• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hãy cho nhau lối thoát (2 Viewers)

  • Chương 382 Lại mắc bẫy của anh

Hiện tại có nhiều website sao chép đăng lại truyện từ VietWriter.vn trái phép, gây thiệt hại về kinh tế và ảnh hưởng tới tốc độ ra chương mới. Chúng tôi rất mong quý độc giả ủng hộ, đẩy lùi nạn sao chép trái phép bằng cách chỉ đọc truyện trên VietWriter.vn. Xin cảm ơn!

**********



Mời đọc truyện trên Truyện App



Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”








Lăng Diệu rất thích quấn lấy Lê Hân Dư làm những chuyện vợ chồng nên làm.



Anh thích cảm giác tiếp xúc cơ thể. Nếu trái tim không được thoải mái thì hai cơ thể hòa hợp với nhau là cách bù đắp tốt nhất.



Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”








Thân thể dính chặt với nhau, cho dù trái tim có cách xa ngàn dặm nhưng chỉ cần cơ thể vẫn ở bên cạnh nhau thì cũng có một ngày anh thu lại được dây diều.



Lúc trước Lê Hân Dư cũng đâu có tình nghĩa gì với anh, nhưng chỉ cần anh giữ chặt cô thì làm thế nào cô cũng sẽ không bỏ đi.



Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”








Cho dù...



Trong quá khứ anh đã phạm phải một sai lầm chết người.



Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”









Cô đoán chắc anh lại muốn giở trò, cô ậm ừ, vùi mặt vào ngực anh nói: “Đổi chỗ khác đi, lưng của anh không ngâm nước được.”



“Vào phòng tắm?” Anh nghĩ, vẫn còn rất nhiều tư thế mới trong phòng tắm để thử.



Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”








Cô từ chối: "Không được, lưng anh không được dính nước.



“Nếu em cảm thấy nó không sạch sẽ, không có nước thì sao có thể rửa sạch nó chứ. Anh đang suy nghĩ vì em đấy.” Lăng Diệu tỉnh bơ nói mấy lời lưu manh. Mời đọc truyện trên Truyện App



Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”










Cô nói nhỏ: "Vậy đến phòng bếp đi. Trong phòng bếp có nước hơn nữa kệ bếp cũng đủ lớn..."



Anh cười, cố tình hiểu sai ý của cô: “Ồ, thì ra cô vợ vừa dễ thương lại vừa xấu hổ của anh thích ở trong bếp nhất à..."



Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”








Không!



Lúc này Lê Hân Dư mới biết anh đã nghĩ sai lời nói của cô.



Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”








Tại sao không thể lên giường chứ?



Rõ ràng giường là sự lựa chọn hàng đầu tại sao cô phải đi theo ngõ cụt của anh để nghĩ đến nước gì đó chứ...



Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”








Mẹ nó, bất cẩn lại trúng bẫy của anh rồi!



Trên lầu hai có một quầy bar nhỏ, miễn cưỡng cũng có thể làm nhà bếp được.



Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”








Lăng Diệu bước nhanh hơn, thuận tay đặt cô lên kệ quầy bar.



Cô thật sự bị anh vòi vĩnh đến hết cách, chỉ có thể luôn miệng nói không bẩn, không bẩn, “chú nhỏ” rất ngoan, không có vụng trộm.



Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”








Lăng Diệu cảm thấy hài lòng, lúc này mới đặt cô lên ghế có thể điều chỉnh độ cao trong quầy bar.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom