• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hot Hồ Sơ Bí Ẩn Full Dịch 2023 (2 Viewers)

  • Chương 2063

Sâu trong lòng tôi luôn cảm kích những sự giúp đỡ của Diệp Thanh đối với mình, nhưng cũng tồn tại khúc mắc về anh ta.

Trước đây, Cổ Mạch và Huyền Thanh Chân2Nhân đều từng nói, người có năng lực sẽ gánh chịu tác dụng phụ không thể lường trước, cũng như sẽ bị chuyện quái dị làm hại.

Nhưng trên thực tế, nếu không phải8mình tự tìm chết thì nguy hiểm này chắc hẳn sẽ có hạn.

Cuộc đời của người đàn ông trong video chính là như vậy. Ông ta không hề nhắc đến phiền toái do2tác dụng phụ mang lại, ông ta luôn giữ liên hệ với hồn ma và người chết, mà cũng không gánh chịu sự hãm hại quá nhiều.

Đối với đa số người có năng2lực, gặp một hai chuyện nghiêm trọng trong cả cuộc đời, hẳn đã là cực hạn.

Còn đối với tôi trong một năm nay đã gặp bao nhiêu chuyện rồi?

Không trải qua những chuyện6này, năng lực của tôi sẽ không thể phát triển đến mức độ này. Nhưng không có chúng, có lẽ hiện giờ tôi cũng như người bình thường, đang lo lắng về những biến đổi khôn lường của thế giới.

Như vậy là tốt hay xấu, tôi cũng không rõ.

Nhóm người Thanh Diệp đã đánh cược lớn, khiến cho tôi mất đi quyền chọn lựa ngay từ lúc đầu.

Gã Béo hình như đã nhìn thấu tâm tư của tôi, nên cố tình đổi đề tài, hỏi Tí Còi: “Nếu vậy, loại năng lực này hẳn phải dựa vào nhận thức của người nào đó để thay đổi thế giới. Năng lực của anh cũng thuộc dạng này nhỉ? Có điều yếu hơn một chút… cũng có thể là giống hệt ông ta, chưa phát huy cách dùng thực sự của năng lực.”

Tí Còi gãi đầu: “Còn phải sử dụng thế nào nữa? Anh thực sự không nghĩ ra. Anh cũng đâu thể tạo ra binh khí thần kì gì đó, có thể làm nghiêng đảo trời đất đúng không?”

“Cố gắng một lần thử xem, biết đâu lại thành công.” Cũng không biết Gã Béo đang đùa hay đang nói thật, nói vậy xong, còn nhiệt tình đề xuất ý kiến: “Thời cổ không phải đã từng có những loại binh khí thần kì sao? Đồ Long, Đồ Thần vân vân… nắm giữ vận nước, còn quyết định quyền sở hữu cả một lục địa.”

“Loại truyền thuyết ấy á…”

“Năng lực của anh không phải chỉ cần anh tin thì truyền thuyết sẽ thành thật sao? Nếu anh tin có thần…”

Họ đang nói thì chợt im bặt.

“Đã rối lắm rồi, cậu đừng có chuốc thêm phiền toái nữa.” Tôi lập tức nói.

Nếu thực sự tạo ra thần, đó hẳn là một linh hồn khiến người ta đau đầu.

Tí Còi ngoan ngoãn gật đầu, có vẻ cũng sợ mình sẽ bất cẩn mà tạo ra một cuộc hỗn loạn không thể dẹp yên.

Gian phòng yên tĩnh trở lại.

“Tiếp đến phải làm sao đây? Di động, internet đều không được dùng nữa à?” Gã Béo lấy di động lại.

“Internet bị cắt rồi cũng nên. Không biết ai mà quyền năng đến thế, xử lý nhanh gọn quyết đoán.” Tí Còi cũng cầm di động của mình.

“Có lẽ là người thứ ba có khả năng giải cứu thế giới.” Gã Béo lập tức nói.

