Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-63
Chương 63: Cái gì cũng có cái giá của nó (1)
Editor: Fy
Beta: Kan Kudo
Bên trong căn phòng được xông lá ngải, sắc mặt Thẩm Khinh Vũ tái nhợt, không chút huyết sắc nằm trên giường, hai đùi được bà mụ nhấc lên, dưới thân đã bị vỡ nước ối, máu không ngừng chảy xuống dọc theo hai bên đùi, mấy bà mụ sắc mặt nghiêm túc, cẩn thận kiểm tra tử cung nàng.
Ôn Túc ở bên ngoài tấm bình phong đã sớm nói với bọn họ rằng cái thai trong bụng Thẩm Khinh Vũ là thai chết, muốn bọn họ xử lí cẩn thận, lúc này bọn họ có ăn gan hùm mật gấu cũng không dám sơ suất.
"Đau..."
Cảm giác đau đớn cứ như thân thể bị xé rách truyền tới thần kinh, Thẩm Khinh Vũ nhíu chặt mày từ trên giường tỉnh lại, cảm nhận được cơn đau đến mức giống như bị tháo rời rồi ráp lại, không kiềm được kêu đau một tiếng, sau đó lại thống khổ thét chói tai.
Mà trong căn phòng đầy ngập ma ma và nha hoàn, chúng nha hoàn cầm thau đồng đầy máu tươi ra vào liên tục, trong căn phòng tràn ngập mùi máu chỉ có một bầu không khí trầm thấp.
Thai nhi không đủ tháng, thậm chí còn chưa quay đầu*. Ngay lúc này, hạ thân Thẩm Khinh Vũ không ngừng chảy máu kiên cường đón nhận liều thuốc giục sinh mà Liễu ma ma đưa tới, trong đầu toàn là hình ảnh Hải Đường mặc một thân lụa mỏng cúi đầu quỳ gối giữa hai chân Cố Tĩnh Phong.
Nỗi đau xé tim gan khiến Thẩm Khinh Vũ nhịn không được, vươn tay ra muốn vuốt bụng:
"Con của ta... Con của ta..."
(*) Là thai nhi quay đầu xuống dưới, mông quay lên trên, để chuẩn bị cho việc chuyển dạ và sinh con, gọi là ngôi thai thuận; ngược lại là ngôi thai ngược.
Cơn đau mãnh liệt trong bụng vừa đỡ hơn một chút thì cảm giác hạ thân bị xé rách lại trồi lên, khiến nàng hét một tiếng thất thanh.
Liễu ma ma hầu hạ bên cạnh Thẩm Khinh Vũ cực kì đau lòng, Tố Ca thì khóc không thành tiếng, siết chặt tay nàng nói mãi không thôi:
"Phu nhân, người nhất định phải chịu đựng đó, phu nhân… Không thể khi không mà cho ả lợn cái kia chiếm tiện nghi được, nàng ta đang đợi người gặp chuyện không may đó, phu nhân..."
"Phu nhân, người mạnh mẽ một chút, không thể để cái thai chết này ở trong bụng được, để nó lại chỉ có thể một xác hai mạng, mau nỗ lực lên, Tố Ca, ngươi mau đút cho phu nhân uống hết canh đi, nếu không sinh thai chết ra, sẽ rất tổn hại thân thể."
Thấy Tố Ca còn rảnh rỗi nói chuyện với Thẩm Khinh Vũ, Liễu ma ma trực tiếp hành động, nhoài cả người lên bụng Thẩm Khinh Vũ, dùng hết toàn lực đè lên nó.
Tố Ca vội vàng lau nước mắt, đút Thẩm Khinh Vũ vẫn còn hỗn độn uống thuốc giục sinh mà đại phu kê cho, không bao lâu sau, Thẩm Khinh Vũ chỉ cảm thấy có thứ gì đó trượt ra tự dưới hạ thân bị xé rách, khoảnh khắc ấy bụng nàng lập tức trở nên trống rỗng.
Trong nháy mắt khi hài tử trượt ra khỏi thân thể, Thẩm Khinh Vũ đen mặt...
Mang thai bảy tháng hơn gần tám tháng, đẻ tra một nam hài tử có mắt có mũi, lúc này đang máu chảy đầm đìa nằm trong thau đồng. Ngay khi đứa trẻ vừa chui ra, Thẩm Khinh Vũ lập tức ngất xỉu, bà mụ nhanh nhẹn xử lí đống hỗn độn dưới hạ thân cho nàng, Ôn Túc cũng chạy tới bắt mạch, lấy thuốc ra, tránh tình trạng thai độc làm hại thân thể, dẫn đến sau này không thể có thai nữa.
Hài tử cứ nhắm chặt mắt như thế, máu tươi đầm đìa cả thân vừa nhìn đã thấy sợ, được bà mụ đặt trước mặt Cố Tĩnh Phong, đây là ý của Liễu ma ma, Liễu ma ma muốn Cố Tĩnh Phong nhìn cho rõ, hắn tạo nghiệp, cuối cùng làm ra hậu quả gì, tuy bà chỉ đứng sau lưng Thẩm Khinh Vũ tiến vào thư phòng, nhưng bộ dạng y phục mỏng tang không che được thân thể của tiểu tiện nhân kia vẫn lọt vào mắt bà thật rõ ràng, lần này Cố Tĩnh Phong thật sự rất quá đáng.
Sau khi Thẩm Khinh Vũ được Cố Tĩnh Phong ôm đi, Liễu ma ma lập tức hạ lệnh vứt Hải Đường vào phòng chứa củi!
Thẩm phu nhân và Thẩm Kính Hiên sau khi nghe tin thì gấp gáp mà đến, khoảnh khắc hai người bước vào chính viện, vừa vặn nhìn thấy một màn này, đáy lòng Thẩm phu nhân chợt lạnh, lòng bàn chân mềm nhũn, thiếu chút nữa đã ngã ngồi trên mặt đất, cũng may đã được Thẩm Kính Hiên đỡ lấy, tuy vậy nhưng chân bà vẫn run rẩy không ngừng, trái tim đau quặn lên từng hồi.
Bà thân là nhất phẩm cáo mệnh phu nhân, có gia thế và tu dưỡng tốt đẹp, đối với người khác luôn khiêm tốn lễ độ, dù là như thế, nhưng khi nhìn thấy hài tử nhắm chặt mắt, vẫn còn vướng trong nhau thai và dây rốn, cả người đầy máu nằm trong thau đồng, vẫn nhịn không được muốn dùng một bạt tay tát chết Cố Tĩnh Phong.
"Ngươi quả đáng chịu thiên đao vạn quả, vậy mà ngươi thật sự có thể làm ra chuyện sủng thiếp diệt thê, ngươi có biết Thẩm Khinh Vũ đã mang thai mấy tháng rồi không, ngay lúc này ngươi lại dám dẫn theo một tai họa trở về, chúng ta nhịn, nhưng ít nhất ngươi cũng nên biết chừng mực. Giờ thì hay rồi, ngươi hài lòng chưa? Khi ấy Khinh Vũ liều mạng muốn gả cho một nam nhân một nghèo hai bạc, ngày ngày đứng trước lưỡi đao liếm máu là ngươi, ta vốn đã không đồng ý, nhưng ngươi một mực đảm bảo, ngươi đã một mực đảm bảo sẽ đối xử tốt với Khinh Vũ. Bây giờ thì sao?"
Editor: Fy
Beta: Kan Kudo
Bên trong căn phòng được xông lá ngải, sắc mặt Thẩm Khinh Vũ tái nhợt, không chút huyết sắc nằm trên giường, hai đùi được bà mụ nhấc lên, dưới thân đã bị vỡ nước ối, máu không ngừng chảy xuống dọc theo hai bên đùi, mấy bà mụ sắc mặt nghiêm túc, cẩn thận kiểm tra tử cung nàng.
Ôn Túc ở bên ngoài tấm bình phong đã sớm nói với bọn họ rằng cái thai trong bụng Thẩm Khinh Vũ là thai chết, muốn bọn họ xử lí cẩn thận, lúc này bọn họ có ăn gan hùm mật gấu cũng không dám sơ suất.
"Đau..."
Cảm giác đau đớn cứ như thân thể bị xé rách truyền tới thần kinh, Thẩm Khinh Vũ nhíu chặt mày từ trên giường tỉnh lại, cảm nhận được cơn đau đến mức giống như bị tháo rời rồi ráp lại, không kiềm được kêu đau một tiếng, sau đó lại thống khổ thét chói tai.
Mà trong căn phòng đầy ngập ma ma và nha hoàn, chúng nha hoàn cầm thau đồng đầy máu tươi ra vào liên tục, trong căn phòng tràn ngập mùi máu chỉ có một bầu không khí trầm thấp.
Thai nhi không đủ tháng, thậm chí còn chưa quay đầu*. Ngay lúc này, hạ thân Thẩm Khinh Vũ không ngừng chảy máu kiên cường đón nhận liều thuốc giục sinh mà Liễu ma ma đưa tới, trong đầu toàn là hình ảnh Hải Đường mặc một thân lụa mỏng cúi đầu quỳ gối giữa hai chân Cố Tĩnh Phong.
Nỗi đau xé tim gan khiến Thẩm Khinh Vũ nhịn không được, vươn tay ra muốn vuốt bụng:
"Con của ta... Con của ta..."
(*) Là thai nhi quay đầu xuống dưới, mông quay lên trên, để chuẩn bị cho việc chuyển dạ và sinh con, gọi là ngôi thai thuận; ngược lại là ngôi thai ngược.
Cơn đau mãnh liệt trong bụng vừa đỡ hơn một chút thì cảm giác hạ thân bị xé rách lại trồi lên, khiến nàng hét một tiếng thất thanh.
Liễu ma ma hầu hạ bên cạnh Thẩm Khinh Vũ cực kì đau lòng, Tố Ca thì khóc không thành tiếng, siết chặt tay nàng nói mãi không thôi:
"Phu nhân, người nhất định phải chịu đựng đó, phu nhân… Không thể khi không mà cho ả lợn cái kia chiếm tiện nghi được, nàng ta đang đợi người gặp chuyện không may đó, phu nhân..."
"Phu nhân, người mạnh mẽ một chút, không thể để cái thai chết này ở trong bụng được, để nó lại chỉ có thể một xác hai mạng, mau nỗ lực lên, Tố Ca, ngươi mau đút cho phu nhân uống hết canh đi, nếu không sinh thai chết ra, sẽ rất tổn hại thân thể."
Thấy Tố Ca còn rảnh rỗi nói chuyện với Thẩm Khinh Vũ, Liễu ma ma trực tiếp hành động, nhoài cả người lên bụng Thẩm Khinh Vũ, dùng hết toàn lực đè lên nó.
Tố Ca vội vàng lau nước mắt, đút Thẩm Khinh Vũ vẫn còn hỗn độn uống thuốc giục sinh mà đại phu kê cho, không bao lâu sau, Thẩm Khinh Vũ chỉ cảm thấy có thứ gì đó trượt ra tự dưới hạ thân bị xé rách, khoảnh khắc ấy bụng nàng lập tức trở nên trống rỗng.
Trong nháy mắt khi hài tử trượt ra khỏi thân thể, Thẩm Khinh Vũ đen mặt...
Mang thai bảy tháng hơn gần tám tháng, đẻ tra một nam hài tử có mắt có mũi, lúc này đang máu chảy đầm đìa nằm trong thau đồng. Ngay khi đứa trẻ vừa chui ra, Thẩm Khinh Vũ lập tức ngất xỉu, bà mụ nhanh nhẹn xử lí đống hỗn độn dưới hạ thân cho nàng, Ôn Túc cũng chạy tới bắt mạch, lấy thuốc ra, tránh tình trạng thai độc làm hại thân thể, dẫn đến sau này không thể có thai nữa.
Hài tử cứ nhắm chặt mắt như thế, máu tươi đầm đìa cả thân vừa nhìn đã thấy sợ, được bà mụ đặt trước mặt Cố Tĩnh Phong, đây là ý của Liễu ma ma, Liễu ma ma muốn Cố Tĩnh Phong nhìn cho rõ, hắn tạo nghiệp, cuối cùng làm ra hậu quả gì, tuy bà chỉ đứng sau lưng Thẩm Khinh Vũ tiến vào thư phòng, nhưng bộ dạng y phục mỏng tang không che được thân thể của tiểu tiện nhân kia vẫn lọt vào mắt bà thật rõ ràng, lần này Cố Tĩnh Phong thật sự rất quá đáng.
Sau khi Thẩm Khinh Vũ được Cố Tĩnh Phong ôm đi, Liễu ma ma lập tức hạ lệnh vứt Hải Đường vào phòng chứa củi!
Thẩm phu nhân và Thẩm Kính Hiên sau khi nghe tin thì gấp gáp mà đến, khoảnh khắc hai người bước vào chính viện, vừa vặn nhìn thấy một màn này, đáy lòng Thẩm phu nhân chợt lạnh, lòng bàn chân mềm nhũn, thiếu chút nữa đã ngã ngồi trên mặt đất, cũng may đã được Thẩm Kính Hiên đỡ lấy, tuy vậy nhưng chân bà vẫn run rẩy không ngừng, trái tim đau quặn lên từng hồi.
Bà thân là nhất phẩm cáo mệnh phu nhân, có gia thế và tu dưỡng tốt đẹp, đối với người khác luôn khiêm tốn lễ độ, dù là như thế, nhưng khi nhìn thấy hài tử nhắm chặt mắt, vẫn còn vướng trong nhau thai và dây rốn, cả người đầy máu nằm trong thau đồng, vẫn nhịn không được muốn dùng một bạt tay tát chết Cố Tĩnh Phong.
"Ngươi quả đáng chịu thiên đao vạn quả, vậy mà ngươi thật sự có thể làm ra chuyện sủng thiếp diệt thê, ngươi có biết Thẩm Khinh Vũ đã mang thai mấy tháng rồi không, ngay lúc này ngươi lại dám dẫn theo một tai họa trở về, chúng ta nhịn, nhưng ít nhất ngươi cũng nên biết chừng mực. Giờ thì hay rồi, ngươi hài lòng chưa? Khi ấy Khinh Vũ liều mạng muốn gả cho một nam nhân một nghèo hai bạc, ngày ngày đứng trước lưỡi đao liếm máu là ngươi, ta vốn đã không đồng ý, nhưng ngươi một mực đảm bảo, ngươi đã một mực đảm bảo sẽ đối xử tốt với Khinh Vũ. Bây giờ thì sao?"
Bình luận facebook