• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Nhật Ký Trưởng Thành Của Nữ Oa(Bản Mới) (2 Viewers)

  • nhat-ky-truong-thanh-cua-nu-oa-325

Chương 328: Định mệnh




*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
72518.png

Xem ảnh 2
72518_2.png
Tiết mục “vì thương con mà dùng giao tình bức hôn” trong truyền thuyết là không thực tế.



Ví dụ như Dương Nghiên cùng ba của anh ta không thể chỉ vì muốn tránh né một cô gái thầm mến anh ta mà ác mồm ác miệng phá hỏng giao tình của hai nhà. Ba của cô em xinh đẹp cũng thế, không thể vì yêu quý con gái mà cứng rắn xen vào chuyện tình cảm của bọn trẻ. Hái dưa lúc còn xanh không chỉ không ngọt mà còn có thể bị nông dân trồng dưa là ông Dương ghi hận… Con nhà ai mà không phải là bảo bối, chẳng lẽ có mình ông thương con gái còn nhà họ Dương sẽ không xót con trai sao?!



Cho nên sau khi đưa cô em xinh đẹp về, đối mặt với việc quản gia nhà cô em này gọi điện báo cáo ngay tình hình, cha của cô ta cũng chỉ trầm ngâm một lát sau đó thông qua điện thoại tỏ vẻ cảm ơn Dương Nghiên, cười ha ha cái gì cũng chẳng nói, càng không nhân cơ hội đưa ra yêu cầu gì khó xử. Hai bên cứ thế cùng giả ngu, chuyện này coi như trôi qua…



Phong Tiểu Tiểu cực kỳ tán thưởng loại thông minh nhạy bén của những người thuộc tầng lớp quyền quý này. Tình tiết máu chó gì đó trong tiểu thuyết quả nhiên đều là gạt người, nhất định là vì cố gắng moi móc để cho ra được cái kịch bản hút khách nên mới chế ra.



Giải quyết xong cô em xinh đẹp, chuyện tiếp theo nên giải quyết đương nhiên là chuyện của cô con gái ế của nhà ông chú lệ quỷ, căn cứ vào tâm tính không muốn kéo dài mà muốn giải quyết một lần cho rõ ràng, Phong Tiểu Tiểu và Dương Nghiên trực tiếp đi thẳng tới công ty của cô ta.







“Anh nói không có hẹn trước sao ạ?” Em gái lễ tân rất chuyện nghiệp lật sổ, mở cái miệng nhỏ nhắn nói một chuỗi lưu loát, “Vậy thì thật xin lỗi, lịch trình của Tổng Giám đốc chúng tôi hôm nay đã kín, nếu không có hẹn trước chỉ sợ hôm nay không có cách nào gặp hai vị.”



“Tổng Giám đốc không được vậy phó Tổng Giám đốc thì sao?” Dương Nghiên không kiên nhẫn tay gõ gõ quầy lễ tân, “Tôi là Dương Nghiên, hôm nay vốn định đến khảo sát trước môi trường làm việc của quý công ty.”



Giới thiệu tên tuổi cái là có thể nhìn ra thân phận và địa vị của một người là cao hay thấp. Người bình thường ở địa vị ngang hàng hoặc hơi ở có điều kiện thấp hơn sẽ chỉ nói “Tên tôi là xxx”. Chỉ có những nhân vật hết sức tự tin hoặc nổi tiếng mới có thể tự xưng “Tôi là xxx”, vế trước để giới thiệu, vế sau là để thông báo, đây là chính là sự khác biệt về khí thế…



Trong lòng Dương Nghiên thật sự không mấy coi trọng vụ làm ăn này, chủ yếu là tà khí trên người người phụ nữ kia khiến anh bận tâm. Cho nên, nếu đã đến đây rồi thì đương nhiên không có lý gì mà ra về tay không cả, cho dù chỉ là khảo sát địa hình thôi cũng được.



“… Xin lỗi, xin hỏi anh Dương đây là?” Em gái lễ tân hiển nhiên không phải là người có nguồn tin tức tinh thông trong ngành, vẫn thấy hơi mờ mịt đối với cái tên này, nhưng tay theo bản năng đã chuẩn bị sẵn đường dây nội bộ để liên hệ đến cấp trên trong công ty.



“Xin lỗi, xin lỗi.” Phong Tiểu Tiểu biết giao lưu như vậy có chút khó khăn, bước lên phía trước hỗ trợ giải thích, “Hôm qua, thư ký Tổng Giám đốc của quý công ty đến gặp ông chủ chúng tôi trao đổi chuyện hợp tác đầu tư, Dương… Cha của vị Giám đốc này đã giao vụ hợp tác này cho hai người chúng tôi.”



“Ra là Giám đốc Dương.” Trong chốc lát, em gái lễ tân liền hiểu chuyện, “Vậy để tôi giúp hai vị liên hệ với Tổng Giám đốc.”



Thời gian như nước trong miếng bọt biển, vắt kiểu gì cũng sẽ chảy ra. Cho dù thật sự không vắt được, nhưng nể mặt nhà đầu tư tương lai, thể nào cũng phải đẩy lùi một hai chuyện không quá quan trọng để gặp… Công ty ở đất nước này ấy mà, thật ra mọi người đều hiểu, không phải cuộc họp nào cũng quan trọng.



Thật ra thì em gái lễ tân cũng không nói dối. Hôm nay, Tổng Giám đốc công ty đúng là bề bộn nhiều việc, có thể là đối phương cũng không đặt hết mọi hy vọng vào quan hệ với nhà họ Dương. Bởi vì thời gian trước có một hạng mục đầu tư bị thất bại nên không thể xoay vòng vốn, mấy ngày gần đây những quản lý cấp cao của công ty đều phải chạy ra ngoài kiếm tài trợ. Mặc dù Tổng Giám đốc nhận được cuộc gọi từ em gái lễ tân, muốn lập tức trở về ít nhất cũng phải mất khoảng hai mươi phút, còn chưa tính tới khả năng kẹt xe.



“Mời hai vị dùng thang máy lên tầng cao nhất, thư ký Tổng Giám đốc của công ty chúng tôi đang ở đó, Tổng Giám đốc sẽ lập tức quay lại ngay.” Em gái lễ tân buông điện thoại xuống rồi cười ngọt ngào.



Không ngờ lại không có ai xuống tiếp bọn cô?! Dương Nghiên và Phong Tiểu Tiểu nghi hoặc nhìn nhau, vào thang máy, ấn tầng cao nhất, chỉ chốc lát sau đã đến nơi.



Cửa thang máy mở ra, một phòng khách rộng chừng năm trăm mét vuông đập ngay vào mắt, cách đó vài chục mét có một loạt gian phòng, trong đó gồm phòng Tổng Giám đốc cùng khu tiếp khách nhỏ, trong phòng tiếp khách chỉ có khu làm việc của thư ký cùng sô pha, bàn trà và các loại đồ bài trí.



Tà khí ở tầng này đã tương đối rõ ràng, dân nghiệp dư như Phong Tiểu Tiểu không cảm giác được gì, nhưng Dương Nghiên - người có chuyên môn đã cảm giác được đôi chút.



“Vẫn không có ai?” Phong Tiểu Tiểu nhìn ghế thư ký trống không, khó hiểu hỏi.



“Có thể…” Dương Nghiên còn chưa nói xong, một cánh cửa được mở ra, người phụ nữ mới gặp hôm qua mặc đồ công sở nhăn nhúm thở hổn hển vội vàng bước tới: “Anh Dương?”



“… Ừm.” Dương Nghiên không còn lời gì để nói mà nhìn bộ dạng có chút chật vật của người phụ nữ kia.



Cửa vừa mở, hai người đều nghe thấy tiếng trẻ con cười đùa vọng ra từ trong phòng, cười hì hì giống như chơi rất vui vẻ. Lại lần nữa không còn gì để nói, Dương Nghiên có chút đăm chiêu nhìn vào căn phòng: “Mấy người đây là… kinh tế đình trệ cho nên thành nhà trẻ rồi sao?”



Người phụ nữ xấu hổ: “Con gái Tổng Giám đốc dẫn bạn đến chơi, cho nên…” Thật ra cô ta cũng cảm thấy cạn lời, công ty đâu phải nhà trẻ, bình thường đưa con gái đến thì thôi, dù sao cũng là cha con, đứa nhỏ muốn tìm cha mình thì cũng chẳng ngăn được. Vấn đề là ở chỗ đã đến lại còn kéo bè kéo lũ đến làm gì! Cô ta nhận lời làm trợ lý thư ký chứ đâu phải là bà dì bảo mẫu…



Vừa dứt lời, một cái đầu nhỏ nhô ra khỏi cửa, một bé gái mũm mĩm đáng yêu đứng tựa vào cửa, dùng đôi mắt long lanh nhìn qua bên này, lúc chú ý tới Dương Nghiên thì hai mắt sáng lên, dang cánh tay mập mạp ra lắc lắc: “Anh xinh trai!”



Người phụ nữ lại càng xấu hổ, dường như còn có suy nghĩ muốn che mặt.



Cô con gái của ông chủ có cái tật xấu đó chính là, vừa thấy đàn ông đẹp trai một chút là trở nên háo sắc thì cũng thôi, lại còn ỷ vào mình còn nhỏ không biết xấu hổ mà ra vẻ đáng yêu chơi trò làm nũng. Trong công ty, từ trên xuống dưới, chỉ cần là đàn ông đẹp trai một chút đều đã từng bị trêu ghẹo ít nhất một lần… Cứ hết lần này tới lần khác ỷ vào việc người ta còn nhỏ tuổi, còn là con gái của ông chủ, chỉ cần dùng một câu “trẻ con ngây thơ không biết gì” thì cũng không ai để ý nữa, ngược lại liền thành ngôi sao nhỏ có tiếng trong công ty.



Dương Nghiên châm điếu thuốc, hoàn toàn không để ý thái độ thân thiết của cô bé đáng yêu, anh phì phèo điếu thuốc, nhả ra một làn khói, khinh khỉnh nói: “Tiểu hồ ly tinh…”



“Anh nói gì ạ?” Vì âm thanh quá nhỏ, người phụ nữ căn bản không nghe được Dương Nghiên nói gì. Nhưng tai Phong Tiểu Tiểu lại rất thính, hai mắt cô sáng lên bước qua, ngồi xổm xuống nhìn chằm chằm cô bé một lát.



“Tránh ra, Viên Viên không thích phụ nữ!” Hai cánh tay mập mạp đẩy Phong Tiểu Tiểu ra, cô bé hơi tức giận trừng người chắn trước tầm mắt mình.



Phong Tiểu Tiểu vui vẻ: “Ây da, nhỏ như vậy mà đã biết thích đàn ông tốt rồi?”



Cô bé phồng má: “Mẹ nói, chồng tốt phải nắm chắc từ nhỏ!”



“Dạy từ thuở nhỏ mấu chốt là chỉ chọn một anh chồng còn nhỏ thôi.” Phong Tiểu Tiểu cảm thấy có hứng thú liền đùa giỡn, “Bé nghĩ lại mà xem, đến khi bé lớn thì mấy anh đẹp trai này cũng đã già rồi. Mất công bé bồi dưỡng nhiều năm như vậy, đến lúc đó hoàn toàn không được lợi lộc gì, chịu thiệt nhiều lắm đó.”



Cô bé hậm hực: “Ít nhất anh ta có thể khiến cho những năm tháng ngây thơ hồn nhiên nhất của bé trở nên tỏa sáng… Đến khi bé trưởng thành rồi đương nhiên sẽ đá anh ta.”



“…” Phong Tiểu Tiểu đối diện với bé gái vài giây, rốt cuộc không nhịn được xoa xoa bụng quay đầu nói với Dương Nghiên: “Anh Nhị, tôi không được rồi, em gái này thực biết nói đùa. Thôi, anh nên nhanh chóng đến đây thắp sáng những năm tháng ngây thơ hồn nhiên của em nó đi.”



Mặc dù cách mấy chục mét, nhưng với thính lực của Dương Nghiên cũng không khó nghe được đối thoại bên này, vừa nghe Phong Tiểu Tiểu nói như vậy, sắc mặt anh ta lập tức đen thui. Cho dù là ai, khi bị người khác đem ra trêu chọc thì cũng sẽ không vui, hơn nữa cô nàng này lại còn tỏ rõ vẻ vui sướng khi thấy người gặp họa như thế nữa…



Nhưng người phụ nữ lại rất bình tĩnh, khoảng cách xa như vậy căn bản không biết chuyện gì đang xảy ra, chỉ cảm thấy những lời này của Phong Tiểu Tiểu thật quen tai, vì thế lại xấu hổ: “Thật, thật xin lỗi.”



Dương Nghiên khoát tay, lười nghe cô ta nói thêm, trực tiếp đi thẳng qua, giật nhẹ khóe miệng nhìn cô bé đáng yêu đang tươi cười xán lạn, giang hai cánh tay ngó sen đáng yêu về hướng mình kia, cũng ngồi xổm xuống nói: “Ba nhóc là Tổng Giám đốc công ty này hả?”



“Đúng vậy!” Cô bé quen thói nhào đến ôm cổ Dương Nghiên, xem mức độ hành động lưu loát thuần thục cỡ này, tuyệt đối là đã từng thực hiện không ít lần. Cô bé hạnh phúc cọ cọ, sau đó ngẩng đầu lên vẻ mặt nghiêm túc nói: “Anh xinh trai ơi, không nên hút thuốc trước mặt trẻ con.”



Dương Nghiên nhìn cô bé tò mò đánh giá mình, rất biết lắng nghe mà ném tàn thuốc, lấy tay vỗ vỗ cô bé: “Với khứu giác nhạy bén của hồ ly mà nói thì quả thật mùi thuốc lá có chút làm khó nhóc thật…”



“…”



“…”



Mắt to trừng mắt nhỏ, cô bé mắt chữ O mồm chữ A, kinh ngạc nhìn Dương Nghiên nửa phút, nhưng biểu tình của người sau vẫn rất tự nhiên… Cuối cùng người phụ nữ đành đi tới phá vỡ bầu không khí bế tắc, mới đầu cô ta cười tủm tỉm trấn an bé gái: “Viên Viên, cô phải dẫn hai vị khách này đến phòng khách, con vào chơi với bạn được không?” Giống như vô số lần trước, người phụ nữ đã sớm biết được cô bé này thông minh thế nào. Hơn nữa, cô ta vừa khóa thang máy rồi, trẻ con có nghịch ngợm kiểu gì cũng không ra khỏi tầng này được.



Sau đó, người phụ nữ lại ngượng ngùng cười với Dương Nghiên: “Anh Dương, để tôi đưa anh cùng cô đây đến phòng khách trước, Tổng Giám đốc của chúng tôi sẽ về ngay thôi, vừa hay tôi có thể cho hai vị xem giấy chứng nhận chất lượng của công ty tôi.”



Dương Nghiên không nề hà gì, lại vỗ vỗ đầu bé gái: “Vậy anh xinh trai này đi trước, gặp lại sau nhé.” Xem ra là đã tìm ra được nơi phát ra tà khí rồi.



“Í…” Cô bé rụt cổ lại sợ hãi nâng mi mắt, hoàn toàn không còn khí thế đùa giỡn trai đẹp tự nhiên như lúc nãy nữa.



Người phụ nữ thấy vậy thì thầm ngạc nhiên, con gái cưng của ông chủ trước nay chưa hề ngoan ngoãn như vậy với người ngoài… Trước khi Phong Tiểu Tiểu bước theo hai người phía trước, mắt thấy cô vừa xoay lưng đi, bé gái đã cuống cuồng đóng cửa lại, còn có thể nghe được tiếng khóa trái cửa, xem ra đối phương thật sự là bị dọa không nhẹ…



Nhưng mà nói đến hồ ly tinh, hôm qua trong nhà cô cũng nhặt về được một con, hình như là người ta nói đến thành phố này để nương nhờ đồng tộc?!
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom