Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-948
CHƯƠNG 948:
Cơ hồ trong nháy mắt, Dương Nhạc Linh cảm giác lạnh xuyên tim rồi.
Cô ta hỏi mẹ nuôi: "Chuyện từ khi nào vậy mẹ?"
Nhà họ Hoắc giới thiệu vị hôn thê cho Hoắc Chấn Đông, vậy mà mình không hề có một chút tin tức nào.
"Đã tới nhà nhiều lần rồi." Bùi phu nhân nói: " Mẹ thấy Hoắc Chấn Đông không có ý kiến gì, phỏng chừng sẽ thành."
Mẹ nuôi vừa mới dứt lời, liền thấy Hoắc Chấn Đông đi ra, anh nhìn thấy cô gái kia, đã đứng ở bên cạnh cô ấy, nói hai câu, mẹ Hoắc Chấn Đông liền tiến vào, nhường không gian lại cho hai người trẻ tuổi.
Cô gái kia nói với Hoắc Chấn Đông cái gì đó, đột nhiên che miệng nở nụ cười, bộ dáng rất ưu nhã thục nữ.
Dương Nhạc Linh nhìn thấy một màn này, nhíu lông mày lại, có một loại cảm giác ghen ghét dâng lên.
Cô ta ly hôn, đã nghĩ xong, để cho mẹ nuôi làm mối cho mình, lời nói của mẹ nuôi cũng coi là có chút phân lượng, dù sao cũng là trưởng bối của Hoắc Chấn Đông, nhưng làm sao cũng không nghĩ tới, Hoắc Chấn Đông lại có vị hôn thê.
Rõ ràng mình là vì hắn... Mới ly hôn.
Bùi phu nhân nhìn Dương Nhạc Linh, hỏi: " Hạ hạ thế nào rồi? Con bé còn nhỏ như vậy, làm sao con không đem con bé theo? Con bé mới được mấy tháng, không thể rời mẹ được."
Dương Nhạc Linh nhìn mẹ nuôi, ra vẻ đáng thương nói: " Con ly hôn rồi."
"..." Bùi phu nhân nói: "Tại sao lại ly dị? Không phải mẹ đã nói với con, bảo con và Thịnh Hy cố mà sống vì con cái rồi cơ mà?"
Dương Nhạc Linh không nói cô ta nằng nặc đòi ly hôn, cô ta không muốn để cho mẹ nuôi cảm thấy mình có lỗi, dứt khoát đổ toàn bộ trách nhiệm lên người Thịnh Hy, "Thịnh Hy tính khí không tốt, hơn nữa anh ta có người phụ nữ khác ở bên ngoài. Con gái anh ta cũng không cần..."
"Thế này cũng quá bắt nạt người khác rồi." Bùi phu nhân nghe xong liền tức giận, không kịp đợi Dương Nhạc Linh nói xong, đòi công đạo cho con gái mình: " ban đầu nó động tới con liền coi như xong, bây giờ còn làm ra loại chuyện này? Để mẹ tìm nó tính sổ, làm sao có thể để cho nó bắt nạt con như thế được?"
"..." Dương Nhạc Linh không nghĩ tới mẹ nuôi kích động như thế, chỉ sợ mẹ nuôi thật sự đi tìm Thịnh Hy, đến lúc đó không phải sẽ lộ tẩy rồi sao?
Cô ta khuyên nhủ mẹ nuôi của mình: "con và anh ta đã ly hôn rồi, có đi tìm hắn cũng không có tác dụng gì. Sau này con không muốn nhìn thấy hắn nữa."
Bùi phu nhân nhìn Dương Nhạc Linh, bà ấy không có con gái, luôn coi Dương Nhạc Linh là con gái, bây giờ nhìn Dương Nhạc Linh chịu ủy khuất như vậy,rất đau lòng, "Sao số con lại khổ như thế không biết, hết lần này tới lần khác bị cái tên Thịnh Hy hành hạ?"
Rõ ràng người mà ban đầu cô ta muốn gả là Hoa Ngọc Thành.
Nếu như khi đó không xuất hiện những chuyện kia thì cô ta chính là mợ Hoa.
Nghe Mẹ nuôi nói vậy làm cho Dương Nhạc Linh khó chịu trong lòng, nhớ lại Hoa Ngọc Thành, hiện tại nhớ lại, luôn cảm thấy là chuyện đời trước.
Nhưng mà, chính là Hoa Ngọc Thành một tay đẩy mình tới hố lửa, làm hại cô ta đến kết quả hôm nay.
Dương Nhạc Linh khéo léo nói: "Cũng chỉ có mẹ nuôi hiểu con nhất."
Liền ngay cả ba mẹ của cô ta, gần đây cũng bị Vũ Minh Hân chuốc bùa mê xoay vòng vòng, liền ngay cả đứa con gái ruột này cũng chẳng được quan tâm rồi, Dương Nhạc Linh cũng rất bất đắc dĩ.
Càng như vậy, cô ta càng muốn trở thành người phụ nữ của Hoắc Chấn Đông!
Dù là người phụ nữ không thấy được ánh sáng hôn nhân thì cô ta cũng nguyện ý.
Buổi chiều, Cao Thanh Thu cùng Hoa Ngọc Thành từ sơn trang trở lại, trực tiếp trở về nhà họ Hoa.
Buổi tối, Hoa Ngọc Thành đang làm việc, Cao Thanh Thu cùng bà Hoa đi ra ngoài đi dạo, tiện thể mua vài món đồ.
Cao Thanh Thu cầm điện thoại, chụp rất nhiều ảnh gửi cho Hoa Ngọc Thành, "Cái mũ này nhìn có được không?"
Hoa Ngọc Thành nhắn lại, "Ừm, được."
Cao Thanh Thu nói: " Vậy em mua nhé?"
"Em quyết định là được."
Cơ hồ trong nháy mắt, Dương Nhạc Linh cảm giác lạnh xuyên tim rồi.
Cô ta hỏi mẹ nuôi: "Chuyện từ khi nào vậy mẹ?"
Nhà họ Hoắc giới thiệu vị hôn thê cho Hoắc Chấn Đông, vậy mà mình không hề có một chút tin tức nào.
"Đã tới nhà nhiều lần rồi." Bùi phu nhân nói: " Mẹ thấy Hoắc Chấn Đông không có ý kiến gì, phỏng chừng sẽ thành."
Mẹ nuôi vừa mới dứt lời, liền thấy Hoắc Chấn Đông đi ra, anh nhìn thấy cô gái kia, đã đứng ở bên cạnh cô ấy, nói hai câu, mẹ Hoắc Chấn Đông liền tiến vào, nhường không gian lại cho hai người trẻ tuổi.
Cô gái kia nói với Hoắc Chấn Đông cái gì đó, đột nhiên che miệng nở nụ cười, bộ dáng rất ưu nhã thục nữ.
Dương Nhạc Linh nhìn thấy một màn này, nhíu lông mày lại, có một loại cảm giác ghen ghét dâng lên.
Cô ta ly hôn, đã nghĩ xong, để cho mẹ nuôi làm mối cho mình, lời nói của mẹ nuôi cũng coi là có chút phân lượng, dù sao cũng là trưởng bối của Hoắc Chấn Đông, nhưng làm sao cũng không nghĩ tới, Hoắc Chấn Đông lại có vị hôn thê.
Rõ ràng mình là vì hắn... Mới ly hôn.
Bùi phu nhân nhìn Dương Nhạc Linh, hỏi: " Hạ hạ thế nào rồi? Con bé còn nhỏ như vậy, làm sao con không đem con bé theo? Con bé mới được mấy tháng, không thể rời mẹ được."
Dương Nhạc Linh nhìn mẹ nuôi, ra vẻ đáng thương nói: " Con ly hôn rồi."
"..." Bùi phu nhân nói: "Tại sao lại ly dị? Không phải mẹ đã nói với con, bảo con và Thịnh Hy cố mà sống vì con cái rồi cơ mà?"
Dương Nhạc Linh không nói cô ta nằng nặc đòi ly hôn, cô ta không muốn để cho mẹ nuôi cảm thấy mình có lỗi, dứt khoát đổ toàn bộ trách nhiệm lên người Thịnh Hy, "Thịnh Hy tính khí không tốt, hơn nữa anh ta có người phụ nữ khác ở bên ngoài. Con gái anh ta cũng không cần..."
"Thế này cũng quá bắt nạt người khác rồi." Bùi phu nhân nghe xong liền tức giận, không kịp đợi Dương Nhạc Linh nói xong, đòi công đạo cho con gái mình: " ban đầu nó động tới con liền coi như xong, bây giờ còn làm ra loại chuyện này? Để mẹ tìm nó tính sổ, làm sao có thể để cho nó bắt nạt con như thế được?"
"..." Dương Nhạc Linh không nghĩ tới mẹ nuôi kích động như thế, chỉ sợ mẹ nuôi thật sự đi tìm Thịnh Hy, đến lúc đó không phải sẽ lộ tẩy rồi sao?
Cô ta khuyên nhủ mẹ nuôi của mình: "con và anh ta đã ly hôn rồi, có đi tìm hắn cũng không có tác dụng gì. Sau này con không muốn nhìn thấy hắn nữa."
Bùi phu nhân nhìn Dương Nhạc Linh, bà ấy không có con gái, luôn coi Dương Nhạc Linh là con gái, bây giờ nhìn Dương Nhạc Linh chịu ủy khuất như vậy,rất đau lòng, "Sao số con lại khổ như thế không biết, hết lần này tới lần khác bị cái tên Thịnh Hy hành hạ?"
Rõ ràng người mà ban đầu cô ta muốn gả là Hoa Ngọc Thành.
Nếu như khi đó không xuất hiện những chuyện kia thì cô ta chính là mợ Hoa.
Nghe Mẹ nuôi nói vậy làm cho Dương Nhạc Linh khó chịu trong lòng, nhớ lại Hoa Ngọc Thành, hiện tại nhớ lại, luôn cảm thấy là chuyện đời trước.
Nhưng mà, chính là Hoa Ngọc Thành một tay đẩy mình tới hố lửa, làm hại cô ta đến kết quả hôm nay.
Dương Nhạc Linh khéo léo nói: "Cũng chỉ có mẹ nuôi hiểu con nhất."
Liền ngay cả ba mẹ của cô ta, gần đây cũng bị Vũ Minh Hân chuốc bùa mê xoay vòng vòng, liền ngay cả đứa con gái ruột này cũng chẳng được quan tâm rồi, Dương Nhạc Linh cũng rất bất đắc dĩ.
Càng như vậy, cô ta càng muốn trở thành người phụ nữ của Hoắc Chấn Đông!
Dù là người phụ nữ không thấy được ánh sáng hôn nhân thì cô ta cũng nguyện ý.
Buổi chiều, Cao Thanh Thu cùng Hoa Ngọc Thành từ sơn trang trở lại, trực tiếp trở về nhà họ Hoa.
Buổi tối, Hoa Ngọc Thành đang làm việc, Cao Thanh Thu cùng bà Hoa đi ra ngoài đi dạo, tiện thể mua vài món đồ.
Cao Thanh Thu cầm điện thoại, chụp rất nhiều ảnh gửi cho Hoa Ngọc Thành, "Cái mũ này nhìn có được không?"
Hoa Ngọc Thành nhắn lại, "Ừm, được."
Cao Thanh Thu nói: " Vậy em mua nhé?"
"Em quyết định là được."
Bình luận facebook