Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-1210
CHƯƠNG 1210: VẪN KHÔNG TRẢ LỜI
CHƯƠNG 1210: VẪN KHÔNG TRẢ LỜI
Cao Thanh Thu nhìn thoáng qua người đàn ông bị Cố Đinh Cẩn đạp một cước kia, một cước đó của Cố Đinh Cẩn cũng đủ hung ác, trực tiếp đạp vào chỗ yếu đuối nhất của đối phương khiến người đàn ông trung niên kia vẫn đang che đũng quần ngã trên mặt đất, lúc này còn chưa phản ứng lại được.
Cố Đinh Cẩn cầm điện thoại di động lên gọi điện thoại báo cảnh sát, Cao Thanh Thu đứng ở bên cạnh đọc tin nhắn trong điện thoại di động, Cao Thanh Đức và Lý Sơn đều nhắn tin cho cô: "Tình hình như thế nào rồi?"
"Không sao nữa rồi." Cao Thanh Thu trả lời bọn họ.
Sau khi trả lời xong cô lại xem lại danh sách tin nhắn, thấy Hoa Ngọc Thành vẫn chưa trả lời lại thì hơi nhíu lông mày.
Tức giận đến mức như vậy sao?
Không thèm trả lời tin nhắn của cô luôn.
Bởi vì chỗ này quá xa hơn nữa vừa trải qua chuyện như vậy nên cuối cùng, Cao Thanh Thu quyết định ngồi xe của Cố Đinh Cẩn về nhà, trên đường đi cô rất là yên tĩnh, Cố Đinh Cẩn cũng không nói gì với cô mà chỉ trực tiếp lái xe đưa cô về Hoa Viên Giang Phủ.
Hoa Châu Du vẫn chưa ngủ, nghe thấy tiếng động đi ra liền thấy Cố Đinh Cẩn, sau đó lại nhìn thấy Cao Thanh Thu bước xuống từ trên xe Cố Đinh Cẩn thì hơi bất ngờ, không biết tại sao hai người lại trở về cùng nhau.
"Chị." Nhìn thấy Hoa Châu Du, Cao Thanh Thu đi tới: "Muộn như vậy rồi mà chị vẫn chưa ngủ à?"
"Chờ em." Hoa Châu Du nhìn Cố Đinh Cẩn một chút, hỏi: "Sao con lại về cùng với Thu Thu vậy? Cậu con đâu?"
Cũng may là Hoa Ngọc Thành không có ở đây, nếu không nhìn thấy một màn này chắc chắn sẽ lại xảy ra xung đột.
Bây giờ Hoa Châu Du thật sự rất sợ Cố Đinh Cẩn và Cao Thanh Thu có nửa điểm dây dưa.
"Sao con biết được?" Nhắc đến cậu, Cố Đinh Cẩn có chút không thân thiện, bây giờ anh ta đang rất ghét Hoa Ngọc Thành.
Hoa Châu Du nhìn dáng vẻ thờ ơ của anh ta, nói: "Thái độ gì đấy? Con nói chuyện kiểu gì vậy? Con biết rõ cậu con rất để ý chuyện giữa con và Thu Thu rồi mà, sao thằng nhóc này lại không hiểu chuyện như vậy chứ?"
Cố Đinh Cẩn nhìn thoáng qua Cao Thanh Thu, không giải thích gì.
Cao Thanh Thu vội vàng giải thích với chị ta: "Lúc em đón xe trở về trên đường xảy ra chút chuyện, cho nên Cố Đinh Cẩn mới đưa em về."
Cô cũng không giấu diếm Hoa Châu Du, đem chuyện mình đón xe suýt chút nữa đã xảy ra chuyện kể cho Hoa Châu Du.
Trong phòng khách, Hoa Châu Du không dám tin nhìn Cao Thanh Thu: "Còn có cả chuyện này nữa à?"
Vốn cho rằng chuyện này chỉ xảy ra ở trên thời sự, không thể ngờ được suýt chút nữa Cao Thanh Thu đã gặp phải?
Chỉ nghĩ lại thôi cũng đã thấy sợ rồi.
Cao Thanh Thu nói: "Không sao nữa rồi, Cố Đinh Cẩn đã báo cảnh sát rồi."
Nếu như Cố Đinh Cẩn không tới kịp thời, không biết chuyện này sẽ như thế nào nữa!
Cao Thanh Thu biết mình nợ anh ta một cái nhân tình, cho nên vô cùng biết ơn anh ta.
Cố Đinh Cẩn ngồi một bên nghe Hoa Châu Du và Cao Thanh Thu nói chuyện, cũng không chen vào.
Hoa Châu Du nhìn về phía Cố Đinh Cẩn, nói: "Xin lỗi con trai vì mẹ đã hiểu lầm con."
Làm mẹ, chị ta cũng rất lo lắng Cố Đinh Cẩn sẽ làm ra chuyện xấu gì đó với Cao Thanh Thu, ném đi mặt mũi của nhà họ Hoa.
Cố Đinh Cẩn nói: "Con quen rồi."
Dù sao lúc nào mẹ anh ta cũng đứng về phía cậu, trong mắt bọn họ anh ta giống như một đứa trẻ hư vậy.
Hoa Châu Du nhìn anh ta thở dài một hơi, sau đó ánh mắt lại rơi vào trên người Cao Thanh Thu: "Thu Thu không sao chứ! Xảy ra chuyện như vậy chắc chắn em cũng đã rất sợ hãi, sau này em đừng bắt taxi về nữa mà hãy thành thành thật thật để lái xe trong nhà tới đón em đi! Ngọc Thành cũng thế, thật kỳ quái mà! Nó nói đi đón em mà sao lại không gọi điện cho em?"
Hoa Châu Du nói vậy khiến Cao Thanh Thu nhớ tới chuyện anh vẫn chưa trả lời tin nhắn của cô, lông mày cau lại.
Cô mở điện thoại ra nhìn thoáng qua, phát hiện ra Hoa Ngọc Thành vẫn chưa nhắn tin lại.
Anh... Xảy ra chuyện gì rồi sao?
CHƯƠNG 1210: VẪN KHÔNG TRẢ LỜI
Cao Thanh Thu nhìn thoáng qua người đàn ông bị Cố Đinh Cẩn đạp một cước kia, một cước đó của Cố Đinh Cẩn cũng đủ hung ác, trực tiếp đạp vào chỗ yếu đuối nhất của đối phương khiến người đàn ông trung niên kia vẫn đang che đũng quần ngã trên mặt đất, lúc này còn chưa phản ứng lại được.
Cố Đinh Cẩn cầm điện thoại di động lên gọi điện thoại báo cảnh sát, Cao Thanh Thu đứng ở bên cạnh đọc tin nhắn trong điện thoại di động, Cao Thanh Đức và Lý Sơn đều nhắn tin cho cô: "Tình hình như thế nào rồi?"
"Không sao nữa rồi." Cao Thanh Thu trả lời bọn họ.
Sau khi trả lời xong cô lại xem lại danh sách tin nhắn, thấy Hoa Ngọc Thành vẫn chưa trả lời lại thì hơi nhíu lông mày.
Tức giận đến mức như vậy sao?
Không thèm trả lời tin nhắn của cô luôn.
Bởi vì chỗ này quá xa hơn nữa vừa trải qua chuyện như vậy nên cuối cùng, Cao Thanh Thu quyết định ngồi xe của Cố Đinh Cẩn về nhà, trên đường đi cô rất là yên tĩnh, Cố Đinh Cẩn cũng không nói gì với cô mà chỉ trực tiếp lái xe đưa cô về Hoa Viên Giang Phủ.
Hoa Châu Du vẫn chưa ngủ, nghe thấy tiếng động đi ra liền thấy Cố Đinh Cẩn, sau đó lại nhìn thấy Cao Thanh Thu bước xuống từ trên xe Cố Đinh Cẩn thì hơi bất ngờ, không biết tại sao hai người lại trở về cùng nhau.
"Chị." Nhìn thấy Hoa Châu Du, Cao Thanh Thu đi tới: "Muộn như vậy rồi mà chị vẫn chưa ngủ à?"
"Chờ em." Hoa Châu Du nhìn Cố Đinh Cẩn một chút, hỏi: "Sao con lại về cùng với Thu Thu vậy? Cậu con đâu?"
Cũng may là Hoa Ngọc Thành không có ở đây, nếu không nhìn thấy một màn này chắc chắn sẽ lại xảy ra xung đột.
Bây giờ Hoa Châu Du thật sự rất sợ Cố Đinh Cẩn và Cao Thanh Thu có nửa điểm dây dưa.
"Sao con biết được?" Nhắc đến cậu, Cố Đinh Cẩn có chút không thân thiện, bây giờ anh ta đang rất ghét Hoa Ngọc Thành.
Hoa Châu Du nhìn dáng vẻ thờ ơ của anh ta, nói: "Thái độ gì đấy? Con nói chuyện kiểu gì vậy? Con biết rõ cậu con rất để ý chuyện giữa con và Thu Thu rồi mà, sao thằng nhóc này lại không hiểu chuyện như vậy chứ?"
Cố Đinh Cẩn nhìn thoáng qua Cao Thanh Thu, không giải thích gì.
Cao Thanh Thu vội vàng giải thích với chị ta: "Lúc em đón xe trở về trên đường xảy ra chút chuyện, cho nên Cố Đinh Cẩn mới đưa em về."
Cô cũng không giấu diếm Hoa Châu Du, đem chuyện mình đón xe suýt chút nữa đã xảy ra chuyện kể cho Hoa Châu Du.
Trong phòng khách, Hoa Châu Du không dám tin nhìn Cao Thanh Thu: "Còn có cả chuyện này nữa à?"
Vốn cho rằng chuyện này chỉ xảy ra ở trên thời sự, không thể ngờ được suýt chút nữa Cao Thanh Thu đã gặp phải?
Chỉ nghĩ lại thôi cũng đã thấy sợ rồi.
Cao Thanh Thu nói: "Không sao nữa rồi, Cố Đinh Cẩn đã báo cảnh sát rồi."
Nếu như Cố Đinh Cẩn không tới kịp thời, không biết chuyện này sẽ như thế nào nữa!
Cao Thanh Thu biết mình nợ anh ta một cái nhân tình, cho nên vô cùng biết ơn anh ta.
Cố Đinh Cẩn ngồi một bên nghe Hoa Châu Du và Cao Thanh Thu nói chuyện, cũng không chen vào.
Hoa Châu Du nhìn về phía Cố Đinh Cẩn, nói: "Xin lỗi con trai vì mẹ đã hiểu lầm con."
Làm mẹ, chị ta cũng rất lo lắng Cố Đinh Cẩn sẽ làm ra chuyện xấu gì đó với Cao Thanh Thu, ném đi mặt mũi của nhà họ Hoa.
Cố Đinh Cẩn nói: "Con quen rồi."
Dù sao lúc nào mẹ anh ta cũng đứng về phía cậu, trong mắt bọn họ anh ta giống như một đứa trẻ hư vậy.
Hoa Châu Du nhìn anh ta thở dài một hơi, sau đó ánh mắt lại rơi vào trên người Cao Thanh Thu: "Thu Thu không sao chứ! Xảy ra chuyện như vậy chắc chắn em cũng đã rất sợ hãi, sau này em đừng bắt taxi về nữa mà hãy thành thành thật thật để lái xe trong nhà tới đón em đi! Ngọc Thành cũng thế, thật kỳ quái mà! Nó nói đi đón em mà sao lại không gọi điện cho em?"
Hoa Châu Du nói vậy khiến Cao Thanh Thu nhớ tới chuyện anh vẫn chưa trả lời tin nhắn của cô, lông mày cau lại.
Cô mở điện thoại ra nhìn thoáng qua, phát hiện ra Hoa Ngọc Thành vẫn chưa nhắn tin lại.
Anh... Xảy ra chuyện gì rồi sao?