Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-892
CHƯƠNG 892:
Hoa Ngọc Thành nhìn cô, ánh mắt ấm áp, "Có em ở đây anh sẽ không tức giận nữa! "
Nụ hôn này của cô làm cho anh có đang tức giận đến như thế nào cũng tiêu tan hết.
Cao Thanh Thu nhìn lấy Hoa Ngọc Thành, anh đã giúp cô mang giầy, đứng lên, " Anh đi rửa tay."
Cao Thanh Thu đứng lên, ôm lấy áo khoác của anh, đứng trước cửa sổ chờ anh. Hoa Ngọc Thành rửa tay đi ra, từ trong tay cô nhận lấy âu phục, dắt tay cô, mang cô đi ăn cơm.
Cơm nước xong, buổi chiều, Hoa Ngọc Thành không trở về công ty, mà đi kiểm tra công trình.
Cao Thanh Thu mang mũ bảo hộ đi theo sau lưng anh đi tới,người phụ trách công ty đang cùng anh giới thiệu tình hình thi công, Hoa Ngọc Thành nghe rất nghiêm túc.
Cao Thanh Thu mang mũ bảo hộ đi theo sau lưng anh đi tới,người phụ trách công ty đang cùng anh giới thiệu tình hình thi công, Hoa Ngọc Thành nghe rất nghiêm túc.
Cao Thanh Thu chán chết mà đi theo sau lưng anh, nhìn thấy anh mặc âu phục, lại đội cái mũ bảo hộ màu đỏ vậy mà vẫn đẹp trai chết đi được.
Cô nhếch mép lên, không nhịn được cầm điện thoại di động chụp hình của anh.
Anh giống như là có cảm ứng quay đầu lại liếc nhìn cô một cái, sau đó Cao Thanh Thu phát hiện, mỗi lần đi về phía trước một hồi, anh liền theo thói quen quay đầu liếc nhìn cô một cái.
Chung quy sợ cô bỏ rơi anh vậy.
Từ công trường đi ra, trời nổi gió, Cao Thanh Thu vội vàng chạy lên xe, Hoa Ngọc Thành cùng bọn họ chào hỏi liền đi.
Lý Sơn lên phía sau xe, cũng không tới làm ồn bọn họ.
Hoa Ngọc Thành vừa mới ngồi xuống, liền có điện thoại gọi lại, anh nhìn một cái, phát hiện là Ông Dương gọi tới, nhíu mày lại nhiên cuối cùng vẫn nhấn nhận cuộc gọi.
Trong điện thoại, âm thanh của ông ta mang theo giọng điệu mấy phần con buôn, "Ngọc Thành, nghe nói mảnh đất ở thành tây kia của cậu xảy ra chút vấn đề à?"
Hoa Ngọc Thành giễu cợt nói: "Tin tức của ông cũng khá nhanh đấy."
Ban đầu mảnh đất này là do Hoa Ngọc Thành dùng bao nhiêu khí lực đoạt lại từ tay Dương thị.
Ông Dương luôn rất chú ý, bây giờ nghe nói xảy ra chuyện, khó tránh khỏi có hả hê gọi đến ra oai, "Ngọc Thành à, cậu vẫn còn trẻ, làm việc khó tránh khỏi sẽ có những lúc không chu toàn, Cậu thử suy nghĩ lại xem, xem có muốn hợp tác với tôi không? Chuyện của cậu và Nhạc Linh cũng đã qua lâu như vậy rồi, lúc trước không phải hai nhà chúng ta hợp tác rất tốt sao?"
Hoa Ngọc Thành cự tuyệt nói: "Không cần đâu."
Sai lầm lần này, không ảnh hưởng lớn đến mức anh phải đi tìm ông ta hợp tác để giải quyết.
Thấy Hoa Ngọc Thành lạnh lùng như vậy, Ông Dương có chút thất vọng, "Ngọc Thành à, con người cậu cái gì cũng biết chỉ không biết điều, lúc nào cũng cố chấp chuyện riêng là chuyện riêng, chuyện công là chuyện công, cậu phân rõ ràng như vậy làm cái gì? Ngọc Thành?"
Ông Dương nói nửa ngày, không được đáp lại, nhìn xuống điện thoại di động phát hiện, Hoa Ngọc Thành đã cúp điện thoại.
Bên trong xe rất an tĩnh, Hoa Ngọc Thành ngồi nghiêm chỉnh, không biết đang suy nghĩ gì.
Cao Thanh Thu nói: "Không có sao chứ?"
Liền ngày cả ông Dương cũng đều tìm tới cửa, xem ra chuyện lần này, quả thực thật nghiêm trọng.
Hoa Ngọc Thành nói: "Không có việc gì."
Sau đó anh mở máy tính xách tay ra bắt đầu làm việc.
Về đến nhà, Cao Thanh Thu đi ăn, sau đó đi ngủ, Hoa Ngọc Thành vẫn đang bận rộn.
Buổi tối, hơn chín giờ, Hoa Ngọc Thành còn đang làm việc, Cao Thanh Thu biết anh bận rộn cũng không có đi qua quấy rầy. từ trên giường ngồi dậy, mặc quần áo tử tế bắt đầu xử lý công việc hôm nay.
Trợ lý gửi tin nhắn cho cô, Cao Thanh Thu đăng nhân vào để đọc tin nhắn
Vừa đăng nhập cô đã thấy Dao Dao nhắn tin, "Thanh Thu."
Cao Thanh Thu nói: " Mình đây."
Nhìn thấy Dao Dao, Cao Thanh Thu nhớ lại Trương tổng... Bởi vì bình thường bọn họ đều không nhắc, cô cũng sắp quên mất, Dao Dao là con gái Trương tổng rồi.
Hiện tại Trương tổng nơi đó xảy ra vấn đề, không biết Trương Tâm Dao như thế nào đây?
Hoa Ngọc Thành nhìn cô, ánh mắt ấm áp, "Có em ở đây anh sẽ không tức giận nữa! "
Nụ hôn này của cô làm cho anh có đang tức giận đến như thế nào cũng tiêu tan hết.
Cao Thanh Thu nhìn lấy Hoa Ngọc Thành, anh đã giúp cô mang giầy, đứng lên, " Anh đi rửa tay."
Cao Thanh Thu đứng lên, ôm lấy áo khoác của anh, đứng trước cửa sổ chờ anh. Hoa Ngọc Thành rửa tay đi ra, từ trong tay cô nhận lấy âu phục, dắt tay cô, mang cô đi ăn cơm.
Cơm nước xong, buổi chiều, Hoa Ngọc Thành không trở về công ty, mà đi kiểm tra công trình.
Cao Thanh Thu mang mũ bảo hộ đi theo sau lưng anh đi tới,người phụ trách công ty đang cùng anh giới thiệu tình hình thi công, Hoa Ngọc Thành nghe rất nghiêm túc.
Cao Thanh Thu mang mũ bảo hộ đi theo sau lưng anh đi tới,người phụ trách công ty đang cùng anh giới thiệu tình hình thi công, Hoa Ngọc Thành nghe rất nghiêm túc.
Cao Thanh Thu chán chết mà đi theo sau lưng anh, nhìn thấy anh mặc âu phục, lại đội cái mũ bảo hộ màu đỏ vậy mà vẫn đẹp trai chết đi được.
Cô nhếch mép lên, không nhịn được cầm điện thoại di động chụp hình của anh.
Anh giống như là có cảm ứng quay đầu lại liếc nhìn cô một cái, sau đó Cao Thanh Thu phát hiện, mỗi lần đi về phía trước một hồi, anh liền theo thói quen quay đầu liếc nhìn cô một cái.
Chung quy sợ cô bỏ rơi anh vậy.
Từ công trường đi ra, trời nổi gió, Cao Thanh Thu vội vàng chạy lên xe, Hoa Ngọc Thành cùng bọn họ chào hỏi liền đi.
Lý Sơn lên phía sau xe, cũng không tới làm ồn bọn họ.
Hoa Ngọc Thành vừa mới ngồi xuống, liền có điện thoại gọi lại, anh nhìn một cái, phát hiện là Ông Dương gọi tới, nhíu mày lại nhiên cuối cùng vẫn nhấn nhận cuộc gọi.
Trong điện thoại, âm thanh của ông ta mang theo giọng điệu mấy phần con buôn, "Ngọc Thành, nghe nói mảnh đất ở thành tây kia của cậu xảy ra chút vấn đề à?"
Hoa Ngọc Thành giễu cợt nói: "Tin tức của ông cũng khá nhanh đấy."
Ban đầu mảnh đất này là do Hoa Ngọc Thành dùng bao nhiêu khí lực đoạt lại từ tay Dương thị.
Ông Dương luôn rất chú ý, bây giờ nghe nói xảy ra chuyện, khó tránh khỏi có hả hê gọi đến ra oai, "Ngọc Thành à, cậu vẫn còn trẻ, làm việc khó tránh khỏi sẽ có những lúc không chu toàn, Cậu thử suy nghĩ lại xem, xem có muốn hợp tác với tôi không? Chuyện của cậu và Nhạc Linh cũng đã qua lâu như vậy rồi, lúc trước không phải hai nhà chúng ta hợp tác rất tốt sao?"
Hoa Ngọc Thành cự tuyệt nói: "Không cần đâu."
Sai lầm lần này, không ảnh hưởng lớn đến mức anh phải đi tìm ông ta hợp tác để giải quyết.
Thấy Hoa Ngọc Thành lạnh lùng như vậy, Ông Dương có chút thất vọng, "Ngọc Thành à, con người cậu cái gì cũng biết chỉ không biết điều, lúc nào cũng cố chấp chuyện riêng là chuyện riêng, chuyện công là chuyện công, cậu phân rõ ràng như vậy làm cái gì? Ngọc Thành?"
Ông Dương nói nửa ngày, không được đáp lại, nhìn xuống điện thoại di động phát hiện, Hoa Ngọc Thành đã cúp điện thoại.
Bên trong xe rất an tĩnh, Hoa Ngọc Thành ngồi nghiêm chỉnh, không biết đang suy nghĩ gì.
Cao Thanh Thu nói: "Không có sao chứ?"
Liền ngày cả ông Dương cũng đều tìm tới cửa, xem ra chuyện lần này, quả thực thật nghiêm trọng.
Hoa Ngọc Thành nói: "Không có việc gì."
Sau đó anh mở máy tính xách tay ra bắt đầu làm việc.
Về đến nhà, Cao Thanh Thu đi ăn, sau đó đi ngủ, Hoa Ngọc Thành vẫn đang bận rộn.
Buổi tối, hơn chín giờ, Hoa Ngọc Thành còn đang làm việc, Cao Thanh Thu biết anh bận rộn cũng không có đi qua quấy rầy. từ trên giường ngồi dậy, mặc quần áo tử tế bắt đầu xử lý công việc hôm nay.
Trợ lý gửi tin nhắn cho cô, Cao Thanh Thu đăng nhân vào để đọc tin nhắn
Vừa đăng nhập cô đã thấy Dao Dao nhắn tin, "Thanh Thu."
Cao Thanh Thu nói: " Mình đây."
Nhìn thấy Dao Dao, Cao Thanh Thu nhớ lại Trương tổng... Bởi vì bình thường bọn họ đều không nhắc, cô cũng sắp quên mất, Dao Dao là con gái Trương tổng rồi.
Hiện tại Trương tổng nơi đó xảy ra vấn đề, không biết Trương Tâm Dao như thế nào đây?
Bình luận facebook