Tôi giữ im lặng, trong đầu vẫn đang nghĩ về những năng lực mà mình đã từng gặp, càng nghĩ càng thấy bất an.

Những năng lực này là Ông Trời giao cho.

Người bình thường có chín vòng dây xích quấn trên thân, những người có năng lực như chúng tôi thì có thêm một vòng nữa.

Những người có năng lực như chúng tôi còn là ác nhân, kiếp trước đã gây nhiều tội ác, phóng hỏa giết người.

Cho chúng tôi năng lực… Nó ta tạo ra linh hồn từ sớm để đối phó với ma… và cả bốn giai đoạn mà người đàn ông ấy nói nữa…

“Nó đã dự tính được từ trước…. không phải để giết tôi…” Tôi bất chợt cảm thấy bàng hoàng.

Tôi nhớ đến chuyện đã xảy ra ở bệnh viện từ rất lâu về trước.

Ông Trời muốn đánh một mẻ lưới xóa sổ sạch tôi, Diệp Thanh và cái thứ mới chuyên mở tiệm cơm.

Cảnh tượng ấy tôi vẫn còn nhớ như in.

Ông Trời đích thân ra tay, tựa như thần linh có thể dàn dựng ra một loạt sự trùng hợp, để tập hợp những mục tiêu mình muốn giết lại.

Nếu từ lâu Ông Trời đã muốn đối phó với ma, ma vương thì tại sao còn dính đến cả tôi?

Nó đã cho chúng tôi những năng lực này, chỉ vỏn vẹn là để chúng tôi và hồn ma tàn sát lẫn nhau sao?

Năng lực mà nó ban cho, cũng có thể giải cứu thế giới mà.

Lúc tôi định thần lại, nhận ra mình đã đổ mồi hôi lạnh đầm đìa.

Đang giữa đông mà áo tôi đã ướt đẫm mấy lần rồi. Nhà Gã Béo còn đang mở hệ thống sưởi, mồ hôi thấm thẳng ra áo, đọng lại lên trên những vết đậm nhạt khác nhau.

Đầu tôi đột nhiên đau nhói, dấu ấn trong lòng bàn tay cũng nhói đau.

Thân thể và linh hồn bị trói buộc, tôi còn có thể nhìn thấy dây xích trên người mình đang siết chặt.

Đến khi cơn đau này qua đi, dây xích trên người hình như đã nới lỏng đôi phần.

Tôi thở dốc, dần điều hòa lại nhịp tim đang đập dồn dập.

Tiếng “ong ong” bên tai cũng đã biến mất.

Gã Béo và Tí Còi đang lo lắng nhìn tôi.

“Anh Kỳ, lại nhìn thấy gì nữa à?” Tí Còi vừa hỏi, vừa nhìn vào bàn tay tôi.

Tôi lắc đầu, xoa xoa lòng bàn tay.

Không phải Meditation.

Ngay khoảnh khắc vừa rồi, hình như tôi đã bị thứ gì đó nhắm đến.

Cảm giác bị nhìn chòng chọc trên lưng, khiến tôi không khỏi phải quay đầu lại nhìn.

Sau lưng là tường, căn bản không có ai. Cách qua tường, tôi cũng không cảm nhận thấy hơi thở quái lạ.

Tôi lại ngẩng đầu lên, nhìn trần nhà.

Đương nhiên trên trần nhà không có gì, không thấy bụi, cũng không thấy vết nứt.

Tôi nhìn lại thân thể mình.

Mười vòng dây xích vẫn đang quấn quanh thân tôi, nhưng chúng đã phát sinh một biến đổi nhỏ.

Dây xích đã to hơn một chút, màu sắc, độ bóng cũng khác với trước đây.

Miêu tả bằng ngôn từ… chắc phải nói là đã chân thực hơn.

Dây xích vốn như ảo ảnh, vốn chỉ có thể nhìn thấy bằng năng lực của Nam Cung Diệu, giờ hình như nó đã trở thành thực thể.

Tôi nhấc tay lên, tựa như có thể chạm được chất kim loại lạnh lẽo.

Tôi rùng mình một cái.

Không hiểu sao, tôi lại cảm thấy những dây xích ấy đang bảo vệ tôi.

Ánh mắt nhắm vào tôi đã biến mất, chỉ để lại cho tôi cảm giác ấy.

Thay đổi của dây xích rất rõ ràng. Sau khi trở thành thực thể, chúng lại từ từ trở lại tình trạng ban đầu.

Nhưng tôi biết đã có gì đó đổi khác rồi.

Tôi nhớ đến lời mà người của Thanh Diệp thường nói.

Tôi cũng đã biết sau cánh cửa cấm kị bên trong phòng nghiên cứu đang nhốt thứ gì rồi.

Con quái vật có ngoại hình của Behemoth ấy, e rằng nó mới là nền tảng của tất cả.

Ma, linh hồn, người có năng lực và cả quái vật… sự biến mất của Địa Phủ, những người có năng lực bị ma vương bắt cóc…

Tôi bất chợt nhận ra, trước khi tôi vẫn chưa làm rõ toàn bộ sắp xếp của Ông Trời thì tôi đã tiêu diệt nhân cách của nó trước rồi.

Có lẽ nó không phải gã điên. Nó biết rất rõ mình muốn làm gì và tuân theo trình tự mà thực hiện kế hoạch.

Nhưng hiện tại, mọi chuyện đều đã bị tôi phá hỏng.

Nhưng lúc đó Diệp Thanh rất vui, rất mừng rỡ.

Kế hoạch của họ thì khác, thậm chí còn hoàn toàn trái ngược.

Đến giờ tôi mới có được kết luận này.

Điều này lại khiến tôi trở nên hoang mang.

Đi theo kế hoạch của Diệp Thanh, nghịch chuyển thời gian của cả thế giới, để Diệp Thanh thay thế Ông Trời, dựng lên quy tắc mới cho thế giới này. Đây có thực sự là cách làm đúng không?

Tôi biết mình đã dao động.

Điều chắc chắn sẽ ảnh hưởng đến việc tôi sử dụng năng lực.

“Đúng là tồi tệ.” Tôi nhìn sang di động.

Người đàn ông ấy kiên quyết chống đối ma vương. Nhưng thế giới chết chóc mà anh ta đã tưởng tượng nhất định cũng khác với hiện thực, với tương lai và với ý tưởng của Diệp Thanh.

Mỗi người họ đều có niềm mong mỏi riêng về thế giới. Nhưng trên thế giới này, vẫn còn những người sở hữu năng lực thay đổi cả thế giới mà tôi vẫn chưa biết, cũng có nhận định của riêng mình đối với thế giới. Như Ông Trời, như Diệp Thanh và cả người đàn ông trong video, họ đều đang hướng về dự tính của mình mà đi tới, hoặc nhanh hoặc chậm, hoặc hoang mang hoặc kiên định. Trong số họ tất nhiên sẽ có người xung đột với nhau và cũng có thể, sẽ có người là bạn đồng hành.

Còn tôi…

Tôi gượng cười, nhận thấy lúc mình đang suy nghĩ vấn đề này, đáp án đầu tiên tôi nghĩ đến chính là đáp án của Diệp Thanh.

Sự vững tin của Diệp Thanh là đúng.

Tôi không thể đi con đường nào khác.

Nhưng trên con đường duy nhất này, thái độ của tôi đã thay đổi.

Cảm giác bất an ấy không thể khắc chế được, nó trào lên một cách mất tự chủ, không thể chỉ ra nguyên nhân, chỉ là nó khiến tôi không tài nào giữ nổi quyết tâm trước đây.

“Thực sự quá tồi tệ. Tình huống tồi tệ nhất…” Tôi lẩm bẩm.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom