Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
ho-so-bi-an-2113.html
Chương 2113: Giết nó (1)
Tôi cảm thấy đầu óc mình rơi vào trống rỗng, cảnh vật trước mắt đã bị bóng tối thay thế.
Tôi không còn nhìn thấy gì cả, chỉ mỗi hơi thở chết chóc của Meditation đang mãi lượn lờ quanh2tôi
Tựa như chỉ cần đưa tay đến, tôi sẽ chụp được Tiết Tĩnh Duyệt, sẽ chạm được Gã Béo
Tôi không biết mình có đưa tay tới hay không, nhưng tôi biết rất chắc là linh hồn của tôi đã9lại rời khỏi thân thể
Khoảnh khắc thất thần ngắn ngủi đã qua, đầu tôi liền bị lấp đầy những chuyện đã xảy ra trong vụ cây tình yêu
Tôi đã bắt được hai hồn ma, đẩy chúng về thời cổ6đại, giết chết chúng, giải quyết chúng ngay từ điểm bắt đầu, cứu được Kim Hải Phong và cả Gã Béo.
Lần đó tôi đã cứu được Gã Béo.
Sau đó thì gặp phải Niên Thú, tôi lại cứu Gã Béo
Có0lần một, lần hai, thì sẽ còn có lần thứ ba
Tôi tự nhủ với mình như thế
Dẫu loáng thoáng trong lòng tôi đang có tiếng nói phản bác lại
Tôi nhớ đến cái chết của Kim Hải Phong và những7người của Thanh Diệp cũng đã chết cùng lúc đó.
Không, chuyện đó khác!
Người của Diệp Thanh đã ôm ý định sẽ chết, tôi lại không mấy nặng lòng đối với Kim Hải Phong
Nhưng đối với tôi, Gã Béo khác hẳn họ! Tôi cảm thấy bóng tối trước mắt đã lùi lại
Tôi đã nhìn thấy nhà bếp đó.
Linh hồn vẫn chưa được ổn định, hơi thở của Meditation cũng chưa biến mất.
Tim tôi đập dồn dập.
Gã Béo đang nằm trên bàn inox, xung quanh là những hồn ma đầu bếp vốn đã chết từ lâu
Chúng vung dao lên, tôi biết một giây tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì
Trong tích tắc, tôi quên mất là mình nhìn thấy được những thứ này là nhờ dấu ấn của Meditation
Tôi nhào tới, định ngăn cản đám người đó
Linh hồn của tôi hình như đã di chuyển, nhưng tôi vẫn đứng sừng sở một bên, chỉ biết trợn mắt nhìn dao của chúng một lần nữa chặt xuống
Không còn bị Tiết Tĩnh Duyệt ảnh hưởng, tôi đã chứng kiến toàn bộ cảnh tượng này
Dao phay chặt đứt xương thịt của Gã Béo, móc nội tạng của cậu ấy ra
Máu văng tung tóe, phần lớn máu đang chảy trên bàn, rơi xuống đất, chảy vào lỗ thoát nước, Gã Béo không rên rỉ, không giãy giụa
Thân thể cậu ấy chỉ co giật theo bản năng
Ở miệng vết thương, các mô thịt co giật từng hồi và dùng một hình thức quái lạ, nhanh chóng mọc ra thịt mới
Có điều quá trình sinh trưởng này không kéo dài
Tốc độ dao chặt xuống đã nhanh hơn tốc độ phục hồi của Gã Béo
Bản năng cơ thể của cậu ấy vẫn còn, phản xạ thần kinh vẫn đang vận hành, nhưng mắt cậu ấy đã mất đi ánh sáng
Tôi nhớ tới thí nghiệm động vật thời còn đi học
Con ếch xanh đáng thương ấy cũng bị giết như vậy, còn bị chúng tôi tiếp tục kích thích thần kinh trên cột sống, để kiểm nghiệm chức năng phản xạ
Mắt tôi chợt trở nên mỏi nhừ, nhưng tâm trạng lại bình tĩnh đến lạ
Hơi thở của Meditation đã hoàn toàn biến mất khi thân thể Gã Béo đã không còn hình dạng con người nữa
Chiếc bàn biến dạng, bị đè bẹp bên dưới khối cầu thịt
Tôi nhìn thấy một vạt áo
Thân thể run lên, tối gắng gượng nhổm dậy
“Ồ, vẫn chưa chết.” Khối cẩu thịt cất giọng nói quái đản
Pằng pằng pằng! Có tiếng súng từ bên ngoài vọng vào
Ngay sau đó, có thứ gì đấy được ném vào nhà bếp, nổ tung và tạo ra khói mù
Bên ngoài vang lên tiếng bước chân dày đặc
Tôi đã nghe thấy tiếng hô hoán, nhưng đầu óc tôi không lý giải được những lời ấy
Ánh mắt tôi xuyên qua khói mù, nhìn thấy một thế giới chỉ hai màu trắng đen.
Vật thể màu đen to lớn và hình dáng con người đứng bên cạnh, khuôn dạng rất rõ ràng
Thân thể tôi đổ nhào xuống nền nhà, linh hồn thuận lợi bay lên
Dây xích trên linh hồn phát ra tiếng động lớn – xoảng xoảng, giữ chặt linh hồn tôi, tựa như sắp siết tôi thành thịt vụn
Tôi cố gắng đưa tay tới và đã chạm vào khối cầu thịt đen thui đó
Đẩy nó về..
quá khứ! Dây xích trên người đột nhiên nới lỏng
Năng lực trong người tôi tựa như đột nhiên bùng nổ, cả linh hồn bị một lực đẩy cực mạnh đẩy về phía trước
Thế giới trắng đen kia biến thành sặc sỡ muôn màu
Tôi nghe thấy tiếng la lờ mờ của khối cẩu thịt
Những chuyện này đều xảy ra trong một tích tắc, tôi sắp phát động năng lực nghịch chuyển thời gian của mình, chợt cảm thấy bàn tay đã trống trơn
Cảm giác nhầy nhụa và có một chút đàn hồi ấy đã biến mất
Cảnh vật sặc sỡ muôn màu cũng mất
Tôi đang đứng trong một thành phố lạ, mắt chỉ nhìn thấy cảnh phố phường hư hoại
Trên đất cỏ dại um tùm, nhưng không có cảnh tượng rác rưởi bay loạn xạ như trong phim
Mặt tường của nhà cửa ven đường bị bong tróc, nhưng trên đất lại không có mảng bong tróc rơi xuống
Nơi đây tựa như một thành phố bỏ hoang bị thiên nhiên xâm lấn
Tôi không nhìn thấy bóng người nào
Khẽ cử động, dây xích phát ra tiếng kêu, tôi có thể cảm nhận thấy dây xích nối liền linh hồn và thể xác đang có một độ dài kinh người
Tôi không tìm ra dây xích của khối cẩu thịt, không cảm nhận thấy hơi thở của nó
Cảnh tượng này khiến tôi thấy quen thuộc
Tựa như tôi đã trở lại hiện trường xảy ra cái chết của Cổ Mạch
Không có người..
Một người cũng không có
Vốn dĩ có người, chỉ là tôi không nhìn thấy mà thôi
Khi tôi đang nghĩ như thế thì đã cảm nhận thấy ánh mắt
Ngẩng đầu lên thì thấy một bóng người ở bên cạnh cửa sổ của một tòa lầu cũ kĩ.
Đó là một ông lão lưng còng, đang đứng ở lầu hai, lại đang từ trên cao nhìn tôi một cách oai vệ, như nhìn sinh linh bé nhỏ tội nghiệp
Ông ta có thể nhìn thấy tôi
Tôi nhìn qua đó, không cần dùng năng lực của Nam Cung Diệu, chỉ là dùng rất nhiều sức lực mới có thể nhìn thấy âm khí bé nhỏ của ông ta
Khi dùng năng lực của Nam Cung Diệu là có thể nhìn thấy dáng vẻ màu đen của ông lão cùng âm khí bay trên hình dáng con người đó
Quanh ông lão, cảnh vật vẫn mang màu đen
Tôi không còn nhìn thấy một chút màu sắc nào khác ở chỗ này
Một màu đen thuần túy..
Chỉ khi ngửa cổ lên, mới nhìn thấy bầu trời màu xám
Đường chân trời phía xa hơn cũng là màu xám.
Đây là một thế giới quái lạ.
Chắc là thế giới tương lai.
“Đến rồi à.”
Tối nghe thấy âm điệu kỳ quái, không phải giọng nói của bất kỳ ai mà tôi biết
Tựa như đang xem phim tài liệu liên quan đến thổ dân, nghe thấy âm điệu cả đời chưa từng nghe
Lúc đang nghĩ như vậy, tôi chợt nhận ra, dẫu mình không biết ngôn ngữ của ông lão, nhưng có thể hiểu được lời ông lão
Tôi giật mình, quan sát lại xung quanh
Khối cầu thịt chắc chắn vẫn còn ở đây!
Chỉ là tôi không nhìn thấy nó.
Tôi dứt khoát phát tán năng lực của mình ngay.
Trong thành phố đã nổi gió, cỏ dại trên đất khô héo cực nhanh, nền xi măng trở nên trơn láng như mới
Mặt tường của mấy tòa nhà xung quanh bắt đầu lành lặn, trên mặt tường tươi sáng, còn có hình về quảng cáo mà khi nãy không nhìn ra.
Trên đường phố trống trơn, thấp thoáng đã có bóng người xuất hiện.
Những người đó vẫn chưa ngưng tụ thành hình thì đã thình lình biến mất
Lớp sơn tường biển mất hoàn toàn, gạch ở bên trong lộ ra
Gạch phân hủy, biển hành bột mịn
Nền xi măng tựa như vẫn đang tỏa nhiệt đã tan chảy, rồi biến mất trong chớp mắt, nền đất bùn vững chắc đã lộ ra
Lão già kia vẫn đang đứng bất động ở chỗ ấy
Âm khí của lão từ yếu ớt chuyển thành mạnh mẽ, rồi từ từ biến mất
Lão từ trạng thái già yếu đã trở lại thành thanh niên, nhưng đã lập tức biến thành trẻ sơ sinh, rơi xuống đất cùng với sự biến mất của tòa nhà.
Trong thế giới màu đen, màu đen đậm đà hơn đã xuất hiện
Tôi quay phắt đầu lại, chợt cảm thấy mình bị một luồng sức mạnh lớn đẩy ra
Tiếng nổ cực lớn, bùng lên ngay trước mặt tôi
Âm khí đã biến thành cơn sóng thần khủng khiếp, đánh lên các tòa nhà xung quanh, nghiền nát chủng trước năng lực của tôi một bước.
Cả thành phố đều bị san bằng.
Tôi cảm thấy đầu óc mình rơi vào trống rỗng, cảnh vật trước mắt đã bị bóng tối thay thế.
Tôi không còn nhìn thấy gì cả, chỉ mỗi hơi thở chết chóc của Meditation đang mãi lượn lờ quanh2tôi
Tựa như chỉ cần đưa tay đến, tôi sẽ chụp được Tiết Tĩnh Duyệt, sẽ chạm được Gã Béo
Tôi không biết mình có đưa tay tới hay không, nhưng tôi biết rất chắc là linh hồn của tôi đã9lại rời khỏi thân thể
Khoảnh khắc thất thần ngắn ngủi đã qua, đầu tôi liền bị lấp đầy những chuyện đã xảy ra trong vụ cây tình yêu
Tôi đã bắt được hai hồn ma, đẩy chúng về thời cổ6đại, giết chết chúng, giải quyết chúng ngay từ điểm bắt đầu, cứu được Kim Hải Phong và cả Gã Béo.
Lần đó tôi đã cứu được Gã Béo.
Sau đó thì gặp phải Niên Thú, tôi lại cứu Gã Béo
Có0lần một, lần hai, thì sẽ còn có lần thứ ba
Tôi tự nhủ với mình như thế
Dẫu loáng thoáng trong lòng tôi đang có tiếng nói phản bác lại
Tôi nhớ đến cái chết của Kim Hải Phong và những7người của Thanh Diệp cũng đã chết cùng lúc đó.
Không, chuyện đó khác!
Người của Diệp Thanh đã ôm ý định sẽ chết, tôi lại không mấy nặng lòng đối với Kim Hải Phong
Nhưng đối với tôi, Gã Béo khác hẳn họ! Tôi cảm thấy bóng tối trước mắt đã lùi lại
Tôi đã nhìn thấy nhà bếp đó.
Linh hồn vẫn chưa được ổn định, hơi thở của Meditation cũng chưa biến mất.
Tim tôi đập dồn dập.
Gã Béo đang nằm trên bàn inox, xung quanh là những hồn ma đầu bếp vốn đã chết từ lâu
Chúng vung dao lên, tôi biết một giây tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì
Trong tích tắc, tôi quên mất là mình nhìn thấy được những thứ này là nhờ dấu ấn của Meditation
Tôi nhào tới, định ngăn cản đám người đó
Linh hồn của tôi hình như đã di chuyển, nhưng tôi vẫn đứng sừng sở một bên, chỉ biết trợn mắt nhìn dao của chúng một lần nữa chặt xuống
Không còn bị Tiết Tĩnh Duyệt ảnh hưởng, tôi đã chứng kiến toàn bộ cảnh tượng này
Dao phay chặt đứt xương thịt của Gã Béo, móc nội tạng của cậu ấy ra
Máu văng tung tóe, phần lớn máu đang chảy trên bàn, rơi xuống đất, chảy vào lỗ thoát nước, Gã Béo không rên rỉ, không giãy giụa
Thân thể cậu ấy chỉ co giật theo bản năng
Ở miệng vết thương, các mô thịt co giật từng hồi và dùng một hình thức quái lạ, nhanh chóng mọc ra thịt mới
Có điều quá trình sinh trưởng này không kéo dài
Tốc độ dao chặt xuống đã nhanh hơn tốc độ phục hồi của Gã Béo
Bản năng cơ thể của cậu ấy vẫn còn, phản xạ thần kinh vẫn đang vận hành, nhưng mắt cậu ấy đã mất đi ánh sáng
Tôi nhớ tới thí nghiệm động vật thời còn đi học
Con ếch xanh đáng thương ấy cũng bị giết như vậy, còn bị chúng tôi tiếp tục kích thích thần kinh trên cột sống, để kiểm nghiệm chức năng phản xạ
Mắt tôi chợt trở nên mỏi nhừ, nhưng tâm trạng lại bình tĩnh đến lạ
Hơi thở của Meditation đã hoàn toàn biến mất khi thân thể Gã Béo đã không còn hình dạng con người nữa
Chiếc bàn biến dạng, bị đè bẹp bên dưới khối cầu thịt
Tôi nhìn thấy một vạt áo
Thân thể run lên, tối gắng gượng nhổm dậy
“Ồ, vẫn chưa chết.” Khối cẩu thịt cất giọng nói quái đản
Pằng pằng pằng! Có tiếng súng từ bên ngoài vọng vào
Ngay sau đó, có thứ gì đấy được ném vào nhà bếp, nổ tung và tạo ra khói mù
Bên ngoài vang lên tiếng bước chân dày đặc
Tôi đã nghe thấy tiếng hô hoán, nhưng đầu óc tôi không lý giải được những lời ấy
Ánh mắt tôi xuyên qua khói mù, nhìn thấy một thế giới chỉ hai màu trắng đen.
Vật thể màu đen to lớn và hình dáng con người đứng bên cạnh, khuôn dạng rất rõ ràng
Thân thể tôi đổ nhào xuống nền nhà, linh hồn thuận lợi bay lên
Dây xích trên linh hồn phát ra tiếng động lớn – xoảng xoảng, giữ chặt linh hồn tôi, tựa như sắp siết tôi thành thịt vụn
Tôi cố gắng đưa tay tới và đã chạm vào khối cầu thịt đen thui đó
Đẩy nó về..
quá khứ! Dây xích trên người đột nhiên nới lỏng
Năng lực trong người tôi tựa như đột nhiên bùng nổ, cả linh hồn bị một lực đẩy cực mạnh đẩy về phía trước
Thế giới trắng đen kia biến thành sặc sỡ muôn màu
Tôi nghe thấy tiếng la lờ mờ của khối cẩu thịt
Những chuyện này đều xảy ra trong một tích tắc, tôi sắp phát động năng lực nghịch chuyển thời gian của mình, chợt cảm thấy bàn tay đã trống trơn
Cảm giác nhầy nhụa và có một chút đàn hồi ấy đã biến mất
Cảnh vật sặc sỡ muôn màu cũng mất
Tôi đang đứng trong một thành phố lạ, mắt chỉ nhìn thấy cảnh phố phường hư hoại
Trên đất cỏ dại um tùm, nhưng không có cảnh tượng rác rưởi bay loạn xạ như trong phim
Mặt tường của nhà cửa ven đường bị bong tróc, nhưng trên đất lại không có mảng bong tróc rơi xuống
Nơi đây tựa như một thành phố bỏ hoang bị thiên nhiên xâm lấn
Tôi không nhìn thấy bóng người nào
Khẽ cử động, dây xích phát ra tiếng kêu, tôi có thể cảm nhận thấy dây xích nối liền linh hồn và thể xác đang có một độ dài kinh người
Tôi không tìm ra dây xích của khối cẩu thịt, không cảm nhận thấy hơi thở của nó
Cảnh tượng này khiến tôi thấy quen thuộc
Tựa như tôi đã trở lại hiện trường xảy ra cái chết của Cổ Mạch
Không có người..
Một người cũng không có
Vốn dĩ có người, chỉ là tôi không nhìn thấy mà thôi
Khi tôi đang nghĩ như thế thì đã cảm nhận thấy ánh mắt
Ngẩng đầu lên thì thấy một bóng người ở bên cạnh cửa sổ của một tòa lầu cũ kĩ.
Đó là một ông lão lưng còng, đang đứng ở lầu hai, lại đang từ trên cao nhìn tôi một cách oai vệ, như nhìn sinh linh bé nhỏ tội nghiệp
Ông ta có thể nhìn thấy tôi
Tôi nhìn qua đó, không cần dùng năng lực của Nam Cung Diệu, chỉ là dùng rất nhiều sức lực mới có thể nhìn thấy âm khí bé nhỏ của ông ta
Khi dùng năng lực của Nam Cung Diệu là có thể nhìn thấy dáng vẻ màu đen của ông lão cùng âm khí bay trên hình dáng con người đó
Quanh ông lão, cảnh vật vẫn mang màu đen
Tôi không còn nhìn thấy một chút màu sắc nào khác ở chỗ này
Một màu đen thuần túy..
Chỉ khi ngửa cổ lên, mới nhìn thấy bầu trời màu xám
Đường chân trời phía xa hơn cũng là màu xám.
Đây là một thế giới quái lạ.
Chắc là thế giới tương lai.
“Đến rồi à.”
Tối nghe thấy âm điệu kỳ quái, không phải giọng nói của bất kỳ ai mà tôi biết
Tựa như đang xem phim tài liệu liên quan đến thổ dân, nghe thấy âm điệu cả đời chưa từng nghe
Lúc đang nghĩ như vậy, tôi chợt nhận ra, dẫu mình không biết ngôn ngữ của ông lão, nhưng có thể hiểu được lời ông lão
Tôi giật mình, quan sát lại xung quanh
Khối cầu thịt chắc chắn vẫn còn ở đây!
Chỉ là tôi không nhìn thấy nó.
Tôi dứt khoát phát tán năng lực của mình ngay.
Trong thành phố đã nổi gió, cỏ dại trên đất khô héo cực nhanh, nền xi măng trở nên trơn láng như mới
Mặt tường của mấy tòa nhà xung quanh bắt đầu lành lặn, trên mặt tường tươi sáng, còn có hình về quảng cáo mà khi nãy không nhìn ra.
Trên đường phố trống trơn, thấp thoáng đã có bóng người xuất hiện.
Những người đó vẫn chưa ngưng tụ thành hình thì đã thình lình biến mất
Lớp sơn tường biển mất hoàn toàn, gạch ở bên trong lộ ra
Gạch phân hủy, biển hành bột mịn
Nền xi măng tựa như vẫn đang tỏa nhiệt đã tan chảy, rồi biến mất trong chớp mắt, nền đất bùn vững chắc đã lộ ra
Lão già kia vẫn đang đứng bất động ở chỗ ấy
Âm khí của lão từ yếu ớt chuyển thành mạnh mẽ, rồi từ từ biến mất
Lão từ trạng thái già yếu đã trở lại thành thanh niên, nhưng đã lập tức biến thành trẻ sơ sinh, rơi xuống đất cùng với sự biến mất của tòa nhà.
Trong thế giới màu đen, màu đen đậm đà hơn đã xuất hiện
Tôi quay phắt đầu lại, chợt cảm thấy mình bị một luồng sức mạnh lớn đẩy ra
Tiếng nổ cực lớn, bùng lên ngay trước mặt tôi
Âm khí đã biến thành cơn sóng thần khủng khiếp, đánh lên các tòa nhà xung quanh, nghiền nát chủng trước năng lực của tôi một bước.
Cả thành phố đều bị san bằng.
Bình luận facebook