Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
ho-so-bi-an-2146.html
Chương 2146: Tần sơ (2)
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Tôi nhìn thấy mười vòng dây xích trên người anh ta
Không còn nghi ngờ gì nữa, anh ta là người có năng lực
Có điều không biết năng lực của anh ta rốt cuộc là gì và xuất hiện từ khi nào
Tần Sơ nhìn qua thằng bé vẫn đang trợn mắt, khẽ nhếch mép: “Cậu biết được bao nhiêu về chỗ này rồi?” Câu hỏi này hiển nhiên đang hỏi tôi chứ không phải thằng bé trước mặt
“Đại khái đã biết hết những gì nên biết
Sau khi đến đây, anh mới biết được à?” Tôi hỏi lại
“Ừ
Uống Giai Giai không giấu giếm
Chắc bà ta cũng đã nói với cậu không ít chuyện đúng không? Bà ta thực sự rất muốn qua chỗ chúng ta
Với thân phận bà2ta, chắc chắn sẽ sống sướng hơn ở bên ấy
Ít nhất thì bà ta đã nghĩ vậy.” Tẩn Sơ đáp: “Bà ta đối với tôi kể ra cũng lịch sự
Thời gian gần đây tôi đã theo bà ta di chuyển khắp nơi..
Bà ta vốn không có chỗ ở cố định, tương tự với ma nữ đã đưa chúng tôi đến đây, loại ma vương chạy khắp nơi để làm ăn
Tôi đã xúi bà ta đến chỗ này..
ban đầu tôi muốn xúi bà ta đến Dân Khánh
Trực giác thối, trực giác mạch với tôi là một nơi như Dân Khánh sẽ xảy ra một số chuyện
Tôi nói người của Phòng Nghiên cứu Hiện tượng Quái dị Thanh Diệp đều không còn, nhưng nhóm chúng tôi và những9người liên quan đến họ đều bị kéo vào trò chơi, còn bị ma vương bắt được
Tôi chỉ còn cách nghĩ đến chỗ đó
Tôi vẫn muốn trốn trở về...” Tần Sơ buồn bã thở dài.
“Đến đây rồi, bà ta không chịu đi nữa
Tôi đã nghe nói về tình hình bên đó..
bên đó có một thành phố nhỏ tên là Dương Sơn, trong đó có một trường đại học tên là đại học tài chính Dân Khánh” Tần Sơ vừa nói vừa nhìn sang tồi.
Mí mắt tôi không khỏi giật giật.
Khu Dương Sơn quả nhiên đã đến đây, đại học tài chính Dân Khánh có lầu chuông cũng đã đến đây
“Rất nhiều ma vương đều không rõ tình hình cụ thể bên chỗ chúng ta
Chỉ biết bên6đó không có nhiều ma, nếu có cũng chỉ là những con ma rất yếu
Chỉ có những người tương tự như thiên sư là khó đối phó
Đã có không ít ma vương qua đó, âm thầm giết người, xây dựng địa bàn của mình
Cũng có những con ma nhép ở bên này không có vị thế gì, qua bên đó, đã trở thành ma vương thống trị một cõi
Dân Khánh..
chúng không biết
Uông Giai Giai cũng đã thăm dò rất lâu, cũng chỉ nghe đến tên của trường đại học trong khu Dương Sơn có mang hai chữ “Dân Khánh?” Tần Sơ chau mày nói tiếp: “Dương Sơn đã có một lịch sử rất lâu đời ở bên này, có không ít người, cũng đã có mấy0ma vương
Ở đó có cửa đi vào bên phía chúng ta, nhưng cũng thường xuyên xuất hiện quái vật
Hình như còn là quái vật rất ghê gớm
Cũng có người nói ở đó có người có năng lực canh giữ, cho nên các ma vương vào đó, đều không kẻ nào trở về
Địa bàn vốn có ở bên này đã bị ma vương khác thôn tính.”
“Ở đó có ma vương?” Tôi nhìn Tần Sơ: “Ma vương đó tên gì?”
“Hình như là một bác sĩ
Cụ thể thế nào thì tôi không rõ
Là một con ma tầm thường, không hề mạnh
Có điều khá là may mắn, ở nơi hoang vắng, chưa từng bị quái vật tấn công, cũng không bị ma vương hùng mạnh nào nhắm đến.” Tần Sơ7tiện miệng trả lời: “Ban đầu Uống Giai Giai muốn đến đó
Nhưng vừa đặt chân đến đây thì nghe nói ma vương đang tụ tập
Mấy ma vương nổi tiếng bên này hình như đều được triệu tập, cùng qua bên chỗ chúng ta...”.
Tần Sơ lo lắng nhìn tôi, đợi câu trả lời của tôi
“Dân Khánh đã biến thành thành phố trồng.” Tôi không giấu sự thật này: “Đã không còn ai..
Chết hết, hoặc chạy hết rồi.” Tẩn Sơ há hốc miệng, buồn bã cười một tiếng: “Ồ
Vậy sao..
hèn gì vừa rồi quái vật đồng loạt xuất hiện
Đây là phản đòn đúng không? Phản đòn à..
cũng đúng...” “Hứ!” Thằng bé cáu gắt nói: “Các ông chết chắc rồi! Các ông đều sẽ bị ma vương giết sạch!” Tần Sơ và tôi đều không quan tâm đến thằng bé này
“Cũng vì chuyện này mà Uông Giai Giai đã nán lại đây, muốn quan sát tình hình
Kết quả đã nhìn thấy mấy thành phố từ khu Dương Sơn kéo dài đến đây đều bị hủy hoại tan tành
Quái vật đã chết không ít, nhưng ma vương cũng chịu tổn thất cực nặng
Người ở đây cũng đã chết rất nhiều..
thành phố tan hoang hết
Bà ta và ma vương khác đưa người của mình bỏ chạy
Người Giữ Thành không chịu đi..
gã cũng không thể đi
Rời khỏi thành phố này, gã cũng sẽ mất đi sức mạnh của ma vương
Sức mạnh của gã đến từ huyết mạch
Uống Giai Giai đã cho tôi biết điều này
Lúc còn sống gã từng có cả một gia tộc, gia tộc ấy luôn ở thành phố này
Gã đã ở đây cả ngàn năm rồi, gia tộc của gã cũng đã sinh sôi ở nơi này cả ngàn năm
Tình hình đại khái là vậy
Gã không thể chạy, trong ý thức cũng không có khái niệm này
Tôi vốn muốn kéo theo Hứa Cửu...”
Tần Sơ buồn bã gục mặt xuống.
“Hoàn cảnh của cậu ta tệ hơn tôi
Người Giữ Thành hoàn toàn không muốn qua bên chỗ chúng ta
Hoàn toàn không đếm xỉa đến cậu ta, chỉ kiếm một nơi rồi nhốt cậu ta lại
Tôi cũng đã nhờ Uông Giai Giai nghĩ cách
Nhưng bà ta lại không muốn xung đột với Người Giữ Thành.” “Chuyện này không thể trách anh, anh không cần tự trách mình.” Tôi an ủi: “Kể ra, do lúc đó tôi không đưa các anh rời khỏi không gian trò chơi, nên mới dẫn đến tất cả những chuyện này.” Tần Sơ mỉm cười với tôi: “Thôi thôi
Chúng ta cũng không cần viện lý do cho nhau đâu
Dẫu sao,..
tình hình hiện nay...” Anh ta ngừng lại một thoáng, nhìn sang thằng bé: “Có một điểm chúng nói không sai
Chúng ta không chiếm được ưu thể
Trái lại, chúng..
rất mạnh.” Chuyện này tôi đã biết từ sớm, nên không thấy thất vọng, cũng không bị quan
Thời điểm bi quan đã qua từ lâu
Bây giờ tôi chỉ đang làm chuyện mình nên và phải làm
Vì bản thân, vì những linh hồn còn tồn tại, vì những người đã chết..
Tấn Sơ không rõ năng lực của tôi, vì thế dang bi quan và có chút buông xuôi
Lúc này có lẽ anh ta chỉ muốn trở về thế giới hiện thực, sống được ngày nào hay ngày ấy
Thằng bé nghe thấy lời của Tần Sơ thì vô cùng khoái chí
Nhưng tâm trạng này đã trở nên lãng nhách khi đứng trước sự điềm tĩnh của tôi và Tần Sơ
“Các người không sợ à?” Thằng bé hỏi
“Không” Tần Sơ mỉm cười: “Chúng tôi đã chứng kiến quá nhiều rồi mà
Ban đầu..
đúng là sợ lắm
Nhưng giờ thì hết rồi
Cùng lắm thì bị các người giết chết
Các người đã từng giết rất nhiều người rồi mà.” Thằng bé không hề phản đối chuyện giết người
Vừa rồi khi nói đến chuyện mẹ nó bị cha nó giết chết, nó còn không mấy xúc động
Nó đã quen với chuyện này, xem đó là lẽ đương nhiên
Lẽ đương nhiên này không phải nếp sống của thế giới hiện thực
Đây là nếp sống ở thế giới mà ma quái hoành hành
Tôi nhìn nó rồi hỏi: “Tiếp đến nhóc định làm gì đây? Thành ma vương à?” “Tôi còn quá nhỏ...” Nó buột miệng đáp, rồi lập tức nín khe, cảnh giác nhìn chăm chăm tôi.
“Tôi từng gặp trẻ con trở thành ma vương
Nhóc không muốn thay thế cha mình sao?” Thằng bé tỏ ra khá bối rối
“Khi nãy nhóc bảo mình vốn muốn làm ma vương, muốn bảo vệ cha nhóc
Chắc từ lâu nhóc đã muốn làm ma vương rồi nhỉ.” Tôi tiếp tục hỏi
Nó gật đầu, nét bối rối trên mặt vẫn chưa biến mất
“Cần tôi giúp nhóc giết chết nhóc không?” Tôi nhìn thằng bé, thấy nó sợ hãi lùi lại, rồi gắng gượng dừng đôi chân đang liên tục lùi lại kia
Tôi phì cười, nhìn sang Tân Sơ: “Anh xem, chúng cũng đâu có mạnh như mình tưởng tượng” Chỉ là chúng nắm được nhiều thông tin hơn chúng tôi mà thôi
Cũng không phải tất cả những người ở đây đều nắm nhiều thông tin hơn chúng tôi
La Mục cũng lưu lạc từ thế giới tương lai sang thế giới hiện thực, không phải cũng không biết chút gì về tình hình của cả hai bên sao? Và cả khu Dương Sơn đã xuất hiện ở bên này, chúng cũng không biết nó từ đâu đến
Tôi nhớ tới thị trấn Morris
Thị trấn nhỏ ấy ở trong thế giới tương lai, có còn ai biết đến nó không?
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Không còn nghi ngờ gì nữa, anh ta là người có năng lực
Có điều không biết năng lực của anh ta rốt cuộc là gì và xuất hiện từ khi nào
Tần Sơ nhìn qua thằng bé vẫn đang trợn mắt, khẽ nhếch mép: “Cậu biết được bao nhiêu về chỗ này rồi?” Câu hỏi này hiển nhiên đang hỏi tôi chứ không phải thằng bé trước mặt
“Đại khái đã biết hết những gì nên biết
Sau khi đến đây, anh mới biết được à?” Tôi hỏi lại
“Ừ
Uống Giai Giai không giấu giếm
Chắc bà ta cũng đã nói với cậu không ít chuyện đúng không? Bà ta thực sự rất muốn qua chỗ chúng ta
Với thân phận bà2ta, chắc chắn sẽ sống sướng hơn ở bên ấy
Ít nhất thì bà ta đã nghĩ vậy.” Tẩn Sơ đáp: “Bà ta đối với tôi kể ra cũng lịch sự
Thời gian gần đây tôi đã theo bà ta di chuyển khắp nơi..
Bà ta vốn không có chỗ ở cố định, tương tự với ma nữ đã đưa chúng tôi đến đây, loại ma vương chạy khắp nơi để làm ăn
Tôi đã xúi bà ta đến chỗ này..
ban đầu tôi muốn xúi bà ta đến Dân Khánh
Trực giác thối, trực giác mạch với tôi là một nơi như Dân Khánh sẽ xảy ra một số chuyện
Tôi nói người của Phòng Nghiên cứu Hiện tượng Quái dị Thanh Diệp đều không còn, nhưng nhóm chúng tôi và những9người liên quan đến họ đều bị kéo vào trò chơi, còn bị ma vương bắt được
Tôi chỉ còn cách nghĩ đến chỗ đó
Tôi vẫn muốn trốn trở về...” Tần Sơ buồn bã thở dài.
“Đến đây rồi, bà ta không chịu đi nữa
Tôi đã nghe nói về tình hình bên đó..
bên đó có một thành phố nhỏ tên là Dương Sơn, trong đó có một trường đại học tên là đại học tài chính Dân Khánh” Tần Sơ vừa nói vừa nhìn sang tồi.
Mí mắt tôi không khỏi giật giật.
Khu Dương Sơn quả nhiên đã đến đây, đại học tài chính Dân Khánh có lầu chuông cũng đã đến đây
“Rất nhiều ma vương đều không rõ tình hình cụ thể bên chỗ chúng ta
Chỉ biết bên6đó không có nhiều ma, nếu có cũng chỉ là những con ma rất yếu
Chỉ có những người tương tự như thiên sư là khó đối phó
Đã có không ít ma vương qua đó, âm thầm giết người, xây dựng địa bàn của mình
Cũng có những con ma nhép ở bên này không có vị thế gì, qua bên đó, đã trở thành ma vương thống trị một cõi
Dân Khánh..
chúng không biết
Uông Giai Giai cũng đã thăm dò rất lâu, cũng chỉ nghe đến tên của trường đại học trong khu Dương Sơn có mang hai chữ “Dân Khánh?” Tần Sơ chau mày nói tiếp: “Dương Sơn đã có một lịch sử rất lâu đời ở bên này, có không ít người, cũng đã có mấy0ma vương
Ở đó có cửa đi vào bên phía chúng ta, nhưng cũng thường xuyên xuất hiện quái vật
Hình như còn là quái vật rất ghê gớm
Cũng có người nói ở đó có người có năng lực canh giữ, cho nên các ma vương vào đó, đều không kẻ nào trở về
Địa bàn vốn có ở bên này đã bị ma vương khác thôn tính.”
“Ở đó có ma vương?” Tôi nhìn Tần Sơ: “Ma vương đó tên gì?”
“Hình như là một bác sĩ
Cụ thể thế nào thì tôi không rõ
Là một con ma tầm thường, không hề mạnh
Có điều khá là may mắn, ở nơi hoang vắng, chưa từng bị quái vật tấn công, cũng không bị ma vương hùng mạnh nào nhắm đến.” Tần Sơ7tiện miệng trả lời: “Ban đầu Uống Giai Giai muốn đến đó
Nhưng vừa đặt chân đến đây thì nghe nói ma vương đang tụ tập
Mấy ma vương nổi tiếng bên này hình như đều được triệu tập, cùng qua bên chỗ chúng ta...”.
Tần Sơ lo lắng nhìn tôi, đợi câu trả lời của tôi
“Dân Khánh đã biến thành thành phố trồng.” Tôi không giấu sự thật này: “Đã không còn ai..
Chết hết, hoặc chạy hết rồi.” Tẩn Sơ há hốc miệng, buồn bã cười một tiếng: “Ồ
Vậy sao..
hèn gì vừa rồi quái vật đồng loạt xuất hiện
Đây là phản đòn đúng không? Phản đòn à..
cũng đúng...” “Hứ!” Thằng bé cáu gắt nói: “Các ông chết chắc rồi! Các ông đều sẽ bị ma vương giết sạch!” Tần Sơ và tôi đều không quan tâm đến thằng bé này
“Cũng vì chuyện này mà Uông Giai Giai đã nán lại đây, muốn quan sát tình hình
Kết quả đã nhìn thấy mấy thành phố từ khu Dương Sơn kéo dài đến đây đều bị hủy hoại tan tành
Quái vật đã chết không ít, nhưng ma vương cũng chịu tổn thất cực nặng
Người ở đây cũng đã chết rất nhiều..
thành phố tan hoang hết
Bà ta và ma vương khác đưa người của mình bỏ chạy
Người Giữ Thành không chịu đi..
gã cũng không thể đi
Rời khỏi thành phố này, gã cũng sẽ mất đi sức mạnh của ma vương
Sức mạnh của gã đến từ huyết mạch
Uống Giai Giai đã cho tôi biết điều này
Lúc còn sống gã từng có cả một gia tộc, gia tộc ấy luôn ở thành phố này
Gã đã ở đây cả ngàn năm rồi, gia tộc của gã cũng đã sinh sôi ở nơi này cả ngàn năm
Tình hình đại khái là vậy
Gã không thể chạy, trong ý thức cũng không có khái niệm này
Tôi vốn muốn kéo theo Hứa Cửu...”
Tần Sơ buồn bã gục mặt xuống.
“Hoàn cảnh của cậu ta tệ hơn tôi
Người Giữ Thành hoàn toàn không muốn qua bên chỗ chúng ta
Hoàn toàn không đếm xỉa đến cậu ta, chỉ kiếm một nơi rồi nhốt cậu ta lại
Tôi cũng đã nhờ Uông Giai Giai nghĩ cách
Nhưng bà ta lại không muốn xung đột với Người Giữ Thành.” “Chuyện này không thể trách anh, anh không cần tự trách mình.” Tôi an ủi: “Kể ra, do lúc đó tôi không đưa các anh rời khỏi không gian trò chơi, nên mới dẫn đến tất cả những chuyện này.” Tần Sơ mỉm cười với tôi: “Thôi thôi
Chúng ta cũng không cần viện lý do cho nhau đâu
Dẫu sao,..
tình hình hiện nay...” Anh ta ngừng lại một thoáng, nhìn sang thằng bé: “Có một điểm chúng nói không sai
Chúng ta không chiếm được ưu thể
Trái lại, chúng..
rất mạnh.” Chuyện này tôi đã biết từ sớm, nên không thấy thất vọng, cũng không bị quan
Thời điểm bi quan đã qua từ lâu
Bây giờ tôi chỉ đang làm chuyện mình nên và phải làm
Vì bản thân, vì những linh hồn còn tồn tại, vì những người đã chết..
Tấn Sơ không rõ năng lực của tôi, vì thế dang bi quan và có chút buông xuôi
Lúc này có lẽ anh ta chỉ muốn trở về thế giới hiện thực, sống được ngày nào hay ngày ấy
Thằng bé nghe thấy lời của Tần Sơ thì vô cùng khoái chí
Nhưng tâm trạng này đã trở nên lãng nhách khi đứng trước sự điềm tĩnh của tôi và Tần Sơ
“Các người không sợ à?” Thằng bé hỏi
“Không” Tần Sơ mỉm cười: “Chúng tôi đã chứng kiến quá nhiều rồi mà
Ban đầu..
đúng là sợ lắm
Nhưng giờ thì hết rồi
Cùng lắm thì bị các người giết chết
Các người đã từng giết rất nhiều người rồi mà.” Thằng bé không hề phản đối chuyện giết người
Vừa rồi khi nói đến chuyện mẹ nó bị cha nó giết chết, nó còn không mấy xúc động
Nó đã quen với chuyện này, xem đó là lẽ đương nhiên
Lẽ đương nhiên này không phải nếp sống của thế giới hiện thực
Đây là nếp sống ở thế giới mà ma quái hoành hành
Tôi nhìn nó rồi hỏi: “Tiếp đến nhóc định làm gì đây? Thành ma vương à?” “Tôi còn quá nhỏ...” Nó buột miệng đáp, rồi lập tức nín khe, cảnh giác nhìn chăm chăm tôi.
“Tôi từng gặp trẻ con trở thành ma vương
Nhóc không muốn thay thế cha mình sao?” Thằng bé tỏ ra khá bối rối
“Khi nãy nhóc bảo mình vốn muốn làm ma vương, muốn bảo vệ cha nhóc
Chắc từ lâu nhóc đã muốn làm ma vương rồi nhỉ.” Tôi tiếp tục hỏi
Nó gật đầu, nét bối rối trên mặt vẫn chưa biến mất
“Cần tôi giúp nhóc giết chết nhóc không?” Tôi nhìn thằng bé, thấy nó sợ hãi lùi lại, rồi gắng gượng dừng đôi chân đang liên tục lùi lại kia
Tôi phì cười, nhìn sang Tân Sơ: “Anh xem, chúng cũng đâu có mạnh như mình tưởng tượng” Chỉ là chúng nắm được nhiều thông tin hơn chúng tôi mà thôi
Cũng không phải tất cả những người ở đây đều nắm nhiều thông tin hơn chúng tôi
La Mục cũng lưu lạc từ thế giới tương lai sang thế giới hiện thực, không phải cũng không biết chút gì về tình hình của cả hai bên sao? Và cả khu Dương Sơn đã xuất hiện ở bên này, chúng cũng không biết nó từ đâu đến
Tôi nhớ tới thị trấn Morris
Thị trấn nhỏ ấy ở trong thế giới tương lai, có còn ai biết đến nó không?
Bình luận facebook