Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-949
CHƯƠNG 949:
Cao Thanh Thu vừa cùng Hoa Ngọc Thành nói chuyện phiếm, vừa chọn ít đồ, lúc đi ra ngoài, thấy mẹ của Thịnh Hy cũng đẩy Hạ Hạ tới mua đồ.
Dương Nhạc Linh cùng Thịnh Hy ly hôn, trách nhiệm chăm sóc Hạ Hạ đặt lên người mẹ Thịnh Hy.
" Chị Hoa." Mẹ Thịnh Hy chủ động chào hỏi bà Hoa.
thái độ của bà Hoa cũng tốt vô cùng, mặc dù có thù oán với nhà họ Dương, nhưng lại không có thù oán gì với Thịnh gia, " Chào chị."
Hai người họ ở nơi đó trò chuyện một hồi, Cao Thanh Thu đi tới, ánh mắt rơi vào xe đẩy trẻ con, bên trong có tiểu Hạ, đôi mắt của tiểu nha đầu rất đẹp, tiểu Hạ Thiên hoàn toàn kế thừa dung mạo của mẹ mình.
Cao Thanh Thu nhìn tiểu bảo bối, đưa tay sờ một cái, "con bé thật đáng yêu."
Bà Thịnh cười nói: " Con bé rất ngoan ngoãn, chỉ là đến buổi tối hay khóc. Chắc Thanh Thu nhà chị cũng sắp sinh rồi nhỉ?"
"Dự tính ngày sinh là tháng mười." bà Hoa nói: "Còn sớm."
"Còn mấy tháng nữa nhỉ." Bà Thịnh đánh giá Cao Thanh Thu, thấy Cao Thanh Thu cùng bà Hoa quan hệ tốt như vậy, hai người còn cùng nhau đi dạo phố, nhất thời có chút hâm mộ.
Nơi nào giống như Dương Nhạc Linh đây?
Từ đầu tới cuối, liền chưa từng cho trong nhà bọn họ một ngày yên bình.
Bởi vì nhà họ Dương gia thế hiển hách, cho nên Dương Nhạc Linh luôn cảm giác mình hơn người.
bà Hoa hỏi: " Thịnh Hy thật sự ly hôn rồi hả?"
Mẹ Thịnh Hy than thở, "Đúng vậy! Cũng đành thôi, cô con dâu đó nhà chúng ta quả thực không trêu chọc nổi."
Bà Thịnh sớm đã không ưa Dương Nhạc Linh, nhưng lại băn khoăn mặt mũi của nhà họ Dương, không tiện nói thẳng trước mặt, chỉ có thể một mực chịu đựng khẩu khí này.
Hiện tại Dương Nhạc Linh đi rồi, ngược lại lại cảm thấy là một loại giải thoát.
bà Hoa cùng bà Thịnh ở bên cạnh trò chuyện hồi lâu, Cao Thanh Thu thừa cơ hội này trêu chọc tiểu Hạ, chỉ mong mình cũng sinh con gái.
-
Về nhà, Cao Thanh Thu đi vào thư phòng, nhìn thấy Hoa Ngọc Thành đang ngồi ở chỗ đó đọc sách, đi tới bên cạnh anh.
Hoa Ngọc Thành ngẩng đầu lên, nhìn Cao Thanh Thu một cái, cầm tay cô, "Trở về rồi hả?"
"Ừm." Cao Thanh Thu ngồi xuống bên cạnh anh, nói: " Em mua cho Bảo Bảo ít đồ, thật là đáng yêu mà."
Cao Thanh Thu hiện tại đã không kịp chờ đợi tiểu bảo bối ra đời.
Hoa Ngọc Thành cười nói: "Còn sớm mà, em cứ từ từ mà mua."
Trong nhà, phòng trẻ sơ sinh đều đã có không ít đồ,từ khi mang thai Cao Thanh Thu quả thật liền biến thành kẻ cuồng mua đồ, mỗi lần ra ngoài thì khi về đều mang theo vô số đồ.
"Không sao, chuẩn bị trước cũng tốt mà."
Lần đầu tiên làm mẹ, không có kinh nghiệm, cô sợ đến lúc đó cái gì cũng không kịp.
Hoa Ngọc Thành hôn một cái lên trán cô, ôm cô vào trong ngực, tiếp tục xem sách.
Cao Thanh Thu đi theo, nói với Hoa Ngọc Thành: "Hôm nay em nhìn thấy Thịnh Hạ đấy."
"Thịnh Hạ nào?"
"Chính là con gái của bà cô họ Dương ý, nhìn con bé đáng yêu thật đấy! Em cũng muốn sinh con gái."
Hoa Ngọc Thành nói: " Nhỡ sinh ra con gái giống em thì phải làm sao?"
"..." trán Cao Thanh Thu giật một cái, nhìn Hoa Ngọc Thành, " Anh có ý gì? Coi như lớn lên giống em, cũng sẽ không xấu xí nhé? Thật là quá đáng."
Lại ghét bỏ cô xấu xí.
Cô chắc chắn đây là tên lừa đảo, không phải là ông xã của cô!
Trong ánh mắt của Hoa Ngọc Thành tràn đầy thâm tình, anh nhìn lấy Cao Thanh Thu, nói: "Mệt không?"
"Có."
"Vậy đi nghỉ ngơi đi." Hoa Ngọc Thành sợ cô mệt mỏi, cũng biết mang thai là chuyện rất cực khổ.
Cao Thanh Thu nói: " Em muốn ở bên anh một lúc."
Cao Thanh Thu vừa cùng Hoa Ngọc Thành nói chuyện phiếm, vừa chọn ít đồ, lúc đi ra ngoài, thấy mẹ của Thịnh Hy cũng đẩy Hạ Hạ tới mua đồ.
Dương Nhạc Linh cùng Thịnh Hy ly hôn, trách nhiệm chăm sóc Hạ Hạ đặt lên người mẹ Thịnh Hy.
" Chị Hoa." Mẹ Thịnh Hy chủ động chào hỏi bà Hoa.
thái độ của bà Hoa cũng tốt vô cùng, mặc dù có thù oán với nhà họ Dương, nhưng lại không có thù oán gì với Thịnh gia, " Chào chị."
Hai người họ ở nơi đó trò chuyện một hồi, Cao Thanh Thu đi tới, ánh mắt rơi vào xe đẩy trẻ con, bên trong có tiểu Hạ, đôi mắt của tiểu nha đầu rất đẹp, tiểu Hạ Thiên hoàn toàn kế thừa dung mạo của mẹ mình.
Cao Thanh Thu nhìn tiểu bảo bối, đưa tay sờ một cái, "con bé thật đáng yêu."
Bà Thịnh cười nói: " Con bé rất ngoan ngoãn, chỉ là đến buổi tối hay khóc. Chắc Thanh Thu nhà chị cũng sắp sinh rồi nhỉ?"
"Dự tính ngày sinh là tháng mười." bà Hoa nói: "Còn sớm."
"Còn mấy tháng nữa nhỉ." Bà Thịnh đánh giá Cao Thanh Thu, thấy Cao Thanh Thu cùng bà Hoa quan hệ tốt như vậy, hai người còn cùng nhau đi dạo phố, nhất thời có chút hâm mộ.
Nơi nào giống như Dương Nhạc Linh đây?
Từ đầu tới cuối, liền chưa từng cho trong nhà bọn họ một ngày yên bình.
Bởi vì nhà họ Dương gia thế hiển hách, cho nên Dương Nhạc Linh luôn cảm giác mình hơn người.
bà Hoa hỏi: " Thịnh Hy thật sự ly hôn rồi hả?"
Mẹ Thịnh Hy than thở, "Đúng vậy! Cũng đành thôi, cô con dâu đó nhà chúng ta quả thực không trêu chọc nổi."
Bà Thịnh sớm đã không ưa Dương Nhạc Linh, nhưng lại băn khoăn mặt mũi của nhà họ Dương, không tiện nói thẳng trước mặt, chỉ có thể một mực chịu đựng khẩu khí này.
Hiện tại Dương Nhạc Linh đi rồi, ngược lại lại cảm thấy là một loại giải thoát.
bà Hoa cùng bà Thịnh ở bên cạnh trò chuyện hồi lâu, Cao Thanh Thu thừa cơ hội này trêu chọc tiểu Hạ, chỉ mong mình cũng sinh con gái.
-
Về nhà, Cao Thanh Thu đi vào thư phòng, nhìn thấy Hoa Ngọc Thành đang ngồi ở chỗ đó đọc sách, đi tới bên cạnh anh.
Hoa Ngọc Thành ngẩng đầu lên, nhìn Cao Thanh Thu một cái, cầm tay cô, "Trở về rồi hả?"
"Ừm." Cao Thanh Thu ngồi xuống bên cạnh anh, nói: " Em mua cho Bảo Bảo ít đồ, thật là đáng yêu mà."
Cao Thanh Thu hiện tại đã không kịp chờ đợi tiểu bảo bối ra đời.
Hoa Ngọc Thành cười nói: "Còn sớm mà, em cứ từ từ mà mua."
Trong nhà, phòng trẻ sơ sinh đều đã có không ít đồ,từ khi mang thai Cao Thanh Thu quả thật liền biến thành kẻ cuồng mua đồ, mỗi lần ra ngoài thì khi về đều mang theo vô số đồ.
"Không sao, chuẩn bị trước cũng tốt mà."
Lần đầu tiên làm mẹ, không có kinh nghiệm, cô sợ đến lúc đó cái gì cũng không kịp.
Hoa Ngọc Thành hôn một cái lên trán cô, ôm cô vào trong ngực, tiếp tục xem sách.
Cao Thanh Thu đi theo, nói với Hoa Ngọc Thành: "Hôm nay em nhìn thấy Thịnh Hạ đấy."
"Thịnh Hạ nào?"
"Chính là con gái của bà cô họ Dương ý, nhìn con bé đáng yêu thật đấy! Em cũng muốn sinh con gái."
Hoa Ngọc Thành nói: " Nhỡ sinh ra con gái giống em thì phải làm sao?"
"..." trán Cao Thanh Thu giật một cái, nhìn Hoa Ngọc Thành, " Anh có ý gì? Coi như lớn lên giống em, cũng sẽ không xấu xí nhé? Thật là quá đáng."
Lại ghét bỏ cô xấu xí.
Cô chắc chắn đây là tên lừa đảo, không phải là ông xã của cô!
Trong ánh mắt của Hoa Ngọc Thành tràn đầy thâm tình, anh nhìn lấy Cao Thanh Thu, nói: "Mệt không?"
"Có."
"Vậy đi nghỉ ngơi đi." Hoa Ngọc Thành sợ cô mệt mỏi, cũng biết mang thai là chuyện rất cực khổ.
Cao Thanh Thu nói: " Em muốn ở bên anh một lúc."
Bình luận facebook