Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
ho-so-bi-an-2145.html
Chương 2145: Tần sơ (1)
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Nếu giết chết ma vương có thể khiến người thân bạn bè sống lại, hoặc giết chết người ở thế giới này có thể khiến người thân bạn bè sống lại, tôi sẽ ra tay mà không ngại ngần
Nhưng sự thật là, dẫu tối giết bao nhiêu linh hồn, cũng không thể đổi về cha mẹ mình
Năm xưa Liễu Triệt có lẽ đã suy xét đến tình hình chung
Ông ta nhận thấy cách làm này là vô ích, nên đã chọn con đường khác.
Thế nhưng, lần mở ra con đường khác này đã khiến cuộc chiến dai dẳng kia đi theo chiều hướng khác
Sự xuất hiện của tôi là tất nhiên, mà cũng là ngẫu nhiên
Đến thời Diệp Thanh, kế hoạch của Liễu Triệt mới được sửa lại
Diệp Thanh chưa hẳn đã biết được những chuyện Liễu Triệt đã2trải qua, chưa chắc biết được toàn bộ kế hoạch của Liễu Triệt
Nhưng anh ta vẫn tự nhiên thoải mái để ra kế hoạch mới của mình trên nền tảng ấy
Trong này có lẽ cũng có nguyên do xuất phát từ tôi
Dẫu sao anh ta cũng đã nhìn thấy năng lực của tôi, nên nảy sinh liên tưởng, nghĩ ra phiên bản sơ khai của kế hoạch này.
Tôi không cần phải giết chết ma vương
Có điều, ma vương và thế giới này đều xem tôi là kẻ thù, tôi vẫn phải cẩn thận, tiên hạ thủ vi cường* là điều khó tránh khỏi.
* Ra tay trước để chiếm lợi thế.
Nhưng chuyện này tôi không cần giải thích với thằng bé trước mặt.
Thằng bé cũng sẽ không nghĩ ngợi nhiều như thể.
Nó nhăn mặt hỏi: “Ông không cùng một bạn9với quái vật đó à? Hay là..
chỗ các ông, cũng như chỗ chúng tôi? Ông là thiền sư, quái vật là ma vương?”
Sự so sánh của nó không hoàn toàn chính xác
Có điều, ngẫm lại hành vi của Niên Thú, nhớ đến con Behemoth đó..
Tôi đột nhiên sững cả người.
Niên Thú có thể là quái vật cổ xưa còn tồn tại ở thế giới hiện thực, nhưng con Behemoth bị Diệp Thanh bắt giam lại không giống loài quái vật truyền thuyết được truyền tụng rất lâu
Tôi chầm chậm đứng dậy, trong đầu hiện lên cảnh tượng đối mặt với con ma chuyển phát nhanh
Ma chuyển phát nhanh đã tìm được thi thể của Thang Ngữ về, nhưng không mang theo linh hồn của Thang Ngữ về
Linh hồn của Thang Ngữ đã biến mất, hay..
Cũng đã biến thành quái6vật? “Cậu ấy đã giúp tôi hạ quyết tâm
Mọi chuyện bắt đầu từ cậu ấy đấy.” Lời nói của Diệp Thanh vang vọng trong đầu tôi
Anh ta từng gặp Thang Ngữ ở thế giới tương lai
Thang Ngữ - người có năng lực? Hay Thang Ngữ - biến thành quái vật? Con quái vật có hình dạng Behemoth mà anh ta bắt giữ rốt cuộc là từ đâu mà có? “Không phải sao?” Tiếng nói của thằng bé cắt đứt dòng suy nghĩ của tôi.
Tôi cúi đầu nhìn nó.
“Tôi thấy rồi.” Nó khẽ nói: “Ông đừng hòng gạt được tối
Tôi từng thấy chúng biến thành người
Tôi biết, lúc chúng biến thành người, là lúc chúng suy yếu, có thể giết được chúng
Sau khi giết vẫn còn linh hồn, vẫn sẽ biến thành ma
Ma cũng có thể giết
Quái vật cũng có0thể giết
Quái vật là mạnh nhất
Cũng như ma vương là mạnh nhất.”
“Nhóc biết có một thế giới khác từ khi nào?” Tôi hỏi.
“Từ nhỏ đã biết
Nhưng các người thì không biết
Có điều, cha tôi nói, các người sớm muộn gì cũng biết thôi
Trong các người từ lâu đã có người biết, không nói cho người khác biết, mà chỉ thả quái vật sang đây giết chết chúng tôi
Các người..
thật kỳ lạ.” Thằng bé tỏ vẻ hoang mang: “Cha tôi nói các người rất kỳ lạ
Các người bảo vệ người bình thường, không giống ma vương, cũng không giống thiên sư, gặt hái được năng lượng từ người bình thường.”
Tôi đáp lại bằng im lặng và không thể tán đồng với quan niệm này của thằng bé
Nhưng nó là người của thế giới tương lai, nhìn nhận thế giới hiện7thực như vậy cũng không thể nói là sai
Chúng tôi..
những người có năng lực, những người biết chuyện trong giới quái dị, những linh hồn bình thường bị đưa đến đây, mọi chuyện chúng tôi làm đều vì muốn bảo vệ những người bình thường không hay biết gì cả.
Có điều, mục đích thật của sự bảo vệ này cũng là vì bản thân chúng tôi mà thôi.
Linh hồn..
thứ đáng sợ do Ông Trời thế giới hiện thực tự tạo ra.
Ma biển thành từ người bình thường, người có năng lực ra đời từ trong những người bình thường, linh hồn ra đời từ sự tập hợp ý thức của người bình thường, ba thể lực vừa khắc chế vừa cân bằng nhau..
Hay nói cách khác, đây là một sự thật tàn nhẫn hơn, là ba thể lực này đều đang gây hại cho người bình thường.
Cục diện như vậy, không khác gì với thế giới tương lai bị ma vương độc chiếm.
Uống Giai Giai xem thế giới hiện thực là miền cực lạc, chẳng qua cũng chỉ dựa vào tưởng tượng của những thiên sư như họ về thế giới hiện thực mà thôi.
“Cậu cảm thấy như vậy là rất tốt?” Tôi hỏi
Thằng bé lắc đầu: “Tôi không cần được bảo vệ
Cha..
cha bảo vệ tối, nhưng sau khi tôi chết đi, chính tôi sẽ bảo vệ cha
Nếu..
nếu cha vẫn còn...”
Nó trở nên buồn bã.
“Mẹ cậu đâu?” Tôi hỏi.
“Chết rồi
Cha tôi đã giết bà ấy.” Thằng bé lạnh nhạt nói: “Bà ấy bị mụ đó lừa, muốn đưa tôi qua chỗ các người
Bà ấy đã lừa cha.” Thằng bé liếc nhìn tôi, trong ánh mắt ẩn chứa sự mỉa mai: “Bà ấy biết cách qua chỗ các người.” “Tôi từ bên đó qua đây mà.” Tôi không bất ngờ, chỉ chỉ về hướng lúc mình đến
Cửa ra vào dị không gian ở trước cửa Thanh Diệp đã tồn tại rất nhiều năm
Nếu bảo chưa bị phát hiện, là hoàn toàn không thể
Chỉ là, con đường ấy chắc chắn không dễ đi
“Chính ông đã canh ở chỗ ấy à?” Thằng bé hỏi
“Là..
bạn tôi.” Tôi đáp
“Ông ta chết rồi?” Thằng bé thẳng thừng hỏi
“Chắc vẫn còn sống.” “Ông muốn quay về cứu ông ta? Tôi biết rất nhiều ma vương đã qua đó
Trước đây đã có rất nhiều ma vương tụ tập lại
Cha tôi nói, bên đó xảy ra chuyện rồi
Họ tràn qua như thế, các ông chắc chắn sẽ trả đũa.” Thằng bé cụp mắt xuống: “Cha chưa bao giờ nói sai
Đám quái vật ấy..
đột nhiên xuất hiện rất nhiều quái vật.”
“Tại sao cha nhóc được gọi là Người Giữ Thành?” Tôi hỏi.
“Cha tôi đã chết khi canh giữ bảo vệ thành trì này.” Thằng bé khẽ liếc nhìn tôi: “Bị quái vật giết chết.”
“Cho nên sau khi chết biến thành ma vương, ông ta thà chết chứ không rời đi?”
“Rời khỏi đây là chết ngay
Những người được cha bảo vệ đều không được rời khỏi đây
Người bỏ đi sẽ bị cha tội giết
Người phá hoại nơi này cũng vậy.” Nó ưỡn ngực lên, tự hào nói: “Cha đã canh giữ nơi này cả ngàn năm rồi.”
“Quả là ghê gớm
Có điều, nơi đây còn có ma vương khác đúng không?”
“Đó là đám người không chịu tin cha.”
“Như thế nào mới được xem là tin ông ta?”
Thằng bé chau mày, tựa như không thể hiểu được câu hỏi của tôi, càng không biết phải trả lời thế nào
“Người Giữ Thành được duy trì dựa vào huyết mạch.” Tôi đã nghe thấy câu trả lời từ một giọng nói khác.
Ngẩng lên, liền trông thấy người đang bước trên đống đổ nát
Tôi thoáng sững sờ, có chút kinh ngạc, nhưng đã lập tức cảm thấy nhẹ nhõm
“Không ngờ...” Tần Sơ tỏ vẻ đẩy rối rắm: “Tôi cứ tưởng, vậy là xong rồi..
Cậu, chắc không phải bị bắt qua đúng không?” “Không
Tự tôi qua đây.” Tôi gật đầu với Tân Sơ, Tần Sơ đến một mình, tôi không thấy Hứa Cửu, người bị bắt đi cùng lượt với anh ta
Thằng bé lại biết Tân Sơ, sầm mặt xuống, hết nhìn tôi lại nhìn Tần Sơ
“Đây cũng là âm mưu của các người đúng không? Bảo là quà tặng cho ma vương gì đó, để có thể sớm hiểu rõ về thế giới đó, thực ra chỉ là gián điệp!” Thằng bé hét lên
“Anh bị đưa đến chỗ Người Giữ Thành?” Tôi hỏi Tân Sơ
Tẩn Sơ lắc đầu: “Không, là..
Hứa Cửu..
cậu ấy e là đã...”
Thằng bé chợt cười khẩy.
Xem ra Hứa Cửu đã biến mất cùng lúc với Người Giữ Thành
“Tôi được đưa đến chỗ Sát Thủ, một nữ ma vương
Lúc còn sống tên là Uông Giai Giai, rất..
mong mỏi được qua chỗ chúng ta.” Tần Sơ giới thiệu, lướt mắt nhìn quanh.
“Bà ta bị tối giết rồi.” Tôi đáp.
Ánh mắt của Tần Sở thoáng dừng lại, nhìn tôi dò xét: “Ô
Lúc đó tôi đã cảm thấy không bình thường lắm
Tôi đã xúi giục Uống Giai Giai đến đây..
xem ra đã làm đúng
Có điều, thực sự suýt chút nữa..
suýt chút nữa thôi, là không gặp được cậu.” Anh ta gượng cười, nhìn quanh thành trì đổ nát, rồi dõi mắt về hướng tôi đã đến đây.
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Nhưng sự thật là, dẫu tối giết bao nhiêu linh hồn, cũng không thể đổi về cha mẹ mình
Năm xưa Liễu Triệt có lẽ đã suy xét đến tình hình chung
Ông ta nhận thấy cách làm này là vô ích, nên đã chọn con đường khác.
Thế nhưng, lần mở ra con đường khác này đã khiến cuộc chiến dai dẳng kia đi theo chiều hướng khác
Sự xuất hiện của tôi là tất nhiên, mà cũng là ngẫu nhiên
Đến thời Diệp Thanh, kế hoạch của Liễu Triệt mới được sửa lại
Diệp Thanh chưa hẳn đã biết được những chuyện Liễu Triệt đã2trải qua, chưa chắc biết được toàn bộ kế hoạch của Liễu Triệt
Nhưng anh ta vẫn tự nhiên thoải mái để ra kế hoạch mới của mình trên nền tảng ấy
Trong này có lẽ cũng có nguyên do xuất phát từ tôi
Dẫu sao anh ta cũng đã nhìn thấy năng lực của tôi, nên nảy sinh liên tưởng, nghĩ ra phiên bản sơ khai của kế hoạch này.
Tôi không cần phải giết chết ma vương
Có điều, ma vương và thế giới này đều xem tôi là kẻ thù, tôi vẫn phải cẩn thận, tiên hạ thủ vi cường* là điều khó tránh khỏi.
* Ra tay trước để chiếm lợi thế.
Nhưng chuyện này tôi không cần giải thích với thằng bé trước mặt.
Thằng bé cũng sẽ không nghĩ ngợi nhiều như thể.
Nó nhăn mặt hỏi: “Ông không cùng một bạn9với quái vật đó à? Hay là..
chỗ các ông, cũng như chỗ chúng tôi? Ông là thiền sư, quái vật là ma vương?”
Sự so sánh của nó không hoàn toàn chính xác
Có điều, ngẫm lại hành vi của Niên Thú, nhớ đến con Behemoth đó..
Tôi đột nhiên sững cả người.
Niên Thú có thể là quái vật cổ xưa còn tồn tại ở thế giới hiện thực, nhưng con Behemoth bị Diệp Thanh bắt giam lại không giống loài quái vật truyền thuyết được truyền tụng rất lâu
Tôi chầm chậm đứng dậy, trong đầu hiện lên cảnh tượng đối mặt với con ma chuyển phát nhanh
Ma chuyển phát nhanh đã tìm được thi thể của Thang Ngữ về, nhưng không mang theo linh hồn của Thang Ngữ về
Linh hồn của Thang Ngữ đã biến mất, hay..
Cũng đã biến thành quái6vật? “Cậu ấy đã giúp tôi hạ quyết tâm
Mọi chuyện bắt đầu từ cậu ấy đấy.” Lời nói của Diệp Thanh vang vọng trong đầu tôi
Anh ta từng gặp Thang Ngữ ở thế giới tương lai
Thang Ngữ - người có năng lực? Hay Thang Ngữ - biến thành quái vật? Con quái vật có hình dạng Behemoth mà anh ta bắt giữ rốt cuộc là từ đâu mà có? “Không phải sao?” Tiếng nói của thằng bé cắt đứt dòng suy nghĩ của tôi.
Tôi cúi đầu nhìn nó.
“Tôi thấy rồi.” Nó khẽ nói: “Ông đừng hòng gạt được tối
Tôi từng thấy chúng biến thành người
Tôi biết, lúc chúng biến thành người, là lúc chúng suy yếu, có thể giết được chúng
Sau khi giết vẫn còn linh hồn, vẫn sẽ biến thành ma
Ma cũng có thể giết
Quái vật cũng có0thể giết
Quái vật là mạnh nhất
Cũng như ma vương là mạnh nhất.”
“Nhóc biết có một thế giới khác từ khi nào?” Tôi hỏi.
“Từ nhỏ đã biết
Nhưng các người thì không biết
Có điều, cha tôi nói, các người sớm muộn gì cũng biết thôi
Trong các người từ lâu đã có người biết, không nói cho người khác biết, mà chỉ thả quái vật sang đây giết chết chúng tôi
Các người..
thật kỳ lạ.” Thằng bé tỏ vẻ hoang mang: “Cha tôi nói các người rất kỳ lạ
Các người bảo vệ người bình thường, không giống ma vương, cũng không giống thiên sư, gặt hái được năng lượng từ người bình thường.”
Tôi đáp lại bằng im lặng và không thể tán đồng với quan niệm này của thằng bé
Nhưng nó là người của thế giới tương lai, nhìn nhận thế giới hiện7thực như vậy cũng không thể nói là sai
Chúng tôi..
những người có năng lực, những người biết chuyện trong giới quái dị, những linh hồn bình thường bị đưa đến đây, mọi chuyện chúng tôi làm đều vì muốn bảo vệ những người bình thường không hay biết gì cả.
Có điều, mục đích thật của sự bảo vệ này cũng là vì bản thân chúng tôi mà thôi.
Linh hồn..
thứ đáng sợ do Ông Trời thế giới hiện thực tự tạo ra.
Ma biển thành từ người bình thường, người có năng lực ra đời từ trong những người bình thường, linh hồn ra đời từ sự tập hợp ý thức của người bình thường, ba thể lực vừa khắc chế vừa cân bằng nhau..
Hay nói cách khác, đây là một sự thật tàn nhẫn hơn, là ba thể lực này đều đang gây hại cho người bình thường.
Cục diện như vậy, không khác gì với thế giới tương lai bị ma vương độc chiếm.
Uống Giai Giai xem thế giới hiện thực là miền cực lạc, chẳng qua cũng chỉ dựa vào tưởng tượng của những thiên sư như họ về thế giới hiện thực mà thôi.
“Cậu cảm thấy như vậy là rất tốt?” Tôi hỏi
Thằng bé lắc đầu: “Tôi không cần được bảo vệ
Cha..
cha bảo vệ tối, nhưng sau khi tôi chết đi, chính tôi sẽ bảo vệ cha
Nếu..
nếu cha vẫn còn...”
Nó trở nên buồn bã.
“Mẹ cậu đâu?” Tôi hỏi.
“Chết rồi
Cha tôi đã giết bà ấy.” Thằng bé lạnh nhạt nói: “Bà ấy bị mụ đó lừa, muốn đưa tôi qua chỗ các người
Bà ấy đã lừa cha.” Thằng bé liếc nhìn tôi, trong ánh mắt ẩn chứa sự mỉa mai: “Bà ấy biết cách qua chỗ các người.” “Tôi từ bên đó qua đây mà.” Tôi không bất ngờ, chỉ chỉ về hướng lúc mình đến
Cửa ra vào dị không gian ở trước cửa Thanh Diệp đã tồn tại rất nhiều năm
Nếu bảo chưa bị phát hiện, là hoàn toàn không thể
Chỉ là, con đường ấy chắc chắn không dễ đi
“Chính ông đã canh ở chỗ ấy à?” Thằng bé hỏi
“Là..
bạn tôi.” Tôi đáp
“Ông ta chết rồi?” Thằng bé thẳng thừng hỏi
“Chắc vẫn còn sống.” “Ông muốn quay về cứu ông ta? Tôi biết rất nhiều ma vương đã qua đó
Trước đây đã có rất nhiều ma vương tụ tập lại
Cha tôi nói, bên đó xảy ra chuyện rồi
Họ tràn qua như thế, các ông chắc chắn sẽ trả đũa.” Thằng bé cụp mắt xuống: “Cha chưa bao giờ nói sai
Đám quái vật ấy..
đột nhiên xuất hiện rất nhiều quái vật.”
“Tại sao cha nhóc được gọi là Người Giữ Thành?” Tôi hỏi.
“Cha tôi đã chết khi canh giữ bảo vệ thành trì này.” Thằng bé khẽ liếc nhìn tôi: “Bị quái vật giết chết.”
“Cho nên sau khi chết biến thành ma vương, ông ta thà chết chứ không rời đi?”
“Rời khỏi đây là chết ngay
Những người được cha bảo vệ đều không được rời khỏi đây
Người bỏ đi sẽ bị cha tội giết
Người phá hoại nơi này cũng vậy.” Nó ưỡn ngực lên, tự hào nói: “Cha đã canh giữ nơi này cả ngàn năm rồi.”
“Quả là ghê gớm
Có điều, nơi đây còn có ma vương khác đúng không?”
“Đó là đám người không chịu tin cha.”
“Như thế nào mới được xem là tin ông ta?”
Thằng bé chau mày, tựa như không thể hiểu được câu hỏi của tôi, càng không biết phải trả lời thế nào
“Người Giữ Thành được duy trì dựa vào huyết mạch.” Tôi đã nghe thấy câu trả lời từ một giọng nói khác.
Ngẩng lên, liền trông thấy người đang bước trên đống đổ nát
Tôi thoáng sững sờ, có chút kinh ngạc, nhưng đã lập tức cảm thấy nhẹ nhõm
“Không ngờ...” Tần Sơ tỏ vẻ đẩy rối rắm: “Tôi cứ tưởng, vậy là xong rồi..
Cậu, chắc không phải bị bắt qua đúng không?” “Không
Tự tôi qua đây.” Tôi gật đầu với Tân Sơ, Tần Sơ đến một mình, tôi không thấy Hứa Cửu, người bị bắt đi cùng lượt với anh ta
Thằng bé lại biết Tân Sơ, sầm mặt xuống, hết nhìn tôi lại nhìn Tần Sơ
“Đây cũng là âm mưu của các người đúng không? Bảo là quà tặng cho ma vương gì đó, để có thể sớm hiểu rõ về thế giới đó, thực ra chỉ là gián điệp!” Thằng bé hét lên
“Anh bị đưa đến chỗ Người Giữ Thành?” Tôi hỏi Tân Sơ
Tẩn Sơ lắc đầu: “Không, là..
Hứa Cửu..
cậu ấy e là đã...”
Thằng bé chợt cười khẩy.
Xem ra Hứa Cửu đã biến mất cùng lúc với Người Giữ Thành
“Tôi được đưa đến chỗ Sát Thủ, một nữ ma vương
Lúc còn sống tên là Uông Giai Giai, rất..
mong mỏi được qua chỗ chúng ta.” Tần Sơ giới thiệu, lướt mắt nhìn quanh.
“Bà ta bị tối giết rồi.” Tôi đáp.
Ánh mắt của Tần Sở thoáng dừng lại, nhìn tôi dò xét: “Ô
Lúc đó tôi đã cảm thấy không bình thường lắm
Tôi đã xúi giục Uống Giai Giai đến đây..
xem ra đã làm đúng
Có điều, thực sự suýt chút nữa..
suýt chút nữa thôi, là không gặp được cậu.” Anh ta gượng cười, nhìn quanh thành trì đổ nát, rồi dõi mắt về hướng tôi đã đến đây.
Bình luận facebook