• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hot Đệ Nhất Kiếm Thần - Diệp Huyên (1 Viewer)

  • Chương 5911-5915

Chương 5910: Tín ngưỡng bản thân.

Nghe Kiếm tu phát biểu xong, những người khác bày ra vẻ mặt kỳ lạ.

Còn Diệp Huyên thì ban đầu mặt như đít nồi, nhưng ngẫm lại thì thấy đại ca đã rất là nể nang rồi.

Về phần Tội Vương, sắc mặt gã xấu không tả xiết.

Gã đã bao giờ bị hạ nhục như vậy chưa?

Nhưng gã cũng không phản bác.

Kiếm tu mỉm cười: “Nơi này quá tẻ nhạt, ta đi đây”.

Diệp Huyên vội hỏi: “Đại ca định đi đâu?"

Kiếm tu: “Cũng không xa nơi này”.

Diệp Huyên nhăn tít mày: “Không xa?"

Kiếm tu gật đầu, đi đến mỉm cười với hắn: “Kiếm đạo Tín Ngưỡng của đệ cũng được, nhưng Tín Ngưỡng Chi Lực mạnh nhất trên đời không đến từ người khác, mà là tín ngưỡng từ bản thân, tin tưởng vào bản thân. Cố lên”.

Diệp Huyên càng nhíu mày sâu hơn: “Tín ngưỡng bản thân?"

Kiếm tu gật đầu: “Đúng thế”.

Diệp Huyên rơi vào im lặng.

Kiếm tu mỉm cười: “Ta đi đây, đệ cố lên nhé”.

Diệp Huyên gật đầu: “Sau này gặp lại!"

Kiếm tu bật cười rồi hóa thành kiếm quang biến mất ở cuối tinh hà.

Diệp Huyên nhìn theo thì thầm: “Huynh ấy đúng là tiêu sái mà”.

Người như Kiếm tu, một thân một mình, ngao du cả đời, chỉ mong một lần bại trận, đúng là tự do tiêu sái vô cùng.

Nhưng tất nhiên, mục tiêu của mỗi người là khác nhau.

Vô Biên Chủ đi đến bên Diệp Huyên, thấp giọng nói: “Sao ngươi không nói đại ca ngươi làm thịt bọn Thần Linh này luôn?"

Diệp Huyên lắc đầu cười: “Huynh ấy không quan tâm chúng đâu”.

Hắn làm sao lại không nhìn ra Thần Linh trong mắt đại ca chỉ như cỏ rác, ra tay giết chúng thì lại như giết gà dùng dao mổ trâu vậy.

Hắn có thể nhờ, nhưng hắn sẽ không làm vậy.

Đại ca đi đến đây vì nghe gã kia tự xưng vô địch, bằng không lấy tính tình hắn ta thì đã chẳng thèm quan tâm đến chúng.

Hơn nữa đại ca còn so tài công bằng, sẽ không hạ tử thủ trừ khi đối phương tự tìm cái chết. Như gã mặc giáp ban nãy vậy, đã muốn chết thì không trách ai được.

Tội Vương kia hướng ánh mắt vào Thái Sơ Thần Thụ, siết tay phải lại. Nhưng Diệp Huyên đã xuất hiện trước cái cây, cười nói: “Nó là của ta!"

Tội Vương nhìn hắn chằm chặp.

Diệp Huyên chỉ cười.

Hắn đương nhiên nhận ra gã muốn phá hủy Thái Sơ Thần Thụ.

Tất nhiên sẽ không để gã được như ý.

Tội Vương bỗng cười: “Diệp Huyên, chúng ta sẽ nhanh chóng gặp lại thôi”.

Rồi xoay người rời đi.

Đám Thần Linh phía sau cũng lục tục đi theo.

Diệp Huyên nheo mắt, nắm tay lại.

Vô Biên Chủ lắc đầu: “Đừng, khai chiến lúc này thì những người phía sau sẽ chịu thiệt”.

Diệp Huyên im lặng.

Nhóm Tội Vương nhanh chóng biến mất khỏi tầm mắt.

Diệp Huyên mới quay sang Tộc trưởng Thái Sơ Thần tộc: “Từ giờ trở đi, thế giới Hư Chân do ta quản lý”.

Đối phương im lặng.

Diệp Huyên: “Thái Sơ Thần tộc hãy đi theo ta đi, bằng không bọn Thần Linh kia sẽ không tha cho các người”.

Tộc trưởng Thái Sơ Thần tộc gật đầu ngay tắp lự: “Được!"

Chứng kiến Kiếm tu kia ra tay rồi, ông ta chẳng còn dám làm mình làm mẩy nữa.

Phải mau ôm chân người ta đi thôi!

Bằng không thì cả tộc làm sao chịu nổi sự trả thù của Thần Linh?

Diệp Huyên lại hỏi Thái Sơ Thần Thụ: “Còn ngươi?"

Một bóng người mờ nhạt ánh vàng xuất hiện gần đó: “Ta sẽ đi theo ngươi”.

Sau đó chui vào giữa trán hắn.

Uỳnh!

Thái Sơ Thần Thụ cũng biến mất.

Diệp Huyên nhắm mắt, cảm nhận được một cái cây hiện hữu trong đầu mình.

Là Thái Sơ Thần Thụ.

Hắn nhìn những người khác: “Vào tháp tu luyện hết đi”.

Cường giả của thế giới Hư Chân lẫn Thái Sơ Thần tộc cộng lại vẫn chưa bằng Thần Linh, vì vậy cách duy nhất để giúp họ mạnh lên trong khoảng thời gian ngắn chính là vào tháp tu luyện.

Đưa họ vào tháp rồi, chỉ còn lại Diệp Huyên và Vô Biên Chủ đứng lại.

Vô Biên Chủ hỏi hắn: “Ngươi thật sự muốn gánh vác trận chiến với Thần Linh à?"

Diệp Huyên gật đầu.

Ông ta im lặng.

Diệp Huyên mỉm cười: “Đi đến đây rồi, ta cũng đâu thể nào cứ dựa dẫm mãi chứ hả?"

Vô Biên Chủ không nói gì.

Thật ra Diệp Huyên bây giờ đã rất mạnh rồi.

Tiếc rằng ai cũng so sánh hắn với Tam Kiếm, mà cho dù đem ra bất kỳ ai thì cũng không bằng ba người kia.

Cho dù là người có khí vận Thiên Mệnh như Diệp Huyên.

Đừng nói chi hắn, ngay cả người thiên mệnh đời trước - Kiếm Chủ áo xanh - so với hai người còn lại cũng đã thua kém không ít rồi.

Mà Vô Biên Chủ biết mục tiêu cuối cùng của Diệp Huyên là đạt đến đẳng cấp ngang hàng, thậm chí là vượt qua Tam Kiếm.

Nhưng mà...

Điều này vô cùng khó!

Ông ta cũng là thiên tài trong thiên tài, yêu nghiệt trong yêu nghiệt, nhưng chỉ cần nghĩ đến cô gái váy trắng kia là đã tuyệt vọng.

Phải làm sao để vượt qua?

Nàng ấy đã là siêu ngoại hạng rồi!

Thiên tài hay yêu nghiệt gì đứng trước nàng cũng chỉ là phế vật.

Diệp Huyên chợt cười: “Giờ ta lại cảm thấy ta mạnh phết!"

Vô Biên Chủ cười: “Đúng là khác xưa rất nhiều”.

Diệp Huyên: “Vô Biên, ông nói xem hai người thiên mệnh chúng ta thắng được trận này không?"

Vô Biên Chủ im lặng một hồi mới đáp: “Đừng lôi ta vào được không?"

Diệp Huyên nhìn sang, thấy ông ta nghiêm túc đáp: “Ta không muốn liều mạng”.

Diệp Huyên: “Nhưng ông thấy bọn Thần Linh kia không? Chúng chẳng xem chúng ta ra gì cả! Vì sao chứ? Chúng cho rằng chúng là thần bất tử nên xem chúng ta như cỏ rác à...”

Hắn lắc đầu: “Ta từng hỏi vì sao chúng tấn công ta, chúng chỉ nói chúng ngứa mắt ta. Ban đầu ta còn tưởng chúng đùa, nhưng về sau mới thấy chúng thật sự không xem thế giới này ra gì, chướng mắt ai là giết. Nói cách khác, chúng giết người chẳng cần tự hỏi đúng sai, chỉ cần bản thân thấy thích là được”.

Vô Biên Chủ im lặng.

Diệp Huyên cười: “Mà giờ ta cũng chướng mắt chúng”.

Vô Biên Chủ thấp giọng nói: “Bọn Thần Linh này rất không đơn giản, hơn nữa ban nãy có thể thấy chúng không phải bản thể ở đây. Đã vậy thì một khi khai chiến, chúng sẽ luôn luôn bất bại”.

Diệp Huyên gật đầu: “Muốn thắng thì phải giết được bản thể của chúng”.

Vô Biên Chủ nhìn hắn: “E rằng chỉ Tam Kiếm mới làm được, ngay cả chủ nhân bút Đại đạo cũng phải chào thua, bằng không ban đầu y đã không chỉ phong ấn chúng”.

Ông ta thoáng dừng lại: “Nếu lần này chủ nhân bút Đại đạo theo phe chúng thì ngươi sẽ làm gì?"

Diệp Huyên bình tĩnh đáp: “Gọi Thanh Nhi ra làm thịt y”.

Vô Biên Chủ: “...”

Diệp Huyên: “Nhưng ta cảm thấy y sẽ không làm vậy”.

Hắn hạ giọng: “Chúng ta không hiểu biết tí gì về bọn Thần Linh, không biết chúng rốt cuộc ở nơi nào... Ta phải tìm hiểu trước!"

Vô Biên Chủ: “Tìm chủ nhân bút Đại đạo xem”.

Diệp Huyên nhìn ông ta: “Ông liên lạc được y không?"

Vô Biên Chủ lắc đầu.

Diệp Huyên gọi Bút Đại đạo xuất hiện trong tay: “Huynh thì sao, Tiểu Bút?"

Bút Đại đạo: “Ta không thể”.

Diệp Huyên sa sầm mặt.

Chợt cái bóng màu vàng ban nãy lại xuất hiện.

Thái Sơ Thần Thụ.

Nó nói: “Ta làm được”.

Diệp Huyên và Vô Biên Chủ sững ra.

Cái bóng: “Theo ta”.

Rồi nó hóa thành tia sáng vàng biến mất ở chân trời.

Hai người kia vội vàng đi theo.
Đang tải...
Chương 5912: Phá thần!

Bên nhà trúc, Diệp Huyên và Vô Biên Chủ ngồi cạnh hồ.

Thái Sơ Thần Thụ thì đã trở lại trong Tiểu Tháp!

Từ sau khi tiến vào Tiểu Tháp, nó chỉ thích ở trong đây mà thôi!

Thật sự quá là thoải mái!

Bên ngoài.

Vô Biên Chủ chợt nói: “Ngươi muốn chọn phá thần à?”

Diệp Huyên cười hỏi ngược lại: “Còn ông thì sao?”

Vô Biên Chủ im lặng.

Diệp Huyên hỏi: “Ông cũng sẽ chọn phá thần, đúng không?”

Vô Biên Chủ cười khẽ, không nói gì.

Diệp Huyên nhẹ giọng nói: “Đi được đến hôm nay, cũng chỉ có phá thần có thể ngăn ta mà thôi!”

Vô Biên Chủ nhìn về phía Diệp Huyên, ông ta im lặng một lát rồi nói: “Nếu chọn phá thần, ta cứ có một dự cảm chẳng lành!”

Diệp Huyên cười hỏi: “Ta sẽ chết sao?”

Vô Biên Chủ im lặng.

Diệp Huyên cười khẽ, sau đó nói: “Ta không còn sự lựa chọn nào khác nữa rồi!”

Vô Biên Chủ nói: “Không phải vẫn còn một con đường sao?”

Diệp Huyên ngẩng đầu nhìn về phía chân trời, nhẹ giọng nói: “Ta cũng giống ông, chúng ta cũng đã xông pha cả đời! Cũng không thể cứ sống mãi như thế được đúng không?”

Vô Biên Chủ im lặng.

Diệp Huyên cười khẽ nói: “Ta không mong cả đời mình đều bị thần trong lòng vây khốn, cho nên ta muốn thử!”

Vô Biên im lặng một lát rồi cười nói: “Vậy thì thử đi!”

Diệp Huyên cười to.

Vô Biên Chủ quay đầu nhìn về phía nhà trúc kia: “Ngươi nói xem, rốt cuộc chủ nhân bút Đại đạo này đứng về phía nào?”

Diệp Huyên cười đáp: “Ít nhất bây giờ ông ta vẫn chưa đứng về phía Thần Linh!”

Vô Biên Chủ gật đầu, sau đó lại hỏi: “Nếu ông ta đứng về phía Thần Linh thì sao?”

Diệp Huyên lắc đầu: “Sẽ không đâu!”

Vô Biên Chủ tỏ vẻ khó hiểu: “Vì sao?”

Diệp Huyên nhẹ giọng nói: “Dù chủ nhân bút Đại đạo thần bí khó lường, nhưng qua mấy năm gần đây có thể thấy, ông ta vẫn hy vọng vũ trụ của chúng ta trở nên tốt đẹp hơn. Nếu không, năm đó ông ta cũng sẽ không giúp thế giới Hư Chân chống lại Thần Linh, còn thành lập Đạo Môn, tạo nên một trật tự ở vũ trụ này!”

Vô Biên Chủ gật đầu: “Điều này cũng đúng!”

Diệp Huyên cười nói: “Cho nên, cá nhân ta cảm thấy dù chủ nhân bút Đại đạo này đang tính toán cái gì đó, nhưng bản tính và tấm lòng của ông ta cũng không xấu!”

Vô Biên Chủ cười nói: “Ta không muốn quan tâm đến ông ta! Bây giờ ta chỉ muốn phá thần! Con mẹ nó, ta không muốn làm một con kiến nữa, ha ha!”

Diệp Huyên đang định đáp lời thì thời không trước mặt hắn chợt rung động, Diệp Huyên cau mày, sau đó, hắn đứng dậy: “Đi!”

Dứt lời, hắn bèn biến mất cùng với Vô Biên Chủ.



Thần Điện Hư Chân.

Sau khi Diệp Huyên trở lại Thần Điện Hư Chân, Điện chủ Bắc điện lập tức xuất hiện trước mặt hắn.

Điện chủ Bắc điện cất giọng điệu nặng nề: “Những Thần Linh kia tập trung ở núi Hư Thần, dường như muốn bắt đầu tổng tiến công với chúng ta!”

Diệp Huyên nhíu mày: “Núi Hư Thần?”

Điện chủ Bắc điện gật đầu, Diệp Huyên cất giọng điệu nặng nề: “Đi xem thử!”

Dứt lời, hai người lập tức biến mất khỏi vị trí vừa đứng.

Lúc xuất hiện một lần nữa, cả hai đã xuất hiện trong một vùng mây trời, cách chỗ hai người mấy vạn trượng là một ngọn núi. Ngọn núi này cao vút trong mây, trên đỉnh núi trống không, cường giả Thần Linh đứng đầy khắp nơi!

Người dẫn đầu chính là Tội Vương kia!

Hai bên trái phải của Tội Vương lần lượt là kiếm tu áo trắng và Thần Linh hồng bào, sau lưng hai người có gần một triệu Thần Linh!

Thấy số lượng này, Điện chủ Bắc điện lập tức sa sầm mặt!

Quá đáng sợ!

Lúc này, Tội Vương kia đột nhiên xuất hiện trước mặt hai người!

Tội Vương nhìn chằm chằm Diệp Huyên: “Không ngờ lại có thể gặp nhau nhanh như thế!”

Diệp Huyên cười nói: “Còn ta thì có ngờ đến rồi!”

Tội Vương khẽ mỉm cười: “Ngày đó ta vừa đột phá phong ấn, vẫn chưa khôi phục công lực, bây giờ, chúng ta đánh nhau lại lần nữa đi?”

Diệp Huyên cười đáp: “Được thôi!”

Dứt lời, hắn nhìn về phía Điện chủ Bắc điện, Điện chủ Bắc điện thoáng do dự, sau đó thì lùi về sau.

Tội Vương nhìn chằm chằm Diệp Huyên, không hề phí lời, lập tức đánh ra một quyền.

Rất đơn giản, rất trực tiếp, cũng rất bạo lực!

Chỉ là một cú đấm đơn giản lại khiến mọi người xung quanh cảm thấy thời gian như đọng lại!

Cảm giác khó thở đập tới!

Cú đấm này mạnh hơn cú đấm hôm đó không chỉ gấp mất lần!

Nét mặt Diệp Huyên rất bình tĩnh, hắn rút kiếm bằng tay phải chém xuống một phát.

Vụt!

Kiếm quang bộc phát từ phía chân trời!

Ầm!

Không gian xung quanh hai người vỡ tan, tiến vào trong thời không bóng tối vô tận.

Ngay cả Vô Giới cũng không thể chịu được lực lượng của hai người.

Trong thời không bóng tối vô tận, Diệp Huyên cầm kiếm Thanh Huyên trong tay, kiêu ngạo đứng thẳng. Đối diện hắn là Tội Vương với nét mặt bình tĩnh, tay phải đang chậm rãi nắm chặt!

Diệp Huyên đột nhiên mở lòng bàn tay, chỉ trong nháy mắt…

Ong!

Một tiếng kiếm reo vang vọng chân trời, sau đó, gần nghìn vạn chuôi kiếm Nhân Gian xuất hiện trong thời không vô tận này.

Thấy thế, Tội Vương lập tức híp mắt!

Đương nhiên ông ta không dám coi thường Diệp Huyên hiện tại!

Những kiếm Nhân Gian này đến từ tín ngưỡng của vô vàn sinh linh, dù là ông ta cũng không thể đánh tan một cách dễ dàng!

Diệp Huyên đột nhiên dựng thẳng kiếm Thanh Huyên ở giữa chân mày, trong nháy mắt, mười triệu chuôi kiếm Nhân Gian tràn hết vào trong kiếm Thanh Huyên!

Ong!

Một tiếng kiếm reo đột nhiên vang vọng khắp thời không vô tận!

Diệp Huyên ngẩng đầu nhìn về phía Tội Vương, con ngươi của hắn biến thành màu đỏ như máu, cùng lúc đó, kiếm Thanh Huyên trong tay hắn cũng biến thành màu đỏ!

Huyết Mạch Chi Lực!

Diệp Huyên đột nhiên biến mất!

Vụt!

Một tia kiếm quang màu máu loé lên!

Phía xa, Tội Vương híp mắt lại, ông ta đột nhiên tiến về phía trước, sau đó đánh ra một quyền, vào khoảnh khắc đánh ra, vô số hắc quang xông tới tựa như thuỷ triều.

Ầm!

Kiếm quang và hắc quang vừa mới va vào nhau, mấy trong làn sóng xung kích dữ dội đã lan tràn ra bốn phía, cũng may lúc này hai người đã ở trong thời không bóng tối vô tận, nếu không, lần giao thủ này của bọn họ đã đủ để huỷ diệt hơn một nửa thế giới Hư Chân rồi!

Đừng nói là một thế giới, ở trước hai cường giả tuyệt thế, dù là một vũ trụ cũng có vẻ vô cùng nhỏ bé!

Đến cấp bậc của họ, rất nhiều lúc huỷ diệt một vũ trụ thật sự là chuyện quá đơn giản!

Trong thời không bóng tối vô tận, Diệp Huyên và Tội Vương đồng thời lùi về sau, trong lúc lùi lại, kiếm Thanh Huyên của Diệp Huyên đột nhiên bay ra.

Tội Vương ở phía xa híp mắt, ông ta đột nhiên chỉ tay về phía trước!

Ầm!

Trong nháy mắt, Tội Vương đã lùi lại mấy trăm nghìn trượng!

Vừa mới dừng lại, cánh tay phải của ông ta đã nứt ra, máu tươi bắn tung toé!

Thấy cảnh này, những cường giả Thần Linh xung quanh nhất thời sa sầm mặt.

Lúc này, kiếm Thanh Huyên rung động dữ dội, trong nháy mắt, mười triệu chuôi kiếm Nhân Gian bay ra từ trong kiếm Thanh Huyên.

Tội Vương ở phía xa híp mắt, tay phải của ông ta đột nhiên xoay nhẹ, trong nháy mắt, một vòng xoáy màu đen xuất hiện trong lòng bàn tay ông ta. Sau đó, ông ta xông về phía trước, đấm tới một phát!

Ầm!

Thời không bóng tối vô tận rung động kịch liệt, chiêu kiếm kia của Diệp Huyên cố hết sức ngăn cản cú đấm này!

Nhưng đúng lúc này, Diệp Huyên đột nhiên xuất hiện trước mặt Tội Vương, hắn chỉ kiếm Thanh Huyên về phía trước: “Phá!”

Ong!

Một tiếng kiếm reo vang vọng, kiếm Thanh Huyên rung lên, đâm thủng nắm đấm của Tội Vương. Đúng lúc này, Tội Vương chợt cất lời: “Ám Diệt!”

Vừa nói xong, ông ta đột nhiên trở nên hư ảo, sau đó, mấy triệu tàn ảnh xông ra từ trong thời không xung quanh, lao thẳng về phía Diệp Huyên!

Con ngươi Diệp Huyên co lại, tay phải cầm kiếm chỉ về phía trước, Kiếm Vực xuất hiện!

Phòng thủ!

Ầm!

Một âm thanh lớn vang lên, Diệp Huyên lùi lại mấy trăm nghìn trượng.

Tội Vương mở tay phải, trong nháy mắt, những tàn ảnh kia đều bay vào trong cơ thể ông ta.

Diệp Huyên ở phía xa đứng nhìn Tội Vương, trong khoé miệng có một ngụm máu tươi chậm rãi chảy ra.

Tội Vương cúi đầu nhìn tay phải của mình, toàn bộ tay phải của ông ta đều bị nứt, máu tươi không ngừng chảy ra.

Tội Vương nhìn chằm chằm Diệp Huyên, cười khẽ: “Kiếm chủ Nhân Gian, lần này cho dù thế nào chúng ta cũng phải chiếm được bản sao của thế giới Hư Chân, thần có đến cũng không ngăn cản chúng ta được đâu…”
Chương 5913: Hàng giả

Diệp Huyên lau đi máu tươi trên khoé miệng, cười khẽ: “Vậy sao?”

Tội Vương cũng cười nói: “Phải!”

Dứt lời, gã đột nhiên mở tay phải, trong nháy mắt, thời không xung quanh lập tức co lại, ngay sau đó, gã và Diệp Huyên cùng tiến vào một vòng xoáy thời không tối tăm!

Diệp Huyên chậm rãi híp mắt lại, vô số kiếm Nhân Gian bay ra từ trong người hắn.

Lúc này, trong mắt Tội Vương loé lên vẻ dữ tợn: “Diệt!”

Gã vừa dứt lời, toàn bộ vòng xoáy thời không tối tăm lập tức bốc cháy!

Diệp Huyên đột nhiên mở mắt: “Phá!”

Vừa nói xong, kiếm Thanh Huyên trong tay hắn lập tức bay ra, còn có hơn mười triệu thanh kiếm Nhân Gian bay ra cùng nó!

Xoẹt!

Vòng xoáy thời không kia lập tức nứt ra!

Lúc này, Tội Vương kia đột nhiên biến thành một tàn ảnh rồi biến mất, gã đánh một quyền về phía kiếm Thanh Huyên!

Quyền đấu với kiếm!

Oanh!

Kiếm Thanh Huyên rung động dữ dội, vô số kiếm quang do kiếm Nhân Gian tạo thành đan xen với nhau thành hình đáy nồi!

Rắc!

Tay phải của Tội Vương đột nhiên nứt ra một lần nữa, máu tươi bắn tung toé!

Trong mắt Tội Vương lộ vẻ dữ tợn, gã tức giận quát lên một tiếng, xoay tay phải.

Ầm!

Cánh tay phải của gã nứt vỡ, nhưng vào lúc nứt vỡ, một lực lượng đáng sợ dâng lên.

Oanh!

Kiếm Thanh Huyên rung động dữ dội, vô số kiếm Nhân Gian sau lưng nó đều bị đẩy lui mấy vạn trượng!

Diệp Huyên ở đối diện mở lòng bàn tay, vô số kiếm Nhân Gian quay lại trong lòng bàn tay của hắn tựa như thuỷ triều, cuối cùng hội tụ thành một thanh kiếm, sau đó, hắn đột nhiên biến mất!

Con ngươi của Tội Vương chợt co lại, gã nâng tay trái, một tia sáng đen đáng sợ dâng trào từ trong cơ thể gã!

Phòng ngự!

Ầm!

Theo một kiếm của Diệp Huyên chém tơi, ánh sáng đen lập tức nứt ra, lực lượng mạnh mẽ thoáng chốc chém Tội Vương lùi lại mấy trăm nghìn trượng!

Tội Vương vừa dừng lại, một tia kiếm quang đột nhiên chém tới!

Tội Vương híp mắt, sau đó, gã biến thành vô số tàn ảnh.

Ầm!

Trong nháy mắt, vô số kiếm quang đã bị áp chế dừng lại!

Oanh!

Một tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên, cả Diệp Huyên và kiếm đều lùi lại mấy trăm nghìn trượng!

Lúc này, vô số tàn ảnh kia đột nhiên bay ngược vào trong cơ thể Tội Vương!

Sắc mặt Tội Vương thoáng chốc trở nên hơi tái!

Phía xa, Diệp Huyên lau đi máu tươi trên khoé miệng, cười khẽ: “Tội Vương, ông sử dụng chiêu thức này có phải là mất sức lắm không?”

Tội Vương nhìn chằm chằm Diệp Huyên: “Đúng là thế, nhưng vẫn có thể chịu được!”

Diệp Huyên nhìn chằm chằm Tội Vương, khẽ mỉm cười: “Vậy thì tiếp tục đi!”

Dứt lời, hắn chợt biến thành một tia kiếm quang biến mất!

Tội Vương híp mắt lại, sau đó, vô số tàn ảnh bắn ra từ trong cơ thể gã!

Ong!

Một tiếng kiếm reo vang lên, những kiếm quang vạn trượng kéo xuống từ phía chân trời tựa như thác nước!

Ầm!

Sau một âm thanh lớn vang vọng, Diệp Huyên và Tội Vương đồng thời lùi lại, sau khi dừng lại, sắc mặt của gã trở nên càng tái hơn! Hơn nữa, cả người gã đều đã nứt ra, máu tươi không ngừng tuôn!

Nhìn thấy cảnh này, sắc mặt những Thần Linh bên cạnh lập tức trở nên vô cùng khó coi!

Tội Vương!

Lại không thể áp chế được thiếu niên kiếm tu này?

Diệp Huyên chậm rãi nhắm mắt lại, khoé miệng của hắn cũng có máu tươi chảy ra.

Chiêu thức kia của Tội Vương thật sự rất mạnh!

Diệp Huyên ngẩng đầu nhìn về phía Tội Vương, lúc này, thân thể gã đột nhiên chậm rãi nứt ra, sau đó vỡ tan, chỉ còn lại linh hồn!

Không chịu được à?

Diệp Huyên thoáng sửng sốt, sau đó lại muốn ra tay, mà lúc này, Tội Vương đột nhiên lao về phía đỉnh núi!

Trốn à!

Diệp Huyên híp mắt, sau đó biến thành một tia kiếm quang đuổi theo!

Lúc này, một tia kiếm quang đột nhiên chém tới từ bên cạnh.

Diệp Huyên nhíu mày xoay người nhìn lại, người đánh tới chính là cô gái áo trắng kia!

Diệp Huyên dừng lại, không đề phòng, cũng không đánh trả, mặc cho thanh kiếm đâm vào giữa chân mày của hắn!

Oanh!

Ngay sau đó, hắn hấp thu cả thanh kiếm kia!

Nhìn thấy cảnh này, con ngươi cô gái áo trắng co lại, muốn rút lui, nhưng đã muộn rồi!

Một tia kiếm quang chém thẳng lên người nàng ta!

Oanh!

Trong nháy mắt, cô gái áo trắng lùi lại mấy trăm nghìn trượng, nàng ta vừa mới dừng lại đã bị một thanh kiếm đâm thủng giữa chân mày!

Cô gái áo trắng trợn mắt, cứng đờ ngay tại chỗ!

Diệp Huyên lạnh lùng nhìn nàng ta, nở một nụ cười khinh thường: “Xuất kiếm trước mặt ta ư? Cô có tư cách đó sao?”

Mọi người: “…”

Cô gái áo trắng nhìn chằm chằm Diệp Huyên: “Sao có thể chứ!”

Diệp Huyên không hề nhiều lời, hắn mở lòng bàn tay, kiếm Thanh Huyên rung động dữ dội, muốn nuốt chửng linh hồn của cô gái áo trắng. Lúc này, người đàn ông áo đỏ kia đột nhiên xuất hiện trước mặt nàng ta, hắn ta nâng tay phải, đánh một chưởng vào giữa chân mày của cô gái áo trắng!

Ầm!

Linh hồn của cô gái áo trắng lập tức vỡ vụn, mảnh vụn đó đã bị hắn ta thu vào!

Diệp Huyên cau mày.

Người đàn ông áo đỏ xoay người nhìn về phía Diệp Huyên, đang định cất lời thì Diệp Huyên đã xuất kiếm!

Xoẹt!

Một tia kiếm quang chém tới, trong mắt người đàn ông có ánh sáng lạnh loé lên, hắn ta vung tay áo, một tia hồng mang bộc phá, nhưng sau đó, hắn ta đã bị chém lui mấy vạn trượng!

Trên không trung, Diệp Huyên đang muốn ra tay một lần nữa, nhưng lúc này, mấy chục khí thế mạnh mẽ đã bao trùm lấy hắn!

Diệp Huyên nhíu mày, hắn xoay người nhìn lại, thời không ở cách đó không xa đột nhiên nứt ra, chín cường giả thần bí mặc trường bào màu đen chậm rãi xuất hiện!

Lúc này, Vô Biên di chuyển tới bên cạnh Diệp Huyên, gã nhìn chín người đó, cất giọng điệu nặng nề: “Cẩn thận!”

Diệp Huyên gật đầu, hơi thở của chín người này có vẻ kỳ lạ!

Sau khi xuất hiện, chín người nhìn thoáng qua Diệp Huyên, sau đó đi tới trước mặt Tội Vương kia. Tội Vương im lặng một lát rồi lấy một tấm thẻ màu vàng ra đưa cho người áo đen dẫn đầu, người áo đen nhìn thoáng qua thẻ vàng, sau đó cất vào. Tiếp theo, gã ta mở lòng bàn tay, một cái hộp xuất hiện trước mặt Tội Vương.

Tội Vương nhìn cái hộp kia, sau đó từ từ mở nó ra, bên trong hộp là một bộ giáp vàng sẫm!

Tội Vương cầm bộ giáp lên, sau đó, bộ giáp lập tức biến thành một tia sáng bay vào giữa chân mày gã!

Oanh!

Một tia sáng đen bao phủ lấy Tội Vương, ngay sau đó, Tội Vương đã mặc vào một bộ chiến giáp màu vàng sẫm.

Tội Vương chậm rãi nhắm mắt, gã siết chặt hai tay, chiến giáp đó đột nhiên rung lên, vô số lưu quang xuất hiện.

Nhìn thấy cảnh này, Diệp Huyên phía đối diện cau mày: “Bọn họ làm gì thế?”

Vô Biên Chủ trầm giọng nói: “Đưa trang bị tới!”

Diệp Huyên im lặng.

Còn có quân tiếp viện nữa à!

Lúc này, người áo đen dẫn đầu kia đột nhiên lấy ra thêm một cái hộp dài, gã ta mở hộp, bên trong là một thanh trường đao, đao dài ba mét, rộng ba ngón tay, thân đao có màu vàng sẫm.

Tội Vương cầm trường đao lên, vào khoảnh khắc gã cầm lấy nó, trường đao rung động dữ dội, một tia sáng bay thẳng vào hư không, sau đó, bầu trời bị đao mang chém vỡ, vô cùng đáng sợ!

Nhìn thấy cảnh này, Vô Biên Chủ lập tức giật mình: “Người này không đủ thực lực nên dùng trang bị à!”

Diệp Huyên im lặng nhìn Tội Vương, hắn có thể cảm nhận được thực lực của gã trở nên rất mạnh rồi!

Lúc này, Tội Vương đột nhiên nhìn về phía Diệp Huyên, gã cầm đao chậm rãi bước đến chỗ Diệp Huyên, một đao thế đáng sợ bao phủ lấy hắn.

Sắc mặt Diệp Huyên vẫn rất bình tĩnh.

Tội Vương nhìn chằm chằm Diệp Huyên, hé miệng cười: “Diệp Huyên, ngươi cho rằng chỉ mình ngươi có trang bị à? Ta cũng có! Nếm trải uy lực của ‘Thí Thần Sáo Trang’ này đi!”

Lúc này, Diệp Huyên đột nhiên biến mất!

Tội Vương híp mắt, gã cầm đao bằng hai tay chém về phía trước.

Vụt!

Oanh!

Đao quang và kiếm quang nổ tung, hai người đồng thời lùi lại, mỗi người lùi lại khoảng mấy trăm nghìn trượng!

Khi Tội Vương dừng lại, gã vốn định tiếp tục ra tay, nhưng lại đột nhiên cúi đầu nhìn xuống đao của mình, đao của gã đã xuất hiện một cái lỗ rất lớn!

Bị kiếm Thanh Huyên chém!

Thấy cảnh này, sắc mặt Tội Vương thoáng chốc thay đổi, gã quay đầu nhìn về phía người áo đen dẫn đầu, tức giận nói: “Con mẹ nó, các ngươi bán hàng giả!”

Mọi người: “…”
Chương 5914: Có vấn đề về chất lượng!

Hàng giả!

Lúc này, sắc mặt Tội Vương vô cùng khó coi!

Gã đã bỏ ra một số tiền lớn để làm ra bộ trang bị này!

Nhưng mới giao thủ một hiệp, đao đã bị chém thủng?

Mẹ kiếp, đùa với ông đây à?

Thí Thần?

Thí cái lông gà ấy!

Phía xa, người đàn ông áo đen dẫn đầu kia cau mày, gã ta xuất hiện trước mặt Tội Vương, nhìn thanh trường đao, sau đó lại nhìn về phía kiếm Thanh Huyên trong tay Diệp Huyên, trầm giọng nói: “Có thể cho ta xem thử thanh kiếm này của ngươi không?”

Diệp Huyên bình tĩnh đáp: “Ông đang mơ mộng viển vông cái gì đất!”

Người áo đen nhìn Diệp Huyên, sau đó nhìn về phía Tội Vương: “Không phải thanh đao này không sắc, mà là kiếm của hắn thật sự quá sắc bén!”

Tội Vương nhìn chằm chằm người áo đen: “Trước đó các người đã nói sẽ đảm bảo rồi! Ta muốn trả hàng!”

Người áo đen vội lắc đầu: “Tội Vương, hiện tại thanh đao này không phù hợp với điều kiện trả hàng! Vì nó đã bị ông làm hỏng rồi! Đây là vấn đề của ông, không phải vấn đề của đao!”

Tội Vương nhìn chằm chằm người áo đen!

Người áo đen thoáng do dự, sau đó nói: “Chúng ta vẫn còn một thanh thần khí tốt hơn, thần khí này mới có thể chống lại thanh kiếm kia của hắn! Chỉ cần mười nghìn Linh Nguyên thôi!”

Mười nghìn!

Khoé miệng Tội Vương khẽ giật.

Người áo đen vội nói: “Con đao này của ông, chúng ta có thể thu hồi lại với mức giá ba mươi phần trăm so với giá ban đầu!”

Tội Vương nhìn chằm chằm gã ta: “Ta chỉ mới chém một đao, sau đó ngươi đã đòi thu hồi với mức giá ba mươi phần trăm so với giá ban đầu?”

Người áo đen cười ngượng ngùng: “Tội Vương, đành chịu thôi, dù ông chỉ chém một đao, nhưng đao đã bị thủng rồi! Nếu ông không muốn chúng ta thu hồi thì cũng có thể giữa lại! Dù nó đã thủng, nhưng ta cảm thấy vẫn có thể dùng tạm!”

Tội Vương im lặng!

Đột nhiên, gã thấy muốn chém người trước mặt hơn là chém Diệp Huyên!

Gian thương trong thiên hạ đều đáng chết!

Người áo đen trầm giọng nói: “Tội Vương, ông có bán không?”

Tội Vương gật đầu: “Bán!”

Sau đó, gã đưa con đao trong tay cho người áo đen!

Người áo đen vội vàng nhận lấy, không khỏi nở nụ cười, cái này lấy về làm lại sẽ thành một con đao mới!

Tội Vương chợt nói: “Thần binh lợi khí mà ngươi nói đâu?”

Người áo đen mở lòng bàn tay, một cái hộp tinh xảo xuất hiện.

Tội Vương vừa định cầm thì người áo đen chợt nói: “Linh Nguyên!”

Tội Vương nhìn người áo đen, sau đó hơi đau lòng đưa cho gã ta một tấm thẻ vàng. Người áo đen nhận thẻ rồi đưa hộp cho Tội Vương.

Tội Vương chờ mong mở hộp, nhưng vừa mở, nét mặt gã đã trở nên cứng đờ!

Bên trong vẫn là một con đao!

Mà thanh đao này không thể nói là rất giống thanh đao khi nãy, mà phải nói là giống y như đúc!

Tội Vương nhìn về phía ngươi áo đen: “Ngươi đang đùa với ta à?”

Người áo đen khẽ mỉm cười: “Đây là Chân Thí Thần Đao! Bản nâng cấp!”

Tội Vương: “…”

Người áo đen lấy thanh đao kia ra, sau đó nói: “Ông sờ thử đi, đây là bản nâng cấp, mạnh hơn thanh đao khi nãy rất nhiều!”

Tội Vương nhìn người áo đen, sao đó cầm thanh đao lên, vừa cầm đao, một tia đao ý mạnh mẽ đã bay lên cao, đâm thẳng vào trong bầu trời.

Lúc này, tất cả mọi người xung quanh đều cảm nhận được đao thế mạnh mẽ!

Thấy cảnh này, mọi người xung quanh lộ vẻ kích động.

Tội Vương cũng khá là hài lòng, gã lập tức nhận lấy thanh đao, sau đó xoay người nhìn về phía Diệp Huyên. Gã xoay cổ tay, ngay sau đó, một đao thế mạnh mẽ thoáng chốc bao phủ lấy Diệp Huyên!

Diệp Huyên nhìn con đao trên tay Tội Vương với nét mặt bình tĩnh!

Lúc này, Tội Vương đột nhiên tiến về phía trước, sau đó chém một đao về phía Diệp Huyên!

Đao chém xuống, đao khí mấy vạn trượng xuất hiện từ trên bầu trời. Ngay sau đó, toàn bộ thiên địa cũng nứt ra, vô cùng đáng sợ!

Diệp Huyên híp mắt, hắn không lùi lại mà còn tiến lên một bước, chém tới một kiếm!

Giao thủ!

So trang bị?

Diệp Huyên hắn chưa từng thua!

Nếu kiếm Thanh Huyên không đấu lại, thì bèn dùng kiếm Hành Đạo của Thanh Nhi chơi một chút!

Ai sợ ai chứ?

Khi Diệp Huyên đâm ra một kiếm, kiếm quang và đao quang chợt bộc phát từ trước mặt hai người.

Ầm!

Diệp Huyên và Tội Vương đồng thời lùi lại, sau khi dừng lại, Tội Vương lại tiếp tục ra tay. Nhưng gã đột nhiên cúi đầu nhìn thanh đao trong tay, trên lưỡi đao xuất hiện một lỗ hổng ất lớn!

Nét mặt Tội Vương cứng đờ!

Lúc này, Diệp Huyên đột nhiên xông tới trước mặt gã!

Ngay sau đó, một vùng kiếm quang bao phủ lấy Tội Vương!

Ầm!

Trong nháy mắt, xung quanh có tiếng kim loại va chạm vang lên!

Dưới ánh nhìn của mọi người, Tội Vương liên tục lùi lại, lùi một lần tận mấy trăm nghìn trượng!

Lúc này, trong cơ thể Tội Vương đột nhiên bộc phát ra vô số tàn ảnh đáng sợ!

Oanh!

Trong nháy mắt, kiếm quang bị đẩy lui, Diệp Huyên xuất hiện ở chỗ cách đó vạn trượng!

Lúc hắn dừng lại, khoé miệng lại có máu tươi chảy ra!

Diệp Huyên nhìn chằm chằm Tội Vương phía xa, chiêu thức của người này thật sự khá là mạnh!

Mà lúc này, sắc mặt Tội Vương đang tái mét như tờ giấy, hơn nữa còn rất khó coi.

Vì Chân Thí Thần Đao trong tay gã đã có vô số lỗ thủng!

Tội Vương quay đầu nhìn về phía người áo đen, người áo đen im lặng một lát rồi nói: “Chất lượng của đao chắc chắn không có vấn đề!”

Tội Vương nâng đao trong tay lên: “Không có vấn đề?”

Người áo đen xoay người nhìn Diệp Huyên phía xa, gã ta nhìn thanh kiếm trong tay Diệp Huyên, sau đó nói: “Tội Vương, kiếm của người này không phải kiếm bình thường, nó có thể phá vỡ quy tắc, ta đề nghị… ông mua thêm một thanh đao nữa!”

Tội Vương: “…”

Người áo đen đột nhiên lấy ra một cái hộp, gã ta nhìn Tội Vương, nghiêm túc nói: “Đây là một thanh đao đặc biệt!”

Tội Vương bình tĩnh đáp: “Mở ra xem thử!”

Người áo đen mở hộp, đao trong hộp vẫn giống với hai thanh trước đó, đương nhiên chỉ có hộp là không giống!

Lần này trên hộp còn khảm một ít đá quý, trông rất sang trọng!

Tội Vương im lặng nhìn người áo đen.

Người áo đen nghiêm túc nói: “Thanh đao này tên là Chân Chân Thí Thần Đao, khác với hai thanh trước đó, vì bên trên nó có lực lượng phản quy tắc mạnh mẽ. Kiếm của thiếu niên kia có thể phá quy tắc, còn thanh đao này chính là phản quy tắc!”

Tội Vương bình tĩnh hỏi: “Có thể thử hàng trước không?”

Người áo đen lập tức tỏ vẻ do dự.

Tội Vương lạnh nhạt nói: “Chỉ thử một đao thôi, nếu không có vấn đề, ta sẽ mua! Còn nếu xảy ra vấn đề, ngươi cầm về mà bán cho người khác!”

Người áo đen nhìn Diệp Huyên phía xa, sau đó nói: “Vậy thì thử đi!”

Dứt lời, gã ta đưa cái hộp cho Tội Vương!

Tội Vương cầm đao lên, trong nháy mắt, có những dòng khí màu đỏ bay ra từ trong đao.

Rắc!

Thiên địa chợt nứt ra!

Thấy cảnh này, trong mắt Tội Vương nhất thời lộ vẻ ngạc nhiên.

Thanh đao này lợi hại đấy!

Tội Vương xoay người nhìn về phía Diệp Huyên, gã nhìn chằm chằm hắn: “Diệp Huyên, ta không tin thanh kiếm trong tay ngươi là vô địch!”

Dứt lời, gã biến thành một tia kiếm quang màu máu xông về phía Diệp Huyên!

Vụt!

Lúc này, thời không vô tận xung quanh nứt ra.

Diệp Huyên híp mắt lại, xông về phía trước, chém ra một kiếm!

So chiêu!

Oanh!

Trong nháy mắt, kiếm quang và đao quang bộc phát, hai người lùi lại một lần nữa, khi Tội Vương kia dừng lại, đao trong tay gã chợt rung động dữ dội, sau đó nứt ra!

Thấy cảnh này, nét mặt Tội Vương cứng đờ.

Người áo đen bên cạnh thì nhíu mày!

Tội Vương xoay người nhìn về phía người áo đen, gã mở lòng bàn tay, thanh đao bay đến trước mặt người áo đen: “Ngươi đi bán cho người khác đi!”

Người áo đen đột nhiên xuất hiện trước mặt Diệp Huyên, Diệp Huyên híp mắt, giơ tay lên chém xuống một kiếm!

Ầm!

Một tia hồng mang đột nhiên bao phủ lấy Diệp Huyên!

Nhưng sau đó, một tia kiếm quang đã chém vỡ hồng mang kia!

Xoẹt!

Hồng mang vỡ tan, người áo đen đã lùi lại bên cạnh Tội Vương.

Diệp Huyên nhìn người áo đen bằng ánh mắt đề phòng!

Sắc mặt người áo đen vô cùng nặng nề: “Tội Vương, thanh kiếm của người này có thể phá vỡ quy tắc của thế giới chúng ta… Nói cách khác, xét từ một mức độ nào đó, kiếm của hắn có thể giết chết chúng ta! Không thể để hắn được sống, chẳng những thế, người tại ra thanh kiếm này cũng phải chết, nếu không… hậu quả sẽ rất nghiêm trọng!”
Chương 5915: Chúng ta cùng một phe!

Tội Vương im lặng.

Thật ra lúc đầu khi gặp Diệp Huyên, gã đã cảm nhận được sự đặc biệt của thanh kiếm này rồi!

Có thể giết chết bọn họ!

Vì thế gã mới ra lệnh truy nã!

Nhưng gã không ngờ rằng thiếu niên trước mắt lại trưởng thành nhanh đến thế!

Chỉ trong một khoảng thời gian ngắn, bây giờ ngay cả gã cũng không thể giết được hắn!

Hắn tu luyện bằng cách nào vậy?

Tội Vương vẫn luôn thấy nghi ngờ!

Phía xa, Diệp Huyên nhìn nhẫn chứa đồ trên tay người áo đen, vừa nhìn đã biết là một kẻ rất có tiền!

Không thể để gã ta rời đi được!

Diệp Huyên nhìn Vô Biên Chủ, ra hiệu cho gã!

Vô Biên Chủ nhìn nhẫn chứa đồ của người áo đen, không nói gì.

Cướp?

Chuyện thế này rất mất phong độ!

Nhưng thi thoảng làm một lần, hình như cũng không có vấn đề gì lớn lắm!

Phía xa, người đàn ông áo đen đang định lên tiếng thì Diệp Huyên và Vô Biên Chủ lại đồng thời biến mất!

Sắc mặt Tội Vương thoáng chốc thay đổi, đang muốn rút lui, nhưng sau đó, gã sửng sốt!

Vì mục tiêu của Diệp Huyên và Vô Biên Chủ không phải gã, mà là người áo đen kia!

Chuyện gì thế này?

Tội Vương hơi khó hiểu!

Gã vô thức muốn ra tay giúp đỡ, nhưng suy nghĩ này chỉ thoáng xuất hiện rồi biến mất!

Gian thương quá xấu xa!

Người đàn ông ở phía xa cũng tỏ vẻ sửng sốt, gã ta không ngờ rằng hai người này lại đột nhiên ra tay với mình!

Đương nhiên gã ta không dám coi thường, lập tức mở lòng bàn tay, một lá chắn màu đen bay ra, trong nháy mắt, vô số phù văn thần bí xuất hiện trước mặt gã ta.

Oanh!

Lúc này, tấm chắn trước mặt người áo đen vô cùng kiên cố!

Còn kiếm của Diệp Huyên thì cũng đã đến.

Ầm!

Một kiếm chém xuống, lá chắn lập tức nứt ra, sau đó, vô số phù văn cũng bắt đầu nứt nẻ!

Thấy cảnh này, sắc mặt người áo đen thoáng chốc thay đổi, Vô Biên Chủ cũng giết tới.

Oanh!

Theo cú đấm của Vô Biên Chủ, tấm chắn vỡ tan, người đàn ông lùi lại mấy chục nghìn trượng, gã ta vừa dừng lại, một thanh kiếm đã chém tới!

Con ngươi người áo đen co lại, gã ta đè hai tay xuống, trong nháy mắt, vô số tia sáng loé lên trong cơ thể gã ta.

Ầm!

Kim quang vỡ tan, người áo đen bị chém lui mấy trăm nghìn trượng, lần này, vừa mới dừng lại, áo choàng đen trên người gã ta đã biến thành một màu đỏ như máu!

Diệp Huyên và Vô Biên Chủ đang muốn ra tay một lần nữa thì tám cường giả ở bên cạnh đột nhiên xông lên!

Diệp Huyên nhìn về phía Vô Biên: “Ông ngăn bọn họ lại!”

Dứt lời, hắn ngự kiếm tiến lên, xông về phía người áo đen kia!

Đây là tên cầm đầu, có nhiều tiền nhất!

Thấy Diệp Huyên bay tới, sắc mặt người áo đen thoáng chốc thay đổi: “Đúng là to gan! Ngươi có biết ta là ai không? Ta là…”

Gã ta còn chưa nói hết câu, Diệp Huyên đã lao tới trước mặt!

Người áo đen thầm thấy sợ hãi, gã ta vung tay áo, một lá cờ màu đen bay ra. Trên lá cờ này có vô số hình vẽ kỳ lạ, khi nó bay ra, vô số ác hồn đột nhiên gào thét, lệ khí và sát khí không ngừng tuôn ra. Trong nháy mắt, toàn bộ thiên địa trở nên tối tăm như ngày tận thế sắp đến!

Tiếng gào thét của vô số ác hồn tựa như bùa đòi mạng, khiến người ta sợ đến mức run rẩy.

Oanh!

Trong nháy mắt, Diệp Huyên đã bị đẩy lui mấy nghìn trượng!

Sau đó, vô số oan hồn ác quỷ mang theo lệ khí và sát ý vô tận kéo về phía Diệp Huyên!

Nhìn thấy cảnh này, Diệp Huyên híp mắt lại, sau đó, cả người hắn biến thành một màu đỏ như máu, trong nháy mắt, không gian xung quanh cũng trở thành một biển máu!

Diệp Huyên đột nhiên gào thét.

Oanh!

Vô số sát ý và lệ khí vô tận nhanh chóng dâng trào từ trong cơ thể hắn, sau đó, hắn lao thẳng về phía vô số oan hồn ác quỷ kia!

Thấy cảnh này, người áo đen kia lập tức sửng sốt, hành động gì đây? Tự tìm đường chết à?

Nhưng ngay sau đó, con ngươi gã ta chợt co lại!

Vì gã ta phát hiện, Diệp Huyên đang cắn nuốt những ác hồn oán linh kia!

Đang nuốt chửng!

Thấy cảnh này, tất cả cường giả xung quanh đều sửng sốt.

Đây là thao tác gì vậy?

Chẳng mấy chốc, vô số ác quỷ oán linh đã bị Diệp Huyên hấp thu hết.

Oanh!

Trong nháy mắt, trong người Diệp Huyên bộc phát ra khí thế đáng sợ, khí thế đó khiến tinh hà thiên địa đều run rẩy!

Sắc mặt người áo đen lập tức trở nên khó coi.

Con mẹ nó!

Gã ta vừa tặng đồ bổ cho người này à!

Ở một hướng khác, sắc mặt Tội Vương cũng rất là khó coi, gã nhìn chằm chằm người áo đen với vẻ hung ác, đây rõ ràng là chỉ có phá là giỏi!

Những gian thương này đều rất đáng chết!

Lúc này, người áo đen đột nhiên nhìn về phía Tội Vương: “Tội Vương, ngăn hắn lại đi!”

Nét mặt Tội Vương không chút cảm xúc!

Thấy thế, người áo đen vội nói; “Tội Vương, chúng ta là một phe đấy!”

Tội Vương nhìn người áo đen: “Lúc ngươi bán đồ cho ta, ta cảm thấy ngươi cùng một phe với Kháo Sơn Vương này!”

Người áo đen: “…”

Lúc này, Diệp Huyên đột nhiên biến mất.

Vụt!

Một tia kiếm quang màu máu loé lên!

Kiếm khí mạnh mẽ xé rách bầu trời mênh mông, chém thẳng về phía người áo đeg!

Thấy cảnh này, sắc mặt người áo đen thoáng chốc thay đổi, gã ta liên tục lùi lại. Cùng lúc đó, gã ta đột nhiên lấy ra một lá bùa màu vàng, trong miệng đọc thầm một thần chú cổ xưa. Ngay lập tức, lá bùa màu vàng kia biến thành một tia chớp vạn trượng đánh về phía Diệp Huyên!

Thấy cảnh này, Diệp Huyên híp mắt lại, giơ tay chém xuống một kiếm!

Vụt! Tia lôi điện kia lập tức vỡ tan!

Lúc này, người áo đen đã xuất hiện ở chỗ cách đó mấy trăm nghìn dặm!

Muốn chạy trốn!

Trong mắt Diệp Huyên có lệ khí loé lên, ngay sau đó, kiếm Thanh Huyên rung động dữ dội. Trong nháy mắt, Diệp Huyên đã xuất hiện trước mặt người áo đen!

Sắc mặt người áo đen thoáng chốc thay đổi, gã ta lại muốn lấy báu vật ra dùng. Lúc này, Diệp Huyên đột nhiên chém xuống một kiếm!

Xoẹt!

Kiếm quang chém rách mọi thứ!

Con ngươi người áo đen chợt co lại, dưới tình thế cấp bách, gã ta lập tức lấy một con dấu hình vuông ra, vào khoảnh khắc con dấu xuất hiện, một khí thế đáng sợ đột nhiên tuôn trào!

Nhưng ngay sau đó, khi Diệp Huyên chém một kiếm xuống, khí thế kia lập tức vỡ tan, con dấu cũng vỡ theo, người áo đen cũng lùi lại mấy trăm nghìn trượng!

Lúc này, vừa mới dừng lại, thân thể gã ta đã vỡ tan, chỉ còn lại linh hồn. Ngay sau đó, kiếm Thanh Huyên đã chĩa vào giữa chân mày gã ta!

Sắc mặt người áo đen xám như tro tàn!

Diệp Huyên nhìn chằm chằm gã ta: “Đưa nhẫn chứa đồ đây!”

Người áo đen sửng sốt, sau đó vội nói: “Được được!”

Dứt lời, gã ta đưa nhẫn chứa đồ cho Diệp Huyên!

Diệp Huyên cất nhẫn chứa đồ, sau đó nhìn chằm chằm người áo đen, một lát sau, hắn đột nhiên cất kiếm, hé miệng cười: “Ngươi tự do rồi!”

Người áo đen sửng sốt!

Người này không giết mình?

Ở một nơi khác, sắc mặt Tội Vương thoáng chốc trở nên cực kỳ khó coi, như cha chết mẹ chết vậy!

Khi nãy gã khoanh tay đứng nhìn, một là thật sự chướng mắt gian thương này, hai là, gã hy vọng Diệp Huyên có thể giết chết gã ta, sau đó khiến thế lực sau lưng gã ta tức giận!

Nhưng gã không ngờ Diệp Huyên lại không giết!

Quá là độc ác!

Thật sự không phải người!

Tội Vương nhìn chằm chằm Diệp Huyên, sát khí lạnh lùng trong mắt vô cùng đáng sợ!

Sau khi cất nhẫn chứa đồ, Diệp Huyên nhìn thoáng qua Tội Vương bên cạnh, hắn nhếch miệng cười, sau đó xoay người rời đi!

Còn người áo đen kia cũng nhìn thoáng qua Diệp Huyên, sau đó lại nhìn về phía Tội Vương, gã ta cũng không nói gì mà rời đi!

So với hận Diệp Huyên, đương nhiên gã ta hận Tội Vương này hơn!

Gã ta và Diệp Huyên là kẻ thù, người ta giết gã cũng là chuyện dễ hiểu. Nhưng Tội Vương này lại muốn gã ta chết, sao mà gã ta có thể chịu được!

Lúc này, Diệp Huyên đột nhiên nhìn về phía người áo đen: “Ngươi còn không chạy nhanh lên? Chậm trễ có lẽ người ta sẽ không cho ngươi về nữa đâu!”

Nghe vậy, người áo đen sửng sốt. Sau đó, gã ta nhìn về phía Tội Vương, sắc mặt Tội Vương trở nên u ám. Gã biết, câu này của Diệp Huyên trông có vẻ là đang nhắc nhở người áo đen, nhưng thật ra là đang nhắc nhở gã!

Đừng để gian thương này trở về!

Diệp Huyên nói tiếp: “Nếu ngươi không chạy, đợi người ta giết ngươi xong nói là ta giết, vậy ngươi thật sự là chết oan ức quá!”

Nghe vậy, người áo đen thoáng chốc thay đổi sắc mặt, sau đó xoay người bỏ chạy!

Còn Diệp Huyên thì nhìn về phía Tội Vương, cười không nói gì.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Vạn cổ đệ nhất kiếm
  • Rùa già nghìn năm
Vạn cổ đệ nhất kiếm
  • 5.00 star(s)
  • Rùa già nghìn năm
Đệ nhất kiếm thần convert
  • 5.00 star(s)
  • Thanh Loan Phong Thượng

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom