Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
nhat-ky-truong-thanh-cua-nu-oa-324
Chương 327: Tơ hồng buộc chân
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
Máy in ảnh mini là một vật dụng thiết yếu.
Phục Hy là ông tổ sáng tạo ra trận đồ Bát Quái, vô cùng am hiểu thiết lập pháp cách và chế tạo các loại trận pháp, khế ước có tính thực dụng cao. Kể từ sau khi biết chuyện này, Phong Tiểu Tiểu suy xét đến việc mình quả thực không có hứng thú đi học thuộc mấy cái hình vẽ ngoằn nghèo phức tạp kia. Cô dứt khoát lên mạng đặt mua một chiếc máy in ảnh, gộp với điện thoại di động thành một combo luôn mang theo bên người 24/24.
Cô sẽ gọi điện thoại cho Dương Nghiên, Dương Nghiên nói lại cho Phục Hy, sau khi Phục Hy tìm giấy bút vẽ xong khế ước thì bảo Dương Nghiên dùng máy ảnh điện thoại có độ phân giải cao chụp lại rõ nét rồi gửi lại cho cô...
Cuối cùng, hình vẽ thành phẩm sẽ được in từ máy in ảnh ra. Lúc này, Phong Tiểu Tiểu mới đưa bức ảnh nhỏ chụp thần chú và hoa văn trận pháp loằng ngoằng đưa cho Loki xem. “Bởi vì vấn đề chất liệu và kích cỡ, có khả năng chúng ta không thể trực tiếp ký tên lên trên được đâu. Anh đưa linh lực vào chỗ trống ở trung tâm hình mà vẽ trận pháp luôn đi!”
“...”
Loki làm theo lời cô nói. Sau đó, những đường hoa văn của trận pháp trên ảnh chuyển động vài cái như thể sống dậy, hơi thay đổi thứ tự chứng tỏ khế ước đã có hiệu lực. Trên bức ảnh chụp khế ước, một ngọn lửa đến từ hư vô bốc lên, đốt sạch bức ảnh. Cứ như vậy, khế ước đã được thành lập.
Nếu như có nơi chuyên bảo quản khế ước thần ma, vậy thì bức ảnh này chình ình giữa một đống da dê, tình cảnh đó chắc chắn sẽ vô cùng lập dị.
Đương nhiên, quan trọng nhất là khế ước có tác dụng. Còn vấn đề hình thức, thôi cứ bỏ qua đi thì hơn!
Bởi vậy có thể thấy được, khoa học kỹ thuật tiên tiến thời hiện đại quả nhiên mang đến cho cuộc sống sinh hoạt thường ngày cũng như không thường ngày của con người rất nhiều ích lợi không thể tưởng tượng đến!
...
Trong vòng mười năm, Loki sẽ không thể ra ngoài báo thù cho bạn gay Odin, vì thế hắn cũng chẳng có hứng thú làm việc gì khác. Loki quyết định tiếp tục ngồi bế quan trong vực sâu Vô Tận. Nói cách khác thì có thể coi như hắn tự nguyện ở lại, làm con tin đảm bảo cho khế ước.
Nhưng cùng với đó, điều kiện Loki đưa ra là không được phép hạn chế hoạt động tự do của đám con cái cháu chắt nhà hắn... Đương nhiên nếu như đám con cháu đó vi phạm hoặc phá vỡ khế ước, Loki bị giam tại vực sâu Vô Tận cũng sẽ phải chịu trách nhiệm về hành vi của bọn họ.
Quan hệ đối địch tạm thời được giải trừ. Cuối cùng Phong Tiểu Tiểu cũng yên tâm xách Hela về địa ngục, trả lại cho Hades.
Mà bố vợ tương lai của Hades - Loki, cũng không có ý kiến gì về chuyện này: “Ngoài Fenrir ra, đúng là Hela và Jormungand vẫn chưa có con...” Vẻ mặt Loki trầm tư, dường như giờ mới nhớ đến chuyện hôn nhân của con trai con gái. Hắn thở dài, “Trước đây, trong mắt tôi chỉ có một chuyện duy nhất là báo thù cho Odin. Trong lúc vô ý, quả thực tôi đã bỏ quên quá nhiều thứ... Được rồi, dù thế nào thì Hades cũng được coi là chủ thần có ít thành tựu, lại có tiếng nói chung với Hela, để hai người kết hôn cũng không có gì là không ổn...”
Hela im lặng, kỳ lạ là cô ta không hề phát biểu suy nghĩ gì của mình nữa.
Vốn dĩ Phong Tiểu Tiểu còn cho rằng cô sẽ kiên trì đi theo chủ nghĩa độc thân trước đây vẫn mơ hồ thể hiện ra.
Ngay lúc Phong Tiểu Tiểu đang tò mò nhìn phản ứng của Hela, Loki lại lẩm bẩm, dựa vào thông tin “phần cứng” của Hades mà phán đoán điều kiện của người ta - chúa tể của địa ngục, một trong mười hai chủ thần, có mặt mũi có tiền bạc, từng ngoại hình... Mặc dù tay này đã từng kết hôn một lần, nhưng trong mắt đám thần thánh nước ngoài không biết xấu hổ này thì thực ra điểm này cũng chẳng sao cả.
Hades cũng là chúa tể của sự chết chóc giống như con gái nữ vương chốn địa ngục của mình, đúng là rất xứng đôi... “Những điểm này đều được. Nếu có thể tìm hiểu thêm về tính cách nhân phẩm của nữa thì càng tốt!” Sau khi phán đoán, Loki bày tỏ bản thân vẫn còn hơi tiếc nuối một chút.
Đáng tiếc hắn vừa mới ký khế ước sẽ ở lại vực sâu Vô Tận trong mười năm nữa, nếu không thì có thể ra ngoài kiểm tra con rể tương lai rồi.
Phong Tiểu Tiểu lén lút dòm ngó nửa ngày cũng không thấy Hela có vẻ mặt ngượng ngùng hay gì khác, cuối cùng cũng mất hứng nhìn tiếp. Cô lấy lại tinh thần, đúng lúc nghe thấy Loki nói câu cuối cùng, thuận miệng cười tiếp lời: “Ông có thể kết bạn trên mạng với anh ta mà! Tôi nghe nói Hades có tài khoản Twitter. Nếu như ông không yên tâm thì có thể lén follow coi, xem thử con người đối phương là người thế nào.”
“Hắn ta có tài khoản Twitter sao?” Mắt Loki lập tức sáng lên: “Đúng là thời đại mới có khác! Tài khoản của cậu ta là gì? Để tôi xem thử.”
“...”
Phong Tiểu Tiểu gọi điện cho Dương Nghiên, hỏi anh tài khoản của Hades, sau đó cho Loki mượn điện thoại lên mạng... Bản thân hắn ta không phải không có điện thoại, nhưng bởi vì đã bị giam giữ thời gian dài chưa đi ra ngoài nên điện thoại của hắn đã hết pin từ lâu rồi.
Loki lên mạng, cẩn thận xem nhật ký Twitter của Hades từ trước đến giờ. Phong Tiểu Tiểu không nén được lòng hiếu kỳ, cũng lại gần xem cùng.
Sau đó, cô kinh ngạc phát hiện vị cháu tể địa ngục này hình như rất được yêu thích.
Hades rất đẹp trai, chỉ dựa vào điểm này cũng đủ giúp Twitter của hắn ta trở thành nam thần trên mạng. Hình như đối phương rất thích up ảnh chụp cảm xúc gì đó. Mặc dù biểu cảm trên mặt vẫn đơ như con cơ vạn năm không đổi, nhưng hiển nhiên đối phương rất có tiềm năng sống ảo.
Soái ca trong ảnh mặc đủ các loại trang phục Hy Lạp với kiểu dáng khác nhau, rất có phong cách chúa tể địa ngục. Hơn nữa, view chụp ảnh lại là cung điện địa ngục. Không thể không thừa nhận những bức ảnh này rất có giá trị nghệ thuật... Cư dân mạng đều coi chúng là ảnh chụp nghệ thuật hết.
Trong mắt mọi người, Hades chắc chắn là một hot boy đẹp trai lắm tiền.
Thậm chí Phong Tiểu Tiểu còn phát hiện ra có bức ảnh chụp tiệc tất niên năm trước... À không phải, là ảnh chụp bữa tiệc đêm giao thừa khi thần đình mới mở cửa cũng được đăng lên.
Ngoại trừ ảnh chụp chung với Lý Tiếu cùng một số ít ảnh chụp chung với các trai xinh gái đẹp khác, còn có cả ảnh Phong Tiểu Tiểu và Phục Hy chụp chung. Không chỉ vậy, ông ta còn viết caption cho bức ảnh của cô và Phục Hy - “Chủ tài khoản vừa mới gặp được một đôi vợ chồng BOSS ẩn, giới thiệu cho mọi người biết.” Ở góc bên phải tấm hình, ông ta còn vụng trộm chèn thêm bản mặt đơ của mình vào, tay tạo thành hình chữ V như thường lệ. Mà quá nửa bên trái bức ảnh đó là chụp lúc Phong Tiểu Tiểu và Phục Hy đang đứng nói chuyện ở tầng hai.
“...”
Phong Tiểu Tiểu nhìn thấy mẩu tweet này cùng với số lượt chia sẻ khủng bố bên dưới, nhất thời không biết nên dùng từ nào đề miêu tả tâm trạng của mình.
Loki có chút bùi ngùi: “Hình như hắn cũng giống như Vidar, thích làm ‘trạch’ chui trong nhà?”
“... Ông học ở đâu được từ này vậy?”
Loki cười ha ha, trả điện thoại lại cho Phong Tiểu Tiểu: “Người như thế này tính cách cũng không xấu, hơn nữa tôi nghe nói cậu ta đối xử với Hela cũng rất tốt. Tôi nghĩ sau này hai đứa sống chung với nhau, cho dù không hoàn toàn vừa ý nhau mọi thứ nhưng chí ít cũng sẽ không xảy ra mâu thuẫn to lớn gì đến mức động chạm đến nguyên tắc... Được rồi. Khi cô trở về, phiền cô giúp tôi chuyển lời đến Hades, được không? Nghe nói ở chỗ cậu ta có bộ sạc pin điện thoại, phiền cô hỏi hộ tôi xem có thể gửi một bộ đến vực sâu Vô Tận được không nhé.”
“...”
Sau khi Phong Tiểu Tiểu dẫn Hela về trả lại cho Hades, chuyện ở địa ngục cuối cùng cũng kết thúc.
Mọi người cùng về lại mặt đất. Khi mọi người mượn chiến xa của Poseidon, đi hết con đường từ địa ngục về đến tiệm gốm thì đã là buổi trưa ngày hôm sau.
Hai vợ chồng nhà họ Tiết về thẳng âm phủ, tiếp tục đóng quân ở đó. Dương Nghiên và Lý Trường không về tiệm gốm cùng bọn họ. Ngoại trừ việc Phong Tiểu Tiểu và Phục Hy phải dẫn theo Ganymedes và Tôn Nguyên Hạo về thì chuyến đi này không còn mối phiền phức nào khác.
“Không ngờ mấy người lại đi suốt cả một đêm như thế!!!”
Hoàng Giam Ngôn vừa bước vào cửa, nhìn thấy bọn họ đã trở về thì mắt lập tức ứa lệ, trên khuôn mặt viết đầy bất mãn chỉ trích: “Hôm qua anh Vũ tra hỏi tôi suốt ba tiếng đồng hồ đó! Nếu không nhờ có cô gái kia nói giúp, chỉ sợ hôm này mọi người không còn được thấy tôi nữa đâu.”
Phong Tiểu Tiểu bận rộn suốt nên bây giờ cũng thấy mệt mỏi. Cô lờ đờ khoát tay, lơ đễnh nói: “Chẳng phải bây giờ anh không sao rồi à? Hôm qua Tôn Nguyên Hạo đang đi làm thêm còn bị tôi triệu hồi đến. Anh quá lắm thì cũng chỉ là lợi dụng đám khói đen bỏ chạy trước mặt anh Vũ... Mấy phiền phức nhỏ này thì tính là gì chứ! Giải thích đó là bom khói là được rồi mà.”
“Cô không biết ngại hay sao mà còn nói vậy?” Hoàng Giam Ngôn thừa dịp Phục Hy đã lên lầu nghỉ ngơi, đưa mắt đồng tình nhìn Tôn Nguyên Hạo, sau đó lại vênh mặt kiêu ngạo phách lối với Phong Tiểu Tiểu: “Hôm qua suýt chút nữa là Tôn Nguyên Hạo làm oanh động cả thành phố đó! Đang yên lành rán gà ở Dicos lại đột nhiên biến mất. Khách hàng trước quầy và những nhân viên khác làm việc trong cửa hàng quả thực sắp khóc luôn... Đây không phải chuyện có thể giải thích bằng khoa học. Mọi người không chỉ đang điên cuồng chia sẻ lên mạng mà, suýt chút nữa còn gọi cảnh sát đến đó.”
Tôn Nguyên Hạo vừa nghe thấy chuyện này, tâm trạng tốt đẹp do lấy lại được đá Ngũ Sắc lại chuyển sang mây mù gió giật, khuôn mặt đen đến mức sắp nhỏ ra mực.
Nhưng Phong Tiểu Tiểu lại cảm thấy hẳn là không thực sự xảy ra chuyện gì, nếu không bây giờ Hoàng Giam Ngôn sẽ không nói “suýt chút nữa”.
“Sau đó thì giải quyết thế nào?” Cô cũng thấy rất nghi hoặc, chuyện nghiêm trọng như vậy xảy ra thì ngay cả bản thân cô cũng không cách nào đè xuống. Không ngờ hiện tại hình như mọi chuyện đã được giải quyết êm xuôi trong im lặng rồi?!
“...” Hoàng Giam Ngôn nghẹn lời, có vẻ như có chút thất vọng khi không dọa được Phong Tiểu Tiểu hoảng lên. Anh ta buồn bực một lúc mới nói: “Vận may của mấy người tốt đấy. Đúng lúc chỗ ấy đang rối tinh rối mù, anh Vũ lại vừa thẩm vấn tôi xong nên đi ra ngoài ăn đêm, ngay ở cửa hàng Tôn Nguyên Hạo làm... Anh ta vừa nghe đến chuyện có người biến mất đầy ly kỳ ngay trong bếp, lại nghe thấy tên của Tôn Nguyên Hạo, liền khẳng định ngay là do người giang hồ gây chuyện quấy rối. Anh ta không nói hai lời đã dùng cách của chính quyền để cưỡng chế đè chuyện này xuống.”
Bởi vì anh Vũ không tận mắt nhìn thấy cảnh tượng thần kỳ đó nên nói gì anh ta cũng không tin có chuyện người thật lại biến mất không dấu vết. Anh ta cho rằng đó chỉ là một vài thủ thuật của giới giang hồ, người bình thường không biết cũng là chuyện dễ hiểu.
Về chuyện làm sao để ngăn chặn tin tức đang được chia sẻ điên cuồng trên mạng?
Không có hình ảnh không có chứng cứ! Nếu phía chính quyền không phát biểu gì, chuyện này cùng lắm cũng chỉ hot được một hai tuần là lại chìm xuống thôi, chẳng sao cả!
Tôn Nguyên Hạo rốt cuộc cũng thở ra một hơi nhẹ nhõm. Ngay cả Phong Tiểu Tiểu nghe Hoàng Giam Ngôn nói xong cũng thấy bản thân quá may mắn, nguy cơ lớn như vậy mà chỉ đánh bậy đánh bạ cũng giải quyết được... Có điều, chắc bây giờ Tôn Nguyên Hạo không thể tiếp tục làm việc ở cửa hàng kia được nữa. Chủ tiệm dù có không tim không phổi vô tư thế nào cũng sẽ không thể cho một người thần kỳ như vậy rán cánh gà trong cửa hàng của mình được.
“Chuyện này thì không sao.” Bản thân Tôn Nguyên Hạo lại tỏ ra chẳng vấn đề gì, “Không gây ra phiền phức gì là tốt rồi. Mấy ngày trước tôi vừa thấy một quán rượu mới mở tuyển người pha chế. Ban đầu tôi còn nghĩ chỗ đó cách nơi đang làm hơi xa, chỉ sợ đi lại không tiện. Nhưng bây giờ xem ra lại vừa lúc.”
Nói xong, Tôn Nguyên Hạo nhanh nhẹn tìm một số điện thoại trong danh bạ, gọi ngay trước mặt mọi người. Trong điện thoại, đối phương nói là bọn họ vẫn chưa tuyển đủ người, vừa nghe Tôn Nguyên Hạo muốn xin việc thì rất thoải mái bảo gã đến phòng vấn vào buổi chiều.
Gã vừa kết thúc cuộc gọi, ngoài cửa đã có người đến thăm. Hoàng Giam Ngôn vừa nghe Y Y nói người đó họ Tang thì vội vàng đứng dậy: “Đó là đồng nghiệp mới của tôi. Chắc cô ấy gọi tôi đi tuần tra.”
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
Phục Hy là ông tổ sáng tạo ra trận đồ Bát Quái, vô cùng am hiểu thiết lập pháp cách và chế tạo các loại trận pháp, khế ước có tính thực dụng cao. Kể từ sau khi biết chuyện này, Phong Tiểu Tiểu suy xét đến việc mình quả thực không có hứng thú đi học thuộc mấy cái hình vẽ ngoằn nghèo phức tạp kia. Cô dứt khoát lên mạng đặt mua một chiếc máy in ảnh, gộp với điện thoại di động thành một combo luôn mang theo bên người 24/24.
Cô sẽ gọi điện thoại cho Dương Nghiên, Dương Nghiên nói lại cho Phục Hy, sau khi Phục Hy tìm giấy bút vẽ xong khế ước thì bảo Dương Nghiên dùng máy ảnh điện thoại có độ phân giải cao chụp lại rõ nét rồi gửi lại cho cô...
Cuối cùng, hình vẽ thành phẩm sẽ được in từ máy in ảnh ra. Lúc này, Phong Tiểu Tiểu mới đưa bức ảnh nhỏ chụp thần chú và hoa văn trận pháp loằng ngoằng đưa cho Loki xem. “Bởi vì vấn đề chất liệu và kích cỡ, có khả năng chúng ta không thể trực tiếp ký tên lên trên được đâu. Anh đưa linh lực vào chỗ trống ở trung tâm hình mà vẽ trận pháp luôn đi!”
“...”
Loki làm theo lời cô nói. Sau đó, những đường hoa văn của trận pháp trên ảnh chuyển động vài cái như thể sống dậy, hơi thay đổi thứ tự chứng tỏ khế ước đã có hiệu lực. Trên bức ảnh chụp khế ước, một ngọn lửa đến từ hư vô bốc lên, đốt sạch bức ảnh. Cứ như vậy, khế ước đã được thành lập.
Nếu như có nơi chuyên bảo quản khế ước thần ma, vậy thì bức ảnh này chình ình giữa một đống da dê, tình cảnh đó chắc chắn sẽ vô cùng lập dị.
Đương nhiên, quan trọng nhất là khế ước có tác dụng. Còn vấn đề hình thức, thôi cứ bỏ qua đi thì hơn!
Bởi vậy có thể thấy được, khoa học kỹ thuật tiên tiến thời hiện đại quả nhiên mang đến cho cuộc sống sinh hoạt thường ngày cũng như không thường ngày của con người rất nhiều ích lợi không thể tưởng tượng đến!
...
Trong vòng mười năm, Loki sẽ không thể ra ngoài báo thù cho bạn gay Odin, vì thế hắn cũng chẳng có hứng thú làm việc gì khác. Loki quyết định tiếp tục ngồi bế quan trong vực sâu Vô Tận. Nói cách khác thì có thể coi như hắn tự nguyện ở lại, làm con tin đảm bảo cho khế ước.
Nhưng cùng với đó, điều kiện Loki đưa ra là không được phép hạn chế hoạt động tự do của đám con cái cháu chắt nhà hắn... Đương nhiên nếu như đám con cháu đó vi phạm hoặc phá vỡ khế ước, Loki bị giam tại vực sâu Vô Tận cũng sẽ phải chịu trách nhiệm về hành vi của bọn họ.
Quan hệ đối địch tạm thời được giải trừ. Cuối cùng Phong Tiểu Tiểu cũng yên tâm xách Hela về địa ngục, trả lại cho Hades.
Mà bố vợ tương lai của Hades - Loki, cũng không có ý kiến gì về chuyện này: “Ngoài Fenrir ra, đúng là Hela và Jormungand vẫn chưa có con...” Vẻ mặt Loki trầm tư, dường như giờ mới nhớ đến chuyện hôn nhân của con trai con gái. Hắn thở dài, “Trước đây, trong mắt tôi chỉ có một chuyện duy nhất là báo thù cho Odin. Trong lúc vô ý, quả thực tôi đã bỏ quên quá nhiều thứ... Được rồi, dù thế nào thì Hades cũng được coi là chủ thần có ít thành tựu, lại có tiếng nói chung với Hela, để hai người kết hôn cũng không có gì là không ổn...”
Hela im lặng, kỳ lạ là cô ta không hề phát biểu suy nghĩ gì của mình nữa.
Vốn dĩ Phong Tiểu Tiểu còn cho rằng cô sẽ kiên trì đi theo chủ nghĩa độc thân trước đây vẫn mơ hồ thể hiện ra.
Ngay lúc Phong Tiểu Tiểu đang tò mò nhìn phản ứng của Hela, Loki lại lẩm bẩm, dựa vào thông tin “phần cứng” của Hades mà phán đoán điều kiện của người ta - chúa tể của địa ngục, một trong mười hai chủ thần, có mặt mũi có tiền bạc, từng ngoại hình... Mặc dù tay này đã từng kết hôn một lần, nhưng trong mắt đám thần thánh nước ngoài không biết xấu hổ này thì thực ra điểm này cũng chẳng sao cả.
Hades cũng là chúa tể của sự chết chóc giống như con gái nữ vương chốn địa ngục của mình, đúng là rất xứng đôi... “Những điểm này đều được. Nếu có thể tìm hiểu thêm về tính cách nhân phẩm của nữa thì càng tốt!” Sau khi phán đoán, Loki bày tỏ bản thân vẫn còn hơi tiếc nuối một chút.
Đáng tiếc hắn vừa mới ký khế ước sẽ ở lại vực sâu Vô Tận trong mười năm nữa, nếu không thì có thể ra ngoài kiểm tra con rể tương lai rồi.
Phong Tiểu Tiểu lén lút dòm ngó nửa ngày cũng không thấy Hela có vẻ mặt ngượng ngùng hay gì khác, cuối cùng cũng mất hứng nhìn tiếp. Cô lấy lại tinh thần, đúng lúc nghe thấy Loki nói câu cuối cùng, thuận miệng cười tiếp lời: “Ông có thể kết bạn trên mạng với anh ta mà! Tôi nghe nói Hades có tài khoản Twitter. Nếu như ông không yên tâm thì có thể lén follow coi, xem thử con người đối phương là người thế nào.”
“Hắn ta có tài khoản Twitter sao?” Mắt Loki lập tức sáng lên: “Đúng là thời đại mới có khác! Tài khoản của cậu ta là gì? Để tôi xem thử.”
“...”
Phong Tiểu Tiểu gọi điện cho Dương Nghiên, hỏi anh tài khoản của Hades, sau đó cho Loki mượn điện thoại lên mạng... Bản thân hắn ta không phải không có điện thoại, nhưng bởi vì đã bị giam giữ thời gian dài chưa đi ra ngoài nên điện thoại của hắn đã hết pin từ lâu rồi.
Loki lên mạng, cẩn thận xem nhật ký Twitter của Hades từ trước đến giờ. Phong Tiểu Tiểu không nén được lòng hiếu kỳ, cũng lại gần xem cùng.
Sau đó, cô kinh ngạc phát hiện vị cháu tể địa ngục này hình như rất được yêu thích.
Hades rất đẹp trai, chỉ dựa vào điểm này cũng đủ giúp Twitter của hắn ta trở thành nam thần trên mạng. Hình như đối phương rất thích up ảnh chụp cảm xúc gì đó. Mặc dù biểu cảm trên mặt vẫn đơ như con cơ vạn năm không đổi, nhưng hiển nhiên đối phương rất có tiềm năng sống ảo.
Soái ca trong ảnh mặc đủ các loại trang phục Hy Lạp với kiểu dáng khác nhau, rất có phong cách chúa tể địa ngục. Hơn nữa, view chụp ảnh lại là cung điện địa ngục. Không thể không thừa nhận những bức ảnh này rất có giá trị nghệ thuật... Cư dân mạng đều coi chúng là ảnh chụp nghệ thuật hết.
Trong mắt mọi người, Hades chắc chắn là một hot boy đẹp trai lắm tiền.
Thậm chí Phong Tiểu Tiểu còn phát hiện ra có bức ảnh chụp tiệc tất niên năm trước... À không phải, là ảnh chụp bữa tiệc đêm giao thừa khi thần đình mới mở cửa cũng được đăng lên.
Ngoại trừ ảnh chụp chung với Lý Tiếu cùng một số ít ảnh chụp chung với các trai xinh gái đẹp khác, còn có cả ảnh Phong Tiểu Tiểu và Phục Hy chụp chung. Không chỉ vậy, ông ta còn viết caption cho bức ảnh của cô và Phục Hy - “Chủ tài khoản vừa mới gặp được một đôi vợ chồng BOSS ẩn, giới thiệu cho mọi người biết.” Ở góc bên phải tấm hình, ông ta còn vụng trộm chèn thêm bản mặt đơ của mình vào, tay tạo thành hình chữ V như thường lệ. Mà quá nửa bên trái bức ảnh đó là chụp lúc Phong Tiểu Tiểu và Phục Hy đang đứng nói chuyện ở tầng hai.
“...”
Phong Tiểu Tiểu nhìn thấy mẩu tweet này cùng với số lượt chia sẻ khủng bố bên dưới, nhất thời không biết nên dùng từ nào đề miêu tả tâm trạng của mình.
Loki có chút bùi ngùi: “Hình như hắn cũng giống như Vidar, thích làm ‘trạch’ chui trong nhà?”
“... Ông học ở đâu được từ này vậy?”
Loki cười ha ha, trả điện thoại lại cho Phong Tiểu Tiểu: “Người như thế này tính cách cũng không xấu, hơn nữa tôi nghe nói cậu ta đối xử với Hela cũng rất tốt. Tôi nghĩ sau này hai đứa sống chung với nhau, cho dù không hoàn toàn vừa ý nhau mọi thứ nhưng chí ít cũng sẽ không xảy ra mâu thuẫn to lớn gì đến mức động chạm đến nguyên tắc... Được rồi. Khi cô trở về, phiền cô giúp tôi chuyển lời đến Hades, được không? Nghe nói ở chỗ cậu ta có bộ sạc pin điện thoại, phiền cô hỏi hộ tôi xem có thể gửi một bộ đến vực sâu Vô Tận được không nhé.”
“...”
Sau khi Phong Tiểu Tiểu dẫn Hela về trả lại cho Hades, chuyện ở địa ngục cuối cùng cũng kết thúc.
Mọi người cùng về lại mặt đất. Khi mọi người mượn chiến xa của Poseidon, đi hết con đường từ địa ngục về đến tiệm gốm thì đã là buổi trưa ngày hôm sau.
Hai vợ chồng nhà họ Tiết về thẳng âm phủ, tiếp tục đóng quân ở đó. Dương Nghiên và Lý Trường không về tiệm gốm cùng bọn họ. Ngoại trừ việc Phong Tiểu Tiểu và Phục Hy phải dẫn theo Ganymedes và Tôn Nguyên Hạo về thì chuyến đi này không còn mối phiền phức nào khác.
“Không ngờ mấy người lại đi suốt cả một đêm như thế!!!”
Hoàng Giam Ngôn vừa bước vào cửa, nhìn thấy bọn họ đã trở về thì mắt lập tức ứa lệ, trên khuôn mặt viết đầy bất mãn chỉ trích: “Hôm qua anh Vũ tra hỏi tôi suốt ba tiếng đồng hồ đó! Nếu không nhờ có cô gái kia nói giúp, chỉ sợ hôm này mọi người không còn được thấy tôi nữa đâu.”
Phong Tiểu Tiểu bận rộn suốt nên bây giờ cũng thấy mệt mỏi. Cô lờ đờ khoát tay, lơ đễnh nói: “Chẳng phải bây giờ anh không sao rồi à? Hôm qua Tôn Nguyên Hạo đang đi làm thêm còn bị tôi triệu hồi đến. Anh quá lắm thì cũng chỉ là lợi dụng đám khói đen bỏ chạy trước mặt anh Vũ... Mấy phiền phức nhỏ này thì tính là gì chứ! Giải thích đó là bom khói là được rồi mà.”
“Cô không biết ngại hay sao mà còn nói vậy?” Hoàng Giam Ngôn thừa dịp Phục Hy đã lên lầu nghỉ ngơi, đưa mắt đồng tình nhìn Tôn Nguyên Hạo, sau đó lại vênh mặt kiêu ngạo phách lối với Phong Tiểu Tiểu: “Hôm qua suýt chút nữa là Tôn Nguyên Hạo làm oanh động cả thành phố đó! Đang yên lành rán gà ở Dicos lại đột nhiên biến mất. Khách hàng trước quầy và những nhân viên khác làm việc trong cửa hàng quả thực sắp khóc luôn... Đây không phải chuyện có thể giải thích bằng khoa học. Mọi người không chỉ đang điên cuồng chia sẻ lên mạng mà, suýt chút nữa còn gọi cảnh sát đến đó.”
Tôn Nguyên Hạo vừa nghe thấy chuyện này, tâm trạng tốt đẹp do lấy lại được đá Ngũ Sắc lại chuyển sang mây mù gió giật, khuôn mặt đen đến mức sắp nhỏ ra mực.
Nhưng Phong Tiểu Tiểu lại cảm thấy hẳn là không thực sự xảy ra chuyện gì, nếu không bây giờ Hoàng Giam Ngôn sẽ không nói “suýt chút nữa”.
“Sau đó thì giải quyết thế nào?” Cô cũng thấy rất nghi hoặc, chuyện nghiêm trọng như vậy xảy ra thì ngay cả bản thân cô cũng không cách nào đè xuống. Không ngờ hiện tại hình như mọi chuyện đã được giải quyết êm xuôi trong im lặng rồi?!
“...” Hoàng Giam Ngôn nghẹn lời, có vẻ như có chút thất vọng khi không dọa được Phong Tiểu Tiểu hoảng lên. Anh ta buồn bực một lúc mới nói: “Vận may của mấy người tốt đấy. Đúng lúc chỗ ấy đang rối tinh rối mù, anh Vũ lại vừa thẩm vấn tôi xong nên đi ra ngoài ăn đêm, ngay ở cửa hàng Tôn Nguyên Hạo làm... Anh ta vừa nghe đến chuyện có người biến mất đầy ly kỳ ngay trong bếp, lại nghe thấy tên của Tôn Nguyên Hạo, liền khẳng định ngay là do người giang hồ gây chuyện quấy rối. Anh ta không nói hai lời đã dùng cách của chính quyền để cưỡng chế đè chuyện này xuống.”
Bởi vì anh Vũ không tận mắt nhìn thấy cảnh tượng thần kỳ đó nên nói gì anh ta cũng không tin có chuyện người thật lại biến mất không dấu vết. Anh ta cho rằng đó chỉ là một vài thủ thuật của giới giang hồ, người bình thường không biết cũng là chuyện dễ hiểu.
Về chuyện làm sao để ngăn chặn tin tức đang được chia sẻ điên cuồng trên mạng?
Không có hình ảnh không có chứng cứ! Nếu phía chính quyền không phát biểu gì, chuyện này cùng lắm cũng chỉ hot được một hai tuần là lại chìm xuống thôi, chẳng sao cả!
Tôn Nguyên Hạo rốt cuộc cũng thở ra một hơi nhẹ nhõm. Ngay cả Phong Tiểu Tiểu nghe Hoàng Giam Ngôn nói xong cũng thấy bản thân quá may mắn, nguy cơ lớn như vậy mà chỉ đánh bậy đánh bạ cũng giải quyết được... Có điều, chắc bây giờ Tôn Nguyên Hạo không thể tiếp tục làm việc ở cửa hàng kia được nữa. Chủ tiệm dù có không tim không phổi vô tư thế nào cũng sẽ không thể cho một người thần kỳ như vậy rán cánh gà trong cửa hàng của mình được.
“Chuyện này thì không sao.” Bản thân Tôn Nguyên Hạo lại tỏ ra chẳng vấn đề gì, “Không gây ra phiền phức gì là tốt rồi. Mấy ngày trước tôi vừa thấy một quán rượu mới mở tuyển người pha chế. Ban đầu tôi còn nghĩ chỗ đó cách nơi đang làm hơi xa, chỉ sợ đi lại không tiện. Nhưng bây giờ xem ra lại vừa lúc.”
Nói xong, Tôn Nguyên Hạo nhanh nhẹn tìm một số điện thoại trong danh bạ, gọi ngay trước mặt mọi người. Trong điện thoại, đối phương nói là bọn họ vẫn chưa tuyển đủ người, vừa nghe Tôn Nguyên Hạo muốn xin việc thì rất thoải mái bảo gã đến phòng vấn vào buổi chiều.
Gã vừa kết thúc cuộc gọi, ngoài cửa đã có người đến thăm. Hoàng Giam Ngôn vừa nghe Y Y nói người đó họ Tang thì vội vàng đứng dậy: “Đó là đồng nghiệp mới của tôi. Chắc cô ấy gọi tôi đi tuần tra.”
Bình luận facebook