Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 5896-5900
Chương 5896: Xem thường
Sau khi cả tòa thành đen hóa thành tro bụi, một người đàn ông chầm chậm bước ra!
Người đàn ông mặc đồ đen, tóc dài xõa vai, hai mắt đỏ như máu, từng bước đi của hắn ta, khiến cả thời không đều rung chuyển, cực kỳ đáng sợ.
Thần linh đồng tử đỏ!
Trong tay hắn ta, cầm theo một thanh trường đao đỏ như máu, trên trường đao còn có một ngọn lửa đỏ như máu rất kỳ dị, cực kỳ đáng sợ.
Nhìn thấy người đàn ông áo đen, Diệp Huyên khẽ nhíu mày.
Còn vẻ mặt Lý Mạc thì lại chùng xuống, sau đó lùi về sau hai bước!
Chỉ cần tình hình có gì bất ổn, thì ông ta sẽ bỏ chạy lập tức!
Ông ta chỉ là một người dẫn đường, chứ không liều mạng với thần linh!
Lúc này, người đàn ông áo đen bỗng nhìn Diệp Huyên, hắn ta nhìn Diệp Huyên chằm chằm, nhếch miệng cười, cười trông vô cùng gian tà: “Ngươi chính là Vua Dựa Dẫm bị Tội Vương truy nã!”
Tội Vương!
Diệp Huyên nhíu mày: “Tội Vương mà ngươi nói là ai?”
Người đàn ông áo đen cười nói: “Ngươi từng gặp hắn rồi!”
Diệp Huyên nhíu mày: “Thái Sơ Thần Thụ!”
Người đàn ông áo đen gật đầu: “Đúng vậy! Hắn bị phong ấn trong Thái Sơ Thần Thụ, nhưng có lẽ hắn sắp phá phong ấn rồi!”
Diệp Huyên có phần không hiểu: “Có điều ta vẫn luôn nghi hoặc, ta và cao thủ Thần Linh Tộc các ngươi không có ân oán gì, tại sao các ngươi cứ dồn ta vào chỗ chết vậy?”
Người đàn ông áo đen nhìn Diệp Huyên chằm chằm, cười nói: “Thấy ngươi thì khó chịu, lý do này, có được không?”
Diệp Huyên khẽ cười: “Đương nhiên được, vậy kể từ bây giờ, ta có thể nói cho ngươi biết, ta nhìn thấy thần linh các ngươi cũng khó chịu, cứ hễ thấy thần linh thì ta sẽ giết chết từng người một!”
Người đàn ông áo đen bỗng nhiên cười lớn, cười không hề kiêng dè, mà huyết đao trong tay hắn ta lúc này cũng khẽ rung chuyển, tỏa ra luồng hơi thở kinh khủng cực kỳ đáng sợ!
Lúc này, Diệp Huyên bỗng biến mất khỏi chỗ!
Tiếng cười của người đàn ông áo đen chợt dừng lại, hắn ta nheo mắt, hắn ta đột nhiên xoay thanh đao lớn bổ mạnh về phía trước!
Răng rắc!
Đao này vừa rơi xuống, mấy trăm vạn luồng đao quang đỏ như máu cũng gấp chồng chém xuống, sức mạnh kinh khủng bỗng chốc xóa sạch thời không xung quanh!
Vô cùng kinh khủng!
Mà lúc này, kiếm của Diệp Thanh Thanh đã đến.
Ầm!
Chớp mắt, mấy trăm vạn luồng đao quang bỗng chốc bị phá vỡ, luồng sức mạnh trực tiếp đánh bay người đàn ông áo đen kia lùi lại, mà lúc này, một luồng kiếm quang bỗng lóe lên từ trong sân!
Ánh mắt người đàn ông áo đen chợt thay đổi, vừa định xuất đao thế nhưng hắn lại kinh sợ phát hiện ra, đao trong tay hắn ta đã vỡ rồi!
Vù!
Trong lúc người đàn ông áo đen sợ hãi thì một thanh kiếm bỗng nhiên xuyên qua trán hắn ta!
Ầm!
Thân thể người đàn đàn ông áo đen lập tức cứng đờ tại chỗ, vẻ mặt vô cùng khó tin, hắn ta không ngờ, bản thân vừa xuất hiện, còn chưa ra vẻ gì thì đã xong rồi?
Diệp Thanh Thanh bỗng lao đến trước mặt người đàn ông áo đen, nàng ấy nhìn người đàn ông áo đen chằm chằm: “Nào, nói cho ta biết, ngươi tính chơi thế nào?”
Người đàn ông áo đen nhìn Diệp Thanh Thanh chằm chằm, kinh hãi nói: “Ngươi là ai!”
Diệp Thanh Thanh bỗng nâng thanh kiếm đánh vào trên má phải người đàn ông áo đen.
Bốp!
Má phải người đàn ông áo đen lập tức sưng vù!
Diệp Thanh Thanh nhìn người đàn ông áo đen chằm chằm: “Nào, ngươi nói cho ta biết, ngươi thì tính là thứ gì?”
Người đàn ông áo đen hung tợn nói: “Sĩ có thể giết, không thể bị sỉ nhục!”
Diệp Thanh Thanh lại vung kiếm!
Bốp!
Má trái người đàn ông áo đen lập tức sưng đỏ lên!
“A!”
Người đàn ông áo đen điên cuồng thét gầm!
Kiểu sỉ nhục như vậy, còn kinh khủng hơn là giết chết hắn ta!
Nhưng, linh hồn hắn bị kiếm Thanh Huyên trấn giữ, căn bản không thể động đậy!
Diệp Thanh Thanh khẽ nhếch miệng khinh thường: “Thứ rác rưởi!”
Người đàn ông cười hung tợn: “Ngươi không giết chết ta được!”
Diệp Thanh Thanh vung tay áo, kiếm Thanh Huyên khẽ rung lên, sau đó lập tức bắt đầu hấp thụ linh hồn này!
Cảm nhận được chuyện này, vẻ mặt người đàn ông áo đen lập tức thay đổi, sau đó, ánh mắt hắn ta có chút kinh sợ: “Ngươi… Kiếm này của ngươi…”
Diệp Thanh Thanh đâm xuyên kiếm qua cổ người đàn ông áo đen: “Im miệng!”
Người đàn ông áo đen: “…”
Diệp Thanh Thanh quay người đi về phía Diệp Huyên, mà sau lưng, linh hồn người đàn ông áo đen đang bị kiếm Hành Đạo hấp thụ từng chút một!
Không lâu sau, linh hồn đã bị hấp thụ sạch sẽ!
Diệp Thanh Thanh xòe tay, kiếm Thanh Huyên bỗng chốc bay vào trong tay nàng ấy, mà lúc này, sau khi hấp thuk một vị thần linh Đồng tử đỏ, hơi thở kiếm Thanh Huyên bỗng chốc đã đạt đến đỉnh cao!
Diệp Thanh Thanh nhìn kiếm Thanh Huyên, sau đó bình tĩnh nói: “Đi, đi giết người tiếp!”
Diệp Huyên:” “…”
Ở bên cạnh, Lý Mạc kia nhìn Diệp Thanh Thanh, trán đổ đầy mồ hôi.
Quá kinh khủng!
Đó là một vị thần linh đồng tử đỏ đấy!
Thế mà lại giết chết chỉ với hai kiếm?
Quá sức nghịch thiên!
Mẹ nó, không hổ là Vua Dựa Dẫm!
Lúc này, Diệp Thanh Thanh bỗng nhìn Lý Mạc: “Nơi nào còn có khu phong ấn nữa?”
Lý Mạc do dự chốc lát rồi nói: “Theo ta biết, cách mấy nghìn dặm phía trước, còn có một khu phong ấn!”
Diệp Thanh Thanh gật đầu: “Dẫn đường!”
Lý Mạc vội gật đầu: “Được!”
Dưới sự dẫn dắt của Lý Mạc, ba người đi về phía chân trời xa xôi!
Lúc này, thái độ của Lý Mạc đã chuyển sang tôn kính.
Trên đường, Diệp Thanh Thanh bỗng hỏi: “Ca ca, trước lúc ta rời đi, ta giúp huynh giải trừ trạng thái cực hạn của kiếm này!”
Diệp Huyên do dự chốc lát sau đó nói: “Nha đầu, thật ra, tự ta cũng có thể rồi!”
Diệp Thanh Thanh nhìn Diệp Huyên, gật đầu: “Ta tin huynh, thật đó!”
Vẻ mặt Diệp Huyên cứng đờ, muội đây là tin sao? Muội xem ca ca muội là kẻ ngốc sao?
Đau đầu thật!
Diệp Thanh Thanh mỉm cười: “Ca ca, đừng quan tâm nhiều như vậy, làm là xong việc thôi!”
Diệp Huyên lắc đầu cười, tính khí nha đầu này... Không phải nóng nảy bình thường! Nhưng, hắn thích!
Rất nhanh sau đó, dựa vào Lý Mạc dẫn đường, ba người đã đến trước một hẻm núi lớn, Diệp Huyên nhìn trong hẻm núi, sau trong hẻm núi có một cái giếng, xung quanh giếng cũng có đủ các loại bùa chú kỳ dị kinh khủng.
Diệp Huyên nhìn những phù chú kia, khẽ nói: “Lão đầu, phong ấn của những bùa chú này, là do chủ nhân bút Đại Đạo để lại năm đó sao?”
Lý Mạc nhìn Diệp Huyên, sau đó gật đầu: “Đúng!”
Diệp Huyên thấp giọng nói: “Những phong ấn này trải qua bao năm tháng, đã bắt đầu chậm rãi buông lỏng rồi!”
Lý Mạc gật đầu: “Đúng vậy! Nếu không, những thần linh này sao có thể phá giải phong ấn được chứ! Đáng tiếc, sau trận chiến năm đó, chủ nhân bút Đại Đạo đã rời đi, sau đó đến tận bây giờ cũng không có tin tức chính xác của y, nếu không, nếu y chịu gia cố phong ấn thì tốt rồi!”
Diệp Huyên im lặng.
Hiện tại chuyện hắn lo lắng chính là chủ nhân bút Đại Đạo này và những thần linh kia là cùng một giuộc! Nếu thật sự như vậy, thì chuyện rất phiền phức!
Trong lúc Diệp Huyên suy nghĩ đắn đo, thì sâu trong hẻm núi kia bỗng có luồng hơi thở mạnh mẽ không ngừng lan ra!
Thấy vậy, vẻ mặt Lý Mạc lập tức u ám, vội nói: “Người trấn thủ nơi này cũng đi rồi! Mấy tên ham sống sợ chết này! Lão phu xem thường các ngươi!”
Chương 5897: Gọi người!
Diệp Huyên nói: “Những thần linh kia có lẽ sắp phá vỡ phong ấn rồi! Chắc chắn bọn phải đi rồi, nếu không ở lại nơi này chỉ có thể chờ chết!”
Lý Mạc thấp giọng thở dài!
Ngay lúc này, Diệp Thanh Thanh bỗng nói: “Ca ca, huynh đứng đây đợi đi!”
Nói xong, nàng ấy cầm kiếm đi vào trong hẻm núi!
Diệp Huyên do dự rồi nói: “Hay là, ta đi cùng muội?”
Diệp Thanh Thanh lắc đầu: “Huynh xem là được rồi!”
Nói xong, nàng ấy cầm kiếm lao vào trong hẻm núi kia.
Diệp Huyên im lặng đứng tại chỗ.
Thật ra, Thanh Nhi à, bản thân huynh đánh đấm cũng rất lợi hại mà!
Lý Mạc ở bên cạnh nhìn Diệp Thanh Thanh biến mất trong hẻm núi phía xa, sau đó nói: “Diệp thiếu, muội muội này của ngươi, đánh lợi hại thật!”
Diệp Huyên nhìn Lý Mạc: “Hỏi ngươi chuyện này, hiện tại thần điện Hư Chân là do ai làm chủ?”
Lý Mạc lắc đầu: “Không có ai có thể làm chủ thật sự cả, Nam Phái và Bắc Phái tấn công lẫn nhau, gây chuyện lẫn nhau, vì vậy, loạn không tưởng nổi!”
Diệp Huyên nhíu mày: “Không ai có thể chống đỡ đại cục được sao?”
Lý Mạc lắc đầu: “Không có!”
Diệp Huyên im lặng.
E rằng thế giới Hư Chân sắp xong rồi!
Lý Mạc thấp giọng nói: “Chuyện ta lo lắng bây giờ là, có thể có một nhóm đã hợp tác với những thần linh này rồi, nếu thật sự như vậy, vậy thì đúng là cõng rắn cắn gà nhà rồi! Năm đó sở dĩ thế giới Hư Chân có thể đánh bại những thần linh này, là vì có chủ nhân bút Đại Đạo cùng với thần chủ Hư Chân và các cao thủ, mà hiện tại, những cao thủ này đều không còn!”
Diệp Huyên nhíu mày: “Chủ nhân bút Đại Đạo không còn sao?”
Lý Mạc nhìn Diệp Huyên, nghi hoặc nói: “Chẳng phải nói chủ nhân bút Đại Đạo đã chết rồi sao?”
Vẻ mặt Diệp Huyên cứng đờ.
Lý Mạc hỏi: “Chẳng lẽ chưa chết?”
Diệp Huyên ngẫm nghĩ, sau đó nói: “Tạm thời xem như y chết rồi đi!”
Lý Mạc: “…”
Vù!
Lúc này, trong hẻm núi sâu thẳm, tiếng kiếm đột nhiên vang lên, sau đó, trong hẻm núi vang lên từng tiếng kêu la thảm thiết tột cùng!
Nghe thấy âm thanh này, Lý Mạc ở bên cạnh lập tức lắc đầu!
Đúng là sát tinh mà!
Diệp Huyên nhìn hẻm núi sâu thẳm kia, ngay lúc ấy, một luồng sức mạnh kinh người bỗng chốc phá nát cả hẻm núi.
Vù!
Lúc này lại vang lên tiếng kiếm khắp trời cao!
Tiếp đó, một cô gái từ trong kiếm quang chầm chậm bước ra!
Người đến, chính là Diệp Thanh Thanh!
Còn kiếm Thanh Huyên trong tay nàng ấy lúc này cũng đang rung chuyển, sức mạnh ẩn chứa bên trong mạnh đến kinh người!
Lý Mạc nhìn Diệp Thanh Thanh, không nói gì!
Ông ta biết, những thần linh trong hẻm núi đã bị giết sạch rồi!
Diệp Thanh Thanh đi đến trước mặt Diệp Huyên, nàng ấy đưa kiếm cho Diệp Huyên: “Phải giết thêm mấy vị thần linh nữa thì kiếm này có thể giải phong ấn rồi! Công lao xem như của huynh!”
Vẻ mặt Diệp Huyên cứng đờ!
Ngay lúc này, vẻ mặt Diệp Huyên bỗng chốc thay đổi, hắn vội xòe tay, trong lòng bàn tay, một luồng kiếm ý chậm rãi chuyển động!
Diệp Huyên lập tức quay người nhìn.
Quỷ nữ gặp nguy hiểm sao?
Diệp Huyên lập tức kéo tay Diệp Thanh Thanh: “Thanh Nhi, đi!”
Nói rồi, hắn kéo Diệp Thanh Thanh trực tiếp ngự kiếm biến mất nơi chân trời.
Trên đường, Diệp Thanh Thanh hỏi: “Sao vậy?”
Diệp Huyên thấp giọng nói: “Bạn của ta gặp nguy!”
Diệp Thanh Thanh đang định nói thì ngay lúc này, nơi cuối tinh không xa xôi bỗng truyền đến luồng hơi thở khủng khiếp!
Diệp Huyên lập tức lại dụng kiếm Thanh Huyên di chuyển thẳng đến địa bàn của Quỷ nữ, vừa đến, một luồng thần thức cực kỳ đáng sợ lập tức bao phủ lấy hắn!
Lúc này, Diệp Huyên nhìn thấy Quỷ nữ gần đó, bấy giờ, tay phải Quỷ nữ đã bị chặt đứt, hơn nữa, chỉ còn lại linh hồn, mà linh hồn Quỷ nữ lúc này cũng đang biến mất với tốc độ nhanh chóng.
Quỷ nữ nhìn thấy Diệp Huyên thì bỗng ngây người, sau đó vội nói: “Đi mau, ta không biết nàng ta mạnh đến vậy, mau đi đi!”
Diệp Huyên xòe tay, kiếm Thanh Huyên lập tức xuyên vào linh hồn Quỷ nữ!
Ầm!
Kiếm Thanh Huyên lập tức trấn giữ linh hồn Quỷ nữ!
Diệp Huyên quay người nhìn sang, trước mặt hắn không xa có một cô gái đứng đó, cô gái mặc đồ trắng, tóc dài khẽ bay, đôi mắt đen trắng kỳ lạ, một bên trắng một bên lại đen!
Nhìn thấy cô gái này, sắc mặt Lý Mạc ở bên cạnh lập tức thay đổi: “Thần linh Song Đồng…”
Nói rồi, ông ta lập tức quay người, hóa thành một luồng sáng biến mất nơi chân trời!
Chạy rồi!
Thấy vậy, sắc mặt Diệp Huyên chùng xuống!
Thực lực của Quỷ nữ, hắn biết rõ, nhất là sau khi tu luyện trong tháp nhỏ, thực lực nàng ta cực kỳ cực kỳ kinh khủng, thế nhưng lại bị cô gái áo trắng trước mặt này đánh bại dễ dàng như vậy!
Còn Lý Mạc kia nữa, đối phương đã biết rõ thực lực của Diệp Thanh Thanh, nhưng lúc này, khi nhìn thấy cô gái áo trắng, thì đối phương lại dứt khoát chạy trốn!
Thần linh Song Đồng!
Diệp Huyên nhìn cô gái áo trắng, không cần nghi ngờ, cấp bậc cô gái này chắc chắn vượt xa thần linh đồng tử đỏ!
Mà lúc này, cô gái áo trắng kia vẫn luôn nhìn Diệp Thanh Thanh chằm chằm, trong tay nàng ta đang cầm một thanh kiếm!
Là kiếm tu!
Nàng ta cũng là một kiếm tu!
Kiếm của cô gái áo trắng, dài ba thước, rộng một đốt ngón tay, rất nhỏ, trên mũi kiếm tỏa ra hàn mang lạnh lẽo, ngoài ra, trên thân kiếm còn có một chữ nhỏ đỏ như máu: Sát!
Kiếm Sát!
Diệp Thanh Thanh cũng đang nhìn cô gái áo trắng!
Ngay lúc này, cô gái áo trắng bỗng nhiên biến mất!
Vù!
Chớp mắt, một luồng kiếm quang bỗng chốc đã đến trước mặt Diệp Thanh Thanh!
Diệp Thanh Thanh bỗng đâm kiếm ra!
Ầm!
Mũi kiếm đối chọi với mũi kiếm!
Hai luồng sức mạnh bỗng chốc bùng nổ, chỉ trong thoáng chốc, toàn bộ mọi thứ trong sân đều hóa thành tro bụi!
Khi kiếm khi tan đi, kiếm Thanh Huyên của Diệp Thanh Thanh và kiếm của cô gái áo trắng vẫn đang giằng co với nhau!
Mà kiếm của cô gái áo trắng lại không hề tổn hại gì!
Thấy vậy, ánh mắt Diệp Huyên bỗng thay đổi!
Đây là lần đầu tiên trong lịch sử, có một thanh kiếm có thể so được với kiếm Thanh Huyên, mà không bị tổn thất gì!
Chuyện đáng sợ nhất là, một kiếm này của cô gái áo trắng này đối mặt với Diệp Thanh Thanh, mà cũng không bị lép vế!
Lúc này, ở bên phải bỗng xuất hiện một người đàn ông!
Người đàn ông mặc áo bào trắng, trong tay cầm một thanh trường thương, mà đôi mắt hắn ta cũng là một đen một trắng!
Thần linh Song Đồng!
Lại thêm một vị đến nữa!
Chuyện quan trọng nhất là, bên cạnh người đàn ông này, còn có một ông lão áo đen đang đứng, mà ông lão áo đen này, cũng là thần linh Song Đồng, mà sau lưng hai người họ, còn có vô số thần linh!
Trong đó có hai mươi thần linh đồng tử đỏ, thần linh đồng tử tím cũng có đến hơn trăm người!
Thấy vậy, vẻ mặt Diệp Huyên lập tức u ám!
Diệp Thanh Thanh bỗng nói: “Gọi người!”
Gọi người!
Diệp Huyên im lặng chốc lát, sau đó hắn lập tức lên tiếng: “Thanh Nhi!”
Ầm!
Thoáng chốc, sau lưng Diệp Huyên, thời không nứt ra, một cô gái váy trắng chậm rãi bước ra!
Thiên Mệnh váy trắng!
Nhưng vẫn chưa kết thúc, thời không lại nứt ra, một cô gái mặc áo bào hoa chậm rãi bước đến!
Đồ!
Ba vị Thiên Mệnh tề tựu!
Thế nhưng, vẫn chưa hết...
Ầm!
Thời không lại nứt ra, một cô gái lại xuất hiện!
Mộ Niệm Niệm!
Mộ Niệm Niệm tay cầm một thanh trường thương, khẽ vung lên, kiếm quang chớp sáng.
Khi Mộ Niệm Niệm xuất hiện, bên phải Diệp Huyên, thời không bỗng nứt ra, lại thêm một cô gái chậm rãi xuất hiện…
Chương 5898: Hơi ít người!
Cô gái đi ra cột tóc đuôi ngựa, tay cầm trường thương!
An Lan Tịnh!
Nữ võ thần đời đầu!
Nhìn thấy nhiều người như vậy, bản thân Diệp Huyên cũng ngây người!
Đang chơi trò gì vậy?
Đến nhiều như vậy?
Đối diện với Diệp Huyên, người đàn ông đứng đầu thần linh song đồng kia nhìn nhóm người bên cạnh Diệp Huyên, vẻ mặt bình tĩnh: “Người, hình như thiếu một ít!”
“Vậy sao?”
Đột nhiên An Lan Tịnh lên tiếng, sau đó, người chưa động thì thương đã ra chiêu!
Vù!
Người đàn ông song đồng kia nheo mắt, cũng đâm thương ra!
Ầm!
Va chạm!
Đối chọi gay gắt!
Rầm rầm!
Thoáng chốc, một làn sóng dư âm thương mang đáng sợ bỗng lan ra từ trong sân!
Thời không xung quanh trong vòng mấy trăm vạn dặm lúc này cũng bỗng chốc trở nên u tối!
Vô Giới khởi động!
Tất cả mọi người đều tiến vào Vô Giới!
Mà ngay lúc này, An Lan Tịnh tay cầm thương bỗng vung lên chắn ngang.
Người đàn ông song đồng nheo mắt, cầm thương chắn ngang.
Ầm!
Trong chớp mắt, người đàn ông song đồng lập tức bay lùi đến vạn trượng, khi hắn ta vừa dừng lại, một thanh trường thương bỗng phá không xuyên tới!
Ầm!
Người đàn ông song đồng lại bị đẩy lùi vạn trượng!
Mà lúc này, An Lan Tịnh bỗng cầm trường thương vung mạnh
Vù!
Thời không trong Vô Giới lập tức bùng nổ!
Đùng đoàng!
Ở phía xa, người đàn ông song đồng bỗng chốc lùi ra mấy vạn trượng!
Vừa dừng lại thì thân xác hắn ta lập tức vỡ nát!
Lúc này, An Lan Tĩnh lại biến mất!
Ở bên cạnh, ông lão song đồng nheo hai mắt, đang định ra tay thì lúc ấy, một luồng kiếm quang bỗng chắn trước mặt ông ta!
Ông lão quay đầu nhìn, chỉ thấy Mộ Niệm Niệm đang nhìn ông ta chằm chằm: “Đấu đơn, đừng có đánh nhóm!”
Ông lão song đồng xòe tay, bỗng chốc, một lá bùa phóng thẳng lên trời, trên trời, lá bùa kia lập tức hóa thành một ngọn lửa rồi biến mất!
Gọi người!
Mộ Niệm Niệm khẽ cười, không hề bận tâm!
Ầm ầm!
Ngay lúc này, người đàn ông song đồng ở phía xa đã bị An Lan Tịnh đánh lùi đến mấy vạn trượng!
Hoàn toàn bị trấn áp!
Thực lực người đàn ông song đồng tuy cũng rất mạnh, nhưng người đối mặt hắn ta lại là một vị Võ Thần!
Rầm!
Ngay lúc này, người đàn ông song đồng bỗng lùi mạnh đến mấy vạn trượng, khi hắn ta vừa dừng lại thì một thanh trường thương đột nhiên phá không xuyên đến!
Ánh mắt người đàn ông song đồng thay đổi, hắn ta cầm thương chặn ngang!
Ầm!
Một luồng thương ý kinh khủng bỗng bùng nổ từ trong thương!
Rầm!
Thế nhưng, luồng thương ý kia vừa xuất hiện thì lập tức bị đánh tan!
Vù!
Trường thương của An Lan Tịnh trực tiếp xuyên qua giữa trán người đàn ông song đồng!
Ầm!
Thân xác người đàn ông song đồng thoáng chốc đã vỡ vụn, lúc này linh hồn cũng trực tiếp hóa thành mảnh vụn!
Nhưng sau đó, linh hồn hắn ta lại lập tức ngưng tụ lại trong tầm mắt mọi người, sau đó khôi phục bình thường như cũ!
Bùm!
Một luồng hơi thở linh hồn mạnh mẽ trực tiếp đánh bay trường thương của An Lan Tĩnh!
Thấy vậy, An Lan Tĩnh khẽ nhíu mày, nàng ta xòe tay, trường thương quay về trong tay mình.
Nhìn thấy linh hồn người đàn ông song đồng lập tức khôi phục lại bình thường, nhóm Mộ Niệm Niệm trong sân đều nhíu chặt mày!
Diệp Huyên bỗng nhiên đi đến bên cạnh Mộ Niệm Niệm, hắn nhếch miệng cười: “Niệm tỷ!”
Mộ Niệm Niệm nhìn Diệp Huyên, cười nói: “Đã lâu không gặp!”
Diệp Huyên vội gật đầu: “Chúng ta đều đã lâu không gặp rồi!”
Mộ Niệm Niệm cười nói: “Từ sau khi ta lên từ Thái Sơ Thần Tộc, vốn muốn ở đây đợi đệ, nhưng nghĩ đến đệ vẫn còn một vũ trụ nữa phải quản, nên ta lên trước vậy!”
Diệp Huyên cười nói: “Ta sắp lên rồi!”
Mộ Niệm Niệm khẽ cười rồi nói: “Được!”
Mặc dù đã lâu không gặp, nhưng hai người sau khi gặp lại thì tình cảm vẫn như cũ.
Lúc này, Thanh Nhi váy trắng bỗng chậm rãi bước đến, nàng nhìn cô gái áo trắng phía xa, sau đó nói: “Kiếm này của nàng ta, không đơn giản!”
Nghe vậy, ánh mắt mọi người đều nhìn vào kiếm của cô gái áo trắng.
Diệp Huyên có phần không hiểu: “Thanh Nhi, kiếm của nàng ta là?”
Thanh Nhi váy trắng bình tĩnh nói: “Cũng giống như bọn họ, đều ẩn chứa một loại pháp tắc thần bí chưa biết bên trong!”
Pháp tắc thần bí!
Diệp Huyên nhìn cô gái áo trắng, lúc này, cô gái áo trắng và Diệp Thanh Thanh đã tách ra, hai người đều không xuất thêm chiêu kiếm nào.
Mà hiện tại, hai bên cũng hình thành thế giằng co trong sân!
Lúc này, người đàn ông song đồng linh hồn khôi phục lại ở phía xa kia bỗng lên tiếng: “Các ngươi không phải người của thần điện Hư Chân!”
Diệp Huyên bình tĩnh nói: “Tất nhiên không phải… Đương niên, chuyện này không quan trọng, quan trọng là, các ngươi không phải nhìn thấy ta là không vui sao?”
Người đàn ông song đồng nhìn Diệp Huyên chằm chằm: “Ngươi chính là Kháo Sơn Vương trong lời Tội Vương kia!”
Kháo Sơn Vương!
Diệp Huyên đen mặt!
Người đàn ông song đồng nhìn Diệp Huyên, sau đó nói: “Vốn dĩ muốn đi tìm ngươi, không ngờ ngươi lại chủ động tìm đến, nếu đã như vậy, bây giờ cứ giải quyết ngươi thôi!”
“Vậy sao?”
Lúc này, Đồ ở bên cạnh bỗng chầm chậm bước ra, nàng ấy nhìn người đàn ông song đồng, xòe tay, kiếm Thanh Huyên bỗng bay vào trong tay nàng ấy, khẽ cười: “Ngươi là cái thá gì chứ?”
Vừa dứt lời, nàng ấy bỗng nhiên biến mất!
Lúc này, cô gái áo trắng ở phía xa đột nhiên nheo mắt, đang định xuất kiếm nhưng khi ấy, một luồng kiếm quang bỗng chém đến trước mặt nàng ta.
Ánh mắt cô gái áo trắng chợt trở nên lạnh lẽo, nâng tay chém ra một kiếm!
Ầm!
Hai luồng kiếm quang bùng nổ, sau đó, Diệp Thanh Thanh lao đến trước mặt cô gái áo trắng, lại chém xuống một kiếm!
Cô gái áo trắng không hệ lo sợ, thẳng tay cầm kiếm chém giết.
Rầm rầm!
Thoáng chốc, hai luồng kiếm quang lập tức bùng nổ trong sân!
Tiếp đó, hai cô gái lại lao vào đại chiến!
Hai bên đều nhìn đối phương không thuận mắt!
Mà lúc này, Đồ cũng đã chém giết đến trước mặt người đàn ông trung niên, ánh mắt người đàn ông trung niên chợt hung tợn, hắn ta bỗng gào lên, tay cầm trường thương đâm mạnh về phía trước, chớp mắt, vô số hơi thở linh hồn kinh sợ lao ra từ trong thân thể hắn ta!
Thế nhưng, chuyện hắn không biết là, thanh kiếm trong tay Đồ lại có công hiệu kiềm chế linh hồn!
Vù!
Trong tầm mắt của mọi người, kiếm Thanh Huyên lập tức xé nát luồng hơi thở linh hồn đáng sợ kia, ngay sau đó, trường kiếm đâm thẳng đến, xuyên qua giữa trán linh hồn người đàn ông trung niên!
Ầm!
Linh hồn người đàn ông trung niên lập tức bị ghim chặt tại chỗ, sau đó, linh hồn bỗng bùng cháy, sau đó lại bị kiếm Thanh Huyên hấp thụ.
Cảm nhận được chuyện này, ánh mắt người đàn ông trung niên thay đổi hắn: “Sao có thể…”
Vẻ mặt Đồ vô cảm, vung tay áo, kiếm Thanh Huyên khẽ rung lên, sau đó, linh hồn người đàn ông trung niên lập tức tan biến với tốc độ nhanh chóng.
Ở phía xa, ông lão song đồng kia nhìn thấy vậy, vẻ mặt bỗng chốc thay đổi, ông ta đang định ra tay nhưng lúc này, một luồng hơi thở trực tiếp khóa chặt ông ta!
An Lan Tịnh!
An Lan Tịnh nhìn ông lão song đồng, không nói gì!
Vẻ mặt ông lão song đồng cực kỳ khó coi, ông ta nhìn người đàn ông trung niên đang bốc cháy phía xa, ông ta biết, nếu tiếp tục như vậy, người đàn ông trung niên có thể sẽ bị xóa bỏ thực sự!
Nghĩ đến đây, ông gta bỗng nói: “Ra tay!”
Nói rồi, ông ta lập tức lao về phía người đàn ông trung niên!
Nhưng lúa này, trường thương của An Lan Tịnh bỗng xuất chiêu.
Uỳnh!
Một thương trực tiếp ngăn chặn ông lão song đồng!
Đồng thời, một mình Mộ Niệm Niệm chặn lại trước mặt nhóm cao thủ thần linh!
Khi hai bên chuẩn bị ra tay đại chiến…
Ầm!
Trên trời, từng luồng hơi thở mạnh mẽ bỗng xuất hiện, sau đó, bầu trời nứt ra, từng cao thủ lao ra ngoài!
Thấy vậy, ông lão song đồng ở bên cạnh cũng thở phào trong lòng!
Viện binh đến rồi!
Chương 5899: Tới rồi!
Gọi người?
Diệp Huyên nhíu mày, gọi người ngay trước mặt mình?
Diệp Huyên ngẩng đầu nhìn, chỉ thấy cách đó không xa, một người đàn ông mặc áo bào đỏ thong thả bước tới!
Mà hai mắt của người đàn ông áo bào đỏ này đang nhắm lại, nhìn không ra gã ta là đồng tử gì!
Nhưng phía sau gã ta có ba Thần Linh song đồng đang đứng!
Trừ họ ra, còn có mấy chục Thần Linh đồng tử đỏ!
Nhìn thấy đội hình này, sắc mặt Diệp Huyên bỗng trở nên nặng nề!
Người đàn ông áo bào đỏ vừa xuất hiện đã nhìn về phía người đàn ông trung niên đang bị kiếm Thanh Huyên nuốt chửng ở nơi xa, bởi vì linh hồn hắn ta vô cùng mạnh mẽ, cho nên đến bây giờ kiếm Thanh Huyên vẫn chưa hấp thu hết hắn ta!
Người đàn ông áo bào đỏ đột nhiên phất tay áo lên, một luồng sức mạnh kinh khủng phủ xuống!
Mà lúc này, An Lan Tịnh xuất hiện ở trước mặt người đàn ông áo bào đỏ, nàng ấy dứt khoát đâm ra một thương!
Uỳnh!
Luồng sức mạnh kinh khủng của người đàn ông áo bào đỏ kia bị một thương này đánh nát!
Người đàn ông áo bào đỏ quay đầu nhìn An Lan Tịnh, An Lan Tịnh cầm trường thương trong tay, ngay sau đó, nàng ấy biến mất khỏi nơi đó!
Răng rắc!
Thời không Vô giới nơi đây trực tiếp vỡ nát!
Chân trời, người đàn ông áo bào đỏ đột nhiên giơ ngón tay chỉ xuống!
Uỳnh!
Một luồng hồng mang mãnh liệt bùng phát, trong chớp mắt, toàn bộ Vô giới hoàn toàn vỡ vụn, mọi người rối rít trốn vào trong một thời không khác.
Rầm rầm!
Ngón tay này cứ thế mà chỉ trúng thương của An Lan Tịnh, hai người vừa tiếp xúc, một luồng sức mạnh còn to lớn hơn bùng phát ra ngoài, trong nháy mắt rung động mấy trăm vạn dặm.
Lúc này, trong mắt An Lan Tịnh lóe vẻ dữ tợn, nàng ấy dứt khoát vứt bỏ trường thương, xông về phía trước, vung tay đấm về phía đầu của người người đàn ông áo bào đỏ, tốc độ cực nhanh, chớp mắt đã tới.
Mà lúc này, người đàn ông áo bào đỏ cũng lập tức giơ tay trái chắn ngang trước mặt!
Bịch!
Kèm theo tiếng vang trầm đục nặng nề, lấy hai người làm trung tâm, gợn sóng xung kích mang sức mạnh khủng bố bộc phát ra xung quanh!
Mà lúc này, công kích của An Lan Tịnh giống như mưa rền gió dữ đánh về phía người đàn ông áo bào đỏ.
Lúc đầu người đàn ông áo bào đỏ còn có thể ngăn chặn, nhưng dần dần, gã ta đã bắt đầu lùi về phía sau!
Nhìn thấy cảnh này, sắc mặt những cao thủ Thần Linh tộc ở đây đều trở nên vô cùng khó coi.
Giờ phút này, sắc mặt ông lão song đồng bên dưới cũng trở nên cực kỳ khó coi, ông ta không ngờ người phụ nữ này lại có thể chèn ép Dịch Vương đến vậy!
Ông lão song đồng thoáng nhìn mấy người phụ nữ nơi đây, trong lòng cũng hơi khiếp sợ!
Thực lực của mấy người phụ nữ này quả thật khủng bố!
Uỳnh!
Đúng lúc này, người đàn ông áo bào đỏ ở phía chân trời bất chợt bộc phát ra hồng mang kinh khủng, trong nháy mắt, An Lan Tịnh bị chấn động đẩy lùi về phía sau, nhưng mà, trong quá trình lùi lại, một thanh trường thương phá không bay tới.
Rầm rầm!
Trong nháy mắt, người đàn ông áo bào đỏ bị thương này đánh bay ra ngoài mấy ngàn trượng!
Sau khi An Lan Tịnh dừng lại, nàng ấy bỗng giậm mạnh chân phải.
Uỳnh!
Một vệt sáng chợt lóe lên!
Nơi xa, người đàn ông áo bào đỏ kia nheo mắt nhìn, tay phải nắm chặt lại, sau đó, vô số sức mạnh kỳ lạ ngưng tụ trong lòng bàn tay gã ta, tiếp theo, gã ta đấm mạnh một cú về phía trước!
Uỳnh!
Trên nắm đấm, một tia hồng mang kì lạ tuôn trào ra ngoài!
Ầm ầm!
Kèm theo tiếng nổ vang dội đinh tai nhức óc, An Lan Tịnh và người đàn ông áo bào đỏ đồng thời lùi nhanh về phía sau, mà trước mặt hai người, vô số gợn sóng xung kích mang sức mạnh kinh khủng lan rộng ra bên ngoài, những cao thủ xung quanh liên tục lùi về sau chống đỡ!
Mà lúc này, An Lan Tịnh dừng lại!
Nàng ấy mở bàn tay ra, trường thương lập tức xuất hiện trong tay, nàng ấy chậm rãi nhắm hai mắt lại, trường thương trong tay run rẩy kịch liệt, ngay sau đó, nàng ấy bỗng mở mắt ra, tiếp theo, cả người lao thẳng ra ngoài!
Nhưng mà, rất kỳ lạ!
Bởi vì trong khoảnh khắc lao ra, vậy mà thể xác và linh hồn của nàng ấy lại tách rời!
Nhìn thấy cảnh này, Diệp Huyên nhíu mày, đây là chiêu gì vậy?
Nơi xa, người đàn ông áo bào đỏ nhìn thấy cảnh này, lông mày chợt nhíu lại, ngay sau đó, gã ta đột nhiên mở mắt ra, trong hai mắt, ánh sáng trắng giống như thủy triều tràn ra ngoài!
Rầm rầm!
Trong ánh mắt của mọi người, ánh sáng trắng kia vỡ vụn, một thanh trường thương đâm trúng giữa trán người đàn ông áo bào đỏ, nhưng đúng lúc này, một cánh tay quỷ dị từ trong cơ thể người đàn ông áo bào đỏ thò ra, ngay sau đó, cánh tay này chạm một cái lên trên trường thương của An Lan Tịnh!
Uỳnh!
Trong nháy mắt, một luồng sức mạnh hủy thiên diệt địa bộc phát ra ngoài, An Lan Tịnh chợt lùi về chỗ cũ, nhưng người đàn ông áo bào đỏ cũng lùi xa gần mười vạn trượng, sóng xung kích mang sức mạnh to lớn do hai người phóng thích ra trực tiếp lan xa mấy ngàn vạn dặm, cực kỳ đáng sợ.
Sau khi An Lan Tịnh dừng lại, nàng ấy nhìn về phía người đàn ông áo bào đỏ kia, lông mày khẽ nhíu lại!
Sức mạnh của cánh tay vừa rồi vô cùng quỷ dị!
Nơi xa, người đàn ông áo bào đỏ đã mở mắt ra, gã ta là đồng tử trắng, một màu trắng tinh!
Mà giờ phút này, sắc mặt gã ta cũng rất nghiêm túc!
Thực lực của người phụ nữ này đã vượt xa dự liệu của gã ta!
Mà lúc này ở nơi xa, linh hồn của người đàn ông song đồng kia đã hoàn toàn bị kiếm Thanh Huyên nuốt chửng!
Nhìn thấy cảnh này, sắc mặt người đàn ông áo bào đỏ trở nên u ám!
Mà một bên khác, Diệp Thanh Thanh cũng đang chiến đấu với cô gái áo trắng kia, Kiếm đạo của hai người đều cực kì kinh khủng, nhưng giờ phút này, Diệp Thanh Thanh đã bắt đầu áp chế cô gái áo trắng kia!
Người đàn ông áo bào đỏ im lặng một lúc lâu, gã ta bỗng nhìn xuống Diệp Huyên bên dưới: “Nếu các ngươi bằng lòng giao người này ra, chuyện hôm nay coi như chưa từng xảy ra!”
Nghe vậy, Diệp Huyên cau mày lại!
Lúc này, Mộ Niệm Niệm cười nói: “Nếu không thì sao?”
Người đàn ông áo bào đỏ thoáng nhìn Mộ Niệm Niệm: “Vậy hôm nay các ngươi đều phải chết ở chỗ này!”
Mộ Niệm Niệm khẽ cười: “Tới đây!”
Nói xong, nàng hóa thành một luồng kiếm quang phóng lên tận trời!
Rắc!
Thời không trước mặt người đàn ông áo bào đỏ bỗng nhiên vỡ ra, kiếm quang lập tức giết tới!
Người đàn ông áo bào đỏ nheo mắt lại, lần này, gã ta không tự mình ra tay, cánh tay quỷ dị vừa rồi lại thò ra khỏi cơ thể gã ta, sau đó giơ ngón tay chạm vào thân kiếm của Mộ Niệm Niệm!
Uỳnh!
Kèm theo một vùng kiếm quang bùng nổ, Mộ Niệm Niệm trở về chỗ cũ, mà người đàn ông áo bào đỏ cũng liên tục lùi về sau.
Mộ Niệm Niệm nhìn về phía người đàn ông áo bào đỏ, lông mày hơi nhíu lại!
Cánh tay kia cực kỳ quỷ dị!
An Lan Tịnh đi đến bên cạnh nàng, nàng ấy thoáng nhìn người đàn ông áo bào đỏ kia, sau đó nói: “Sức mạnh của cánh tay kia không phải của gã ta!”
Mộ Niệm Niệm gật đầu, thực lực của người đàn ông áo bào đỏ này rất mạnh, nhưng mà, nếu không có cánh tay kia, gã ta căn bản không phải là đối thủ của An Lan Tịnh!
Lúc này, Diệp Huyên đi đến bên cạnh hai người bọn họ, hắn nhìn người đàn ông áo bào đỏ kia, sau đó nói: “Rốt cuộc đám người này đến từ nơi nào?”
Mộ Niệm Niệm nói: “Không biết!”
An Lan Tịnh nói: “Phụ thân con từng qua lại với bọn họ!”
Nghe vậy, Diệp Huyên sửng sốt!
Thế mà cha mình lại từng qua lại với đám người này?
Dường như nghĩ đến điều gì, sắc mặt Diệp Huyên chợt sầm lại: “An di, sở dĩ những Thần Linh này đến đánh con như vậy, không phải là cha con cố ý sắp xếp đấy chứ?”
Nghe vậy, An Lan Tịnh khẽ lắc đầu: “Không phải, ta cũng không biết vì sao bọn họ lại nhằm vào con như vậy…”
Diệp Huyên lắc đầu cười một tiếng: “Bỏ đi!”
Bây giờ cho dù những Thần Linh này không nhằm vào hắn, hắn cũng phải nhằm vào những Thần Linh này rồi!
Cái quái gì không biết!
Đúng lúc này, người đàn ông áo bào đỏ ở phía chân trời chợt gằn giọng nói: “Nếu các ngươi muốn bảo vệ hắn, vậy thì chết chung với hắn đi!”
Vừa dứt lời, gã ta vung tay phải lên: “Giết!”
Giết!
Đây là muốn đánh hội đồng!
Cũng là chuyện bình thường, dù sao đơn đả độc đấu không chiếm được ưu thế!
Những người bên phía Diệp Huyên đều rất giỏi đánh nhau!
Thấy đám người đàn ông áo bào đỏ không nói võ đức, Diệp Huyên sầm mặt lại, mà đúng lúc này, An Lan Tịnh ở bên cạnh đột nhiên mở bàn tay ra, một phù ấn phóng lên tận trời!
Diệp Huyên ngẩn ra, sau đó nói: “An di, người gọi cha con sao?”
An Lan Tịnh lắc đầu: “Không phải!”
Diệp Huyên không hiểu: “Đó là?”
An Lan Tịnh không trả lời, nàng ấy ngẩng đầu nhìn về phía chân trời, khẽ nói: “Tới rồi!”
Tới rồi!
…
Chương 5900: Một mũi tên Xuyên Vân!
Đến rồi!
Diệp Huyên ngẩng đầu nhìn lên!
Uỳnh!
Bất thình lình, một vòng xoáy khổng lồ xuất hiện ở sâu trong tinh không, ngay sau đó, một cô bé chậm rãi đi ra!
Bên trên cô bé mặc một chiếc áo T-shirt màu trắng, ở giữa còn có hình vẽ một con gấu trúc vô cùng đáng yêu, mà bên dưới cô bé mặc một chiếc quần bò, nơi đầu gối có mấy vết rách, trên chân đi một đôi giày màu trắng, rất sạch sẽ!
Mà trên đầu cô bé đeo một chiếc tai nghe, bên trong truyền ra tiếng nhạc vô cùng truyền cảm, chân cô bé còn không ngừng nhún nhảy phiêu theo tiếng nhạc này.
Trên bả vai cô bé còn có một nhóc con lông xù màu trắng!
Cả người nhóc con trắng như tuyết, hai mắt mở ra thật to, vô cùng tò mò.
Nhìn thấy người tới, Diệp Huyên ngây ngẩn cả người!
Gọi Nhị Nha và Tiểu Bạch tới!
Đây là điều hắn hoàn toàn không ngờ tới!
Lúc này, An Lan Tịnh ở bên cạnh bỗng nhiên lên tiếng: “Nhị Nha!”
Nghe thấy lời của An Lan Tịnh, Nhị Nha chợt giật mình, cô bé vội vàng bay đến bên cạnh An Lan Tịnh, nhếch miệng cười một tiếng: “An tỷ!”
Nói xong, cô bé vẫy tay với Diệp Huyên: “Tiểu Huyên Tử!”
Tiểu Bạch cũng khua khua vuốt nhỏ, toét miệng cười với Diệp Huyên.
Diệp Huyên cười nói: “Nhị Nha, Tiểu Bạch, chào mọi người!”
Nhị Nha đánh giá Diệp Huyên: “Tiểu Huyên Tử, ngươi hơi yếu nha!”
Sắc mặt Diệp Huyên cứng lại.
An Lan Tịnh lên tiếng: “Đánh nhau!”
Đánh nhau!
Nhị Nha quay đầu nhìn, khi thấy những Thần Linh kia, cô bé nhăn mày lại, ngay sau đó, cô bé chợt nói: “Tiểu Bạch, gọi người!”
Tiểu Bạch gật đầu, ngay sau đó, nó đột nhiên vỗ hai cái vuốt nhỏ.
Bốp!
Tiếng móng vuốt vỗ vào nhau vang lên lanh lảnh!
Diệp Huyên chớp chớp mắt, không có động tĩnh gì cả!
Lúc này, Tiểu Bạch lại vỗ móng vuốt lần nữa!
Uỳnh!
Bất thình lình, thời không nơi đây trực tiếp vỡ ra, ngay sau đó, những hơi thở kinh khủng cuốn tới!
Những hơi thở này giống như dòng sông chảy về nơi này, hơi thở mạnh mẽ khiến cho mọi người chấn động!
Diệp Huyên lấy làm khiếp sợ: “Đây…”
Nhị Nha đột nhiên lấy một cây kẹo que ra, cô bé liếm liếm, sau đó nói: “Một mũi tên Xuyên Vân, Thiên Đạo chư thiên vạn giới đến gặp nhau! Lợi hại chứ?”
Diệp Huyên: “….”
Có lẽ sức mạnh Thiên Đạo của một thế giới không quá mạnh, nhưng Thiên Đạo của tất cả các vũ trụ tụ lại với nhau thì sao?
Khủng bố!
Diệp Huyên cũng cảm thấy rất khủng bố!
Cái này giống với Tín Ngưỡng Chi Lực của hắn!
Những Thiên Đạo và vạn linh này đều tín ngưỡng Tiểu Bạch, tín ngưỡng bền chắc này không phải thứ mà hắn bây giờ có thể so sánh.
Thiên Đạo Chi Lực và Vạn Linh Chi Lực vô cùng vô tận tràn tới, trong nháy mắt, sắc mặt những cao thủ Thần Linh kia đều thay đổi, sau đó bị những sức mạnh này đánh tan!
Hoàn toàn nghiền ép!
Ầm ầm!
Trong khoảnh khắc, những cao thủ Thần Linh cứ thế mà bị dòng lũ này đánh bay ra ngoài mấy chục vạn trượng, trong đó, những người chạy chậm trực tiếp bị nghiền nát ngay tại chỗ, mà bọn họ có khả năng sống lại, thế là sau khi sống lại, bọn họ lại bị nghiền nát…
Nhìn cảnh tượng trước mắt, Diệp Huyên tê dại da đầu!
Hắn không ngờ nhóc con này lại khủng bố đến vậy!
Nghịch thiên!
“Rút lui!”
Đúng lúc này, người đàn ông áo bào đỏ ở nơi xa đột nhiên gầm lên giận dữ!
Thế là, những cao thủ Thần Linh nơi này thi nhau rút lui.
Thoáng chốc, cả đám cao thủ Thần Linh quay người biến mất ở tận cùng tinh không!
Diệp Huyên nhìn về phía tận cùng tinh không, lông mày nhíu chặt lại!
Lúc này, Tiểu Bạch khua khua móng vuốt, những sức mạnh to lớn kia lập tức rút lui!
Mấy người ở đây nhìn về phía nhóc con này, ai nấy đều vô cùng khiếp sợ.
Nhìn thấy ánh mắt của mọi người, Tiểu Bạch chớp chớp mắt, khuôn mặt nhỏ hơi đỏ lên, hình như xấu hổ rồi, nhanh chóng chôn cái đầu nhỏ lên đầu Nhị Nha.
Lúc này, An Lan Tịnh nhìn về phía Diệp Huyên: “Tiếp theo con có tính toán gì không?”
Diệp Huyên im lặng.
An Lan Tịnh nói: “Cùng đi với bọn ta?”
Diệp Huyên lắc đầu: “Quên đi!”
Đi một mình vẫn tự do hơn chút!
An Lan Tịnh khẽ gật đầu: “Con bảo trọng!”
Nói xong, nàng ấy nhìn Nhị Nha và Tiểu Bạch, Nhị Nha chớp mắt nhìn: “An tỷ, ta và Tiểu Bạch có thể ở nơi này chơi một chút không?”
An Lan Tịnh bình tĩnh nói: “Không được!”
Nhị Nha nghe vậy thì rất bất đắc dĩ.
An Lan Tịnh nó: “Đi thôi!”
Nhị Nha bất đắc dĩ, cô bé nhìn về phía Diệp Huyên: “Tiểu Huyên tử, bái bai!”
Diệp Huyên cười nói: “Sau này còn gặp lại!”
An Lan Tịnh mang theo hai người biến mất ở sâu trong tinh không!
Sau khi ba người đi rồi, Diệp Huyên quét nhìn Diệp Thanh Thanh, Thanh Nhi váy trắng và Đồ ở bên cạnh, ba người đứng cách nhau rất xa, không có bất kỳ giao lưu gì!
Diệp Huyên hơi kinh ngạc!
Sao ba Thanh Nhi này có gì đó là lạ?
Lúc này, Diệp Thanh Thanh bỗng nhiên nói ra: “Ta đi đây!”
Nói xong, nàng dứt khoát ngự kiếm bay lên, biến mất ở cuối chân trời!
Đồ cũng nói: “Ta cũng đi đây!”
Nói xong, nàng ấy trực tiếp biến mất ở sâu trong tinh không!
Diệp Huyên ngây ngẩn cả người!
Chỉ còn Thanh Nhi váy trắng!
Diệp Huyên nhìn về phía Thanh Nhi váy trắng, nàng mỉm cười: “Trước kia bọn ta quả thật có vấn đề!”
Diệp Huyên không hiểu: “Vì sao?”
Thanh Nhi váy trắng khẽ cười nói: “Trước kia lý niệm của mọi người không giống nhau, cho nên sẽ đánh nhau! Bây giờ chắc là sẽ không đánh nhau nữa!”
Diệp Huyên cười nói: “Vậy là tốt rồi!”
Khỏi phải nói, hắn thật sự sợ mấy Thanh Nhi này đánh nhau!
Thanh Nhi váy trắng trầm giọng nói: “Ca, những Thần Linh này đều rất kỳ lạ, cũng không đơn giản, bây giờ bọn họ đang nhằm vào huynh, tự huynh phải cẩn thận chút!”
Diệp Huyên gật đầu: “Ta biết!”
Thanh Nhi váy trắng mỉm cười: “Ta đi đây!”
Diệp Huyên cười nói: “Ừ!”
Thanh Nhi váy trắng đột nhiên đi đến trước mặt Diệp Huyên, nàng lấy ra một chiếc nhẫn chứa đồ đưa cho Diệp Huyên, bên trong có hơn một tỷ viên Hư Chân Tinh!
Diệp Huyên hơi kinh ngạc: “Thanh Nhi, đây là…”
Thanh Nhi váy trắng chớp mắt: “Ta nhặt được!”
Sắc mặt Diệp Huyên cứng lại!
Thanh Nhi váy trắng mỉm cười, sau đó nhẹ nhàng ôm lấy Diệp Huyên: “Ca, bảo trọng!”
Nói xong, nàng hóa thành một luồng kiếm quang biến mất ở cuối chân trời.
Nơi đây chỉ còn lại Mộ Niệm Niệm!
Diệp Huyên nhìn Mộ Niệm Niệm, Mộ Niệm Niệm mỉm cười: “Ta cũng phải đi rồi!”
Diệp Huyên cười nói: “Niệm tỷ, cùng đi một đoạn?”
Mộ Niệm Niệm gật đầu: “Được!”
Hai tỷ đệ đi về nơi xa!
Diệp Huyên cười nói: “Niệm tỷ, rất lâu không gặp tỷ rồi!”
Mộ Niệm Niệm khẽ nói: “Ta đi khá nhanh, cũng đi khá xa…”
Nói xong, nàng ngẩng đầu nhìn tinh không sâu thẳm: “Vũ trụ này quả thật vô cùng rộng lớn!”
Diệp Huyên gật đầu: “Quả thật là vậy!”
Mộ Niệm Niệm cười nói: “Đệ cũng trưởng thành rất nhanh, ban đầu ta cho rằng phải muộn thêm chút nữa đệ mới đi đến nơi này, nhưng không ngờ đệ lại đến nhanh như vậy!”
Diệp Huyên lắc đầu: “So với các tỷ, thực lực của ta vẫn rất yếu!”
Hắn phát hiện, thực lực của đám người Niệm tỷ và Diệp Thanh Thanh đều đang nhanh chóng tăng lên, mỗi một lần gặp mặt, thực lực của các nàng đều mạnh hơn rất nhiều!
Đó cũng là bình thường, dù sao, mấy người Niệm tỷ cũng đang tu luyện, không thể nào cứ dậm chân tại chỗ!
Diệp Huyên thầm than một tiếng.
Mình còn phải cố gắng hơn nữa!
Lúc này, Mộ Niệm Niệm lên tiếng: “Vừa rồi đệ có nhìn thấy Tín Ngưỡng Chi Lực của nhóc con kia không?”
Diệp Huyên gật đầu: “Thấy rồi!”
Mộ Niệm Niệm cười nói: “Tín Ngưỡng Chi Lực kia lợi hại không hợp thói thường nhỉ?”
Diệp Huyên lắc đầu cười một tiếng: “Vô cùng không hợp thói thường!”
Năng lực của Tiểu Bạch này thật sự rất nghịch thiên!
Mộ Niệm Niệm nhìn Diệp Huyên: “Theo như ta biết, bây giờ đệ đã thống nhất vũ trụ bên dưới, bao gồm cả những vũ trụ song song đó, thật ra, đệ cũng có thể đạt đến trình độ của nhóc con kia!”
Diệp Huyên im lặng.
Mộ Niệm Niệm cười nói: “Không người nào biết hạn mức cao nhất của Tín Ngưỡng Chi Lực! Mà bây giờ, đệ hoàn toàn có khả năng đạt tới cực hạn của nó!”
Diệp Huyên gật đầu: “Ta hiểu!”
Mộ Niệm Niệm dừng bước, cười nói: “Nhóc con, dọc đường đi, vũ trụ này mang lại cho ta rất nhiều bất ngờ và khiếp sợ, thế giới bên ngoài vô cùng đặc sắc, nhưng mà vũ trụ này rất thực tế, nói gì cũng nhìn vào thực lực, cho nên, đệ phải cố gắng lên!”
Diệp Huyên gật đầu: “Được!”
Mộ Niệm Niệm khẽ xoa đầu Diệp Huyên, cười nói: “Sau này còn gặp lại!”
Nói xong, nàng ngự kiếm bay lên, trong chớp mắt đã biến mất ở cuối chân trời.
Diệp Huyên ngẩng đầu nhìn về phía cuối chân trời, khẽ nói: “Sau này còn gặp lại!”
Lần từ biệt này, không biết tới khi nào mới có thể gặp nhau!
…
Sau khi cả tòa thành đen hóa thành tro bụi, một người đàn ông chầm chậm bước ra!
Người đàn ông mặc đồ đen, tóc dài xõa vai, hai mắt đỏ như máu, từng bước đi của hắn ta, khiến cả thời không đều rung chuyển, cực kỳ đáng sợ.
Thần linh đồng tử đỏ!
Trong tay hắn ta, cầm theo một thanh trường đao đỏ như máu, trên trường đao còn có một ngọn lửa đỏ như máu rất kỳ dị, cực kỳ đáng sợ.
Nhìn thấy người đàn ông áo đen, Diệp Huyên khẽ nhíu mày.
Còn vẻ mặt Lý Mạc thì lại chùng xuống, sau đó lùi về sau hai bước!
Chỉ cần tình hình có gì bất ổn, thì ông ta sẽ bỏ chạy lập tức!
Ông ta chỉ là một người dẫn đường, chứ không liều mạng với thần linh!
Lúc này, người đàn ông áo đen bỗng nhìn Diệp Huyên, hắn ta nhìn Diệp Huyên chằm chằm, nhếch miệng cười, cười trông vô cùng gian tà: “Ngươi chính là Vua Dựa Dẫm bị Tội Vương truy nã!”
Tội Vương!
Diệp Huyên nhíu mày: “Tội Vương mà ngươi nói là ai?”
Người đàn ông áo đen cười nói: “Ngươi từng gặp hắn rồi!”
Diệp Huyên nhíu mày: “Thái Sơ Thần Thụ!”
Người đàn ông áo đen gật đầu: “Đúng vậy! Hắn bị phong ấn trong Thái Sơ Thần Thụ, nhưng có lẽ hắn sắp phá phong ấn rồi!”
Diệp Huyên có phần không hiểu: “Có điều ta vẫn luôn nghi hoặc, ta và cao thủ Thần Linh Tộc các ngươi không có ân oán gì, tại sao các ngươi cứ dồn ta vào chỗ chết vậy?”
Người đàn ông áo đen nhìn Diệp Huyên chằm chằm, cười nói: “Thấy ngươi thì khó chịu, lý do này, có được không?”
Diệp Huyên khẽ cười: “Đương nhiên được, vậy kể từ bây giờ, ta có thể nói cho ngươi biết, ta nhìn thấy thần linh các ngươi cũng khó chịu, cứ hễ thấy thần linh thì ta sẽ giết chết từng người một!”
Người đàn ông áo đen bỗng nhiên cười lớn, cười không hề kiêng dè, mà huyết đao trong tay hắn ta lúc này cũng khẽ rung chuyển, tỏa ra luồng hơi thở kinh khủng cực kỳ đáng sợ!
Lúc này, Diệp Huyên bỗng biến mất khỏi chỗ!
Tiếng cười của người đàn ông áo đen chợt dừng lại, hắn ta nheo mắt, hắn ta đột nhiên xoay thanh đao lớn bổ mạnh về phía trước!
Răng rắc!
Đao này vừa rơi xuống, mấy trăm vạn luồng đao quang đỏ như máu cũng gấp chồng chém xuống, sức mạnh kinh khủng bỗng chốc xóa sạch thời không xung quanh!
Vô cùng kinh khủng!
Mà lúc này, kiếm của Diệp Thanh Thanh đã đến.
Ầm!
Chớp mắt, mấy trăm vạn luồng đao quang bỗng chốc bị phá vỡ, luồng sức mạnh trực tiếp đánh bay người đàn ông áo đen kia lùi lại, mà lúc này, một luồng kiếm quang bỗng lóe lên từ trong sân!
Ánh mắt người đàn ông áo đen chợt thay đổi, vừa định xuất đao thế nhưng hắn lại kinh sợ phát hiện ra, đao trong tay hắn ta đã vỡ rồi!
Vù!
Trong lúc người đàn ông áo đen sợ hãi thì một thanh kiếm bỗng nhiên xuyên qua trán hắn ta!
Ầm!
Thân thể người đàn đàn ông áo đen lập tức cứng đờ tại chỗ, vẻ mặt vô cùng khó tin, hắn ta không ngờ, bản thân vừa xuất hiện, còn chưa ra vẻ gì thì đã xong rồi?
Diệp Thanh Thanh bỗng lao đến trước mặt người đàn ông áo đen, nàng ấy nhìn người đàn ông áo đen chằm chằm: “Nào, nói cho ta biết, ngươi tính chơi thế nào?”
Người đàn ông áo đen nhìn Diệp Thanh Thanh chằm chằm, kinh hãi nói: “Ngươi là ai!”
Diệp Thanh Thanh bỗng nâng thanh kiếm đánh vào trên má phải người đàn ông áo đen.
Bốp!
Má phải người đàn ông áo đen lập tức sưng vù!
Diệp Thanh Thanh nhìn người đàn ông áo đen chằm chằm: “Nào, ngươi nói cho ta biết, ngươi thì tính là thứ gì?”
Người đàn ông áo đen hung tợn nói: “Sĩ có thể giết, không thể bị sỉ nhục!”
Diệp Thanh Thanh lại vung kiếm!
Bốp!
Má trái người đàn ông áo đen lập tức sưng đỏ lên!
“A!”
Người đàn ông áo đen điên cuồng thét gầm!
Kiểu sỉ nhục như vậy, còn kinh khủng hơn là giết chết hắn ta!
Nhưng, linh hồn hắn bị kiếm Thanh Huyên trấn giữ, căn bản không thể động đậy!
Diệp Thanh Thanh khẽ nhếch miệng khinh thường: “Thứ rác rưởi!”
Người đàn ông cười hung tợn: “Ngươi không giết chết ta được!”
Diệp Thanh Thanh vung tay áo, kiếm Thanh Huyên khẽ rung lên, sau đó lập tức bắt đầu hấp thụ linh hồn này!
Cảm nhận được chuyện này, vẻ mặt người đàn ông áo đen lập tức thay đổi, sau đó, ánh mắt hắn ta có chút kinh sợ: “Ngươi… Kiếm này của ngươi…”
Diệp Thanh Thanh đâm xuyên kiếm qua cổ người đàn ông áo đen: “Im miệng!”
Người đàn ông áo đen: “…”
Diệp Thanh Thanh quay người đi về phía Diệp Huyên, mà sau lưng, linh hồn người đàn ông áo đen đang bị kiếm Hành Đạo hấp thụ từng chút một!
Không lâu sau, linh hồn đã bị hấp thụ sạch sẽ!
Diệp Thanh Thanh xòe tay, kiếm Thanh Huyên bỗng chốc bay vào trong tay nàng ấy, mà lúc này, sau khi hấp thuk một vị thần linh Đồng tử đỏ, hơi thở kiếm Thanh Huyên bỗng chốc đã đạt đến đỉnh cao!
Diệp Thanh Thanh nhìn kiếm Thanh Huyên, sau đó bình tĩnh nói: “Đi, đi giết người tiếp!”
Diệp Huyên:” “…”
Ở bên cạnh, Lý Mạc kia nhìn Diệp Thanh Thanh, trán đổ đầy mồ hôi.
Quá kinh khủng!
Đó là một vị thần linh đồng tử đỏ đấy!
Thế mà lại giết chết chỉ với hai kiếm?
Quá sức nghịch thiên!
Mẹ nó, không hổ là Vua Dựa Dẫm!
Lúc này, Diệp Thanh Thanh bỗng nhìn Lý Mạc: “Nơi nào còn có khu phong ấn nữa?”
Lý Mạc do dự chốc lát rồi nói: “Theo ta biết, cách mấy nghìn dặm phía trước, còn có một khu phong ấn!”
Diệp Thanh Thanh gật đầu: “Dẫn đường!”
Lý Mạc vội gật đầu: “Được!”
Dưới sự dẫn dắt của Lý Mạc, ba người đi về phía chân trời xa xôi!
Lúc này, thái độ của Lý Mạc đã chuyển sang tôn kính.
Trên đường, Diệp Thanh Thanh bỗng hỏi: “Ca ca, trước lúc ta rời đi, ta giúp huynh giải trừ trạng thái cực hạn của kiếm này!”
Diệp Huyên do dự chốc lát sau đó nói: “Nha đầu, thật ra, tự ta cũng có thể rồi!”
Diệp Thanh Thanh nhìn Diệp Huyên, gật đầu: “Ta tin huynh, thật đó!”
Vẻ mặt Diệp Huyên cứng đờ, muội đây là tin sao? Muội xem ca ca muội là kẻ ngốc sao?
Đau đầu thật!
Diệp Thanh Thanh mỉm cười: “Ca ca, đừng quan tâm nhiều như vậy, làm là xong việc thôi!”
Diệp Huyên lắc đầu cười, tính khí nha đầu này... Không phải nóng nảy bình thường! Nhưng, hắn thích!
Rất nhanh sau đó, dựa vào Lý Mạc dẫn đường, ba người đã đến trước một hẻm núi lớn, Diệp Huyên nhìn trong hẻm núi, sau trong hẻm núi có một cái giếng, xung quanh giếng cũng có đủ các loại bùa chú kỳ dị kinh khủng.
Diệp Huyên nhìn những phù chú kia, khẽ nói: “Lão đầu, phong ấn của những bùa chú này, là do chủ nhân bút Đại Đạo để lại năm đó sao?”
Lý Mạc nhìn Diệp Huyên, sau đó gật đầu: “Đúng!”
Diệp Huyên thấp giọng nói: “Những phong ấn này trải qua bao năm tháng, đã bắt đầu chậm rãi buông lỏng rồi!”
Lý Mạc gật đầu: “Đúng vậy! Nếu không, những thần linh này sao có thể phá giải phong ấn được chứ! Đáng tiếc, sau trận chiến năm đó, chủ nhân bút Đại Đạo đã rời đi, sau đó đến tận bây giờ cũng không có tin tức chính xác của y, nếu không, nếu y chịu gia cố phong ấn thì tốt rồi!”
Diệp Huyên im lặng.
Hiện tại chuyện hắn lo lắng chính là chủ nhân bút Đại Đạo này và những thần linh kia là cùng một giuộc! Nếu thật sự như vậy, thì chuyện rất phiền phức!
Trong lúc Diệp Huyên suy nghĩ đắn đo, thì sâu trong hẻm núi kia bỗng có luồng hơi thở mạnh mẽ không ngừng lan ra!
Thấy vậy, vẻ mặt Lý Mạc lập tức u ám, vội nói: “Người trấn thủ nơi này cũng đi rồi! Mấy tên ham sống sợ chết này! Lão phu xem thường các ngươi!”
Chương 5897: Gọi người!
Diệp Huyên nói: “Những thần linh kia có lẽ sắp phá vỡ phong ấn rồi! Chắc chắn bọn phải đi rồi, nếu không ở lại nơi này chỉ có thể chờ chết!”
Lý Mạc thấp giọng thở dài!
Ngay lúc này, Diệp Thanh Thanh bỗng nói: “Ca ca, huynh đứng đây đợi đi!”
Nói xong, nàng ấy cầm kiếm đi vào trong hẻm núi!
Diệp Huyên do dự rồi nói: “Hay là, ta đi cùng muội?”
Diệp Thanh Thanh lắc đầu: “Huynh xem là được rồi!”
Nói xong, nàng ấy cầm kiếm lao vào trong hẻm núi kia.
Diệp Huyên im lặng đứng tại chỗ.
Thật ra, Thanh Nhi à, bản thân huynh đánh đấm cũng rất lợi hại mà!
Lý Mạc ở bên cạnh nhìn Diệp Thanh Thanh biến mất trong hẻm núi phía xa, sau đó nói: “Diệp thiếu, muội muội này của ngươi, đánh lợi hại thật!”
Diệp Huyên nhìn Lý Mạc: “Hỏi ngươi chuyện này, hiện tại thần điện Hư Chân là do ai làm chủ?”
Lý Mạc lắc đầu: “Không có ai có thể làm chủ thật sự cả, Nam Phái và Bắc Phái tấn công lẫn nhau, gây chuyện lẫn nhau, vì vậy, loạn không tưởng nổi!”
Diệp Huyên nhíu mày: “Không ai có thể chống đỡ đại cục được sao?”
Lý Mạc lắc đầu: “Không có!”
Diệp Huyên im lặng.
E rằng thế giới Hư Chân sắp xong rồi!
Lý Mạc thấp giọng nói: “Chuyện ta lo lắng bây giờ là, có thể có một nhóm đã hợp tác với những thần linh này rồi, nếu thật sự như vậy, vậy thì đúng là cõng rắn cắn gà nhà rồi! Năm đó sở dĩ thế giới Hư Chân có thể đánh bại những thần linh này, là vì có chủ nhân bút Đại Đạo cùng với thần chủ Hư Chân và các cao thủ, mà hiện tại, những cao thủ này đều không còn!”
Diệp Huyên nhíu mày: “Chủ nhân bút Đại Đạo không còn sao?”
Lý Mạc nhìn Diệp Huyên, nghi hoặc nói: “Chẳng phải nói chủ nhân bút Đại Đạo đã chết rồi sao?”
Vẻ mặt Diệp Huyên cứng đờ.
Lý Mạc hỏi: “Chẳng lẽ chưa chết?”
Diệp Huyên ngẫm nghĩ, sau đó nói: “Tạm thời xem như y chết rồi đi!”
Lý Mạc: “…”
Vù!
Lúc này, trong hẻm núi sâu thẳm, tiếng kiếm đột nhiên vang lên, sau đó, trong hẻm núi vang lên từng tiếng kêu la thảm thiết tột cùng!
Nghe thấy âm thanh này, Lý Mạc ở bên cạnh lập tức lắc đầu!
Đúng là sát tinh mà!
Diệp Huyên nhìn hẻm núi sâu thẳm kia, ngay lúc ấy, một luồng sức mạnh kinh người bỗng chốc phá nát cả hẻm núi.
Vù!
Lúc này lại vang lên tiếng kiếm khắp trời cao!
Tiếp đó, một cô gái từ trong kiếm quang chầm chậm bước ra!
Người đến, chính là Diệp Thanh Thanh!
Còn kiếm Thanh Huyên trong tay nàng ấy lúc này cũng đang rung chuyển, sức mạnh ẩn chứa bên trong mạnh đến kinh người!
Lý Mạc nhìn Diệp Thanh Thanh, không nói gì!
Ông ta biết, những thần linh trong hẻm núi đã bị giết sạch rồi!
Diệp Thanh Thanh đi đến trước mặt Diệp Huyên, nàng ấy đưa kiếm cho Diệp Huyên: “Phải giết thêm mấy vị thần linh nữa thì kiếm này có thể giải phong ấn rồi! Công lao xem như của huynh!”
Vẻ mặt Diệp Huyên cứng đờ!
Ngay lúc này, vẻ mặt Diệp Huyên bỗng chốc thay đổi, hắn vội xòe tay, trong lòng bàn tay, một luồng kiếm ý chậm rãi chuyển động!
Diệp Huyên lập tức quay người nhìn.
Quỷ nữ gặp nguy hiểm sao?
Diệp Huyên lập tức kéo tay Diệp Thanh Thanh: “Thanh Nhi, đi!”
Nói rồi, hắn kéo Diệp Thanh Thanh trực tiếp ngự kiếm biến mất nơi chân trời.
Trên đường, Diệp Thanh Thanh hỏi: “Sao vậy?”
Diệp Huyên thấp giọng nói: “Bạn của ta gặp nguy!”
Diệp Thanh Thanh đang định nói thì ngay lúc này, nơi cuối tinh không xa xôi bỗng truyền đến luồng hơi thở khủng khiếp!
Diệp Huyên lập tức lại dụng kiếm Thanh Huyên di chuyển thẳng đến địa bàn của Quỷ nữ, vừa đến, một luồng thần thức cực kỳ đáng sợ lập tức bao phủ lấy hắn!
Lúc này, Diệp Huyên nhìn thấy Quỷ nữ gần đó, bấy giờ, tay phải Quỷ nữ đã bị chặt đứt, hơn nữa, chỉ còn lại linh hồn, mà linh hồn Quỷ nữ lúc này cũng đang biến mất với tốc độ nhanh chóng.
Quỷ nữ nhìn thấy Diệp Huyên thì bỗng ngây người, sau đó vội nói: “Đi mau, ta không biết nàng ta mạnh đến vậy, mau đi đi!”
Diệp Huyên xòe tay, kiếm Thanh Huyên lập tức xuyên vào linh hồn Quỷ nữ!
Ầm!
Kiếm Thanh Huyên lập tức trấn giữ linh hồn Quỷ nữ!
Diệp Huyên quay người nhìn sang, trước mặt hắn không xa có một cô gái đứng đó, cô gái mặc đồ trắng, tóc dài khẽ bay, đôi mắt đen trắng kỳ lạ, một bên trắng một bên lại đen!
Nhìn thấy cô gái này, sắc mặt Lý Mạc ở bên cạnh lập tức thay đổi: “Thần linh Song Đồng…”
Nói rồi, ông ta lập tức quay người, hóa thành một luồng sáng biến mất nơi chân trời!
Chạy rồi!
Thấy vậy, sắc mặt Diệp Huyên chùng xuống!
Thực lực của Quỷ nữ, hắn biết rõ, nhất là sau khi tu luyện trong tháp nhỏ, thực lực nàng ta cực kỳ cực kỳ kinh khủng, thế nhưng lại bị cô gái áo trắng trước mặt này đánh bại dễ dàng như vậy!
Còn Lý Mạc kia nữa, đối phương đã biết rõ thực lực của Diệp Thanh Thanh, nhưng lúc này, khi nhìn thấy cô gái áo trắng, thì đối phương lại dứt khoát chạy trốn!
Thần linh Song Đồng!
Diệp Huyên nhìn cô gái áo trắng, không cần nghi ngờ, cấp bậc cô gái này chắc chắn vượt xa thần linh đồng tử đỏ!
Mà lúc này, cô gái áo trắng kia vẫn luôn nhìn Diệp Thanh Thanh chằm chằm, trong tay nàng ta đang cầm một thanh kiếm!
Là kiếm tu!
Nàng ta cũng là một kiếm tu!
Kiếm của cô gái áo trắng, dài ba thước, rộng một đốt ngón tay, rất nhỏ, trên mũi kiếm tỏa ra hàn mang lạnh lẽo, ngoài ra, trên thân kiếm còn có một chữ nhỏ đỏ như máu: Sát!
Kiếm Sát!
Diệp Thanh Thanh cũng đang nhìn cô gái áo trắng!
Ngay lúc này, cô gái áo trắng bỗng nhiên biến mất!
Vù!
Chớp mắt, một luồng kiếm quang bỗng chốc đã đến trước mặt Diệp Thanh Thanh!
Diệp Thanh Thanh bỗng đâm kiếm ra!
Ầm!
Mũi kiếm đối chọi với mũi kiếm!
Hai luồng sức mạnh bỗng chốc bùng nổ, chỉ trong thoáng chốc, toàn bộ mọi thứ trong sân đều hóa thành tro bụi!
Khi kiếm khi tan đi, kiếm Thanh Huyên của Diệp Thanh Thanh và kiếm của cô gái áo trắng vẫn đang giằng co với nhau!
Mà kiếm của cô gái áo trắng lại không hề tổn hại gì!
Thấy vậy, ánh mắt Diệp Huyên bỗng thay đổi!
Đây là lần đầu tiên trong lịch sử, có một thanh kiếm có thể so được với kiếm Thanh Huyên, mà không bị tổn thất gì!
Chuyện đáng sợ nhất là, một kiếm này của cô gái áo trắng này đối mặt với Diệp Thanh Thanh, mà cũng không bị lép vế!
Lúc này, ở bên phải bỗng xuất hiện một người đàn ông!
Người đàn ông mặc áo bào trắng, trong tay cầm một thanh trường thương, mà đôi mắt hắn ta cũng là một đen một trắng!
Thần linh Song Đồng!
Lại thêm một vị đến nữa!
Chuyện quan trọng nhất là, bên cạnh người đàn ông này, còn có một ông lão áo đen đang đứng, mà ông lão áo đen này, cũng là thần linh Song Đồng, mà sau lưng hai người họ, còn có vô số thần linh!
Trong đó có hai mươi thần linh đồng tử đỏ, thần linh đồng tử tím cũng có đến hơn trăm người!
Thấy vậy, vẻ mặt Diệp Huyên lập tức u ám!
Diệp Thanh Thanh bỗng nói: “Gọi người!”
Gọi người!
Diệp Huyên im lặng chốc lát, sau đó hắn lập tức lên tiếng: “Thanh Nhi!”
Ầm!
Thoáng chốc, sau lưng Diệp Huyên, thời không nứt ra, một cô gái váy trắng chậm rãi bước ra!
Thiên Mệnh váy trắng!
Nhưng vẫn chưa kết thúc, thời không lại nứt ra, một cô gái mặc áo bào hoa chậm rãi bước đến!
Đồ!
Ba vị Thiên Mệnh tề tựu!
Thế nhưng, vẫn chưa hết...
Ầm!
Thời không lại nứt ra, một cô gái lại xuất hiện!
Mộ Niệm Niệm!
Mộ Niệm Niệm tay cầm một thanh trường thương, khẽ vung lên, kiếm quang chớp sáng.
Khi Mộ Niệm Niệm xuất hiện, bên phải Diệp Huyên, thời không bỗng nứt ra, lại thêm một cô gái chậm rãi xuất hiện…
Chương 5898: Hơi ít người!
Cô gái đi ra cột tóc đuôi ngựa, tay cầm trường thương!
An Lan Tịnh!
Nữ võ thần đời đầu!
Nhìn thấy nhiều người như vậy, bản thân Diệp Huyên cũng ngây người!
Đang chơi trò gì vậy?
Đến nhiều như vậy?
Đối diện với Diệp Huyên, người đàn ông đứng đầu thần linh song đồng kia nhìn nhóm người bên cạnh Diệp Huyên, vẻ mặt bình tĩnh: “Người, hình như thiếu một ít!”
“Vậy sao?”
Đột nhiên An Lan Tịnh lên tiếng, sau đó, người chưa động thì thương đã ra chiêu!
Vù!
Người đàn ông song đồng kia nheo mắt, cũng đâm thương ra!
Ầm!
Va chạm!
Đối chọi gay gắt!
Rầm rầm!
Thoáng chốc, một làn sóng dư âm thương mang đáng sợ bỗng lan ra từ trong sân!
Thời không xung quanh trong vòng mấy trăm vạn dặm lúc này cũng bỗng chốc trở nên u tối!
Vô Giới khởi động!
Tất cả mọi người đều tiến vào Vô Giới!
Mà ngay lúc này, An Lan Tịnh tay cầm thương bỗng vung lên chắn ngang.
Người đàn ông song đồng nheo mắt, cầm thương chắn ngang.
Ầm!
Trong chớp mắt, người đàn ông song đồng lập tức bay lùi đến vạn trượng, khi hắn ta vừa dừng lại, một thanh trường thương bỗng phá không xuyên tới!
Ầm!
Người đàn ông song đồng lại bị đẩy lùi vạn trượng!
Mà lúc này, An Lan Tịnh bỗng cầm trường thương vung mạnh
Vù!
Thời không trong Vô Giới lập tức bùng nổ!
Đùng đoàng!
Ở phía xa, người đàn ông song đồng bỗng chốc lùi ra mấy vạn trượng!
Vừa dừng lại thì thân xác hắn ta lập tức vỡ nát!
Lúc này, An Lan Tĩnh lại biến mất!
Ở bên cạnh, ông lão song đồng nheo hai mắt, đang định ra tay thì lúc ấy, một luồng kiếm quang bỗng chắn trước mặt ông ta!
Ông lão quay đầu nhìn, chỉ thấy Mộ Niệm Niệm đang nhìn ông ta chằm chằm: “Đấu đơn, đừng có đánh nhóm!”
Ông lão song đồng xòe tay, bỗng chốc, một lá bùa phóng thẳng lên trời, trên trời, lá bùa kia lập tức hóa thành một ngọn lửa rồi biến mất!
Gọi người!
Mộ Niệm Niệm khẽ cười, không hề bận tâm!
Ầm ầm!
Ngay lúc này, người đàn ông song đồng ở phía xa đã bị An Lan Tịnh đánh lùi đến mấy vạn trượng!
Hoàn toàn bị trấn áp!
Thực lực người đàn ông song đồng tuy cũng rất mạnh, nhưng người đối mặt hắn ta lại là một vị Võ Thần!
Rầm!
Ngay lúc này, người đàn ông song đồng bỗng lùi mạnh đến mấy vạn trượng, khi hắn ta vừa dừng lại thì một thanh trường thương đột nhiên phá không xuyên đến!
Ánh mắt người đàn ông song đồng thay đổi, hắn ta cầm thương chặn ngang!
Ầm!
Một luồng thương ý kinh khủng bỗng bùng nổ từ trong thương!
Rầm!
Thế nhưng, luồng thương ý kia vừa xuất hiện thì lập tức bị đánh tan!
Vù!
Trường thương của An Lan Tịnh trực tiếp xuyên qua giữa trán người đàn ông song đồng!
Ầm!
Thân xác người đàn ông song đồng thoáng chốc đã vỡ vụn, lúc này linh hồn cũng trực tiếp hóa thành mảnh vụn!
Nhưng sau đó, linh hồn hắn ta lại lập tức ngưng tụ lại trong tầm mắt mọi người, sau đó khôi phục bình thường như cũ!
Bùm!
Một luồng hơi thở linh hồn mạnh mẽ trực tiếp đánh bay trường thương của An Lan Tĩnh!
Thấy vậy, An Lan Tĩnh khẽ nhíu mày, nàng ta xòe tay, trường thương quay về trong tay mình.
Nhìn thấy linh hồn người đàn ông song đồng lập tức khôi phục lại bình thường, nhóm Mộ Niệm Niệm trong sân đều nhíu chặt mày!
Diệp Huyên bỗng nhiên đi đến bên cạnh Mộ Niệm Niệm, hắn nhếch miệng cười: “Niệm tỷ!”
Mộ Niệm Niệm nhìn Diệp Huyên, cười nói: “Đã lâu không gặp!”
Diệp Huyên vội gật đầu: “Chúng ta đều đã lâu không gặp rồi!”
Mộ Niệm Niệm cười nói: “Từ sau khi ta lên từ Thái Sơ Thần Tộc, vốn muốn ở đây đợi đệ, nhưng nghĩ đến đệ vẫn còn một vũ trụ nữa phải quản, nên ta lên trước vậy!”
Diệp Huyên cười nói: “Ta sắp lên rồi!”
Mộ Niệm Niệm khẽ cười rồi nói: “Được!”
Mặc dù đã lâu không gặp, nhưng hai người sau khi gặp lại thì tình cảm vẫn như cũ.
Lúc này, Thanh Nhi váy trắng bỗng chậm rãi bước đến, nàng nhìn cô gái áo trắng phía xa, sau đó nói: “Kiếm này của nàng ta, không đơn giản!”
Nghe vậy, ánh mắt mọi người đều nhìn vào kiếm của cô gái áo trắng.
Diệp Huyên có phần không hiểu: “Thanh Nhi, kiếm của nàng ta là?”
Thanh Nhi váy trắng bình tĩnh nói: “Cũng giống như bọn họ, đều ẩn chứa một loại pháp tắc thần bí chưa biết bên trong!”
Pháp tắc thần bí!
Diệp Huyên nhìn cô gái áo trắng, lúc này, cô gái áo trắng và Diệp Thanh Thanh đã tách ra, hai người đều không xuất thêm chiêu kiếm nào.
Mà hiện tại, hai bên cũng hình thành thế giằng co trong sân!
Lúc này, người đàn ông song đồng linh hồn khôi phục lại ở phía xa kia bỗng lên tiếng: “Các ngươi không phải người của thần điện Hư Chân!”
Diệp Huyên bình tĩnh nói: “Tất nhiên không phải… Đương niên, chuyện này không quan trọng, quan trọng là, các ngươi không phải nhìn thấy ta là không vui sao?”
Người đàn ông song đồng nhìn Diệp Huyên chằm chằm: “Ngươi chính là Kháo Sơn Vương trong lời Tội Vương kia!”
Kháo Sơn Vương!
Diệp Huyên đen mặt!
Người đàn ông song đồng nhìn Diệp Huyên, sau đó nói: “Vốn dĩ muốn đi tìm ngươi, không ngờ ngươi lại chủ động tìm đến, nếu đã như vậy, bây giờ cứ giải quyết ngươi thôi!”
“Vậy sao?”
Lúc này, Đồ ở bên cạnh bỗng chầm chậm bước ra, nàng ấy nhìn người đàn ông song đồng, xòe tay, kiếm Thanh Huyên bỗng bay vào trong tay nàng ấy, khẽ cười: “Ngươi là cái thá gì chứ?”
Vừa dứt lời, nàng ấy bỗng nhiên biến mất!
Lúc này, cô gái áo trắng ở phía xa đột nhiên nheo mắt, đang định xuất kiếm nhưng khi ấy, một luồng kiếm quang bỗng chém đến trước mặt nàng ta.
Ánh mắt cô gái áo trắng chợt trở nên lạnh lẽo, nâng tay chém ra một kiếm!
Ầm!
Hai luồng kiếm quang bùng nổ, sau đó, Diệp Thanh Thanh lao đến trước mặt cô gái áo trắng, lại chém xuống một kiếm!
Cô gái áo trắng không hệ lo sợ, thẳng tay cầm kiếm chém giết.
Rầm rầm!
Thoáng chốc, hai luồng kiếm quang lập tức bùng nổ trong sân!
Tiếp đó, hai cô gái lại lao vào đại chiến!
Hai bên đều nhìn đối phương không thuận mắt!
Mà lúc này, Đồ cũng đã chém giết đến trước mặt người đàn ông trung niên, ánh mắt người đàn ông trung niên chợt hung tợn, hắn ta bỗng gào lên, tay cầm trường thương đâm mạnh về phía trước, chớp mắt, vô số hơi thở linh hồn kinh sợ lao ra từ trong thân thể hắn ta!
Thế nhưng, chuyện hắn không biết là, thanh kiếm trong tay Đồ lại có công hiệu kiềm chế linh hồn!
Vù!
Trong tầm mắt của mọi người, kiếm Thanh Huyên lập tức xé nát luồng hơi thở linh hồn đáng sợ kia, ngay sau đó, trường kiếm đâm thẳng đến, xuyên qua giữa trán linh hồn người đàn ông trung niên!
Ầm!
Linh hồn người đàn ông trung niên lập tức bị ghim chặt tại chỗ, sau đó, linh hồn bỗng bùng cháy, sau đó lại bị kiếm Thanh Huyên hấp thụ.
Cảm nhận được chuyện này, ánh mắt người đàn ông trung niên thay đổi hắn: “Sao có thể…”
Vẻ mặt Đồ vô cảm, vung tay áo, kiếm Thanh Huyên khẽ rung lên, sau đó, linh hồn người đàn ông trung niên lập tức tan biến với tốc độ nhanh chóng.
Ở phía xa, ông lão song đồng kia nhìn thấy vậy, vẻ mặt bỗng chốc thay đổi, ông ta đang định ra tay nhưng lúc này, một luồng hơi thở trực tiếp khóa chặt ông ta!
An Lan Tịnh!
An Lan Tịnh nhìn ông lão song đồng, không nói gì!
Vẻ mặt ông lão song đồng cực kỳ khó coi, ông ta nhìn người đàn ông trung niên đang bốc cháy phía xa, ông ta biết, nếu tiếp tục như vậy, người đàn ông trung niên có thể sẽ bị xóa bỏ thực sự!
Nghĩ đến đây, ông gta bỗng nói: “Ra tay!”
Nói rồi, ông ta lập tức lao về phía người đàn ông trung niên!
Nhưng lúa này, trường thương của An Lan Tịnh bỗng xuất chiêu.
Uỳnh!
Một thương trực tiếp ngăn chặn ông lão song đồng!
Đồng thời, một mình Mộ Niệm Niệm chặn lại trước mặt nhóm cao thủ thần linh!
Khi hai bên chuẩn bị ra tay đại chiến…
Ầm!
Trên trời, từng luồng hơi thở mạnh mẽ bỗng xuất hiện, sau đó, bầu trời nứt ra, từng cao thủ lao ra ngoài!
Thấy vậy, ông lão song đồng ở bên cạnh cũng thở phào trong lòng!
Viện binh đến rồi!
Chương 5899: Tới rồi!
Gọi người?
Diệp Huyên nhíu mày, gọi người ngay trước mặt mình?
Diệp Huyên ngẩng đầu nhìn, chỉ thấy cách đó không xa, một người đàn ông mặc áo bào đỏ thong thả bước tới!
Mà hai mắt của người đàn ông áo bào đỏ này đang nhắm lại, nhìn không ra gã ta là đồng tử gì!
Nhưng phía sau gã ta có ba Thần Linh song đồng đang đứng!
Trừ họ ra, còn có mấy chục Thần Linh đồng tử đỏ!
Nhìn thấy đội hình này, sắc mặt Diệp Huyên bỗng trở nên nặng nề!
Người đàn ông áo bào đỏ vừa xuất hiện đã nhìn về phía người đàn ông trung niên đang bị kiếm Thanh Huyên nuốt chửng ở nơi xa, bởi vì linh hồn hắn ta vô cùng mạnh mẽ, cho nên đến bây giờ kiếm Thanh Huyên vẫn chưa hấp thu hết hắn ta!
Người đàn ông áo bào đỏ đột nhiên phất tay áo lên, một luồng sức mạnh kinh khủng phủ xuống!
Mà lúc này, An Lan Tịnh xuất hiện ở trước mặt người đàn ông áo bào đỏ, nàng ấy dứt khoát đâm ra một thương!
Uỳnh!
Luồng sức mạnh kinh khủng của người đàn ông áo bào đỏ kia bị một thương này đánh nát!
Người đàn ông áo bào đỏ quay đầu nhìn An Lan Tịnh, An Lan Tịnh cầm trường thương trong tay, ngay sau đó, nàng ấy biến mất khỏi nơi đó!
Răng rắc!
Thời không Vô giới nơi đây trực tiếp vỡ nát!
Chân trời, người đàn ông áo bào đỏ đột nhiên giơ ngón tay chỉ xuống!
Uỳnh!
Một luồng hồng mang mãnh liệt bùng phát, trong chớp mắt, toàn bộ Vô giới hoàn toàn vỡ vụn, mọi người rối rít trốn vào trong một thời không khác.
Rầm rầm!
Ngón tay này cứ thế mà chỉ trúng thương của An Lan Tịnh, hai người vừa tiếp xúc, một luồng sức mạnh còn to lớn hơn bùng phát ra ngoài, trong nháy mắt rung động mấy trăm vạn dặm.
Lúc này, trong mắt An Lan Tịnh lóe vẻ dữ tợn, nàng ấy dứt khoát vứt bỏ trường thương, xông về phía trước, vung tay đấm về phía đầu của người người đàn ông áo bào đỏ, tốc độ cực nhanh, chớp mắt đã tới.
Mà lúc này, người đàn ông áo bào đỏ cũng lập tức giơ tay trái chắn ngang trước mặt!
Bịch!
Kèm theo tiếng vang trầm đục nặng nề, lấy hai người làm trung tâm, gợn sóng xung kích mang sức mạnh khủng bố bộc phát ra xung quanh!
Mà lúc này, công kích của An Lan Tịnh giống như mưa rền gió dữ đánh về phía người đàn ông áo bào đỏ.
Lúc đầu người đàn ông áo bào đỏ còn có thể ngăn chặn, nhưng dần dần, gã ta đã bắt đầu lùi về phía sau!
Nhìn thấy cảnh này, sắc mặt những cao thủ Thần Linh tộc ở đây đều trở nên vô cùng khó coi.
Giờ phút này, sắc mặt ông lão song đồng bên dưới cũng trở nên cực kỳ khó coi, ông ta không ngờ người phụ nữ này lại có thể chèn ép Dịch Vương đến vậy!
Ông lão song đồng thoáng nhìn mấy người phụ nữ nơi đây, trong lòng cũng hơi khiếp sợ!
Thực lực của mấy người phụ nữ này quả thật khủng bố!
Uỳnh!
Đúng lúc này, người đàn ông áo bào đỏ ở phía chân trời bất chợt bộc phát ra hồng mang kinh khủng, trong nháy mắt, An Lan Tịnh bị chấn động đẩy lùi về phía sau, nhưng mà, trong quá trình lùi lại, một thanh trường thương phá không bay tới.
Rầm rầm!
Trong nháy mắt, người đàn ông áo bào đỏ bị thương này đánh bay ra ngoài mấy ngàn trượng!
Sau khi An Lan Tịnh dừng lại, nàng ấy bỗng giậm mạnh chân phải.
Uỳnh!
Một vệt sáng chợt lóe lên!
Nơi xa, người đàn ông áo bào đỏ kia nheo mắt nhìn, tay phải nắm chặt lại, sau đó, vô số sức mạnh kỳ lạ ngưng tụ trong lòng bàn tay gã ta, tiếp theo, gã ta đấm mạnh một cú về phía trước!
Uỳnh!
Trên nắm đấm, một tia hồng mang kì lạ tuôn trào ra ngoài!
Ầm ầm!
Kèm theo tiếng nổ vang dội đinh tai nhức óc, An Lan Tịnh và người đàn ông áo bào đỏ đồng thời lùi nhanh về phía sau, mà trước mặt hai người, vô số gợn sóng xung kích mang sức mạnh kinh khủng lan rộng ra bên ngoài, những cao thủ xung quanh liên tục lùi về sau chống đỡ!
Mà lúc này, An Lan Tịnh dừng lại!
Nàng ấy mở bàn tay ra, trường thương lập tức xuất hiện trong tay, nàng ấy chậm rãi nhắm hai mắt lại, trường thương trong tay run rẩy kịch liệt, ngay sau đó, nàng ấy bỗng mở mắt ra, tiếp theo, cả người lao thẳng ra ngoài!
Nhưng mà, rất kỳ lạ!
Bởi vì trong khoảnh khắc lao ra, vậy mà thể xác và linh hồn của nàng ấy lại tách rời!
Nhìn thấy cảnh này, Diệp Huyên nhíu mày, đây là chiêu gì vậy?
Nơi xa, người đàn ông áo bào đỏ nhìn thấy cảnh này, lông mày chợt nhíu lại, ngay sau đó, gã ta đột nhiên mở mắt ra, trong hai mắt, ánh sáng trắng giống như thủy triều tràn ra ngoài!
Rầm rầm!
Trong ánh mắt của mọi người, ánh sáng trắng kia vỡ vụn, một thanh trường thương đâm trúng giữa trán người đàn ông áo bào đỏ, nhưng đúng lúc này, một cánh tay quỷ dị từ trong cơ thể người đàn ông áo bào đỏ thò ra, ngay sau đó, cánh tay này chạm một cái lên trên trường thương của An Lan Tịnh!
Uỳnh!
Trong nháy mắt, một luồng sức mạnh hủy thiên diệt địa bộc phát ra ngoài, An Lan Tịnh chợt lùi về chỗ cũ, nhưng người đàn ông áo bào đỏ cũng lùi xa gần mười vạn trượng, sóng xung kích mang sức mạnh to lớn do hai người phóng thích ra trực tiếp lan xa mấy ngàn vạn dặm, cực kỳ đáng sợ.
Sau khi An Lan Tịnh dừng lại, nàng ấy nhìn về phía người đàn ông áo bào đỏ kia, lông mày khẽ nhíu lại!
Sức mạnh của cánh tay vừa rồi vô cùng quỷ dị!
Nơi xa, người đàn ông áo bào đỏ đã mở mắt ra, gã ta là đồng tử trắng, một màu trắng tinh!
Mà giờ phút này, sắc mặt gã ta cũng rất nghiêm túc!
Thực lực của người phụ nữ này đã vượt xa dự liệu của gã ta!
Mà lúc này ở nơi xa, linh hồn của người đàn ông song đồng kia đã hoàn toàn bị kiếm Thanh Huyên nuốt chửng!
Nhìn thấy cảnh này, sắc mặt người đàn ông áo bào đỏ trở nên u ám!
Mà một bên khác, Diệp Thanh Thanh cũng đang chiến đấu với cô gái áo trắng kia, Kiếm đạo của hai người đều cực kì kinh khủng, nhưng giờ phút này, Diệp Thanh Thanh đã bắt đầu áp chế cô gái áo trắng kia!
Người đàn ông áo bào đỏ im lặng một lúc lâu, gã ta bỗng nhìn xuống Diệp Huyên bên dưới: “Nếu các ngươi bằng lòng giao người này ra, chuyện hôm nay coi như chưa từng xảy ra!”
Nghe vậy, Diệp Huyên cau mày lại!
Lúc này, Mộ Niệm Niệm cười nói: “Nếu không thì sao?”
Người đàn ông áo bào đỏ thoáng nhìn Mộ Niệm Niệm: “Vậy hôm nay các ngươi đều phải chết ở chỗ này!”
Mộ Niệm Niệm khẽ cười: “Tới đây!”
Nói xong, nàng hóa thành một luồng kiếm quang phóng lên tận trời!
Rắc!
Thời không trước mặt người đàn ông áo bào đỏ bỗng nhiên vỡ ra, kiếm quang lập tức giết tới!
Người đàn ông áo bào đỏ nheo mắt lại, lần này, gã ta không tự mình ra tay, cánh tay quỷ dị vừa rồi lại thò ra khỏi cơ thể gã ta, sau đó giơ ngón tay chạm vào thân kiếm của Mộ Niệm Niệm!
Uỳnh!
Kèm theo một vùng kiếm quang bùng nổ, Mộ Niệm Niệm trở về chỗ cũ, mà người đàn ông áo bào đỏ cũng liên tục lùi về sau.
Mộ Niệm Niệm nhìn về phía người đàn ông áo bào đỏ, lông mày hơi nhíu lại!
Cánh tay kia cực kỳ quỷ dị!
An Lan Tịnh đi đến bên cạnh nàng, nàng ấy thoáng nhìn người đàn ông áo bào đỏ kia, sau đó nói: “Sức mạnh của cánh tay kia không phải của gã ta!”
Mộ Niệm Niệm gật đầu, thực lực của người đàn ông áo bào đỏ này rất mạnh, nhưng mà, nếu không có cánh tay kia, gã ta căn bản không phải là đối thủ của An Lan Tịnh!
Lúc này, Diệp Huyên đi đến bên cạnh hai người bọn họ, hắn nhìn người đàn ông áo bào đỏ kia, sau đó nói: “Rốt cuộc đám người này đến từ nơi nào?”
Mộ Niệm Niệm nói: “Không biết!”
An Lan Tịnh nói: “Phụ thân con từng qua lại với bọn họ!”
Nghe vậy, Diệp Huyên sửng sốt!
Thế mà cha mình lại từng qua lại với đám người này?
Dường như nghĩ đến điều gì, sắc mặt Diệp Huyên chợt sầm lại: “An di, sở dĩ những Thần Linh này đến đánh con như vậy, không phải là cha con cố ý sắp xếp đấy chứ?”
