• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hot Đệ Nhất Kiếm Thần - Diệp Huyên (5 Viewers)

  • Chương 5917: Sau này sẽ làm phiền ông nhiều

Nghe Diệp Huyên nói thế, Thái Sơ Thần thụ lắc đầu cười.

Vô Biên Chủ ở bên cạnh liếc nhìn Diệp Huyên, ông ta biết thật ra hắn không nói phét!

Nếu Diệp Huyên quyết tâm muốn đưa ai đi thì ai có thể không đi được?

Muội muội vô địch!

Đại ca vô địch!

Phụ thân vô địch!

Ai dám không đi?

Nghĩ thế, Vô Biên Chủ lắc đầu cười.

Thực ra cũng chẳng trách Diệp Huyên trở thành Kháo Sơn Vương, xuất thân như này, ai còn muốn chiến đấu nữa?

Diệp Huyên bỗng lên tiếng: “Thần Thụ, ngươi có thể ban phước không giới hạn số lần không?”

Thái Sơ Thần Thụ trầm giọng đáp: “Trên lý thuyết thì có thể”.

Diệp Huyên hơi khó hiểu: “Trên lý thuyết?”

Thái Sơ Thần Thụ gật đầu: “Nhưng cũng phải xem thực lực của đối phương, nếu như quá yếu thì sẽ không chịu được ta ban phước mấy lần”.

Diệp Huyên gật đầu: “Ta hiểu rồi”.

Hắn biết muốn đối kháng những Thần Linh kia thì nhất định phải có Thái Sơ Thần Thụ giúp đỡ.

Khi đại chiến, để Thần Linh này ban phước mấy lần là cực kỳ đáng sợ luôn.

Đúng lúc này, Điện chủ Bắc Điện xuất hiện rồi trầm giọng nói: “Diệp điện chủ, ta thấy chúng ta có thể đi đánh thức hai vị Thần Đế Hư Chân kia”.

Diệp Huyên gật đầu: “Được”.

Lúc trước khi đánh thức các cường giả ở thần mộ Hư Chân, hắn không đánh thức hai vị Thần Đế Hư Chân đó.

Mấy người nhóm Diệp Huyên biến mất, khi xuất hiện lần nữa thì đã tới thần mộ Hư Chân.

Dưới sự dẫn đường của Điện chủ Bắc Điện, ba người tới trước một nghĩa địa, có bia mộ nhưng không có chữ nào.

Điện chủ Bắc Điện thấp giọng nói: “Vị này là Nguyên Hư Thần Đế. Trong bia mộ có phong ấn của chủ nhân bút Đại Đạo, phong ấn đó có thể giúp ông ấy khôi phục thương thế”.

Diệp Huyên gật đầu, khẽ nói: “Ông ấy có sẵn lòng chiến đấu một lần nữa vì vùng vũ trụ này không?”

Điện chủ Bắc Điện im lặng một lúc rồi đáp: “Có lẽ Thần Đế này sẽ sẵn lòng, bởi năm đó môn phái của ông ấy đều chết tại chiến trường Hư Chân, cuối cùng chỉ còn một mình ông ấy… Ông ấy và đám Thần Linh kia có mối thù truyền kiếp!”

Diệp Huyên gật đầu, sau đó đi tới trước mộ, hắn từ từ nhắm mắt, rất nhanh, hắn đã cảm ứng được phong ấn chủ nhân bút Đại Đạo để lại trong mộ.

Diệp Huyên xoè tay ra, kiếm Thanh Huyên xuất hiện trong tay hắn, khi ấy ngôi mộ khẽ rung lên, sau đó một luồng khí màu đỏ chậm rãi bay ra.

Phong ấn biến mất.

Diệp Huyên nhìn ngôi mộ chăm chú, không nói gì.

Lúc này, ngôi mộ đột nhiên từ từ tách ra làm hai, sau đó một ông lão chậm rãi bước ra.

Nguyên Hư Thần Đế!

Khoảnh khắc ông lão xuất hiện, thời không nơi này trở nên vặn vẹo méo mó.

Chỉ một luồng khí thế đã có thể khiến thời không nơi đây run rẩy.

Ánh mắt Nguyên Hư Thần Đế nhìn vào Diệp Huyên, sau đó ông ta nhẹ nhàng nói: “Chủ nhân bút Đại Đạo chọn cậu?”

Diệp Huyên gật đầu.

Nguyên Hư quay đầu nhìn bầu trời rồi nói: “Ta cảm nhận được khí thế của những Thần Linh kia, bọn chúng trở lại xâm lược rồi”.

Diệp Huyên nhìn thẳng vào Nguyên Hư Thần Đế: “Không biết tiền bối có sẵn sàng chiến đấu vì vũ trụ này một lần nữa không?”

Nguyên Hư Thần Đế cười to: “Có vấn đề gì đâu chứ?”

Nghe vậy, Diệp Huyên gật đầu, có cường giả tuyệt thế này trợ giúp đương nhiên là chuyện tốt.

Nguyên Hư Thần Đế đánh giá Diệp Huyên rồi cười bảo: “Ngươi đúng là rất được. Tiếc là ngươi không sinh ra ở thời đại đó của chúng ta…”

Nói rồi ông ta dừng lại một chút, tiếp đó thì lắc đầu: “Không sinh ra ở thời đại của chúng ta cũng không phải chuyện xấu. Nếu sinh ở thời đại đó thì ai đi đầu thời đại này?”

Diệp Huyên hạ giọng hỏi: “Tiền bối, bây giờ đám Thần Linh kia đã trở lại xâm lược, ta từng giao đấu với chúng, chúng thực sự rất mạnh, điều ta muốn biết là tại sao năm xưa các ông lại thắng được chúng?”

Mặc dù hắn có thể giết Thần Linh, nhưng người khác thì không!

Vô Biên Chủ cũng không làm được.

Điều này khiến hắn rất đau đầu!

Nguyên Hư Thần Đế trầm giọng trả lời: “Đúng là bọn chúng không chết, nhưng chúng sẽ yếu đi”.

Diệp Huyên cau mày: “Yếu đi?”

Nguyên Hư gật đầu: “Mỗi lần giết bọn chúng, tuy chúng có thể sống lại nhưng sẽ trở nên yếu hơn, chết càng nhiều lần thì sẽ càng yếu. Mà khi yếu tới một mức độ nhất định, chúng ta có thể phong ấn chúng!”

Diệp Huyên hỏi: “Năm xưa chủ nhân bút Đại Đạo cũng không thể giết được chúng ư?”

Nguyên Hư khẽ đáp: “Ông ấy có thể! Nhưng chỉ ông ấy có thể!”

Diệp Huyên im lặng.

Chủ nhân bút Đại Đạo vẫn rất lợi hại.

Nguyên Hư nói tiếp: “Cũng may năm đó có ông ấy trợ giúp, nếu không…”

Vừa nói ông ta vừa lắc đầu, không nói tiếp nữa.

Diệp Huyên hỏi: “Sau trận chiến năm đó là ông ấy đi luôn, đúng không?”

Nguyên Hư gật đầu: “Đúng thế”.

Diệp Huyên lại hỏi: “Tiền bối có biết ông ấy đi đâu không?”

Nguyên Hư lắc đầu: “Không biết. Năm đó sau khi trận chiến kết thúc, ông ấy nói sẽ rời đi. Chúng ta có hỏi nhưng ông ấy không nói, chỉ nói là vì thế giới này, chúng ta và ông ấy đã cố hết sức rồi thôi. Nếu sau này có xảy ra chuyện gì, chúng ta có thể lựa chọn không đối phó, sẽ có người đến đối phó”.

Nghe vậy, mặt Diệp Huyên lập tức tối sầm.

Chết tiệt!

Có người đến đối phó!

Mẹ nó chứ!

Chẳng phải là đang nói hắn sao?

Bảo sao lão đó lại giao Đạo Môn cho mình!

Không hề có ý tốt!

Vô Biên Chủ ở một bên cũng lắc đầu.

Ông ta biết Kháo Sơn Vương đã bị chủ nhân bút Đại Đạo sắp đặt.

Nguyên Hư nhìn Diệp Huyên khẽ nói: “Dù thế nào, ông ấy đã chọn cậu thì chúng ta cũng sẽ đi theo cậu!”

Diệp Huyên lắc đầu cười.

Nguyên Hư nói: “Ta về xem chỗ cũ đây, khi đại chiến, tự ta sẽ xuất hiện”.

Nói xong người ông ta hơi run lên rồi biến mất ở cuối tinh không.

Diệp Huyên nhìn bầu trời, sau đó nhìn Điện chủ Bắc Điện, ông ta gật đầu: “Đi theo ta”.

Nói xong ông ta dẫn Diệp Huyên và Vô Biên Chủ tới trước một ngôi mộ khác: “Trong này là Đạo Pháp Thần Đế, năm xưa trong Đạo Môn, ngoài chủ nhân bút Đại Đạo thì đây là người mạnh nhất. Thực lực vô cùng đáng sợ, trận chiến năm đó một mình ông ấy chiến đấu với bốn Thần Vương… Cuối cùng tuy ông ấy bị thương nặng, đạo tắc và pháp tắc phân tán trong vũ trụ, nhưng ông ấy vẫn giết được bốn Thần Vương cả trăm lần, sau cùng phong vấn tất cả bọn chúng…”

Nói rồi, trên mặt ông ta hiện rõ vẻ nặng nề: “Vị đại lão này thật sự vô cùng cường hãn, là người đứng đầu trong chín Đại Hư Chân Thần Đế”.

Thần Đế đứng đầu!

Diệp Huyên gật đầu, hắn từ từ nhắm mắt, chẳng mấy chốc đã lại cảm ứng được sức mạnh phong ấn chủ nhân bút Đại Đạo để lại.

Diệp Huyên lấy kiếm Thanh Huyên ra, kiếm Thanh Huyên rung lên, sức mạnh phong ấn lập tức biến mất.

Lúc này, ngôi mộ chợt tách ra làm hai, một người đàn ông trung niên chậm rãi bước ra, khi ông ta xuất hiện, không gian bỗng rung lên, sau đó thiên địa lập tức nứt lìa dưới sự chứng kiến của mấy người phía Diệp Huyên.

Thấy vậy, nét mặt Diệp Huyên chợt trở nên nghiêm nghị.

Thực lực thật mạnh!

Đạo Pháp Thần Đế chậm rãi mở mắt, nhìn xung quanh với ánh mắt mờ mịt.

Thật lâu sau, ông ta nhìn Diệp Huyên: “Ngươi là người được ông ta chọn?”

Diệp Huyên gật đầu.

Đạo Pháp Thần Đế im lặng không lên tiếng nữa.

Diệp Huyên hỏi: “Tiền bối có muốn chiến đấu lại một lần nữa vì vũ trụ này không?”

Đạo Pháp Thần Đế nhìn Diệp Huyên một lúc rồi đáp: “Không”.

Diệp Huyên sững người.

Ông không theo lẽ thường à?

Đạo Pháp Thần Đế nhìn xung quanh, nhẹ giọng nói: “Ta không nợ vũ trụ này điều gì!”

Nói xong ông ta quay người bỏ đi.

Diệp Huyên gọi lại: “Tiền bối!”

Đạo Pháp Thần Đế quay lại nhìn Diệp Huyên, hắn do dự rồi cười bảo: “Tiền bối, bảo trọng”.

Đạo Pháp Thần Đế nhìn Diệp Huyên: “Thực lực của ta đều ở trong đạo tắc và pháp tắc, mà bây giờ đạo tắc và pháp tắc đã phân tán trong vũ trụ chư thiên vạn giới này rồi, hơn nữa chúng cũng đã bị thương nặng. Chúng ta cần thời gian, hy vọng ngươi có thể hiểu”.

Diệp Huyên gật đầu: “Ta hiểu”.

Đạo Pháp Thần Đế gật đầu, quay người đi tiếp.

Chẳng mấy chốc, ông ta đã biến mất khỏi tầm mắt của mấy người.

Diệp Huyên nhìn bóng lưng rời đi của Đạo Pháp Thần Đế, khẽ nói: “Vô Biên, sau này làm phiền ông nhiều”.

Vô Biên Chủ: “???”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Vạn cổ đệ nhất kiếm
  • Rùa già nghìn năm
Vạn cổ đệ nhất kiếm
  • 5.00 star(s)
  • Rùa già nghìn năm
Đệ nhất kiếm thần convert
  • 5.00 star(s)
  • Thanh Loan Phong Thượng

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom