• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hot Đệ Nhất Kiếm Thần - Diệp Huyên (3 Viewers)

  • Chương 5916: Dùng người tạo Linh Nguyên!

Giết?

Không giết?

Tội Vương chưa từng băn khoăn đến thế bao giờ!

Không giết gian thương, một khi gã ta trở về chắc chắn sẽ làm khó gã!

Nghĩ đến thế lực đáng sợ sau lưng gian thương, gã chợt cảm thấy sởn tóc gáy!

Giết?

Cũng rất mạo hiểm!

Nhưng gã nhanh chóng nghĩ tới một chuyện, đó là Diệp Huyên nói đúng, giết tên gian thương này có thể đổi tội cho hắn!

Nghĩ đến đây, trong mắt Tội Vương lộ vẻ dữ tợn, lập tức xông về phía gian thương kia!

Không thể để gã ta sống!

Dù biết đây là âm mưu của Diệp Huyên, nhưng gã vẫn phải giết!

Không đúng, đây là dương mưu!

Con mẹ nó!

Kháo Sơn Vương và gian thương kia đều là những kẻ xấu xa nhất trên đời!

Thấy Tội Vương ra tay, Diệp Huyên nhếch môi!

Gian thương áo đen ở phía xa cũng thay đổi sắc mặt: “Mẹ kiếp! Tội Vương, ông bị điên rồi sao? Hả?”

Tội Vương không đáp lời, lao thẳng tới trước mặt gian thương áo đen, sau đó đánh tới một quyền!

Đây là muốn giết người mà!

Gian thương thầm hoảng hốt, bây giờ gã ta đang bị thương nặng, nhẫn chứa đồ còn bị Diệp Huyên lấy mất, lúc này, sao gã ta có thể ngăn cản Tội Vương đây?

Xong đời rồi!

Gian thương chậm rãi nhắm mắt lại chờ chết!

Lúc này, một tiếng kiếm reo đột nhiên vang vọng.

Oanh!

Sau đó, Tội Vương vừa mới xông đến trước mặt gian thương bị một tia kiếm quang chém lui mấy chục nghìn trượng!

Gian thương sửng sốt, gã ta nhìn về phía Diệp Huyên bên cạnh. Diệp Huyên khẽ mỉm cười, sau đó nhìn về phía Tội Vương, sắc mặt Tội Vương vô cùng khó coi, gã đang nhìn chằm chằm Diệp Huyên.

Diệp Huyên nhìn thoáng qua gian thương: “Chạy mau!”

Nghe vậy, gian thương vội xoay người bỏ chạy, chạy được một lúc, gã ta đột nhiên xoay người nhìn về phía Diệp Huyên, sau đó chân thành nói: “Cảm ơn!”

Diệp Huyên gật đầu: “Đừng khách sáo!”

Gian thương nhìn thoáng qua Diệp Huyên, sau đó nhìn về phía Tội Vương, xoay người biến thành một tia sáng biến mất ở cuối chân trời!

Tối vương nhìn gian thương biến mất ở cuối tinh hà, gã im lặng!

Diệp Huyên nhìn thoáng qua Tội Vương, sau đó nói: “Tội Vương, làm người phải có lương tâm! Người ta cũng không động vào ông, ông lại muốn giết người ta, người của thế giới các ông đều không có lương tâm thế à? Ông…”

“Im miệng!”

Tội Vương đột nhiên hét to, gã tức giận nhìn Diệp Huyên, cả người đều đang run rẩy: “Ngươi thật sự là kẻ xấu xa nhất thế giới này!”

Diệp Huyên: “…”

Tội Vương lạnh lùng nhìn thoáng qua Diệp Huyên, sau đó xoay người rười đi.

Diệp Huyên nhìn thoáng qua Tội Vương, cười khẽ, sau đó cũng rời đi.

Hắn cũng không ra tay, dù Tội Vương kia bị thương nặng, nhưng hắn cũng không tốt hơn là bao!

Phải tịnh dưỡng trước đã!

Tội Vương đứng trên đỉnh núi nhìn bóng lưng Diệp Huyên và Vô Biên Chủ rời đi bằng ánh mắt nặng nề, không biết đang nghĩ gì!

Người đàn ông áo đỏ bên cạnh Tội Vương trầm giọng nói: “Tội Vương, gian thương kia…”

Tội Vương bình tĩnh nói: “Kháo Sơn Vương này đang gài bẫy ta!”

Người đàn ông áo đỏ gật đầu: “Bây giờ ông phải đối mặt thế nào?”

Tội Vương im lặng một lát rồi nói: “Báo cáo lên trên, để mọi người biết Kháo Sơn Vương có khả năng giết bản thể của chúng ta, như thế sẽ có thể thu hút những người khác đến chinh phục thế giới này”.

Nghe vậy, người đàn ông lập tức sa sầm mặt: “Như thế, không phải chúng ta sẽ phải chia sẻ lợi ích của thế giới này cho người khác sao?”

Tội Vương nhẹ giọng nói: “Không làm thế thì có thể làm thế nào?”

Người đàn ông nói: “Chúng ta còn ba vị Vương nữa đều đang tỉnh, kết hợp với ba người họ, có lẽ chúng ta có thể giết chết Kháo Sơn Vương này!”

Tội Vương im lặng.

Người đàn ông lại nói: “Tội Vương, thế giới này đã khiến chúng ta tiêu tốn rất nhiều thời gian và sức lực, nếu từ bỏ vào lúc này thì thật sự là không cam lòng!”

Tội Vương híp mắt: “Vậy thì liều mạng lần cuối đi!”

Người đàn ông gật đầu: “Liều mạng một lần nữa!”

Tội Vương nhìn về phía cuối chân trời, gằn giọng nói: “Triệu tập người của chúng ta đến đây!”

Người đàn ông gật đầu: “Được!”

Nói xong, hắn ta xoay người rời đi!

Tội Vương nhìn về phía cuối chân trời xa xa bằng ánh mắt lạnh lùng.

Liều mạng lần cuối!



Diệp Huyên và Vô Biên Chủ trở lại Thần Điện Hư Chân, trong điện, Diệp Huyên mở lòng bàn tay, nhẫn chứa đồ của gian thương kia xuất hiện. Hắn nhìn thoáng qua nhẫn chứa đồ, bên trong có một loại tinh thạch thần bí, tinh thạch lớn chừng bàn tay, chứa đựng năng lượng rất kỳ lạ.

Vô Biên Chủ nhìn tinh tạch kia, cau mày: “Đây là gì vậy?”

Diệp Huyên lắc đầu: “Không biết, linh thạch này không giống linh thạch của thế giới chúng ta cho lắm!”

Dứt lời, hắn đưa tinh thạch cho Vô Biên Chủ.

Vô Biên Chủ nhận lấy, sau đó nói: “Khi nãy ta nghe Tội Vương nói thứ này là Linh Nguyên…”

Nói xong, ông ta cẩn thận quan sát một lúc, lắc đầu: “Thật sự không giống với tinh thạch của chúng ta, nhưng năng lượng ẩn chứa bên trong rất kinh khủng”.

Diệp Huyên gật đầu, năng lượng bên trong Linh Nguyên này rất kinh khủng, tinh thạch của thế giới này hoàn toàn không thể sánh bằng!

Lúc này, Vô Biên Chủ đột nhiên nói: “Hỏi thử Thái Sơ Thần Thụ xem!”

Diệp Huyên ngây người, sau đó vội vàng gọi Thái Sơ Thần Thụ.

Suýt quên mất tên này!

Khi nhìn thấy Linh Nguyên trong tay Vô Biên Chủ, Thái Sơ Thần Thụ tỏ vẻ ngạc nhiên: “Linh Nguyên?”

Diệp Huyên và Vô Biên Chủ nhìn nhau, Diệp Huyên hỏi: “Ngươi biết à?”

Thái Sơ Thần Thụ gật đầu: “Biết! Là Linh Nguyên của Chân Thế Giới!”

Diệp Huyên trầm giọng nói: “Chân Thế Giới mà ngươi nói…”

Thái Sơ Thần Thụ đáp: “Thật ra thế giới Hư Chân chia thành Hư Thế Giới và Chân Thế Giới, người của Chân Thế Giới gọi thế giới của chúng ta là Hư Thế Giới”.

Diệp Huyên nhíu mày: “Chân Thế Giới?”

Thái Sơ Thần Thụ gật đầu: “Ta cũng không rõ cụ thể thế nào, chỉ biết là một ngày nào đó bọn họ đột nhiên xâm lấn thế giới này, sau đó chính là như thế!” Nói đến đây, nó im lặng một lát rồi mới nói tiếp: “Nhưng có lẽ chủ nhân bút Đại đạo biết lai lịch thật sự của bọn họ!”

Diệp Huyên lắc đầu cười khẽ: “Chủ nhân bút Đại đạo, không biết người này đi đâu rồi!”

Thái Sơ Thần Thụ trầm giọng nói: “Có một khả năng là ông ta cố ý trốn ngươi không?”

Diệp Huyên im lặng.

Vô Biên Chủ ở bên cạnh cũng nói: “Ta cũng thấy thế”.

Diệp Huyên cười khẽ: “Ông ta trốn ta làm gì?”

Vô Biên Chủ cười đáp: “Cái này phải hỏi ông ta mới biết được!”

Diệp Huyên im lặng một lát, sau đó nhìn về phía Thái Sơ Thần Thụ: “Nói về Linh Nguyên này đi!”

Thái Sơ Thần Thụ trầm giọng nói: “Các ngươi có biết thứ này làm từ gì không?”

Diệp Huyên lắc đầu.

Thái Sơ Thần Thụ nói: “Đây là thứ ngưng tụ từ sinh linh cường giả!”

Diệp Huyên thoáng sửng sốt, sau đó hỏi: “Sinh linh cường giả?”

Thái Sơ Thần Thụ gật đầu: “Sau khi giết chết cường giả của thế giới này, những Thần Linh kia sẽ hút tu vi và tinh khí thần cả đời của bọn họ, sau đó chế tạo thành Linh Nguyên, mỗi viên Linh Nguyên cần ít nhất mấy chục nghìn cường giả…”

Nghe vậy, sắc mặt Diệp Huyên và Vô Biên Chủ trở nên u ám!

Dùng người làm linh thạch?

Quá độc ác!

Thái Sơ Thần Thụ nhẹ giọng nói: “Người càng mạnh sẽ chế tạo ra Linh Nguyên càng tinh thuần! Với thực lực của hai người, ít nhất có thể chế ra mấy trăm nghìn Linh Nguyên!”

Diệp Huyên lắc đầu: “Ta cũng không nghĩ tới chuyện chế tạo Linh Nguyên!”

Thái Sơ Thần Thụ nói: “Những Thần Linh kia xem tất cả sinh linh ở thế giới này như cỏ dại! Đợi sau khi trưởng thành sẽ gặt một bó!”

Nói đến đây, nó lắc đầu: “Năm đó nếu không nhờ chủ nhân bút Đại đạo, thì thế giới này đã toi đời rồi! Nhưng lần này, có lẽ chủ nhân bút Đại đạo sẽ không ra tay nữa! Vì ông ta đã giao Đạo Môn cho ngươi! Cho nên…”

Diệp Huyên bình tĩnh nói: “Cho nên, ta lại bị ông ta gài rồi! Nếu ta chết trận, ta sẽ lôi ông ta theo cùng!”

Chủ nhân bút Đại đạo: “…”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Vạn cổ đệ nhất kiếm
  • Rùa già nghìn năm
Vạn cổ đệ nhất kiếm
  • 5.00 star(s)
  • Rùa già nghìn năm
Đệ nhất kiếm thần convert
  • 5.00 star(s)
  • Thanh Loan Phong Thượng

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom