• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hot Đệ Nhất Kiếm Thần - Diệp Huyên (5 Viewers)

  • Chương 5976-5980

Chương 5976: Tiễn người lớn, lừa người nhỏ!

Đi ra vẻ?

Diệp Huyên sa sầm mặt!

Mẹ kiếp!

Ngươi nghĩ ta là ai?

Ta là người thích ra vẻ à?

Lúc này, Vũ Trụ Chi Linh lại nói: “Cũng đâu có bảo ngươi đi không công, có trả công mà!”

Diệp Huyên hơi tò mò: “Trả công gì?”

Vũ Trụ Chi Linh đáp: “Đi theo ta!”

Lúc này, Tần Quan chợt nói: “Ta cũng muốn đi!”

Vũ Trụ Chi Linh nhìn thoáng qua Tần Quan, sau đó nói: “Được!”

Dứt lời, y dẫn theo Diệp Huyên và Tần Quan cùng biến mất, sau đó xuất hiện trên một hòn đảo nhỏ, hòn đảo nằm trong biển sâu, xung quanh là nước biển vô tận.

Cách chỗ ba người không xa có một toàn đại điện.

Diệp Huyên nhìn về phía Vũ Trụ Chi Linh: “Đây là Trụ giới ư?”

Vũ Trụ Chi Linh gật đầu: “Chỗ thường trú của ta, đa số thời gian ta đều ngủ say ở nơi này!”

Diệp Huyên hơi tò mò: “Một mình tiền bối ở đây ư?”

Vũ Trụ Chi Linh gật đầu: “Đúng thế!”

Diệp Huyên đột nhiên hơi tò mò: “Tiền bối có ước mơ gì không?”

Vũ Trụ Chi Linh nhìn Diệp Huyên: “Rời khỏi nơi này!”

Diệp Huyên chớp mắt: “Tiền bối cũng muốn phá thần ư?”

Vũ Trụ Chi Linh lắc đầu: “Phá thần là vấn đề của ngươi, không phải vấn đề của chúng ta!”

Diệp Huyên nhíu mày: “Có ý gì?”

Vũ Trụ Chi Linh cười nói: “Những bước cuối đi cuối cùng của mỗi người - như việc đột phá đến cấp bậc như mấy người nhóm muội muội của ngươi - đều khác nhau, ngươi phá thần, còn chúng ta thì không phải!”

Diệp Huyên nhẹ giọng nói: “Đạo trong lòng mỗi người đều khác nhau!”

Vũ Trụ Chi Linh gật đầu: “Đúng thế!”

Diệp Huyên gật đầu: “Ta hiểu rồi!”

Vũ Trụ Chi Linh nhẹ giọng nói: “Ta muốn rời khỏi chỗ này cũng là chuyện rất khó!”

Diệp Huyên khó hiểu: “Sao lại nói thế?”

Vũ Trụ Chi Linh cười nói: “Ta muốn rời đi thì phải mang theo cả vũ trụ này! Ta là Vũ Trụ Chi Linh, cội nguồn của ta là vũ trụ này, nếu vũ trụ này bị huỷ diệt, ta cũng sẽ bị huỷ diệt!”

Nói xong, nó lắc đầu: “Nhưng nếu ta muốn mang theo vũ trụ này đi thì chẳng khác nào mang một kho báu đi, sẽ khiến người khác ngấp nghé!”

Tần Quan chợt cất lời: “Có phải ngươi muốn thoát khỏi vũ trụ này không?”

Vũ Trụ Chi Linh nhìn thoáng qua Tần Quan, trong mắt lộ vẻ ngạc nhiên: “Sao cô biết?”

Tần Quan đáp: “Ngươi muốn thoát khỏi mọi thứ, đạt đến cấp bậc giống như Tam Kiếm, không muốn vũ trụ này trở thành gánh nặng của ngươi!”

Vũ Trụ Chi Linh im lặng.

Tần Quan lại nói: “Có phải ngươi muốn huỷ diệt vũ trụ không?”

Vũ Trụ Chi Linh híp mắt, nhưng vẫn không nói gì.

Tần Quan nói: “Năm đó, muội muội của Tiểu Huyên Tử đã huỷ diệt vũ trụ để phá đạo, ngươi muốn dùng cách tương tự để vượt qua bản thân, đạt tới một cấp bậc mới!”

Vũ Trụ Chi Linh nhìn chằm chằm Tần Quan, không nói một lời.

Tần Quan im lặng, nàng ta biết mình đoán đúng rồi!

Vũ Trụ Chi Linh cười nói: “Cô nói đúng, ta thật sự có suy nghĩ này, nhưng tạm thời không thể nào thực hiện được!”

Tần Quan chợt nói: “Ngươi muốn vượt qua bản thân, không cần thiết phải tiêu diệt vũ trụ!”

Vũ Trụ Chi Linh cười nói: “Có hai cách, cách thứ nhất là không ngừng hấp thu thêm một nghìn lần nữa, ta sẽ có thể đạt đến một mức độ mới. Ngoài ra thì chỉ có thể huỷ diệt vũ trụ để giải thoát bản thân, đạt tới tầm cao mới!”

Tần Quan gật đầu: “Ta hiểu rồi!”

Vũ Trụ Chi Linh cười nói: “Nhưng bây giờ hai kế hoạch đều không thành, chỉ có thể đợi Diệp thiếu phá thần trước rồi tính thôi!”

Tần Quan nhìn thoáng qua Diệp Huyên, không nói gì.

Trong lúc nói chuyện, ba người đi vào trong đại điện, toàn bộ đại điện trống không, rất hoang vắng.

Lúc này, hai mắt Tần Quan đột nhiên sáng lên, vì nàng ta nhìn thấy một rương kho báu.

Vũ Trụ Chi Linh mở lòng bàn tay, cái rương đó lập tức bay đến trước mặt y, y cười nói: “Đoán thử không?”

Diệp Huyên lắc đầu: “Không đoán được!”

Vũ Trụ Chi Linh cười to, sau đó mở rương kho báu ra, trong rương là một viên đá màu đen nhánh, bên ngoài bóng loáng như gương, nhưng trông lại có vẻ rất bình thường!

Diệp Huyên hơi tò mò: “Đây là thứ gì vậy?”

Vũ Trụ Chi Linh đáp: “Tạo Hoá Đạo Thạch!”

Diệp Huyên nhíu mày: “Tạo Hoá Đạo Thạch?”

Vũ Trụ Chi Linh gật đầu: “Thứ này thật sự không đơn giản đâu!”

Diệp Huyên hỏi: “Sao lại nói thế?”

Vũ Trụ Chi Linh giải thích: “Tạo Hoá Đạo Thạch này là tảng đá sản sinh Đạo ý chí đầu tiên của vũ trụ này, có thể nói nó là khởi nguồn của căn nguyên của vũ trụ Đại đạo này, lúc trước ta tu đạo cũng là lĩnh ngộ từ tảng đá này”.

Diệp Huyên bèn hỏi: “Đây là do ai làm ra?”

Vũ Trụ Chi Linh lắc đầu: “Do vũ trụ sinh ra!”

Diệp Huyên nhíu mày: “Sinh ra mà không có nguyên do gì à?”

Vũ Trụ Chi Linh im lặng một lát rồi nói: “Ta cũng không biết, dù sao thì lúc ta xuất hiện, nó đã tồn tại rồi, rồi ta cũng ngộ đạo dựa vào nó”.

Nói xong, y nhìn về phía Diệp Huyên: “Có lẽ thứ này có thể giúp ngươi phá thần!”

Diệp Huyên thoáng sửng sốt, sau đó cười nói: “Tiền bối không đùa chứ?”

Vũ Trụ Chi Linh hờ hững đáp: “Ngươi cảm thấy ta rảnh lắm à?”

Diệp Huyên trầm giọng nói: “Chuyện quan trọng như phá thần mà chỉ dựa vào một tảng đá thôi á?”

Vũ Trụ Chi Linh chợt hỏi: “Vậy ngươi đã suy nghĩ kỹ sẽ phá thần thế nào chưa?”

Diệp Huyên sửng sốt!

Hắn thật sự chưa nghĩ tới chuyện này!

Phá thần!

Không phải đến lúc là sẽ phá thôi sao?

Thấy nét mặt của Diệp Huyên, Vũ Trụ Chi Linh đen mặt: “Có phải ngươi cho rằng chỉ cần đến lúc là có thể phá thần ngay không?”

Diệp Huyên gật đầu: “Đúng thế!”

Vũ Trụ Chi Linh lắc đầu: “Ngươi đúng là vô địch!”

Diệp Huyên: “…”

Vũ Trụ Chi Linh nói tiếp: “Thậm chí kế hoạch phá thần mà bây giờ ngươi cũng không có, làm như ngươi, không biết phải đợi đến năm tháng nào mới có thể phá thần đây?”

Diệp Huyên ngẫm nghĩ, sau đó nói: “Ta nghĩ thế này, đợi đến khi đại chiến với Thần Linh của Chân Thế Giới một trận, sau đó ta bị đánh thê thảm, vào thời khắc quan trọng cuối cùng, ta đột nhiên lĩnh ngộ, một kiếm phá thần!”

Vũ Trụ Chi Linh nhìn chằm chằm Diệp Huyên: “Ngươi mơ đẹp thật đấy!”

Diệp Huyên cười ngượng ngùng, không nói gì.

Vũ Trụ Chi Linh lắc đầu thở dài: “Ngươi đúng là một nhân tài!”

Dứt lời, y đưa Đạo Thạch trong tay cho Diệp Huyên: “Cái này cho ngươi, nếu có thời gian ngươi có thể vào trong Tiểu Tháp tìm hiểu về nó. Tin ta đi, nó có thể giúp đỡ ngươi rất nhiều, đặc biệt là thiên địa đại đạo trong vũ trụ này, trên đó có hết! Ngay cả chủ nhân bút Đại đạo năm đó cũng rất coi trọng tảng đá này, tự mình mang đi nghiên cứu một khoảng thời gian!”

Diệp Huyên vội hỏi: “Ông ta có nghiên cứu ra được gì không?”

Vũ Trụ Chi Linh gật đầu: “Đương nhiên là có, nhưng ngươi đừng mơ mộng nữa! Ông ta từng nói, Đạo của mỗi người đều không giống nhau, cho nên Đạo của ngươi chỉ có thể do ngươi nghiên cứu mà thôi!”

Diệp Huyên gật đầu, hắn nhận lấy Đạo Thạch, sau đó nói: “Sau này ta sẽ nghiên cứu lại!”

Vũ Trụ Chi Linh trầm giọng nói: “Ngươi nhất định phải nghiên cứu đấy, thứ này thật sự rất quan trọng với ngươi, có thể giúp ngươi phá thần đấy! Biết chưa?”

Diệp Huyên nhìn Vũ Trụ Chi Linh: “Sao tiền bối lại quan tâm chuyện ta phá thần thế?”

Vũ Trụ Chi Linh im lặng.

Mẹ kiếp!

Ngươi không phá thần, sao ta có thể ức hiếp con trai ngươi được?

Mục đích của y rất đơn giản, chỉ cần Diệp Huyên phá thần, rời khỏi vũ trụ này, thì y sẽ có thể kiểm soát toàn bộ vũ trụ, sau đó huỷ diệt vũ trụ để phá đạo!

Còn về con trai của Diệp Huyên, y cũng không quan tâm lắm, dù không thể giết chết con trai của Diệp Huyên, nhưng y chỉ cần lừa gạt, chắc chắn sẽ có thể khiến con trai của Diệp Huyên đi sai đường, khi đó, vũ trụ này vẫn sẽ là của y.

Lừa một tên nhóc vắt mũi chưa sạch không phải chuyện dễ như trở bàn tay à?

Mục đích của y hiện tại rất đơn giản: Tiễn người lớn, lừa người nhỏ!
Chương 5977: Đời này không trả, đời sau trả!

Thấy nụ cười xấu xa của Vũ Trụ Chi Linh, trong lòng Diệp Huyên thầm thấy đề phòng!

Chắc chắn là tên chết tiệt này đang tính toán gì đó, hắn phải cẩn thận hơn!

Lúc này, Vũ Trụ Chi Linh thu hồi nụ cười xấu xa, sau đó nói: “Ngươi nghiên cứu kỹ Đạo Thạch này đi, tin tưởng ta, nó rất có lợi cho việc ngươi phá thần! Hiện tại, Tín Ngưỡng Chi Lực và Kiếm đạo của bản thân ngươi đã đạt tới giới hạn, nhưng ngươi lại không quá hiểu rõ Đại đạo của vũ trụ rộng lớn này, không phải ta muốn ngươi học Đại đạo trong Đạo Thạch, ngươi chỉ cần tham khảo chút là được!”

Diệp Huyên gật đầu: “Được thôi!”

Hắn vẫn thấy khá hứng thú với Đạo Thạch này, dù sao một thứ ngay cả chủ nhân bút Đại đạo cũng cảm thấy là bảo vật thì chắc chắn sẽ có chỗ không tầm thường!

Diệp Huyên nhận lấy Đạo Thạch, sau đó nói: “Cảm ơn tiền bối đã tặng!”

Vũ Trụ Chi Linh ngây người, sau đó nói: “Ta có nói là tặng cho ngươi à?”

Diệp Huyên chớp mắt: “Không có ư?”

Vũ Trụ Chi Linh sa sầm mặt: “Ta nói là cho ngươi mượn nghiên cứu, không nói là tặng cho ngươi!”

Diệp Huyên gật đầu: “Ta hiểu! Tiền bối yên tâm, ta dùng xong sẽ trả lại cho tiền bối!”

Vũ Trụ Chi Linh nhìn chằm chằm Diệp Huyên, không nói một lời.

Diệp Huyên nghiêm túc hỏi: “Tiền bối còn không tin tưởng vào nhân phẩm của ta ư?”

Vũ Trụ Chi Linh trầm giọng nói: “Thứ này rất quý giá, thật đấy! Ta chỉ cho ngươi mượn xem thử thôi, không có ý định tặng cho ngươi, ngươi… thật sự không nên làm như thế!”

Diệp Huyên nói: “Ta sẽ trả lại cho tiền bối!”

Vũ Trụ Chi Linh hỏi: “Dùng xong sẽ trả sao?”

Diệp Huyên đáp: “Con trai ta sẽ trả!”

Nét mặt Vũ Trụ Chi Linh lập tức cứng đờ.

Mẹ kiếp!

Ngươi muốn để con trai ngươi trả, con trai ngươi là kẻ chịu trách nhiệm thay ngươi à?

Đúng là vô nhân tính!

Sắc mặt Vũ Trụ Chi Linh rất u ám, tên chết tiệt này đúng là không có nhân tính mà!

Tần Quan ở bên cạnh bật cười.

Có nhiều lúc, Tiểu Huyên Tử cũng quá là mặt dày!

Diệp Huyên nói: “Tiền bối, không phải muốn đến Chư Thần Vực ra vẻ, à không, đi họp sao!”

Vũ Trụ Chi Linh im lặng một lát rồi nói: “Thương lượng lại đi, sau khi dùng xong, ngươi phải trả Đạo Thạch lại cho ta, ta…”

Diệp Huyên đáp: “Tiền bối, ta nhất định sẽ trả lại, ta thật sự không phải loại người có mượn không có trả! Người nhà họ Dương ta, mượn nhất định sẽ trả, đời này không trả, đời sau sẽ trả!”

Nét mặt Vũ Trụ Chi Linh cứng đờ.

Con mẹ nó, ta thật sự muốn đánh chết ngươi luôn rồi!

Con trai ngươi còn chưa ra đời, ngươi đã muốn nó trả thay ngươi!

Ngươi là thần tiên sao?

Trong lòng Vũ Trụ Chi Linh dâng lên cảm giác bất đắc dĩ, y đã nhìn ra cái tên này không có ý định sẽ trả rồi.

Con trai trả? Được thôi!

Vũ Trụ Chi Linh bèn nói: “Ngươi viết giấy mượn đi!”

Diệp Huyên lập tức tỏ vẻ do dự, Vũ Trụ Chi Linh lạnh nhạt nói: “Việc giấy mượn không có vấn đề gì chứ?”

Diệp Huyên gật đầu: “Được!”

Dứt lời, hắn lấy ra một tờ giấy, sau đó vung bút: “Hôm nay mượn Vũ Trụ Chi Linh một tảng đá, con trai trả”.

Viết xong, hắn còn in cả dấu tay.

Vũ Trụ Chi Linh nhìn Diệp Huyên, cất giấy mượn đi, sau đó nói: “Sao ngươi không bảo phụ thân ngươi trả?”

Diệp Huyên đáp: “Ta đánh không lại ông ấy!”

Vũ Trụ Chi Linh gật đầu, giơ ngón tay cái: “Có nghĩa là ngươi đánh thắng con trai ngươi đúng không?”

Diệp Huyên cười nói: “Tiền bối, chúng ta đừng lãng phí thời gian nữa, đi đến Chư Thần Vực thôi!”

Hắn thật sự muốn đi tham gia hội Chư Thần ở Chư Thần Vực!

Gặp các Vũ Trụ Chi Linh khác!

Có lẽ thật sự có thể mở mang tầm mắt!

Vũ Trụ Chi Linh gật đầu: “Được! Đi thôi!”

Dứt lời, y vung tay áo, không gian trước mặt lập tức nứt ra, một đường hầm thời không xuất hiện trước mặt ba người!

Diệp Huyên và Tần Quan nhìn nhau, sau đó đi vào!

Sau khi Vũ Trụ Chi Linh tiến vào đường hầm thời không, khe hở thời không lập tức biến mất.

Trong đường hầm thời không, Vũ Trụ Chi Linh đột nhiên nói: “Ngươi chắc chắn không dẫn muội muội của ngươi đi cùng à?”

Diệp Huyên lắc đầu: “Không cần!”

Vũ Trụ Chi Linh nhìn Diệp Huyên: “Nếu ngươi không dẫn muội muội theo thì nên khiêm tốn một chút, nếu không ngươi sẽ bị đánh đấy! Nếu ngươi dẫn muội muội theo, ngươi có thể ra oai thoải mái!”

Diệp Huyên bình tĩnh nói: “Tiền bối, tiền bối xác định muốn ta dẫn muội muội theo à?”

Vũ Trụ Chi Linh nhíu mày: “Có ý gì?”

Diệp Huyên cười giải thích: “Nếu ta dẫn muội muội theo, nàng mà nổi giận, ta cũng không ngăn cản được, khi đó, tiền bối cũng có thể biến mất khỏi cõi đời đấy!”

Vũ Trụ Chi Linh lập tức im lặng.

Người phụ nữ kia nổi giận đúng là thật sự không nói phải trái!

Diệp Huyên cười nói: “Chuyến đi lần này, chúng ta chỉ đi trải nghiêm thôi!”

Vũ Trụ Chi Linh gật đầu: “Vậy thì đi trải nghiệm!”

Diệp Huyên nhìn thoáng qua Vũ Trụ Chi Linh, trong lòng thầm đề phòng, người này rất xấu xa, phải cẩn thận một chút!

Lúc này, Tần Quan đột nhiên nói: “Gần đây Thần Linh của Chân Thế Giới cũng không có động tĩnh quá lớn, bọn họ quên chúng ta rồi sao?”

Diệp Huyên im lặng.

Hắn cũng thấy khá lo lắng về Thần Linh bên phía Chân Thế Giới, dù sao bây giờ những Thần Linh này đều cần do hắn giải quyết!

Như nghĩ đến điều gì, Diệp Huyên đột nhiên nhìn về phía Vũ Trụ Chi Linh, Vũ Trụ Chi Linh vội nói: “Ngươi đừng nhìn ta, chúng ta đã từng giao hẹn không thể nhúng tay vào tranh đấu của thế tục rồi! Nếu Vũ Trụ Chi Linh chúng ta nhúng tay vào, ta có thể cho ngươi biết, ngươi thật sự chỉ có thể gọi muội muội của mình thôi!”

Diệp Huyên cười nói: “Tiền bối, ta thấy hơi tò mò, trong Vũ Trụ Chi Linh, tiền bối thuộc cấp bậc gì vậy?”

Vũ Trụ Chi Linh bình tĩnh nói: “Không thể nói là vô địch, nhưng ít ra là không ai dám coi thường!”

Diệp Huyên nhíu mày: “Thật sao?”

Vũ Trụ Chi Linh hơi bất mãn: “Ngươi cảm thấy ta không lợi hại à?”

Diệp Huyên lắc đầu, ta tin ngươi mới là lạ!

Chắc chắn tên này sống trên đời không ra làm sao cả, nếu không cũng sẽ không nghĩ đến chuyện bảo hắn dẫn muội muội theo!

Lúc này, Vũ Trụ Chi Linh chợt nói: “Nói thật, trong trận chiến này, nếu ngươi chỉ dựa vào bản thân thì rất khó!”

Diệp Huyên hỏi: “Vì sao?”

Vũ Trụ Chi Linh lắc đầu: “Ngươi không hiểu rõ về Chân Thế Giới, nền văn minh này thật sự khá nghịch thiên! Năm đó nếu không nhờ chủ nhân bút Đại đạo nhúng tay vào, thì vũ trụ này đã bị tiêu diệt rồi!”

Diệp Huyên chợt hỏi: “Có một khả năng thế này không, chủ nhân bút Đại đạo không chỉ giải cứu vũ trụ này, mà còn giải cứu cả Chân Thế Giới nữa?”

Vũ Trụ Chi Linh cau mày: “Có ý gì?”

Diệp Huyên nhìn Vũ Trụ Chi Linh: “Muội muội, đại ca và cha ta đều đang ở vũ trụ này! Theo ta được biết, ba người họ đã vô địch từ lâu lắm rồi!”

Vũ Trụ Chi Linh im lặng.

Diệp Huyên nhẹ giọng nói: “Không biết chủ nhân bút Đại đạo có phải là ông trùm lớn nhất hay không…”

Vũ Trụ Chi Linh lắc đầu: “Tuyệt đối không thể nào!”

Diệp Huyên nhìn về phía Vũ Trụ Chi Linh, Vũ Trụ Chi Linh trầm giọng nói: “Theo ta được biết, ông ta cũng mong ngươi phá thần, hơn nữa, còn mong ngươi phá thần hơn cả ta!”

Diệp Huyên khó hiểu: “Vì sao?”

Vũ Trụ Chi Linh lạnh nhạt nói: “Có lẽ ông ta sợ ngươi mặc kệ hết thảy, một khi ngươi buông tay thì xong đời cả đám luôn!”

Diệp Huyên: “…”

Vũ Trụ Chi Linh lắc đầu thở dài.

Thật ra không chỉ chủ nhân bút Đại đạo sợ Diệp Huyên buông tay, mà toàn bộ vũ trụ có ai không sợ đâu?

Tên này một khi đã buông bỏ thì còn thần nào gánh nổi!

Lúc này, phía xa có một ánh sáng trắng xuất hiện, ba người nhìn về phía ánh sáng trắng kia!

Vũ Trụ Chi Linh nhẹ giọng nói: “Đến rồi!”

Chư Thần Vực!
Chương 5978: Một phần mười!

Chư Thần Vực.

Sau khi đi xuyên qua ánh sáng trắng, ba người Diệp Huyên đi tới một vùng đám mây, trong đám mây phía cuối tầm mắt có một toà đại điện sừng sững, đại điện nguy nga lộng lẫy, vô cùng sang trọng.

Trên cửa đại điện có ba chữ to: Chư Thần Điện.

Vũ Trụ Chi Linh cất lời: “Lát nữa nhớ phải khiêm tốn đấy!”

Diệp Huyên nhìn về phía Vũ Trụ Chi Linh: “Có tiền bối bảo vệ, chúng ta không sợ!”

Vũ Trụ Chi Linh đen mặt: “Ngươi đừng có gây chuyện!”

Diệp Huyên cười khẽ, không nói gì.

Đương nhiên hắn không đến đây để gây chuyện, cũng không phải để ra vẻ, mà là đến gặp những Vũ Trụ Chi Linh này!

Đối với chúng sinh trong vũ trụ, những Vũ Trụ Chi Linh này cũng giống như Thần Linh vậy!

Dù sao, bọn họ muốn huỷ diệt một vũ trụ cũng là chuyện quá dễ dàng!

Hơn nữa, rất nhiều sinh linh cũng không biết đến sự tồn tại của bọn họ.

Lúc này, thời không phía xa đột nhiên nứt ra, sau đó, một người đàn ông trung niên xuất hiện, lúc nhìn thấy Diệp Huyên và Tần Quan, người đàn ông thoáng sửng sốt: “Các ngươi…”

Nói đến đây, ông ta nhìn về phía Vũ Trụ Chi Linh, chắp tay cười nói: “Vũ Thần!”

Vũ Trụ Chi Linh cũng chắp tay: “Mâu Thần, đã lâu không gặp!”

Mâu Thần cười nói: “Đúng thế!”

Dứt lời, ông ta nhìn thoáng qua Diệp Huyên và Tần Quan: “Hai vị này là?”

Vũ Thần đáp: “… Bạn của ta!”

Mâu Thần gật đầu: “Được, đi thôi, chúng ta vào trong điện nói chuyện!”

Vũ Thần gật đầu.

Mọi người đi vào trọng điện, nơi này rất rộng, có mười hai cái ghế, mà bên trong đã có ba người, hai nam một nữ!

Ba người nhìn thoáng qua Vũ Thần và Mâu Thần, sau đó thì nhìn Diệp Huyên và Tần Quan, thấy hai người, cả ba đều sửng sốt!

Rõ ràng là rất bất ngờ!

Vũ Thần chắp tay, sau đó dẫn Diệp Huyên và Tần Quan đi sang một bên, y vung tay áo, bên cạnh ghế của y xuất hiện thêm hai cái ghế mới.

Đương nhiên không thể để Kháo Sơn Vương đứng rồi!

Tên này thù dai lắm!

Diệp Huyên và Tần Quan ngồi xuống, Diệp Huyên nhìn ba người phía xa, sau đó hỏi: “Vũ Thần, bọn họ là ai thế?”

Vũ Thần đáp: “Hai người đàn ông lần lượt là Mục Thần và Minh Thần, cách khá gần vũ trụ của chúng ta, còn cô gái kia là Âm Thần, cách chúng ta khá xa!”

Diệp Huyên gật đầu.

Lúc này, bắt đầu có thêm người tiến vào, rõ ràng Vũ Thần đều quen bọn họ, vì thế đều vội vàng chắp tay chào hỏi!

Lúc này, một cô gái áo trắng bước vào trong điện, cô gái có mái tóc trắng, khuôn mặt lạnh lùng.

Thấy cô gái áo trắng, chúng thần đều vội đứng dậy chắp tay: “Di Thần!”

Di Thần!

Cô gái áo trắng gật đầu, sau đó đi về phía vị trí đầu dưới sự theo dõi của chúng thần, nàng ta nhìn thoáng qua mọi người: “Mời ngồi!”

Chúng thần ngồi xuống!

Lúc này, Di Thần nhìn về phía Diệp Huyên và Tần Quan.

Vũ Thần vội nói: “Hai người này là bạn của ta!”

Di Thần gật đầu, cũng không nói gì nhiều, nàng ta thu hồi tầm mắt, sau đó nói: “Bây giờ Chân Thế Giới ngày càng quá đáng, ta thấy, có vẻ Chân Thần kia không muốn tuân thủ giao hẹn của chúng ta năm đó nữa!”

Chúng thần đều gật đầu, nét mặt nặng nề!

Còn Diệp Huyên thì hơi ngạc nhiên, nghe ý Di Thần này thì hình như những Thần Linh của Chân Thế Giới không chỉ nhằm vào sinh linh của vũ trụ bọn họ, mà cả những Vũ Trụ Chi Linh này nữa!

Lúc này, Di Thần lại nói: “Các vị, bây giờ chúng ta phải đoàn kết mới có thể chống lại Chân Thần, nếu không, chúng ta sẽ bị nàng ta từng bước lấn át”.

Một Vũ Trụ Chi Linh chợt nói: “Năm đó, ta đã đề nghị cùng nhau chống lại nàng ta, nhưng các vị đều cho rằng Chân Thần sẽ tuân thủ giao hẹn. Mà bây giờ, đã nhiều năm như thế, Chân Thần kia đã luân hồi gần mười nghìn lần. Chẳng những thế, nàng ta còn có một đội quân Thần Linh trung thành, bây giờ dù chúng ta có hợp tác với nhau cũng chưa chắc có thể chống lại nàng ta!”

Chúng thần im lặng.

Diệp Huyên bên cạnh Vũ Thần nhỏ giọng hỏi: “Chân Thần chính là Vũ Trụ Chi Linh của Chân Thế Giới à?”

Vũ Thần gật đầu: “Phải!”

Diệp Huyên gật đầu, hắn đã đoán được đại khái ngọn nguồn chuyện này rồi!

Rõ ràng năm đó những Vũ Trụ Chi Linh này từng giao hẹn, mọi người phát triển trong hoà bình, không xâm phạm lẫn nhau.

Mà bây giờ, thực lực của vị Chân Thần kia ngày càng lớn mạnh, đã không còn muốn tuân thủ giao hẹn nữa!

Diệp Huyên chợt hỏi: “Mọi người hợp tác với nhau cũng không thể làm gì được Chân Thần kia ư?”

Vũ Thần im lặng.

Diệp Huyên nhìn y: “Mạnh đến thế à?”

Vũ Thần khẽ thở dài: “Muội muội ngươi đánh ta dùng một kiếm! Mà nàng đánh ta cũng chỉ cần một chiêu…”

Diệp Huyên sửng sốt: “Mạnh đến thế à?”

Vũ Thần gật đầu.

Diệp Huyên cười nói: “Vậy tiền bối cảm thấy nàng mạnh hơn, hay muội muội ta mạnh hơn?”

Vũ Thần bình tĩnh đáp: “Dù sao thì bọn họ cũng đều áp đảo ta!”

Diệp Huyên: “…”

Di Thần ở phía xa chợt nói: “Các vị, trước kia chúng ta đều không ngờ Chân Thần kia lại có dã tâm đến thế, vì vậy, mọi người đều chỉ muốn phát triển bình thường thôi!”

Dứt lời, nàng ta lắc đầu: “Bây giờ nói những lời này cũng không còn ý nghĩa quá lớn nữa. Việc cấp bách hiện tại là mọi người phải đoàn kết, cùng nhau chống lại những đại quân Thần Linh kia!”

Một Vũ Trụ Chi Thần trong đó cất lời: “Không thể đánh được, ngoài vũ trụ của Di Thần ngài, vũ trụ Duy Độ của chúng ta đều có cấp bậc thấp hơn Chân Thế Giới, mấy Thần Linh bọn họ có thể dùng cách phân thân đến vũ trụ của chúng ta, mà chúng ta lại không thể đến thế giới của bọn họ, chẳng những thế, bọn họ còn có thể sống lại không có giới hạn”.

Nói đến đây, ông ta lắc đầu: “Chỉ có thể chịu đòn thôi!”

Chúng thần im lặng.

Trong tất cả vũ trụ, chỉ có vũ trụ Duy Độ của Di Thần là có cấp bậc cao hơn, có thể đi tới Chân Thế Giới, nhưng cũng có giới hạn!

Lúc này, Tần Quan chợt nói: “Có thể đi đến vũ trụ Duy Độ của Chân Thế Giới của Chân Thần không?”

Nghe vậy, mọi người xung quanh đồng loạt nhìn về phía Tần Quan.

Di Thần cũng nhìn về phía Tần Quan, Tần Quan không nói gì, nàng ta mở lòng bàn tay, kiếm Thanh Huyên của Diệp Huyên xuất hiện trong tay nàng ta, nàng ta bấm ngón tay, kiếm Thanh Huyên bay đến trước mặt Di Thần!

Nàng ta biết muốn những Vũ Trụ Chi Linh ở đây nói chuyện ngang hàng với bọn họ thì nhất định phải có thực lực để bọn họ công nhận!

Khi chúng thần nhìn thấy kiếm Thanh Huyên, bọn họ đều sửng sốt!

Di Thần híp mắt, nàng ta cầm lấy kiếm Thanh Huyên quan sát một lúc, sau đó nhìn về phía Tần Quan: “Cô nương xưng hô thế nào?”

Tần Quan cười đáp: “Tần Quan!”

Di Thần hỏi: “Kiếm này do ai chết tạo?”

Tần Quan nhìn về phía Diệp Huyên: “Muội muội của hắn!”

Di Thần thoáng sửng sốt, sau đó nhìn về phía Diệp Huyên: “Muội muội của ngươi?”

Diệp Huyên gật đầu: “Đúng thế!”

Di Thần im lặng.

Tần Quan cười nói: “Di Thần tiền bối, vũ trụ của cô có thể đi đến Chân Thế Giới không?”

Di Thần thu hồi tầm mắt, sau đó gật đâu: “Được!”

Tần Quan hỏi: “Có thể dẫn ta đi đến vũ trụ của cô không?”

Di Thần lắc đầu: “Không thể! Vì vũ trụ Duy Độ của ta có cấp bậc cao hơn vũ trụ Duy Độ của Vũ Thần, vì thế, các ngươi cũng không thể tiến vào vũ trụ của ta!”

Tần Quan cau mày.

Lúc này, Di Thần lại nói: “Thanh kiếm này của ngươi rất đặc biệt, nhưng ta có thể cảm nhận được nó vẫn chưa hoàn toàn giải phong ấn! Nếu giải phong ấn thêm một chút, nó mới có thể vượt qua vũ trụ Duy Độ của ta!”

Diệp Huyên sửng sốt: “Chưa hoàn toàn giải phong ấn ư?”

Di Thần gật đầu: “Đúng thế! Nhiều nhất cũng chỉ mới giải được một phần mười phong ấn thôi!”

Nghe thấy lời này, Diệp Huyên và Tần Quan đều bất ngờ!

Nét mặt Vũ Thần cũng trở nên cứng đờ!

Mới giải phong ấn một phần mười?
Chương 5979: Duy Độ Chi Lực

Một phần mười!

Không thể không nói Diệp Huyên rất chấn động!

Hắn vốn nghĩ rằng kiếm Thanh Huyên đã giải hết phong ấn rồi, mà lúc này Di Thần lại nói với hắn rằng thanh kiếm này chỉ mới giải phong ấn chưa tới một phần mười?

Như thế thì quá đáng quá?

Diệp Huyên nhìn kiếm Thanh Huyên, gọi: "Tiểu Hồn?"

Tiểu Hồn cười khổ: "Ta cũng không biết! Ta chỉ biết chỉ cần cắn nuốt các linh hồn mạnh mẽ là có thể đột phá được!"

Nói rồi, nàng ta dừng lại một chút rồi mới nói tiếp: "Vị Vũ Thần bên cạnh người cũng có linh hồn rất mạnh mẽ, nếu để ta cắn nuốt thì chắc chắn sẽ được tăng lên rất nhiều sức mạnh!"

Nàng không hề dùng huyền khí truyền âm, thế là sắc mặt Vũ Thần lập tức đen kịt đi.

Diệp Huyên cũng hơi lúng túng, Tiểu Hồn này không biết ăn nói khéo léo gì hết!

Diệp Huyên nhìn về phía Vũ Thần, cười bảo: "Nàng chỉ đùa thôi ha ha!"

Vũ Thần im lặng không nói gì, ngươi với kiếm không đứa nào tốt hết!

Lúc này Di Thần đột nhiên nói: "Kiếm này rất đặc biệt, nếu có thể nâng cao thực lực lên nữa thì ngươi có thể dùng kiếm này tiến vào vũ trụ của ta, nhưng vũ trụ Duy Độ của ta không giống với Duy Độ của vũ trụ Chân Thế Giới, tuy vũ trụ của ta có thể tiến vào Chân vũ trụ, nhưng cũng không hẳn là tùy tiện ra vào lúc nào cũng được, thao tác rất phiền phức".

Diệp Huyên và Tần Quan nhìn nhau một lát, Tần Quan nói: "Nếu có thể đưa ta vào vũ trụ của cô thì có lẽ ta sẽ nghiên cứu ra được phương pháp Nghịch Duy Độ!"

Di Thần nhìn Tần Quan: "Thật không?"

Tần Quan gật đầu: "Tất nhiên rồi, chúng ta đến tận đây không phải để chơi đùa!"

Di Thần im lặng một lát rồi nói: "Kiếm này cắn nuốt linh hồn là có thể đột phá, đúng không?"

Tần Quan gật đầu: "Đúng".

Di Thần bình tĩnh nói: "Vậy thì dễ thôi".

Nói xong, nàng ta xòe tay ra, một chiếc bình gỗ xuất hiện trong tay nàng.

Diệp Huyên hơi ngạc nhiên: "Đây là?"

Di Thần cười nói: "Bình Hồn, trong đó chứa rất nhiều linh hồn Thần Linh đến từ Chân Thế Giới".

Nói rồi, nàng ta nhìn Diệp Huyên, Diệp Huyên hiểu ý, hơi suy nghĩ một chút, kiếm Thanh Huyên lập tức bay vào trong bình Hồn kia.

"A!"

Đúng lúc này, bên trong bình Hồn vang lên những tiếng hét sợ hãi: "Ngươi là kiếm quái gì vậy, tại sao có thể xóa đi bản thể của chúng ta!"

Chẳng mấy chốc, từng tiếng kêu thảm thiết và thê lương vang vọng ra từ trong bình Hồn.

Mà sắc mặt của nhóm Di Thần cũng dần trở nên nghiêm nghị.

Diệp Huyên hơi ngạc nhiên, hắn nhìn về phía Vũ Thần: "Không phải lúc trước cô cũng đã xóa sổ bản thể của một vị Thần Linh à? Tại sao chúng vẫn khiếp sợ đến vậy?"

Vũ Thần lắc đầu: "Đó chỉ là một vài Thần Linh cấp thấp hôi, mà nói thật ra thì ta cũng không tính là chân chính xóa sổ được bản thể của họ".

Diệp Huyên đen mặt đi: "Sao lúc đó ngươi không nói rõ ra?"

Vũ Thần bình tĩnh đáp: "Lúc đó ngươi cũng có hỏi đâu".

Diệp Huyên không nói gì.

Ầm!

Đúng lúc này, bên trong bình Hồn đột nhiên nổ ra một luồng khí tức linh hồn mạnh mẽ, khí tức ấy nhanh chóng tràn ra ngập đất trời, vô cùng đáng sợ!

Mọi người nhìn chằm chằm vào bình Hồn, trong mắt ngoại trừ vẻ nghiêm nghị ra còn có cả sự khiếp sợ!

Đây là lần đầu bọn họ thấy được một sự tồn tại có thể dễ dàng xóa sổ bản thể của Thần Linh như vậy!

Quá quắt thật sự!

Di Thần đứng đầu cũng phải đanh mặt lại.

Đúng lúc này, bình Hồn rung lên kịch liệt, Diệp Huyên xòe tay ra, kiếm Thanh Huyên lập tức hóa thành một luồng kiếm quang bay vào trong lòng bàn tay hắn.

Trong nháy mắt được nắm lấy kiếm Thanh Huyên, sắc mặt hắn lập tức thay đổi, hắn cảm nhận được một luồng khí thế khủng bố vô cùng đáng sợ ở bên trong thanh kiếm.

Lột xác!

Kiếm Thanh Huyên hơi rung lên, Tiểu Hồn hưng phấn nói: "Tiểu chủ, ta lại thăng cấp rồi! Hiện tại ta đã có thể chém nát Tiểu Tháp rồi á!"

Tiểu Tháp: "???"

Diệp Huyên lắc đầu cười, sau đó nói: "Đột phá là tốt rồi".

Nói xong, hắn nhìn về phía Di Thần, Di Thần mở tay ra, kiếm Thanh Huyên bay đến trong tay nàng ta, nàng ta quan sát một lát rồi nói: "Hẳn là được rồi!"

Tần Quan cười bảo: "Vậy ta đi với cô!"

Diệp Huyên cũng nói: "Ta cũng đi".

Vũ Thần đột nhiên nói: "Ta cũng đi theo với!"

Di Thần gật đầu, nàng ta đứng dậy rồi nói: "Chư vị, các người cứ ở đây thương lượng tiếp, ta dẫn bọn họ đi xem sao!"

Các Thần Linh còn lại khẽ gật đầu.

Di Thần dẫn theo Diệp Huyên, Tần Quan và Vũ Thần biến mất tại chỗ.

Các Thần Linh ở lại nhìn nhau, ai nấy cũng đều có vẻ nghiêm nghị.

Lúc này, Âm Thần đột nhiên nói: "Các vị, các ngươi cứ thảo luận đi, ta có việc phải trở về một chuyến".

Nói xong, nàng ta đứng dậy rời đi.

Mà Mục Thần và Minh Thần nhìn nhau một chốc, sau rồi cũng đứng dậy rời đi.

Trong điện, cả nhóm Vũ Trụ Chi Linh đưa mắt nhìn nhau, một trong số đó trầm giọng nói: "Bọn họ sẽ không phản bội chứ?"

Mâu Thần khẽ nói: "Chắc là không đâu!"

Khi nói câu này, gã cũng không quá chắc chắn!

Lúc này, một Vũ Trụ Chi Linh đột nhiên nói: "Đi xem thử!"

Nghe vậy, chúng Thần Linh đều biến mất.

...

Bên trong đường hầm thời không, Diệp Huyên đưa mắt nhìn bốn phía, hắn phát hiện đường hầm thời không này không hề đơn giản, nơi đây lấp lóe ánh sáng, tỏa ra một luồng sức mạnh thần bí, mà lực lượng này khiến hắn cực kì không thoải mái.

Lúc này, Di Thần đột nhiên nói: "Chúng ta sắp vào khu vực cao Duy Độ rồi, nên bây giờ thời không này đang bắt đầu bài xích các ngươi. Còn nếu tiến vào thời không cao vĩ độ thì nơi đó sẽ trực tiếp xóa sổ các ngươi!"

Nói rồi, nàng ta nhìn kiếm Thanh Huyên trong tay: "Hi vọng kiếm này có thể chống lại Duy Độ Chi Lực kia".

Rồi nàng ta đưa kiếm cho Diệp Huyên.

Nàng ta phát hiện kiếm này chỉ có thanh niên trước mắt này mới sử dụng được.

Diệp Huyên nhận kiếm Thanh Huyên, vào giờ phút này, hắn đã cảm nhận được kiếm Thanh Huyên đã hoàn toàn thay đổi, có một sự biến hóa long trời lở đất, cũng không biết Di Thần đã cho Tiểu Hồn cắn nuốt bao nhiêu linh hồn Thần Linh.

Đương lúc này, Di Thần đột nhiên nói: "Cẩn thận!"

Nghe vậy, Diệp Huyên nhìn về phía xa xa, đường hầm thời không nơi đó bị các lôi điện màu đỏ máu bao trùm rộng khắp.

Thấy cảnh này, Diệp Huyên híp mắt lại, hắn bước ra trước một bước, xòe tay ra, kiếm Thanh Huyên lập tức bay ra ngoài.

Xoẹt!

Một luồng kiếm quang phá không lao đi, trong thời gian ngắn, lôi điện màu đỏ xung quanh đột nhiên hóa thành từng luồng sáng đỏ lao về phía kiếm Thanh Huyên.

Trong chớp mắt, kiếm Thanh Huyên đã bị nhấn chìm.

Nhìn thấy tình cảnh này, Diệp Huyên híp mắt lại.

Ầm ầm!

Chợt, kiếm Thanh Huyên bỗng nổ ra một luồng khí tức kinh khủng, trong chớp mắt, luồng sáng đỏ kia đã bị chém nát, cùng lúc đó, những lôi điện màu đỏ xung quanh thời không chợt thối lui như thủy triều rút nước.

Thấy thế, trong mắt Di Thần ánh lên vẻ khiếp sợ: "Ta vẫn đánh giá thấp thanh kiếm này rồi, không ngờ Duy Độ Chi Lực lại sợ nó như thế..."

Diệp Huyên cười, hắn xòe tay ra, kiếm Thanh Huyên bay đến trong tay hắn.

Di Thần liếc mắt nhìn Diệp Huyên: "Chúng ta đi thôi".

Diệp Huyên gật đầu, mọi người lập tức biến mất.

Chẳng mấy chốc, mọi người đã xuyên qua đường hầm thời không, đi đến một vùng vũ trụ khác.

Lúc này Tần Quan nhìn về phía Di Thần: "Tiền bối, làm sao để đến Chân Thế Giới?"

Di Thần phất tay áo lên, thời không nứt ra, một con đường lớn xuất hiện trước mặt bọn họ.

Di Thần trầm giọng nói: "Đây là đường Thông Chân được một vài cường giả mạnh mẽ ở vũ trụ này mở ra lúc trước, qua được con đường này là sẽ đến Chân Thế Giới, nhưng trên đường đi không chỉ có Duy Độ Chi Lực vô cùng vô tận, mà còn có Siêu Duy Độ Chi Lực đáng sợ nữa, nếu như không gặp phải nó thì sẽ đến được Chân Thế Giới, nhưng nếu gặp phải thì sẽ chết chắc!"

Siêu Duy Độ Chi Lực!

Diệp Huyên hỏi: "Siêu Duy Độ Chi Lực là Duy Độ Chi Lực của Chân Thế Giới đúng không?"

Di Thần gật đầu.

Tần Quan đột nhiên xòe tay ra, một chiếc tháp nhỏ đột nhiên bay vào trong đường Thông Chân, chẳng mấy chốc, vô số sức mạnh thần bí bao phủ lấy con đường này, bắt đầu thu thập dữ liệu!

Đúng lúc này, Di Thần cau mày lại: "Không được!! Xảy ra vấn đề rồi!"

...
Chương 5980: Nấu cơm cho mọi người!

Xảy ra vấn đề rồi!

Diệp Huyên nhìn về phía Di Thần, khẽ nhíu mày: "Sao thế?"

Di Thần trầm giọng nói: "Đám Mục Thần, Minh Thần và Âm Thần có lẽ đã đi mật báo rồi!"

Nghe vậy, sắc mặt Diệp Huyên lập tức đanh lại.

Mấy người muốn chơi à?

Sắc mặt Di Thần cực kỳ âm u: "Đúng là ngu xuẩn! Hiện tại liên thủ đối đầu với Chân Thần thì chúng ta còn có một chút cơ hội, còn nếu bây giờ mà nội chiến, chờ Chân Thần tiêu diệt chúng ta, bọn họ cũng khó mà trốn được cái chết".

Diệp Huyên trầm mặc một lát rồi nói: "Bây giờ chúng ta nên làm gì?"

Di Thần trầm giọng nói: "Nếu bọn họ đi mật báo thật thì rất có khả năng bên Chân Thế Giới sẽ có hành động trước!"

Nói đoạn, nàng ta hơi do dự rồi mới nói tiếp: "Không biết Chân Thần có nhằm vào vũ trụ của các ngươi hay không".

Diệp Huyên do dự một lúc rồi bảo: "Tại sao Chân Thần gì đó không nhằm vào vũ trụ của các cô trước?"

Di Thần liếc mắt nhìn Tần Quan, sau đó nói: "Nếu như nàng thật sự nghiên cứu ra được cách Nghịch Duy Độ thì sẽ uy hiếp được Chân Thế Giới! Bởi vì hiện tại Chân Thế Giới có ưu thế lớn hơn các vũ trụ khác đều là vì duy độ này, còn nếu Tần cô nương nghiên cứu ra được ngọn ngành thì cũng có nghĩa là chúng ta cũng có thể tiến vào lãnh địa của hộ để săn giết! Đây chắc chắn là điều Chân Thế Giới không thể chấp nhận được!"

Tần Quan suy nghĩ một chút rồi nói: "Nói cách khác, có lẽ bọn họ sẽ phát động tổng tiến công với chúng ta?"

"Đúng!"

Vũ Thần ở bên đột nhiên nói: "Lúc trước chỉ có một vài Thần Linh bình thường tất công vũ trụ của chúng ta, cường giả nòng cốt của Chân Thế Giới căn bản không thèm quan tâm đến, nhưng bây giờ có thể chúng sẽ đến thật!"

Nói rồi, nàng ta nhìn Diệp Huyên: "Ngươi chuẩn bị trước đi".

Diệp Huyên và Tần Quan nhìn nhau một lát, Diệp Huyên cười khổ: "Còn tưởng rằng sẽ có thời gian để phát triển một chút, bây giờ xem ra là hết cách rồi".

Tần Quan nhìn Diệp Huyên: "Ta có thể nghiên cứu ra cách Nghịch Duy Độ!"

Diệp Huyên gật đầu: "Ta tin cô".

Tần Quan nói: "Chúng ta về thế giới Hư Chân đi!"

Diệp Huyên khẽ gật đầu: "Được!"

Nói rồi, hắn nhìn về phía Di Thần rồi nói: "Di Thần, cáo từ!"

Di Thần đột nhiên hỏi: "Cần ta giúp đỡ gì không?"

Diệp Huyên suy nghĩ một chút, rồi nói: "Có tiền không?"

Bây giờ bản thân hắn không cần tiền lắm, nhưng Tần Quan lại cần, những thứ Tần Quan nghiên cứu thật sự rất hao tiền!

Di Thần gật đầu, nàng ta xòe tay ra, một chiếc nhẫn chứa đồ bay đến trước mặt Diệp Huyên và Tần Quan, trong nhẫn có hơn một trăm triệu Linh Nguyên.

Diệp Huyên nhận lấy nhẫn rồi nói: "Đa tạ!"

Di Thần lắc đầu: "Việc đối kháng Chân Thần là trách nhiệm của tất cả chúng ta".

Diệp Huyên khẽ gật đầu, sau đó nhìn về phía Vũ Thần, mí mắt Vũ Thần giật lên: "Ngươi nhìn ta làm gì? Đồ của ta bị các ngươi mượn dùng hết rồi! Bây giờ ta chẳng có gì hết!"

Diệp Huyên bình tĩnh nói: "Bây giờ chúng ta có chung kẻ địch đấy, cô không tỏ lòng thành gì nữa à?"

Vũ Thần trầm mặc.

Mẹ kiếp!

Đồ đạc gì cũng đều bị ngươi cầm đi sạch rồi, còn lòng thành đếch gì nữa!

Đúng là tên Diệp bào tận xương!

Vũ Thần khẽ thở dài, sau đó nói: "Ta thật sự không còn gì hết! Đồ của ta đều ở trong sáu cái tháp đó, cả sáu cái đều bị ngươi xách đi rồi! Bây giờ ta thật sự đúng kiểu đến cả cọng lông cũng không còn!"

Diệp Huyên nói: "Không có tiền thì ra chút sức đi!"

Vũ Thần cười khổ: "Không thể! Bây giờ mà ta ra tay thì chẳng khác nào phá vỡ hiệp ước vũ trụ!"

Diệp Huyên khẽ nhíu mày: "Không phải Chân Thần đã phá vỡ rồi à?"

Vũ Thần trầm giọng nói: "Nàng ta chỉ sắp phá thôi, nhưng vẫn chưa phá, nếu như vây giờ ta ra tay thì vừa khéo cho nàng ta một cái cớ! Lúc ấy, những vũ trụ khác cũng không dám giúp chúng ta!"

Diệp Huyên không nói gì.

Các cô đúng là bị người ta bắt bí toàn diện!

Di Thần ở bên cũng nói: "Đúng vậy, bây giờ chúng ta không thể để nàng ta có được cái cớ nào hết".

Nói đoạn, nàng ta khẽ cười: "Cũng đừng lo lắng quá, hiện tại có lẽ nàng ta sẽ không tấn công vũ trụ của các ngươi ngay đâu".

Diệp Huyên lắc đầu: "Vẫn phải chuẩn bị kĩ càng trước đã!"

Nói rồi, hắn quay sang nhìn Tần Quan: "Chúng ta về chiến trường Hư Chân đi".

Tần Quan gật đầu: "Được".

Diệp Huyên mở tay ra, kiếm Thanh Huyên xuất hiện trong tay hắn, sau đó hắn nhanh chóng dẫn Tần Quan biến mất ngay tại chỗ.

Vũ Thần nhìn về phía chân trời, trong mắt tràn đầy lo lắng.

Di Thần nhẹ giọng nói: "Xem ra vị Chân Thần kia đã có chút gấp gáp rồi".

Vũ Thần cười bảo: "Bình thường thôi, nàng ta đã đạt đến trình độ đó, nếu muốn tiến thêm một bước nữa thì chỉ có thể cắn nuốt những Vũ Trụ Chi Linh của chúng ta, chỉ có như thế nàng ta mới có thể đột phá một lần nữa".

Di Thần đột nhiên nói: "Kiếm của thanh niên kia cực kỳ đặc biệt, người tạo ra kiếm này chắc chắn không phải người thường".

Vũ Thần lắc đầu cười.

Di Thần hỏi: "Sao vậy?"

Vũ Thần quay đầu nhìn về phía cuối chân trời, khẽ nói: "Thật ra, có nhiều khi... có nhiều người đều mong hắn sẽ làm một Kháo Sơn Vương".

Di Thần khẽ nhíu mày, không rõ ý gì.

...

Bên trong đường hầm thời không.

Tần Quan nhìn về phía Diệp Huyên: "Lo không?"

Diệp Huyên lắc đầu cười: "Lo thì chắc chắn là có rồi, nhưng cũng không quá mức".

Tần Quan khẽ mỉm cười: "Cho dù thế nào đi nữa, chúng ta cùng nhau đối mặt".

Diệp Huyên gật đầu, cười nói: "Có câu nói này của cô, ta bỗng thấy hết lo ngay, ha ha!"

Tần Quan lườm Diệp Huyên một cái: "Ta không biết đánh nhau đâu đó!"

Diệp Huyên nghiêm mặt nói: "Cô không biết đánh nhau, nhưng cô còn đáng sợ hơn người biết đánh nhau nữa!"

Tần Quan cười cười, không nói gì.

Diệp Huyên bỗng nghiêm túc nói: "Vốn dĩ cô có thể không dính đến chuyện này".

Tần Quan chớp mắt: "Vậy ngươi cứ chống đỡ một mình như vậy, chẳng phải rất mệt sao?"

Diệp Huyên thấy ấm áp trong lòng, cười nói: "Vậy cứ đấu một trận với những Thần Linh kia đi!"

Tần Quan gật đầu: "Được!"

Chẳng mấy chốc, Diệp Huyên và Tần Quan đã về tới chiến trường Hư Chân.

Diệp Huyên và Tần Quan lập tức triệu tập tất cả cường giả nơi đây lại, sau đó lấy trang bị ra phân phát cho từng người.

Mà khoảng thời gian này, sau khi những cường giả của thế giới Hư Chân tu luyện ở trong Tiểu Tháp thì thực lực đã tăng lên rất nhiều so với quá khứ. Nhất là sau khi Diệp Huyên và Tần Quan lấy được công pháp và bảo vật từ vũ trụ Thần Linh, sau đó Tần Quan còn đem đi cải thiện một đợt rồi mới đưa cho họ tu luyện, lại thêm vô số linh mạch cùng Linh Nguyên bên trong Tiểu Tháp. Có thể nói, bây giờ cường giả của thế giới Hư Chân đã mạnh hơn rất rất nhiều lần so với năm xưa khi chủ nhân bút Đại đạo lãnh đạo.

Sau khi sắp xếp xong mọi chuyện, Tần Quan bắt đầu tiếp tục nghiên cứu Thông Thiên Tháp này.

Việc cấp bách bây giờ là nghiên cứu ra được phương pháp phá duy độ, để vũ trụ Quan Huyên cũng có thể đến Chân Thế Giới, nếu không vũ trụ Quan Huyên sẽ vĩnh viễn là bên bị động chịu đòn!

Bởi vậy, nhiệm vụ thiết yếu hiện tại của nàng là nghiên cứu ra cách Phá Duy Độ!

Mà Diệp Huyên thì lại lặng lẽ rời khỏi chiến trường Hư Chân, lần này hắn về lại thư viện Quan Huyên nhưng lại không báo với người Nội Các, mà chỉ tìm đến nhóm Mặc Vân Khởi.

Bên trong một cung điện nhỏ, Diệp Huyên ngồi yên lặng, ở trước mặt hắn là Mặc Vân Khởi, Bạch Trạch và Kỷ An Chi.

Mặc Vân Khởi nhìn Diệp Huyên, nghiêm túc hỏi: "Lại sắp đại chiến rồi à?"

Diệp Huyên khẽ mỉm cười: "Không có chuyện gì, đừng lo, có ta ở đây!"

Mặc Vân Khởi còn định nói gì đó thì Diệp Huyên đã bảo: "Hôm nay đừng nói những chuyện đó nữa. Huynh đệ chúng ta ôn lại chuyện cũ đi!"

Nói rồi, hắn thuận thế nằm luôn trên ghế, gối hai tay sau đầu, khẽ nói: "Khỏi phải nói luôn, ta thật sự có nhớ quãng thời gian còn ở thư viện Thương Lan..."

An Chi đột nhiên nắm chặt lấy tay của Diệp Huyên, nhẹ giọng hỏi: "Sắp xảy ra chuyện gì rồi đúng không?"

Diệp Huyên nắm ngược lại tay của Kỷ An Chi, cười đáp: "Không có gì đâu!"

Nói rồi, hắn đứng dậy: "Ta đi nấu cơm cho mọi người!"

Nói xong, hắn đi về phía nhà bếp.

...
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Vạn cổ đệ nhất kiếm
  • Rùa già nghìn năm
Vạn cổ đệ nhất kiếm
  • 5.00 star(s)
  • Rùa già nghìn năm
Đệ nhất kiếm thần convert
  • 5.00 star(s)
  • Thanh Loan Phong Thượng

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom