Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
ho-so-bi-an-2121.html
Chương 2121: Không còn đường lùi
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Năng lực không ngừng tuôn chảy, cũng không ngừng phản hồi thông tin đến tôi
Dây xích tối nắm lấy đang tan chảy, năng lực của tôi đang xóa bỏ sự tồn tại của ma vương kia
Tưng - một tiếng khẽ, một chút dây xích sau cùng cũng đã biến mất
Tôi có cảm giác mất hết sức lực
Cổ tay bị còng buốt đau, nghiện lên xương và cơ
Tôi chầm chậm quỳ xuống, vừa thở dốc vừa nhìn tay mình
Ngón tay đang run lên khe khẽ.
Bàn tay này không cứu được Gã Béo và Tiết Tĩnh Duyệt, đã giết cái thứ mới, không cứu được Diệp Chính Nhất và những người qua đường bất hạnh, lại giết chết Sếp Già và ma vương kể nhiệm thứ2ba
Tôi cảm thấy mệt mỏi từ thể xác đến tinh thần
Tiếng của người đàn ông mặc đồ tây vang lên, ẩn chứa nỗi kinh ngạc, đang gọi một cái tên
“Tiểu Tô, cậu, bây giờ...” Tôi không ngẩng đầu lên, nhưng có thể nghe thấy tiếng thở không phải của người sống
“Mày đã giết ông ấy..
mày đã giết ông ấy..
sao mày giết ông ấy!” Cùng với tiếng quát tháo giận dữ, tôi cảm thấy cổ và vai mình bị ai đó siết chặt
“Anh làm cái gì vậy...” Người đàn ông mặc đồ tây và Trần Dật Hàm đồng loạt la lên
Tôi ngẩng đầu, nhìn thấy vẻ mặt vô cùng hung tợn của hồn ma vừa mới sinh ra.
Trở thành tay sai của ma vương và9trở thành cô hồn dã quỳ là hai trạng thái khác hẳn nhau
“Tôi cũng có thể giết chết ông.” Tôi bình tĩnh cất tiếng nói từ trong cổ họng, tay đã nắm lấy cổ tay ông ta
Con ma đó lập tức trở nên cuống quýt, muốn giằng khỏi tay tôi, nên bất chợt vung tay lên, định xô tối ra
Tôi không buông tay, thân thể bị kéo lê, cổ tay bị còng lại bị nghiện một lần nữa
Trần Dật Hàm đã lập tức ra tay, để đối phương xuống đất
“Không, sao lại như thế..
Tao là ma! Hiện giờ tao là ma! Là tại mày hết!” Ông ta trừng mắt nhìn tôi
Ông ta không có quyết tâm xem cái chết nhẹ tựa lông hồng, hiện6giờ chỉ oán hận tôi vì đã tiêu diệt ma vương, khiến ông ta mất chỗ dựa
Ông ta cũng hoàn toàn không biết ma vương có thể làm được gì
“Cậu Lâm, đây là di chứng sau khi biến thành ma sao?” Người đàn ông mặc đồ tây hỏi tôi
“Ha ha ha ha.” Hồn ma kia bật cười điên dại.
“Có thể xem là vậy
Sau khi thành ma, cảm xúc sẽ bị phóng đại
Nhưng đây không phải là điểm chính
Cách ông ta biến thành mà không phải là chết đi bình thường, mà đã bị ma vương giết chết
Ông ta trở thành cấp dưới, bị ma vương điều khiển.”
“Chỉ một khoảng thời gian ngắn ngủi thế thôi?” Người đàn ông mặc đồ tây hơi thắc mắc
“Đúng0vậy, chỉ khoảng thời gian ngắn như thế thôi
Khi nãy ông cũng đã thấy rồi đấy, Sếp Già..
chọn lựa thế nào
Cho nên mới nói chuyện này..
công khai có cái lợi của công khai, có thể huy động sức mạnh để chống trả
Nhưng sau khi công khai, có bao nhiêu người như thế này thì khó đoán lắm.” Tôi thành thật nói cho người đàn ông mặc đồ tây biết lo lắng của mình.
Tôi không biết ông ta có thể giữ vững ý chí của mình, không đầu quân cho ma vương hay không
Nhưng ít nhất, ngay chuyện vừa rồi, ma vương kế nhiệm kia đã chọn bạn ông ta chứ không phải ông ta, trong này hẳn đã có sự sàng lọc gì đó
Trước7đây, thái hộ của hai người họ cũng có khác biệt nhất định.
Người đàn ông mặc đồ tây tỏ vẻ đầy nghiêm túc, không hề đồng cảm với bạn mình, cũng không nhắc đến chuyện của Sếp Già, chỉ nghiêm túc suy xét cục diện hiện tại.
Hiện giờ có lẽ tôi cũng đã biến thành người như vậy
Chỉ là tôi đã biết được sự ghê gớm của Ông Trời tương lai và trở nên nản lòng, còn ông ta thì vẫn đang suy nghĩ nên đối phó thế nào
Chúng tôi đều đã mất cảm giác đối với cái chết.
Tôi liếc nhìn Trần Dật Hàm.
Anh ta vẫn đang giúp chúng tôi khống chế con ma kia
Anh ta không hề có cảm xúc gì cả
Nếu nói về bình tĩnh, chắc anh ta là người bình tĩnh nhất trong những người tôi biết
Còn Diệp Thanh thì nên gọi đó là lạnh lùng đến tàn nhẫn
Anh ta vì mục tiêu duy nhất đã không quan tâm đến bất cứ điều gì khác
Tôi im lặng nhìn anh ta vừa trao đổi với người đàn ông mặc đồ tây, vừa tiếp tục ghì chặt con ma kia
“Cần giúp anh giết ông ta không?” Tôi hỏi
Con ma kia lập tức giãy giụa, vẻ mặt đầy sợ hãi
“Chắc anh ta đã từng tiếp xúc trực tiếp với đối phương
Hiện giờ là một manh mối mà bên mình có được.” Người đàn ông mặc đồ tây đáp.
Hồn ma đã bớt giãy giụa, có điều vẫn đầy hậm hực, lườm tôi bằng ánh mắt gian ác, chốc chốc lại nhìn qua hai người kia
Có con ma ở đây, tôi không thể trực tiếp nhắc nhở người đàn ông mặc đồ tây phải cẩn thận
Khác biệt lớn nhất giữa ma và người sống, nằm ở thực lực của họ
Một giây trước họ có thể chỉ là hồn ma vất vưởng không làm được gì cả, có thể người sống sẽ không nhìn thấy họ, nhưng một giây sau, họ đã có được sức mạnh có thể giết người
Hồn ma này khi còn sống ý chí đã không vững vàng, sau khi chết lại tiếp xúc với ma vương, không biết sau này nữa sẽ trở thành thế nào
Ban đầu, họ đến để hỏi chuyện tôi
Bây giờ lại thành ra như vậy, họ cũng chỉ còn cách tạm dừng cuộc tra hỏi này
Người đàn ông mặc đồ tây gọi người đến, rồi cùng đi ra ngoài với mấy người mới đến
Trong phòng chỉ còn lại tôi và Trần Dật Hàm
Tôi leo lên giường trở lại, nhìn cổ tay bị ma sát đến tróc da, đã chảy một chút máu
Giọt máu đỏ tươi ấy phóng đại trước mắt tôi, biến thành vết máu vấy đầy nhà bếp, rồi biến thành đầu người với nụ cười quái đản
Tôi khép mắt lại, nén những kí ức này xuống
Tầm nhìn đã biến thành màu đen, trong màu đen đã có ánh sáng bật lên
Tôi nhìn thấy nhóm Tí Còi, nhìn thấy cha mẹ và em gái
Tôi lại mở mắt ra, đôi mắt cay xè, nhưng không có nước mắt chảy xuống
“Cậu đã bỏ cuộc?” Giọng của Trần Dật Hàm vang lên
Tôi khẽ nhếch mép
“Đến giờ cậu cũng chưa từng hỏi tôi về tình hình gia đình cậu.” Trần Dật Hàm nói.
Tim tôi thắt lại, không khỏi nhớ đến cuộc gọi mới đây với em gái, nhớ đến hình bóng của cha mẹ đã nhìn thấy khi đi taxi.
“Tôi tin là cậu sẽ đưa ra chọn lựa chính xác trong thời khắc then chốt
Đây chính là bản năng của con người
Cũng như Sếp Già của các cậu.” Trần Dật Hàm nói: “Ông ấy chọn cái chết, đó là một phán đoán cực kỳ nhanh và dứt khoát
Ông ấy không thể tự cứu mình, đổi phương e là cũng không có ý sẽ tha cho ông ấy, mục tiêu của đối phương lại là cậu
Mà cậu, cậu có thể ra tay, trở ngại chỉ như một lớp giấy dán cửa sổ
Ông ấy đã xé bỏ lớp giấy ấy.”
Tôi nhìn sang Trần Dật Hàm
“Dù ông ấy không nói ra, thì sau khoảnh khắc đấu tranh do dự, cậu cũng sẽ đưa ra chọn lựa này.” Trần Dật Hàm nói tiếp: “Một năm trước, lúc tôi gặp cậu lần đầu, cậu không cách nào đưa ra lựa chọn
Sau đó nữa, cậu đã dần thành thục hơn” Trần Dật Hàm vừa nói, vừa nhìn tôi đăm đăm: “Bản thân cậu không hề nhận ra
Diệp Thanh, Thanh Diệp, sự quan tâm và dẫn dắt của họ dành cho cậu, không chỉ ở phương diện nhận thức về quái dị
Điểu họ làm, không chỉ là dẫn dắt cậu.” “Tiết Tĩnh Duyệt và Sở Nguyễn Quang cũng đã đưa ra lựa chọn của mình trong tích tắc
Tôi không biết khi ấy họ đã nghĩ gì, nhưng có lẽ cũng đã nhận ra
Dẫu không nhìn thấy, nhưng với sự thấu hiểu về họ của cậu, cậu cũng có thể nghĩ ra
Có lẽ ở những thời điểm thế giới ác hóa nghiêm trọng thì các cậu cũng đã từng bàn qua vấn đề này.”
Tôi siết chặt nắm đấm
“Cậu cảm thấy lựa chọn của họ là gì?” Trần Dật Hàm rút ra vấn đề
Tôi thu hồi ánh mắt, nhìn sang bức tường trắng như tuyết ở trước mặt
“Lâm Kỳ, anh cứu anh ấy với! Anh cứu anh ấy với!” “Không kịp nữa rồi..
á..
á á á á á!”
Tiếng thét suy sụp và tuyệt vọng của Tiết Tĩnh Duyệt trước khi chết lại vang vọng trong đầu tôi
Người thân của cô ấy đã nhờ tôi bảo vệ cô ấy, nhưng tôi không cứu được cô ấy
Tôi cũng không cứu được Gã Béo, nên cô ấy đã chọn tự sát
Còn Gã Béo..
“Anh Kỳ...” Tôi tựa như đã nghe thấy tiếng gọi của Gã Béo
Khóe mắt khô khan đột nhiên ướt nhòe
“Lâm Kỳ, cậu không được cô phụ mạng sống của họ
Cậu là người duy nhất có cách khiến tất cả trở lại như xưa.” Trần Dật Hàm lên tiếng: “Dù chúng tôi nghĩ ra cách khác và thành công tiêu diệt ma vương
Nhưng người đã chết cũng không thể sống lại
Kế hoạch thực sự của Diệp Thanh là gì, không quan trọng
Quan trọng là, cậu có thể khiến tất cả trở lại như xưa, khiến mọi hi sinh và những cái chết oan uổng, đều được xóa bỏ hoàn toàn.” Trần Dật Hàm đè tay lên vai tôi, nhìn thẳng vào mắt tôi.
“Đây là trách nhiệm của cậu, Lâm Kỳ, cậu không được trốn chạy, cũng không được bỏ cuộc
Cậu hiểu không?”
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Dây xích tối nắm lấy đang tan chảy, năng lực của tôi đang xóa bỏ sự tồn tại của ma vương kia
Tưng - một tiếng khẽ, một chút dây xích sau cùng cũng đã biến mất
Tôi có cảm giác mất hết sức lực
Cổ tay bị còng buốt đau, nghiện lên xương và cơ
Tôi chầm chậm quỳ xuống, vừa thở dốc vừa nhìn tay mình
Ngón tay đang run lên khe khẽ.
Bàn tay này không cứu được Gã Béo và Tiết Tĩnh Duyệt, đã giết cái thứ mới, không cứu được Diệp Chính Nhất và những người qua đường bất hạnh, lại giết chết Sếp Già và ma vương kể nhiệm thứ2ba
Tôi cảm thấy mệt mỏi từ thể xác đến tinh thần
Tiếng của người đàn ông mặc đồ tây vang lên, ẩn chứa nỗi kinh ngạc, đang gọi một cái tên
“Tiểu Tô, cậu, bây giờ...” Tôi không ngẩng đầu lên, nhưng có thể nghe thấy tiếng thở không phải của người sống
“Mày đã giết ông ấy..
mày đã giết ông ấy..
sao mày giết ông ấy!” Cùng với tiếng quát tháo giận dữ, tôi cảm thấy cổ và vai mình bị ai đó siết chặt
“Anh làm cái gì vậy...” Người đàn ông mặc đồ tây và Trần Dật Hàm đồng loạt la lên
Tôi ngẩng đầu, nhìn thấy vẻ mặt vô cùng hung tợn của hồn ma vừa mới sinh ra.
Trở thành tay sai của ma vương và9trở thành cô hồn dã quỳ là hai trạng thái khác hẳn nhau
“Tôi cũng có thể giết chết ông.” Tôi bình tĩnh cất tiếng nói từ trong cổ họng, tay đã nắm lấy cổ tay ông ta
Con ma đó lập tức trở nên cuống quýt, muốn giằng khỏi tay tôi, nên bất chợt vung tay lên, định xô tối ra
Tôi không buông tay, thân thể bị kéo lê, cổ tay bị còng lại bị nghiện một lần nữa
Trần Dật Hàm đã lập tức ra tay, để đối phương xuống đất
“Không, sao lại như thế..
Tao là ma! Hiện giờ tao là ma! Là tại mày hết!” Ông ta trừng mắt nhìn tôi
Ông ta không có quyết tâm xem cái chết nhẹ tựa lông hồng, hiện6giờ chỉ oán hận tôi vì đã tiêu diệt ma vương, khiến ông ta mất chỗ dựa
Ông ta cũng hoàn toàn không biết ma vương có thể làm được gì
“Cậu Lâm, đây là di chứng sau khi biến thành ma sao?” Người đàn ông mặc đồ tây hỏi tôi
“Ha ha ha ha.” Hồn ma kia bật cười điên dại.
“Có thể xem là vậy
Sau khi thành ma, cảm xúc sẽ bị phóng đại
Nhưng đây không phải là điểm chính
Cách ông ta biến thành mà không phải là chết đi bình thường, mà đã bị ma vương giết chết
Ông ta trở thành cấp dưới, bị ma vương điều khiển.”
“Chỉ một khoảng thời gian ngắn ngủi thế thôi?” Người đàn ông mặc đồ tây hơi thắc mắc
“Đúng0vậy, chỉ khoảng thời gian ngắn như thế thôi
Khi nãy ông cũng đã thấy rồi đấy, Sếp Già..
chọn lựa thế nào
Cho nên mới nói chuyện này..
công khai có cái lợi của công khai, có thể huy động sức mạnh để chống trả
Nhưng sau khi công khai, có bao nhiêu người như thế này thì khó đoán lắm.” Tôi thành thật nói cho người đàn ông mặc đồ tây biết lo lắng của mình.
Tôi không biết ông ta có thể giữ vững ý chí của mình, không đầu quân cho ma vương hay không
Nhưng ít nhất, ngay chuyện vừa rồi, ma vương kế nhiệm kia đã chọn bạn ông ta chứ không phải ông ta, trong này hẳn đã có sự sàng lọc gì đó
Trước7đây, thái hộ của hai người họ cũng có khác biệt nhất định.
Người đàn ông mặc đồ tây tỏ vẻ đầy nghiêm túc, không hề đồng cảm với bạn mình, cũng không nhắc đến chuyện của Sếp Già, chỉ nghiêm túc suy xét cục diện hiện tại.
Hiện giờ có lẽ tôi cũng đã biến thành người như vậy
Chỉ là tôi đã biết được sự ghê gớm của Ông Trời tương lai và trở nên nản lòng, còn ông ta thì vẫn đang suy nghĩ nên đối phó thế nào
Chúng tôi đều đã mất cảm giác đối với cái chết.
Tôi liếc nhìn Trần Dật Hàm.
Anh ta vẫn đang giúp chúng tôi khống chế con ma kia
Anh ta không hề có cảm xúc gì cả
Nếu nói về bình tĩnh, chắc anh ta là người bình tĩnh nhất trong những người tôi biết
Còn Diệp Thanh thì nên gọi đó là lạnh lùng đến tàn nhẫn
Anh ta vì mục tiêu duy nhất đã không quan tâm đến bất cứ điều gì khác
Tôi im lặng nhìn anh ta vừa trao đổi với người đàn ông mặc đồ tây, vừa tiếp tục ghì chặt con ma kia
“Cần giúp anh giết ông ta không?” Tôi hỏi
Con ma kia lập tức giãy giụa, vẻ mặt đầy sợ hãi
“Chắc anh ta đã từng tiếp xúc trực tiếp với đối phương
Hiện giờ là một manh mối mà bên mình có được.” Người đàn ông mặc đồ tây đáp.
Hồn ma đã bớt giãy giụa, có điều vẫn đầy hậm hực, lườm tôi bằng ánh mắt gian ác, chốc chốc lại nhìn qua hai người kia
Có con ma ở đây, tôi không thể trực tiếp nhắc nhở người đàn ông mặc đồ tây phải cẩn thận
Khác biệt lớn nhất giữa ma và người sống, nằm ở thực lực của họ
Một giây trước họ có thể chỉ là hồn ma vất vưởng không làm được gì cả, có thể người sống sẽ không nhìn thấy họ, nhưng một giây sau, họ đã có được sức mạnh có thể giết người
Hồn ma này khi còn sống ý chí đã không vững vàng, sau khi chết lại tiếp xúc với ma vương, không biết sau này nữa sẽ trở thành thế nào
Ban đầu, họ đến để hỏi chuyện tôi
Bây giờ lại thành ra như vậy, họ cũng chỉ còn cách tạm dừng cuộc tra hỏi này
Người đàn ông mặc đồ tây gọi người đến, rồi cùng đi ra ngoài với mấy người mới đến
Trong phòng chỉ còn lại tôi và Trần Dật Hàm
Tôi leo lên giường trở lại, nhìn cổ tay bị ma sát đến tróc da, đã chảy một chút máu
Giọt máu đỏ tươi ấy phóng đại trước mắt tôi, biến thành vết máu vấy đầy nhà bếp, rồi biến thành đầu người với nụ cười quái đản
Tôi khép mắt lại, nén những kí ức này xuống
Tầm nhìn đã biến thành màu đen, trong màu đen đã có ánh sáng bật lên
Tôi nhìn thấy nhóm Tí Còi, nhìn thấy cha mẹ và em gái
Tôi lại mở mắt ra, đôi mắt cay xè, nhưng không có nước mắt chảy xuống
“Cậu đã bỏ cuộc?” Giọng của Trần Dật Hàm vang lên
Tôi khẽ nhếch mép
“Đến giờ cậu cũng chưa từng hỏi tôi về tình hình gia đình cậu.” Trần Dật Hàm nói.
Tim tôi thắt lại, không khỏi nhớ đến cuộc gọi mới đây với em gái, nhớ đến hình bóng của cha mẹ đã nhìn thấy khi đi taxi.
“Tôi tin là cậu sẽ đưa ra chọn lựa chính xác trong thời khắc then chốt
Đây chính là bản năng của con người
Cũng như Sếp Già của các cậu.” Trần Dật Hàm nói: “Ông ấy chọn cái chết, đó là một phán đoán cực kỳ nhanh và dứt khoát
Ông ấy không thể tự cứu mình, đổi phương e là cũng không có ý sẽ tha cho ông ấy, mục tiêu của đối phương lại là cậu
Mà cậu, cậu có thể ra tay, trở ngại chỉ như một lớp giấy dán cửa sổ
Ông ấy đã xé bỏ lớp giấy ấy.”
Tôi nhìn sang Trần Dật Hàm
“Dù ông ấy không nói ra, thì sau khoảnh khắc đấu tranh do dự, cậu cũng sẽ đưa ra chọn lựa này.” Trần Dật Hàm nói tiếp: “Một năm trước, lúc tôi gặp cậu lần đầu, cậu không cách nào đưa ra lựa chọn
Sau đó nữa, cậu đã dần thành thục hơn” Trần Dật Hàm vừa nói, vừa nhìn tôi đăm đăm: “Bản thân cậu không hề nhận ra
Diệp Thanh, Thanh Diệp, sự quan tâm và dẫn dắt của họ dành cho cậu, không chỉ ở phương diện nhận thức về quái dị
Điểu họ làm, không chỉ là dẫn dắt cậu.” “Tiết Tĩnh Duyệt và Sở Nguyễn Quang cũng đã đưa ra lựa chọn của mình trong tích tắc
Tôi không biết khi ấy họ đã nghĩ gì, nhưng có lẽ cũng đã nhận ra
Dẫu không nhìn thấy, nhưng với sự thấu hiểu về họ của cậu, cậu cũng có thể nghĩ ra
Có lẽ ở những thời điểm thế giới ác hóa nghiêm trọng thì các cậu cũng đã từng bàn qua vấn đề này.”
Tôi siết chặt nắm đấm
“Cậu cảm thấy lựa chọn của họ là gì?” Trần Dật Hàm rút ra vấn đề
Tôi thu hồi ánh mắt, nhìn sang bức tường trắng như tuyết ở trước mặt
“Lâm Kỳ, anh cứu anh ấy với! Anh cứu anh ấy với!” “Không kịp nữa rồi..
á..
á á á á á!”
Tiếng thét suy sụp và tuyệt vọng của Tiết Tĩnh Duyệt trước khi chết lại vang vọng trong đầu tôi
Người thân của cô ấy đã nhờ tôi bảo vệ cô ấy, nhưng tôi không cứu được cô ấy
Tôi cũng không cứu được Gã Béo, nên cô ấy đã chọn tự sát
Còn Gã Béo..
“Anh Kỳ...” Tôi tựa như đã nghe thấy tiếng gọi của Gã Béo
Khóe mắt khô khan đột nhiên ướt nhòe
“Lâm Kỳ, cậu không được cô phụ mạng sống của họ
Cậu là người duy nhất có cách khiến tất cả trở lại như xưa.” Trần Dật Hàm lên tiếng: “Dù chúng tôi nghĩ ra cách khác và thành công tiêu diệt ma vương
Nhưng người đã chết cũng không thể sống lại
Kế hoạch thực sự của Diệp Thanh là gì, không quan trọng
Quan trọng là, cậu có thể khiến tất cả trở lại như xưa, khiến mọi hi sinh và những cái chết oan uổng, đều được xóa bỏ hoàn toàn.” Trần Dật Hàm đè tay lên vai tôi, nhìn thẳng vào mắt tôi.
“Đây là trách nhiệm của cậu, Lâm Kỳ, cậu không được trốn chạy, cũng không được bỏ cuộc
Cậu hiểu không?”
Bình luận facebook