Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 97
CHƯƠNG 97
Tại xưởng sản xuất.
Tống Hân Nghiên nhìn sản phẩm mới mẻ vừa ra lò, vui mừng thở phào nhẹ nhõm.
Khương Thu Mộc kích động không thôi: “Bao bì và logo mới này sịn hơn “Hoa Nhan” ban đầu cả một cấp bậc ấy.”
Tống Hân Nghiên cảm thán gật đầu: “Nếu không nhờ Tống Mỹ Như chơi chiêu trò thì đã không có sản phẩm hiện tại.”
Vẻ kích động trên mặt Khương Thu Mộc giảm đi một chút, nghiêm túc hỏi: “Cậu nghĩ kỹ thật rồi chứ? Muốn tách hẳn khỏi nhà họ Tống sao?”
“Là bọn họ không cần tớ mà. Đầu Gỗ, nếu giờ tớ còn không chừa chút đường lui cho mình, sớm muộn gì sau này sẽ có một ngày bị bọn họ giết chết.”
Tống Hân Nghiên cười tự giễu: “Tớ cũng không muốn lại phải thách thức giới hạn của thứ gọi là tình thân này nữa đâu!”
Cô nhìn sang Khương Thu Mộc, ánh mắt đầy ưu tư: “Đầu Gỗ, cậu là bà chủ mới của công ty chúng ta, chẳng may sau này làm lớn, bị người ta dòm ngó, đứng nơi đầu sóng ngọn gió. Cậu…”
Hiện tại cô còn chưa vạch rõ hoàn toàn giới hạn với nhà họ Tống, sản phẩm mới lại bị đám người Tống Mỹ Như gây ra chuyện, buộc phải đưa ra thị trường, cô đành đặt sản phẩm dưới danh nghĩa của công ty Thu Mộc.
“Nói vớ vẩn gì đấy, mình còn mong sao ngày ấy nhanh đến đây này!”
Khương Thu Mộc giang rộng hai tay, giả bộ ôm cả thế giới: “Cứ để bão táp ập đến dữ dội hơn đi!”
“Phì…”
Tống Hân Nghiên không nhịn được mà phì cười.
Hai người đưa sản phẩm mới tới sảnh Nghiên Mị theo như hẹn trước.
Xe vừa đến nơi đã bị đám phóng viên và người mua canh sẵn bủa vây.
Nhân viên cấp dưới vội vàng đổi sản phẩm, Tống Hân Nghiên và Khương Thu Mộc ở bên cạnh giữ gìn trật tự.
“Mời toàn bộ khách hàng đã mua “Hoa Nhan” sang xếp hàng bên này, muốn lấy sản phẩm mới thì cần dùng “Hoa Nhan” mọi người đã mua để đổi, còn bồi thường thì mời tới quầy chuyên doanh làm theo quy trình.”
Bận rộn cả ngày, hai người cuối cùng cũng có thời gian rảnh. Tải ápp ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Khương Thu Mộc vui vẻ: “Tớ đặt chỗ tối nay rồi, đi ăn chúc mừng một bữa đi, cũng giải vận xui cho cậu.”
“Không cần đâu.”
Tống Hân Nghiên từ chối.
Còn chưa khiến gã đàn ông cặn bã và cô chị trà xanh kia ghê tởm đến chết, cô phải về lấy lòng cậu và con gái chồng cái đã.
“Tống Hân Nghiên!”
Khương Thu Mộc bất mãn ra mặt: “Cậu quên hôm nay là ngày gì rồi à?”
“Ngày gì?”
“Sinh nhật cậu đấy! Sinh nhật cậu tròn 23 tuổi!”
Tống Hân Nghiên sửng sốt, tâm trạng vui vẻ lập tức bay biến, không hiểu vì sao trở nên hụt hẫng.
Di động vang lên.
Tại xưởng sản xuất.
Tống Hân Nghiên nhìn sản phẩm mới mẻ vừa ra lò, vui mừng thở phào nhẹ nhõm.
Khương Thu Mộc kích động không thôi: “Bao bì và logo mới này sịn hơn “Hoa Nhan” ban đầu cả một cấp bậc ấy.”
Tống Hân Nghiên cảm thán gật đầu: “Nếu không nhờ Tống Mỹ Như chơi chiêu trò thì đã không có sản phẩm hiện tại.”
Vẻ kích động trên mặt Khương Thu Mộc giảm đi một chút, nghiêm túc hỏi: “Cậu nghĩ kỹ thật rồi chứ? Muốn tách hẳn khỏi nhà họ Tống sao?”
“Là bọn họ không cần tớ mà. Đầu Gỗ, nếu giờ tớ còn không chừa chút đường lui cho mình, sớm muộn gì sau này sẽ có một ngày bị bọn họ giết chết.”
Tống Hân Nghiên cười tự giễu: “Tớ cũng không muốn lại phải thách thức giới hạn của thứ gọi là tình thân này nữa đâu!”
Cô nhìn sang Khương Thu Mộc, ánh mắt đầy ưu tư: “Đầu Gỗ, cậu là bà chủ mới của công ty chúng ta, chẳng may sau này làm lớn, bị người ta dòm ngó, đứng nơi đầu sóng ngọn gió. Cậu…”
Hiện tại cô còn chưa vạch rõ hoàn toàn giới hạn với nhà họ Tống, sản phẩm mới lại bị đám người Tống Mỹ Như gây ra chuyện, buộc phải đưa ra thị trường, cô đành đặt sản phẩm dưới danh nghĩa của công ty Thu Mộc.
“Nói vớ vẩn gì đấy, mình còn mong sao ngày ấy nhanh đến đây này!”
Khương Thu Mộc giang rộng hai tay, giả bộ ôm cả thế giới: “Cứ để bão táp ập đến dữ dội hơn đi!”
“Phì…”
Tống Hân Nghiên không nhịn được mà phì cười.
Hai người đưa sản phẩm mới tới sảnh Nghiên Mị theo như hẹn trước.
Xe vừa đến nơi đã bị đám phóng viên và người mua canh sẵn bủa vây.
Nhân viên cấp dưới vội vàng đổi sản phẩm, Tống Hân Nghiên và Khương Thu Mộc ở bên cạnh giữ gìn trật tự.
“Mời toàn bộ khách hàng đã mua “Hoa Nhan” sang xếp hàng bên này, muốn lấy sản phẩm mới thì cần dùng “Hoa Nhan” mọi người đã mua để đổi, còn bồi thường thì mời tới quầy chuyên doanh làm theo quy trình.”
Bận rộn cả ngày, hai người cuối cùng cũng có thời gian rảnh. Tải ápp ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Khương Thu Mộc vui vẻ: “Tớ đặt chỗ tối nay rồi, đi ăn chúc mừng một bữa đi, cũng giải vận xui cho cậu.”
“Không cần đâu.”
Tống Hân Nghiên từ chối.
Còn chưa khiến gã đàn ông cặn bã và cô chị trà xanh kia ghê tởm đến chết, cô phải về lấy lòng cậu và con gái chồng cái đã.
“Tống Hân Nghiên!”
Khương Thu Mộc bất mãn ra mặt: “Cậu quên hôm nay là ngày gì rồi à?”
“Ngày gì?”
“Sinh nhật cậu đấy! Sinh nhật cậu tròn 23 tuổi!”
Tống Hân Nghiên sửng sốt, tâm trạng vui vẻ lập tức bay biến, không hiểu vì sao trở nên hụt hẫng.
Di động vang lên.
Bình luận facebook