
Chưa từng nghe nói tới!
Diệp Huyên thầm thở dài!
Thanh Nhi, phụ thân và đại ca thảm quá!
Có khi bọn họ còn không nổi tiếng bằng hắn nữa!
Lúc này, người đàn ông mặt nạ kia lại nói: “Ngươi có biết nhóm lính đánh thuê Thần Chủ không? Đó là …”
Lúc này, Diệp Huyên đột nhiên vung tay chém tới một kiếm.
Xoẹt!
Đầu của người đàn ông lập tức rơi xuống!
Máu tươi văng xa mấy trượng!
Diệp Huyên bình tĩnh nói: “Ta không có hứng thú được biết!”
Dứt lời, hắn xoay người nhìn về phía ông lão kia, ông lão vội vàng nói: “Ta có thể giúp ngươi chuyển lời cho nhóm lính đánh thuê Thần Chủ!”
Diệp Huyên bình tĩnh nói: “Được! Chuyển lời cho nhóm trưởng của các ngươi, nói là đừng đến làm phiền ta nữa, nếu không, ta sẽ tiêu diệt nhóm lính đánh thuê Thần Chủ của các người đấy!”
Ông lão nhìn Diệp Huyên: “Chắc chắn sẽ chuyển lời!”
Nói xong, ông ta xoay người biến mất ở cuối tinh không.
Sau khi ông lão rời đi, Diệp Huyên xoay người nhìn về phía Đồ ở cách đó không xa: “Đi đến Chân Yêu tộc thôi!”
Đồ cười nói: “Hay là ta đi một mình thôi?”
Diệp Huyên thắc mắc: “Vì sao?”
Đồ khẽ mỉm cười: “Đẫm máu lắm, huynh đừng xem thì hơn!”
Diệp Huyên lắc đầu cười khẽ: “Đi cùng nhau!”
Đồ gật nhẹ đầu: “Thế cũng được!”
Nói xong, hai huynh muội biến thành hai tia kiếm quang biến mất ở cuối tinh không.
…
Không lâu sau đó, Diệp Huyên và Đồ đã đến Chân Yêu tộc!
Chuyện Chân Yêu tộc bỏ tiền thuê người giết hắn, đương nhiên hắn sẽ không bỏ qua một cách dễ dàng như thế. Diệp Huyên hắn cũng không phải là thần thánh, ngươi muốn hại ta, thì ta cũng sẽ không nhân từ với ngươi!
Nhân từ là phải suy xét với con người!
Tốc độ của hai huynh muội rất nhanh, chẳng mấy chốc đã đến Chân Yêu tộc, vừa mới đến, mấy trăm hơi thở mạnh mẽ đã bao phủ lấy hắn và Thanh Nhi!
Lúc này, Tộc trưởng Chân Yêu tộc đột nhiên xuất hiện trước mặt hai người.
Tộc trưởng Chân Yêu tộc nhìn Diệp Huyên: “Xem ra nhóm lính đánh thuê Thần Chủ thất bại rồi!”
Diệp Huyên gật đầu: “Đúng thế!”
Tộc trưởng Chân Yêu tộc nhìn chằm chằm Diệp Huyên: “Vậy ngươi muốn giải quyết thế nào đây?”
Diệp Huyên quay đầu nhìn về phía Đồ: “Thanh Nhi, muội cứ thoải mái phát huy!”
Đồ gật đầu, sau đó, nàng ấy xông về phía trước, Tộc trưởng Chân Yêu tộc kia còn chưa kịp phản ứng đã bị một bàn tay nắm lấy cổ họng.
Thấy thế, những cường giả Chân Yêu tộc xung quanh đều thay đổi sắc mặt, nhanh chóng xông về phía Đồ!
Tộc trưởng Chân Yêu tộc kia cũng nhìn Đồ bằng ánh mắt khó tin, nàng ta đang định cất lời thi Đồ đột nhiên nắm chặt lấy cổ họng nàng ta, đập mạnh một phát xuống dưới!
Ầm!
Thời không vỡ nát, Tộc trưởng Chân Yêu tộc kia bị đập thành một vũng máu.
Các cường giả của Chân Yêu tộc hoá đá ngay tại chỗ!
Chết rồi?
Tộc trưởng cứ thế chết rồi ư?
Lúc này, Đồ xoay người nhìn về phía đám cường giả Chân Yêu tộc bên cạnh, sau đó, nàng ấy xông lên.
Thấy thế, sắc mặt các cường giả Chân Yêu tộc lập tức thay đổi!
Diệp Huyên xoay người đi sang một bên!
Bên ngoài, không lâu sau đó, Đồ chậm rãi bước ra.
Diệp Huyên nhìn về phía Đồ, nàng ấy cười nói: “Giải quyết xong rồi!”
Dứt lời, nàng ấy mở lòng bàn tay, một chiếc nhẫn chứa đồ chậm rãi bay đến trước mặt Diệp Huyên: “Tất cả bảo vật của Chân Yêu tộc đều ở đây!”
Diệp Huyên nhìn thoáng qua, trong nhẫn chứa đồ có hơn ba tỷ Bà Sa Tinh, ngoài ra còn có một số bảo vật nữa.
Diệp Huyên gật đầu, hắn nhận lấy nhẫn chứa đồ, Đồ lại nói: “Đi gặp nhóm lính đánh thuê Thần Chủ kia không?”
Diệp Huyên gật đầu: “Cũng được!”
Đồ mỉm cười, sau đó dẫn Diệp Huyên biến mất.
Trong tinh không, Đồ dẫn theo Diệp Huyên ngự kiếm di chuyển trong thời không.
Lần này, hắn không mang theo Tiểu Tháp ra ngoài, vì Tiểu Tháp ở chỗ của Tiểu Tịnh.
Hắn biết, đợi khi hắn trở về, e rằng thực lực của nha đầu này lại đạt tới một trình độ mới!
Thật ra hắn vẫn thấy hơi lo lắng!
Nha đầu này thật sự quá nghịch ngợm!
Sau này nếu hắn không còn ở thư viện nữa, e rằng nha đầu này sẽ thật sự coi trời bằng vung, ai có thể ngăn cản được nàng chứ?
Rất khó tưởng tượng lúc không còn ai có thể áp chế được nha đầu này, nàng sẽ trở thành thế nào…
Không lâu sau đó, Diệp Huyên và Đồ đi tới một vũ trụ tinh không tối tăm!
Diệp Huyên nhìn về phía xa, ở cuối tầm mắt, hắn nhìn thấy một cung điện khổng lồ cao đến vạn trượng, cung điện cực kỳ nguy nga.
Đồ nhìn cung điện, khẽ mỉm cười không nói gì.
Diệp Huyên đột nhiên nói: “Thanh Nhi, mấy năm qua, chắc chắn muội đã gặp rất nhiều nền văn minh cực kỳ thú vị rồi đúng không?”
Đồ gật đầu: “Đúng là thế!”
Diệp Huyên cười nói: “Sau này ta cũng sẽ đi dạo một chút!”
Vũ trụ rộng lớn như thế, không đi dạo quanh thì đúng là quá đáng tiếc!
Đồ cười nói: “Được thôi!”
Sau đó, nàng ấy quay đầu nhìn một vòng, sau đó hỏi: “Ca ca muốn đơn giản một chút, hay phức tạp một chút?”
Diệp Huyên sửng sốt, sau đó hỏi: “Có ý gì?”
Đồ cười giải thích: “Đơn giản chính là đi thẳng đến chỗ nhóm lính đánh thuê Thần chủ, phức tạp là có thể chờ đợi xem sao…”
Diệp Huyên cười nói: “Đương nhiên là chọn cách đơn giản rồi!”
“Đơn giản thôi!”
Đồ gật đầu: “Vậy thì đơn giản!”
Dứt lời, nàng ấy xoay người giẫm chân phải một cái.
Ầm!
Chương 5699: Có thể dời kiếm đi chưa?
Động tác này khiến thời không trong tầm mắt bắt đầu nứt ra, cùng lúc đó, Đồ vung tay áo, một thanh kiếm phá không bay đi.
Oanh!
Kiếm thế vô cùng đáng sợ bao phủ lấy thời không trong phạm vi mấy triệu dặm xung quanh!
Lúc này, tất cả cường giả đều thấy khiếp sợ!
Đồ lạnh lùng nhìn về phía xa: “Lần này đến đây chỉ để tìm nhóm lính đánh thuê Thần Chủ, không liên quan đến những người khác, người của nhóm lính đánh thuê Thần Chủ, các ngươi có thể lăn ra đây chịu chết rồi!”
Nhóm lính đánh thuê Thần Chủ!
Trong bóng tối, vô số cường giả khiếp sợ!
Đây là đến tìm nhóm lính đánh thuê Thần Chủ?
Nhưng không có một ai đáp lại!
Đồ lạnh lùng nói: “Nếu không ra ngoài, vậy ta sẽ huỷ diệt toàn bộ đấy!”
Dứt lời, nàng ấy chợt siết chặt tay phải, phía xa, thanh kiếm kia rung động dữ dội, kiếm thế ngút trời xuất hiện, kiếm thế mạnh mẽ khiến tất cả cường giả đang có mặt thoáng chốc thay đổi sắc mặt!
Lúc này, một ông lão áo đen đột nhiên xuất hiện trước mặt Đồ, ông lão áo đen vội nói: “Cô nương, chúng ta dẫn cô đến chỗ nhóm lính đánh thuê Thần Chủ!”
Đồ nhìn ông lão áo đen: “Được!”
Nghe vậy, ông lão thoáng chốc thở phào nhẹ nhõm, đồng thời trong lòng cũng thấy rất nghi ngờ, đây là cao thủ đến từ đâu vậy?
Không lâu sau đó, dưới sự hướng dẫn của ông lão, Diệp Huyên và Đồ đi tới trước một toà tháp cao vạn trượng!
Ông lão áo đen nói: “Đây là trụ sở chính của nhóm lính đánh thuê Thần Chủ!”
Đồ giơ tay chém ra một kiếm.
Oanh!
Toà tháp cao vạn trượng kia ầm ầm sụp đổ, mấy trăm khí thế mạnh mẽ tán loạn khắp xung quanh.
Nhìn thấy cảnh này, ông lão áo đen vội nói: “Các ngươi nói chuyện với nhau đi!”
Dứt lời, ông ta xoay người biến mất!
Lúc này, một ông lão đột nhiên xuất hiện trước mặt Đồ, lão ta nhìn Đồ: “Không biết cô nương là?”
Nét mặt của Đồ không chút cảm xúc: “Trước đây không lâu, các ngươi đã nhận treo thưởng của Chân Yêu tộc đi giết ca ca của ta, Chân Yêu tộc đã bị ta tiêu diệt! Bây giờ đã đến lượt các ngươi rồi!”
Ông lão cất giọng điệu nặng nề: “Cô nương, hành động đừng tuyệt tình quá, chúng ta…”
Đồ đột nhiên xông về phía trước, vung kiếm chém xuống.
Ầm!
Ông lão lập tức bị đánh thành một đống thịt nát!
Sau đó, Đồ xoay người vung kiếm, chiêu kiếm này khiến mấy trăm cái đầu đồng loạt rời xuống, khung cảnh vô cùng hoành tráng!
Tất cả đều bị giết chết trong nháy mắt!
Không có một lời nói nhảm!
Ra tay thẳng thừng như thế!
Trong bóng tối, vô số cường giả nhìn thấy cảnh này đều mang nét mặt rất khó coi!
Thật sự quá đáng sợ!
Phía xa, trên đỉnh một toà cung điện, một cô gái áo trắng đứng nhìn Đồ, im lặng không nói một lời.
Có một ông lão đứng bên cạnh cô gái, ông lão cúi người hành lễ: “Cung chủ…”
Cô gái lạnh nhạt nói: “Vũ trụ Biên Duyên xuất hiện cường giả như thế từ bao giờ vậy?”
Ông lão lắc đầu: “Không biết! Người của chúng không điều tra được tin tức gì về người này cả! Còn thiếu niên bên cạnh nàng… Người này là người được Đạo Môn Chi Chủ chọn!”
Chủ nhân bút Đại đạo!
Cô gái áo trắng cau mày: “Ông ta chọn?”
Ông lão gật đầu: “Đúng thế!”
Cô gái im lặng.
Đạo Cung và Đạo Môn có quan hệ khá sâu xa, nhưng Đạo Cung cũng không trực thuộc Đạo Môn!
Cô gái nói: “Nữ nhân kia không có ở đây à?”
Ông lão lắc đầu: “Không có!”
Cô gái giễu cợt: “Chạy cũng nhanh đó, đi nhắc nhở cô nương kia đi!”
Ông lão gật đầu, xoay người rời đi, lúc xuất hiện một lần nữa, lão ta đã ở trước mặt Đồ. Đồ nhìn ông lão, sắc mặt lão ta nhất thời thay đổi, vội nói: “Cô nương, nhóm trưởng của nhóm lính đánh thuê Thần Chủ không ở trong tháp!”
Nhóm trưởng!
Đồ nhíu mày: “Người này đang ở đâu?”
Ông lão nghiêm túc đáp: “Không biết!”
Đồ nhìn lão ta, không nói một lời.
Ông lão cười khổ: “Ta thật sự không biết!”
Đồ gật đầu: “Ta tin ông, vậy ông có biết phải làm sao mới tìm được nàng không?”
Ông lão hơi do dự, sau đó đáp: “Tạm thời có lẽ là không thể tìm thấy! Chắc chắn vì nàng ta biết cô nương quá mạnh, cho nên trốn mất rồi!”
Trốn!
Đồ cau mày.
Ông lão nhìn Đồ, sau đó nói: “Các cô có thể đi tìm Mật Võng, đây là một tổ chức tình báo, bọn họ rất đông người, không có tin tức gì mà bọn họ không biết cả!”
Đồ hỏi: “Đến đó bằng cách nào?”
Ông lão vội nói: “Để ta dẫn hai người đi!”
Đồ gật đầu: “Vậy thì làm phiền rồi!”
Ông lão vội cười nói: “Không dám!”
Dứt lời, lão ta xoay người rời đi.
Đồ nhìn thoáng qua Diệp Huyên: “Đi thôi!”
Diệp Huyên gật đầu.
Hai huynh muội đi theo ông lão đến trước một căn nhà tối, ông lão nói: “Cho gặp lão đại của các ngươi!”
Trong nhà tối nhỏ có một giọng nói vang lên: “Lão đại không tiếp khách!”
Nét mặt ông lão không chút cảm xúc: “Cô nương này vừa mới tiêu diệt nhóm lính đánh thuê Thần Chủ, nàng muốn gặp lão đại của các ngươi, các ngươi có muốn suy nghĩ lại không?”
Một lát sau, giọng nói kia chợt vang lên: “Mời cô nương vào trong!”
Cứ thế, ba người bước vào căn nhà tối, căn nhà rất nhỏ, cũng rất tối, ba người đi vào khiến bên trong trở nên chật chội. Thanh Nhi lập tức nhíu mày, nàng ấy vung tay chém một kiếm!
Oanh!
Toàn bộ căn nhà tối lập tức nát tan!
Trước mặt ba người là một người đàn ông trung niên đang ngồi!
Đồ nhìn người đàn ông trung niên trước mặt: “Không ngại chứ?”
Cổ họng của người đàn ông lăn lộn, sau đó cất lời: “Không… Không ngại…”
Thanh Nhi gật đầu, không nói gì thêm.
Người đàn ông trung niên chỉ vào thanh kiếm đang chĩa vào giữa chân mày ông ta, run rẩy hỏi: “Có thể dời kiếm đi chưa?”
Mọi người: “…”
Chương 5700: Vũ Trụ Thư!
Đồ thu hồi kiếm, sau đó nói: “Nhóm trưởng của nhóm lính đánh thuê Thần Chủ đang ở đâu?”
Người đàn ông trung niên trầm giọng nói: “Cô nương, cô đến muộn một bước rồi!”
Đồ hơi nhíu mày: “Có ý gì?”
Người đàn ông cười khổ: “Cách đây không lâu, nhóm trưởng của nhóm lính đánh thuê Thần Chủ đã rời khỏi vũ trụ Biên Duyên!”
Rời khỏi rồi!
Đồ nhìn chằm chằm người đàn ông: “Đi đâu?”
“Việc này…”
Người đàn ông hơi do dự.
Xoẹt!
Một thanh kiếm đâm thẳng vào giữa chân mày người đàn ông mà không hề báo trước!
Ông lão ở bên cạnh nhìn thấy cảnh này thì mí mắt khẽ giật!
Người này đúng là quá nóng tính!
Đồ nhìn người đàn ông trung niên: “Các người là một tổ chức ngầm, chắc là giàu lắm!”
Nghe thấy lời của Đồ, sắc mặt người đàn ông trung niên thoáng chốc thay đổi: “Cô nương, cô làm như thế là không có đạo đức!”
Ông lão ở bên cạnh khẽ thở dài, thầm nói ngu như lợn!
Đại ca à!
Ngươi còn chưa nhìn rõ vấn đề ư?
Người trước mắt không phải là một kẻ hiền lành đâu!
Nhóm lính đánh thuê Thần Chủ cũng bị tiêu diệt cả rồi!
Thật ra lão ta biết rõ người của Mật Võng này giấu diếm là vì muốn mặc cả, việc này không sai, nhưng ngươi cũng phải xem tình hình thực tế chứ!
Bây giờ, rõ ràng cô nương này đang tức giận, mặc cả vào lúc này chẳng phải là đang gợi đòn sao?
Quả nhiên lúc nghe thấy lời của người đàn ông trung niên, ánh mắt của Đồ trở nên lạnh lẽo, nàng ấy lại vung tay.
Xoẹt!
Đầu của người đàn ông lập tức rơi xuống!
Máu tươi bắn tung toé!
Sau đó, Đồ đột nhiên xoay người nhìn về một nơi nào đó, sau đó, nàng ấy đâm ra một kiếm!
Vụt!
Thời không phía xa đột nhiên nứt ra, tiếp theo thì có một bóng người bay ra!
Là một người áo đen!
Người áo đen vội nói: “Cô nương, chúng ta đồng ý giúp cô tìm nhóm trưởng của nhóm lính đánh thuê Thần Chủ…”
Đồ bình tĩnh đáp: “Không cần nữa!”
Dứt lời, nàng ấy vung kiếm!
Xoẹt!
Người áo đen kia lập tức bị giết chết!
Ông lão ở bên cạnh nhìn thoáng qua Đồ, vội vàng di chuyển đến gần Diệp Huyên!
Lúc này, Đồ lại quan sát xung quanh một lần nữa, sau đó, nàng ấy vung tay chém ra một kiếm!
Vụt!
Một tia kiếm quang loé lên!
Trong nháy mắt, mười mấy tiếng kêu thảm thiết và thê lương vang lên khắp thời không xung quanh!
Ông lão ở bên cạnh Diệp Huyên hơi do dự, sau đó hỏi: “Công tử, cậu không ngăn nàng lại sao?”
Diệp Huyên nhìn Đồ phía xa, sau đó đáp: “Ông nói gì? Ta không nghe thấy!”
Ông lão ngạc nhiên nhìn Diệp Huyên, cảm thấy mơ hồ.
Lúc này, Đồ đi tới trước mặt Diệp Huyên: “Huynh có sợ nhóm trưởng của nhóm lính đánh thuê Thần Chủ kia không?”
Diệp Huyên lắc đầu.
Đồ khẽ mỉm cười: “Vậy thì được!”
Diệp Huyên nhẹ giọng hỏi: “Phải đi rồi sao?”
Đồ lắc đầu: “Ta sẽ ở cạnh huynh một lúc nữa!”
Diệp Huyên cười đáp: “Được!”
Đồ quay đầu nhìn ông lão bên cạnh: “Chúng ta muốn đến Đạo Cung của các ông xem thử, được chứ?”
Đạo Cung!
Ông lão sửng sốt, sau đó hỏi: “Tiền bối biết Đạo Cung à?”
Đồ bình tĩnh đáp: “Lúc đến có gặp, muốn đi tham quan, được không?”
Ông lão hơi chần chừ, sau đó nói: “Việc này… Ta phải hỏi ý kiến Cung chủ!”
Đồ gật đầu: “Được!”
Nghe vậy, ông lão thở phào nhẹ nhõm!
Thật ra lão ta biết chắc chắn Cung chủ sẽ không từ chối, nhưng lão ta không thể tự tiện đồng ý được!
Nếu không sẽ rất dễ gánh tội!
Ông lão vội liên hệ với Cung chủ, một lát sau, lão ta nhìn về phía Đồ: “Cô nương, Cung chủ nói hoan nghênh!”
Đồ cười đáp: “Vậy thì cảm ơn!”
Nói xong, nàng ấy quay đầu nhìn về phía Diệp Huyên: “Đi dạo một chút!”
Diệp Huyên cười đáp: “Được!”
Dưới sự dẫn đường của ông lão, hai người đi đến Đạo Cung.
Đứng trước Đạo Cung, Diệp Huyên hơi cảm thán, Đạo Cung này đúng là nguy nga!
Lúc này, một cô gái mặc cung trang chậm rãi bước ra!
Cô gái vóc người thon dài, đặc biệt là đôi chân! Vẻ ngoài uyển chuyển, dung mạo tuyệt trần, có thể nói là nghiêng nước nghiêng thành!
Người này chính là Cung chủ của Đạo Cung!
Cô gái chậm rãi đi tới trước mặt Đồ và Diệp Huyên, cười nói: “Đạo Cung hoan nghênh hai vị!”
Đồ nhìn Cung chủ: “Ta có thể đi tới tầng cao nhất xem thử không?”
Đầu tiên, Cung chủ thoáng sửng sốt, sau đó thì cười nói: “Đương nhiên rồi! Hai vị đi theo ta!”
Dứt lời, nàng ta xoay người đi về phía cung điện!
Sau khi tiến vào cung điện, Diệp Huyên phát hiện một pho tượng, pho tượng này là một ông lão mặc đạo bào, tay cầm phất trần, khuôn mặt tươi cười.
Diệp Huyên hơi tò mò: “Cô nương, đây là?”
Cô nương!
Nghe thấy lời của Diệp Huyên, Cung chủ thoáng ngây người, sau đó cười đáp: “Đây là sư tổ của Đạo Cung ta – Đạo Lăng Tử!”
Đạo Lăng Tử!
Diệp Huyên chợt hỏi: “Đạo Cung và Đạo Môn có quan hệ gì không?”
Cung chủ gật đầu: “Năm đó sư tổ từng được chủ nhân bút Đại đạo chỉ bảo! Nhưng Đạo Cung là Đạo Cung, Đạo Môn là Đạo Môn!”
Diệp Huyên gật đầu.
Trong lúc nói chuyện, mọi người đã đi tới tầng cao nhất, trong một lầu các của tầng cao nhất, Diệp Huyên nhìn thấy một bệ đá, trên bệ đá đặt một quyển cổ tịch màu đen rất dày.
Đồ cũng ngay lập tức chú ý đến quyển cổ tịch này!
Cung chủ nhìn thoáng qua Đồ, không nói gì.
Đồ chậm rãi đi tới trước bệ đá, nàng ấy nhìn quyển cổ tịch kia, sau đó nói: “Đây là Vũ Trụ Thư!”
Vũ Trụ Thư!
Nghe thấy lời của Đồ, sắc mặt Cung chủ thoáng chốc thay đổi!
Diệp Huyên hơi tò mò: “Vũ Trụ Thư là gì?”
Đồ cười nói: “Một quyển sách tuyệt vời mà chủ nhân bút Đại đạo biên soạn, trong đó có một công pháp, một thần thông, một huyền kỹ!”
Diệp Huyên hỏi: “Lợi hại lắm à?”
Đồ cười nói: “Rất phù hợp với huynh bây giờ!”
Diệp Huyên chớp mắt, sau đó quay đầu nhìn về phía Cung chủ bên cạnh, Cung chủ im lặng không nói một lời.
Diệp Huyên cười nói: “Cô nương yên tâm, ta không phải giặc cướp, sẽ không cướp nó đi đâu!”
Cung chủ gật đầu: “Thế thì được!”
Đồ lắc đầu: “Đạo Cung không mở quyển sách này ra được!”
Dứt lời, nàng ấy nhìn về phía Cung chủ: “Ta nói có đúng không?”
Cung chủ gật đầu: “Phải!”
Không mở ra được!
Diệp Huyên nhíu mày, hắn chậm rãi đi tới trước quyển Vũ Trụ Thư kia, muốn thử một chút, nhưng lúc này, Đồ lại ngăn cản hắn.
Đồ cười nói: “Huynh có thể thương lượng với cô nương này!”
Thương lượng!
Chương 5701: Cậu giữ nó đi
Diệp Huyên chớp mắt: “Ta có thể mở nó ra sao?”
Đồ cười đáp: “Chắc là có thể!”
Diệp Huyên ngẫm nghĩ, sau đó quay đầu nhìn Cung chủ bên cạnh: “Cung chủ, đến tận bây giờ, đã có ai mở quyển sách này được chưa?”
Cung chủ nhìn Diệp Huyên: “Chưa từng!”
Diệp Huyên cười nói: “Nếu ta có thể mở, thì có thể chia sẻ không?”
Cung chủ im lặng!
Chia sẻ!
Thật ra thì nàng ta không muốn lắm, vì đây là lá bài tẩy của Đạo Cung, tuỳ tiện đưa cho người khác như thế… Nhưng suy đi nghĩ lại, nếu không thể mở, thì quyển sách này còn có giá trị gì nữa?
Vả lại nếu người phụ nữ bên cạnh muốn cướp, ai có thể ngăn cản nàng ấy chứ?
Không một ai cả!
Nghĩ vậy, Cung chủ thầm thở dài, sau đó nói: “Diệp công tử, nếu cậu có thể mở, Đạo Cung ta sẵn lòng chia sẻ Vũ Trụ Thư này với cậu!”
Diệp Huyên cười nói: “Vậy để ta thử xem!”
Dứt lời, hắn xoay người cầm lấy Vũ Trụ Thư, nhưng hắn chợt phát hiện là hắn không mở ra được!
Diệp Huyên nhìn về phía Đồ, Đồ cười nói: “Uy hiếp nó!”
Uy hiếp nó!
Diệp Huyên ngẫm nghĩ, sau đó lấy đạo ấn ra, hắn điều động đạo ấn, một lực lượng thần bí lập tức được truyền vào trong quyển Vũ Trụ Thư kia, sau đó, quyển sách khẽ rung lên.
Nhìn thấy cảnh này, Cung chủ híp mắt lại!
Lúc này, Vũ Trụ Thư đột nhiên lên tiếng: “Ngươi không phải chủ nhân!”
Sau đó, nó hoàn toàn im lặng.
Thấy thế, Diệp Huyên sửng sốt.
Đồ nhìn quyển sách kia, sau đó nói: “Để ta!”
Dứt lời, nàng ấy cầm quyển sách kia lên rồi biến mất!
Diệp Huyên sửng sốt!
Sắc mặt của Cung chủ cũng hơi thay đổi, nàng ta vội vàng nhìn về phía Diệp Huyên, Diệp Huyên cười ngượng ngùng: “Cung chủ yên tâm, Thanh Nhi sẽ không lấy nó chạy mất đâu!”
Cung chủ gật đầu: “Được!”
Lúc này, Đồ lại xuất hiện, Diệp Huyên tỉ mỉ phát hiện, bên ngoài Vũ Trụ Thư có thêm mấy chục vết kiếm!
Đồ đưa Vũ Trụ Thư đến trước mặt Diệp Huyên: “Bây giờ thử xem!”
Diệp Huyên nhận lấy Vũ Trụ Thư, sau đó mở ra, lần này rất dễ dàng, Vũ Trụ Thư lập tức mở ra. Tiếp đó, vô số văn tự cổ lập tức tràn vào giữa chân mày của Diệp Huyên!
Đồ nói đúng, trong quyển sách tuyệt diệu này có một quyền tâm pháp, một thuật thần thông và một huyền kỹ vô cùng mạnh mẽ!
Tâm pháp tên là: Tâm pháp Vũ Trụ!
Biến vũ trụ thành bản thân, luyện hoá vũ trụ, điều kinh khủng của công pháp này chính là không có giới hạn!
Không có giới hạn!
Thật sự quá kinh khủng!
Thuật thần thông kia cũng rất đáng sợ, có tên là thần thông Huyền, tác dụng là kích hoạt tiềm lực ẩn giấu bên trong cơ thể, khiến bản thân đạt tới một trạng thái đặc biệt, cũng chính là trạng thái “Huyền Thần”. Sau khi tiến vào trạng thái Huyền Thần, bản thân có thể cuồn cuộn không ngừng lấy được linh khí của tất cả các vũ trụ. Chỉ cần không chết, vũ trụ sẽ liên tục cung cấp linh khí cho người tu luyện. Mà năng lực này có một điều đáng sợ nhất, đó chính là khả năng chữa lành!
Nói một cách khác, cái này cũng giống như một loạt Bất Tử Chi Thân đặc biệt!
Hơn nữa còn không hề có tác dụng phụ!
Không có tác dụng phụ thì lại càng đáng sợ hơn!
Cuối cùng là Huyền Thần kỹ, Huyền Thần kỹ này cũng rất mạnh, có thể mượn Siêu Thời Không Chi Lực để áp chế thời không Duy Độ!
Khác với phương pháp gấp, Huyền Thần kỹ này áp chế toàn bộ Duy Độ siêu thời không!
Có thể nói, chỉ cần đối phương không tiến vào thời không Ám giới, thì gần như là phải chết chắc!
Diệp Huyên im lặng!
Không thể không nói, Vũ Trụ Thư này thật sự rất kinh khủng!
Lúc này, Cung chủ ở bên cạnh chợt lên tiếng: “Diệp công tử…”
Nghe vậy, Diệp Huyên hoàn hồn, hắn nhìn về phía Cung chủ, cười khẽ, sau đó đưa Vũ Trụ Thư cho nàng ta: “Vật về chủ cũ!”
Vật về chủ cũ!
Thấy Diệp Huyên đồng ý trả lại, Cung chủ nhất thời thở phào nhẹ nhõm, nàng ta mở ra xem, chẳng mấy chốc, sắc mặt nàng ta trở nên vô cùng nặng nề. Nhưng ngay sau đó, vẻ nặng nề này lại trở thành mừng rỡ!
Năm đó sở dĩ Đạo Lăng Tử vô địch thế gian cũng là vì lấy được Vũ Trụ Thư từ chủ nhân bút Đại đạo. Tiếc là từ sau ông ta, người đời sau của Đạo Cung đều không thể mở quyển Vũ Trụ Thư này ra!
Mà hiện tại, nó đã được mở ra rồi!
Nàng ta biết, nàng ta sắp phất lên!
Cung chủ cất Vũ Trụ Thư đi, sau đó nhìn về phía Diệp Huyên: “Đa tạ Diệp công tử!”
Diệp Huyên cười đáp: “Là ta phải cảm ơn cô mới đúng!”
Vũ Trụ Thư kia cũng rất có lợi với hắn!
Cung chủ khẽ mỉm cười: “Đôi bên cùng có lợi!”
Diệp Huyên gật đầu, cười nói: “Đúng thế!”
Lúc này, một hơi thở đáng sợ đột nhiên xuất hiện từ bên ngoài Đạo Cung: “Ha ha ha… Cuối cùng Vũ Trụ Thư cũng được mở ra rồi!”
Nghe vậy, con ngươi Cung chủ chợt co lại: “Là hắn…”
Dứt lời, nàng ta thẳng thừng đưa Vũ Trụ Thư trong tay cho Diệp Huyên: “Cậu giữ nó đi!”
Bình luận facebook