Nghe vậy, An Lan Tịnh khẽ lắc đầu: “Không phải, ta cũng không biết vì sao bọn họ lại nhằm vào con như vậy…”
Diệp Huyên lắc đầu cười một tiếng: “Bỏ đi!”
Bây giờ cho dù những Thần Linh này không nhằm vào hắn, hắn cũng phải nhằm vào những Thần Linh này rồi!
Cái quái gì không biết!
Đúng lúc này, người đàn ông áo bào đỏ ở phía chân trời chợt gằn giọng nói: “Nếu các ngươi muốn bảo vệ hắn, vậy thì chết chung với hắn đi!”
Vừa dứt lời, gã ta vung tay phải lên: “Giết!”
Giết!
Đây là muốn đánh hội đồng!
Cũng là chuyện bình thường, dù sao đơn đả độc đấu không chiếm được ưu thế!
Những người bên phía Diệp Huyên đều rất giỏi đánh nhau!
Thấy đám người đàn ông áo bào đỏ không nói võ đức, Diệp Huyên sầm mặt lại, mà đúng lúc này, An Lan Tịnh ở bên cạnh đột nhiên mở bàn tay ra, một phù ấn phóng lên tận trời!
Diệp Huyên ngẩn ra, sau đó nói: “An di, người gọi cha con sao?”
An Lan Tịnh lắc đầu: “Không phải!”
Diệp Huyên không hiểu: “Đó là?”
An Lan Tịnh không trả lời, nàng ấy ngẩng đầu nhìn về phía chân trời, khẽ nói: “Tới rồi!”
Tới rồi!
…
Chương 5900: Một mũi tên Xuyên Vân!
Đến rồi!
Diệp Huyên ngẩng đầu nhìn lên!
Uỳnh!
Bất thình lình, một vòng xoáy khổng lồ xuất hiện ở sâu trong tinh không, ngay sau đó, một cô bé chậm rãi đi ra!
Bên trên cô bé mặc một chiếc áo T-shirt màu trắng, ở giữa còn có hình vẽ một con gấu trúc vô cùng đáng yêu, mà bên dưới cô bé mặc một chiếc quần bò, nơi đầu gối có mấy vết rách, trên chân đi một đôi giày màu trắng, rất sạch sẽ!
Mà trên đầu cô bé đeo một chiếc tai nghe, bên trong truyền ra tiếng nhạc vô cùng truyền cảm, chân cô bé còn không ngừng nhún nhảy phiêu theo tiếng nhạc này.
Trên bả vai cô bé còn có một nhóc con lông xù màu trắng!
Cả người nhóc con trắng như tuyết, hai mắt mở ra thật to, vô cùng tò mò.
Nhìn thấy người tới, Diệp Huyên ngây ngẩn cả người!
Gọi Nhị Nha và Tiểu Bạch tới!
Đây là điều hắn hoàn toàn không ngờ tới!
Lúc này, An Lan Tịnh ở bên cạnh bỗng nhiên lên tiếng: “Nhị Nha!”
Nghe thấy lời của An Lan Tịnh, Nhị Nha chợt giật mình, cô bé vội vàng bay đến bên cạnh An Lan Tịnh, nhếch miệng cười một tiếng: “An tỷ!”
Nói xong, cô bé vẫy tay với Diệp Huyên: “Tiểu Huyên Tử!”
Tiểu Bạch cũng khua khua vuốt nhỏ, toét miệng cười với Diệp Huyên.
Diệp Huyên cười nói: “Nhị Nha, Tiểu Bạch, chào mọi người!”
Nhị Nha đánh giá Diệp Huyên: “Tiểu Huyên Tử, ngươi hơi yếu nha!”
Sắc mặt Diệp Huyên cứng lại.
An Lan Tịnh lên tiếng: “Đánh nhau!”
Đánh nhau!
Nhị Nha quay đầu nhìn, khi thấy những Thần Linh kia, cô bé nhăn mày lại, ngay sau đó, cô bé chợt nói: “Tiểu Bạch, gọi người!”
Tiểu Bạch gật đầu, ngay sau đó, nó đột nhiên vỗ hai cái vuốt nhỏ.
Bốp!
Tiếng móng vuốt vỗ vào nhau vang lên lanh lảnh!
Diệp Huyên chớp chớp mắt, không có động tĩnh gì cả!
Lúc này, Tiểu Bạch lại vỗ móng vuốt lần nữa!
Uỳnh!
Bất thình lình, thời không nơi đây trực tiếp vỡ ra, ngay sau đó, những hơi thở kinh khủng cuốn tới!
Những hơi thở này giống như dòng sông chảy về nơi này, hơi thở mạnh mẽ khiến cho mọi người chấn động!
Diệp Huyên lấy làm khiếp sợ: “Đây…”
Nhị Nha đột nhiên lấy một cây kẹo que ra, cô bé liếm liếm, sau đó nói: “Một mũi tên Xuyên Vân, Thiên Đạo chư thiên vạn giới đến gặp nhau! Lợi hại chứ?”
Diệp Huyên: “….”
Có lẽ sức mạnh Thiên Đạo của một thế giới không quá mạnh, nhưng Thiên Đạo của tất cả các vũ trụ tụ lại với nhau thì sao?
Khủng bố!
Diệp Huyên cũng cảm thấy rất khủng bố!
Cái này giống với Tín Ngưỡng Chi Lực của hắn!
Những Thiên Đạo và vạn linh này đều tín ngưỡng Tiểu Bạch, tín ngưỡng bền chắc này không phải thứ mà hắn bây giờ có thể so sánh.
Thiên Đạo Chi Lực và Vạn Linh Chi Lực vô cùng vô tận tràn tới, trong nháy mắt, sắc mặt những cao thủ Thần Linh kia đều thay đổi, sau đó bị những sức mạnh này đánh tan!
Hoàn toàn nghiền ép!
Ầm ầm!
Trong khoảnh khắc, những cao thủ Thần Linh cứ thế mà bị dòng lũ này đánh bay ra ngoài mấy chục vạn trượng, trong đó, những người chạy chậm trực tiếp bị nghiền nát ngay tại chỗ, mà bọn họ có khả năng sống lại, thế là sau khi sống lại, bọn họ lại bị nghiền nát…
Nhìn cảnh tượng trước mắt, Diệp Huyên tê dại da đầu!
Hắn không ngờ nhóc con này lại khủng bố đến vậy!
Nghịch thiên!
“Rút lui!”
Đúng lúc này, người đàn ông áo bào đỏ ở nơi xa đột nhiên gầm lên giận dữ!
Thế là, những cao thủ Thần Linh nơi này thi nhau rút lui.
Thoáng chốc, cả đám cao thủ Thần Linh quay người biến mất ở tận cùng tinh không!
Diệp Huyên nhìn về phía tận cùng tinh không, lông mày nhíu chặt lại!
Lúc này, Tiểu Bạch khua khua móng vuốt, những sức mạnh to lớn kia lập tức rút lui!
Mấy người ở đây nhìn về phía nhóc con này, ai nấy đều vô cùng khiếp sợ.
Nhìn thấy ánh mắt của mọi người, Tiểu Bạch chớp chớp mắt, khuôn mặt nhỏ hơi đỏ lên, hình như xấu hổ rồi, nhanh chóng chôn cái đầu nhỏ lên đầu Nhị Nha.
Lúc này, An Lan Tịnh nhìn về phía Diệp Huyên: “Tiếp theo con có tính toán gì không?”
Diệp Huyên im lặng.
An Lan Tịnh nói: “Cùng đi với bọn ta?”
Diệp Huyên lắc đầu: “Quên đi!”
Đi một mình vẫn tự do hơn chút!
An Lan Tịnh khẽ gật đầu: “Con bảo trọng!”
Nói xong, nàng ấy nhìn Nhị Nha và Tiểu Bạch, Nhị Nha chớp mắt nhìn: “An tỷ, ta và Tiểu Bạch có thể ở nơi này chơi một chút không?”
An Lan Tịnh bình tĩnh nói: “Không được!”
Nhị Nha nghe vậy thì rất bất đắc dĩ.
An Lan Tịnh nó: “Đi thôi!”
Nhị Nha bất đắc dĩ, cô bé nhìn về phía Diệp Huyên: “Tiểu Huyên tử, bái bai!”
Diệp Huyên cười nói: “Sau này còn gặp lại!”
An Lan Tịnh mang theo hai người biến mất ở sâu trong tinh không!
Sau khi ba người đi rồi, Diệp Huyên quét nhìn Diệp Thanh Thanh, Thanh Nhi váy trắng và Đồ ở bên cạnh, ba người đứng cách nhau rất xa, không có bất kỳ giao lưu gì!
Diệp Huyên hơi kinh ngạc!
Sao ba Thanh Nhi này có gì đó là lạ?
Lúc này, Diệp Thanh Thanh bỗng nhiên nói ra: “Ta đi đây!”
Nói xong, nàng dứt khoát ngự kiếm bay lên, biến mất ở cuối chân trời!
Đồ cũng nói: “Ta cũng đi đây!”
Nói xong, nàng ấy trực tiếp biến mất ở sâu trong tinh không!
Diệp Huyên ngây ngẩn cả người!
Chỉ còn Thanh Nhi váy trắng!
Diệp Huyên nhìn về phía Thanh Nhi váy trắng, nàng mỉm cười: “Trước kia bọn ta quả thật có vấn đề!”
Diệp Huyên không hiểu: “Vì sao?”
Thanh Nhi váy trắng khẽ cười nói: “Trước kia lý niệm của mọi người không giống nhau, cho nên sẽ đánh nhau! Bây giờ chắc là sẽ không đánh nhau nữa!”
Diệp Huyên cười nói: “Vậy là tốt rồi!”
Khỏi phải nói, hắn thật sự sợ mấy Thanh Nhi này đánh nhau!
Thanh Nhi váy trắng trầm giọng nói: “Ca, những Thần Linh này đều rất kỳ lạ, cũng không đơn giản, bây giờ bọn họ đang nhằm vào huynh, tự huynh phải cẩn thận chút!”
Diệp Huyên gật đầu: “Ta biết!”
Thanh Nhi váy trắng mỉm cười: “Ta đi đây!”
Diệp Huyên cười nói: “Ừ!”
Thanh Nhi váy trắng đột nhiên đi đến trước mặt Diệp Huyên, nàng lấy ra một chiếc nhẫn chứa đồ đưa cho Diệp Huyên, bên trong có hơn một tỷ viên Hư Chân Tinh!
Diệp Huyên hơi kinh ngạc: “Thanh Nhi, đây là…”
Thanh Nhi váy trắng chớp mắt: “Ta nhặt được!”
Sắc mặt Diệp Huyên cứng lại!
Thanh Nhi váy trắng mỉm cười, sau đó nhẹ nhàng ôm lấy Diệp Huyên: “Ca, bảo trọng!”
Nói xong, nàng hóa thành một luồng kiếm quang biến mất ở cuối chân trời.
Nơi đây chỉ còn lại Mộ Niệm Niệm!
Diệp Huyên nhìn Mộ Niệm Niệm, Mộ Niệm Niệm mỉm cười: “Ta cũng phải đi rồi!”
Diệp Huyên cười nói: “Niệm tỷ, cùng đi một đoạn?”
Mộ Niệm Niệm gật đầu: “Được!”
Hai tỷ đệ đi về nơi xa!
Diệp Huyên cười nói: “Niệm tỷ, rất lâu không gặp tỷ rồi!”
Mộ Niệm Niệm khẽ nói: “Ta đi khá nhanh, cũng đi khá xa…”
Nói xong, nàng ngẩng đầu nhìn tinh không sâu thẳm: “Vũ trụ này quả thật vô cùng rộng lớn!”
Diệp Huyên gật đầu: “Quả thật là vậy!”
Mộ Niệm Niệm cười nói: “Đệ cũng trưởng thành rất nhanh, ban đầu ta cho rằng phải muộn thêm chút nữa đệ mới đi đến nơi này, nhưng không ngờ đệ lại đến nhanh như vậy!”
Diệp Huyên lắc đầu: “So với các tỷ, thực lực của ta vẫn rất yếu!”
Hắn phát hiện, thực lực của đám người Niệm tỷ và Diệp Thanh Thanh đều đang nhanh chóng tăng lên, mỗi một lần gặp mặt, thực lực của các nàng đều mạnh hơn rất nhiều!
Đó cũng là bình thường, dù sao, mấy người Niệm tỷ cũng đang tu luyện, không thể nào cứ dậm chân tại chỗ!
Diệp Huyên thầm than một tiếng.
Mình còn phải cố gắng hơn nữa!
Lúc này, Mộ Niệm Niệm lên tiếng: “Vừa rồi đệ có nhìn thấy Tín Ngưỡng Chi Lực của nhóc con kia không?”
Diệp Huyên gật đầu: “Thấy rồi!”
Mộ Niệm Niệm cười nói: “Tín Ngưỡng Chi Lực kia lợi hại không hợp thói thường nhỉ?”
Diệp Huyên lắc đầu cười một tiếng: “Vô cùng không hợp thói thường!”
Năng lực của Tiểu Bạch này thật sự rất nghịch thiên!
Mộ Niệm Niệm nhìn Diệp Huyên: “Theo như ta biết, bây giờ đệ đã thống nhất vũ trụ bên dưới, bao gồm cả những vũ trụ song song đó, thật ra, đệ cũng có thể đạt đến trình độ của nhóc con kia!”
Diệp Huyên im lặng.
Mộ Niệm Niệm cười nói: “Không người nào biết hạn mức cao nhất của Tín Ngưỡng Chi Lực! Mà bây giờ, đệ hoàn toàn có khả năng đạt tới cực hạn của nó!”
Diệp Huyên gật đầu: “Ta hiểu!”
Mộ Niệm Niệm dừng bước, cười nói: “Nhóc con, dọc đường đi, vũ trụ này mang lại cho ta rất nhiều bất ngờ và khiếp sợ, thế giới bên ngoài vô cùng đặc sắc, nhưng mà vũ trụ này rất thực tế, nói gì cũng nhìn vào thực lực, cho nên, đệ phải cố gắng lên!”
Diệp Huyên gật đầu: “Được!”
Mộ Niệm Niệm khẽ xoa đầu Diệp Huyên, cười nói: “Sau này còn gặp lại!”
Nói xong, nàng ngự kiếm bay lên, trong chớp mắt đã biến mất ở cuối chân trời.
Diệp Huyên ngẩng đầu nhìn về phía cuối chân trời, khẽ nói: “Sau này còn gặp lại!”
Lần từ biệt này, không biết tới khi nào mới có thể gặp nhau!
…
Bình luận facebook