Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
ho-so-bi-an-2119.html
Chương 2119: Không thể ngăn cản
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
My tiêu này
Kẻ tám lạng người nửa cân.
Tôi nghĩ đến đây thì ma vương chưa biết tên kia đã hiện lên trong đầu.
“Ha, bạo lực như vậy cũng không thể tiêu diệt tụi tao đâu
Tụi mày chết chắc rồi.” “..
Tốc độ quá chậm
Phải nhanh chóng tiêu diệt hết bọn chúng...” “Không được đâu
Trong số chúng đã có kẻ lẻn vào rồi...” Tôi đã cố để nhận định vừa rồi của mình.
Mục tiêu ấy, chúng đã đặt ra từ rất sớm.
Chủng đã sớm chuẩn bị dùng thủ đoạn này để từ từ nuốt chửng thế giới hiện thực.
Nước ấm nấu ếch.
Thao tác thực tế thì hoàn toàn không thể làm được, nhưng trong chuyện này, Ông Trời và ma vương ở thế giới tương lai đủ khả năng làm được.
Không,2nếu không có tôi, chúng đã làm được rồi.
Mà lần tôi đến thế giới tương lai mới đây, vẫn là nửa năm về trước
Thế giới tương lai tôi đã nhìn thấy cũng chưa chắc đã vừa khéo là thế giới có thời gian song song với thế giới hiện thực, có lẽ là thế giới tương lai còn sớm hơn nữa.
đầu còn lại của cửa ra vào dị không gian, có lẽ chúng đã hoàn thành “tổng động viên”
Ông Trời ở thế giới hiện thực bị tôi dễ dàng xóa nhân cách, cũng không có gì lạ
Chỉ là, chúng đã biết sự tồn tại của tôi, nhưng không lập tức ra tay giết tôi..
Tôi chỉ có thể kết luận điều này là phong cách hành xử cứng nhắc của9ông Trời và có lẽ ma cổ trang đã âm thầm tác động gì đó, khiến hành động của đám ma vương đi lệch hướng...
Chúng đã giết người của Thanh Diệp...
Đã giết Gã Béo..
Chưa đến lượt tôi
“Cậu Lâm, có thể nói rõ cho chúng tôi nghe phát hiện của cậu không?” Người đàn ông mặc đồ tây hỏi, ngắt ngang dòng suy tư của tôi
Tôi nhìn sang ông ta, đột nhiên, cảm thấy ánh mắt đáng sợ kia lại chiếu tới
Tôi vờ như không thấy, không đáp câu hỏi ấy, mà hỏi ngược lại: “Các ông thì sao? Có kế hoạch gì không?” Hai người mặc đồ tây đều cáu gắt chân mày lại, ánh mắt nhìn tôi đã thay đổi
Sếp Già lên tiếng: “Lâm Kỳ, chuyện này đã6không còn là chuyện nhỏ mà cậu có thể xử lý
Đâu phải một hai chuyện ma tác quái
Hiện giờ, tình hình rất nghiêm trọng
Bên trên trước tiên cần biết một chút thông tin mà cậu nắm bắt được, rồi mới đề ra kế hoạch.”
“Thông tin tôi nắm bắt được chính là chúng ta đã chậm mất rồi
Rất nhiều người vẫn chưa tin trên đời này có ma, nghi ngờ sự tồn tại của ma trên thế giới này
Chuyện này vốn là đúng đắn, bất kể là trên sự thật, hay trên định hướng phát triển...” Đang nói nửa chừng, tôi chợt cảm thấy ánh mắt vốn đã thu hồi lại đã lập tức chiếu thẳng qua.
Tôi thầm giật mình, định lẩn tránh theo bản năng.
Trong lòng bàn tay lại0tỏa ra hơi thở chết chóc.
Ý thức của tôi chìm vào mơ hồ một lát, rồi chợt nhìn thấy Diệp Chính Nhất.
Diệp Chỉnh Nhất đang ngồi trên bờ để ở đại lộ Tân Giang thuộc sống Cự Lạc, dõi mắt trong về những tòa nhà chọc trời ở bờ bên kia.
Ông ta chợt quay đầu lại, tựa như đã nhìn thấy tôi
“Đến lượt tôi rồi à...” Diệp Chính Nhất điềm tĩnh nói
Vừa dứt lời, tôi liền nhìn thấy Diệp Chính Nhất đã bị ngọn lửa nuốt chửng
Ngọn lửa men theo lan can ngắm cảnh của để, bắt đầu bùng lên
Du khách xung quanh cất tiếng la hét hốt hoảng
Gió chợt thổi tới, có đốm lửa bay lên người du khách, lập tức đốt cháy người này, biến thành quả7cầu lửa mới
Tôi trợn to mắt, đưa tay tới định ngăn lại
Thân thể và linh hồn tôi đều không có ở đấy
“Diệp Thanh!” Tôi muốn gào lên, nhưng không phát ra được âm thanh
Ngọn lửa lan nhanh, số người bị hại tăng lên nhanh chóng
Tại sao lại như vậy? Sao lại..
Mắt tôi trợn trừng, chỉ muốn linh hồn bay tới chỗ này
Đây đã không còn là chuyện ma chết thay nữa, đây là một cuộc tàn sát!
Nếu không ngăn lại..
Ngọn lửa bất chợt phun về phía tôi, hóa thành bàn tay khổng lồ, tựa như muốn bắt tôi lại
Tôi đã cảm nhận thấy sức nóng của lửa, nhưng ngạc nhiên thay là sức nóng này không như trong tưởng tượng, mà chỉ như hơi nước phà vào mặt khi đun nước sôi, không thể khiến người ta bốc cháy, nhưng cũng sẽ khiến người ta bị thương
Nhưng thương tích này vẫn ở mức độ có thể chịu đựng nổi.
Ít nhất, thì ngay khoảnh khắc tôi tiếp xúc với nó, tôi có thể phát động năng lực của mình.
Chỉ cần một lần tiếp xúc như thế...
Trước người tôi hình như đã xuất hiện một lớp gì đó trong suốt, cách li tôi và ngọn lửa.
Nhiệt độ trước cơ thể giảm xuống đột ngột
Ngọn lửa tựa như bị chọc giận, bất chợt bùng lên cao, giống như sắp nuốt chửng cả tôi và cái thứ ấy
Ánh lửa đỏ rực liền lấp kín tầm nhìn của tôi, khiến tôi nhìn thấy khuôn dạng của một người
Một giây sau, những thứ này đều biến mất
Tôi đã trở lại bệnh viện.
Tôi nghe thấy tiếng hít ngược kinh ngạc, sờ sờ lên tóc mình, mới nhận ra ngọn tóc đã bị cháy mất mấy phân
Trên đổ bệnh nhân còn có lỗ thủng do đốm lửa gây ra
Tôi lặng lẽ sờ vào lỗ thủng đó, không biết nên nói gì
Tôi khẽ nhắm mắt lại, muốn tới đại lộ Tân Giang lần nữa xem sao, nhưng chợt cảm thấy đầu nhói đau
“Cậu Lâm, vừa xảy ra chuyện gì vậy?” Người đàn ông mặc đồ tây hỏi
“Đại lộ Giang Tân
Đến đó cứu người đi.” Tôi ngao ngán đáp
Mấy người họ đều biến sắc mặt
Người đàn ông mặc đồ tây nhìn vào mắt tôi một cái, người còn lại đã chạy ra ngoài
“Khi nãy tôi nói rồi, có những chuyện tôi không thể nói...” Ánh mắt vừa rồi là Ông Trời thế giới tương lai đã tung một đòn phản kích, hay tôi lại đụng phải điều cấm kị gì đó, tôi cũng không xác định được
Tôi càng không thể xác định được đối sách mình nghĩ ra có chính xác hay không.
Công khai sự tồn tại của quái dị, phổ biến tri thức ở phương diện này, cưỡng chế tất cả mọi người nhanh chóng thích nghi, bản thân phương án này vốn đã là con dao hai lưỡi
Chắc là sẽ có không ít người lập tức theo phe của ma vương, thậm chí sẽ không chút do dự mà tự sát, tự biến thành ma, thành ma vương
Nhưng nếu không công bố, ma vương đích thực đã có mặt khắp thế giới, vậy thì làm sao để đối phó với chúng đây?
“Thị trấn Morris, tôi cần đến đó lần nữa.” Tôi đưa ra thỉnh cầu của mình: “Hổ đen ở đó vô cùng quan trọng
Tính đến lúc này, đây chắc là hố đen duy nhất tương đối dễ nắm bắt đúng không?” “Ý cậu là, ma vương đến đây từ chỗ ấy? Chỗ ấy là, Địa Phủ, địa ngục?” Người đàn ông mặc đồ tây nói
“Không.” Tôi cân nhắc cách trình bày: “Ở đó, có thể nhìn thấy thế giới tương lai
Nếu cứ tiếp tục như thế này, nơi ấy chính là tương lai.” “Nói cụ thể hơn được không?” Người đàn ô mặc đồ tây hỏi
“Ma vương đó, là lão già đã khiến tôi nhập viện ấy, lão đã làm gì, các ông không phải đều đã biết sao? Ở tương lai ấy, những chuyện này là công khai
Chúng muốn giết người thì giết, muốn giết ai thì giết, không ai ngăn cản.” Tôi đưa ra một ví dụ
Thế giới hoang đường ấy đối với con người ở thế giới hiện thực, chắc là rất khó hiểu
Người đàn ông mặc đồ tây vẫn còn thắc mắc, đang định hỏi thêm, thì bị bạn của mình ở bên ngoài đi vào ngắt lời.
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Kẻ tám lạng người nửa cân.
Tôi nghĩ đến đây thì ma vương chưa biết tên kia đã hiện lên trong đầu.
“Ha, bạo lực như vậy cũng không thể tiêu diệt tụi tao đâu
Tụi mày chết chắc rồi.” “..
Tốc độ quá chậm
Phải nhanh chóng tiêu diệt hết bọn chúng...” “Không được đâu
Trong số chúng đã có kẻ lẻn vào rồi...” Tôi đã cố để nhận định vừa rồi của mình.
Mục tiêu ấy, chúng đã đặt ra từ rất sớm.
Chủng đã sớm chuẩn bị dùng thủ đoạn này để từ từ nuốt chửng thế giới hiện thực.
Nước ấm nấu ếch.
Thao tác thực tế thì hoàn toàn không thể làm được, nhưng trong chuyện này, Ông Trời và ma vương ở thế giới tương lai đủ khả năng làm được.
Không,2nếu không có tôi, chúng đã làm được rồi.
Mà lần tôi đến thế giới tương lai mới đây, vẫn là nửa năm về trước
Thế giới tương lai tôi đã nhìn thấy cũng chưa chắc đã vừa khéo là thế giới có thời gian song song với thế giới hiện thực, có lẽ là thế giới tương lai còn sớm hơn nữa.
đầu còn lại của cửa ra vào dị không gian, có lẽ chúng đã hoàn thành “tổng động viên”
Ông Trời ở thế giới hiện thực bị tôi dễ dàng xóa nhân cách, cũng không có gì lạ
Chỉ là, chúng đã biết sự tồn tại của tôi, nhưng không lập tức ra tay giết tôi..
Tôi chỉ có thể kết luận điều này là phong cách hành xử cứng nhắc của9ông Trời và có lẽ ma cổ trang đã âm thầm tác động gì đó, khiến hành động của đám ma vương đi lệch hướng...
Chúng đã giết người của Thanh Diệp...
Đã giết Gã Béo..
Chưa đến lượt tôi
“Cậu Lâm, có thể nói rõ cho chúng tôi nghe phát hiện của cậu không?” Người đàn ông mặc đồ tây hỏi, ngắt ngang dòng suy tư của tôi
Tôi nhìn sang ông ta, đột nhiên, cảm thấy ánh mắt đáng sợ kia lại chiếu tới
Tôi vờ như không thấy, không đáp câu hỏi ấy, mà hỏi ngược lại: “Các ông thì sao? Có kế hoạch gì không?” Hai người mặc đồ tây đều cáu gắt chân mày lại, ánh mắt nhìn tôi đã thay đổi
Sếp Già lên tiếng: “Lâm Kỳ, chuyện này đã6không còn là chuyện nhỏ mà cậu có thể xử lý
Đâu phải một hai chuyện ma tác quái
Hiện giờ, tình hình rất nghiêm trọng
Bên trên trước tiên cần biết một chút thông tin mà cậu nắm bắt được, rồi mới đề ra kế hoạch.”
“Thông tin tôi nắm bắt được chính là chúng ta đã chậm mất rồi
Rất nhiều người vẫn chưa tin trên đời này có ma, nghi ngờ sự tồn tại của ma trên thế giới này
Chuyện này vốn là đúng đắn, bất kể là trên sự thật, hay trên định hướng phát triển...” Đang nói nửa chừng, tôi chợt cảm thấy ánh mắt vốn đã thu hồi lại đã lập tức chiếu thẳng qua.
Tôi thầm giật mình, định lẩn tránh theo bản năng.
Trong lòng bàn tay lại0tỏa ra hơi thở chết chóc.
Ý thức của tôi chìm vào mơ hồ một lát, rồi chợt nhìn thấy Diệp Chính Nhất.
Diệp Chỉnh Nhất đang ngồi trên bờ để ở đại lộ Tân Giang thuộc sống Cự Lạc, dõi mắt trong về những tòa nhà chọc trời ở bờ bên kia.
Ông ta chợt quay đầu lại, tựa như đã nhìn thấy tôi
“Đến lượt tôi rồi à...” Diệp Chính Nhất điềm tĩnh nói
Vừa dứt lời, tôi liền nhìn thấy Diệp Chính Nhất đã bị ngọn lửa nuốt chửng
Ngọn lửa men theo lan can ngắm cảnh của để, bắt đầu bùng lên
Du khách xung quanh cất tiếng la hét hốt hoảng
Gió chợt thổi tới, có đốm lửa bay lên người du khách, lập tức đốt cháy người này, biến thành quả7cầu lửa mới
Tôi trợn to mắt, đưa tay tới định ngăn lại
Thân thể và linh hồn tôi đều không có ở đấy
“Diệp Thanh!” Tôi muốn gào lên, nhưng không phát ra được âm thanh
Ngọn lửa lan nhanh, số người bị hại tăng lên nhanh chóng
Tại sao lại như vậy? Sao lại..
Mắt tôi trợn trừng, chỉ muốn linh hồn bay tới chỗ này
Đây đã không còn là chuyện ma chết thay nữa, đây là một cuộc tàn sát!
Nếu không ngăn lại..
Ngọn lửa bất chợt phun về phía tôi, hóa thành bàn tay khổng lồ, tựa như muốn bắt tôi lại
Tôi đã cảm nhận thấy sức nóng của lửa, nhưng ngạc nhiên thay là sức nóng này không như trong tưởng tượng, mà chỉ như hơi nước phà vào mặt khi đun nước sôi, không thể khiến người ta bốc cháy, nhưng cũng sẽ khiến người ta bị thương
Nhưng thương tích này vẫn ở mức độ có thể chịu đựng nổi.
Ít nhất, thì ngay khoảnh khắc tôi tiếp xúc với nó, tôi có thể phát động năng lực của mình.
Chỉ cần một lần tiếp xúc như thế...
Trước người tôi hình như đã xuất hiện một lớp gì đó trong suốt, cách li tôi và ngọn lửa.
Nhiệt độ trước cơ thể giảm xuống đột ngột
Ngọn lửa tựa như bị chọc giận, bất chợt bùng lên cao, giống như sắp nuốt chửng cả tôi và cái thứ ấy
Ánh lửa đỏ rực liền lấp kín tầm nhìn của tôi, khiến tôi nhìn thấy khuôn dạng của một người
Một giây sau, những thứ này đều biến mất
Tôi đã trở lại bệnh viện.
Tôi nghe thấy tiếng hít ngược kinh ngạc, sờ sờ lên tóc mình, mới nhận ra ngọn tóc đã bị cháy mất mấy phân
Trên đổ bệnh nhân còn có lỗ thủng do đốm lửa gây ra
Tôi lặng lẽ sờ vào lỗ thủng đó, không biết nên nói gì
Tôi khẽ nhắm mắt lại, muốn tới đại lộ Tân Giang lần nữa xem sao, nhưng chợt cảm thấy đầu nhói đau
“Cậu Lâm, vừa xảy ra chuyện gì vậy?” Người đàn ông mặc đồ tây hỏi
“Đại lộ Giang Tân
Đến đó cứu người đi.” Tôi ngao ngán đáp
Mấy người họ đều biến sắc mặt
Người đàn ông mặc đồ tây nhìn vào mắt tôi một cái, người còn lại đã chạy ra ngoài
“Khi nãy tôi nói rồi, có những chuyện tôi không thể nói...” Ánh mắt vừa rồi là Ông Trời thế giới tương lai đã tung một đòn phản kích, hay tôi lại đụng phải điều cấm kị gì đó, tôi cũng không xác định được
Tôi càng không thể xác định được đối sách mình nghĩ ra có chính xác hay không.
Công khai sự tồn tại của quái dị, phổ biến tri thức ở phương diện này, cưỡng chế tất cả mọi người nhanh chóng thích nghi, bản thân phương án này vốn đã là con dao hai lưỡi
Chắc là sẽ có không ít người lập tức theo phe của ma vương, thậm chí sẽ không chút do dự mà tự sát, tự biến thành ma, thành ma vương
Nhưng nếu không công bố, ma vương đích thực đã có mặt khắp thế giới, vậy thì làm sao để đối phó với chúng đây?
“Thị trấn Morris, tôi cần đến đó lần nữa.” Tôi đưa ra thỉnh cầu của mình: “Hổ đen ở đó vô cùng quan trọng
Tính đến lúc này, đây chắc là hố đen duy nhất tương đối dễ nắm bắt đúng không?” “Ý cậu là, ma vương đến đây từ chỗ ấy? Chỗ ấy là, Địa Phủ, địa ngục?” Người đàn ông mặc đồ tây nói
“Không.” Tôi cân nhắc cách trình bày: “Ở đó, có thể nhìn thấy thế giới tương lai
Nếu cứ tiếp tục như thế này, nơi ấy chính là tương lai.” “Nói cụ thể hơn được không?” Người đàn ô mặc đồ tây hỏi
“Ma vương đó, là lão già đã khiến tôi nhập viện ấy, lão đã làm gì, các ông không phải đều đã biết sao? Ở tương lai ấy, những chuyện này là công khai
Chúng muốn giết người thì giết, muốn giết ai thì giết, không ai ngăn cản.” Tôi đưa ra một ví dụ
Thế giới hoang đường ấy đối với con người ở thế giới hiện thực, chắc là rất khó hiểu
Người đàn ông mặc đồ tây vẫn còn thắc mắc, đang định hỏi thêm, thì bị bạn của mình ở bên ngoài đi vào ngắt lời.
Bình luận facebook