Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-920
CHƯƠNG 920:
Hoa Châu Du thở dài một tiếng, nhìn thấy Hoa Ngọc Thành chăm sóc Cao Thanh Thu, nói: “Bây giờ biết phụ nữ chúng tôi khó khăn thế nào chưa? Lúc trước chị mang thai cũng khó chịu như vậy.”
Nghe Hoa Châu Du nói vậy làm cho Hoa Ngọc Thành có một loại cảm giác lòng như dao cắt.
Hiện tại anh rốt cuộc minh bạch tại sao anh rể lại không cho chị gái mình mang thai lần thứ hai, cái này quả thực quá hành hạ người rồi.
Lúc Cao Thanh Thu tỉnh lại, vẫn còn đang truyền muối, Hoa Châu Du nhìn thấy Cao Thanh Thu tỉnh lại, hỏi “Khá hơn chút nào không?”
Cao Thanh Thu nói: “ em đỡ hơn rồi ạ.”
Mỗi ngày đều là như vậy, thật sự khó chịu.
Hoa Châu Du thấu hiểu rất rõ, chị nói: “Lúc trước, khi chị có thai cũng như vậy, bây giờ suy nghĩ lại còn cảm thấy khó chịu.”
Nhìn thấy Cao Thanh Thu, chị ấy giống như thấy được mình ban đầu.
Cao Thanh Thu nhìn Hoa Châu Du, nói: “ Chị thật dũng cảm.”
Hoa Châu Du ôn nhu nhìn cô một cái, “Miệng em ngọt thật đấy.”
“Chồng em đâu rồi ạ?” Cao Thanh Thu phát hiện không nhìn thấy Hoa Ngọc Thành ở đây.
Cô Rất muốn thấy được anh.
Hoa Châu Du nói: “ Nó đi ra ngoài rồi, nó bảo chị trông chừng em một lúc, hẳn là sẽ trở về ngay thôi.”
“Ồ.”
Hoa Châu Du nhìn thấy Cao Thanh Thu có chút thất vọng, nói: “Làm sao, chị ở đây với em em không vui à? Lúc nào cũng chỉ biết đến chồng em thôi.”
“ không phải đâu mà.” Cao Thanh Thu lúng túng nói, “ chị bận rộn như vậy, còn tới thăm em, em vui còn chẳng kịp.”
Cô giống như đứa trẻ chỉ sợ mình làm sai chuyện gì.
Hoa Châu Du sợ hù đến cô, nhịn không được phải bật cười, “ chị không trách em, chị chỉ đùa giỡn với em thôi! Lúc chị mang thai cũng là như vậy, không thấy chồng đâu liền phát hoảng. Chắc lát nữa nó trở về giờ đấy.”
Hoa Ngọc Thành đang cùng bác sĩ nói chuyện, thảo luận tình hình của Cao Thanh Thu, tình hình của Cao Thanh Thu tương đối nghiêm trọng.
Bác sĩ nói: “Trước chúng tôi sẽ điều trị theo dõi tình hình của chị nhà, anh cũng không nên quá lo lắng. Nói không chừng hai ngày nữa liền tốt thôi.”
Đây là quá trình phụ nữ có thai phải đi qua, Hoa Ngọc Thành lo lắng nữa cũng không có tác dụng gì.
Lại không thể cho phụ nữ có thai dùng thuốc chống nôn, cho nên, chỉ có thể từ từ vượt qua.
Phần lớn những người làm mẹ đều sẽ như vậy...
Hoa Ngọc Thành gật đầu một cái, “ vâng, tôi biết.”
Mặc dù như thế, tâm tình của anh vẫn rất nặng nề.
Hoa Ngọc Thành về tới phòng, thấy Cao Thanh Thu đã tỉnh rồi, ánh mắt của anh lập tức trở nên ôn nhu.
Hoa Châu Du nhìn thấy hai vợ chồng này nhìn nhau, nói: “Anh rể cậu đang gọi chị về nhà nấu cơm, chị phải về trước, không quấy rầy hai đứa nữa.”
Vợ chồng nhà người ta ở chỗ này, Hoa Châu Du cảm giác mình giống như cái kỳ đà cản mũi.
Hoa Ngọc Thành đưa chị ấy ra cửa, Hoa Châu Du nói: “Trở về đi, ở cùng Thanh Thu, chăm sóc cho con bé thật tốt, ngày mai chị lại tới nữa.”
Vừa nhìn thấy Cao Thanh Thu, chị ấy lại không nhịn được nhớ lại mình trước kia.
Làm cho chị cũng không lại mang thai lần thứ hai.
Hoa Ngọc Thành nói: “chị đi đường cẩn thận một chút.”
“Biết rồi.” Hoa Châu Du nhìn thấy em trai nhà mình biết quan tâm người khác, cười nói “ Ở bên Thanh Thu lâu rồi, chị cảm giác cậu hình như trở nên ôn nhu hơn rồi đấy, còn biết quan tâm chị cậu rồi cơ?”
“...” Hoa Ngọc Thành lười để ý chị mình, đi thẳng về phòng bệnh.
Anh ngồi xuống bên cạnh, thấy Cao Thanh Thu vẫn nhìn chằm chằm vào mình, hỏi: “Đang suy nghĩ gì?”
“Muốn nghịch điện thoại.” Cao Thanh Thu tội nghiệp nói.
Cũng không biết Hoa Ngọc Thành có thể đáp ứng để cho cô chơi hay không.
Nằm ở trên giường thật muốn buồn chán chết đi được, liền cảm giác trong dạ dày một mực không ngừng mà sôi trào, cô thật vất vả mới có thể chịu được.
Hoa Châu Du thở dài một tiếng, nhìn thấy Hoa Ngọc Thành chăm sóc Cao Thanh Thu, nói: “Bây giờ biết phụ nữ chúng tôi khó khăn thế nào chưa? Lúc trước chị mang thai cũng khó chịu như vậy.”
Nghe Hoa Châu Du nói vậy làm cho Hoa Ngọc Thành có một loại cảm giác lòng như dao cắt.
Hiện tại anh rốt cuộc minh bạch tại sao anh rể lại không cho chị gái mình mang thai lần thứ hai, cái này quả thực quá hành hạ người rồi.
Lúc Cao Thanh Thu tỉnh lại, vẫn còn đang truyền muối, Hoa Châu Du nhìn thấy Cao Thanh Thu tỉnh lại, hỏi “Khá hơn chút nào không?”
Cao Thanh Thu nói: “ em đỡ hơn rồi ạ.”
Mỗi ngày đều là như vậy, thật sự khó chịu.
Hoa Châu Du thấu hiểu rất rõ, chị nói: “Lúc trước, khi chị có thai cũng như vậy, bây giờ suy nghĩ lại còn cảm thấy khó chịu.”
Nhìn thấy Cao Thanh Thu, chị ấy giống như thấy được mình ban đầu.
Cao Thanh Thu nhìn Hoa Châu Du, nói: “ Chị thật dũng cảm.”
Hoa Châu Du ôn nhu nhìn cô một cái, “Miệng em ngọt thật đấy.”
“Chồng em đâu rồi ạ?” Cao Thanh Thu phát hiện không nhìn thấy Hoa Ngọc Thành ở đây.
Cô Rất muốn thấy được anh.
Hoa Châu Du nói: “ Nó đi ra ngoài rồi, nó bảo chị trông chừng em một lúc, hẳn là sẽ trở về ngay thôi.”
“Ồ.”
Hoa Châu Du nhìn thấy Cao Thanh Thu có chút thất vọng, nói: “Làm sao, chị ở đây với em em không vui à? Lúc nào cũng chỉ biết đến chồng em thôi.”
“ không phải đâu mà.” Cao Thanh Thu lúng túng nói, “ chị bận rộn như vậy, còn tới thăm em, em vui còn chẳng kịp.”
Cô giống như đứa trẻ chỉ sợ mình làm sai chuyện gì.
Hoa Châu Du sợ hù đến cô, nhịn không được phải bật cười, “ chị không trách em, chị chỉ đùa giỡn với em thôi! Lúc chị mang thai cũng là như vậy, không thấy chồng đâu liền phát hoảng. Chắc lát nữa nó trở về giờ đấy.”
Hoa Ngọc Thành đang cùng bác sĩ nói chuyện, thảo luận tình hình của Cao Thanh Thu, tình hình của Cao Thanh Thu tương đối nghiêm trọng.
Bác sĩ nói: “Trước chúng tôi sẽ điều trị theo dõi tình hình của chị nhà, anh cũng không nên quá lo lắng. Nói không chừng hai ngày nữa liền tốt thôi.”
Đây là quá trình phụ nữ có thai phải đi qua, Hoa Ngọc Thành lo lắng nữa cũng không có tác dụng gì.
Lại không thể cho phụ nữ có thai dùng thuốc chống nôn, cho nên, chỉ có thể từ từ vượt qua.
Phần lớn những người làm mẹ đều sẽ như vậy...
Hoa Ngọc Thành gật đầu một cái, “ vâng, tôi biết.”
Mặc dù như thế, tâm tình của anh vẫn rất nặng nề.
Hoa Ngọc Thành về tới phòng, thấy Cao Thanh Thu đã tỉnh rồi, ánh mắt của anh lập tức trở nên ôn nhu.
Hoa Châu Du nhìn thấy hai vợ chồng này nhìn nhau, nói: “Anh rể cậu đang gọi chị về nhà nấu cơm, chị phải về trước, không quấy rầy hai đứa nữa.”
Vợ chồng nhà người ta ở chỗ này, Hoa Châu Du cảm giác mình giống như cái kỳ đà cản mũi.
Hoa Ngọc Thành đưa chị ấy ra cửa, Hoa Châu Du nói: “Trở về đi, ở cùng Thanh Thu, chăm sóc cho con bé thật tốt, ngày mai chị lại tới nữa.”
Vừa nhìn thấy Cao Thanh Thu, chị ấy lại không nhịn được nhớ lại mình trước kia.
Làm cho chị cũng không lại mang thai lần thứ hai.
Hoa Ngọc Thành nói: “chị đi đường cẩn thận một chút.”
“Biết rồi.” Hoa Châu Du nhìn thấy em trai nhà mình biết quan tâm người khác, cười nói “ Ở bên Thanh Thu lâu rồi, chị cảm giác cậu hình như trở nên ôn nhu hơn rồi đấy, còn biết quan tâm chị cậu rồi cơ?”
“...” Hoa Ngọc Thành lười để ý chị mình, đi thẳng về phòng bệnh.
Anh ngồi xuống bên cạnh, thấy Cao Thanh Thu vẫn nhìn chằm chằm vào mình, hỏi: “Đang suy nghĩ gì?”
“Muốn nghịch điện thoại.” Cao Thanh Thu tội nghiệp nói.
Cũng không biết Hoa Ngọc Thành có thể đáp ứng để cho cô chơi hay không.
Nằm ở trên giường thật muốn buồn chán chết đi được, liền cảm giác trong dạ dày một mực không ngừng mà sôi trào, cô thật vất vả mới có thể chịu được.
Bình luận facebook